Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 47 của 285 trang, bài viết từ 691 đến 705 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 21.07.2006 05:47:20 (permalink)
0
Cuộc Đời

Cuộc đời
Đầy những bùa mê
Khéo tu
Liệu tránh
Vụng về lạc chân

Chỉ mong cho được
Bình An
Trăm năm lấy một chữ
Nhàn
Châm ngôn

Sóng con, sóng lớn dập dồn
Lòng ta giao động tâm hồn ngẩn ngơ
Trở về với Suối Nguồn Thơ
Tắm sông An Lạc đợi chờ chữ Duyên

Nguyên Đỗ
diên vỹ 21.07.2006 05:57:11 (permalink)
0
chữ duyên

chữ duyên đã định kiếp tiền
kiếp này người đợi...có phiền lắm không?
đời là bể khổ mênh mông
tình là oan nghiệt vướng vòng thêm đau
tắm sông An Lạc chờ nhau
phải chăng cái nợ nghìn sau vẫn còn
duyên kia trời đã không tròn
người về chờ đợi sắt son làm gì...
năm qua đi, tháng qua đi
còn yêu, còn khổ...còn si...còn sầu...
Nguyên Đỗ 22.07.2006 11:45:51 (permalink)
0
Phẩm Chất, Số Lượng


Chị cứ giỏi giỡn đùa em mãi nhé
Đâu cần nhiều: phẩm chất tốt là hay
Đừng dông dài, để rồng vượt lên mây
Tựa như thể con công, chim phượng múa

Mặc áo đẹp không cần phải diêm dúa
Son phấn nhiều chưa chắc trội phần hơn
Cứ xem kìa hoa cỏ với bướm vờn
Trên đồng nội tuyệt vời xinh biết mấy

Đâu phải mãi chỉ dùng lời bóng bẩy
Mới thành thơ được thưởng lãm ngâm nga
Đâu phải chỉ những ngôn ngữ ngọc ngà
Mới được đem gởi vào nền văn học

Đâu phải viết với tốc độ thần khốc
Số lượng nhiều mới được gọi nhà thơ
Thơ, người thơ, có phân biệt bao giờ
Điều quan trọng là ở trong phẩm chất

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2006 00:48:40 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 23.07.2006 01:02:53 (permalink)
0
Mỗi Lần Gặp Gỡ

Trăm lần gặp cũng trăm lần như một
Tim bồi hồi rung cảm phút xôn xao
Mỗi lần gặp cũng tựa thể lần đầu
Cũng bỡ ngỡ, cũng rụt rè, hạnh phúc

Như thể gặp sau đêm dài thao thức
Đợi chờ nhau, nhung nhớ với cô đơn
Phút gặp nhau, giòng lệ chảy như hờn
Hay vui sướng thoáng vụt về ngà ngọc

Tựa vào vai, ngả vào lòng bật khóc
Giống hoang đường trong truyện tích liêu trai
Ta một mình hay tách rẽ làm hai
Mà hai đứa xuyến xao cùng một nhịp

Người ta bảo nợ duyên từ tiền kiếp
Mình mong rằng tình thắm mãi nghìn sau
Cuộc đời này mình giữ mãi tình sâu
Đến vạn kiếp chưa hẳn là đã đủ

Ta trọn vẹn mỗi lần mình gặp gỡ
Em dịu dàng ngái ngủ tựa vai anh
Anh thảnh thơi theo những ước mơ lành
Lên tinh tú trăng thề đêm hội ngộ


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2006 01:04:43 bởi Nguyên Đỗ >
MM_Ngoc 23.07.2006 01:09:44 (permalink)
0
Ảo vọng

Trăng nào hội ngộ hả anh
Để sao cứ mãi mong manh đợi chờ
Ái ân chỉ có ơ thờ
Ngàn năm tinh tú ngẩn ngơ giữa trời
Nguyên Đỗ 23.07.2006 14:23:36 (permalink)
0
Ở Đây Trời Nắng
Nguyên Đỗ


Ở đây trời nóng quá
Nắng cháy lụn đồi mơ
Ngồi xe như lò lửa
Khô héo cả lời thơ

Ở đây hồn nhớ quá
Đợi ai đến mỏi mòn
Em bao giờ về nữa
Cho lòng bớt héo hon

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 23.07.2006 22:26:35 (permalink)
0
Đừng Buồn Em Nhé

Đừng buồn em nhé hỡi người em xứ Huế
Trần thế vui buồn hạnh phúc với khổ đau
Từng bài học để luyện rèn tâm trí
Giữ hồn thanh thản, em chớ buồn lâu

Trong cuộc sống em nhớ đừng qụy lụy
Đừng nản lòng, đừng giữ mãi trong tâm
Đừng buông thả, cũng đừng say túy lúy
Khi cô đơn mấy ai tránh được lỗi lầm

Đừng sống mãi trong lâu đài ước mộng
Hãy đi tìm đích thực bản thân ta
Đừng bám víu những tháng ngày ngà ngọc
Của một thời quá khứ đã trôi qua

Hãy tỉnh táo và nâng cao ý chí
Mỗi một ngày em sẽ trưởng thành thêm
Tình đã mất có khi là hư giả
Em vững vàng chuẩn bị, nhớ nghe em!


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 26.07.2006 12:15:56 (permalink)
0
Nhớ Nhung Khắc Khỏai

Nhớ nhung khắc khỏai trong hồn
Nhớ nhung nhung nhớ vùi chôn một đời
Nhớ nhung cao ngất từng khơi
Nhớ nhung để mãi một thời thở than

Bao giờ tâm lại tịnh an
Bao giờ tình lại chứa chan thắm màu
Bao giờ ta lại gặp nhau
Hoa lưu ly tím hết sầu nhớ nhung

Nhớ nhung nỗi nhớ vô cùng
Dứt day nỗi nhớ mênh mông héo mòn
Nhớ nhung sóng dậy trong hồn
Vạn niềm thương nhớ dập dồn nổi cơn

Hai mình ai nhớ ai hơn
Sông buồn hay liễu đang hờn nắng mai
Nhớ ngày một, nhớ tối hai
Hương tình thoáng tựa hoa lài trắng thơm

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 26.07.2006 13:20:52 (permalink)
0
Tại Sao Nhỉ?


Tại sao nhỉ? Tại sao mình lại nhớ
Nhớ người ta ở tám hướng, mười phương
Nhớ người ta nhớ day dứt lạ thường
Dù vẫn biết bao nhiêu là khốn khó

Tại sao nhỉ? Em biết không, em nhỏ?
Tại vì sao em gọi "chú" bằng "anh"
Em nghe lời thi sĩ Chế Lan Viên
Trong nghệ thuật không ai là chú bác

Nhưng em gọi "chú" là "anh" hơi khác
Em lỡ lời hay cố ý "anh thương"?
Để cho anh thấp thỏm lén soi gương
Chải tóc đen phủ lên phần tiêu muối

Rồi giả tảng viết lại cho tiểu muội
Xưng đại huynh em nhõng nhẽo bảo không
"Anh là anh yêu dấu ở trong lòng"
Thôi chết chú, phen này đi nhuộm tóc :)

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 27.07.2006 13:09:22 (permalink)
0
Mưa Sao


Khí tượng báo tin trận mưa sao
Em cùng anh thức để xem nào
Muôn ngàn sao rụng từ sông Bạc
Như pháo bông rơi, hồn dạt dào

Mình trải khăn trên đám cỏ xanh
Đêm thu gió nhẹ mát hương lành
Ngẩng trông trời rộng muôn tinh tú
Rơi xuống như mưa, xẹt thật nhanh

Họa hiếm ngàn năm chỉ một lần
Ngẩn ngơ hai đứa cứ tần ngần
Đêm nay có một không hai nhé
Để dấu thương yêu mộng ngút ngàn

Ta thả hồn bay với vạn sao
Thương yêu say đắm ý thơ trào
Trăm năm vẫn ngắn, yêu nhau mãi
Vạn kiếp long lanh với ngàn sao


Nguyên Đỗ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2006 13:32:55 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 27.07.2006 19:54:07 (permalink)
0
Chiều Rơi


Chiều rơi trên biển mênh mông
Vàng, xanh, óng ánh giữa lòng đại dương
Chiều rơi trên bến tha hương
Hồn cô quạnh quá nhớ phương trời nào

Mẹ hiền giặt giũ cầu ao
Bụi tre hàng mía vườn rau quanh bờ
Vùng trời ước mộng tuổi thơ
Nay xa xăm quá bao giờ được thăm?

Hoàng hôn nơi chốn xa xăm
Buồn rơi trong dạ âm thầm tịch liêu
Nhớ quê khói tỏa sương chiều
Ngõ sau ai đứng trăm điều ngẩn ngơ

Gởi về quê Mẹ hồn thơ
Và muôn nỗi nhớ, ngóng chờ, ước mong
Chiều rơi muôn tiếng tơ lòng
Hoàng hôn tim tím bến sông ngày nào

Nhớ làm sao, nhớ làm sao!
Hỏi thầm khắc khỏai khi nào về thăm?
Bây giờ ở chốn xa xăm
Nhớ từng giây phút tháng năm mỏi mòn


Nguyên Đỗ


<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2006 19:55:35 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 28.07.2006 11:06:36 (permalink)
0
Thương Về Non Nước

Hỡi người Chu Pah biết hay không ?
Tôi nhớ núi cao thung lũng hồng
Vọt nước năm nào sơn nữ tắm
Tiếng cười đùa giỡn rộn vang hồn

Hỡi người thôn cũ cận biên cương
Có nhớ về tôi lúc dựng trường
Dạy trẻ, già vui ngày sáng tối
Những ngày theo gặt lúa trên nương

Hỡi cô gái thượng xã Ham Rong
Da bánh mật nâu buổi nực nồng
Nhoẻn miệng cười duyên khi tôi xuống
Nước xanh man mát ngượng trong lòng

Dòn dã rộn ràng bơi tựa cá
Trêu thầy giáo nhỏ dám đua không
Tôi bơi như nhái cô thua nặng
Hôn trả tôi bằng những nụ nồng

Hoảng hốt vội ngăn có vợ rồi
Dẫu hồn chan chứa những chơi vơi
Phải chi tôi lớn vài năm nữa
Chức phận hẳn hoi dám kết đôi

Cô buồn thương hận mấy mùa trăng
Lúc giã từ đi mới bảo rằng
Tôi trọng kính cô như chị gái
Cô cười hở đủ cả hàm răng

Từ đó tôi đi chẳng trở về
Vẫn hoài nhung nhớ chút duyên quê
Ngày tôi mới lớn đơn sơ lắm
Mười bảy làm thầy nghĩ ớn ghê

Hôm nọ vui chơi kể chuyện rừng
Nhớ về thời cũ thấy rưng rưng
Hồn tôi vẫn gởi trên miền núi
Nhớ người chị gái ở trên bưng

Những khúc quanh co của lối mòn
Những giòng sông lớn suối con con
Tiếng chày giã gạo đêm khuya, sớm
Hồn vẫn quẩn quanh với núi non

Chú khỉ chim Blang sông suối ơi
Làm sao tôi gởi trọn muôn lời
Tới làng buôn cũ ngày xưa ấy
Nỗi nhớ cuả tôi vẫn chẳng nguôi

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 03.08.2006 13:23:07 (permalink)
0
Dấu Tích Tình Yêu

Dấu tích tình yêu, chỉ một lần
Ươm nồng thương mến cả châu thân
Cả trời hoa bướm thêm hương sắc
Quên hết nhớ mong với ngại ngần

Là dấu ái ân cuả bạn lòng
Đôi môi mủm mỉm nụ tươi hồng
Ngọt nồng run rẩy trong sương sớm
Giọt nước thương yêu mát hạ nồng

Là khúc yêu thương của mọi đời
Con yêu yên giấc ngủ trong nôi
À ơi câu hát ca dao mẹ
Mãi mãi vỗ về như sóng khơi

Là dấu trăm năm vẹn chữ tình
Nắng hồng tươi thắm buổi bình minh
Trăng rằm tinh tú trong huyền tích
Chiếu rạng đời ta kiếp tử sinh

Huyền tích Chức - Ngưu Ô thước kiều
Đôi mình cũng có chiếc cầu yêu
Bằng dây thơ nhạc đem tương ái
Nối kết vạn niên tối sáng chiều


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 05.08.2006 20:40:16 (permalink)
0
Quen bước lạc chân


Quen bước lạc chân chốn cũ này
Giọt mưa buồn bã nhỏ trên tay
Đường hoang quạnh quẽ vòng quanh mãi
Chợt tới nhà em vẫn chẳng hay

Cửa đóng then cài lẳng lặng xa
Rêu phong phủ kín trước sau nhà
Bây giờ em ở nơi nao nhỉ
Sửng sốt ngỡ ngàng chỉ bóng ta

Mưa gõ bên hiên nhịp rã rời
Từng dòng nho nhỏ lặng yên trôi
Đưa theo bong bóng mưa vừa vỡ
Ước mộng vụt tan, rữa nát rồi

Anh đứng bên thềm đợi hết mưa
Nhớ người năm cũ nói sao vừa
Trong hồn giọt lệ theo mưa nhỏ
Gõ nhịp buồn đau hơn tiếng mưa

Nguyên Đỗ

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2006 20:58:02 bởi diên vỹ >
Nguyên Đỗ 06.08.2006 17:24:27 (permalink)
0
Chớ Chạm Nàng Thơ

Phá HH một chút!

Xin đừng rớ chạm tới nàng thơ
Chung của trần gian chớ đụng mờ
Chữ nghĩa ghẹo đùa ghi chọc giỡn
Ngôn từ ước vọng rắc gieo mơ
Người già lẫn trẻ đều như thế
Phận gái cùng trai vẫn ngẩn ngơ
Bút ngọc tay tiên thường nắn nót
Để người nhân thế bớt bơ vơ

Nguyên Đỗ
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 47 của 285 trang, bài viết từ 691 đến 705 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9