Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 285 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 01.12.2005 08:10:30 (permalink)
0
Chết Trong Vòng Tay

Đừng ao ước chết trong vòng tay anh
Em, cuộc đời hoa mộng, tóc còn xanh
Hãy nghĩ tới những gì cao diệu, sống...
Và mở tay chào đón ước mơ lành...

Cuộc sống đó chứa chan bao hy vọng
Những nụ cười, những ánh mắt yêu thương
Cỏ, cây, bông, những chiếc lá bên đường
Cả hoa tuyết chiều mùa đông... sinh hiệu

Em nhìn xem cuối hồ kia dương liễu
Cành đong đưa theo tiếng gió thì thầm
Tình yêu mình còn lại biết bao năm
Em đừng nói chuyện ra đi vĩnh viễn

Em có biết bóng hình em hiển hiện
Từng phút giây đời anh đó nhớ không
Anh cầu mong đôi ta sẽ thỏa lòng
Sống hạnh phúc trăm năm không phai nhạt

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 11:50:52 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 01.12.2005 09:29:29 (permalink)
0
Mở Sang Trang Mới

Mau tỉnh dậy đừng ngủ vùi dĩ vãng
Đứng lên đi, mở cửa đón vầng dương
Chuyện đã qua, ờ chuyện cũng rất thường
Đâu có thể giam cầm ta mãi nhỉ

Suy nghĩ lại hãy bình tâm tỉnh trí
Chuyện qua rồi thì hãy để cho qua
Tội tình chi mà ủ dột mặt hoa
Của quá khứ hãy trả về quá khứ

Mở trang mới, thôi đừng tìm chuyện cũ
Đã qua cầu, chặt đứt cả cầu đi
Đã ra đi, ngoảnh mặt lại làm gì
Hãy cứ để điều xưa vào quên lãng

Có ai gọi cứ giả vờ giả tảng
Cửa tương lai còn chờ đón mong ai
Cửa hiện tại còn mong mãi từng ngày
Đừng trở lại con đường sai cửa cũ

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 11:51:25 bởi Viet duong nhan >
MM_Ngoc 01.12.2005 13:01:22 (permalink)
0
Ngày mới

Cửa buồn đóng lại sau lưng
Vầng dương từ sáng tinh sương đã về
Cho đời quên hết não nề
Cho em phút của đê mê tuyệt vời
Ngẩng nhìn trời đất muôn nơi
Tiếng chim ríu rít gọi mời tìm nhau
Này hoa này lá khoe màu
Nụ thơm vừa hé - tình đầu vừa đơm
Biển cười sóng vỗ nhiều hơn
Khúc tình ca của trùng dương ngút ngàn
Hân hoan gió lượn hoang đàng
Đem con diều thả tình tang giữa trời
Nàng xuân trong dạ bồi hồi
Tung tăng xiêm áo xanh ngời ngời xuân
Sáng nay nắng hạ trong ngần
Rợp hoa phượng đỏ trải quanh sân trường
Em như bướm trắng trên đường
Tà bay trong gió - nắng vàng ươm tơ
Kìa mùa thu thả ước mơ
Tóc hong trong nắng - đường thơ lá vàng
Ngẩn ngơ đông đã lại sang
Từ trong giá lạnh tình mang hương nồng
Trái tim rực lửa đêm đông
Sưởi trong tay ấm tìm mong người tình
Qua rồi chốn ấy điêu linh
Xóa tan đi những chuyện tình đớn đau
Tìm nhau như thủa ban đầu
Hoang sơ rừng cấm - trái mơ chín vàng
Suối đông ngủ chi vội vàng
Kìa bông Ngọc nữ dịu dàng thả trôi
Giọt tình đọng lại trên môi
Gối hồng thức giấc lay người ngủ quên
Nhìn xem nắng sớm vừa lên
Một ngày mới đó tình đem dâng đời

:Đưa vào TV:
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 11:47:05 bởi Viet duong nhan >
Trường Phi Bảo 01.12.2005 21:20:49 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Chết Trong Vòng Tay

Đừng ao ước chết trong vòng tay anh
Em, cuộc đời hoa mộng, tóc còn xanh
Hãy nghĩ tới những gì cao diệu, sống...
Và mở tay chào đón ước mơ lành...

Cuộc sống đó chứa chan bao hy vọng
Những nụ cười, những ánh mắt yêu thương
Cỏ, cây, bông, những chiếc lá bên đường
Cả hoa tuyết chiều mùa đông... sinh hiệu

Em nhìn xem cuối hồ kia dương liễu
Cành đong đưa theo tiếng gió thì thầm
Tình yêu mình còn lại biết bao năm
Em đừng nói chuyện ra đi vĩnh viễn

Em có biết bóng hình em hiển hiện
Từng phút giây đời anh đó nhớ không
Anh cầu mong đôi ta sẽ thỏa lòng
Sống hạnh phúc trăm năm không phai nhạt

Nguyên Đỗ


Em có anh cuôc sống chẳng hoang đường
-Trường Phi Bảo-

Cuộc sống chẳng hoang đường bởi vì em có anh
Nếu ai buộc em xa anh, em chỉ còn cái chết
Chết trong vòng tay anh người đời cho ngốc nghếch
Nhưng sung sướng nào bằng anh ôm em, trước lúc không còn em

Nào gió, nào mây, nào trăng, nào ngày và đêm
Có bao giờ vì thời gian bất động
Em yêu anh hơn sông dài biển rộng
Một phút xa anh như thế kỷ xoay vòng

Em hạnh phúc nếu như anh làm chồng
Mọi người đàn ông khác chẳng thể nào thay thế
Em yêu tất cả mọi buồn vui anh kể
Nguyện theo anh dẫu góc bể chân trời

Đói nghèo ư? mình cũng đừng xa rời
Có thiếu thốn cũng một đời chung thủy
Nếu không thể bên anh cuộc đời thành nghịch lý
Sống vô vị, chi bằng chết cao quý trong nhau

Mình không thành xa lạ ở kiếp sau
Hãy hứa với em đừng rời em anh nhé
Ngóc ngách con tim hằng đêm anh vẫn ghé
Cuộc sống luôn mới mẻ khi mình biết khát khao

1-12-2005






Nguyên Đỗ 02.12.2005 05:16:30 (permalink)
0
Tuyết Trắng Hương Nồng


Tuyết trắng đêm qua xuống lúc nào
Sáng ra mở cửa đẹp làm sao
Khắp nơi phủ trắng màu trinh bạch
Xao xuyến hồn thơ bỗng dạt dào

Chợt ước ao em đang ở đây
Chúng mình hai đứa tay cầm tay
Vui chơi nghi.ch phá trên sân tuyết
Má đỏ xinh hồng trong đắm say

Thời tiết thiên nhiên có bốn mùa
Hồn anh em biết mấy mùa chưa
Mùa Yêu Thương Mãi Không Hề Dứt
Cả một đời anh có một mùa

Dấu Ái, hồn anh dào dạt thương
Vườn thơ hoa lá ngạt ngào hương
Tuyết rơi trắng xóa không còn lạnh
Em xóa Đông buồn gieo mến thương


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 02.12.2005 07:04:02 (permalink)
0
Tình Cờ Tái Ngộ

Thiếu nữ nào kia cạnh bụi hồng
Hoa vàng nở rộ giữa trời trong
Sân chùa thập khách còn thưa vắng
Em ngắm hoa xinh thấy ấm lòng

Em trắng, mập hơn trước chút thôi
Bên hoa xinh xắn dáng em ngồi
Vẫn còn thanh tú như ngày ấy
Mới đó bao năm đã thoáng trôi

Miệt Bắc hôm nao lá nhuốm vàng
Cành phong buổi ấy lúc thu sang
Em cầm hứa giữ làm lưu niệm
Vĩnh viễn về Nam để lỡ làng

Tái ngộ nhìn nhau khẽ mỉm cười
Vẫn là tri kỷ buổi xưa thôi
Vẫn còn xao xuyến tim rung động
Hạnh phúc trầm ngâm dẫu rối bời

Nguyên Đỗ


Nguyên Đỗ 02.12.2005 14:52:39 (permalink)
0
Quỳnh Hoa Đêm Trăng

Đêm qua hoa quỳnh nở
Màu trinh trắng tinh khôi
Anh nhìn ngưng nín thở
Hoa thơm ngát bên trời

Ong bướm nào có biết
Chỉ mình anh thi nhân
Với tấm lòng tinh khiết
Ngóng xem nở một lần

Hoa thèn thẹn nở chậm
Nghiêng đầu chào trăng sao
Như cánh vạc thăm thẳm
Lượn bay một đêm nào

Hoa quỳnh một lần nở
Rồi khép cánh ngủ yên
Anh một lần ghi nhớ
Nét trang đài tự nhiên

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 02.12.2005 14:56:43 (permalink)
0
Sông Ngân Đêm Trăng

Một giải Sông Ngân vạn ánh sao
Giữa khuya nghe gió thổi rì rào
Thả hồn bay mãi trên cao ấy
Trong ánh trăng thơ với khát khao

Mãi đứng ngoài hiên ngước mắt nhìn
Bầu trời tựa thể bức tranh in
Mênh mông vô tận bao la quá
Rộng lớn biết bao chuyện chúng mình

Em ở trời xa, anh ở đây
Tình thương trìu mến chứa chan đầy
Như gần ngay cạnh trong gang tấc
Em ngủ giờ này hay thức đây

Muốn gọi cho nguôi nỗi nhớ mong
Mà thôi kẻo lỡ giấc mơ hồng
Em đang nằm mộng trong đêm vắng
Ai nỡ để em lỡ giấc nồng

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 03.12.2005 02:21:38 (permalink)
0
Sóng Lúa Tình Em

Ý thơ kết tụ thành lời
Trên cây chim hót tuyệt vời dễ yêu
Mộng mơ bay bổng cánh diều
Hàng cau xanh mướt nắng chiều đùa mây

Em về nghiêng nón trên tay
Tóc bay từng sợi như giây tơ tình
Nụ cười chúm chím thật xinh
Mở trời thơ mộng thắm tình đôi ta

Nắng chiều êm ả la đà
Về trên cành trúc cây đa đầu làng
Em về hồn mộng mênh mang
Tình ta dào dạt lúa vàng đồng xanh

Dịu dàng chân bước bên anh
Gió lùa sóng lúa đẹp lành tình quê
Lúa reo như đón người về
Phất phơ thơ mộng tóc thề em bay


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 03.12.2005 09:10:22 (permalink)
0
Công Chúa Của Vườn Thơ


Em ghé đến để hồn buồn day dứt
Đọc thơ anh mà cứ ngỡ thơ ai
Anh làm thơ cho thiên hạ nhiều bài
Thơ tặng em, em tìm không có một

Này em ạ, anh đâu mải là dại dốt
Mà rêu rao cho bá tánh biết em
Chỉ em thôi anh thương nhớ ngày đêm
Thơ tặng bạn những người quen xa lạ

Thơ cho em mãi còn như nắng hạ
Anh đã làm còn giữ mãi nơi đây
Để hôm nào trao gởi tận bàn tay
Không lẽ nỡ khoe khoang, em hiểu chứ

Thơ cho em là những lời tình tự
Của riêng mình, đâu công bố được đâu
Viết cho mình những ngày tháng xa nhau
Rất tế nhị phong tư càng kín đáo

Chìa khóa nhỏ hôm nào anh đã báo
Em cần vào, tự nhiên mở, thưởng chê
Được thì thương, không được rút ngay về
Những bài thơ, những câu văn đùa giỡn

Em, công chúa của vườn thơ anh sóng gợn
Cứ tự nhiên cắt xén tỉa thơ anh
Bài không ưa em cứ xóa ngon lành
Anh giao hết cả phần đời còn lại



Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2005 09:16:40 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 03.12.2005 19:24:22 (permalink)
0
Việt Nam Thư Quán


Chào bạn nhé đã ghé vào Thư Quán
Vâng Việt Nam Thư Quán dễ thương ghê
Khắp muôn phương bạn hữu kéo nhau về
Chỗ hội tụ của văn nhân thi sĩ

Mỗi một bạn đóng góp người một tí
Chẳng bao lâu đầy đủ cảo thơm đây
Cám ơn ai đã dẫn tới nơi này
Nhà tươm tất, điều hành viên dễ mến

Tôi ghé đây mỗi ngày như có hẹn
Nhìn từng người, cả lạ lẫn quen thân
Đọc từng câu, thỉnh thoảng có đôi vần
Cần phải sửa những từ địa phương hóa

