Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 235236237 > >> | Trang 236 của 285 trang, bài viết từ 3526 đến 3540 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Trăng Mơ 12.03.2010 20:13:36 (permalink)
0
Từ Câu Chuyện Cổ
 
Rung rinh một đóa hoa lài
Cánh vương theo gió thu bay cuối chiều
Hai hàng liễu rũ đìu hiu
Nhớ ai mà đứng buồn thiu đợi chờ

Hỏi lòng, lòng cứ vẩn vơ
Với câu chuyện cổ ngây thơ thuở nào

Ước gì em ước làm sao
Để đôi chân nhỏ bước vào đời anh
 
Mây hồng đưa lối yến oanh
Tìm nhau trong giấc mộng lành ngày xuân
Tơ duyên trời thả xuống trần

Kết uyên hợp thúy tình nhân hẹn thề
 
Tình em vượt nẻo sơn khê
Cùng anh chung lối đi về có nhau
Yêu anh tự lúc bắt đầu

Từ câu chuyện cổ nhiệm mầu ấu thơ
 
Trăng Mơ
 
SuongAnh 12.03.2010 20:59:22 (permalink)
0

Tà Áo Trắng
 
Tà áo trắng đơn sơ nhưng diễm lệ
Em đơn sơ cười mỉm chết người ta
Gió loay hoay lất phất rộn đôi tà
Thiên thần nhỏ hương trầm trong nắng mới
 
Anh nhớ lắm tà áo thơ phất phới
Rộn ràng bay trong sương sáng xuân sang
Em bước đi nhè nhẹ rất dịu dàng
Cho con chữ theo chân em nhảy nhót
 
Anh yêu mãi đâu có cần thề thốt
Đâu cần đem lời dịu ngọt lả lơi
Chim én bay trong nắng ấm lưng trời
Em ngự trị tâm hồn anh mãi mãi
 
Tà áo trắng, nắng mai hồng con gái
Một trời xuân mềm mại đẹp nhung tơ
Anh có em vĩnh viễn để tôn thờ
Thiên thần nhỏ đơn sơ trong áo trắng
 
Nguyên Đỗ
 
 
Màu áo Trắng
 
Màu áo trắng tinh khôi như trang giấy
Cuả một thời con gái tuổi đôi mươi
Buổi tan trường màu áo ấy một thời
Làm say dắm hồn ai theo sau gót
 
Màu áo trắng cuả một thời thề thốt
Tuổi học trò non nớt hẹn yêu nhau
Để đến khi tình trong trắng ban đầu
Dòng thời gian làm phai mầu nhạt uá
 
Màu áo trắng nhẹ nhàng như tơ luạ
Với đôi tà nhảy muá thật nên thơ
Để cho ai cứ ngơ ngẩn thẩn thờ
Khi chạm mặt giả vờ không nhìn thấy
 
Màu áo trắng xuân thì cô con gái
Hãy còn đây mãi mãi bên cạnh anh
Thương yêu ơi! mong lắm, tháng ngày lành
Mau đi tới...giấc mơ xanh đẹp mãi...
 
Sương Anh
Nguyên Đỗ 14.03.2010 14:43:21 (permalink)
0

Trích đoạn: Trăng Mơ

Từ Câu Chuyện Cổ
 
Rung rinh một đóa hoa lài
Cánh vương theo gió thu bay cuối chiều
Hai hàng liễu rũ đìu hiu
Nhớ ai mà đứng buồn thiu đợi chờ

Hỏi lòng, lòng cứ vẩn vơ
Với câu chuyện cổ ngây thơ thuở nào

Ước gì em ước làm sao
Để đôi chân nhỏ bước vào đời anh
 
Mây hồng đưa lối yến oanh
Tìm nhau trong giấc mộng lành ngày xuân
Tơ duyên trời thả xuống trần

Kết uyên hợp thúy tình nhân hẹn thề
 
Tình em vượt nẻo sơn khê
Cùng anh chung lối đi về có nhau
Yêu anh tự lúc bắt đầu

Từ câu chuyện cổ nhiệm mầu ấu thơ
 
Trăng Mơ
 

 
Từ Trang Thơ Cũ
 
Từ trang thơ cũng ngày xưa
Màu tym tým nhạt sớm trưa hỏi chào
Từ trang Trinh Nữ thanh tao
Lá vàng trải lối em vào hồn anh
 
Từ trang gió mát trăng thanh
Hồ sen ai đứng xinh lành dễ thương
Từ trang văn tự vô thường
Nhập tâm nhang khói trầm hương dịu dàng
 
Từ khi ghé lại Sơn Trang
Thẩn thơ đi dưới lá vàng nhớ ai
Từ khi em dáng mảnh mai
Ngồi yên cặm cụi học bài đọc thơ
 
Từ khi xuôi Suối Nguồn Thơ
Hương giang nước chảy  đôi bờ nhớ nhung
Nhớ em nhớ lạ nhớ lùng
Nửa đêm nắn nót một vùng chẳng quên
 
 
Nguyên Đỗ!
 
mây trắng 14.03.2010 16:20:48 (permalink)
0
sn M...
đêm nay ngồi tưởng đêm mai
anh ơi nến đã đổ dài đêm qua
trăng non lạnh cuối trời xa
võ vàng nỗi nhớ nắng tà huy xưa
đáy cốc còn chút rượu thừa
một mình cạn với cơn mưa một mình
bóng đêm chạm bóng cuộc tình
ô hay hư ảo lunh linh giữa đời
chừng nghe sông nước đầy vơi chừng nghe giông bảo trùng khơi gọi về sắc không vây hảm bốn bề em còn giữ chút đam mê chốn này ...
#3529
    Nguyên Đỗ 15.03.2010 00:12:49 (permalink)
    0

    Trích đoạn: mây trắng

    sn M...

    đêm nay ngồi tưởng đêm mai
    anh ơi nến đã đổ dài đêm qua
    trăng non lạnh cuối trời xa
    võ vàng nỗi nhớ nắng tà huy xưa
    đáy cốc còn chút rượu thừa
    một mình cạn với cơn mưa một mình
    bóng đêm chạm bóng cuộc tình
    ô hay hư ảo lunh linh giữa đời
    chừng nghe sông nước đầy vơi
    chừng nghe giông bảo trùng khơi gọi về
    sắc không vây hảm bốn bề
    em còn giữ chút đam mê chốn này ...


     
     
    Giông Bão Trùng Khơi
     
    Đêm nghe sóng động trăng thề
    Thủy triều dâng mãi đam mê trùng trùng
    Nằm nghe giông bão đùng đùng
    Haiti, Chí Lợi, chập chùng thiên tai
     
    Tưởng nghe ai đó thở dài
    Canh khuya trở giấc đọa đày ngẩn ngơ
    Đêm đen dài đến bao giờ
    Một giây một khắc một giờ dài ghê
     
    Canh khuya mưa gió não nề
    Nhớ trăng mười sáu tóc thề năm nao
    Hậu giang sông nước dạt dào
    Tiền giang câu hát ngọt ngào trong đêm
     
     Sông Hương đò lặng xuôi êm
    Ngọn đèn mờ tỏ soi mềm suối tơ
    Trống chầu nhịp phách câu thơ
    Bắc Ninh Quan Họ tiếng tơ Ả Đào
     
    Nhớ làm sao, nhớ làm sao
    Mở tung cửa chớp trăng vào lả lơi
    Tưởng như mây trắng lưng trời
    Chùng tơ thả giải lụa đời bên song
     
    Đêm nghe gió bão trong lòng
    Sương rơi cửa kiếng nhịp giòng ca thi
    Trầm hương ngan ngát xuân thì
    Tháng Ba xoan nở ôm ghì nắng xuân
     
    Nguyên Đỗ
     
     
     
     
    #3530
      Nguyên Đỗ 15.03.2010 04:06:12 (permalink)
      0
      Chan Chán!
       
      Lúc mệt mỏi vươn vai dài chan chán
      Chất thơ cùn, chất xám cũng lưa thưa
      Em bảo chi, anh nói tứa, cũng ừa
      Chán, Chán, biết làm gì đây hở?
       
      Anh dụ em hay là mình đi chợ
      Ăn Phở Ta nổi tiếng của bà ta
      Thôi đi anh, phở ngon ở tại nhà
      Ăn phở chợ có ngày... không kịp chạy
       
      Phở nhà ta, ngọt thơm ngon bá cháy
      Ăn một lần, trăm lần nữa vẫn ngon
      Phở Gò Công, phở chính hiệu Sài Gòn
      Hay phở Huế càng ăn càng cảm khóai
       
      Chan chán, hử, chán bệnh thường nhân lọai
      Tô phở ta pha chút ớt, tương gà
      Ớt chỉ thiên càng thấm thía đậm đà
      Ăn nóng lưỡi xúyt xoa thơ tá lả
       
      Nguyên Đỗ
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2010 07:30:10 bởi Nguyên Đỗ >
      #3531
        SuongAnh 15.03.2010 06:02:21 (permalink)
        0

        Chan Chán!
         
        Lúc mệt mỏi vươn vai dài chan chán
        Chất thơ cùn, chất xám cũng lưa thưa
        Em bảo chi, anh nói tứa, cũng ừa
        Chán, Chán, biết làm gì đây hở?
         
        Anh dụ em hay là mình đi chợ
        Ăn Phở Ta nổi tiếng của bà ta
        Thôi đi anh, phở ngon ở tại nhà
        Ăn phở chợ có ngày... không kịp chạy
         
        Phở nhà ta, ngọt thơm ngon bá cháy
        Ăn một lần, trăm lần nữa vẫn ngon
        Phở Gò Công, phở chính hiệu Sài Gòn
        Hay phở Huế càng ăn càng cảm khóai
         
        Chan chán, hử, chán bệnh thường nhân lọai
        Tô phở ta pha chút ớt, tương gà
        Ớt chỉ thiên càng thấm thía đậm đà
        Ăn nóng lưỡi xúyt xoa thơ tá lả
         
        Nguyên Đỗ
         
         
        Chưá Chan
         
        Nghe than thở rằng chán ơi là chán!
        Nhưng đọc thơ thì thấy rất chưá chan
        Anh và Em trông tình tứ vô vàn
        Bên nồi phở gà kẻ chan người húp
         
        Tận trời Tây mà âm thanh...xì xụp
        Vọng đưa sang nghe thích thú làm sao
        Tiếng xầm xì to nhỏ...ngon không nào?
        Làm tưởng tượng vị ngọt ngào cuả phở
         
        Hổng biết em có nghe lầm không hở?!
        Chan chán hay là chan chưá tình thân
        Phở An Nam khắp thế giới xa gần
        Âu, Úc, Mỹ...đều ân cần thưởng thức
         
        Khi nói về nét văn minh, ẩm thực
        Phở Việt Nam được chính thức vinh danh
        Nước lèo béo thêm giá, quế, ngò, hành
        Cộng tương ớt, ngọt...Em - Anh say...lúy túy!!
         
        Sương Anh
         
        #3532
          Nguyên Đỗ 17.03.2010 06:30:41 (permalink)
          0

          Trích đoạn: SuongAnh

          Chan Chán!
           
          Lúc mệt mỏi vươn vai dài chan chán
          Chất thơ cùn, chất xám cũng lưa thưa
          Em bảo chi, anh nói tứa, cũng ừa
          Chán, Chán, biết làm gì đây hở?
           
          Anh dụ em hay là mình đi chợ
          Ăn Phở Ta nổi tiếng của bà ta
          Thôi đi anh, phở ngon ở tại nhà
          Ăn phở chợ có ngày... không kịp chạy
           
          Phở nhà ta, ngọt thơm ngon bá cháy
          Ăn một lần, trăm lần nữa vẫn ngon
          Phở Gò Công, phở chính hiệu Sài Gòn
          Hay phở Huế càng ăn càng cảm khóai
           
          Chan chán, hử, chán bệnh thường nhân lọai
          Tô phở ta pha chút ớt, tương gà
          Ớt chỉ thiên càng thấm thía đậm đà
          Ăn nóng lưỡi xúyt xoa thơ tá lả
           
          Nguyên Đỗ
           
           
          Chưá Chan
           
          Nghe than thở rằng chán ơi là chán!
          Nhưng đọc thơ thì thấy rất chưá chan
          Anh và Em trông tình tứ vô vàn
          Bên nồi phở gà kẻ chan người húp
           
          Tận trời Tây mà âm thanh...xì xụp
          Vọng đưa sang nghe thích thú làm sao
          Tiếng xầm xì to nhỏ...ngon không nào?
          Làm tưởng tượng vị ngọt ngào cuả phở
           
          Hổng biết em có nghe lầm không hở?!
          Chan chán hay là chan chưá tình thân
          Phở An Nam khắp thế giới xa gần
          Âu, Úc, Mỹ...đều ân cần thưởng thức
           
          Khi nói về nét văn minh, ẩm thực
          Phở Việt Nam được chính thức vinh danh
          Nước lèo béo thêm giá, quế, ngò, hành
          Cộng tương ớt, ngọt...Em - Anh say...lúy túy!!
           
          Sương Anh
           


           
           
          Chẳng Chán!
           
          Viết đùa vậy chứ bao giờ lại chán
          Thả sáo thơ chim nhảy nhót trên sân
          Cho người ta cho sư phụ đến gần
          Mổ chóc chóc trên bàn tay, gót ngọc
           
          Đệ tử biết làm thơ là tán dóc
          Trúng tùm lum trúng xuôi ngược dọc ngang
          Lỡ mà chi hàng xóm lại la làng
          Cười hể hả vui đùa như buổi tiệc
           
          Vì thi sĩ từ ngày xưa làm xiệc
          Từ cung đình cho đến tận nhân gian
          Hùng tráng ca hay tình  khúc chứa chan
          Làm vui nhộn mọi người canh dài ngắn
           
          Mấy ai biết người thơ thường cẩn thận
          Chọn ngôn từ lúc nói thật nói chơi
          Khuyên răn hay đùa giỡn ở trên đời
          Tự lòng hiểu tự người ta nhận thức
           
          Nguyên Đỗ
           
           
          #3533
            Trăng Mơ 17.03.2010 22:32:30 (permalink)
            0
            Nhớ lạ nhớ lùng
             
            Nhớ em có phải thiệt lòng
            Như mây nhớ núi như sông nhớ đò

            Như Hương Giang nhớ câu hò
            Như là chú cuội buồn xo nhớ Hằng
             
            Như người thi sĩ nhớ trăng
            Như trên biển cả hải đăng nhớ thuyền
            Như hồ xanh nhớ hoa liên
            Bàn tay nhớ suối tóc huyền mượt nhung
             
            Phải chăng nhớ lạ nhớ lùng
            Đêm về giấc ngủ vô cùng mong manh
            Cố quên nhưng lại không đành
            Là tim chẳng dứt bóng hình người dưng

             
            Muốn qua chân lại ngập ngừng
            Ước kêu một tiếng là cưng ngọt ngào

            Rồi trong nổi nhớ xanh xao
            Ôm trăng dỗ mộng hồn vào cõi thơ

             
            Trăng Mơ
            #3534
              Nguyên Đỗ 18.03.2010 19:29:15 (permalink)
              0

              Trích đoạn: Trăng Mơ

              Nhớ lạ nhớ lùng
               
              Nhớ em có phải thiệt lòng
              Như mây nhớ núi như sông nhớ đò

              Như Hương Giang nhớ câu hò
              Như là chú cuội buồn xo nhớ Hằng
               
              Như người thi sĩ nhớ trăng
              Như trên biển cả hải đăng nhớ thuyền
              Như hồ xanh nhớ hoa liên
              Bàn tay nhớ suối tóc huyền mượt nhung
               
              Phải chăng nhớ lạ nhớ lùng
              Đêm về giấc ngủ vô cùng mong manh
              Cố quên nhưng lại không đành
              Là tim chẳng dứt bóng hình người dưng

               
              Muốn qua chân lại ngập ngừng
              Ước kêu một tiếng là cưng ngọt ngào

              Rồi trong nổi nhớ xanh xao
              Ôm trăng dỗ mộng hồn vào cõi thơ

               
              Trăng Mơ

               
               
              Nhớ Lùng Nhớ Lạ
               
              Vâng anh nhớ lạ nhớ lùng
              Như mây nhớ núi vợ chồng nhớ nhau
              Như cau tươi nhớ vôi trầu
              Vàng, xanh, trắng hóa một màu đỏ tươi
               
              Nhớ em răng khểnh nhoẻn cười
              Nhớ Hương Giang nhớ một đời triền miên
              Nhớ em như biển nhớ thuyền
              Nhớ bàn tay nhỏ tóc huyền thủy chung
               
              Vâng, anh nhớ lạ nhớ lùng
              Nhớ người khác họ, người dưng thuở nào
              Nhớ khi thỏ thẻ ngọt ngào
              "Em thương anh lắm!" trăng vào lòng sông
               
              Nhớ ghê những nhớ cùng mong
              Rấm ra rấm rức ngóng trong đợi chờ
              Nhớ em chan chứa Nguồn Thơ
              Ôm đàn gõ nhịp bơ vơ lạ lùng
               
              Nguyên Đỗ
               
               
               
               
               
               
               
               
               
              #3535
                damotlanyeunhau 20.03.2010 05:00:06 (permalink)
                0



                Mây thướt tha . . .


                Tà áo thướt tha lay gió chiều
                Hạt nắng hôn nhẹ vạt thương yêu
                Hồn nghe ngây ngất cơn men đẫm
                Nút bấm nhẹ nhàng rớt thân nhau

                Vòng tay ân cần lướt đam mê
                Mây Trắng trôi êm giữa ngân hà
                Người say thơ mộng giang tay với
                Kéo làn mây mỏng sát thịt da

                Tà áo hôm qua thêu cánh mai
                Có đôi chim én tình tự bay
                Khung trời lãng mạn trong mây gió
                Sóng đỗ nồng nàn cơn ngất ngây

                Nhỡ có một ngày - mây ngừng trôi
                Gió ngưng tiếng nói, bặt tiếng cười
                Về đâu khung trời thơ, ngọt đắng
                Và tình yêu sánh bước chung đôi....


                aB - March 2010

                #3536
                  Nguyên Đỗ 21.03.2010 11:47:53 (permalink)
                  0
                  Lí Lắc Thắc Mắc


                  Dù sao nữa, cũng líu lo chim sáo
                  Hổng có chi, cũng cứ ngỡ là chi
                  Cõi ảo thơ, hư thực có là gì
                  Vui một tí cho nụ cười cởi mở

                  Phở Nui thêm chút dầu chút mỡ
                  Cho đậm đà thêm beo béo Phở Ta
                  Bậc Phu Nhân đi xuống bếp đó mà
                  Chỗ náo nhiệt đâu cà phê Phố Núi

                  Viết tầm bậy có ngày chui vào cũi
                  Ờ nhà pha, tất cả sẽ phôi pha
                  Cõi tạm thôi, tất cả sẽ qua phà
                  Vui đùa tí, có chi mà thắc mắc!

                  Là con gái chắc thường là lí lắc
                  Hỏi tùm lum cho cặn kẽ nguồn cơn
                  Hổng được ... a, chắc là lại dỗi hờn
                  Cười lên nhé, lắng nghe chim hoàng yến!

                  Nguyên Đỗ
                  #3537
                    hoatymtym 24.03.2010 19:51:13 (permalink)
                    0
                    Nhớ Lùng Nhớ Lạ
                     
                    Vâng anh nhớ lạ nhớ lùng
                    Như mây nhớ núi vợ chồng nhớ nhau
                    Như cau tươi nhớ vôi trầu
                    Vàng, xanh, trắng hóa một màu đỏ tươi
                     
                    Nhớ em răng khểnh nhoẻn cười
                    Nhớ Hương Giang nhớ một đời triền miên
                    Nhớ em như biển nhớ thuyền
                    Nhớ bàn tay nhỏ tóc huyền thủy chung
                     
                    Vâng, anh nhớ lạ nhớ lùng
                    Nhớ người khác họ, người dưng thuở nào
                    Nhớ khi thỏ thẻ ngọt ngào
                    "Em thương anh lắm!" trăng vào lòng sông
                     
                    Nhớ ghê những nhớ cùng mong
                    Rấm ra rấm rức ngóng trong đợi chờ
                    Nhớ em chan chứa Nguồn Thơ
                    Ôm đàn gõ nhịp bơ vơ lạ lùng
                     
                    Nguyên Đỗ
                     
                     
                     
                    Nhớ Ghê lắm!
                     
                    Nhớ ghê lắm nhớ vô cùng
                    Nhớ người xa lắc bên khung kia trời
                    Nhớ làm sao hỡi người ơi!
                    Nhớ đêm không ngủ ngày lơi tiếng cười
                     
                    Nhớ về kỷ niệm đầy vơi
                    Nhớ khi ai đó mở lời làm quen
                    Nhớ làm sao một cái tên
                    Nhớ ơi là nhớ không quên bao giờ
                     
                    Nhớ ai tràn ngập hồn thơ
                    Nhớ cho đến nổi ngu ngơ thần hồn
                    Nhớ quay quắt những nụ hôn
                    Nhớ từng ánh mắt dỗi hờn buồn tênh
                     
                    Bao giờ tình được gần bên
                    Cho vơi lòng nhớ đang tìm về đây
                    Nhớ ngưòi hồn cứ như say
                    Lơ lơ lững lững như mây trên trời
                     
                    Nhớ ghê lắm tiếng...mình ơi!
                    Như cha gọi mẹ...một đời bên nhau...
                     
                    HoaTymTým
                     
                     
                     
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2010 19:56:33 bởi hoatymtym >
                    #3538
                      Nguyên Đỗ 25.03.2010 07:09:05 (permalink)
                      0
                      Nhớ Về Sông Hát
                       
                      Tháng Ba đến bỗng nhớ về sông Hát
                      Con sông xanh còn ngát khúc hùng ca
                      Của Việt Nam, nơi tuẫn nạn hai Bà
                      Gương Trinh liệt đuổi Bắc phương Tô Định
                       
                      Tên Thái Thú gian tham đầy ác tính
                      Chạy về Tàu xin lịnh can qua
                      Uy danh Mã tướng Phục Ba
                      Dù oai hiển hách, hai Bà sợ chi?
                       
                      Đánh nhau một trận so bì
                      Hai mươi vạn giặc tử thi chất chồng
                      Quân ta ít, đám giặc đông
                      Nữ nhi oanh liệt một lòng vì non
                       
                      Sử xanh non Việt trường tồn
                      Còn ghi rành đó tâm hồn Trưng Vương
                      Giữ Nam tiết, hận Bắc phương
                      Hát Giang tự ải kỷ cương giống nòi
                       
                      Gương xưa hậu thế còn soi?
                      Hay quên chuyện cũ trăm đời đã qua?
                      Phục Ba Mã Viện điêu ngoa
                      Tướng quân thua phận đàn bà nữ vương!
                       
                      Đồng trụ chiết... một phường phách lối
                      Giao chỉ diệt... nhớ hỏi Quang Trung
                      Máu ai nhuộm cả sông Hồng
                      Việt Nam còn đó con rồng cháu tiên
                       
                      Nguyên Đỗ
                       
                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 15:20:29 bởi Huyền Băng >
                      #3539
                        SuongAnh 25.03.2010 14:33:33 (permalink)
                        0
                        Quặn Lòng Nghĩ Dến Chuyện Xưa
                         
                        Cho dù ở tận phương xa
                        Hoặc đi bất cứ đâu ta vẫn hoài
                        Nhớ về Mồng Sáu Tháng Hai
                        Giỗ Bà Trưng đó đừng ai quên ngày

                        Dẫu là ở tận phương Tây
                        Cô dạy em nhớ ngày này đừng quên
                        Trưng Trắc, Trưng Nhị cái tên
                        Đi vào lịch sử từ nghìn năm xưa

                        Vì chồng, vì nước xin thưa
                        Dấy binh khởi nghiã giặc thua chạy về
                        Vưà tròn nghiã đạo phu thê
                        Vưà lập công lớn nên bề công danh

                        Lịch sử xưa rõ rành rành
                        Ngợi khen nhi nữ trâm anh thật tài
                        Hôm nay đọc báo buồn thay!
                        Ai nỡ lòng dựng vỡ hài kịch...đau!

                        Hai Bà Trưng phải làm dâu
                        Đi sang Trung Quốc quy hầu Tướng ông
                        Mã Viện xưa từng khóc ròng
                        Nay ngồi chiễm chệ lên đồng..oai ghê

                        Hai Bà Trưng đang cận kề
                        Tay dâng chuốc rượu...nhục ghê!! Ối Trời!
                        Có tin không đôi mắt tôi???!
                        Trang anh hùng sử...nỡ bôi sao đành???!

                        Cố lòng giữ chút tâm thanh
                        Nhưng không thể được lệ đoanh ngập dòng
                        Hồn thiêng Hai Bà biết không?
                        Hát Giang gào thét...quặn dòng vì hậu nhân!!!
                         
                        Sương Anh

                         
                        SA có một chút đồng cảm với anh NĐ, nhất là sau khi đọc được trang báo này cùng với nhũng hình ảnh, xin cùng chia xẻ...
                         
                        http://thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=12599
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2010 14:59:15 bởi SuongAnh >
                        #3540
                          Thay đổi trang: << < 235236237 > >> | Trang 236 của 285 trang, bài viết từ 3526 đến 3540 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9