Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 39 của 285 trang, bài viết từ 571 đến 585 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 21.04.2006 00:35:47 (permalink)
0
Đôi Tình Nhân Đầu


Khi hơi thở thổi ra từ Thượng Đế
Tượng đất bùn bừng sự sống Adam
Vườn địa đàng cây trĩu trái táo cam
Ăn thỏa thích đêm trở về cô độc

Người đàn ông đầu tiên bật tiếng khóc
Thượng Đế chạnh lòng đợi hắn ngủ rút xương
Cạnh nương long tạo người nữ yêu thương
Để hắn giữ một tình yêu trân quí

Như trái tim mình, bạn đường tri kỷ
Rất ngang hàng, không thấp kém, không cao
Nhịp yêu thương từ đó cứ dạt dào
Và lớn mãi mỗi ngày thêm sâu đậm

Yêu say đắm sẻ chia luôn trái cấm
Buồn vui chung, sướng khổ cũng san cùng
Có bao giờ em đã thử hình dung
Ta hai đứa một đời chung nhịp bước

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2006 05:40:47 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 21.04.2006 06:03:39 (permalink)
0
Mòn Mỏi Mong Chờ


Đợi nhau
Chờ đến bao giờ?
Nhớ nhau
Hồn mãi thẩn thờ đợi mong
Yêu nhau
Dâng trọn tấm lòng
Lạc nhau
Lệ cứ nhỏ ròng nhớ thương

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 21.04.2006 23:57:53 (permalink)
0
Nghệ Thuật Vị Nhân Sinh

Trên tất cả văn chương là phản ảnh
Của cuộc đời với ước vọng nhân sinh
Những lo âu, những hạnh phúc, u tình...
Qua lăng kính, mắt người làm nghệ thuật

Giggamesh - Bài thơ dài cổ nhất
Trước La - Hy, trước Ai Cập, Trung Hoa
Nền văn minh của thể giới hài hòa
Đã phản ảnh ước mơ toàn nhân loại

Bộ Kinh Thánh của tộc dân Do Thái
Là ước mơ vĩnh cửu của muôn đời
Trên đường về quê thật rất xa xôi
Trời với Đất, người với người, hòa nhịp

Được thừa tự nền văn chương ngàn kiếp
Từ cổ xưa của thế giới, quê hương
Mạch ca dao, bầu sữa mẹ tình thương
Hãy lựa chọn đừng đi vào bế tắc

Ai có thể trả lời mọi thắc mắc ?
Hãy để cho từng người một tư duy
Mỗi cá nhân mỗi hoàn cảnh phát huy
Để thích ứng khả năng tiềm tàng sẵn

Con người ta không phải đất sét nặn
Nhưng có hơi đặc biệt tựa thần linh
Đủ phát sinh một thế giới riêng mình
Tiểu vũ trụ trong lòng đại vũ trụ

Viết cho mấy trăm ngàn trang chẳng đủ
Vì văn chương là một cõi mênh mang
Cứ viết đi, viết mạnh mẽ, nhẹ nhàng
Mỗi khám phá giúp con người một tiến

Một nghệ sĩ dấn thân thường đa diện
Lấy con người làm tiếng nói bản thân
Thổi ước mơ thành hơi thở thánh thần
Biến thực tế thành đoá hoa nghệ thuật
Nguyên Đỗ 22.04.2006 01:38:06 (permalink)
0
Lửa Thơ

Lửa cháy lâu em không về thêm củi
Sẽ nguội tàn thành tro bụi thời gian
Em đi đâu, không trở lại, đôi lần
Thêm than bổi cho lửa lòng cháy sáng

Anh cố giữ hồn thơ nồng dĩ vãng
Đợi em về thổi hơi thở tương lai
Cho nguồn thơ còn chảy mãi sông dài
Ngày nào đó thấm sâu vào lòng biển

Vị ngọt lẫn vị mặn nồng sẽ biến
Thành hơi sương bốc lên mãi mây xanh
Hơi nóng tan, hơi lạnh tụ gió lành
Đưa mưa tới giọt nước trời tưới gội

Lửa em tắt đêm sẽ đầy bóng tối
Anh chờ em, đợi hơi thở truyền sinh
Và bài thơ đủ sức sống men tình
Bình rượu ấm, tràn trề niềm hy vọng

Em về nhé cho lửa lòng cháy nóng
Cho hồn anh đầy ắp những yêu thương
Cho đôi tay với hái mộng thiên đường
Cho hoa nắng lửa thơ không hề tắt

Nguyên Đỗ
BĂNG NGUYỆT 22.04.2006 08:34:26 (permalink)
0
Tụi nghịp bro ND cuồi từn ngồi đốt lửa thơ 1 mình hà...

