Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 285 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
maiyeuem 08.11.2005 02:18:12 (permalink)
0
VUI ĐI

Ai mà tâm sự ngỡ ngàng

Vần thơ kết trái nụ càng thêm yêu

Chớ nên suy nghĩ cho nhiều

Vui lên quên hết mọi điều người ơi

Lời yêu theo gió chơi vơi

Mơ làm thi sĩ cho đời nở hoa

Vầng thơ theo gió vang xa

Họa lên chút chữ cho hoa thêm tình

Lời yêu thêu dệt thêm xinh

Chứ không có nghĩ là mình sẽ yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 13:08:05 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 08.11.2005 03:14:45 (permalink)
0
Con Mắt Trinh Nữ

Con mắt Trinh Nữ sao mà nhìn dao sắc
Nhìn gì lâu đến phát sợ tim luôn
Ngâm tôm thơ hai mươi bốn giờ buồn
Chắc kiểm duyệt ngôn từ đùa dữ lắm

Những con mắt trần gian trông xinh thắm
Mắt của Em nhìn sâu thẳm vì sao
Trái tim anh lúc nào cũng dạt dào
Em dò xét không chừng tim chết giấc

Muốn xuống hàng, anh phải ghi mấy bậc
Thay một lần, em khó tánh ghê nơi
Gõ gõ đi, tay muốn mỏi thật rồi
Chờ lâu nữa, ghét thật rồi con mắt

Đùa thôi nhé, tính anh thường lí lắc
Nghịch phá chơi, Trinh Nữ bạn từ lâu
Thu ở đây đang rực rỡ muôn màu
Em hãy ghé nhìn muôn cây vàng, đỏ

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 13:10:52 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 08.11.2005 05:46:51 (permalink)
0
Vũ Điệu Tình Yêu

Như cơn lốc cứ xoáy vòng tít mãi
Đường tình yêu là qũi đạo vô cùng
Chạy theo hoài chẳng mỏi lạ hay không
Tính sao hết bao nhiêu ngàn cây số

Đừng chấp nhất những đoạn tình gãy đổ
Cứ lắng nghe tiếng gọi của trái tim
Nửa hồn xa lạc lõng phải đi tìm
Đâu thể để chìm vào trong vũ trụ

Khi tìm được hồn với hồn tình tự
Như đôi chim hạnh phúc đậu trên cành
Bay lên cao vun vút tận mây xanh
Đôi loan phụng, duyên tình đằm thắm mãi

Xin tạ ơn tấm lòng em quảng đại
Đã nhìn sâu vào tận đáy tình yêu
Cám ơn em, Nàng Thơ nhỏ diễm kiều
Trong vũ điệu yêu thương đang say đắm

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 13:12:51 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 09.11.2005 02:34:45 (permalink)
0
Anh Chàng Dại Khờ

Khô khan lắm, bạn bè anh thường chọc
Dân kỹ thuật đâu mấy hiểu về thơ!
Từ yêu em hoá anh chàng dại khờ
Không dám nói những điều anh muốn nói

Em gặp khó đem bài sang để hỏi
Anh tận tình giải nghĩa rõ ràng hơn
Công thức kia, định lý nọ thuộc trơn
Nhưng lớ ngớ biết tỏ tình sao nhỉ

Thơ Xuân Diệu anh lò mò một tí
Ông nhà thơ già khụm viết từ lâu
Những bài thơ tình tứ đủ muôn màu
Làm sao nói những điều trong hiện tại

Anh khờ khạo trong vườn hoa tình ái
Con ong non mắc cở trước bướm xinh
Vo vo bay lời đâu để tỏ tình
Nụ hoa nhỏ trái tim rung tiếng nhạc

Từ độ ấy anh thấy hồn đổi khác
Chắc là yêu thì tất phải làm thơ
Em cười... ơ! anh khéo lắm chàng khờ
Nhưng em thích, chàng khờ riêng em đó