Lúc dấu hỏi đúng ra là dấu ngã
Mẫu tự c (xê) mà thật phải là t (tê)
Các bạn ơi đây đó rủ nhau về
Cùng gắng sức dựng tình non nước Việt


Nguyên Đỗ



Nguyên Đỗ 04.12.2005 02:17:22 (permalink)
0
Từ Độ Yêu Em


Từ độ yêu em, anh biết mơ
Những ngày tháng đợi cứ như thơ
Tối ngày mong nhớ tìm em mãi
Đôi lúc ngẩn ngơ đến thẩn thờ

Từ độ yêu em, anh biết buồn
Em đơn sơ lắm, bướm mùa xuân
Không hề viết lại anh vài chữ
Đông đến hồn anh đông giá luôn

Từ độ yêu em, anh biết ghen
Em khoe thơ tặng thật nhiều phen
Hồn anh tê tái đau chua xót
Hạnh phúc hình như phải nước phèn

Từ độ yêu em, bị trách hòai
Bài thơ vơ vẩn, hỏi cho ai
Thơ xưa cũng hỏi thật không nữa
Thôi biết làm sao, nợ nặng vai

Từ độ yêu em, bỗng khổ nhiều
Phải chi như trước chẳng thèm yêu
Cứ vui vẻ viết không ai hỏi
Chẳng nhớ chẳng mong mỗi sáng chiều


Nguyên Đỗ

Believe 04.12.2005 02:40:15 (permalink)
0
Người Con Gái Trong Thơ Anh

Người con gái trong thơ anh
Đến từ xứ mộng
Sương mù giăng trên nhánh hoa anh đào
Mắt lá răm thẳm sâu hun hút
Anh rơi đáy tận cùng
Chếnh choáng nửa vầng trăng

Người con gái trong thơ anh
Đến từ ảo ảnh
Khói mây hồng phơn phớt cõi huyền nguyên
Làn môi mỏng đầy căng gợi cảm
Ươn ướt bóng nhẩy
Nửa vầng trăng còn lại ngất ngưỡng đam mê

Người con gái trong thơ anh
Đến từ giấc ngủ
Khi nàng thơ lạc chốn tiên bồng
Vớt cụm nắng hồng gởi vào ảo ảnh
Cánh hoa anh đào chuyển màu tím con tim

Người con gái trong thơ anh
Là ai?
Mà mãi miết đi tìm?
Vờn hình bắt bóng
Được gì chăng?

Người con gái trong thơ anh hát nhạc khúc bâng khuâng !


3/11/05
Đỗ Ngọc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2005 03:20:39 bởi Believe >
Nguyên Đỗ 04.12.2005 04:08:51 (permalink)
0

Những Bài Thơ Bị Tù
Nguyên Đỗ


Những bài thơ bị tù
Những nụ hồng đang nhú
Gặp phải sương đông mù
Lặng yên trùm chăn ngủ

Bác thợ vườn đi vắng
Cửa đóng chẳng cho ra
Bốn bề chìm thinh lặng
Ngôn từ cũng xót xa

Có những bài nhơ nhởn
Đi xuống đi lên hoài
Những bài thơ thật lớn
Như làm dáng ra oai

Rồi đồng loạt phóng thi'ch
Những tù nhân thu mình
Lẩn vào trong tịch mịch
Bóng tối chẳng bình minh

Những bài thơ bị tù
Không hưởng tia ánh sáng
Vụt qua trong âm u
Chóng đi vào quên lãng

Nguyên Đỗ

MM_Ngoc 04.12.2005 04:32:22 (permalink)
0
Lỡ đò

Có lẽ thơ đã ra đi mãi
Để chẳng còn buồn như liêu trai
Có lẽ cửa lòng rồi khép lại
Để chẳng ngại ngần với nắng mai
Có lẽ đời quên ta khốn khó
Nên dửng dưng chẳng chút đoái hoài
Có lẽ sóng ngông cuồng hăm hở
Nên thuyền trôi dạt - lái bơ vơ
Có lẽ... có lẽ tình là mộng
Nên sáng ra tan biến bất ngờ
Có lẽ ta là người luôn lỡ
Một chuyến đò buồn đã sang ngang

: Trang thơ đã đưa TV :
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 12:11:57 bởi Viet duong nhan >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 285 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9