Suối Nguồn Thơ
Hoa Tuyết Rơi Tuyết trắng rơi rơi nhẹ khắp trời Như bông gòn trắng toả nơi nơi Một ngày đã ngập trên sân cỏ Che lấp lá thu rụng xuống đời Hoa tuyết rơi rơi cả một ngày Anh ngồi bên cửa gõ luôn tay Chuyện xưa thầm kín tương tư mãi Mùa hạ trinh nguyên trong nắng say Màu trắng trinh trong cả cánh đồng Tâm quan nhãn mộng một hoài mong Thiên thần cánh mỏng thân thương giáng Sưởi ấm hồn anh lúc nhập đông Tuyết trắng rơi rơi phủ ngập đầy Lá thu yên nghỉ chẳng còn đây Chuyện xưa quá khứ thôi chào nhé Xoá trắng thời gian, mộng nắng say Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2014 19:25:27 bởi Nguyên Đỗ >
Vương Vấn Vần Thơ Cũ Nhìn trên kệ, chợt thấy gì quen thuộc Lần giở xem, à nhỉ, rất thân thương Những vần thơ, xưa lắm, những vô thường Thưở tập tễnh bước vào đừơng thi phú Thưở ai đó còn gọi anh bằng chú Thưở người thương thỏ thẻ thưa thầy Chuyện mười năm, một thoáng, tựa mây bay Mái tóc bạc một ngày, còn nhớ chứ ? Thưở ai đó từng đêm dài tình tự Chuyện Ngưu lang Chức nữ chuyện ngàn đêm Chuyện bâng quơ, chuyện kia nọ, anh em Chuyện trăng gió, chuyện bèo mây, mèo chuột Thi ngôn hoa ngữ, tóc huyền mà mượt Như miệng môi, mắt ướt liếc đam mê Như bàn tay năm ngón lạc quên về Nằm ngơ ngẩn bụi thời gian vẩn đóng Bạn thơ cũ, bạn đường đời thi mộng Nay nơi nao, lạc bến lạ nơi đâu Bến sông mây, còn lại những nhịp cầu Nghe tiếng sóng vỗ cung sầu biển động Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2015 05:42:59 bởi Nguyên Đỗ >
Từ Nơi Đâu ? Từ nơi đâu, ba người xưa thông thái Ngóng nhìn trời chiêm ngưỡng một vì sao Rồi ra đi, tìm đến một phương nào ? Với niềm tin sẽ tìm ra Vua Trẻ ... Balthazar, Menchior, chi thế ? Thấy gì không ? Vì sao lạ, Gaspar! Ở nơi nào vị Vua Trẻ sinh ra ? Cả thiên hạ đón chờ vị Cứu Thế! Bao đời rồi, đã bao nhiêu thế hệ Trông chờ Người, vị Cứu Thế giáng sinh Một Hài Nhi trong máng cỏ giật mình Oe oe khóc giữa trời đông lạnh giá! Rồi từ đó, tháng Mười Hai, thật lạ! Những bé trai, những bé gái ra đời Đêm sinh nhật, ngày giáng sinh muôn nơi Đem ơn phước gieo niềm vui khắp chốn Xin Người nhé, lúc việc nhiều, bận rộn Ngửa nhìn trời lấp lánh vạn vì sao Lắng nghe trăng cùng gió lạnh thì thào Trong mọi sự có vui buồn hạnh phúc! Từ nơi đâu ? Đến nơi nào ? Mọi lúc Anh ngóng chờ, trông đợi bóng Hương Thơ Một Vì Sao ? Một Ngọn Sóng vỗ bờ Cho tràn ngập Suối Nguồn Thơ mãi mãi!... Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2014 19:26:19 bởi Nguyên Đỗ >
Hướng Về Sinh Nhật Nghe tiếng nói, rất thân thương dễ mến Từ phương xa mà gần gũi tương thân Tháng Mười Hai, mơ đôi cánh thiên thần Và giọng hát hoà vang đêm cực thánh Trên cao đó, một vì sao lấp lánh Dẫn đường đi soi sáng rực trong đêm Gió vi vu qua cành lá êm đềm Tựa khúc nhạc tuyệt vời say quyến rũ Từ nơi đó, lời dặn dò nhắn nhủ Sống lạc an, tâm thanh thoát, không lo Sống khoẻ trẻ, giữ trọn vẹn hồn thơ Không vướng bận những gì trong cõi tạm Tháng Mười Hai từ phương xa can đảm Một niềm tin đi mãi chẳng hoài nghi Một niềm tin cạnh máng cỏ ai quỳ Niềm hạnh phúc đêm hồng ân Sinh Nhật Nguyên Đỗ
Dạ Mộng Từng đêm nằm mộng thấy người thương Dâu ái, người xưa, khúc diệu thường Sinh nhật từng năm, anh đốt nến Thơ tình ngan ngát khói trầm hương Đất lạ anh đi lạc lối về Chân trời góc bể mảnh trăng quê Một vì sao sáng nhay nháy mắt Khơi dậy hồn thơ, quên tái tê Một tiếng bên tai, một thưở nào... Một trời thi tứ vạn vì sao Núi cao biển rộng xanh xanh biếc Hoa thắm hương lan toả ngạt ngào Chẳng giấc vu sơn ướp mặn nồng Hương trầm khói toả ấm muà đông Nửa đêm chăn gối mênh mang lạ Sao sáng trên cao lấp lánh hồng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2014 20:34:50 bởi Nguyên Đỗ >
Chúc anh Nguyên Đỗ một mùa Giáng Sinh tràn đầy hồng ân Chúa Kitô và Mẹ Maria. Thêm một năm mới 2015 bình an, sức khoẻ và may mắn. Thân mến, Nguyệt Hạ
THÂN MẾN CHÚC NGUYÊN ĐỖ MÙA GIANG SINH AN BÌNH HẠNH PHÚC MỘT NĂM MỚI VẠN SỰ NHƯ Ý
Ghi Chú Tình Yêu Thơ em ngắn nhưng tình dài dễ sợ Anh phải ngưng, ghi chú viết cho em Bảo làm sao anh mãi mãi yêu em Mặc tất cả không chút gì ân hận Lời em ghi tạo niềm tin, phấn chấn Vâng anh yêu, yêu vĩnh viễn, chẳng thay Dù vai anh, vai tri kỷ, vai thầy Như ai nói tình yêu không biên giới Dù sao nữa, trái tim anh chẳng đổi Yêu một người thương tới chết còn thương Tình Yêu Thương, bí ẩn, thật diệu thường Là xúc cảm hai tâm hồn hợp tính Anh ghi chú... gởi riêng em, nhất định Mời em vào ngự trị mãi luôn luôn Vắng em yêu, thơ thiếu sắc héo buồn Anh sẽ ngất...hay bất thường ngã gục Nguyên Đỗ
Luận Án Tình Yêu Anh hãnh diện em hằng ngày bận rộn Sọan bài văn luận án sắp ra trường Anh cuộc đời duyên nợ với văn chương Vẫn cứ viết những vần thơ nhung nhớ Vì em đó, suối mạch thơ, hơi thở Của hồn anh, thiên thần nhỏ, quan âm Trong bóng đêm anh tụng niệm lặng thầm Những đỏan kinh tình yêu thương hạnh phúc Vì em đó, trong cõi đời, hiền thục Nàng thơ xinh, rạng rỡ, khúc tình ca Nghe tiếng em, giông tố bỗng hiền hòa Mặt trời mọc, mặt trăng soi, sao sáng Ôi hạnh phúc sống trong tình lãng mạn Mỗi ngày qua nhắc nhớ huyền thọai xưa Bên hàng cau, nơi điện cấm, vườn dừa Ở nơi nao cũng tràn đầy hạnh phúc Nghe anh nói em cười vui rất thực "Anh của em, mơ mộng quá đi thôi Mỗi bài thơ là tiểu án thật rồi Mai mốt sẽ... thành luận văn tiến sĩ!" Nguyên Đỗ April 19th, 2010
Thơ viết gì khiến lòng em vướng bận Thơ nhớ ai mà than tận trời xanh
Thơ thương ai lại ôm ấp chữ tình
Thơ ẩn hiện một bóng hình quen thuộc Em về nè đừng bất thýờng ngã gục Anh vắng rồi ai vuốt tóc em đây ....???? HD Nhớ Ai Thương Ai? Vắng Nàng Thơ, trời mưa rơi rả rích Suốt ngày đêm, u tịch cứ lâm râm Ươ’t cỏ cây, lê thê thấm âm thầm Xuống lòng đất đi vào giòng sông suối Đông sang Tây, Bắc xuống Nam rong ruổi ThờI gian trôi như nước chảy chân cầu Ở phương nào, Nàng thơ bé, ở đâu? Lá vàng bay muà thu đi biền biệt Thơ vẫn thơ mãi mãi hoài da diết Hàng thông xanh mưa đọng lá thanh kim Tiếng con tim đâu lặng lẽ im lìm Rấm rức khóc nhớ ai kia bất tận Thơ như thế có làm ai vướng bận Nhớ chàng cầm bút vẽ Triệu Minh Anh làm thơ nắn nót vuốt hương tình Làn tóc rối của nàng thơ áo tým Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2014 15:39:15 bởi Nguyên Đỗ >
Cho Ai Mượn Tai, Vai Này Nhé Cho ai mượn tai, tai này luôn nhé! Chắc em buồn biết san sẻ cùng ai ... Một đôi vai gánh nặng trĩu đời này Cuối năm đến bao nhiêu điều khó nhọc Cho em mượn khi em buồn than khóc Đôi tai anh chăm chú lắng nghe luôn Đôi vai anh cho em tựa lúc em buồn Khi Mẹ mất nước mắt rơi ràn rụa Cho em mươn như lời anh vlết hứa Tâm hồn anh, cả khốl óc cuả anh Cầu cho em năm mới vạn sự lành Hết đau khổ hưởng vui nhàn hạnh phúc! Cho em mượn ngày lẫn đêm mọi lúc Cũng là duyên kỳ ngộ biết quen nhau Để sẻ chia vui vẻ với buồn sầu Khi lưu lạc bôn ba nơi đất khách Nguyên Đỗ
VỀ SUỐI NGUỒN THƠ Quí mến tặng thi sĩ Nguyên Đỗ Ta đi vào suối nguồn thơ Nỗi niềm ẩn hiện thực mơ nỗi niềm Từ nơi sâu thẳm con tim Trổi lên tình khúc dịu êm ngọt ngào Tinh người thân ái gởi trao Bao nhiêu tâm sự rơi vào không gian Suối nguồn vọng mãi âm vang Thiết tha qua mấy cung đàn tương tri Khúc tình thơ mãi khắc ghi Nghiã ân còn mải tình thi vĩnh trường Lời thơ tha thiêt yêu thương Cho ta thấy bóng mình vương vấn tình. nn
Tình Mùa Đông Tháng Giêng lạnh, tình đông thi chớm đọng Cành long lanh lóng lánh nắng mai trong Tuyết trắng vương điểm trĩu cả hàng thông Âm thanh nhớ dịu dàng khơi thức tỉnh Trang thơ cũ lặng như ngồi thiền tịnh Mảnh trăng soi giòng nước lặng đưa đi Phút đơn côi thầm hỏi biết duyên gì Nghe tiếng nói thương thương thân thiết lạ Trong nắng mai giòng thơ như óng ả Sưởi tình đông trang thơ mộng sương rơi Rượu nhâm nhi chữ nghĩa dậy men đời Đất ngầm ngủ mơ mơ nguồn mạch mới Trang hy vọng lâng lâng mùa ngóng đợi Mong tháng Ba, đào nở đón xuân sang Hương hoa thơm ngan ngát toả dịu dàng Đôi cánh bướm nhịp nhàng bay trứơc ngõ Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2015 05:19:20 bởi Nguyên Đỗ >
Tiếng Việt Có Dấu
Ngôn ngữ Việt chữ Việt mình đặc biệt
Có sắc, huyền, hỏi, ngã, nặng, trung thanh
Có dấu ngang, dấu á (ă), ớ (â), rành rành
Không bỏ dấu, đọc sai, lầm vạn dặm
Vâng tiếng Việt tuyệt vời ghê lắm lắm
Như dấu ngang gắn d khác rõ ràng
Dược với được nào chỉ chuyện thuốc thang?
Dê với dế, hai sinh vật khác biệt
Làm thông dịch, đọc văn thơ phải biết
Theo giọng văn, theo tình huống, chuyển ngôn
Kẻo sai xa, kẻo chữ nghĩa chẳng còn
Con đê khác con đẻ là con ruột
Dịch tiếng Việt cũng phải nhanh thông suốt
Kẻo dịch sai, kẻo dịch bậy, người cười
Anh làm thơ phá em đấy cho vui
Chúc phỏng vấn, em vẫn tươi, vượt cả
Nguyên Đỗ
Đêm Hoang Dã Wild nights - Wild nights! (269)
By
Emily Dickinson Wild nights - Wild nights!
Were I with thee
Wild nights should be
Our luxury!
Futile - the winds -
To a Heart in port -
Done with the Compass -
Done with the Chart!
Rowing in Eden -
Ah - the Sea!
Might I but moor - tonight -
In thee!
Em có nhớ bài thơ "Đêm hoang dã" (1) Đêm tuyệt vời, đêm đắm nguyệt đam mê Đêm bão giông, thuyền say gió quên về Đêm chao đảo thả neo hồn rúng động Đêm man dại, sống đam mê để sống Thật với nhau, còn chỉ một đêm nay Đời thế gian đếm được có bao ngày Chuyện sống chết vô thường ai biết được Vườn Địa cổ cõi vĩnh hằng hạnh phước Vì đâu xa, vì sao lạc, hoài mong Để trần gian mãi tiếc nuối trong lòng Còn vương vất ngập văn thơ thế giới Xa rất xa, nhớ thương hoài câu nói Yêu dấu ơi, thơ viết gởi ngàn phương Ai nhớ mong tìm lối lại thiên đường Chèo thuyền mộng thả neo tình tại Bến Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2015 01:11:58 bởi Nguyên Đỗ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: