XUÂN-ĐÀO
Ghé môi hôn nhụy hoa Đào
Nghe run-run cánh dạt dào yêu thương
Cánh mềm môi thắm trao hương
Xe thành sợi nhớ vấn vương đôi bờ
Thời gian trôi những ước mơ
Cành đào năm trước cùng thơ lại về
Nồng nàng trong cõi đê mê
Lòng xuân mở cánh, vai kề Đào yêu
Nguyên Hải
Ghé Môi Hôn
Giật mình chợt thấy Xuân Đào
Ghé môi hôn nhụy cô nào yêu thương
Dạt dào hồn mãi tơ vương
Se tròn nỗi nhớ thầm thương vô bờ
Cuộn vào vấn thuốc kéo tơ
Hít sâu lồng ngực nhả thơ nhớ về
Những ngày xuân trẻ đam mê
Nồng nàn dấu ái vai kề cận vai
Anh Đào, Mận trắng, Hòang Mai
Xuân hoa tình thắm tháng ngày mộng mơ
Mùa Xuân đến, sóng đập bờ
Nắng vàng ấm thả ánh tơ ấm nồng
Sáng xuân chợt thấy đào hồng
Ghé môi hôn nhụy hoa đồng thắm tươi
Người qua người thấy nhoẻn cười
Hoa xinh xinh thắm rạng ngời đầu xuân
Nguyên Đỗ
[
DUYÊN KỶ SỬU
Thắm tươi những nụ môi hôn
Đào - Mai e thẹn Xuân còn lã lơi
Kìa xem trời đất người ơi
Hanh hanh nắng ấm như hơi dậy thì
Tay nàng lựa nhánh cỏ Thi
Nhờ anh quẻ dịch duyên gì xuân nay
Anh rằng quẻ ứng vận may
Kỷ sửu em gặp thầy nầy quý dương
Nguyên Hải
Nguyên Hải rất vui và ấm lòng, được anh ghé vườn thơ của NH đang trống vắng quạnh quẻ, như người chủ vườn vậy. Mong được anh quan tâm chăm sóc nhìều.
Chúc anh luôn vui trẻ khỏe, lai láng tình thơ và đón xuân vạn sự như ý.
Nguyên Hải có câu đùa (câu cuối cùng)hơi nghịch chút , xin anh đừng giận.
NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2009 12:54:44 bởi NGUYÊN HẢI >