Chẳng ba hoa, chẳng lòng vòng, rất rõ
Ba chữ này là một cả trời hoa
"Anh yêu em" như tia chớp sáng lòa
Xoá tất cả những ngôn từ tăm tối


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 13:15:35 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 09.11.2005 02:35:03 (permalink)
0
Khi Người Con Trai Khóc

Bố anh bảo con trai không biết khóc
Sống hùng anh, can đảm, chịu đựng luôn
Có mất chi quí báu cũng đừng buồn
Sống danh dự, chết không thành nhút nhát

Mẹ anh cười con trai rồi lưu bạt
Cũng có ngày con nên khóc con ơi
Những nỗi buồn theo giòng lệ rơi vơi
Là những lúc trái tim con thêm lớn

Lời dạy bảo Mẹ Cha chia làm vốn
Anh lớn lên biển sóng gọi tha hương
Mùa bão giông tháng năm bỏ phố phường
Gạt nước mắt anh con trai đã khóc

Rồi lặn lội những phút giây lao nhọc
Những mảnh đời đây đó gắn in sâu
Chỉ nhìn qua, thương cảm, biết thương đau
Nhớ lời Mẹ, con trai cũng biết khóc

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 13:17:59 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 10.11.2005 02:22:29 (permalink)
0
Nàng Thơ Ơi, Nàng Đâu?

Hương thu về, hoa cúc vàng đã nở
Trầm tư rơi, lá rụng xuống sân nhà
Nàng Thơ ơi, sao chẳng đến với ta
Để khô héo, trái tim vàng héo úa

Nàng Thơ vắng, ta tìm trọn hai bữa
Nàng bận gì hay nàng đã quên đi
Rằng trần gian còn một kẻ tình si
Chờ nàng mãi u buồn tê tái lắm

Nàng không đến, lá thu sầu chẳng thắm
Lạnh lẽo về, cuốn hút thổi về đâu
Hồn trần gian rồi cũng nhạt úa sầu
Không đủ sức rống thơ buồn hờn trách

Nàng Thơ hỡi, xin nàng đừng xa cách
Ta buồn đau, chết héo mất nàng ơi
Ta ra đi, bay theo cánh lá rơi
Trôi giạt đến bến bờ nào chẳng biết

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2005 13:00:47 bởi Viet duong nhan >
Believe 10.11.2005 03:17:01 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Con Mắt Trinh Nữ

Con mắt Trinh Nữ sao mà nhìn dao sắc
Nhìn gì lâu đến phát sợ tim luôn
Ngâm tôm thơ hai mươi bốn giờ buồn
Chắc kiểm duyệt ngôn từ đùa dữ lắm

Những con mắt trần gian trông xinh thắm
Mắt của Em nhìn sâu thẳm vì sao
Trái tim anh lúc nào cũng dạt dào
Em dò xét không chừng tim chết giấc

Muốn xuống hàng, anh phải ghi mấy bậc
Thay một lần, em khó tánh ghê nơi
Gõ gõ đi, tay muốn mỏi thật rồi
Chờ lâu nữa, ghét thật rồi con mắt

Đùa thôi nhé, tính anh thường lí lắc
Nghịch phá chơi, Trinh Nữ bạn từ lâu
Thu ở đây đang rực rỡ muôn màu
Em hãy ghé nhìn muôn cây vàng, đỏ

Nguyên Đỗ


Trời Vẫn Vậy

Cái liếc mắt em tặng anh buổi đó
Còn nhớ không hay lại đã quên rồi ?
Gót chân hồng em tựa lên vạt cỏ
Cùng mắt huyền hiên ngang dạo tim anh

Trời vẫn vậy . Cao và xanh
Như tình em ngọt lành ban sớm
Đoá hồng nụ thẹn thùng mới chớm
Đổ áng đào tựa đôi má em say

Sợ đông về vai em thiếu vòng tay
Anh nơi ấy cũng lạnh run ấy nhỉ ?
Đón niềm tin cho đêm thôi mộng mị
Vai choàng vai trong tưởng tượng tự nào

Trời vẫn vậy . Xanh và cao !
Trong đôi mắt dầu có là bệnh hoạn
Trong con tim dầu có là chai sạn
Khát khao yêu thương luôn ca khúc khải hoàn


Đỗ Ngọc
Huyền Băng 10.11.2005 03:56:32 (permalink)
0
Thấy Nguyên Đỗ buồn vì vắng nàng thơ, Huyền Băng xin có đôi lời kính tặng,


Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Nàng Thơ Ơi, Nàng Đâu?

Hương thu về, hoa cúc vàng đã nở
Trầm tư rơi, lá rụng xuống sân nhà
Nàng Thơ ơi, sao chẳng đến với ta
Để khô héo, trái tim vàng héo úa

............................................
Nguyên Đỗ


Đừng lo lắng

Đừng lo lắng, Nguyên Đỗ ơi đừng lo lắng,
Hương thu về nàng thơ thẩn thơ chơi.
Mãi ngắm hoa, mãi vãng cảnh ấy thôi,
Rồi nàng sẽ trở về cùng Nguyên Đỗ.

Thơ đi vắng - kẻ tình si sầu khổ,
Nhưng lo chi khi nàng có quên đâu!
Rong chơi xong, ngựa cũng phải quay đầu.
Về chốn cũ vườn xưa tìm hương Đỗ.



Huyền Băng
Nguyên Đỗ 10.11.2005 08:27:22 (permalink)
0
Nụ Hoa Thơ Tình Ái

Đêm dạ vũ dập dìu ta tâm sự
Cuộc đời em rất độ lượng vị tha
Phải chăng em là Phật mẫu, Đức Bà
Đến phù trợ kẻ tật nguyền khốn khó

Em từ tốn mỗi người một kiếp số
Tự căn tu từ kiếp trước tiền duyên
Nhân quả thôi chứ chẳng phải em hiền
Em nhận lãnh cho mau qua nghiệp chướng

Thế kiếp trước mình có gì nợ vướng
Tâm hồn anh chợt hướng mãi về em
Lửa đam mê rực đỏ cháy trong tim
Tại màu đỏ áo em mang tiệc cưới

Làn da mịn, đôi vai trần mát rượi
Ta dìu nhau trong tiếng nhạc đêm qua
Vì bất ngờ anh chẳng có sẵn hoa
Anh ngâm nhỏ nụ hoa thơ tình ái

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2005 12:09:28 bởi Viet duong nhan >
Believe 11.11.2005 00:29:22 (permalink)
0
Suối Nguồn Thơ

Suối nguồn thơ dào dạt trào tuông
Vỗ tay không kịp cứ khen luôn
Đậm đà tha thiết tình lẫn ý
Đánh thức tâm hồn tựa hồi chuông


9/11/2005
Đỗ Ngọc
Nguyên Đỗ 11.11.2005 02:09:21 (permalink)
0

Trích đoạn: Huyền Băng

Thấy Nguyên Đỗ buồn vì vắng nàng thơ, Huyền Băng xin có đôi lời kính tặng,


Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Nàng Thơ Ơi, Nàng Đâu?

Hương thu về, hoa cúc vàng đã nở
Trầm tư rơi, lá rụng xuống sân nhà
Nàng Thơ ơi, sao chẳng đến với ta
Để khô héo, trái tim vàng héo úa

............................................
Nguyên Đỗ


Đừng lo lắng

Đừng lo lắng, Nguyên Đỗ ơi đừng lo lắng,
Hương thu về nàng thơ thẩn thơ chơi.
Mãi ngắm hoa, mãi vãng cảnh ấy thôi,
Rồi nàng sẽ trở về cùng Nguyên Đỗ.

Thơ đi vắng - kẻ tình si sầu khổ,
Nhưng lo chi khi nàng có quên đâu!
Rong chơi xong, ngựa cũng phải quay đầu.
Về chốn cũ vườn xưa tìm hương Đỗ.



