Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 274275276 > >> | Trang 275 của 285 trang, bài viết từ 4111 đến 4125 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 15.02.2013 06:15:15 (permalink)
0


Trích đoạn: Trăng Mơ

HAPPY VALENTINE to Anh Nguyên!

Hôm nay TM tính làm thơ chúc anh N nữa, nhưng sao nghĩ hoài không ra, TM tặng anh N [sm=heartbeat.gif] nhe :)




Sao Trùng Hợp Thế?

Mỗi năm tới lễ Tình Nhân
Người xa như thể như gần như xa
Có Người còn để tặng hoa
Không Người viết tặng riêng ta với Người

Hôm nay trong sở rạng tươi
Hoa hồng, cẩm chướng, bao người đem qua
Có người ghé hỏi " Không hoa?"
Cười cười ta nói, có hoa trông hồn!

Đúng ghê, nói đúng ghê hôn?
Trái tim nhịp đập đẹp hơn hoa nhiều
Hoa Người Sen nở thương yêu
Đẹp hơn trăm đóa mỹ miều chợ hoa

Nhớ Người như gặp năm qua
Công viên Trinh nữ, Sơn Hoa thưở nào
Nhớ nhung đôi lúc nhớ sao!
Giả như gần cạnh dạt dào gió xuân

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 19.02.2013 09:07:26 (permalink)
0
Cám Ơn Bạn

Cám ơn Bạn đã có lời nhắn gởi
Bấy lâu nay bận không tới tìm thư
Bạn nhắn tim sao đằng ấy hững hờ
Dạ không phải, nhà đây không vào mạng

Chỉ khi rảnh, ghé vào trường chớp nhoáng
Đọc thoáng qua, vôi vã rồi về ngay
Nên không xem, không biết cả tuần này
Cám ơn bạn, cám ơn ngài Tiến Sỹ

Cám ơn bạn, đã lâu rồi đấy nhỉ
Nhớii ngày xưa bạn tỉ mỉ làm sao
Điểm thi cao, đậu Phú Thọ, bạn vào
Tóc xưa bạc, lúc gặp nhau đen nhánh


Những biến cố... chưa ra trường, xuất cảnh
Đi bôn ba chọn nước Mỹ quê hương
Bao nhiêu năm tôi vẫn nhớ mái trường
Trên Kontum, lúc bước vào đại học

Vâng đời sống, quay cuồng như xoáy lốc
Chuyện có không, không có biết đâu ngờ
Nhớ hồi xưa tích kinh thánh ngẩn ngơ
Người cha đợi con hoang đàng trở lại

Này tôi đây, nhiều khi hồn trống trải
Quỳ tạ ơn, nhớ Đức Chúa, sao, trăng
Sương tuyết mây, thơ thẩn viết lăng nhăng
Theo dấu chân Đỗ Phủ hay Lý Bạch

Vẫn biết thế cuộc đời nhiều thử thách
Vẫn niềm tin, vẫn cố tiến không lùi
Vẫn đem thơ, văn bút viết làm vui
Viết chăm chỉ như đang được mặc khải

Nguyên Đỗ


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2013 09:35:00 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 01.03.2013 05:14:17 (permalink)
0
Tình Yêu Dọc Bốn Mùa


Vào mùa Ðông, Trời mênh mông nỗi nhớ
Người phương nao còn có nhớ ta không
Tuyết trắng bay bao day dứt trong lòng
Và niềm nhớ còn quanh đây mãi mãi

Ôi mùa Ðông tình yêu luôn có phải
Khi cách xa là mãi mãi nhớ nhung
Người ở đâu nhung nhớ dến vô cùng
Lòng tạnh vắng như cánh đồng tuyết trắng

Khi Người đến như Xuân hồng ngập nắng
Bướm ong bay chim hót giữa dồng hoa
Tay nắm tay sánh vai bước hiền hoà
Cuộc đời đẹp thiên đường trong ước mộng

Ôi tình yêu hạnh phúc tràn cuộc sống
Người với ta trời đất rộng bao la
Tinh tú sáng lấp lánh giữa Ngân Hà
Đêm mùa Hạ nằm ngửa nhìn trò chuyện

Khi Thu về lá vàng rơi xao xuyến
Ngày chia tay bịn rịn hẹn mai sau
Nào biết đâu là vĩnh viễn thương dau
Khi chia cách mùa đông dài dăng dẳng

Nguyên Ðỗ
nghinhnguyen 04.03.2013 17:22:42 (permalink)
0



Ngày Giỗ Nội
Kính dâng hương hồn Nội

Hôm nay ngày giỗ nội tôi
Tìm về kỳ ức qua thời ấu thơ
Giặc Tây xâm chiếm cõi bờ
Tản cư tiêu thổ(1)bấy giờ gian nan

Nội tôi của cải chẳng màng
“Chỉ đôi gióng thúng gánh gồng cháu ta”
Tôi lên sáu, em tôi ba
Trên vai ông gánh gật gà ngủ say

Lưng còng ngã bóng đường dài
Vượt qua sông suối đạn bay pháo gầm
Niềm tin ông khấn lâm râm
Chúng con vui thích như nằm võng đưa

Trên đường thiếu gió, nắng trưa
Mồ hôi ông đỗ áo thưa ướt dầm
Bãi bùng không một bóng râm
Oằn vai ông vẫn âm thầm bước đi

Chắc rằng ông đã nghĩ suy
“Bảo tồn nòi giống gian nguy đâu nề”
Hồi cư dân chúng quay về
Trong vùng xôi đậu(2)chốn quê khó nghèo

Một đêm gió giật mưa reo
Ông lâm bạo bệnh nghẹt nghèo ra đi !
Tôi còn thơ dại biết chi
Tiễn ông mong có một khi ông về

Lớn khôn tôi rời chốn quê
Nhưng hình ảnh nội không hề xa tôi
Một đời phiêu bạt nổi trôi
Tình thương của nội cho tôi ngọt ngào

Lần vào trong giấc chiêm bao
Đốt hương suy tưởng cắm vào hư không
Tình thương nội đẹp vô ngần
Nội là vừng sáng soi ngàn yêu thương.

Nghinh Nguyên

____________________
(1)- Tiêu thổ kháng chiến
(2)- Vùng Việt Minh và Pháp


Nguyên Đỗ 05.03.2013 10:21:58 (permalink)
0


Trích đoạn: nghinhnguyen

Ngày Giỗ Nội
Kính dâng hương hồn Nội

Hôm nay ngày giỗ nội tôi
Tìm về kỳ ức qua thời ấu thơ
Giặc Tây xâm chiếm cõi bờ
Tản cư tiêu thổ(1)bấy giờ gian nan

Nội tôi của cải chẳng màng
“Chỉ đôi gióng thúng gánh gồng cháu ta”
Tôi lên sáu, em tôi ba
Trên vai ông gánh gật gà ngủ say

Lưng còng ngã bóng đường dài
Vượt qua sông suối đạn bay pháo gầm
Niềm tin ông khấn lâm râm
Chúng con vui thích như nằm võng đưa

Trên đường thiếu gió, nắng trưa
Mồ hôi ông đỗ áo thưa ướt dầm
Bãi bùng không một bóng râm
Oằn vai ông vẫn âm thầm bước đi

Chắc rằng ông đã nghĩ suy
“Bảo tồn nòi giống gian nguy đâu nề”
Hồi cư dân chúng quay về
Trong vùng xôi đậu(2)chốn quê khó nghèo

Một đêm gió giật mưa reo
Ông lâm bạo bệnh nghẹt nghèo ra đi !
Tôi còn thơ dại biết chi
Tiễn ông mong có một khi ông về

Lớn khôn tôi rời chốn quê
Nhưng hình ảnh nội không hề xa tôi
Một đời phiêu bạt nổi trôi
Tình thương của nội cho tôi ngọt ngào

Lần vào trong giấc chiêm bao
Đốt hương suy tưởng cắm vào hư không
Tình thương nội đẹp vô ngần
Nội là vừng sáng soi ngàn yêu thương.

Nghinh Nguyên

____________________
(1)- Tiêu thổ kháng chiến
(2)- Vùng Việt Minh và Pháp






Nguyên Đỗ xin đốt hương tưởng nhớ cùng với thi sĩ Nghinh Nguyên nhé!
nghinhnguyen 07.03.2013 06:58:33 (permalink)
0
Cảm ơn thi sĩ Nguyên Đỗ đã đồng cảm
duonglam 07.03.2013 11:18:06 (permalink)
0


TRANG THƠ ĐƯỜNG :
GƯƠNG DANH NHÂN


Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm tì thiếp cho người ta"

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92293/E28ACFC7B95346DEA40AAA971E1FCD83.jpg[/image]


BÀ TRIỆU ẨU : TRIỆU THỊ TRINH

Đạp cơn sóng dữ quậy ngông cuồng

Chém cá tràng kình dậy biển Đông

Giúp nuớc xây nhà xua giặc mạnh

Dương cờ khởi nghĩa dựng binh hùng

Bồ Điền[ 1] giữa trận so đao kiếm

Ngô Việt bên trời lập chiến công

Nữ tướng Nhụy Kiều danh nỗi tiếng [2]

Ngàn sau rạng rỡ núi non Tùng [ 3]

Dương Lam


[1] Bồ-Điền :căn cứ địa xảy ra những trận chiến quyết liệt giữa quân Bà và quân Ngô...

