Trích đoạn: hoatymtym
Nhớ Lùng Nhớ Lạ
Vâng anh nhớ lạ nhớ lùng
Như mây nhớ núi vợ chồng nhớ nhau
Như cau tươi nhớ vôi trầu
Vàng, xanh, trắng hóa một màu đỏ tươi
Nhớ em răng khểnh nhoẻn cười
Nhớ Hương Giang nhớ một đời triền miên
Nhớ em như biển nhớ thuyền
Nhớ bàn tay nhỏ tóc huyền thủy chung
Vâng, anh nhớ lạ nhớ lùng
Nhớ người khác họ, người dưng thuở nào
Nhớ khi thỏ thẻ ngọt ngào
"Em thương anh lắm!" trăng vào lòng sông
Nhớ ghê những nhớ cùng mong
Rấm ra rấm rức ngóng trong đợi chờ
Nhớ em chan chứa Nguồn Thơ
Ôm đàn gõ nhịp bơ vơ lạ lùng
Nguyên Đỗ
Nhớ Ghê lắm!
Nhớ ghê lắm nhớ vô cùng
Nhớ người xa lắc bên khung kia trời
Nhớ làm sao hỡi người ơi!
Nhớ đêm không ngủ ngày lơi tiếng cười
Nhớ về kỷ niệm đầy vơi
Nhớ khi ai đó mở lời làm quen
Nhớ làm sao một cái tên
Nhớ ơi là nhớ không quên bao giờ
Nhớ ai tràn ngập hồn thơ
Nhớ cho đến nổi ngu ngơ thần hồn
Nhớ quay quắt những nụ hôn
Nhớ từng ánh mắt dỗi hờn buồn tênh
Bao giờ tình được gần bên
Cho vơi lòng nhớ đang tìm về đây
Nhớ ngưòi hồn cứ như say
Lơ lơ lững lững như mây trên trời
Nhớ ghê lắm tiếng...mình ơi!
Như cha gọi mẹ...một đời bên nhau...
HoaTymTým
- Định hỏi nhị vị một đôi câu; đọc thấy bài này và nhất là câu trên nên thôi không hỏi nữa. Chắc mẩm mình đoán đúng rồi!
Hè hè. An lành nhé cố nhân!