Huyền Băng




Lo Lắng


Vâng người ạ, đang u buồn lo lắng
Nàng Thơ về khuya vắng giữa cơn mơ
Đứng trầm ngâm trong gió lạnh trăng mờ
Bị nhiễm lạnh không chừng rồi bị cảm

Nàng Thơ bệnh anh sẽ buồn ghê lắm
Biết tìm đâu được những rung cảm yêu thương
Đêm cô liêu và mộng sẽ vô thường
Đâu còn tiếng Nàng Thơ như thỏ thẻ

Nàng Thơ ạ, hỡi người tình nhỏ bé
Đừng đợi khuya mới gõ khẽ hồn anh
Hãy thổi hơi buổi sáng nắng trong lành
Bình minh mới nàng hãy là tia nắng

Anh reo ca chẳng thể nào nín lặng
Nàng Thơ về với tiếng hót lòai chim
Và tiếng thơ tràn ngập cả trái tim
Em đã đến anh vùng lên thức dậy


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2005 16:57:07 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 11.11.2005 02:34:21 (permalink)
0

Trích đoạn: Believe

Suối Nguồn Thơ

Suối nguồn thơ dào dạt trào tuông
Vỗ tay không kịp cứ khen luôn
Đậm đà tha thiết tình lẫn ý
Đánh thức tâm hồn tựa hồi chuông


9/11/2005
Đỗ Ngọc



Thi Sĩ Điên


Thơ gõ mãi chẳng vuông tròn bạn ạ
Suối nguồn thơ từ hang núi tuôn ra
Chảy quanh co chưa ra đến Hoàng Hà
Những vách đá chênh vênh còn chắn lối

Ăn năn mãi chẳng xóa mờ vết tội
Nước sói mòn vách đá mấy nghìn năm
Nguồn thơ ơi, mạch suối chảy âm thầm
Biết chừng nao mới tới lòng biển rộng

Cứ lăn xả dấn thân vào cuộc sống
Thơ theo ta như bùa quí hộ thân
Thơ chở che như cánh của thiên thần
Ta giao cả Nàng Thơ từng tiếng nói

Ta gõ mãi từng lời theo tiếng gọi
Nàng Thơ về ta thao thức vì nhau
Theo nguồn thơ từng nhịp điệu vui, sầu
Vì Thơ đó thành thành chàng "cuồng sĩ"


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2005 17:01:04 bởi Viet duong nhan >
Believe 11.11.2005 02:58:05 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Thi Sĩ Điên


Thơ gõ mãi chẳng vuông tròn bạn ạ
Suối nguồn thơ từ hang núi tuôn ra
Chảy quanh co chưa ra đến Hoàng Hà
Những vách đá chênh vênh còn chắn lối

Ăn năn mãi chẳng xóa mờ vết tội
Nước sói mòn vách đá mấy nghìn năm
Nguồn thơ ơi, mạch suối chảy âm thầm
Biết chừng nao mới tới lòng biển rộng

Cứ lăn xả dấn thân vào cuộc sống
Thơ theo ta như bùa quí hộ thân
Thơ chở che như cánh của thiên thần
Ta giao cả Nàng Thơ từng tiếng nói

Ta gõ mãi từng lời theo tiếng gọi
Nàng Thơ về ta thao thức vì nhau
Theo nguồn thơ từng nhịp điệu vui, sầu
Vì Thơ đó thành thành chàng "cuồng sĩ"


Nguyên Đỗ


Đa Mang

Có một chàng thi sĩ
Nức nỡ khóc đêm nay
Ồ không, người không khóc
Chỉ là tiếng gió mây

Em không phải vòng tay
Chực ôm anh xóa lạnh
Em không phải bờ vai
Đơn côi nơi anh tựa

Ẩn mình trong lời hứa
Ẩn mình trong câu ca
Em ! Nàng Thơ bước ra
Từ khát thèm anh đó

