Chết Cho Tình Yêu
Từng bước một lê thê lên núi Sọ
Da thịt Người máu chảy với mồ hôi
Những lằn roi quật đánh ngã từng hồi
Giật thót ruột kẻ đi đường chợt thấy
Nếu không biết, chắc sẽ hỏi sao vậy?
Một người điên, một kẻ dữ, bất lương
Không, không đâu, một vị rất siêu thường
Một tiên tri, một người Thầy chí thánh
Vành gai nhọn cắm vào đầu góc cạnh
Thầy hiền lành vẫn nhẫn nhục hy sinh
Trên đồi cao nhận cái chết nhục hình
Chịu đóng đinh trần truồng trên thập giá
Con quỳ xuống trước tình yêu cao cả
Của Con Chiên Thiên Chúa xuống trần gian
Bao nhiêu năm chịu đau khổ khó khăn
Trong thân xác của người phàm dưới thế
Cái chết nhục, cái chết đau quá thể
Lưỡi đòng đâm bên góc trái nương long
Lạy Chúa tôi, sao người vẫn cố lòng
Đóng đinh mãi, đâm vào lòng chẳng ngại
Vì bạn hữu, con giật mình sợ hãi
Thầy hy sinh làm của lễ tình yêu
Để dâng lên Thiên Chúa vạn buổi chiều
Những thứ Sáu, kỷ niệm mùa thương khó
Chết vì yêu, đâu phải là chuyện nhỏ
Một tình yêu cao cả vượt cao siêu
Một tình yêu vĩnh viền đẹp muôn chiều
Nhân loại hỡi, gương Ngôi Hai Thiên Chúa
Vâng con sẽ trọn một đời thề hứa
Sẽ theo Người vác thánh giá Chúa ban
Lên đồi cao, đường khúc khuỷu thế gian
Chết để sống mùa Phục Sinh trông đợi
Nguyên Đỗ
2008
Thương Khó…
Vườn cây dầu lòng cô đơn run rẩy
Thiết tha nài xin khỏi chén đắng cay
Mồ hôi máu giọt từng nỗi đớn đau
Hồn xao động lắng nghe niềm trông cậy
Lắng u trầm đêm cô tịch hoang sơ
Vòng gai thắm ánh nắng chiều núi Sọ
Con đường hẹp khó khăn nào dấn bước
Để tình yêu lên thập giá hư vô
Tim bừng chiếu ánh từ quang lồng lộng
Soi phút giây những rung cảm rực nồng
Ngàn đóa hồng bao giọt thắm cô đơn
Hiến dâng Người niềm cám dỗ sau cùng
Con đường xưa thương khó thật chập chùng
Soi ánh lửa ngàn năm xuyên bóng đêm
Mùa thương khó 2008
Vương Anh Đào