Suối Nguồn Thơ
Trăm năm một người tình . . .
Trong cuộc đời ngược xuôi đầy trắc trở
Lắm ưu phiền chẳng thiếu những dở dang
Nhỡ có yêu anh - đời vương lối trái ngang
Trong giấc mơ cũng mong được song bước
Con rùa đất bò chậm chạp - rất muộn
Lỡ chuyến tàu - lỡ một chuyến đò duyên
Thuyền đã xa khơi em chỉ còn ngóng trông
Cánh buồm gió đang thổi dần mờ khuất
Giọt lệ nào mặn đại dương bát ngát
Cuộc tình nào được tha thiết trăm năm
Lễ tơ hồng bên anh chẳng phải em
Nhìn xác pháo - vẫn mong anh hạnh phúc
Dù lòng đang quằn quoại đau từng khúc
Tim ngẹn ngào chết lặng giữa hư không
Từ ngày đó ôm kiếp sống lang thang
Nơi góc nhỏ - ánh đèn khuya lạnh vắng
Em bước xa cuộc tình đầy nước mắt
Vùi thân mình nơi đáy cốc - rừng hoang
"Anh có nâng niu - xoa dịu những vết thương
Ôm bờ vai đà dãi dầu mưa nắng"
Không dám mơ một chuyện tình đẹp nhất
Chẳng màng đâu lời ong bướm lả lơi
Em chỉ mong mãi có anh bên đời
Tiếng ân cần - ngọt bùi - trong tha thiết
Trăm năm yêu một người tình
Trăm năm đằm thắm - duyên mình anh nhe aB
Hữu Xạ Tự Nhiên Hương Em, chiếc khăn quàng cổ Chiều nay đợi trước nhà Một buổi chiều mưa gió Hồn dạt dào thiết tha Chiếc khăn vừa độ ấm Đủ dài quấn cổ anh Hương tự nhiên đằm thắm Cho anh giấc mơ lành Cổ anh không lạnh nữa Chắc chẳng khàn bị đau Nói năng hòai từng bữa Hát ca vui thật ngầu Chiếc khăn quàng em dệt Hương em thấm đượm vào Tự nhiên thơm da diết Trái tim hồn xuyến xao Nguyên Đỗ
Hữu Xạ Tự Nhiên Hương Em, chiếc khăn quàng cổ Chiều nay đợi trước nhà Một buổi chiều mưa gió Hồn dạt dào thiết tha Chiếc khăn vừa độ ấm Đủ dài quấn cổ anh Hương tự nhiên đằm thắm Cho anh giấc mơ lành Cổ anh không lạnh nữa Chắc chẳng khàn bị đau Nói năng hòai từng bữa Hát ca vui thật ngầu Chiếc khăn quàng em dệt Hương em thấm đượm vào Tự nhiên thơm da diết Trái tim hồn xuyến xao Nguyên Đỗ Chiếc Khăn Quàng Cổ Chiếc khăn thế vòng tay
Quấn vòng quanh chiếc cổ
Lòng anh vui tràn đầy
Quên đi bao cực khổ Chiếc khăn ấm tình đông
Nồng nàn hương tinh khiết
Gió bão cũng mặc lòng
Bên em tình bất diệt Anh có chiếc khăn quàng
Theo một bên thích nhé
Trên bước đường gian nan
Khăn cùng anh chia xẻ Ước em là chiếc khăn
Theo bên anh mọi lúc
Đời vinh nhục trầm thăng
Vẫn cùng nhau song bước Sương Anh
Tuyết Trắng Tuyết trắng rơi đầy giữa tiết đông Sao nhiều nhung nhớ ở trong lòng Buồn thinh nín lặng rơi từng chặp Chồng chất bên đường những nhớ mong Em nói thương hòai chẳng hiểu sao Tại duyên tại số lúc ban đầu Tâm hồn hòa hợp luôn chung thủy Anh dẫu đào hoa chẳng nỡ nào... Anh chẳng nỡ nào... em nỡ sao? Bỗng dưng sấm động sóng ba đào... Trời gầm đất chuyển cơn hồng thủy... Cuốn hút tim nhau chẳng thấy đâu... Tại tiếng đàn tranh Dạ khúc trăng Đưa đôi ta đến bến sông Hằng Thơ đàn quấn quyện tim cùng nhịp Rừng trúc tre già mọc với măng Qua nhớ nhung hòai nặng gánh thơ Tìm nhau hôm sớm tới bao giờ Bốn mùa sương gió thuyền không bến Nhức nhối hồn đau với hững hờ Nguyên Đỗ
Sao Để Trái Sầu Rơi Rụng Cớ sao để trái sầu rơi rụng
Có phải vì nao núng gió Đông
Tiếng thở than nghe thấy động lòng
Này người hỡi xin đừng buồn nhé! NOEL về phố phường vui vẻ
Chớ để lòng quạnh quẻ xót xa
Hãy cứ vui chờ gió đến nhà
Mang tin mới từ xa về đó Anh xem kià đèn hoa đầy ngõ
Để đón mừng ngày Chuá Giáng Sinh
Dẫu cách xa nhưng hai đưá mình
Luôn vui vẻ ngập tràn hạnh phúc Bài thơ tình vẫn cùng chung khúc
Vần nối vần quấn quít bên nhau
Nào cách xa mà rớt tiếng sầu
Khiến hồn thơ trở nên buồn bã Trái sầu rơi hãy đem chia nhá
Đắng chát chua cay cũng cắt đôi
Mỗi đưá một đầu môi chạm môi
Sẽ tìm thấy ngọt bùi trong đó Đông qua Xuân đến vườn hoa nở
Tình chúng mình rạng rỡ xiết bao
Đời cách xa tình vẫn ngọt ngào
Cùng năm tháng bao giờ thay đổi Sương Anh
CÓ NHỮNG NIỀM RIÊNG
Có những niềm riêng chẳng nói ra Nỗi đau thầm kín tím hoa cà
Rưng rưng cay đắng đau hồn dạ
Càng nghĩ càng thêm muôn xót xa
Có những niềm riêng chỉ nhớ mong
Ba năm che đậy giấu trong lòng
Thả hồn vương mãi cho vơi bớt
Ngấn lệ sầu bị lúc nhớ mong
Có những niềm riêng ngày nối đêm
Tương tư nhói buốt vẫn mơ tìm
Bóng người yêu dấu đang mờ mịt
Ở tận trời xa, trong đáy tim
Có những niềm riêng giữa bến mê
Tìm nhau hôm sớm mộng trăng thề
Rứt ray ray rứt từng giây một
Giác ngộ trần gian phải tái tê
Có những niềm riêng phím lá sầu
Bây giờ quá khứ mãi về sau
Phải chăng duyên số mình chưa vẹn
Nên mãi tìm nhau mãi đợi nhau?
Nguyên Đỗ
Trích đoạn:
Nguyên Đỗ
NHỎ Ở ĐÂU RỒI
...Nhỏ ở đâu rồi, anh nhớ nhiều
Nhỏ đi xa vắng thấm cô liêu
Hồn anh phiêu lãng tìm em mãi
Chắc hẳn tim anh lại chớm yêu
Như lá rừng kia đẹp lạ lùng
Khi thu về đến, đổi màu phong
Em về đổi cả trời thơ cũ
Thêm chút yêu thương cháy lửa lòng
Gặp Nguyen Do voi vo chòng Paull trong trang NTT, ngon lanh lam! Nay duoc doc Nho o dau roi cang thu. Chuc nguoi xa khoe, them nhieu tho hay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 14:45:36 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: vivilan
Trích đoạn:
Nguyên Đỗ
NHỎ Ở ĐÂU RỒI
...Nhỏ ở đâu rồi, anh nhớ nhiều
Nhỏ đi xa vắng thấm cô liêu
Hồn anh phiêu lãng tìm em mãi
Chắc hẳn tim anh lại chớm yêu
Như lá rừng kia đẹp lạ lùng
Khi thu về đến, đổi màu phong
Em về đổi cả trời thơ cũ
Thêm chút yêu thương cháy lửa lòng
Gặp Nguyen Do voi vo chòng Paull trong trang NTT, ngon lanh lam! Nay duoc doc Nho o dau roi cang thu. Chuc nguoi xa khoe, them nhieu tho hay.
Chào ViViLan,
Người cũ xưa về thích thú ghê
Tưởng như ngày tháng cũ đi về
Nụ cười còn thắm tươi chưa đổi
Nhỏ mới hôm nào đã lớn ghê
Hăm mốt rồi à, mau thật nha
Mình đi uống rượu hay pha trà
Chuyện trò trao đổi thêm tin tức
Bạn cũ tình xưa mãi đậm đà
Đôi má ửng hồng chú tiểu Lan
Chuyện gì mắc cở nghĩ mênh mang
Không sao đâu nhỉ mình vui giỡn
Tình cảm xưa nay vẫn dịu dàng
Lan ghé chơi rồi ghi nhớ nha
Đi về xem suối tựa trang nhà
Nơi đây gồm cả trời mơ ước
Có nét vui buồn lẫn xót xa
Nguyên Đỗ
Thở than Mai đến ngày rồi em sang sông Không yêu em cũng lấy làm chồng Vì họ thành tâm và thành ý Em đi / tim nhói / nước mắt tuôn ***** Dù lòng vấn vương lời anh nói Em chịu một kiếp sống lẻ loi Thói đời vẫn vậy / đau một cõi Lối về đâu đó / tiếng thở than P.P.Linh
Trích đoạn: LÊ PHONG LINH
Thở than
Mai đến ngày rồi em sang sông
Không yêu em cũng lấy làm chồng
Vì họ thành tâm và thành ý
Em đi / tim nhói / nước mắt tuôn
*****
Dù lòng vấn vương lời anh nói
Em chịu một kiếp sống lẻ loi
Thói đời vẫn vậy / đau một cõi
Lối về đâu đó / tiếng thở than
P.P.Linh
Đã vậy thì thôi cứ lấy chồng Còn hơn lẻ bóng ngóng chờ trông Quê người xin chúc em may mắn Hạnh phúc dài lâu lệ chẳng tuôn Nghe thở than, vâng, cũng ngỡ ngàng Để hồn xao xuyến tiếng than van Mùa đông lạnh lẽo thêm băng giá Xin tiễn em đi đến xứ Hàn Nguyên Đỗ
Gửi chàng Nguyên Đỗ Mùa lễ Giáng Sinh sắp đến rồi Phố phường nhộn nhịp khắp nơi nơi Gửi lời chúc mừng chàng Nguyên Đỗ Mùa lễ năm nay tuyệt vời vui Nhân thể cũng xin gửi mấy lời Chàng chăm chu đáo Tiểu Thư tôi Niềm vui sẽ được nhân đôi đấy Cảm ơn chàng nhé... ...chàng chàng ơi./.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Gửi chàng Nguyên Đỗ
Mùa lễ Giáng Sinh sắp đến rồi
Phố phường nhộn nhịp khắp nơi nơi
Gửi lời chúc mừng chàng Nguyên Đỗ
Mùa lễ năm nay tuyệt vời vui
Nhân thể cũng xin gửi mấy lời
Chàng chăm chu đáo Tiểu Thư tôi
Niềm vui sẽ được nhân đôi đấy
Cảm ơn chàng nhé...
...chàng chàng ơi./.
Gớm Chạc Tiền xưa thật lắm lời
Tiểu thư ai nhỉ có bao người
Nhân ba nhân bốn nhân năm, sáu
Lo liệu tới đâu tới đó thôi
Bác "gảnh" tự nhiên gõ mõ cầu
Bên sư bên sãi rể cùng dâu
Con đàn cháu đống vui ra phết
Cơm no cật ấm lạnh chi đầu
Nguyên Đỗ
Ơi chàng Nguyên Đỗ rõ thật là Tiểu Thư nhà tôi ở trong nhà Nâng khăn sửa túi hàng ngày đấy Tay gối má kề dám quên a? Lần này không mách Tiểu Thư tôi Lần sau tái phạm phạt mấy roi Mê nàng thơ cũng đừng sao nhãng Tiểu Thư mà giận biết cho coi./.
Trích đoạn: Trạc Tuyền
Ơi chàng Nguyên Đỗ rõ thật là
Tiểu Thư nhà tôi ở trong nhà
Nâng khăn sửa túi hàng ngày đấy
Tay gối má kề dám quên a?
Lần này không mách Tiểu Thư tôi
Lần sau tái phạm phạt mấy roi
Mê nàng thơ cũng đừng sao nhãng
Tiểu Thư mà giận biết cho coi./.
Nhà trống ba gian đó đấy Cha Đi lui đi tới chán như là... Giả chi có được Tiểu Thư nhỉ Cắn cỏ ngậm vành mãi thiết tha Có thật tự nhiên mách mối đi Tiểu thư học Trác tuổi xuân thì Làm mai làm mối mà nên chuyện Say tít cung Thang chẳng tỵ bì Nguyên Đỗ
Thăm
Vào nhà Nguyên Đỗ vui vui
Chị Trinh ghé lại chia vui đây nè
Đủ màu đủ sắc bạn bè
Thơ ca tấp nập duyên se mối mành
Cô Lan cô Quế cô Anh
Cô nào cũng đẹp cũng lành duyên thơ
Hỏi Nguyên bao mối tình hờ ?
Mấy cô có nhéo tới khờ luôn hông ?
Bước vào trước cửa hoảng hồn
Còn chờ mối nữa nhập môn chưa đầy
Bao nhiêu thơ gọi là say
Bao nhiêu dòng suối mới đầy nguồn thơ ?
Mỹ Trinh
Ghé thăm Nguyên Đỗ chút nhe, lâu ghê thấy hình như vắng bóng đó huh ? Chúc cuối tuần vui nha em ....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 18 bạn đọc.
Kiểu: