Trích đoạn: T.T.K.H
TẶNG THI SĨ NGUYỄN ĐỖ
Thơ anh như suối luồn, em biết
Ào ạt tuôn ra trong veo veo
Tặng Thi Sĩ Tạ Thị Kim Hương
Giật thót cả người chị đến chơi
T. T. K. H của muôn đời
Tự nhiên như ở trên trời xuống
Cho cả hồn ta ngây ngất trời
Đọc kỹ chao ơi, thật ngỡ ngàng
Kim Hương thi sĩ giữa trần gian
Lời thơ tha thiết, khơi gợi nhớ
Thơ của người xưa tình trái ngang
Bài Thơ Thứ Nhất rắc gieo hương
Xúc cảm tình đầu chuyện trái ương
Chua xót duyên tình sao lận đận
Bên chồng vẫn nhớ một người thương
Hai Sắc Ti-Gôn một chuyện lòng
Màu hoa tim vỡ của long đong
Lỡ duyên thương nhớ, sầu như đọng
Và trái tim đau rỉ máu hồng
Đan Áo Cho Chồng, đan nỗi đau
Của người thiếu nữ ép làm dâu
Bên chồng miễn cưỡng xong đời vợ
Chim hót lồng nghiêm những tiếng sầu
Bài Thơ Cuối Cùng trách móc ai
Rao bán tình xưa lệ chảy dài
Khóa chặt buồn tim không viết nữa
Từ đây đường đã rẽ chia hai
Từ đấy mênh mang một nỗi buồn
Nàng thơ trầm lặng bỏ đi luôn
Làng thơ trông ngóng thi tài lại
Nàng đã biệt tăm vắng bóng luôn
Hương lại đem về gợi thoáng duyên
Của người thi sĩ lạc xa thuyền
Tôi buồn thương phận người con gái
Một thuở yêu thương lỡ phận duyên
Nguyên Đỗ
Chú thích:
Bốn bài thơ nổi tiếng và duy nhất của thi sĩ T.T Kh là những bài thơ viết hoa Bài Thơ Thứ Nhất, Hai Sắc Ti-Gôn, Đan Áo Cho Chồng, và Bài Thơ Cuối Cùng.
Có người đã viết đoan chắc là T. T. Kh là một thi sĩ mang bút hiệu khác đang ở Pháp quốc, nhưng không được nổi tiếng như bốn bài của T. T. Kh xưa nên không chắc là chính T. T Kh. xưa không, dù sao chúng ta vẫn tôn trọng sự kín đáo và ý riêng của T. T. Kh không cần phải cố giải mã, dù là một bí ẩn văn học.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 19:14:34 bởi Nguyên Đỗ >