Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 145146147 > >> | Trang 147 của 285 trang, bài viết từ 2191 đến 2205 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
jacaranda 02.04.2008 01:10:55 (permalink)
0
Tuyết Mùa Xuân
 
Người có biết mùa Xuân theo về gió
Cánh lụa mềm bên ngõ phất bàn tay
Mưa Xuân rơi làm tuyết phải tan dài
Đào Hoa khóc tủi thân trong lạnh cóng
 
Từng cơn rét lấp càn lên sự sống
Vùi đời hoa từng cánh mỏng thương tâm
Như thân ta một lữ khách âm thầm
Xuân viễn xứ ôm cành hoa ngập tuyết
 
Ta vẫn yêu thương mùa Xuân da diết
Mặc bên trời đang bão tuyết hay mưa
Đào hoa ơi thương em nói sao vừa
Hồng đôi má gái xuân vừa mới chớm
 
 
jacaranda
 
 
 
 
 
Đây là cành Hoa Đào vừa mới được chụp khoảng 2 tuần nay, tại Washington... mùa xuân thật sự đã về nơi đất khách, hoa đang bị phủ tuyết và mưa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2008 01:34:53 bởi jacaranda >
SuongAnh 03.04.2008 14:14:20 (permalink)
0
 
 
Gọi Suối...

Xuân về hoa lá mọc tươi xanh
Con suối trong veo nước ngọt lành
Lờ lững xuôi dòng êm ả quá
Sao lòng vẫn thấy hơi hao hanh
 
Chờ mãi cuối nguồn không thấy thư
Suối lười dòng cuộn thành hiền từ
Không còn mãnh liệt như xưa nưã
Suối hỡi vì đâu... phải tương tư?!
 
Em nhớ hôm nào bên suối thơ
Ngồi nghe nhạc điệu vướng lòng tơ
Chiều nay bên suối hồn hiu quạnh
Tiếng suối chậm buồn...thấy ngẫn ngơ
 
Suối hỡi đâu rồi hãy đến đây
Cùng em hoà điệp khúc xum vầy
Bên nhau ngắm ánh trăng rằm sáng
Cho thoả lòng mong , tình đắm say
 
Sương Anh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2008 16:16:40 bởi SuongAnh >
Nguyên Đỗ 05.04.2008 06:32:43 (permalink)
0

Trích đoạn: nghinhnguyen


NĐ mến! tình đầu hay tình cuối
                chúng ta qua đường đời
                và đi qua một thời
                trong khổ đau-hạnh phúc..

Một Thời

Một thời thơ ấu đã xa
Một thời ngây dại chưa qua hết đời
Thời gian một khúc sông trôi
Cuốn trôi theo những mảnh đờim phù sinh

Một thời sướng-khổ-nhục-vinh
Một thời trĩu nặng nghĩa tình vấn vương
Một thời đễ nhớ để thương
Mõi mòn trông ngóng cuối đường chân mây

Một thời ôm mộng riêng tây
Bao nhiêu khát vọng vơi đầy đi qua
Một thời trôi nổi bôn ba
Buồn-vui-sầu-hận đi qua kiếp người

Hoà mình vào giữa dòng đời
Thấy mình bèo bọt nổi trôi theo dòng
Dễ đâu gạn đục khơi trong
Phù du trần thế theo dòng nước xoay

Một thời ngây ngất đắm say
Để mang sầu khổ đắng cay một thời
Dẫu đi chặng cuối đường đời
Vẫn là lữ khách chơi vơi lối sầu

Vẫn còn tình nặng nghĩa sâu
Vẫn nghe điệp khúc tình sầu nỉ non
Nghĩa gì đâu?
Những mất còn
Chân tình đâu dễ tìm trong cõi đời?
Thôi thì thôi !
Cố khuây nguôi
Đi qua thực-mộng-buồn-vui một thời.

                     Nghinh Nguyên




Chân thành cám ơn anh Nghinh Nguyên!  ND thích bài thơ này của anh lắm!  Mong anh ghé vào chơi thường xuyên cho thác đổ sông trôi ra biển Đông hoài!
Nguyên Đỗ 05.04.2008 06:36:22 (permalink)
0


Tuần Hội Hoa Anh Đào

Mỗi năm tháng Tư đến
Lòng anh lại nao nao
Dự Tuần Hội Hoa Đào
Ở vùng Hoa Thịnh Đốn

Những cây anh đào lớn
Nở tươi rộ ngàn hoa
Dưới ánh nắng chan hòa
Đón người từ thập xứ

Những người yêu tình tự
Bên bờ hồ nước xanh
Những mộng ước trong lành
Những nụ cười rạng rỡ

Anh vẫn hằng ghi nhớ
Lần đầu đôi chúng mình
Đi dưới hàng đào xinh
Những cánh hoa hồng, trắng

Bên nhau mình thinh lặng
Cầm tay xiết chặt tay
Nhìn những cánh hoa bay
Sợ rồi tình theo gió

Ba năm dài trăn trở
Viết cả ngàn bài thơ
Chúng mình vẫn mãi chờ
Trong thương yêu hy vọng

Nguyên Đỗ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 06:47:37 bởi Nguyên Đỗ >
hoanang 05.04.2008 08:47:57 (permalink)
0





Bốn Cô Bốn Ngọn Gió

Bốn cô bốn ngọn gió
Một cô: làn gió xuân
Thổi lâng lâng rần rần
Những rung cảm kỳ lạ

Một cô ngọn gió hạ
Thổi nồng cơn đam mê
Hồn lạc cả lối về
Biết làm sao nói hết

Một cô thường giã biệt
Như là ngọn gió thu
Lá rụng rơi, sương mù
Cho tình thơ tha thiết

Một cô như giả điếc
Gặp mặt lại trốn mau
Như làn gió đông sầu
Lạnh lùng ghê vậy đó

Bốn cô sư phạm nhỏ
Nghịch phá quá đi thôi
Để lòng anh bồi hồi
Nghĩ lại thời đến lớp

Gặp tứ quái đã khớp
Bốn cô đã tươi xinh
Lại hay nhìn cười tình
Chết người quá đi mất

Nguyên Đỗ

 
 
TỨ QUÁI NGHỊCH NGỢM
 
thấy anh đứng cười ngất
em cũng thấy vui ghê
nghích quấy anh một chút.
xin đừng có cười chê...
 
suối mát em cứ lội.
nhảy tung ta tung tăng.
một chút thôi anh nhé...
tứ quái gì đâu anh.?
 
xin anh đừng nói thế
để lòng em thẹn thùng.
em thích làm ngọn gió
lồng lộng giữa trời xanh....
 
 
Nguyên Đỗ 05.04.2008 13:10:58 (permalink)
0
Có Thể Từ Tiền Kiếp

Có thể từ tiền kiếp
Chúng mình đã quen nhau
Có thể là duyên nghiệp
Hồng diệp nơi giang đầu

Em gặp anh buổi đó
Ngây thơ đến dại khờ
Anh bảo em tuổi nhỏ
Lo học, đừng làm thơ

Anh sửa từng dấu hỏi
Dấu ngã nằm ngang ngang
Em thì thầm thường nói
Ỷ lớn hay làm tàng

Người ta ghẹo em khóc
Em vào mách anh riêng
Anh nhắn em chăm học
Chuyện nhỏ bỏ ra riềng

Rồi yêu nhau từ đó
Nhớ nhau cả ngày đêm
Bao lần anh muốn ngỏ
Một đời chỉ yêu em

Nguyên Đỗ
SuongAnh 05.04.2008 13:39:38 (permalink)
0
Duyên Tiền Kiếp
 
Từ lúc mới bắt đầu
Em cảm thấy đôi ta
Chừng như đã rất gần
Tự thuở nào...rất xa...

 
Không biết anh tin là
Đôi ta từ kiếp trước
Bao nợ nần hẹn ước
Đời này được nhận ra

 
Tình thơ ngày đậm đà
Câu vần như quấn quyện
Lời thơ như nói chuyện
Thêm hiểu ý hiểu lòng

 
Vắng thơ hồn trống không
Như là đang nhơ nhớ
Lòng không còn hớn hở
Chút nhớ mong âm thầm

 
Mỗi ngày thơ hỏi thăm
Đêm bên kia ngon giấc
Cầu bên này vui nhật
Cứ thế tình thêm gần

 
Sương Anh
Nguyên Đỗ 05.04.2008 14:21:11 (permalink)
0
Sông Em, Sông Anh

Từ thượng nguồn, con suối con đổ xuống
Những quanh co, đồi, thung lũng, rừng hoang
Chảy về xuôi, đi qua những xóm làng
Nuôi cây cỏ, tưới ruộng đồng xanh thắm

Quê hương ta, mảnh đất vàng xinh lắm
Trăm suối con thành sông em, sông anh
Nuôi người dân Bách Việt giấc mơ lành
Thành Cửu Long, thành sông Hồng đất Bắc

Có giòng sông cách ngăn chia trầm mặc
Giòng sông Gianh, giòng Bến Hải xa xưa
Buổi phân ly Trịnh & Nguyễn, Bắc & Nam đua
Vì lý tưởng hai miền khi khác biệt

Giòng sông em, giòng sông anh da diết
Hòa nhập nhau cùng đi tới biển Đông
Cho mùa xuân phơi phới nắng thêm hồng
Bình minh mới, suối nguồn thơ vô tận

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 14:23:44 bởi Nguyên Đỗ >
SuongAnh 05.04.2008 15:57:04 (permalink)
0
Dòng Sông Tình Yêu
 
Từ trăm ngã nước sông nhập làm một
Biến thành đại dương rộng lớn mênh mông
Quê hưong ta có sông Hậu, sông Hồng...
Nơi em ở có Seine, Rhin, L'ilie...đó

 
Tất cả những dòng sông là hơi thở
Nuôi sống con người ở khắp mọi nơi
Á, Âu, Phi, Mỹ, Úc...những cuộc đời
Đều cần phải nhờ mạch sông...nuôi sống

 
Tình người và sông đậm đà sâu rộng
Khi mầm sống trên trái đất nẩy sinh
Như em và anh hai con sông tình
Hoà nhập thành một đôi xinh diễm tuyệt

 
Nếu tương thông đâu có gì khác biệt
Nước lợ hai dòng mặn ngọt vẫn ngon
Tình yêu thương đẩy lui những giận hờn
Cho xuân mãi khắp non sông gấm vóc

 
Sương Anh
 
 
Nguyên Đỗ 05.04.2008 20:40:37 (permalink)
0
Dòng Sông Thơ

Dòng sông thơ chảy hoài ra biển lớn
Ngăn đập này, mở lối khác tuôn trôi
Cho sóng dâng, rung cảm với bồi hồi
Cho ngây ngất cuộc đời say đắm đuối

Dòng sông thơ không có tên có tuổi
Vẫn xuôi dòng mơ mộng tới mênh mông
Uốn khúc quanh qua vách núi, qua đồng
Từng khúc sông, những chẳng đời xanh thắm

Dòng sông thơ vượt qua bao nhiêu dặm
Những con đò chở hoa trái qua sông
Những thuyền hoa trăng mật buổi thắm nồng
Của đôi lứa tình hồng luôn chan chứa

Dòng sông thơ chạy qua bao đồng lúa
Đem phù sa đất tốt đắp muôn nơi
Đem hương hoa tình thắm đến muôn người
Trước khi nghỉ hòa mình vào biển cả

Dòng sông thơ chất chứa nhiều kỳ lạ
Em cứ vào tắm mát suối nguồn trong
Cho lo âu, buồn thảm ở tâm lòng
Được gột rửa, ước mơ thêm nguồn sống

Dòng sông thơ đem về bao hy vọng
Những sáng mai, buổi trưa nắng, hoàng hôn
Những ngày mưa, những đêm tối tâm hồn
Được thanh thản bừng lên niềm vui mới

Nguyên Đỗ
SuongAnh 05.04.2008 21:34:34 (permalink)
0
Dòng Sông Ngọt Ngào
 
Dòng nước sông thơ trong vắt ngọt ngào
Nuôi tình nồng ấm qua bao tháng ngày
Khi vui cùng thưởng nguyệt ngắm trời mây
Lúc buồn khổ lời ủi an han hỏi

 
Tình nước non qua dòng thơ nhắn gởi
Bao trai hùng vì nợ nước ra đi
Bỏ sau lưng tình yêu tuổi xuân thì
Cha mẹ già, người yêu...vì nợ nước

 
Ngọt ngào thay những dòng thơ mà mượt
Gọi bốn muà hoa trái mãi xanh tươi
Cầu gió mưa hoà thuận đến với đời
Cho khắp nơi người người đều an lạc

 
Hồn đang khô nước sông thơ  tắm mát
Bao muộn phiền đều tản mạn bay xa
Tim lại vui tình chan chưá mặn mà
Cây yêu thương nở hoa xinh tươi đẹp

 
Cây cỏ vườn thi thẹn thùng khép nép
Bởi nguồn thơ dòng chảy quấn quanh bên
Khẽ rung mình cành vươn nở hoa thêm
Ôi, tuyệt diệu! lòng lâng lâng là lạ...

 
Dòng sông ngọt ngào giưã trời tháng hạ
Đuổi oi nồng, làm mát mẻ lòng ta
Những cơn mưa nhè nhẹ trên mái nhà
Nghe êm ả...giấc trưa hồn thanh thản.


Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2008 21:44:21 bởi SuongAnh >
SuongAnh 05.04.2008 21:43:34 (permalink)
0
MOD ui...làm ơn giúp SA ha, sưả bài mà bấm lộn nhảy lên thêm.


Để dành chỗ cho SA thêm bài mới!  :)

Anh MOD này sao mà khó tính quá!
Nhờ tí thôi mà hổng chịu giúp dùm
Còn bắt người ta viết thêm tùm lum
Muốn xả rác suối nguồn thơ hết chảy?.

SA
 
Hihihihi...hổng sợ đâu thêm thì thêm...
 
Cơn Gió Ngược
 
Tháng tư gió thổi cơn nhè nhẹ
Mang tiết xuân về khắp xóm thôn
Lòng thấy lâng lâng mát dịu hồn
Em thích lắm đi vòng ngắm phố

 
Đôi gót giày như chim sáo nhỏ
Váy đong đưa theo bước chân đi
Bỗng dưng có cảm giác kỳ kỳ
Như có ai níu ghì bước chân

 
Cơn gió ngược bay đến bất thần
Lén hôn má, môi...còn trêu chọc
Từng cơn thổi rối tung làn tóc
Em ghét ghê! làn gió khó ưa...

 
Chàng gió cứ làm em thẹn thuà
Đến nhà rồi vẫn chưa lùi bước
Theo bên đòi làm quen cho được
Lỳ quá! mà hổng nỡ đuổi đi..

 
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 01:54:40 bởi SuongAnh >
Nguyên Đỗ 05.04.2008 23:05:01 (permalink)
0
Bấm Lộn

Em bấm lộn phím đàn vang khúc lạ
Cho chim sa, cho cá lặn, sông ngừng
Cho hồn anh thôi những nốt dửng dưng
Phải vào ghế ngồi chung cùng song tấu

Mình hòa điệu, đồng chung lòng, thôi đấu
Cho đêm nay nghi ngút khói trầm hương
Cho không trung vang vọng nhạc thiên đường
Cho vũ trụ lắng nghe trăng, tinh tú

Cho trái tim, hồn với hồn, tình tự
Cho dòng sông còn mãi mãi ngọt ngào
Và gió trời rên rỉ khúc khát khao
Và ong bướm về vườn xuân thơm ngát

Em bấm lộn... vườn thơ vang dào dạt
Tiếng lá khua, tiếng sột soạt đêm nay
Nàng tiên nào xiêm áo múa mê say
Vũ khúc mới điệu tình ca ngây ngất

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 06.04.2008 21:32:06 (permalink)
0
Gởi Lộn

Em nói cùng một lúc
Với hai ba người luôn
Chia sẻ niềm hạnh phúc
Ủi an những người buồn

Hôm nay chắc gởi lộn
Bất ngờ, "Em yêu anh!"
Giật mình anh từ tốn
"Đừng làm tim đập nhanh!"

Em sửng sờ coi lại
Ửng đỏ má hồng xinh
Thẹn thùng thời con gái
Tương tư mộng một mình

Em vội vàng, "Xin lỗi!
Gởi lộn đó nha anh!"
Anh cười đoán em vội
Chứ yêu anh sao đành

Bởi xa xôi vạn dặm
Bởi quen nhau chẳng lâu
Bởi vì nhiều điều lắm
Sợ tình yêu nhuốm sầu

Nguyên Đỗ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2008 10:47:27 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 06.04.2008 22:42:33 (permalink)
0
Ở Lại Trần Gian

Em ở lại trần gian đừng biến mất
Hỡi thiên thần gieo hạnh phúc nơi nơi
Mang hương hoa thương mến đến cho đời
Thi tứ lạ cho nguồn thơ mạch sống

Em ở lại trần gian mang hy vọng
Vườn hoa xuân còn thắm nét muôn hoa
Mặt trời lên rọi ánh sáng chan hoà
Cho ong bướm nhởn nhơ bay tình thắm

Em ở lại hồn anh còn lạ lẫm
Chân chưa quen bước dọ dẫm yêu thương
Có phải đây là tiên cảnh, thiên đường
Mà huyền ảo lung linh như giấc mộng

Em ở lại cùng anh trong cuộc sống
Hỡi thiên thần bé nhỏ, mắt long lanh
Ngát trầm hương, ươm búp mộng hiền lành
Đừng đi nhé, mùa xuân trần hạnh phúc

Nguyên Đỗ


<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2008 22:46:17 bởi Nguyên Đỗ >
Thay đổi trang: << < 145146147 > >> | Trang 147 của 285 trang, bài viết từ 2191 đến 2205 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9