Anh uống cả ngọn gió
Anh cạn cả trăng thanh
Mây dệt xúc cảm thành
Nàng thơ em kết nụ

Chia xa mừng đoàn tụ
Luân hồi kiếp chúng sinh
Nâng ngòi bút tài tình
Chàng viết từ nhân ái

Thả một chút ngông nghênh
Ngạo đời qua tuồng chữ
Không e dè tư lự
Chàng biếm họa đời mình

Thơ gõ cho mà tròn
Từ vòng vuông góc nhọn
Thơ gõ cho mà tròn
Từ méo mó tâm linh

Cười người một chút nhé
Rồi cười mình nhiều hơn
Chàng - kẻ giàu cô đơn
Nghèo hẳn đi vui vẻ

Vì sao ? À có lẽ
Đa mang kiếp thân Chàng
Nên bi chừ gọi Nàng
Thơ ơi ! Ở đâu thế?


10/11/2005
Đỗ Ngọc
r

hi hi Thật xấu hổ khi tự nhận mình là Nàng Thơ mà Nguyên Đỗ đang tìm kiếm. Nhưng thơ Nguyên Đỗ , Ngọc đã đọc rất nhiều và trầm tư suy nghĩ đến cũng không ít. Đa mang vốn dĩ là tính nỗi bật của người cầm bút mà. Chúc Nguyên Đỗ vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2005 17:09:02 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 11.11.2005 08:26:04 (permalink)
0
Princesse de ma Poésie

Princesse de ma poésie, tu me manques tellement
O chère chérie, tu m'aimes tendrement
En silence et avec tant de mots doux
Tu me jètes des regards qui me rendent fou

Déesse de mon coeur, o chère chérie
Dont le battement du coeur fait battre le mien
Tu es la Muse, la source de ma poésie
Mes lèvres se souviennent des tiennes

Princesse de ma poésie, je t'aime beaucoup
Où es tu maintenant mon petit chou ?
Tu t'appelles Princesse du Fleuve Parfumé
Vierge d'un amour pas encore consommé

Déesse de mon coeur, tu t'appelles Amour
Toi qui es nommée telle et telle
Douce est ta peau comme de velour
Et doux sont tes mots de miel

Princesse de ma poésie, source de ma nostalgie
Toi qui es le berceau de mon enfance, ma Patrie
Toi qui es la flamme de mon coeur, mon Amour
Écoute bien, ma Muse, j'attend ton retour

Nguyen Do
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2005 08:53:18 bởi Nguyên Đỗ >
MM_Ngoc 11.11.2005 16:30:46 (permalink)
0
Về đâu

Phải chi em là một nụ Hồng
Sáng hôm nay vừa thức dậy
Em sẽ đón ánh dương từ trái tim anh
Ve vuốt
Để nở dần từng cánh yêu đương
Phải chi em là đôi cánh nhỏ thiên đường
Sẽ lượn quanh anh ca hát
Giăng kín hồn anh
Bằng những sợi tình tím nhạt vấn vương
Phải chi em là ánh trăng huyền ảo vô thường
Ru tình vào giấc mơ hoang
Của người lữ khách buồn
Thơ đêm thổn thức
Phải chi em là làn gío thoảng
Sẽ dìu thơ đến với tình anh
Dẫu rằng tình có mong manh...mong manh
Vẫn là vũ điệu của thần tình ái
Là nàng thơ vụng dại...yêu đương
Để cuồng si trong hơi thở đêm trường
Cho trái tim côi chết lặng
Nhưng thơ ơi
Nụ Hồng chẳng nhận được ánh dương
Vũ khúc yêu thương không làn gío thổi
Sợi tình không nơi vương vấn
Rớt rơi rồi
Trăng đã vào mây...ánh vàng đâu thấy
Đêm tuyệt tình ngàn tiếng vọng...về đâu
Về đâu...



Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 285 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9