Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 241242243 > >> | Trang 242 của 285 trang, bài viết từ 3616 đến 3630 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 11.06.2010 10:04:48 (permalink)
0
Vô Vàn Thương Tiếc Võ Vàng Thiên Thu

Ba ngày ngắn em cận kề chăm sóc
Cho cha già sau những tháng ở xa
Nào biết đâu ba ngày đó cũng là
Ba ngày cuối bên cha tràn thương mến

Ba ngày ngắn em luôn luôn hiện diện
Người con ngoan, hiếu thảo, nghĩa vuông tròn
Bao năm rồi xứng đáng trọn tình con
Em bỏ học đi làm lo phụng dưỡng

Cha đã đi đã về nơi an hưởng
Phúc lộc trời muôn trượng đội ơn thiêng
Vắng bóng cha, nhưng vẫn đó mối giềng
Cha đã bện đã chỉ từng nước bước

Dẫu ngắn ngủi nhưng mấy ai có được
Một ngày gần, phụng dưỡng Bố đền bù ...
Công sinh thành dưỡng dục đến ngàn thu
Của cha mẹ những năm dài vất vả

Em về đến cũng như là phép lạ
Để gần cha gần mẹ những người thân
Em hiện thân mặc áo trắng thiên thần
Cạnh bên bố chỉ đường về nước Chúa

Ba đã đi, đã về miền Đất Hứa
Vô vàn thương, tiếc nhớ bố, chân tu
Cả mẹ con võ vàng đến thiên thu
Thiếu bóng bố từng ngày đọc kinh nguyện

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 12:38:39 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 11.06.2010 13:45:30 (permalink)
0
Buồn Xẻ Nửa!

Thật trọn vẹn khi nhân đôi hạnh phúc
Toàn hảo hơn khi buồn khổ xẻ đôi
Núi đứng cao chia nửa cũng như đồi
Và cuộc sống xanh tươi màu hy vọng

Cùng hạnh phúc sẻ chia trong cuộc sống
Khổ chia nhau và hạnh phúc nhân đôi
Mối lương duyên phận số dổi se dồi
Phân cách núi chia gò cao đồi cỏ

Để mãi mãi cả ngàn năm vẫn nhớ
Phố núi cao khe nước tưới ruộng xanh
Trên đồi ai ngồi mộng ước mơ lành
Vuốt mái tóc, nụ hôn tình âu yếm

Cô thiếu nữ nàng thơ ánh đào kiểm
Bao lâu rồi trò chuyện với trăng sao ?
Má vẫn xinh phơn phớt sắc hoa đào
Cho thơ mãi đi vào mùa xuân mộng

Em vĩnh viễn nắng xuân hồng cuộc sống
Hãy giáng lâm cho động sóng nương xanh
Cho hương cau hương lúa trải mơ lành
Cho trai gái vạn đời còn hy vọng


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2010 09:20:24 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 11.06.2010 15:22:43 (permalink)
0
Săn Tìm

Buổi sáng dậy vươn cánh tay trị mỏi
Với trời cao, chạm đầu gối bất ngờ
Tay tê rần như phải điện luồng cơ
Ngẩn ngơ nhớ Nàng thơ Thiên Thần nhỏ

Vâng, anh nhớ phút giây đầu bỡ ngỡ
Buổi gặp em, bao cảm xúc nguồn thơ
Như cuồng giông, như sóng gió bất ngờ
Ồ ạt đến, giòng sông thơ lai láng

Em dấu ái thiên thần thơ lãng mạn
Khơi nguồn thơ khiến con chữ đam mê
Muôn ý thơ theo con chữ theo về
Hương trầm ngát đêm mồng mười tháng sáu

Dõi con mắt nhìn trong đêm đau đáu
Săn tìm Thơ lần theo dấu ai đi
Quá nửa đêm, hai giờ rưỡi còn gì
Em có tới chắc cũng trong giấc mộng

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 12.06.2010 20:24:24 (permalink)
0





Hạ Đã Về

Hạ trải nắng vàng trên cỏ xanh
Bồn hoa rực rỡ dóa hoa lành
Hoa vàng, hồng, đỏ khoe muôn nét
Vạn sắc hương tình dưới nắng hanh

Em mắt mơ màng tóc chấm vai
Khoan thai nhè nhẹ nét trang đài
Bàn chân như lươt trên đồng cỏ
Xao xuyến cỏ hoa trong nắng mai

Hạ đến cho đời thêm nét tươi
Xuân như mười sáu hạ hai mươi
Ngực căng mạch sống hồng hoa mộng
Phượng tím ngoài song rũ cánh mời

Hạ đã về đây ngập tím đường
Con đường phượng nở vạn yêu thương
Lời thơ chan chứa tràn yêu dấu
Áo mão trầm hương mãn khóa trường

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 14.06.2010 19:40:10 (permalink)
0
Ba Bố Bầm Thầy ...

Cho ngày từ phụ năm 2010

Ai chẳng thích được người tình gọi Bố
Hay gọi Ba, ôi hạnh phúc lắm thay
Cho các con trong cuộc sống đời này
Hay gọi Thầy công tháng ngày dưỡng dục

Vai trò Bố nhiều danh xưng chính thức
Ba Bố Bầm Thầy U Cậu ... như Cha
Tiếng Việt ta thật phong phú đó mà
Thật thấm thía đậm đà ơn từ phụ

Con gọi Ba, Bố, Bầm, như niệm chú
Gọi thần linh quyền lực sẵn trao ban
Đầy yêu thương ngập trân quý vô vàn
Tình phụ tử muôn đời không kể xiết

Con gọi Bố với tình thương tha thiết ...
Người cha nào nỡ quản ngại đường xa
Ngàn dặm xa, dù cách biệt sơn hà ...
Lo cho con, mỗi ngày là mãn nguyện

Tình phụ tử, suốt cả đời quyến luyến
Nghĩa sinh thành, công dưỡng dục Thái Sơn
Đôi vai gầy gánh gia tộc, nước non
Hơn huyền thoại, tình thương yêu của Bố

Nguyên Đỗ
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2010 20:38:26 bởi Huyền Băng >
Nguyên Đỗ 17.06.2010 19:55:45 (permalink)
0
Em, Nhà Đạo Diễn Trang Hài Kịch

Đêm qua buồn nhớ, anh tìm gọi...
Một thoáng đợi thôi, em gọi anh...
Giọng vẫn vui tươi, mộng thắm lành...
Em cười kể chuyện vui như hội...

Thoáng đó mười năm đã quá rồi
Những bài thơ cũ lửng lơ trôi
Như mây, như nước nguồn sông suối
Trôi dạt biển đông, chẳng khứ hồi

Em xướng ngôn viên... đã biến hình
Một thời đóng kịch tựa minh tinh
Hôm nay đạo diễn hài kịch mới
Nói, hát tự nhiên rất đạt tình

Em sửa lời ca tiếng bổng trầm
Hội trường vang vọng những thanh âm
Tiếng cười tiếng hét trong đêm hội
Hài kịch đi tu... bố cái lầm


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2010 19:58:00 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 19.06.2010 12:33:17 (permalink)
0
Trời Ạ!

Trời ạ! Em chuyện gì cũng hỏi
Chuyện trời trăng chuyện mây gió vẩn vơ
Em biêt không có những chuyện không ngờ
Chẳng ai nói chẳng ai vờ vĩnh hỏi

Ai chẳng tin cứ đi tìm thầy bói
Chuyện quét nhà ra rác, bói ra ma
Chuyện văn thơ chỉ vui nhộn đấy mà
Ai soi mói có ngày đi tàu suốt

Nghe tháng Bảy mừng năm sinh các Chuột
Có chuột đồng, chuột thành phố, xinh xinh
Chuột thông minh, chuột duyên dáng, thắm tình
Chuyện lắt nhắt... linh tinh không ai nhớ

Ai thắc mắc ai tò mò than thở
Chuyện nhà thơ bỗng cắc cớ đành hanh
Vâng, trời thương, anh vẫn thế, hiền lành
Vẫn rung cảm với trái tim đằm thắm! (Chảnh không ?)

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 19.06.2010 19:43:23 (permalink)
0
Nhất Kiếm Lạc Quần Hoa

Mến tặng Phạm Duy Anh

Nghe tin bạn dạo này vui lắm nhỉ
Mỗi ngày qua ngồi học với muôn hoa
Trái phải sau và trước cũng đàn bà
Than chi nữa cười vui Duy Anh nhá

Như Sỹ, Quảng có bao giờ được hả
Hay Thắng, tôi cứ lủi thủi về, đi
Alaska, Louisana lẻ thầm thì
Làm sao sánh với Cali được nhỉ

Lâu lâu nghịch, đùa phá bạn một tí
Nghĩ mà thương mà nhớ thuở Dakley
Cũng lui cui balô vác làm thầy
Xoá mù chữ vùng núi cao Ngọc Lĩnh

Nhớ con nước, nhớ những ngày ngã bịnh
Nằm rét run trong vách liếp trên buôn
Chuyện Kon Plong, chuyện Chupah ngọn nguồn
Chục cây số mỗi ngày không biết mệt

Chuyện xoá mù, cả một đời không hết
Ngồi hàn huyên cười ha hả xoa mu
Ông cán bộ người dân tộc lù mù
Đọc diễn văn cám ơn thầy cô giáo

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 26.06.2010 20:04:30 (permalink)
0


Sắc Màu Nhung Nhớ

Anh thường hỏi có bao nhiêu cung bậc nhớ
Sắc tương tư, đâu có chỉ hai sắc Ti gôn
Anh nhớ em héo hắt cả tâm hồn
Đếm nỗi nhớ từng vong xoay khói thuốc

Ước chi họa được nỗi lòng mình được
Trái tim anh từng đoạn nhớ đau thương
Sắc tình yêu đầy diễm ảo diệu thường
Em còn nhớ Bảo Sơn Kỳ Hương chứ

Anh mỗi đêm cùng nàng thơ tình tự
Trong giấc mơ trong niềm mộng tư hương
Anh dẫn em đi cùng khắp sân trường
Đếm màu lá mùa thu vàng năm ấy

Dòng sông thơ vẫn bốn mùa xuôi chảy
Lá thu vàng đã mấy lượt đổi thay
Mối tình anh như đá cứng to dày
Hoa cương thạch trên Bảo Sơn năm tháng

Em - công chúa muôn kỳ hương - lãng vãng
Trong vườn thơ lãng mạn sắc màu thu
Nỗi nhớ vây tương tư bọc giam tù
Linh hồn anh vẽ vời muôn sắc nhớ

Lúc kỳ vọng sắc cầu vòng hớn hở
Lúc lửng lơ mây trắng lửng lờ bay
Lúc đắm mê như rượu đỏ men say
Lúc cuồng trí như mây đen xám xịt

Có những lúc như lốc cuồng xoay tít
Cuốn hồn anh lên tới đỉnh mây đen
Có những khi đêm tối không ngọn đèn
Anh mò mẫm bức tường đen lạnh ngắt

Anh giữ mãi mối tình yêu thật chặt
Đến thiên thu chân chất một yêu thương
Để mai sau trên bia đá hoa cương
Khắc hàng chữ một tình yêu duy nhất

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 01.07.2010 10:38:06 (permalink)
0
Hương Mộng


Hoàng hôn rơi mây trắng còn lãng đãng
Trên nền xanh từng mảng tím hồng bay
Chiều mơ mơ giăng phủ xuống nơi này
Đêm mộng ngọc sương mờ trên sông suối

Cô gái trẻ bên bờ nhặt đá cuội
Bỏ vào bao cho những buổi ô quan
Trông mặt em mang những nét hiền ngoan
Thời mới lớn hồn nhiên không vướng bận

Anh vẫn thế, chiều chiều thương thơ thẩn
Ngóng chờ em nói chớ giận anh nghe
Để chọc em, dành dỗ lúc em nhè
Lau nước mắt lỡ em buồn nhỏ lệ

Điều không thể đã là điều có thể
Trọn kiếp này anh mang nghiệp yêu em
Dù buồn thương sướng khổ sáng chiều đêm
Vẫn một dáng, một người thương, trầm lặng

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 03.07.2010 14:05:13 (permalink)
0
Mộng Ngọc


Thưở đầu yêu, trái tim rung loạn nhịp
Lúc một mình nắn nót viết văn xuôi
Viết tên anh cũng như thấy mặt người
Viết thơ thẩn tưởng mình thành văn sĩ

Chú chú mãi, tuổi già thường tối kỵ
Gọi anh em nghe êm ngọt dịu dàng
Lúc một mình trên phố ảo lang thang
Nghe tiếng chú bỗng cụt ngòi hứng thú

Chú chú mãi, nghe tựa hồ muốn ngủ
Giả như là... cứ giả bộ như xưa
Bậc quân vương... cứ làm tỉnh yêu bừa
Chẳng sợ hãi chẳng kiêng dè chi hết

Trẫm xin hứa thương Ái Khanh tha thiết
Trọn đời này, kiếp kiếp nữa, ngàn năm
Mặt thương yêu như tựa ánh trăng rằm
Hiền dịu quá rạng ngời đêm tháng Bảy

Anh sẽ viết bài thơ tình nồng cháy
Tuổi thanh niên tuổi mười bảy đương xuân
Cho nguồn thơ như thác đổ trên nguồn
Như sóng vỗ xa xa ngoài biển biếc

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2010 14:32:55 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 05.07.2010 18:58:17 (permalink)
0
Fire and Ice

Some say the world will end in fire,
Some say in ice.
From what I've tasted of desire
I hold with those who favor fire.
But if it had to perish twice,
I think I know enough of hate
To say that for destruction ice
Is also great
And would suffice.


Robert Frost


Lửa Nóng và Băng Đá

Người ta bảo thế giới này sẽ tận cùng trong lửa nóng
Có người tin trong đá lạnh giá băng
Từ những đam mê tôi đã từng nếm trải
Tôi ưa những kẻ chọn lửa nồng
Nhưng giả như thế giới phải tận diệt hai lần
Tôi nghĩ tôi đủ biết về lạnh giá thù hằn
Để nói không một chút phân vân
Rằng băng đá tận diệt
Cũng hay
Và Trọn vẹn


Nguyên Đỗ
chuyển ngữ
Nguyên Đỗ 08.07.2010 19:36:47 (permalink)
0
Hỏi Thăm

Em vẫn khoẻ? Lâu rồi em không ghé
Trời không mưa nắng hạn suối ngưng trôi
Nguồn thơ anh sắp cạn, nắng thôi tươi
Cứ trông ngóng hương hoa mùa Hạ mãi

Anh vẫn gọi nhưng không ngờ điện thoại
Cứ trả lời không phải số người thương
Từ khi tin em báo sắp ra trường
Chắc tìm việc tìm đường đi học tiếp

Em vẫn khoẻ, nhớ nhung sao khủng khiếp
Mắt quầng thâm thao thức nghĩ lung tung
Anh vẫn trông, vẫn nhớ đế vô cùng
Rủi chết chắc sẽ thành bụt thánh Nhớ

Giả như trước, cứ thản nhiên, chẳng sợ
Thả hồn thơ thơi thới gió lùa qua
Mưa khóc mưa, đùa nắng với ngàn hoa
Anh cứ mãi nghịch thơ trăng gió tuyết

Nhưng đã nếm đam mê, tình diễm tuyệt
Nên cả đời nắng hạn, tuyết giá băng
Anh xông pha, kiên chí chẳng dùng dằng
Tìm em mãi Nàng Thơ từ muôn kiếp

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 11.07.2010 18:21:39 (permalink)
0
Nhớ / Quên


Có lẽ rồi anh sẽ nhớ
Có lẽ rồi anh sẽ quên
Sao có buồn không hở?
Coi như là không quen...

Có lẽ rồi anh mãi nhớ
Có lẽ rồi anh lãng quên...
Coi như xong món nợ
Coi như chưa từng ghen...

Có lẽ rồi trong trí nhớ
Có khoảng nào không tên...
Nhiều đêm nằm trăn trở...
Cố tìm chuyện đã quên....

Có lẽ anh hãi sợ
Một đời khi mất em...
Khi ngã lòng vô cớ...
Cố vùi trong lãng quên...

Có lẽ trong hơi thở
Có hương trầm thoáng bay
Có nhang đèn hương khói
Nhớ / quên cuộc đời này

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 15.07.2010 00:03:10 (permalink)
0
Nhớ Ai

"Em nhớ anh, em nhớ lắm, anh ơi!"
Nhớ sao chẳng gọi biệt tăm hơi
Mỗi ngày anh gọi em không nhắc
Điện thoại cầm tay, nhớ rụng rời

Anh nhớ em, anh nhớ lắm, THương ơi
Học xong sao chẳng viết một hai lời
Đường xa vạn dặm anh còn tới
Có xá gì đâu mấy chặng đời

Ta nhớ nhau hoài nhớ nhớ ghê
Nợ duyên duyên nợ mộng phu thê
Trăm năm vẫn ngắn ngàn năm hẹn
Hai đứa muôn năm vẹn ước thề

Nhớ quá làm thơ gõ gối mình
Mơ đàn hát nhẹ khúc tâm kinh
Gậy ai gõ đá thành sông nước
Anh gõ trái tim nhịp hát tình


Nguyên Đỗ



Thay đổi trang: << < 241242243 > >> | Trang 242 của 285 trang, bài viết từ 3616 đến 3630 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 20 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9