Mưa gió wa' lửa mồi hoài ko cháy
Nấp vào đâu để thôi lạnh đây anh
Thơ đóng băng trên tay mềm con gái
Thui đành chờ cho tới lúc thiên thanh...

HIhi fa' nhà bro rùi...
Nguyên Đỗ 24.04.2006 11:14:35 (permalink)
0
:) Buồn ngủ quá chị BN nè! Đành cáo lỗi hen! ND đi ngủ sớm!
MM_Ngoc 24.04.2006 20:29:43 (permalink)
0
Nham Thạch


Em không muốn - ước những điều mơ ước
Để lặng dần trời đất - thật bình yên
Ngọn núi lửa đã từng bùng cháy rực
Khi nguội rồi - trầm mặc giữa thiên nhiên

Ngọn núi lửa ở trên đời đã tắt
Nhưng trong lòng nham thạch vẫn rền vang
Xin tất cả hãy lặng yên giấc ngủ
Đừng gọi tên cho ngọn lửa dâng tràn

Cây xanh lắm đã che bờ miệng vực
Giòng sông nào tưới mát những tình yêu
Ngọn núi lửa cũng bình yên như vậy
Đã ngủ vùi để trọn giấc phiêu diêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2006 20:37:00 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 26.04.2006 13:36:57 (permalink)
0
Hoàng Tâm Kim Tĩnh

Thay một Người viết cho một Người

Cuối tháng Tư, con về xây kim tĩnh
Để cho Cha nằm bên cạnh Mẹ con
Thuở bình sinh duyên nợ lỡ không tròn
Khi Cha mất khối tình son dâng trọn

Cha chỉ tiếc không được cùng con mọn
Chăm sóc con cho tới lúc thành thân
Hãy vững tin, con yêu nhé, thiên thần
Mẹ linh thiêng sẽ muôn đời phù trợ

Cha sửa soạn mọi việc đều không sợ
Bình tâm đi, sống với Mẹ như xưa
Cả cuộc đời cha đền trả chưa vừa
Kiếp ba sinh nợ duyên tình mãi mãi

Con can đảm, sống chẳng hề kinh hãi
Mẹ và Cha sẽ mãi mãi bên con
Duyên lửa hương cõi chết mới nên tròn
Cha toại nguyện ra đi không vướng mắc

Con của Cha, con đừng buồn u mặc
Hãy sống vui, hạnh phúc suốt đời nha
Sống yêu thương, sống tin tưởng, thật thà
Sống trọn vẹn không có gì ân hận

Cuộc đời Cha, con biết nhiều lận đận
Nhưng cuối cùng niềm vui nhất đời Cha
Là thấy con, con bé bỏng, thiết tha
Sống vì Mẹ, vì Cha và nhân ái

Mong cho con cuộc đời không ngang trái
Được bình an, sống hạnh phúc bền lâu
Hoa tình yêu được rực rỡ muôn mầu
Không héo úa, thiếu mặt trời, hơi ấm

Trong tình cảm, chắc và bền, sâu đậm
Đừng vội vàng, thiếu cân nhắc, thiêu thân
Ở mọi nơi, trong mọi lúc, trong ngần
Sống thánh thiện, sống vị tha, con nhé

Lau nước mắt, con đừng buồn nhỏ lệ
Trái tim Cha dâng cho Mẹ từ lâu
Khi Cha về, nằm ngay cạnh mộ sâu
Cha nhắm mắt châu đã về hợp phố

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2006 14:23:53 bởi Huyền Băng >
Nguyên Đỗ 27.04.2006 01:22:23 (permalink)
0
Trắng Như Áo Trắng Một Thời


Ngước cao đôi mắt sáng ngời
Nhìn nhau tin tưởng trọn đời yêu thương
Em về xao xuyến lạ thường
Tóc dài phủ kín một đường trên lưng

Anh nhìn em thoáng ngập ngừng
Dễ yêu chi lạ tim mừng reo vang
Hoa hồng năm đóa cao sang
Lá xanh hoa đỏ mịn màng như em

Mặn mà mê hoặc dịu êm
Bình minh trưa xế chiều đêm tuyệt vời
Anh nhìn say đắm chơi vơi
Em ngồi thả sợi tơ trời chao nghiêng

Sẻ chia vạn nỗi niềm riêng
Mối dây duyên, rất thiêng liêng trên đời
Trắng như áo trắng một thời
Đẹp như vạn nét hương trời tình ta

Bao nhiêu tình cảm đậm đà
Trao nhau trọn nhé mặn mà lứa đôi
Quên đi mọi nỗi đơn côi
Hoa duyên thắm nở xóa vơi muộn phiền

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 17:40:11 bởi Huyền Băng >
Nguyên Đỗ 29.04.2006 01:25:55 (permalink)
0
Tuyển Thợ Làm Vườn

Em đang cần lựa tuyển
Một người thợ trồng bông
Trong khu vườn thượng uyển
Một buổi sáng mai hồng

Em cả ngày phỏng vấn
Đặt câu hỏi lạ lùng
Bao nhiêu người lận đận
Bỏ đi: số phận chung

Anh là người trễ chậm
Đứng mãi ở cuối hàng
Mồ hôi nhỏ lấm tấm
Dưới trời nắng chang chang

Em hỏi, "Trời nắng cháy
Người sẽ trồng hoa gì ?"
-- Dạ trồng giàn hoa giấy
Bóng mát che lối đi

** Nếu ta bị lạc hướng
Làm sao tìm ra đường
Kiếm lối về mộng tưởng
-- Xin hãy trồng hướng dương

** Ta vốn mồ côi Mẹ!
-- Xin hãy trồng mẫu đơn
Hoa nhiều màu đẹp đẽ
Nhẹ nhàng ghé môi hôn ...

Em gật đầu thấu hiểu:
"Còn hoa gì hay không ?"
-- Hoa Hồng không thể thiếu
Giữ cho tình thật hồng ...

Mỉm cười như đẹp dạ
** Từ nay trông vườn ta
Mai sau phong phò mã!
-- Ôi công chúa thật là ...

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 29.04.2006 05:39:38 (permalink)
0
Hàng Xóm Láng Giềng

Láng giềng hàng xóm nắng mưa
Ươm hoa tiả luá ngày muà ngát hương
Cả ngày khai khẩn ruộng nương
Những khi đau ốm xót thương phận mình
Láng giềng kết bạn chung tình
Vun trồng xới tiả mộng lành sớm hôm
Nghĩa đào ân mận khít hơn
Không tình hàng xóm cũng ơn láng giềng

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 01.05.2006 23:44:30 (permalink)
0
Ý Trung Nhân ?

Hay

Trung Ý Nhân ?

Nơi xa lắc vùng miền Trung nước Ý
Em đi tìm Chân Thiện Mỹ trong thơ
Én mùa Xuân bay lượn dưới nắng mơ
Em đã thấy trời mây non nước lạ

Thuyền hoa trôi bập bềnh trên biển cả
Tóc em bay đầu ngọn sóng như mây
Giang đôi tay như cánh én tung bay
Biển hạnh phúc miền Florence Trung Ý

Thuyền ghé bến chiếc nôi hồng thiện mỹ
Nơi chôn nhau của những bậc danh nhân
Người tạc tượng (1), người tranh vẽ như thần (2)
Người thả những vần thơ hay bất hủ (3)

Dưới trời sao, em dịu hiền, quyến rũ
Cạnh giếng phun, nhắm mắt, ném đồng xu
Thầm ước ao được toại nguyện răng chừ ?
Em cười mỉm, chắc là đang tròn mộng ?

Em đứng đó như một nàng tiên sống
Như bức tranh danh hoạ vẽ truyền thần
Anh sững sờ phải chăng ý trung nhân
Vừa xuất hiện trong đêm đầy tinh tú

Nguyên Đỗ

(1) Michel Angelo
(2) Leonardo da Vinci
(3) Dante Alighieri



Nguyên Đỗ 02.05.2006 01:27:53 (permalink)
0
Vần Thơ Dâng Mẹ


Con lại viết những vần thơ về Mẹ
Mẹ nhân từ, Mẹ hiền dịu, thiết tha
Mẹ thương con, Mẹ trung nghĩa, thật thà
Tình của Mẹ hơn non cao, biển cả

Mẹ đỡ nâng từng lúc con vấp ngã
Me ủi an khi con thoáng u buồn
Tình Mẹ nồng, ấm áp nắng mùa Xuân
Cho bầy - én - đàn - con tung cánh lượn

Con vẫn nhớ những đêm khuya về muộn
Mẹ thức chờ mở cổng đón hân hoan
Nhỏ nhẹ khuyên, "Đừng trễ nữa, con ngoan! ..."
Đôi mắt Mẹ long lanh như rướm lệ ...

Mẹ lo lắng sợ rủi ro, từng tí
Những người con rồi lần lượt tung bay
Mẹ chờ mong từng đứa một hằng ngày
Tóc bạc đi, nét nhăn hằn trên trán

Gương nhẫn nại vỗ về khi chán nản
Đức hy sinh Mẹ hướng dẫn đời con
Nghĩa Mẹ soi cho bổn phận vuông tròn
Cám ơn Mẹ, Mẹ mãi là Hiền Mẫu

Nguyên Đỗ
Cho ngày Hiền Mẫu 14/5/06
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 17:39:12 bởi Huyền Băng >
Nguyên Đỗ 02.05.2006 23:05:33 (permalink)
0
Một Góc Trời Buồn

Kính tặng và chia buồn cùng chị Miên Thuỵ

Em biết giờ đây chị chẳng vui
Nỗi buồn mất Mẹ chẳng mau nguôi
Rứt ray đau xót thương về Mẹ
Nhang khói đốt lên dâng kính Người

Sống gởi thác về luật tự nhiên
Bàng hoàng sửng sốt Mẹ đi liền
Trời ơi, trái đất dường như sụp
Thèm khóc quỳ bên gối Mẹ hiền

***

Đất bằng như nổi sóng phong ba
Nhớ Mẹ chờ trông đứng trước nhà
Tóc bạc lưng còng chân đã mỏi
Mẹ ơi sao đã vội vàng xa ?

Mẹ có nghe chăng tiếng khóc gào
Của bầy con cháu nặng tình sâu
Mẹ đi yên tĩnh mà giông gió
Bão tố phong ba với nghẹn ngào

Tha hương lưu lạc khói hương trầm
Đốt sưởi tình thân tự đáy tâm
Nơi cõi vĩnh hằng Mẹ có biết
Hồn con loang loét vết thương ngầm

Cứ hẹn năm này đến năm kia
Bao năm đau xót cũng chưa về
Mẹ chờ con mãi nhưng Mẹ hiểu
Con biết mà lòng vẫn tái tê

Bức điện tín kia để cạnh bàn
Mẹ đi khi ngủ nét bình an
Cõi này tạm bợ không còn thiết
Thương gái cùng trai biệt ngút ngàn

Con nhớ hôm nao gọi điện về
Mẹ con cùng khóc chuyện chia ly
Vài câu thăm hỏi rồi oà khóc
Nhưng sánh sao bằng Mẹ tử quy

Nước mắt trào dâng sắp cạn rồi
Từ nay thấm thía phận mồ côi
Nỗi đau bất hạnh không còn Mẹ
Héo hắt lòng con chết điếng người
***
Thôi chị bình tâm Mẹ chị đi
Người hằng thấu hiểu cõi sinh thì
Trên cao Người sẽ hộ phù chị
Gần gũi hơn là ở chốn mê

Em sẻ chia cùng chị nỗi buồn
Mẹ em cũng mất dịp đầu Xuân
Cũng buồn quặn thắt đau muôn nỗi
Gắng gượng lên đi gắng mãi luôn

Tình Mẹ bao la vẫn đó mà
Mẹ truyền chỉ bảo trao cho ta
Thương yêu con cái noi gương Mẹ
Tình Mẹ yêu thương sáng tỏ ra

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 06.05.2006 13:58:23 (permalink)
0
Nhắn Nhủ

Đã chẳng gây thù chỉ thích mơ
Không gieo họa oán, có ai ngờ
Đất bằng nổi sóng mây đen kịt
Biển động lên cơn nước bạc phơ
Gác kiếm treo gươm quên tất cả
Viết văn mài bút luyện vần thơ
Biết rằng mọi chuyện là hư ảo
Sao lại động tâm hãy tỉnh bơ


Nguyên Đỗ
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 39 của 285 trang, bài viết từ 571 đến 585 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9