Suối Nguồn Thơ
Trích đoạn: nghinhnguyen
ND ơi ! cái gì NN muốn nói ra
NĐ phải chăng có máy rà?
cách nhau có thể hằng vạn đăm
thế mà chuyện mình cú như là....
Lạc đường
giữa ban trưa sao lạc đường
cho ta mang nỗi nhớ thương xa vời
tưởng như tiền kiếp một thời
nợ tình chưa dứt em-tôi chia lìa
vạt vờ đi giữa ban trưa
nửa mơ nửa tình khi vừa gặp em
cõi lòng xao xuyến êm đềm
như dòng suối dưới trăng đêm ào huyền
phải chăng Từ Thức - Giáng Tiên
hay là Lưu-Nguyễn lạc miền thiên thai
giật mình ! đây cõi trần ai
ước xa sau có lạc loài gặp em.
(Hú vía ! may không xãy ra tai nạn giao thông.)
Nghinh Nguyên
Máy rà hổng có anh ơi Thần giao cách cảm do Trời ban cho Dò sông dò biển thì dò Nào ai lấy chữ mà đo lòng ngưỡI
Khi Trái Tim Đã Chọn Hồn rung bút động chữ trào tuôn
Chẳng khác nào chi nước suối nguồn
Cứ mãi một dòng hoài chảy xiết
Bao giờ ngưng lại, ý thôi buông? Ngọt ngào êm ái mối tình thơ
Đã thấm vào tim thật bất ngờ
Câu chữ điệu vần đan quyện lấy
Tình bày ý tỏ thoả lòng mơ... Năm châu bốn biển cách xa nhau
Thế vẫn tri giao...quả nhiệm mầu
Anh thả hồn mơ về chốn ấy
Em về dệt mộng suốt đêm thâu Hỡi người tri kỷ có hay chăng?
Sáng tỏ lòng em như ánh Hằng
Ngọn nến trong tim đang đón đợi
Lưả tình ai đốt thế vầng trăng Thương nhau ai biết được bao nhiêu
Nỗi khổ phải mang, hạnh phúc nhiều?!
Khi đã thật lòng không tính toán
Trái tim đã chọn...thế là yêu! Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2008 22:56:44 bởi SuongAnh >
Thế Là Yêu Thế đã là yêu một thưở nào Hương trầm thoang thỏang mộng bay cao Hồn anh quấn quyện theo tà áo Màu trắng trinh nguyên chẳng chấm nào Thế đã là yêu một sáng mai Chiếc nơ màu đỏ mắt mi dài Em đi thật vững lưng ngựa gỗ Màu áo xanh xanh trước võ đài Thế đã là yêu lúc tỉ tê Ai theo đeo đẽo chặn đam mê Cản đường chắn lối bao người đến Thương cảm lòng anh muốn vỗ về Thế đã là yêu vạn sớm chiều Tình yêu cao đẹp biết bao nhiêu Anh thành vệ sĩ theo lòng muốn Thành kẻ yêu em mộng rất nhiều Nguyên Đỗ
Chuyện Tơ Tằm
môt thuở vào yêu em với tôi
con đường làng hẹp nắng chiều trôi
nghĩa tằm em nặng đôi vai gánh
một gánh dâu xanh, một gánh đời.
(cái chuyện lương duyên xứ Quảng tôi
như chuyện tằm tơ tự lâu rồi
bao nhiêu đôi lứa trong hò hẹn
từ chuyện tơ tằm đến lứa đôi.)
tôi em đi về những buổi chiều
con đường làng quê thật đáng yêu
hoàng hôn ôi đẹp...như hò hẹn
hoàng hôn không tắt những buổi chiều
ngững buổi chiều vàng nối ước mơ
những lời tự tình thật ngây thơ
tôi thầm bảo em "mình khôn lớn;
cùng xin cha mẹ kết duyên tơ."
em cười e thẹn má ửng hồng
tát yêu vào tôi bảo rằng "không".
nhưng nhìn ánh mắt đầy thương cảm
ánh mắt mơ màng nói hộ lòng
giấc mộng ân tình của tuổi thơ
ấp ủ trong lòng bao ước mơ
đôi hồn như đi trong cõi mộng
tháng ngày dần qua nỗi mong chờ
chiến tranh đến làm cuộc chia xa
tôi phải ra đi một chiều tà
chưa kịp giã từ, chưa hò hẹn
mỗi bước quân hành mỗi bước xa
hoà bình tôi về lối yêu xưa
đi giữa hoàng hôn với cơn mưa
tìm em, em đã về quê ngoại
bỏ nghề tằm tơ xa lối xưa
hỏi người em đã qua xứ lạ
từ độ sang sông vắng đường xưa !
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 08:05:32 bởi Nguyên Đỗ >
Chuyện Thơ Văn Chuyện thơ văn đâu có ai ép được Họa lâu, mau cũng là họa đấy thôi Giả như thương, tình quyến luyến bồi hồi Dù dài ngắn họa hay không cũng thế Đừng xướng họa chỉ để là có lệ Gởi tâm hồn vào đó với câu thơ Như tình anh mỗi lúc ánh trăng chờ Trên cành trúc trên ngọn đa mây trắng Như ao sen khoe sắc màu trong nắng Làn nước xanh cá lội vẩn vơ quanh Như chim non mải mê hót trên cành Như ánh nguyệt đêm về soi rọi lối Anh nhớ em, anh thương... không cần nói Cứ lặng trầm cho hương ngát trong đêm Cho mùa trăng còn mãi mãi êm đềm Cho gió biển ru tình mơ vi vút Anh có lúc cũng ước theo chân bụt Đi tụng kinh thí phát sống tâm linh Nhưng nghiệp anh làm thi sĩ thơ tình Tằm rút ruột kéo tơ hòai chưa dứt Cứ hờn ghen hòai nghi làm rạn nứt Những cuộc tình thân ái biết bao nhiêu Chiếc lá xanh, hòang diệp nét yêu kiều Hương hoa mộng trong đêm thơ dịu thấm Em cứ dỗi anh làm thơ nhanh chậm Vị tình riêng, ừ chứ nhớ thuở xưa Khép bên nhau lúc nắng với khi mưa Em cho hỏi vì sao em lặng tiếng Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 08:35:03 bởi Nguyên Đỗ >
Nhưng nghiệp anh làm thi sĩ thơ tình Tằm rút ruột kéo tơ hòai chưa dứt (NHả)
Tằm nó rút ruột
nhả tơ chứ có tơ sẵn đâu mà KÉO
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Nhưng nghiệp anh làm thi sĩ thơ tình
Tằm rút ruột kéo tơ hòai chưa dứt (NHả)
Tằm nó rút ruột nhả tơ chứ có tơ sẵn đâu mà KÉO
Kéo / Nhả Lấy tâm ý thảnh thơi vui thông cảm Kéo / nhả tơ cũng nghĩa bóng mà thôi Ai có công sọan tự điển đâu trời Bác thành ý cứ tự nhiên đi nhé Kéo / Nhả mãi không chừng đầy một mẻ Nhộng trắng phau chiên rán dòn thơm ngon Chữ bỗng không nằm cuộn kén no tròn Không cựa quậy chẳng còn thời làm bướm Chẳng thức khuya chẳng chong đèn dậy sớm Lá dâu xanh ai bỏ dập bầm hư Mùa trăng nào hoa sen bỗng tương tư Nhớ tiếng mõ nhớ chày kình kinh tối Chữ đã viết lời đã bay chẳng hối Bốn ngựa đua đuổi chạy cũng hụt hơi Vốn vô tư tâm chẳng động rụng rời Kéo nhả chữ tơ vương tằm theo nghiệp Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2008 09:11:36 bởi Nguyên Đỗ >
Long Hương
Mến tặng Long ( Joe ), Bé!
Anh đi khắp những tiểu bang nước Mỹ
Cũng vòng về vùng bé nhỏ Wisconsin
Milwaukee bởi nơi đó có em
Nghe tiếng nói tìm vòng tay thương mến
Em cho anh được tự do mọi chuyện
Cùng bạn bè ăn nhậu giỡn đùa chơi
Chỉ cấm ngăn chuyện duy nhất trên đời
Không trai gái lăng nhăng tường đổ vỡ
Anh chung thuỷ suốt đời vui chồng vợ
Mái nhà vui đầm ấm có anh em
Có bầy con mũm mĩm sống êm đềm
Không sai lạc không xa em nửa bước
Anh đã sống những tháng năm hạnh phúc
Có bao giờ anh ân hận chi đâu
Chỉ ước mong tình mãi mãi tươi màu
Trọn cuộc sống cùng chia nhau sướng khổ
Anh vẫn tưởng như mình được trúng số
Khi gặp Bé trên đất lạ quê người
Em mỉm cười từ đó dạ vui tươi
Ở đâu nữa anh cũng về thăm Bé
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2008 00:32:00 bởi Nguyên Đỗ >
Chào Nguyễn Đõ. Bạn giỏi thật đó. Nhìn HOA hoá THƠ. Chúc bạn những vần thơ hay!
Chuyện Hoa Lá Em là trăng thích đùa vui cùng núi Em là mây khi khóc tủi thành mưa Em là hoa lay động giữa gió lùa Em là lá cuối cùng đưa về cội Em lặng tiếng bởi vì em không nói Nỗi lòng mình ai muốn hiểu tùy ai Đâu hờn ghen chỉ muốn chọc anh hoài Để nụ cười trên môi say sưa nở Nếu anh thấy giỗi hờn là tan vỡ Thì từ nay trăng sẽ ngủ đầu non Mây thôi mưa cho ướt át không còn Hoa sẽ núp tránh gió luồn mỗi sáng Lá bay rồi theo suối vàng mất dạng Để hồ trong đàn cá lãng mạn bơi Để bầy chim xỏai cánh giữa bầu trời Để không gian cất những lời tình tự Em sẽ nghe mạch suối ngầm tâm sự Chiều hạ vàng tình viễn xứ anh ơi Tiếng nước reo róc rách giữa lòng người Như chuỗi cười hồn nhiên trên môi nhỏ Trăng Mơ
Trích đoạn: Trăng Mơ
Chuyện Hoa Lá
Em là trăng thích đùa vui cùng núi
Em là mây khi khóc tủi thành mưa
Em là hoa lay động giữa gió lùa
Em là lá cuối cùng đưa về cội
Em lặng tiếng bởi vì em không nói
Nỗi lòng mình ai muốn hiểu tùy ai
Đâu hờn ghen chỉ muốn chọc anh hoài
Để nụ cười trên môi say sưa nở
Nếu anh thấy giỗi hờn là tan vỡ
Thì từ nay trăng sẽ ngủ đầu non
Mây thôi mưa cho ướt át không còn
Hoa sẽ núp tránh gió luồn mỗi sáng
Lá bay rồi theo suối vàng mất dạng
Để hồ trong đàn cá lãng mạn bơi
Để bầy chim xỏai cánh giữa bầu trời
Để không gian cất những lời tình tự
Em sẽ nghe mạch suối ngầm tâm sự
Chiều hạ vàng tình viễn xứ anh ơi
Tiếng nước reo róc rách giữa lòng người
Như chuỗi cười hồn nhiên trên môi nhỏ
Trăng Mơ
Lá Hoa Hoa Lá Này em nhé, lại đây anh bảo nhỏ Thơ là thơ chỉ chọc giỡn đùa chơi Ra suối thơ, xắn quần thả đi Người Cho nước mát mơn man em bớt giận Anh biết em chê anh hay lẩn thẩn Thích bông đùa nên anh quậy đấy thôi Anh biết em là địch thủ tuyệt vời Cong môi tím tim anh run thật sự Theo giòng nước anh hát lời tình tự Cùng trăng mơ, sen tím, với hồng liên Ai trách chăng, chấp nhất chuyện tình điên Của một kẻ nhìn trăng mơ ánh sáng Anh vẫn thấy bóng em về duyên dáng Bên hồ sen mỗi sáng ngắm lá non Thổi hơi thơ cho sen mở tâm hồn Trong cánh đỏ hoặc vàng hay tim tím Những câu nói dỗi hờn nghe ngọt lịm Hồn anh mơ dõi mắt ngó theo trăng Chợt như nghe lí nhí dặn anh rằng Trăng mơ đến, anh mở hồn đón kỹ Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Tuệ Linh
Chào Nguyễn Đõ. Bạn giỏi thật đó. Nhìn HOA hoá THƠ. Chúc bạn những vần thơ hay!
Cám ơn Tuệ Linh,
Nguyên Đỗ chỉ là viết theo tâm mình thôi, chưa nhìn gà hóa quốc, là an ủi rồi, TL há!
kiếp tằm sinh để nhã tơ
chỡ che cho nhộng nằm chờ hóa tiên
con người vì chút tư riêng
sợi vàng kéo đứt tơ duyên lỡ làng.
Nghinh Nguyên
con tằm rút ruột nhã tơ
nếu lười không kéo thành xơ mít rồi
tôi người nuôi tằm bạn ơi
tằm nhã tằm kéo khi trời nắng hanh
xin bạn xem lại kẻo lầm
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2008 07:51:47 bởi nghinhnguyen >
Xin gửi
Ơi người tay khéo nuôi tằm
Chắc là giỏi lắm có bằng Ỷ Lan
Nguyên Đỗ là đấng Quân Vương
Giao cho nhiếp chính trên đường viễn chinh?
NHả - Kéo mượn cớ trêu vui
Giỏi thơ...ai sánh tuyệt vời NGUYEN DO
Cũng cùng một kiếp vương tơ
Như tằm với nhện bao giờ chả đau./.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: