Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 229230231 > >> | Trang 230 của 285 trang, bài viết từ 3436 đến 3450 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 03.01.2010 16:22:29 (permalink)
0
Tha Lỗi Cho Nhau
 
Từng con chữ gọn gàng như rút ngắn
Tình yêu thương, Dấu Ái, một tình yêu
Ta yêu nhau không một sớm một chiều
Tình vĩnh viễn khởi đầu muôn kiếp trước
 
Trên cánh đồng thảo nguyên xuôi con nước
Uốn quanh co như con rắn triền miên
Bò đi xa uốn khúc đến trăm miền
Cứ lấp lánh ánh mặt trời buổi sáng
 
Em tha lỗi cho anh những giòng thơ phiêu lãng
Tựa mây trời theo gió thỏang bay cao
Anh yêu em từ dạo đó năm nào
Thưở nhỏ dại khi em tròn đôi tám
 
Anh tha lỗi cho em đã can đảm
Đã dạn dày khi nói chữ yêu anh?
Mây trắng bay từ đâu đến xây thành
Có bầy chiên hiền lành và đám sói
 
Ta tha lỗi cho nhau vì đã nói
Thật lòng mình, viên sỏi bé yêu thương
Anh như hòn đá cuội cạnh ven đường
Em công chúa nhặt lên thành ngọc quý
 
Ta tha lỗi tình yêu không vị kỷ
Suối nguồn thơ giòng nhật ký thương yêu
Anh yêu em, yêu thương lắm thật nhiều
Khi xa vắng vòng tay thêm thiếu thốn
 
Em tha lỗi cho anh thường bề bộn
Không thời gian xếp ngàn cánh hạc bay
Cho em treo trên màn ngủ từng ngày
Chở nỗi nhớ niềm thương thơ nồng cháy
 
Anh tha lỗi cho em? -- Đừng nói vậy
Em thiên thần, em thánh nữ, quan âm
Đốt khói nhang hòa quyện với hương trầm
Anh thầm nguyện suốt đời thương em mãi
 
Nguyên Đỗ
 
 
 
Nguyên Đỗ 04.01.2010 22:52:40 (permalink)
0
Hương Ngọc Lan
 
Cây ngọc lan xanh đứng cạnh đường
Xinh xinh be bé gió du dương
Có ai tà áo xanh xanh nhạt
Đứng cạnh cười duyên thật dễ thương
 
Có phải nàng tiên tên Ngọc Lan?
Chao ơi xinh quá đẹp vô vàn
Nụ cười tươi tắn hoa hàm tiếu
Đôi mắt hồ trong nét chứa chan...
 
Liễu yếu đào tơ mai trúc xinh
Xuân lan thu cúc xiết bao tình
Trầm hương ngan ngát thơm hòai mãi
Năm tháng chẳng quên một bóng hình
 
Hương ngát tưởng hoa nở tháng đông
Heavenly lạ ở trong phòng
Mùi hương man mát miên man lạ
Trí tưởng vì sao lại nhớ mong?
 
Nguyên Đỗ
 
SuongAnh 06.01.2010 08:44:20 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Tha Lỗi Cho Nhau
 
Từng con chữ gọn gàng như rút ngắn
Tình yêu thương, Dấu Ái, một tình yêu
Ta yêu nhau không một sớm một chiều
Tình vĩnh viễn khởi đầu muôn kiếp trước
 
Trên cánh đồng thảo nguyên xuôi con nước
Uốn quanh co như con rắn triền miên
Bò đi xa uốn khúc đến trăm miền
Cứ lấp lánh ánh mặt trời buổi sáng
 
Em tha lỗi cho anh những giòng thơ phiêu lãng
Tựa mây trời theo gió thỏang bay cao
Anh yêu em từ dạo đó năm nào
Thưở nhỏ dại khi em tròn đôi tám
 
Anh tha lỗi cho em đã can đảm
Đã dạn dày khi nói chữ yêu anh?
Mây trắng bay từ đâu đến xây thành
Có bầy chiên hiền lành và đám sói
 
Ta tha lỗi cho nhau vì đã nói
Thật lòng mình, viên sỏi bé yêu thương
Anh như hòn đá cuội cạnh ven đường
Em công chúa nhặt lên thành ngọc quý
 
Ta tha lỗi tình yêu không vị kỷ
Suối nguồn thơ giòng nhật ký thương yêu
Anh yêu em, yêu thương lắm thật nhiều
Khi xa vắng vòng tay thêm thiếu thốn
 
Em tha lỗi cho anh thường bề bộn
Không thời gian xếp ngàn cánh hạc bay
Cho em treo trên màn ngủ từng ngày
Chở nỗi nhớ niềm thương thơ nồng cháy
 
Anh tha lỗi cho em? -- Đừng nói vậy
Em thiên thần, em thánh nữ, quan âm
Đốt khói nhang hòa quyện với hương trầm
Anh thầm nguyện suốt đời thương em mãi
 
Nguyên Đỗ
 
 






Cùng Nhau Tha Thứ!
 
Anh tha lỗi cho em vì xa quá!
Đôi lúc buồn chẳng biết ngã vào đâu?
Không có anh bên kề má tưạ đầu
Chỉ biết ôm gối tuôn dòng châu lệ
 
Em không bắt lỗi đâu đừng lo nhé!
Bởi mình còn ngăn cách mấy bể sông
Chứ tình yêu thì vốn đã chung lòng
Thật yêu nhau thì không màng lỗi phải
 
Nguồn suối thơ phải hoài tuôn chảy mãi
Đừng để ngưng dòng anh hãy nhớ nha
Lúc chia tay em đã dặn kia mà
Suối cạn...cũng có nghiã là...tình chết!
 
Nếu hoài xin lỗi biết khi nào hết
Mấy ai vẹn toàn khi đến với nhau
Trời sinh ra cây cỏ cũng biết sầu
Lòng thánh thiện em đâu đành bắt tội
 
Cuộc sống anh tất bật từ sáng tối
Rất bộn bề nhiều vội vả lo toan
Nỡ lòng nào nhõng nhẽo hay trách hờn
Thôi anh nhé...nụ hôn thay lời nói
 
Anh thấy không tiếng Xuân đang mời gọi
Đôi uyên ương trên mái ngói ca vang
Vạt nắng hồng mơn man cánh mai vàng
Cây lá hoa rộn ràng chào năm mới
 
Vậy sao anh không đến gần?...Em đợi!
Vòng tay ôm thay lời nói yêu thương
Tặng cho nhau nụ hôn ngọt diệu thường
Ta vì nhau sẽ cùng nhau tha thứ!...
 
Sương Anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2010 09:33:50 bởi SuongAnh >
Nguyên Đỗ 06.01.2010 18:02:50 (permalink)
0
Thương Ai Nhiều, Nhiều Lắm

Đọc thư ngắn, sao thương ai, thương quá
Thương thật nhiều, thương ai quá là thương
Lời ngắn thương, ngon ngọt vượt hơn đướng
Hơn mạch nha, hơn cả đường thốt nốt

Lời thi sĩ đâu là đinh đóng cột
Ý vu vơ theo gió thổi ngàn nơi
Lời thơ đâu là tiếng nói muôn đời
Là chân lý của một người, thời đại

Ngôn ngữ thơ cũng có nhiều chướng ngại
Từ người thơ đến tai kẻ đọc thơ
Từ trái tim đến trí kẻ nghi ngờ
Cũng thay đổi tùy theo từng hoàn cảnh

Thương ai lắm, Thiên thần yêu mảnh khảnh
Khi tóc dài, khi tóc ngắn, vui tươi
Anh mãi thương, từng lời nói, nụ cười
Từng cử chỉ, từng lời thư em viết

Thương nhiều lắm, thương em, thương tha thiết
Thương dịu dàng, thương xả kỷ, vô tư
Thương dáng thơ, thương đôi mắt hiền từ
Thương vĩnh viễn, thương ngây thơ vô tội

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2010 06:31:26 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 07.01.2010 11:32:38 (permalink)
0
Điều Anh Ước Mơ
 
Điều anh ước, này em, thật đơn giản
Sống cùng em đến già lão Yêu Thương
Chung sánh vai đến tận cuối con đường
Trong thanh thản bình an không vương vấn...
 
Anh xin hứa không làm em hối hận
Hay nghi ngờ lòng chung thủy nhà thơ
Anh vẫn anh, chưa gian dối bao giờ
Những câu viết xuất ra từ hồn dạ
 
Điều mơ ước chẳng có gì mới lạ
Rất đơn sơ giản dị tự ban đầu
Được cùng em vai chú rể cô dâu
Quỳ lạy tạ Mẹ Cha cùng gia tộc
 
Nghĩa phu thê lấy yêu thương làm gốc
Sự cảm thông kính trọng quý thương nhau
Mãi yêu nhau hơn cả phút ban đầu
Đến giây cuối, không nhợt nhòa phai lạt
 
Tình chồng vợ đẹp như là khúc hát
Bản tình ca, khúc quan họ Bắc Ninh
Câu ca dao, lời bóng bẩy ru tình
Trên sông Hậu, trên Hương giang mãi mãi
 
Anh yêu em, nói hòai hòai chẳng ngại
Nói hằng ngày, lập lại mãi không sao
Bởi nhìn em hồn xao xuyến dạt dào
Như sóng biển rì rào trong nắng sớm
 
Anh yêu em, yêu nồng nàn, ghê gớm
Yêu thiết tha, yêu mãnh liệt, chứa chan
Anh yêu em như sóng biển sông tràn
Ngày ngập nước khi bão về lụt lội
 
Nguyên Đỗ
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 07:57:13 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 07.01.2010 20:40:51 (permalink)
0
Ghéttt/tthương

Ghéttt thì ghéttt, em vẫn hoài hiện diện
Trong hồn anh, giàn thiên lý thoảng hương
Nhớ người ta, thương, thương lắm miên trường
Trong giấc ngủ vẫn dịu dàng gọi nhớ

Ghéttt/tthương thế có gì phải úp mở
Hạt ngọc trời ban tặng chối từ sao
Hồn thi nhân vĩnh viễn mãi dạt dào
Ttthương ttthương ghéttt thăng trầm cung nhạc nhớ

Biết ghéttt ttthương cũng là duyên với nợ
Những nụ tình như hoa nở giản đơn
Lúc vui tươi lúc giận dỗi ghen hờn
Năm cung nhạc bảy nốt tình xao xuyến

Vì sao nhỉ xa xa mà quyến luyến
Cho cuộc đời thêm đủ chuyện, thi ca
Cho tình em còn mãi mã măn mà
Cho thi phú đậm đà nhiều thế hệ

Nguyên Đỗ
Trăng Mơ 07.01.2010 21:26:21 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Điều Anh Ước Mơ
 
Điều anh ước, này em, thật đơn giản
Sống cùng em đến già lão Yêu Thương
Chung sánh vai đến tận cuối con đường
Trong thanh thản bình an không vương vấn...
 
Anh xin hứa không làm em hối hận
Hay nghi ngờ lòng chung thủy nhà thơ
Anh vẫn anh, chưa gian dối bao giờ
Những câu viết xuất ra từ hồn dạ
 
Điều mơ ước chẳng có gì mới lạ
Rất đơn sơ giản dị tự ban đầu
Được cùng em vai chú rể cô dâu
Quỳ lạy tạ Mẹ Cha cùng gia tộc
 
Nghĩa phu thê lấy yêu thương làm gốc
Sự cảm thông kính trọng quý thương nhau
Mãi yêu nhau hơn cả phút ban đầu
Đến giây cuối, không nhợt nhòa phai lạt
 
Tình chồng vợ đẹp như là khúc hát
Bản tình ca, khúc quan họ Bắc Ninh
Câu ca dao, lời bóng bẩy ru tình
Trên sông Hậu, trên Hương giang mãi mãi
 
Anh yêu em, nói hòai hòai chẳng ngại
Nói hằng ngày, lập lại mãi không sao
Bởi nhìn em hồn xao xuyến dạt dào
Như sóng biển rì rào trong nắng sớm
 
Anh yêu em, yêu nồng nàn, ghê gớm
Yêu thiết tha, yêu mãnh liệt, chứa chan
Anh yêu em như sóng biển sông tràn
Ngày ngập nước khi bão về lụt lội
 
Nguyên Đỗ
 
 



Em yêu Anh
 
Em vẫn nhớ ngày xưa hẹn ước
Từ hoàng hôn đến suốt bình minh
Tựa vai nhau kể lể tâm tình
Em hỏi muốn trăng anh có hái

 
Anh ví em công chúa xinh yểu điệu
Ở hoàng cung mẹ hứa ba chìu
Anh phong trần khắp nẻo cô liêu

Chẳng biết mắt xanh nàng có lọt
 
Lời chân thật thốt lên từ đáy ngực
Em yêu anh bởi anh chính là anh
Em yêu anh chẳng gốc cội ngọn nghành

Không lý do không hỏi vì sao thế
 
Yêu anh bằng chân tình cô gái Huế
Như Tràng tiền yêu áo trắng nữ sinh
Như Hương Giang quấn quít với Ngự Bình

Yêu anh như Hải vân yêu mây trắng
 
Em là một đóa hồng liên nhỏ
Giữa mặt hồ bình lặng yên vui
Anh đến làm chi sóng gợn rồi

Khiến hồn hoa vạn chiều nhung nhớ
 
Em là vầng nguyệt vô tư lự
Treo giữa trời nào vướng bận ai

Anh đến chi đêm bỗng kéo dài
Để không trung ngập tràn hình bóng
 
Anh trong em đã trở thành mạch sống
Thiếu anh rồi em sẽ hóa Vọng Phu
Gió vẫn lùa em vẫn đợi ngàn thu

Rừng sim tím chứng lòng em chung thủy
 
Tình của em sẽ bền muôn thế kỷ
Yêu nồng nàn yêu tha thiết anh ơi
Yêu đắm say không thể tả bằng lời
Hơn tất cả tình nhân trên thế giới

 
Trăng Mơ
 
Để coi ai nhiều hơn ai  hì hì ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 07:55:44 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 08.01.2010 12:10:06 (permalink)
0
 
Lọan Xạ
 
Uhm, ghê nhỉ ai đã vào thách đố
Coi ai nhiều coi ai thắng thua ai
Chân ai thon, chân ai ngắn hay dài
Ai chạy chậm ai chạy nhanh như gió?
 
Trái tim anh như vầng trăng sáng tỏ
Đêm trăng rằm treo trên ngõ mây cao
Đón Hằng Nga đón tri kỷ mời vào
Và ngự trị trong hồn anh vĩnh viễn
 
Dù xa vắng em vẫn luôn hiện diện
Hồn cấm cung, vách quế mộng chờ mong
Vầng trăng mơ hương trầm ngát trong lòng
Từng khúc nhạc nhịp nhàng rung sống động
 
Em đã đến, xóa tan làn mây mỏng
Mặt hồ xanh soi bóng ánh trăng thơ
Gió thở than thổi tuyết trắng bụi mờ
Rừng thông đứng cành buông khoe áo trắng
 
Trời lạnh quá, nhớ nhung hòai giọt nắng
Sân Georgia hay bãi biển Florida
Bạn tri âm tình vĩnh viễn đậm đà
Chùa Houston hay quán ăn thanh tịnh?
 
Nhớ ai nhỉ nhớ sao lòng ngã bịnh
Nhớ hồng liên nhớ thạch thảo diễm yên
Nhớ kim tâm nhớ nhật hạ , trăm miền
Nhớ hòang diệp, nhớ ái liên, nhớ Huế...
 
Sao mà lạ nhớ sao mà nhớ thế
Nhớ chập chùng nhớ lẫn lộn sơn khê
Nhớ Paris, nhớ trời Úc, đam mê
Nhớ thành thật, nhớ nhung từ đáy vực
 
Nhớ nhiều quá, nhớ mong từ lồng ngực
Nhớ thanh huyền, nhớ đệ tử, tương tư
Nhớ dáng ai tóc cắt ngắn hiền từ
Bước lọang chọang tỉnh say xinh xinh quá
 
Nhớ linh tinh nhớ chi nhiều lọan xạ
Nhớ răng chi nhớ tá hỏa tam tinh
Nhớ nhiều ghê chan chứa khúc ca tình
Nhớ đến chết, say sưa mê nhạc khúc
 
Nguyên Đỗ
 
 
Nguyên Đỗ 08.01.2010 20:51:57 (permalink)
0
Ta Đã Yêu Nhau
 
Ta đã yêu nhau tự kiếp nào
Nhớ nhung tiều tụy đến xanh xao
Gặp nhau líu ríu vui như hội
Mãi mãi tình thơ vẫn dạt dào
 
Chức nữ Ngưu lang thật ảo huyền
Mỗi năm mỗi hẹn một lần duyên
Mưa Ngâu ướt áo tình sâu đậm
Yêu Dấu hòai thương chuyện  Ý Uyên
 
Âm ỉ râm ran giữ ấm nồng
Bên lò sưởi ấm cảnh mùa Đông
Hàn huyên chuyện vãn người đôi họ
Lửa cháy tình dâng đẹp má hồng
 
Vẫn mãi nàng thơ của vạn thời
HỡI người yêu dấu của ta ơi....
Trầm hương nhang khói  linh đài Mẹ
Quỳ gối dâng lên khúc nhạc đời
 
Ta đã yêu nhau tự buổi đầu
Mỗi lần gặp gỡ mỗi thâm sâu
Từ khi chập chững vào thi phú
Tính đến hôm nay đủ mọi mầu
 
Màu đỏ hồng lam tym tým xinh
Vàng cam lục tía biết bao tình
Vì em mãi mãi màu xinh mới
Đối họa cùng anh chuyện chúng mình
 
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 07:22:31 bởi Nguyên Đỗ >
Trăng Mơ 08.01.2010 22:39:11 (permalink)
0
Nhớ anh

Vò võ  đêm trường trống điểm canh
Tia trăng vàng vọt lẽn qua mành
Mắt chao sóng lệ vì thương tưởng
Em nhớ anh nhiều em nhớ anh!

 
Nhớ dáng thư sinh buổi tựu trường
Áo sơ mi trắng thiệt là thương
Câu chào lịch thiệp đầu tiên mở
Đã khiến tim em đập lạ thường

Nhớ hoa đào nở đón mùa xuân
Thứ bảy chờ mong đến cuối tuần
Anh dẫn hồn em vào đắm đuối
Ngã vòng tay ấm của tình quân

Nhớ một bông hồng ai để quên
Thanh tao nét chữ bút hoa điền
Tặng em sinh nhật thiên thần nhỏ
Hẹn lúc ra trường sẽ đẹp duyên


Nhớ tựa bình minh nhớ mặt trời
Hoàng hôn buông xuống nhớ sao rơi
Vầng trăng nhớ núi cành thương lá
Nhớ lã tâm tư nhớ rã rời

 
Vò võ đêm trường với cảnh đông
Nhớ anh ray rứt ở trong lòng
Nhớ se sắt dạ cào tâm khảm
Em nhớ anh nhiều anh biết không?

 
Trăng Mơ
 
Nhớ thì có nhớ liền nè..hihihi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 22:40:58 bởi Trăng Mơ >
Nguyên Đỗ 09.01.2010 09:12:07 (permalink)
0

Trích đoạn: Trăng Mơ

Nhớ anh

Vò võ  đêm trường trống điểm canh
Tia trăng vàng vọt lẽn qua mành
Mắt chao sóng lệ vì thương tưởng
Em nhớ anh nhiều em nhớ anh!

 
Nhớ dáng thư sinh buổi tựu trường
Áo sơ mi trắng thiệt là thương
Câu chào lịch thiệp đầu tiên mở
Đã khiến tim em đập lạ thường

Nhớ hoa đào nở đón mùa xuân
Thứ bảy chờ mong đến cuối tuần
Anh dẫn hồn em vào đắm đuối
Ngã vòng tay ấm của tình quân

Nhớ một bông hồng ai để quên
Thanh tao nét chữ bút hoa điền
Tặng em sinh nhật thiên thần nhỏ
Hẹn lúc ra trường sẽ đẹp duyên


Nhớ tựa bình minh nhớ mặt trời
Hoàng hôn buông xuống nhớ sao rơi
Vầng trăng nhớ núi cành thương lá
Nhớ lã tâm tư nhớ rã rời

 
Vò võ đêm trường với cảnh đông
Nhớ anh ray rứt ở trong lòng
Nhớ se sắt dạ cào tâm khảm
Em nhớ anh nhiều anh biết không?

 
Trăng Mơ
 
Nhớ thì có nhớ liền nè..hihihi...

 
Nhớ Em
 
Lùi lũi một mình chỉ bóng anh
Ước mong dáng nhỏ bước  qua mành
Ánh trăng lạnh lẽo trên cao quá
Không biết đêm này em nhớ anh?

Áo trắng ngây thơ thưở đến trường
Quần dài lụa trắng thấy là thương
Guốc cao mấy tấc lên bao bậc
Lộp cộp nhịp tim gõ mặt đường?
 
Hôm xưa gặp gỡ buổi đầu xuân
Từ đó cứ mong đến cuối tuần
Gặp gỡ chuyện trò vui  tới tối
Mơ màng luân vũ vẹn tình xuân
 
Tình thắm dịu dàng đâu thể quên
Ước mơ duyên mộng được lâu bền
Cánh hoa hồng đỏ môi xinh thắm
Mai mốt ra trường sẽ đẹp duyên
 
Nhớ tựa hướng dương nhớ mặt trời
Nhớ đêm hè cũ ngắm sao rơi
Vầng trăng tháng Bảy treo trên núi
Nhớ quá đi thôi, nhớ lịm người
 
Vò võ đêm nay trong tiết đông
Nhớ em da diết quắt quay lòng
Nhớ nhung khắc dạ từng giây phút
Anh nhớ em nhiều tựa bão giông
 
Nguyên Đỗ
 
 
damotlanyeunhau 09.01.2010 10:37:23 (permalink)
0




Để yêu và để nhớ . . .


Anh viết những bài thơ
Luôn tự tình tha thiết
Trên nền trời xanh biếc
Chim én bay dập dìu

Cũng là một chữ yêu
Anh tô mầu đượm ý
Như viên ngọc đá quý
Khắc lên đá chuyện tình

Ngữ từ đẹp lung linh
Cài ánh sao lấp lánh
Bay xa xôi vô tận
Mây thẹn, nắng cúi đầu

Đôi khi chỉ một câu
Hồn đà say túy lúy
Ngỡ như là mộng mị
Chốn thiên đường, mê cung

Anh viết thơ lãng mạn
Chan chứa tình, đam mê
Nồng nàn, và nhung nhớ
Em quên cả lối về

Vâng - tình thơ của anh
Ngọt ngào như lòng suối
Em như người chết đuối
Giữa suối nguồn mát trong

Anh viết những bài thơ
Ru thổn thức, vật vờ
Để yêu và để nhớ
Xoay tròn mộng ước mơ

Bài thơ lộng mê say
Trải mênh mông đó đây
Thiên đường tình yêu dấu
Hoàng hôn rơi ngất ngây


aB - Jan 2010

Nguyên Đỗ 10.01.2010 21:37:09 (permalink)
0
Mãi Hoài Nhớ Nhung
 
Anh mãi hoài nhớ nhung
Bóng hình người em gái
Những buổi đi học chung
Từ thưở còn thơ dại
 
Buổi sáng còn ngai ngái
Nhìn ra đường ngóng trông
Mặt trời đã rực hồng
Hỏi sao em chưa tới
 
Ra vào hoài chờ đợi
Nóng lòng như lửa nung
Cuối cùng em đã tới
Rộn ra lại đi cùng
 
Mười hai năm chung học
Hai đứa chẳng rời nhau
Họ hàng đùa châm chọc
Chẳng khác chi tình đầu
 
Em thẹn thùng dấu mặt
Rưng rưng đôi con mắt
Anh vỗ về năn nỉ
Bằng những lời chân thật
 
Kệ, anh thương em nhất
Giả như sau thành đôi
Anh hạnh phúc nhất đời
Chẳng khi nào thay đổi
 
Em nhìn anh bối rối
Cúi đầu như thẹn thùng
Buổi chiều đi về chung
Đường dài như rút ngắn ...
 
Rồi đổi thay chiến trận
Lạc nhau buổi chiến chinh
Lúc đất nước thanh bình
Không còn chi dấu  tích
 
Mười năm qua bóc lịch
Tưởng như là đã quên
Thơ lần ra tăm tích
Trái tim thật đã quen
 
Nguyên Đỗ
 
Nguyên Đỗ 11.01.2010 00:42:20 (permalink)
0
Hãy Mãi Là Em

Em cứ là em, cứ thật thà
Vui buồn hạnh phúc tháng ngày qua
Ngây thơ đùa giỡn như hằng vẫn
Tình thắm tự nhiên mãi đậm đà

Em cứ là em của mộng lành
Của trăng, mây, gió, lá, trời xanh
Của hoa thảo dã của linh dược
Của nước sông trôi uốn khúc quanh

Em cứ là em của ý thơ
Từng giây xao xuyến phút trông chờ
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Có nợ duyên tình muôn sợi tơ

Em phả hương tình trên tóc đen
Tự nhiên lốm đốm trắng hoa tiên
Hoá ra tiêu muối sương sa nhớ
Anh cúi tương tư dưới ánh đèn

Hãy cứ là em của tháng năm
Của hoa tym tým của hương trầm
Cỏ xanh mùa hạ, hương thu thảo
Của khói nhang bay của thiện tâm

Nguyên Đỗ
C Pham 11.01.2010 02:03:01 (permalink)
0
Hãy mãi là anh
 
Anh hãy là anh của ngày xưa
Bước dài vai rộng thuở đón đưa
Giọng ấm đùa vui khi em dỗi
Bẹo má cười duyên, “Hết giận chưa?”
 
Anh hãy là anh của đợi chờ
Bao nhiêu xuân nữ đã ngẩn ngơ
Má hồng e thẹn mong sánh bước
Đươm tình nhả ý dệt vần thơ
 
Anh cứ là anh giữa đời thường
Nắng mưa bão tố với phong sương
Vẫn ngẩng cao đầu đương thử thách
Khốn khó gian truân chẳng nhún nhường
 
Anh hãy cứ là ví dụ thơ
Phương trình ẩn số cứ mập mờ
Để bao thi sĩ mòn bút mực
Nhân tài đáp số vẫn còn chờ
 
Hãy mãi là anh người em yêu
Cho em nhung nhớ buổi về chiều
Gần lắm nhưng ngàn trùng cách trở
Thương nhiều có nói được bao nhiêu!
 
C Pham
 
Thay đổi trang: << < 229230231 > >> | Trang 230 của 285 trang, bài viết từ 3436 đến 3450 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9