Suối Nguồn Thơ
Tàn Xuân Một chút đùa vui lại hóa buồn Mai vàng đã rụng cánh: tàn xuân Cánh đào luồng gió đưa qua ngõ
Trẻ nhỏ tươi cười đạp dưới chân Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2008 09:18:09 bởi Nguyên Đỗ >
Vô duyên
Lâu ngày Tiểu Thư chả sang chơi
Để Quan ngóng đợi hết cả hơi
Sư gàn đi qua nhà trống vắng
Vô duyên gào hộ một tiếng...ơi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2008 08:30:41 bởi Trạc Tuyền >
Vui Buồn Thông Dịch Viên Nỗi khổ lớn của người làm thông dịch Nghe xong rồi lúng túng dịch không thông Nguời Á Đông ngôn ngữ vốn lòng vòng Không trực tiếp như Úc Phi Âu Mỹ Phải bình tĩnh cả khi vào nước bí Tự điển kia nhanh chóng mở tra coi A thì đây mình đã hiểu ra rồi Làm cầu nối giữa hai miền văn hóa Từ em nói sao mà cao quá xá Anh không rành vàng vật chất em ơi Vàng lên sàn, ấp úng chẳng ra lời Đóan vàng khối hay vàng ròng sai nốt Xưa tưởng mình ít ra cũng không dốt Cũng tinh tường ngôn ngữ ngọai, tổ tiên Em nói ra choáng váng muốn quay liền Vàng vật chất đem về nhà ôm ngủ À khổ thật mỗi ngày học thêm chữ Bộ phận mềm bộ phận cứng lung tung Chữ Việt Nam thêm phong phú để dùng Làm bộ nhớ mỗi ngày to chẳng nhỏ Người thông dịch lại càng nhiều chuyện khó Nối cầu giây cầu nổi liệu cho thông Để hai bên được hiểu thấu thỏa lòng Lỡ dịch ẩu có ngày lo chạy mất Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2008 09:44:58 bởi Nguyên Đỗ >
Tình Yêu Huyền Nhiệm Thật bí ẩn một tình yêu huyền nhiệm Một trời xa mà gần gũi tấc gang Hơn tình thương của cha mẹ họ hàng Từng kỷ niệm ghi dấu thành nỗi nhớ Thương yêu lắm từng nụ cười tiếng thở Từng lời ghi dù một chữ một câu Một lời thôi tình yêu bỗng tươi mầu Và phơi phới con tim tràn nhịp mới Thật hạnh phúc những ngày vui sắp tới Những mùa trăng mật ngọt đậm yêu thương Đl bên nhau ngàn hoa thắm bên đường Trăm vạn sắc như tình yêu ta đó Tình yêu thắm hoa xuân vàng mấy độ Mấy mùa trăng bên bờ biển sóng xanh Yêu thương nhau vĩnh viễn trọn mộng lành Một câu nói một lời yêu hạnh phúc Nguyên Đỗ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2008 10:41:43 bởi Huyền Băng >
ĐỢI AI ? ... Vào ra thơ thẩn đợi ai ? Ta liền hạ bút viết vài dòng thơ Gửi thương, gửi nhớ, gửi chờ Gửi mong _ gửi đợi _ mà người vẫn xa Hằn theo nỗi nhớ thịt ra Thấm sâu vào đáy lòng ta lặng thầm Tình yêu vừa chớm nẩy mầm Gặp cơn bão lớn nên mầm gẫy đi Tình xa tan vỡ thôi thì Đợi ai _ ai đợi _ bây giờ đợi ai ? Phong Linh Hôm nay ghé thăm Nguyên Đỗ, chúc Nguyên Đỗ có thật nhiều nhiều niềm vui trong tuần
Trích đoạn: nguoiphunu ditimtinh
ĐỢI AI ? ...
Vào ra thơ thẩn đợi ai ?
Ta liền hạ bút viết vài dòng thơ
Gửi thương, gửi nhớ, gửi chờ
Gửi mong _ gửi đợi _ mà người vẫn xa
Hằn theo nỗi nhớ thịt ra
Thấm sâu vào đáy lòng ta lặng thầm
Tình yêu vừa chớm nẩy mầm
Gặp cơn bão lớn nên mầm gẫy đi
Tình xa tan vỡ thôi thì
Đợi ai _ ai đợi _ bây giờ đợi ai ?
Phong Linh
Hôm nay ghé thăm Nguyên Đỗ, chúc Nguyên Đỗ có thật nhiều nhiều niềm vui trong tuần
Đợi Em
Đợi em từ thuở mười lăm
Bốn năm vụt thóang trăng rằm hai mươi
Nhớ hàm răng khểnh tươi cười
Điện thọai không bắt ngẩn người vì ai?
Đợi em suốt cả tuần dài
Thành hươu cao cổ viết bài hươu thi
Nhớ ai lệ đẫm đôi mi
Thấp tha thấp thỏm chuyện gì xảy ra?
Đợi em vẫn giữ thật thà
Câu thơ Nhớ mãi mặn mà chưa quên
Nhớ em ngồi dưới ánh đèn
Viết bài thơ nhỏ gọi tên Thương về
Vâng anh vốn thật đam mê
Nhớ em nhớ lắm tái tê cõi lòng
Bao giờ hết nợ long đong
Duyên thơ tơ tóc thỏa mong ước nồng
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Vô duyên
Lâu ngày Tiểu Thư chả sang chơi
Để Quan ngóng đợi hết cả hơi
Sư gàn đi qua nhà trống vắng
Vô duyên gào hộ một tiếng...ơi!
Hữu Duyên Thơ thẩn buộc ràng phải hữu duyên Tiểu thư sư thúc xuống chung thuyền Vô duyên đối diện không tương ngộ Hoa trắng bình minh mở đón nguyên? Nguyên Đỗ
Vô duyên đối diện không tương ngộ Vì Tiểu Thư chỉ hợp NGUYEN DO
Ngày ngày trao mối tình thơ
Thỉnh kinh sư chỉ ơ hờ...ngóng theo
Dưới cầu nước chảy trong veo
Trên cầu sư bước leo kheo...khất hành
Tình thơ Tiểu thư để giành
Trao chàng công tử song hành...túi thơ
Ơ hơ...... ơ hơ..........
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Tình Yêu Huyền Nhiệm
Thật bí ẩn một tình yêu huyền nhiệm
Một trời xa mà gần gũi tấc gang
Hơn tình thương của cha mẹ họ hàng
Từng kỷ niệm ghi dấu thành nỗi nhớ
Thương yêu lắm từng nụ cười tiếng thở
Từng lời ghi dù một chữ một câu
Một lời thôi tình yêu bỗng tươi mầu
Và phơi phới con tim tràn nhịp mới
Thật hạnh phúc những ngày vui sắp tới
Những mùa trăng mật ngọt đậm yêu thương
Đl bên nhau ngàn hoa thắm bên đường
Trăm vạn sắc như tình yêu ta đó
Tình yêu thắm hoa xuân vàng mấy độ
Mấy mùa trăng bên bờ biển sóng xanh
Yêu thương nhau vĩnh viễn trọn mộng lành
Một câu nói một lời yêu hạnh phúc
Nguyên Đỗ
thân mến chào NĐ, NN ghé thăm ;
Tình yêu như con trai
Có thể ví tình yêu như một con trai
mà Thượng Đế đã an bài như thế
hai mảnh ghép cho một loài nhuyễn thể
gẩm giản đơn, nhưng suy thật diệu kỳ
Từ tình yêu làm nên chiếc bản lề
để gắn kết hai mảnh thành là một
cuộc sống - hành trình - bao điều xấu, tốt
có bao điều trắc trở phải vượt qua
Một mà hai, ắt có những bất hòa
- những hạt cát lẫn vào lòng đau rát
yêu thương - nhẫn nhục hạt cát thành tuyệt tác
nên ngọc châu làm tươi đẹp cuộc đời
Thượng Đế ban sự sống thật tuyệt vời
mà ở đó tình yêu là nguồn cội
tình yêu là đường dây kết nối
từ không gian xa thẳm đến nơi
Đừng kiếm tìm những viễn đích xa xôi
hãy tìm lại từ chiếc nôi nguyên thủy
từ nơi đó còn ẩn chứa điều huyền bí
sự nhiệm mầu cao quý vượt ngọc châu
Nghinh Nguyên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2008 10:12:31 bởi Huyền Băng >
sự nhiệm mầu cao quý vượt ngọc châu Nghinh Nguyên
Nhưng mà tìm mãi chẳng thấy đâu?
Xin sư phụ bắc cầu cho sang với./.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
sự nhiệm mầu cao quý vượt ngọc châu
Nghinh Nguyên
Nhưng mà tìm mãi chẳng thấy đâu?
Xin sư phụ bắc cầu cho sang với./.
Trạc Tuyền sư mến Từ trong cùng cốc thẳm sâu dùng thuyền vô trạo cần cầu làm chi?. N.N
Em Mủm Mĩm Như Nụ Hoa Hàm Tiếu Cười mủm mĩm như nụ hoa hàm tiếu Cánh môi hồng he hé hàng răng xinh Đôi mắt em hiền dịu mộng mơ tình Và mái tóc trải hai đường mây rẽ Anh chưa thấy những chiều em đi lễ Áo trắng dài phất phới giữa hòang hôn Bao chàng trai ngơ ngẩn tựa mất hồn Thời mủm mỉm lúc em vừa mười tám A buổi ấy mấy ai mà can đảm Đến bên em, "chả dám, dạ chào anh!' Em ngây thơ đôi mắt thật hiền lành Một câu nói biết bao người khiếp sợ Tuổi đôi mươi cuộc đời hoa tươi nở Nụ cười em chan chứa những vui tươi Tiếng nói em làm mát dạ bao người Anh cứ tưởng anh lạc vào tiên giới Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Em Mủm Mĩm Như Nụ Hoa Hàm Tiếu
Cười mủm mĩm như nụ hoa hàm tiếu
Cánh môi hồng he hé hàng răng xinh
Đôi mắt em hiền dịu mộng mơ tình
Và mái tóc trải hai đường mây rẽ
Anh chưa thấy những chiều em đi lễ
Áo trắng dài phất phới giữa hòang hôn
Bao chàng trai ngơ ngẩn tựa mất hồn
Thời mủm mỉm lúc em vừa mười tám
A buổi ấy mấy ai mà can đảm
Đến bên em, "chả dám, dạ chào anh!'
Em ngây thơ đôi mắt thật hiền lành
Một câu nói biết bao người khiếp sợ
Tuổi đôi mươi cuộc đời hoa tươi nở
Nụ cười em chan chứa những vui tươi
Tiếng nói em làm mát dạ bao người
Anh cứ tưởng anh lạc vào tiên giới
Nguyên Đỗ
Chào Nguyên Đỗ rất mến , Cám ơn đã ghé thăm
Dáng Em
Bóng dáng em thướt tha đầu ngõ
Tà áo bay, hương gió nhẹ đưa
Nghiêng nghiêng chiều nắng nón bài thơ
Em nhẹ bước làm chao mờ cảnh vật
Nhìn ngắm em hồn tôi ngây ngất
Bước chân em in nốt nhạc vần thơ.
Em xinh đẹp đâu nhờ son phấn
Đôi mắt em - ánh sao lấp lánh
Làn môi tươi - hoa hồng mai mảnh
Tóc nhung huyền buông xỏa bờ vai
Như dòng suối thiên nhiên muôn thuở
Ngực căng tròn - đóa phù dung chớm nở
Nét mỹ miều từ tuổi xuân thì
Dung nhan em có phải Tây Thi
Tôi ngơ ngẩn, ước cùng em sánh bước.
Nghinh Nguyên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2008 10:15:42 bởi Huyền Băng >
Tinh Yêu Thánh Dược Lời em nói là huyết cầu nuôi dưỡng Trái tim anh vất vưởng đã từ lâu Em - Nàng Thơ - Trăng tháng Tám nhiệm màu Đã cải tử xóa niềm đau truyền sống Từng tiếng nói gieo yêu thương hy vọng Một lời thôi nuôi sống thỏa khát khao Gió thu lay ngàn cánh lá dạt dào Không sợ hãi trước ngày mai chưa tới Từng lời nói khiến hồn anh phất phới Như cờ bay chào ngày mới bình minh Anh yêu em người em nhỏ người tình Suốt lịch sử một đời người có một Từng lời nói ngọt ngào nung thiêu đốt Ngày gặp nhau ngàn nốt nhạc reo vang Đi bên nhau từng bước nhỏ nhẹ nhàng Con đường hẹp đủ hai mình chung bước Mãi quí yêu tình em như thánh dược Tưới hồn anh nguồn mạch suối yêu thương Hạt thơ ươm nảy mộng mới lạ thường Hoa tươi nở ngàn cánh thơ hạnh phúc Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2008 07:35:09 bởi Nguyên Đỗ >
Không Ngần Ngại Anh sẽ chẳng ngại ngùng khi nói nhớ Là con trai cũng biết nhớ chứ sao Khi yêu thương còn mắc cở gì nào Nhớ nói nhớ quên nói quên thành thật Dẫu không phải là mối tình thứ nhất Vẫn thiêng liêng cao quý rất nên thơ Có nhiều khi anh trông ngóng đợi chờ Chỉ một chữ một lời thôi cũng đủ Từng câu nói bóng hình em quyến rũ Rủ nhau vào quấn quyện mãi trong mơ Trong đêm đen trong bóng tối mập mờ Thóang ẩn hiện dịu dàng vui tha thiết Anh thấy rõ mắt môi người rõ nét Đôi hàm răng đều trắng dễ thương ghê Đêm trăng mơ huyền ảo bóng em về Anh sung sướng quàng eo đi hạnh phúc Anh chẳng ngại khai anh ngồi ngủ gục Trên bàn thơ vẽ nắn nót hình em Nhìn nụ cười, chạm môi nhẹ, tóc mềm Nhớ em quá, thiếp vào vùng mộng mị Mãi vĩnh viễn là tri âm tri kỷ Là người yêu mười thế kỷ: thiên niên Dẫn đưa nhau đi đến cả muôn miền Cùng tìm kiếm trong tin yêu khám phá Anh chẳng ngại có nhiều khi nhớ quá Cũng cuồng quay cũng say ngả say nghiêng Muốn đưa tay mong em khóa em xiềng Nhốt vào ngục làm tù nhân mãi mãi Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2008 10:18:53 bởi Nguyên Đỗ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: