Suối Nguồn Thơ
Quê Hương Gấm Vóc Đêm qua lại mộng về quê cũ Bốn mùa xanh ngan ngát lúa đâm bông Đàn cò bay trắng xoá cả cánh đồng Vườn cam bưởi hương thơm bay khắp chốn Sao vẫn nhớ giữa tháng ngày bận rộn Một quê hương xa tận cuối chân trời Một quê hương còn rươm máu tim côi Từng tin đến từng mỗi lần đau xót Một mai kia, cuối đời khi ngã gục Đôi môi thâm mấp máy gọi quê hương Mảnh gấm hoa, một góc nhỏ thiên đường Chốn nương tựa, chiếc nôi từ thưở bé Thì ra vậy, mãi hướng về quê Mẹ Cạnh biển Đông, từng khốn khổ, bão giông Đêm qua mơ mưa gió đến não nùng Giật mình thức, ngỡ ngàng sau tiếng nấc Nguyên Đỗ
Hơi Thở Hơi thở sâu truyền hơi vào mạch sống Quên hết đi những bực dọc, ưu tư Những vi ba tiêu cực, những lừ đừ Bật thức dậy, nguồn vui thanh thản tới Mỗi hơi thở truyền giao luồng sống mới Suối nguồn thơ mời gọi dưỡng tâm sinh Phảng phất bay làn gió thoáng hương tình Tâm tu dưỡng triệt tiêu từng độc tố Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ Một tình yêu thách đố vạn phong ba Cảm thông nhau, trân quí cũng như là ... Một câu nói mặn mà hơn ân ái Anh chờ mãi, một đời không quản ngại ... Cốc ân tình cất lọc nhỏ từ lâu Tranh tình yêu tô vẽ trộn muôn màu Có trời đất ngũ hành kim tĩnh động Em, hơi thở, hơi thơ, nguồn sự sống Hít sâu đều, giữ lại, thở mau ra ... Bài kinh đêm, lời kinh sáng đó mà Hiểu thấu đạt nguồn vui gieo hy vọng Nguyên Đỗ Hương Ngát Thủy Tiên
Mùa Xuân đến muôn hoa đều nở rộ
Hương ngát nồng như những đóa Thủy Tiên
Kỵ Phù Lam từng cánh nhỏ dịu hiền
Hoa Mộc Lan trắng, hồng khoe mơn mởn
Em hãy tới, hôm nay trời nắng lớn
Chiếu chan hoà trên đồng cỏ mượt xanh
Hãy ghé đây, ta xây mộng hiền lành
Nhìn ong bướm tung bay trong vườn thắm
Anh nhắm mắt hình dung em bước chậm
Như ngại ngùng như bướm lạ vườn xuân
Chim hót vang, em đến nhé cuối tuần
Anh sẽ đón dẫn em xem cảnh đẹp
Đừng lo sợ, bên anh, đừng khép nép
Cứ tự nhiên ta cùng bước thảnh thơi
Vui gặp nhau, bàn chuyện cũ, xa vời
Nghe tim đập rộn ràng quan hệ mới
Nguyên Đỗ
Thuỷ tiên Daffodil, Narcissus
Kỵ phù lam Crocus Hoa mộc lan Magnolia Nụ Hôn Ngọt Nụ hôn ngọt như là dâu chín đỏ Trên vành môi chúm chím nói yêu thương Có khi chua như me dốt ngào đường Những hương vị nụ hôn ai biết hết? Nụ hôn nồng, nụ hôn bướm, tha thiết... Nụ hôn yêu, nụ hôn bạn gặp nhau Trăm kiểu hôn thua hết nụ hôn đầu Bởi kỷ niệm ăn sâu vào trong trí Nụ hôn nhẹ, nụ hôn người tri kỷ Nụ hôn hờn, nụ hôn giã biệt xa Nụ hôn đêm, nụ hôn sớm, chiều ta Trăm nét đẹp như hoa xuân rực rỡ Nụ hôn bạo, nụ hôn run, nức nở Trên cổ, vai, tay, trán, má, vành tai Nụ hôm qua, nụ hiện tại, tương lai Muôn vị ngọt, bùi, chua, cay... đủ thứ Nguyên Đỗ Xuân Lan Em mười chín, chao ơi còn quá trẻ Anh gọi chị, em đỏ mặt tiá tai Xin lỗi nha, hoa lan trắng, em cài Anh tạ tội đã làm em xấu hổ Tại em đó, mỗi lần ta gặp gỡ Qua lời thơ, em chững chạc nghiêm trang Và tình cảm, lời nói rất dịu dàng Anh hình dung tới người chị yêu dấu Em chiếu sáng như vì sao Bắc đẩu Trong vườn thơ hương ngát đóa ngọc lan Đêm hôm nay anh lặng ngắm trăng ngàn Mơ mộng được theo mây bay ghé đến Con thuyền nhỏ mùa trăng soi vượt biển Sóng triều khơi dâng mãi những giòng mơ Anh và em, chưa gặp nhỉ, bao giờ! Không gọi chị, hãy gọi là tri kỷ Nguyên Đỗ Hoa Tử Chung Cánh đồng biêng biếc sắc tử chung Ôi đẹp làm sao đẹp lạ lùng Thảm cỏ muôn hoa đều đặn nở Màu dương biêng biếc lệ rưng rưng Nguyên Đỗ Blue Bell flower: Hoa tử chung Liên Kiều Những cây liên kiều đẹp Hoa vàng như rặng mai Nở tươi trong dịp Tết Vàng xinh cả phố dài Sao em bẻ chi thế Cành hoa đang xinh tươi Em cắm hoa dâng Mẹ Nhớ ngày Mẹ qua đời Mẹ qua đời Tết đó Mai vàng cũng kém xinh Tháng Hai hoa mới nở Buồn thương theo đời mình Mấy năm qua vẫn nhớ Mai vàng không có đây Đem liên kiều hoa thế Tưởng nhớ Mẹ từng ngày Cành hoa vàng đẹp đẽ Trông tựa như nhành mai Cành hoa gợi nhớ Mẹ Hạt lệ nhẹ lăn dài ND MyThach Forsythia : Cây liên kiều, có hoa vàng thật đẹp nở đầu Xuân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2015 00:43:52 bởi Nguyên Đỗ >
Thơ Mãi Là Thơ Thơ mãi là thơ đủ bốn mùa Những chùm hoa lạ lắm người mua Tiếng em khơi dậy vườn Thanh Nghệ Ngọn gió Đông, Hoa dáng thẹn thùa Ở mãi đảo xa vun xới vườn Gừng, khoai, hành, cải, húng, hoa xuân Giọng em Hà Tĩnh như cung nhạc Gieo những vần thơ lấp kín buồn Em rải hoa mơ ngập luống cày Bốn muà hoa quả trĩu trên cây Vườn em cam bưởi xinh xanh mãi Hoa trắng cà phê hương ngất ngây Khi tuyết đông rơi đổ xuống nhiều Ngoài sân Năm liếc rải bùa yêu Những bông hoa tuyết khoe trên tóc Hoàng thượng thần dân cũng trượt xiêu Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2015 00:46:57 bởi Nguyên Đỗ >
Em Và Biển Em và biển, mênh mông … xao xuyến lạ Giữa gió trời lồng lộng, sóng phong ba … Mẫu số chung, sống động cứ như là … Rất thân thiết vòng tay ôm chẳng được Em và biển, vòm trờI xa hạnh phước Để ngưỡng chiêm, để ai ước, mộng mơ Để ngày đêm nhung nhớ với trông chờ Từng tháng đợi từng năm trông mong nhớ Em và biển, vòng eo, từng hơi thở Sóng nhấp nhô, muà Xuân sóng lăn tăn Chạy xa xa, tràn lấp cát tan tành Những thành quách, những dấu chân du khách Em và Biển, mère et mer, huyết mạch Cuả Cuộc đời, cuả Thế giới thi ca Mẫu số chung, mênh mông, biển, thật là … Mẹ Với Biển bao la tình thương mến Nguyên Đỗ
Gởi Mưa PN
Gởi M Phố Núi trăng ngàn
Biển xanh, cát trắng, sóng tràn đó đây
Hạ Uy Di nắng ngất say
Mauna Kea xa trắng những ngày tuyết rơi
Gởi M nắng mộng biển trời
Thác reo, trăng tỏ một đời ước mơ
Bốn năm muộn, một tình thơ
Ai có đợi, ai có chờ chơi vơi?
Gởi M đảo mộng tuyệt vời
Vườn cây trĩu trái chao ơi ngọt ngào
Nhãn, soài, ổi mận ven rào
Với tay níu hái xuyến xao tháng ngày
Mời M nhé, đến nơi đây
Suối trong cúi gội tóc mây quên về
Nguyên Đỗ
Mất Mạng Mến tặng Viễn Du, Đức Minh và các bạn giáo viên một thời trên huyện Chư Pah, Pleiku Ôi ngôn ngữ mỗi ngày luôn biến đổi Không khéo lầm mất mạng dễ như chơi Mấy mươi năm, sao vụt đã qua rồi ? Ngôn ngữ đổi, hai đứa mình cũng đổi Biết từ lâu, nhưng im lìm chẳng nói Một loài hoa vàng chói chốn rừng sâu Dã quỳ xinh buổi hai đứa tâm đầu Làng Ea Blang, một thưở nào Chư Pah Từ B Sáu, B Mười Hai, các xã Các nẻo đường, các thôn xóm vùng cao Ea Hrung sông nhỏ, suối hoa đào Thầy cô giáo xoá mù, phổ thông đó Từng khuôn mặt thấm sâu vào trí nhớ Nhớ thầy Khoa, nhớ chị Hiệp, anh Bài Trần Quang Nhật, Thuỷ - Đoàn, Liễu, cô Mai Nhớ chị Hiệp, chị Nhung, Tâm, Tấm - Tám Từng ký ức khắc sâu vào tâm khảm Bao nhiêu năm kỷ niệm vẫn ứa đầy Gặp nhau đây, ngày tháng cũ quắt quay Mạng lưới mất, ai vô tư mất mạng! Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2015 13:01:30 bởi Nguyên Đỗ >
Về Viễn Phố Thả hồn mộng, ta đi về Phố Núi Thuở xa xưa, bên suối mộng, hoa đào Dù đời còn vất vả lắm lao đao Biết đâu đây mình vẫn còn tri kỷ Ơn tri ngộ vĩnh viễn hoài trân quý Đến cuối đời còn gặp lại:cảm thông Bao năm qua còn giữ mãi trong lòng Hoa gạo đỏ tươi mãi trên miền thượng Với anh - em, cũng như là hoa phượng Nở tháng Ba, màu hoa phượng chia xa Màu đỏ thắm, màu mãi mãi mặn mà Tình bạn thiết, thôn làng xa xăm cũ Anh thầm nhủ một mai về Viễn Phố Thăm chị Xuân, thăm Mẹ, Thắng, người thân Lên thôn xưa, thăm Chư Pah một lần Nhìn hoa gạo tháng Ba tươi thắm đỏ Nguyên Đỗ
Suy Nghĩ Mãi ...
Suy nghĩ mãi tìm bóng hình Hương - Tấm
Chỉ nhớ về Mai, Tấm, Thuỷ, Ngân thôi
Chắc là xưa tôi nhút nhát sợ người
Nên chẳng dám sợ chàng Minh hỏi tội!
Vâng năm tháng bao năm rồi bối rối
Thật quên rồi,nói dối, chắc không qua
Cô bé con, ... bà ngoại trẻ ... như hoa
Xã thầy Phúc B 3, Huỳnh Tấn Lực
Hoàng Thuý Liễu làng Nang đang hạnh phúc
Chuyển di đi, sốt rét đã hy sinh ...
Xoá mù chữ Chu Pah đã tận tình
Đóng góp dâng bó hoa độc nhất
Lê ngọc Bưu, thầy trưởng đoàn chân thật
Lệ nhỏ ròng, bức xúc mất trò siêng
Liễu ra đi, tiếng vọng cả một miền
Cô giáo trẻ hoa đầu mùa xứ Huế
Tôi vẫn nhớ chuyện tình yêu Thống - Huệ
Chuyện Tuyên tè, ai cắc cớ trêu chơi
Để trong đêm tiếng lóc tóc khua rơi
Tuyên dầm đêm đã thành danh mang mãi
Vâng thú tội, cả đêm rồi nghĩ mãi
Hương phổ thông thì tôi nhớ thật mà
Cứ vò đầu tìm kiếm mãi không ra
Hương .. mù chữ chịu thua, Minh thắng cuộc
Nguyên Đỗ
MỘT CHÚT THU
Một chút thu về trong gió bay
Mùa thu rón rén bước chân dài
Lòng tôi sương khói chừng u ẩn
Cây lá mơ hồ những nhạt phai
Một chút thu về khua rất nhẹ
Hình như tôi cũng chẳng hề nghe
Mà trong tâm tưởng vừa giao động
Có một mùa thu thấp thoáng về
Một chút mùa thu quanh quất đây
Tôi đo từng phút, ngó từng giây
Sợ thu đi mất quên vàng lá
Sợ gió vô tình bỏ bóng mây
Một chút thu vừa len lỏi đến
Núi rừng nằm mộng một màu tươi
Cỏ cây nín lặng dường không thở
Tôi hỏi lòng, thu đến có vui?
Một chút thu về đang rất chậm
Nắng vơi phân nửa, nắng se vàng
Trời cao, xanh lắm màu tha thiết
Thu chẳng vì tôi để ...vội vàng!
SƯƠNG MAI
Một Thoáng Sương Mờ
Một thoáng Sương Mờ trong sớm mai
Ai nằm nghiêng đó liếc mi dài
Bâng khuâng tôi muốn dừng chân lại
Chờ lớp sương mờ nhận dáng ai
Ngọn gió thu nào khua rất nhẹ
Soạt xào lá rụng rớt, đam mê
Bàn chân trần tựa như chân ngọc
Chút nắng tình thu rón rén về
Một thoáng thơ thơ mộng ắp đầy
Ngọt ngào hương quyện gió heo may
Lá thu tan tác theo trên sân cỏ
Sọi nắng vô tình vương áng mây
Một thoáng mơ màng len lén đến
Thu về sương mỏng cỏ thêm tươi
Hồn tôi riu ríu dường như hẹn
Chợt thấy nàng thơ chúm chím cười
Vạt nắng lên cao gió dạt dào
Lòng như e ngại hỏi vì sao ?
Tình mong manh lắm như sương khói
Lá rụng về đâu ... đến chốn nào ?
Nguyên Đỗ
Tranh Vẽ Tình Yêu Em vẽ tình yêu có nắng vàng Có hoa, cỏ, bướm, nét đoan trang Màu tươi rực rỡ như tranh sống Giữa quán cà phê nhạc rộn ràng Em vẽ tình yêu với đón đưa Tiếng cười rộn rã lúc vui đùa Ly nâng, ly chạm ly kinh coong mãi Xào soạt âm vang lúc gió lùa Em vẽ tình yêu với hẹn hò Lá cành hoa thắm ngọt hương thơ Mùa xuân tươi, lộc mầm xanh biếc Ngõ trúc đào mai lúc đón chờ Tranh vẽ của anh khác khác nhiều Con thuyền không bến giữa cô liêu Ngoài khơi mây xám đang đe doạ Sóng gió xa xa sâm chớp nhiều Tranh vẽ tình yêu nét võ vàng Lá thu tan tác giữa đồng hoang Cành khô khúc khuỷu khi đông đến Cơn lốc xoáy sâu đến ngỡ ngàng Nguyên Đỗ
Quãng Đường Sương Khói Dài hun hút, đường sương mù một thưở Em Pleiku, kinh thượng, mãi thân thương Em Pleime, áo trắng bước lên trường Em Chu Pah, Em Bồ Đề, Minh Đức Những cô gái nửa như mơ như thực Như người thơ ngày tháng đó Viễn Du Như là em buổi sáng ấy sươngo mù Bầy bướm lượn dã quỳ vàng thơ mộng Yêu dấu ạ, những mảnh đời cuộc sống Những bước chân, những nước mắt, muà đông Những tiếng ve, tiếng cú, tiếng tơ đồng Những cung bậc, những phổ quang cần thiết Càng nhạy bén càng chịu mhiều thua thiệt Bởi trời ban hồn rung cảm chơi vơi Để cât reo những nhạc khúc theo đời Như bước chân trên quãng đường sương khói Nguyên Đỗ Nguyên Đỗ Sat Mar 07, 2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2015 16:50:27 bởi Nguyên Đỗ >
Ngày, Đêm, Thức, Ngủ Lúc em thức là khi anh sắp ngủ Mười ba giờ cách biệt, múi giờ xa Một bầu trời, núi sông biển bao la Ngày, đêm khác ... thức ngủ mình cách biệt Bao nhiêu năm, bao tháng ngày vẫn biết Những mùa trăng, những ché rượu mừng xuân Những ngày vui bạn hữu đến quây quần Ai vắng mặt rượu say cùng ai nhỉ ? Nâng chai rượu, viết từng trang nhật ký Lê, Nhiệm, Miên, Sơn, Ký, Thơ, Nga ... Họ Hoa lư, An Phú, Huyện Chu Pah Những tín hiệu gởi lên như cánh nhạn Những cánh bướm, như thư tình, tin nhắn Bay vào đời rải rắc sắc hương xuân Gieo ý thơ, gợi niềm nhớ, khơi nguồn Mạch sống mới hy vọng đời viễn xứ Ta cứ mãi, đông với tây, tình tự Biển khơi đời cuồn cuộn sóng yêu thương Bụi cúc vàng, hoa gạo đỏ ... bên đường Chậu phong lan treo trước nhà vẫn nở Em còn thức hay là em đã ngủ Có thấy anh ngồi nhớ chuyện Chư Pah Nhớ khi xưa lấy rừng rú làm nhà Lấy thôn xóm, xã cao làm quán trọ Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2015 03:21:48 bởi Nguyên Đỗ >
Trời tháng Ba rực rỡ ở làng cao Như Viễn Du, cô giáo những năm nào Trên Chư Pah, chốn làng sâu, phô' núi Ngày tháng đẹp, hai năm xưa ngắn ngủi Vẫn một đời theo mãi, mãi ghi sâu Mặc thời gian theo nước chảy qua cầu Nghe tiếng hát giữa rừng sâu vang vọng Như đang sống gia rừng hoang thưở đó B Mười Hai, B Mười Bốn, B Ba Ngạc nhiên ghê, giữa ốc đảo ... thật là Rất thanh vắng, đường cây cao bóng cả Hồi tưởng lại những ngày nao Chư Pah Những đường mòn, tiếng chim gáy trên non Có bầy bò, có dê nhỏ, gà con Cảnh thôn đã Hạ Uy Di, nước Mỹ Khi rảnh rỗi chuyện trò cùng tri kỷ Ở phương xa, xa lắm, mit mù xa Anh đã đi, xem thê' giới là nhà Cả trần thế mỗi ngày càng thu nhỏ Gởi về em, người bạn xưa, phương đó Màu biển trời, tiếng chim hót, cỏ xanh... Khoảng thênh thang không khí mát trong lành Một góc nhỏ, cả hồn ạnh kỷ niệm Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2015 17:11:38 bởi Nguyên Đỗ >
Sáo trúc ngân vang giữa núi rừng
Quyện hoà phối hợp với Ta lưng
Cây nghiêng nghiêng ngả tai như ngóng
Hoa gạo đỏ tươi rụng xuống đường
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: