Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 46 của 285 trang, bài viết từ 676 đến 690 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 13.07.2006 23:16:40 (permalink)
0
Rồi Mãi Mãi


Rồi mãi mãi anh muôn đời vẫn nhớ
Mộng thành thơ, thơ thành mộng, ghép đôi
Chung con đường, buổi sáng đó tinh khôi
Con bướm trắng bay vào vườn hoa lạ

Rồi mãi mãi dù đường đời muôn ngã
Em có xa hay có ở gần đây
Kỷ niệm nào ngày đó vẫn ươm say
Hồ kỷ niệm, con thuyền lưu luyến sóng

Rồi mãi mãi, em sẽ về trong mộng
Ru hồn anh qua giấc ngủ suốt đêm
Nhớ ngày xưa ngày tháng đó êm đềm
Từng sợi nắng hồng xinh đôi má thắm

Rồi mãi mãi, anh cứ hoài nhớ lắm
Trăng tình soi đường vắng của đôi ta
Đưa nhau đi cho đến lúc trăng tà
Trong ánh mắt ngọt ngào tình thương mến

Nguyên Đỗ

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2006 23:48:57 bởi diên vỹ >
Nguyên Đỗ 14.07.2006 00:10:30 (permalink)
0
Khó Phân Biệt Thế Nào Là Ranh Giới

À không biết thế nào là ranh giới
Giữa sự thương lòng nhớ với cô đơn
Chỉ biết rằng ngày lại nhớ em hơn
Và mong muốn không còn chi khoảng cách

Anh chưa biết, xin em đừng vội trách
Giữa tình yêu hờn ghét giận làm hoà
Em chẳng là một cảm xúc thoáng qua
Mà là cả một bầu trời bao la đó

Nếu anh viết cả hàng dài cây số
Những ngôn từ không đủ diễn ra đâu
Bởi lúc thương thì tình đẹp muôn mầu
Và khi giận tình đen như bóng tối

Em có hiểu khi xa em lạc lối
Khi em hờn, anh bối rối lo âu
Khi em ghen, hồn anh cũng buồn sầu
Trăm tình cảm không thể nào định nghĩa

Thương với nhớ, buồn, nhói đau, rút tỉa
Trong cõi đời đầy dẫy những cô liêu
Có phải là chiếc bóng của tình yêu
Hay ảo ảnh của đùa chơi phù phiếm

Nguyên Đỗ

r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2006 00:13:27 bởi diên vỹ >
Nguyên Đỗ 14.07.2006 12:44:06 (permalink)
0
Đoan Trang

Năm xưa mẹ đặt Đoan Trang
Mong con khôn lớn dịu dàng hiền ngoan
Công Dung Ngôn Hạnh vẹn toàn
Cuộc đời hạnh phúc hân hoan mọi bề

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 14.07.2006 22:51:14 (permalink)
0
Năm Cuối Gần Cha

Năm cuối, lần con thấy Bố đau
Lo từng thang thuốc, nạn qua mau
Bố cười Bố bảo con lo học
Bố chẳng sao đau, chớ nhức đầu

Một sáng hồng tươi Bố gọi con
Hôm nay con phải liệu cho tròn
Đi ngay cho kịp mùa Thi nhé
Kẻo lỡ hành trình, vận nước non

Đâu hiểu lần đi là cách xa
Ngày con thi cử Bố nơi nhà
Dặn dò không được đem tin báo
Sợ mất dịp thi, khổ mất Cha

Nước mắt khăn tang chẳng hết ngừng
Thương tình phụ tử cứ rưng rưng
Bố đi con mất bao nhiêu thứ
Mất cả lòng tin, thành dửng dưng

Giọt nước mưa rơi hắt bốn bề
Nỗi mồ côi Bố quắt lòng quê
Buồn vương mãi mãi mây từng lớp
Sà thấp thâm đen phủ lối về

Nguyên Đỗ
09/20/02
Nguyên Đỗ 15.07.2006 12:19:58 (permalink)
0
Rạo Rực


Khi vắng em, hồn anh sầu héo hắt
Đọc từng giòng chữ em viết thân thương
Mỗi chữ như hoa nở tỏa mùi hương
Hoa có héo, hương cũng còn đọng lại

Vắng bóng em, hồn anh sầu tê tái
Bút như cùn, mực cũng cạn, thơ khô
Anh vào ra lạc lõng đến ngẩn ngơ
Mắt trông ngóng chờ mong người mệt mỏi

Vắng lời em, đèn thiếu dầu le lói
Đêm đen dài ngập bóng tối cô đơn
Nhớ thương ai, ảo ảnh mộng chập chờn
Nghe rưng rức đớn đau trong đáy ngực

Em xuất hiện, hồn anh bừng rạo rực
Lửa tình yêu phụt bốc cháy sáng lên
Dầu thơ loang còn chảy mãi lâu bền
Hạnh phúc đến hương hoa thơ ngào ngạt

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 16.07.2006 19:39:42 (permalink)
0
Em Đợi Anh Nãy Giờ

Anh xin lỗi, Nàng Thơ anh yêu mến
Em vụt về rồi vội vã vù đi
Anh ngẩn ngơ chẳng nói được lời gì
Đọc thư em hồn ngỡ ngàng tê tái

Gặp mặt em còn khó hơn vượt ải
Lội sông sâu, vượt núi cả, đèo cao
Em về đây cho sóng động ba đào
Cho thương nhớ, đam mê bừng sống dậy

Ít làm thơ, ý cạn... từ độ ấy
Em đi xa, hồn anh lạc bơ vơ
Chợt nhận tin, "Em gọi anh nãy giờ!"
Nghe hối tiếc, trách mình vô ý quá

Em về tới cũng như người cứu hỏa
Chữa nhà anh lửa khói nhớ lâu nay
Em thả anh khỏi ngục thất tù đầy
Để thơ được cất bay cùng mây gió


Nguyên Đỗ


Nguyên Đỗ 16.07.2006 20:30:23 (permalink)
0
Xem Quả Biết Cây


Giời đất ạ, lại tranh hùng bút chiến
Nhọc công mình mà kết quả không vui
Những nhà thơ, những văn sĩ ngậm ngùi
Xem thiên hạ lao đầu bàn chuyện cũ

Nêu ý kiến, phê bình thôi đã đủ
Công kích chi, văn nghệ sẽ kém hay
Cứ trông kìa, xem quả hẳn biết cây
Đừng đả phá luật xưa hay kiểu mới

Thơ tự thơ lúc nào cũng phơi phới
Tự trong hồn xuất khẩu hóa thành thơ
Thơ thật thơ có tranh luận bao giờ
Vẫn mài giũa, vẫn luôn luôn cầu tiến

Luật thơ cũ trải qua nhiều sự kiện
Đã vững vàng thử lửa với thời gian
Đã bay lên cùng với gió mây ngàn
Cứ xem quả, thì biết cây xấu tốt


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2006 22:43:13 bởi Nguyên Đỗ >
Taisaoko 16.07.2006 20:39:31 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Xem Quả Biết Cây


Giời đất ạ, lại tranh hùng bút chiến
Nhọc công mình mà kết quả không vui
Những nhà thơ, những văn sĩ ngậm ngùi
Xem thiên hạ lao đầu bàn chuyện cũ

Nêu ý kiến, phê bình thôi đã đủ
Hạ nhau chi, văn nghệ sẽ kém hay
Cứ trông kìa, xem quả hẳn biết cây
Đừng đả phá luật xưa hay kiểu mới

Thơ tự thơ lúc nào cũng phơi phới
Tự trong hồn xuất khẩu hóa thành thơ
Thơ thật thơ có tranh luận bao giờ
Vẫn mài giũa, vẫn luôn luôn cầu tiến

Luật thơ cũ trải qua nhiều sự kiện
Đã vững vàng thử lửa với thời gian
Đã bay lên cùng với gió mây ngàn
Cứ xem quả, thì biết cây xấu tốt


Nguyên Đỗ



Anh sâu sắc có khi ít người hiểu lắm, như em là em chưa hiểu ạ! Em xin được nghe anh giải thích bài thơ này được không anh?
Nguyên Đỗ 16.07.2006 23:24:25 (permalink)
0
Chào tất cả anh chị em,

Bài của anh Nguyễn Vũ Văn do chị Việt Dương Nhân góp nhặt về hay lắm, tạo cho chúng ta những người đã, đang hay sẽ làm thơ một ít khái niệm về kỹ thuật thơ.

Theo thiển ý của ND là một người yêu chuộng thơ, đọc thơ và cũng làm thơ chút chút thì thơ phải có hồn, có vần, có điệu, có luật, dù là luật cũ hay luật mới, ngay cả khi viết văn cũng có những qui tắc mình phải tuân theo để đem tác dụng văn tới đỉnh cao, chứ không phải bạ đâu viết đấy, viết cho lạ cho kêu thì đã là sáng tạo.

Đa số chúng ta đều là những người viết mãi mà nên, cuốc mãi mà thành, chứ không phải ai cũng là thiên tài xuất khẩu thành thơ như Tào Thực. ND dám bảo đảm là Tào Thực nhỏ tuổi nhưng đã đọc cả ngàn bài thơ rồi mới có khả năng bước một bước làm một câu thơ.

Thơ xuất phát tại hồn, nhưng người viết phải bỏ công ra mài giũa, trau chuốt cho có vần có điệu, ngôn từ thanh thóat cho người đọc cùng cảm nhận ý mình, đồng cảm với tiết điệu tâm hồn mình lãnh nhận.

Thời Thơ Mới xuất hiện đã có cuộc tranh chấp lớn giữa phái Thơ Cổ ( các loại thơ Đường Luật, Lục Bát, Song Thất Lục Bát...) và phái Thơ Mới ( thơ tự do kiểu tám chữ, bảy chữ, sáu chữ ...) khiến thi ca Việt Nam tiến thêm một bước nữa, bây giờ có trường phái Tân Hình Thức ra đời cũng gây rầm rộ khắp nơi...

Thơ bao giờ cũng biến chuyển với thời gian, phải uyển chuyển như sông như suối, hòa nhịp với bước tiến của dân tộc, cuộc đời mới ra tới biển cả thi ca. Thơ phải đổi mới với thời cuộc. Thơ chỉ chú trọng vào mới lạ, không lấy hơi thở từ thực tế cuộc sống sẽ khó mà tồn tại, hay có một người bạn thơ nói với tôi "Thơ chết"! Chúng ta không nên công kích lối thơ này, lối thơ nọ mà hãy đọc những bài thơ của từng lối thơ, để riêng bài thơ đó nói với hồn mình, để mình cảm nhận tứ thơ từ người viết. Không phải trái cam nào cũng ngọt dù cùng một gốc cam, có trái cam xanh đắng ngắt, có trái chua lè, trái vừa độ chín thì ngọt tuyệt, chứ trái chín quá lâu có khi lại ủng.

Cá nhân tôi thấy lối thơ cũ như Thất Ngôn Tứ Tuyệt, Thất Ngôn Bát Cú Đường Luật, Ngũ Ngôn Đường Luật, Lục Bát, Song Thất Lục Bát, hay các lọai thơ tư do mới đã được thử luyện với thời gian và đã thành công rực rỡ, các bạn mới làm thơ nên học hỏi trong đó trước rồi từ từ tiến, trước khi xông pha vào chiến tuyến Tân Hình Thức vì luật lệ chưa hẳn hoi và cũng chưa có gì để bảo đảm sống mãi trong lòng nhân dân trong nước và Việt kiều trên các nẻo đường thế giới. Đừng ỷ y ta mới theo mới khi không nắm vững luật cũ đã được rèn luyện từ bao đời.

Thơ là hồn mình, mỗi người nên thận trọng chọn khuôn mẫu thuyền thi ca để đóng chiếc thuyền thơ bền chặt vững chắc đưa mình đi tới vùng trời ước mơ, đừng vội vã đóng bậy bạ mà chết chìm! Cầu chúc anh chị em sáng tác vui vẻ hòa nhã và sáng tạo.


Nguyên Đỗ

NĐ thân - 7 đưa bài này vào toipc "Luật làm Thơ" nữa.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2006 01:46:33 bởi Viet duong nhan >
comaychieuthu 17.07.2006 00:26:59 (permalink)
0

Xem Quả Biết Cây


Giời đất ạ, lại tranh hùng bút chiến
Nhọc công mình mà kết quả không vui
Những nhà thơ, những văn sĩ ngậm ngùi
Xem thiên hạ lao đầu bàn chuyện cũ

Nêu ý kiến, phê bình thôi đã đủ
Hạ nhau chi, văn nghệ sẽ kém hay
Cứ trông kìa, xem quả hẳn biết cây
Đừng đả phá luật xưa hay kiểu mới

Thơ tự thơ lúc nào cũng phơi phới
Tự trong hồn xuất khẩu hóa thành thơ
Thơ thật thơ có tranh luận bao giờ
Vẫn mài giũa, vẫn luôn luôn cầu tiến

Luật thơ cũ trải qua nhiều sự kiện
Đã vững vàng thử lửa với thời gian
Đã bay lên cùng với gió mây ngàn
Cứ xem quả, thì biết cây xấu tốt


Nguyên Đỗ


Qủa đắng

*
Người ta trồng cây mong ngày sau hái quả
Dâng cho đời những vị ngọt men say
Dâng cho đời vị ngọt ngào ngày nay
Đâu phải vị đắng chát bờ môi

Anh nói đúng những thời cuộc nổi trôi
Sẽ chẳng cần rồi thời gian phôi
Qủa đắng - quả ngọt rồi cũng thế thôi
Vị nào cần ngàn đời lưu giữ mãi

Có những điều người ta cho là phải
Lên gieo trồng thu một trái quả xanh
Và những điều hư ảo mong manh
Sẽ tan đi theo thời gian lặng lẽ

Trái ngọt ngào sẽ vươn lên mạnh mẽ
Dâng cho đời niềm vui mới ngày xanh.

*


Taisaoko 17.07.2006 00:29:38 (permalink)
0
Em thấy comaychieuthu trả lời bằng thơ nhưng em không hiểu thơ comaychieuthu nói gì. Nó thiếu sức chiến đấu đúng không?
Nguyên Đỗ 17.07.2006 03:31:26 (permalink)
0

Trích đoạn: comaychieuthu

Qủa đắng

*
Người ta trồng cây mong ngày sau hái quả
Dâng cho đời những vị ngọt men say
Dâng cho đời vị ngọt ngào ngày nay
Đâu phải vị đắng chát bờ môi

Anh nói đúng những thời cuộc nổi trôi
Sẽ chẳng cần rồi thời gian phôi
Qủa đắng - quả ngọt rồi cũng thế thôi
Vị nào cần ngàn đời lưu giữ mãi

Có những điều người ta cho là phải
Lên gieo trồng thu một trái quả xanh
Và những điều hư ảo mong manh
Sẽ tan đi theo thời gian lặng lẽ

Trái ngọt ngào sẽ vươn lên mạnh mẽ
Dâng cho đời niềm vui mới ngày xanh.

*



Mướp Đắng

Ai trồng cây cũng mong ngày hái quả
Anh trồng rau hái mướp đắng tặng em
Em ngần ngừ "Trái khổ quá ai thèm!
Sao không kiếm trao em những trái ngọt?"

Trái khổ qua em thêm sắc đau xót
Mẹ em cười, "Em nó phá anh thôi!
Trái mướp đắng đem thịt nạc mà nhồi
Nấu vừa chín nó ăn cho bằng hết!"

Em đỏ mặt hờn Mẹ nói xấu nết
Còn thích ăn, còn thích nghịch lắm cơ
Không thích già, làm người lớn bao giờ
Em mười chín, chao ơi con nít thật

Thuốc có đắng uống vào mới đã tật
Vị ngọt ư ? Chưa hẳn đã là hay
Có vị chua, có vị chát, vị cay
Mỗi một vị có sắc riêng của nó

Thơ cũng thế cũng có khi úp, mở
Ai hiểu sao thì cũng được tùy tâm
Có khi hay là ở chỗ hiểu ngầm
Không lồ lộ chẳng còn gì dấu diếm

Hoa trái ngọt trên đời không phải hiếm
Đắng, cay, chua không hẳn khó kiếm chơi
Cũng tùy cơ tùy hoàn cảnh trên đời
Cất tiếng hát, ngâm dài cho thanh thản

Theo đuổi mãi chẳng hề ngừng chán nản
Vun vườn thơ, cây thơ lớn dần lên
Phải kiên tâm, trì chí, lâu bền
Cây chậm lớn, trái càng ngon càng ngọt


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2006 03:33:30 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 18.07.2006 15:29:35 (permalink)
0
Tình Yêu

Trong cuộc đời này bao thứ yêu
Yêu cha yêu mẹ cũng là yêu
Yêu anh yêu chị yêu em nữa
Yêu bạn, thầy cô cũng thật nhiều

Em kể chuyện yêu thấy tức cười
Ai chiều một tí cũng làm vui
Nhủ lòng chắc cũng tình yêu đó
Chẳng tốn công chi đã thấy lời

Gõ đầu anh nói bé đơn sơ
Chớ dễ vội tin, tránh chữ ngờ
Tìm hiểu mỗi người cho thật kỹ
Tình yêu há phải chuyện văn thơ

Chẳng phải văn hoa, diện mạo ngoài
Chẳng vì tiền bạc, tướng trông oai
Mà vì cùng hướng, hợp tâm tính
Quyết lòng tha thiết vượt chông gai

Trong chuyện tình yêu chẳng lỗ lời
Yêu nhau vĩnh viễn dẫu đầy vơi
Nhất tâm sát cánh qua dâu bể
Lúc đó se duyên kết tóc đời

Tương kính thủy chung nghĩa vợ chồng
Vượt đèo leo núi lái chèo sông
Thuận chồng thuận vợ trong đời sống
Hạnh phúc cho dù tát biển Đông

Nguyên Đỗ

(*) Ca dao Việt Nam có câu: Thuận vợ thuận chồng tát bể Đông cũng cạn !
Nguyên Đỗ 19.07.2006 12:50:39 (permalink)
0
Sen Giữa Giòng Đời

Chuyện đời phải trái cố công minh
Nhưng cũng nhiều khi vướng chút tình
Lời ngọt ý hay ai chẳng thích
Dễ tin không khéo thiệt cho mình

Hãy để lương tri, lý trí vào
Những khi tim đập, dạ xôn xao
Nhìn xem thật kỹ đâu chân giả
Cho cuộc đời ta bớt lao đao

Đời sống ai không phạm lỗi lầm
Dù mình cố gắng thật thành tâm
Có khi thử thách, hay nhân quả
Ai dám cười ai hay trách thầm

Nguyện mong em mãi được bình an
Hạnh phúc, tình yêu, chẳng rụi tàn
Như khói trầm hương nghi ngút mãi
Sóng tình tiếng nhạc quyện không gian

Tất cả do ta, với tấm lòng
Ngại gì gian khó với long đong
Thế trần tiên cảnh nơi ta đó
Bát chánh đạo soi giữa mịt mùng

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 19.07.2006 20:43:48 (permalink)
0
Phân Biệt Dữ Hiền


Em cứ nói em là sư nữ
Lúc nổi sùng thành sư tử Hà Đông
Một mai em có lấy chồng
Canh chừng miệng lưỡi giữ lòng vị tha

Chồng lầm lỗi, phiền hà chi đó
Em lựa lời nói nhỏ sửa sai
Em đừng la ó dằng dai
Lời ngay ý phải bằng hai càm ràm

Chuyện lặt vặt chớ làm ra lớn
Đừng nói ngoa để bợn hồn ta
Giữa bùn vẫn nét liên hoa
Sen, đầm nương tựa thuận hoà điền viên

Chớ vội vã hờn ghen đỏng đảnh
Đừng giận quàng nóng tánh làm nư
Hãy phân phải trái từ từ
Không chừng sai vụng mà hư bột đường

Mỗi buổi sáng soi gương nhìn mặt
Tự nhủ thầm sống thật khoan nhân
Giữ lòng quí mến ân cần
Gia đình bạn hữu người thân ấm nồng

Em là đóa sen hồng cửa Phật
Bước vào đời nhất nhất thơm hương
Hoa Đàm đuốc Tuệ soi đường
Biến sư tử dữ tựa dường cừu chiên

Muội ơi, phân biệt dữ hiền!

Nguyên Đỗ

Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 46 của 285 trang, bài viết từ 676 đến 690 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9