[2] Nhụỵ Kiều : Vị tướng yêu kiều như nhuỵ hoa.

[3]non Tùng : Nơi Bà tuẫn tiết...sau có đền thờ Bà...

Cuộc Khởi Nghĩa Của Triệu Thị Trinh (248)
(Bà Triệu)


"Muốn coi lên núi mà coi
Có Bà Triệu tướng cưỡi voi đánh cồng"

Khi nói đến gương anh hùng liệt nữ, đến truyền thống đấu tranh xâm lược của ngoại bang, người Việt Nam qua nhiều thời đại thường không quên nhắc đến cái tên Bà Triệu bên cạnh các gương liệt nữ khác như Hai Bà Trưng...
Triệu thị Trinh sinh ngày 2 tháng 10 nǎm 226 (Bính Ngọ) tại huyện Nông Cống tỉnh Thanh Hoá trong một gia đình hào trưởng. Triệu thị Trinh là một phụ nữ có tướng mạo kỳ là, người cao lớn vú dài nǎm thước. Bà là người tính tình vui vẻ, khoẻ mạnh, nhanh nhẹn, trí lực hơn người. Truyền thuyết kể rằng, có lần xuất hiện một coi voi trắng một ngà phá phách ruộng nương, làng xóm, lầm chết người. Triệu Thị Trinh dũng cảm cầm búa nhảy lên đầu giáng xuống huyệt làm con voi lạ gục đầu xin qui thuận.
Khi nhà Ngô xâm lược đất nước gây nên cảnh đau thương cho dân chúng, khoảng 19 tuổi Triệu thị Trinh bỏ nhà vào núi xây dựng cǎn cứ, chiêu mộ nghĩa quân đánh giặc. Khi anh trai nhắn về nhà chồng, bà đã trả lời tỏ rõ khí phách của mình mà đến nay không mấy người Việt Nam là không biết: "Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp bằng sóng dữ, chém cá Kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ tôi không chịu khom lưng là tì thiếp người ta". Truyền thuyết kể rằng, nǎm 248 khi Triệu Thị Trinh khởi nghĩa trời đã sai đá núi loan tin tập hợp binh sĩ trong vùng. Đêm khuya từ lòng núi đá phát ra rằng: "Có Bà nữ tướng. Vâng lệnh trời ra. Trị voi một ngà. Dựng cờ mở nước. Lệnh truyền sau trước. Theo gót Bà Vương". Theo đó dân chúng trong vùng hưởng ứng nhiệt liệt, có người mang theo cả bộ giáp vàng, khǎn vàng.... dâng cho bà. Anh trai bà là Triệu Quốc Đạt được tôn làm Chủ tướng. Bà Triệu là Nhuỵ Kiều tướng quân (Vị tướng yêu kiều như nhuỵ hoa). Khi ra trận Bà mặc áo giáp vàng, chít khǎn vàng, đi guốc ngà, cưỡi voi một ngà. Quân Bà đi đến đâu dân chúng hưởng ứng, quân thù khiếp sợ. Phụ nữ quanh vùng thúc giục chồng con ra quân theo Bà Vương đánh giặc. Cho đến nay nhân dân vùng Thanh Hoá và lân cận còn nhiều câu ca, lời ru con nói về sự kiện này.
Sau hàng chục trận giao tranh với giặc, trận thứ 39 anh trai bà là Triệu Quốc Đạt tử trận, Bà Triệu lên làm chủ tướng và lập nên một cõi giang sơn riêng vùng Bồ Điền khiến quân giặc khó lòng đánh chiếm. Biết bà có tính yêu sự trong sạch , ghét quân dơ bẩn, quân giặc bố trí một trận đánh từ tướng đến quân đều loã thể. Bà không chịu được chiến thuật đê hèn đó phải lui voi giao cho quân sĩ chiến đấu rồi rút về núi Tùng. Bà quì xuống vái trời đất: "Sinh vi tướng, tử vi thần" (Sống làm tướng, chết làm thần) rồi rút gươm tự vẫn.
Đến nay chuyện Bà Triệu từ thế kỷ thứ II vẫn còn hằn đậm trong tâm thức mỗi người Việt Nam với lòng ngưỡng mộ và tự hào. Lǎng và đền thờ Bà vẫn còn mãi với thời gian tại huyện Hậu Lộc tỉnh Thanh Hoá là di tích lịch sử quan trọng của quốc gia là bằng chứng về niềm tự hào một người phụ nữ liệt oanh của Dân tộc Việt Nam.
Nguồn: http://hanoi.vnn.vn/chuyen_de/9903/motsoguongmat/ba_trieu.html

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2013 11:24:41 bởi duonglam >
nghinhnguyen 07.03.2013 19:46:48 (permalink)
0

Mở Trang Sử Xưa

Mở trang lịch sử mà đau
Nước non giờ đã nhuốm mùa ngoại ban
Còn đâu biển bạc rừng vàng
Bàn tay Hán tặc tràn lan khắp vùng
Tấm lòng của kẻ hiếu trung
Đã mang xiềng xích gông cùm tù lao
Những người chức lớn quyền cao
Chia quyền phân lợi hầu bao nhóm bè
Có tai mà chẳng chiệu nghe
Có mắt chẳng thấy lũ bè ngoại xâm
Lịch sử lặp lại một lần
Như phường bán nước buôn dân thuở nào

NN

Nguyên Đỗ 29.03.2013 20:03:36 (permalink)
0
Đời Phố Ảo
Mến tặng Nai bb!
 
Quen biết lâu, lắm khi mình trò chuyện
Kể chuyện đời Phố Ảo lắm gai chông
Chuyện văn thơ, đủ xanh, trắng, đỏ hồng
Chuyện trâu già cắt sừng đi làm nghé
 
Chuyện người lớn cứ xưng mình bé bé
Chuyện ngữ ngôn cập nhật hóa "ka ka..."
Hỏi nhiều câu, biết tỏng thuộc lớp già
Nên nhớ nhé, chớ giao hồn Phố Ảo
 
Họ thay đổi còn hơn em thay áo
Có nai bà, nai cụ, nai công công
Chớ vội tin, cứ thả nổi bềnh bồng
Cho trái tim, cõi lòng mình bớt khổ
 
Bạn thân em, gọi em nai cố cố
Mắng đùa yêu chứ em vẫn Nai thơ
Mãi đùa vui, trêu ghẹo bao kẻ chờ
Nghĩ cho kỹ, em rõ "khôn thấy mẹ!..."
 
Người Phố Ảo, người đời bao nhiêu kẻ
Khó mà tin, khó mà biết là ai
Em bấy lâu, chứng tỏ được.... thật tài
Em khôn lắm, còn khôn hơn bà cố
 
Nguyên Đỗ
 
 
damotlanyeunhau 01.05.2013 20:00:30 (permalink)
0


Nhỏ xuống

Đã lâu rổi em không viết cho anh
Bao nhớ nhung dày vò tâm khảm
Biết bao chiều hoàng hôn loang tím
Những đêm vật vờ, âu yếm thương ca

Cũng lâu rồi mà con đường vẫn xa
Hàng cây xanh ngả màu rũ úa
Nơi đây xuân về sắc hoa rực rỡ
Con bướm đa tình còn vương vẩn xa xôi

Đêm nay dường như vọng ngân tiếng tơ
Dư âm thuở nao tìm nhau vời vợi
Dường như em, chẳng thể nào quên lối
Dù chỉ một lần nụ hôn đắm đuối say

Nơi giữa vườn xuân mà tâm hồn lạnh thay
Đông sang chưa mà chừng như Hạ vắng
Làm sao anh hiểu, rằng trái tim nhỏ bé
Em đã âm thầm đếm cánh trắng hoa mơ

Không viết cho anh để cõi buồn mênh mang
Gác liêu xiêu bản tình thơ hoang phế
Em sợ rằng thêm một ngày ngăn cách
Giọt lệ sầu sẽ nhỏ xuống cơn đau


aB

  
 ==
 
 

Hallo anh Nguyên - cafe cuối phố Gió nhe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2013 20:03:24 bởi damotlanyeunhau >
nghinhnguyen 03.05.2013 16:57:43 (permalink)
0
 
 
 

Em gởi giọt buồn

Giọt buồn em gởi trao xưa

Đan thành sợi nhớ cơn mưa đầu mùa

Tình đời khúc đoạn xót chua

Mới tương ngộ đã vào mùa chia ly

Lối tình ai trải sầu bi

Úa vàng một thuở xuân thì chờ trông

Chuyện tình xưa mãi ghi lòng

Anh đi một sớm vào đông lạnh buồn

Bây giờ đã sắp vào xuân

Tương tư trĩu nặng giọt buồn trong anh

Nghinh Nguyên

nghinhnguyen 12.05.2013 08:56:37 (permalink)
0
Thân mến chào Nguyên Đỗ
Hôm nay nhân ngày của mẹ Nghinh Nguyên xin gởi bài này để tưởng nhớ hương hồn mẹ và tất cả những bà mẹ
đã một đời hi sinh cho đàn con khôn lớn .
 
 
Nghe chim vịt kêu
nhớ mẹ
        Kính dâng hương hồn Mẹ
Chiều nghe chim vịt kêu chiều
Lòng con nhớ mẹ thương yêu dạt dào 
Lời kinh… – tiếng hát  vút cao
Hoà cùng  tục ngữ, ca dao đậm đà
   
Lời ru nhạc gió hương hoa
Đưa hồn con trẻ nhẹ qua giấc chiều
Ngọt ngào ủ ấp nâng niu
Từ trong kinh nguyện mẹ dìu đời con
 
Cha đi lúc mẹ còn son
Một thân đơn chiếc, đàn con dại khờ
Hanh hao vóc dáng tiểu thơ
Một thời vang bóng bây giờ héo hon !
 
Một đời vì môt đàn con
Thân cò lặn lội bên dòng sông quê
Những chiều gió bấc thổi về
Mẹ dâng kinh nguyện nhớ về người xưa
 
Một đời sương sớm nắng trưa
Đi trong gian khó vẫn vừa cậy trông
Dạy con từ thuở bao đồng
Niềm tin đạo Chúa mãi còn sâu xa
 
Thu phong nhẹ nhẹ thổi qua
Thánh đường chuông vọng ngân nga dặc dìu
Tiếng chim vịt gọi vườn điều
Thêm thương nhớ mẹ bóng chiều tà huy.
 
Nghinh Nguyên 
_________________________________
Nguyên Đỗ 24.05.2013 22:33:04 (permalink)
0
Ánh Bích Ơi!
 
Ánh Bích ơi, mấy năm rồi biền biệt
Bến Xưa chìm người vắng nhạn bay xa
Tìm Người đâu, lên núi xuống giang hà
Hỏi bạn hữu chẳng ai nghe tin tức
 
Vài hàng nhé, nhắn tin, mừng muốn khóc
Chờ nhau hòai dài cổ giống hươu cao
Nghe tin em, lòng cuộn sóng dạt dào
Hẹn gặp lại, chúc em luôn vui khoẻ
 
Nguyên Đỗ
nghinhnguyen 05.06.2013 12:55:30 (permalink)
0
MƯA ĐẦU MÙA 

hình như trời sắp giao mùa 
cơn dông chợt đến giữa trưa nắng hè 
gió đưa lay lắt luỹ tre 
làm im bẵng khúc nhạc ve cuối vườn 

lưng trời những áng mây vương 
cơn mưa lã tã, sân trường phượng rơi 
gợi bao hoài niệm xa xôi 
cơn mưa xưa có em tôi mái trường 

bây giờ đôi ngả đôi phương 
giọt mưa như sợi tơ vương tuổi hồng 
nỗi niềm năm tháng chất chồng 
bao nhiêu ký ức theo dòng sông Thương 

mưa đầu mùa những giọt buông 
còn ta đứng lặng bên đường nhìn mưa... 

                             Nghinh Nguyên 
 
 
 
Nguyên Đỗ 01.07.2013 08:23:52 (permalink)
0
Khi Anh Nhớ
 
Khi anh nhớ , trở về nguồn tìm lại
Những vần thơ, những ý tưởng hôm qua
Hình ảnh xưa, theo năm tháng nhạt nhòa
Bừng sống lại, một tình yêu mãnh liệt
 
Vâng, vẫn yêu, vẫn thương hòai tha thiết
Một tình yêu, Dấu Ái, một tình yêu
Vẫn bóng em, vẫn ánh mắt diễm kiều
Vẫn mái tóc, vẫn tay ngà búp ngọc
 
Khi anh nhớ, tưởng mình rưng rưng khóc
Những bài thơ, một chữ, có có không...
Những bức thư em gởi anh thuộc lòng
Mỗi con chữ biến tấu thành khung nhạc
 
Vâng thế đó, chuyện tình yêu có khác
Như là thơ như khúc nhạc du dương
Như bức tranh em vẽ chụp trên đường
Đã để dấu một tình yêu bất diệt
 
Nguyên Đỗ
 
 
Thay đổi trang: << < 274275276 > >> | Trang 275 của 285 trang, bài viết từ 4111 đến 4125 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9