Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 49 của 285 trang, bài viết từ 721 đến 735 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
diên vỹ 17.08.2006 15:43:07 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Này Em Thi Sĩ


Này em, hỡi người em thi sĩ
Dùng lời thơ nhớ chọn lọc nha em
Những tứ thơ phải phát xuất tự tim
Chẳng phải cứ bạ đâu viết đó



Nguyên Đỗ


xí xí....


trăng nửa mảnh treo trên đầu ngỏ
em viết thơ....thơ hại ai đâu
người người kẻ trước kẻ sau
cảm thương vần điệu....chớ nào...cảm em

bốn mùa chuyển: hạ, thu, đông đến
nhìn nắng - mây em nhớ, thơ vương
vung tay câu chữ như dường
bay vào thế giới yêu thương tình nồng

và em cũng chẳng là thi sĩ
nên chữ câu chỉ xếp cho mình
nào cho đời đọc phẩm bình
nào cho anh đến ngắm nhìn thơ em ...

ôi con chữ có đâu là tội
những sầu đời em xếp chữ cho vơi
người thương người tặng đôi lời
em thương con chữ nên ngồi viết ghi

thu sắp đến em ghi vần điệu
nhớ "tình thu" em xếp "tình thơ"
nào đâu bạ đó mà mơ
nào đâu có ý dệt tơ duyên nồng ...?

anh đọc chữ anh hiểu gì được chữ
anh đọc thơ anh hiểu đặng lời thơ ...?
tâm tư thầm kín em mơ
cớ sao anh lại nghi ngờ lòng em ?

trăng cũng có lúc tàn, lúc tỏ
sông cũng có khúc cạn, khúc sâu
lòng em anh hiểu được sao
tình em anh thấu được bao đoạn trường

đời dâu bể đâu đặng mơ anh ạ
nên thế giới này* em sống với thơ
sao anh nặng nhẹ nghi ngờ
sao anh câu chữ khiến thơ em sầu ...?

anh không thích, mặc anh không thích
em sầu đời, câu chữ vẫn ghi
lắm điều thương cảm ai bi
nhìn thu lá rụng sân si kiếp người .....


* nét
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2006 15:44:40 bởi diên vỹ >
diên vỹ 17.08.2006 16:02:50 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Này Em Thi Sĩ


Em đừng viết chỉ cho mà để có
Viết lung tung kỳ quặc cũng như không
Chỉ viết điều tha thiết mãi trong lòng
Mới chuyển đạt tâm tình sang bạn đọc

Nguyên Đỗ


...thêm một bài nữa.....cho bỏ ghét... đọc đôi lời thơ ND viết mà chạnh lòng ,....sầu ghê nơi......:( [sm=mecry.gif][sm=mecry.gif][sm=mecry.gif][sm=mecry.gif]

thơ em viết mà ...anh bảo cho là để có
lời tâm tư ...ảnh bảo viết lung tung
trời ơi ..có thấu cho cùng
anh của em nói chuyện ...khiến người buồn ....muôn năm ....

em đã bảo với anh trăm ngàn bận
câu chữ em ....chỉ xếp để vui
cho ngày bớt lẻ, bớt côi
cho đêm bớt tối, cho đời bớt đau

anh đã đọc, và đã hiểu gì thế hở
sao buông lời trách cứ kỳ khôi
ừ thôi, thì mặc ! ừ thôi
coi như anh đã không có đời nào hiểu ...em ...!

không là thi sĩ nên em không bó mình trong luật
không là người thơ nên em không bó lời thơ
chỉ là có lắm giấc mơ
mà đời thực tế không bao giờ cho em ...

anh chắc đã có lắm lần yêu chứ hở
tình nát tan ..anh có hỏi vì sao ?
chữ em xếp những lòng sầu
sao anh không hỏi vì đâu chữ buồn ?

ừ anh trách thì ..mặc lòng anh trách
chữ câu em ngày tối vẫn ghi
mặc đời, mặc những so bì
mặc người thương ghét ....em vẫn làm lì ......xếp thơ ....!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2006 16:04:01 bởi diên vỹ >
Nguyên Đỗ 18.08.2006 15:08:33 (permalink)
0
Này Người Tri Kỷ


Anh nào dám chọc giân ai đâu nhỉ
Nhủ hồn mình mộng thi sĩ rồi khuyên
Đâu nói em, hay ám chỉ tự chuyên
Chỉ suy nghĩ khi nàng thơ thôi thúc

Chuyện thơ văn như con rồng chín khúc
Ai phần đầu, ai phần giữa, phần đuôi
Dở hoặc hay do lay động lòng người
Hay thanh thoát tự tâm mình phát hiện

Thơ như sông như nước chảy chuyển biến
Đâu có cần mãi mãi rập theo khuôn
Đâu có cần vĩnh viễn phải xuôi vần
Tứ thơ thoáng ai nỡ ràng giây buộc

Em cứ mãi tự nhiên theo mình nhé
Đừng theo ai hay trói chặt hồn thơ
Thơ cá nhân không công thức bao giờ
Em mạnh dạn bước thả hồn thơ bay mãi


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2006 20:33:05 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 19.08.2006 20:33:46 (permalink)
0
Ơ Hờ


Ơ hờ lắm gặp nhau rồi cũng thế
Vẫn cách xa vạn dặm chẳng gần thêm
Ta bây giờ có năn nỉ, quỳ xin
Cũng đã muộn, đò đầy, thuyền đã rẽ

Cái hờ hững dửng dưng trong trần thế
Có gì đâu, người xa lạ nhằm chi
Cái ơ hờ của bạn cũ cố tri
Như mũi nhọn chiếc đòng đâm thấm độc

Không muốn khóc mà tự nhiên bật khóc
Giết nhau bằng dao sắc cũng không đau
Bằng cách nhìn, câu nói chẳng vào đâu
Ta thở dốc như là lần thở cuối

Đành vậy nhỉ, còn đường dài dịu vợi
Cát bụi mù hai đứa sẽ mờ xa
Chẳng khi nào có dịp em gặp ta
Cái ơ hờ, em ạ, ta sợ lắm

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 20.08.2006 02:09:09 (permalink)
0
Em Hoa Hướng Dương


Em như một đóa hướng dương
Trong bình minh vẫn còn sương trên đài
Gieo vui trọn tháng ngày dài
Vươn mình theo nắng tìm hoài ánh dương

Ta yêu em, hỡi Dấu Thương
Lúc nào cũng nhớ vấn vương trọn dời
Hướng dương theo ánh mặt trời
Ta tìm theo bóng chỉ người ta thương

Yêu Thương ơi, hỡi Yêu Thương
Em là sức sống vầng dương anh tìm


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 20.08.2006 03:26:39 (permalink)
0

Khoan Nhắc Thu Về



Khoan nhắc Thu về, Hạ sẽ ghen
Mặt trời chưa lặn, trăng đâu lên
Đêm đen còn tối, ngày khoan tới
Tuần tự thiên nhiên đúng hẹn bền

Đừng ép buộc nhau, đừng gượng gò
Tâm lòng tự phát chớ sầu lo
Có duyên muôn dặm mò tìm tới
Không phận xát hiên vẫn hững hờ

Khoan nhắc Thu sang, lá Hạ xanh
Đem chi vàng võ quệt lên cành
Trái cây đúng độ thì ươm chín
Đâu phải chặt non dú ép nhanh

Một tháng nữa thôi Thu sẽ về
Lá rừng thay đổi sắc màu khoe
Giọt sầu thu rớt trên tàn lá
Lệ đẫm hồn nhau cứ tỉ tê

Rực rỡ còn đây với Hạ nồng
Cánh đồng mãi đẹp với muôn bông
Hồn tôi còn nắng xinh mùa Hạ
Và cả tình yêu em biết không?

Nguyên Đỗ




Nguyên Đỗ 20.08.2006 03:30:59 (permalink)
0
Lạnh Lùng


Vài câu hỏi lạnh lùng nghe khác lạ
Người buồn ta hay giận dỗi gì chăng
Ta nhớ Người nên còn mãi lang thang
Thấy bóng Người, ôi chao mừng biết mấy!

Hỏi qua loa dường như em giận lẫy
Ta cũng buồn chẳng muốn ở lại lâu
Tự nhủ lòng từ nay mãi về sau
Thoáng thấy mặt sẽ vội vàng lảng tránh

Chẳng phải ta giận hay hờn nguội lạnh
Chỉ sợ buồn, lại thêm gánh đau thương
Thôi thì thôi, đã tới ngã ba đường
Ta hai đứa mỗi người theo một lối

Chẳng còn mộng, chẳng còn mơ sáng tối
Thực và mơ cách biệt một khoảng trời
Em và ta rồi vĩnh viễn xa xôi
Những câu nói như mũi tên tẩm độc

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 20.08.2006 09:34:06 (permalink)
0
Kiện Củ Khoai

(Con kiến mà kiện củ khoai
Nhọc nhằn, mỏi cẳng, uổng lời, uổng công
! Ca Dao)

Hăm chín bài kia lạc mất rồi
Bớ làng bớ xóm trả cho tôi
Nếu không tôi kiện ra toà đó
Ai đốt thơ tôi, cháy hết rồi

Thắng kiện tôi không nhận lấy tiền
Tôi đòi như thể truyện thần tiên
Giữ luôn người ngọc làm tri kỷ
Giữ vẹn tình chung, nghĩa bạn hiền

Mỗi chữ lạc đi, một nụ hôn
Một bài trăm lẻ chữ sinh tồn
Ai hôn cho đủ đền cho hết
Hôn đến thiên thu cuốn hút hồn

Nhớ đấy, em à, đã sợ chưa
Từ nay em nhớ phải mau chừa
Nhớ đừng nổi giận tam bành nữa
Có nắng nhiều chi cũng có mưa

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 12:23:36 bởi Nguyên Đỗ >
MM_Ngoc 20.08.2006 10:38:24 (permalink)
0
Lưới tình

Giăng thơ như Nhện giăng mành
Bao giờ em vướng vào anh hở người
Đong đưa chi để tơ rơi
Làm thơ bối rối - mồng tơi rụng đầy

Trao tình lưới nhện như mây
Quanh em ngũ sắc bắc cây Cầu vồng
Anh qua cầu có được không
Gửi thơ hay gửi lưới hồng sợi tơ

Nhớ em trời đất lu mờ
Tự giăng cho kín hồn thơ chờ Người
Bao giờ cầu chỉ mình tôi
Cuốn em bằng sợi tơ nơi tim mình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2006 10:42:43 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 20.08.2006 10:56:56 (permalink)
0


Trích đoạn: MM_Ngoc

Lưới tình

Giăng thơ như Nhện giăng mành
Bao giờ em vướng vào anh hở người
Đong đưa chi để tơ rơi
Làm thơ bối rối - mồng tơi rụng đầy

Trao tình lưới nhện như mây
Quanh em ngũ sắc bắc cây Cầu vồng
Anh qua cầu có được không
Gửi thơ hay gửi lưới hồng sợi tơ

Nhớ em trời đất lu mờ
Tự giăng cho kín hồn thơ chờ Người
Bao giờ cầu chỉ mình tôi
Cuốn em bằng sợi tơ nơi tim mình




Lưới Tình Tơ Nhện

Em giăng lưới nhện thơ tình
Thả lời óng ả gieo mành lụa tơ
Em nâng ngôn ngữ thành thơ
Hồn ta ngây ngất thẫn thờ mê say

Bên sân soan tím rụng đầy
Tóc em hoa tím làn mây chập chùng
Em về theo sóng biển Đông
Bọt tung trắng xóa cho lòng ngẩn ngơ

Thấy em, như sóng vỡ bờ
Ngập tràn cảm xúc hồn thơ một thời
Bao giờ hai đứa thành đôi
Thuyền mơ rời bến một đời yêu thương

Một lòng chung thủy trầm hương
Một đời trọn vẹn yêu đương một người
Nhện giăng lưới nhỏ ven trời
Ta vì nhau, thả những lời mến yêu

Nguyên Đỗ




Nguyên Đỗ 20.08.2006 11:21:46 (permalink)
0
Những Nàng Thơ Trong Mộng

Những nàng thơ trong mộng
Một đêm rủ nhau về
Một mùa hạ thật nóng
Rộn ràng như tiếng ve

Những nàng thơ tha thiết
Những nàng thơ dịu hiền
Những nàng thơ đặc biệt
Ta lạc vào cung tiên

Tiên mẫu làm mặt giận
Tên kia sao lạc đây?
Hẳn là gieo lận đận
Cho tiên tử một bầy?

Dạ con không hề dám
Ngòi bút xướng họa vui
Con đâu cố tình phạm
Để gây bao ngậm ngùi

Dám to gan lờn mặt
Quân đâu, cột bằng thơ
Nhét vào cả miệng lưỡi
Kiếp này phải làm thơ

Cho suốt cả cuộc đời
Cho tất cả mọi người


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2006 11:33:17 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 20.08.2006 20:32:53 (permalink)
0
Vặn Vọ


Ghê gớm nhỉ nàng thơ về vặn vọ
Bài thơ này đâu phải viết cho em
Bài thơ kia nhìn sao sáng trong đêm
Thấy hình bóng của nàng thơ nào khác

Người làm thơ cũng như người viết nhạc
Theo hồn thơ đổi điệu hát lời ca
Đâu hẳn là lòng cứ mãi xót xa
Hay mọi lúc đều thiên đường diễm ảo

Riêng mình anh như một người hát dạo
Tùy trái tim, tùy hoàn cảnh... làm thơ
Có đổi thay, có vớ vẩn... bao giờ
Anh vẫn thế, luôn giữ tình chung thủy

Em nàng thơ thường mủi lòng bi lụy
Bài thơ này em có nhận ra em
Càng yêu nhiều nên càng có tính ghen
Anh thông cảm vẫn yêu em vĩnh viễn

Đừng ghen quá kiểu Hoạn Thư cổ điển
Ghen nhẹ nhàng, ghen bóng gió thôi nha
Cho anh xin, mau tha thứ đi mà
Ghen ớt hiểm hồn anh tàn héo úa (*)

Nguyên Đỗ


(*) Ca dao Việt Nam có câu:

Ớt nào mà ớt chẳng cay
Gái nào mà chẳng lại hay ghen chồng

Người ta thường nói cay như ớt hiểm coi như ớt hiểm là cay nhất, ở Hoa Kỳ có lọai ớt Habanero xuất xứ từ vùng Yucatan, Caribbean cay cháy lưỡi, độ ớt nóng gấp ba, bốn lần ớt hiểm!


T.T.K.H 20.08.2006 21:14:09 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Em Suối Nguồn Thơ

Em suối nguồn thơ, em ý thơ
Em đi anh nhớ đến không ngờ
Anh nhìn khung ảnh mà day dứt
Thi tứ giá băng mắt thoáng mờ




TẶNG THI SĨ NGUYỄN ĐỖ

Thơ anh như suối luồn, em biết
Ào ạt tuôn ra trong veo veo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2006 14:58:19 bởi T.T.K.H >
Nguyên Đỗ 21.08.2006 22:01:57 (permalink)
0
Hoa Xuân

Ôi tiếng Yêu Thương vị ngọt ngào
Nếm hương tình ái ngút ngàn sao
Cùng trăng cùng gió mây bay mãi
Thác đổ biển sông sóng dạt dào

Từ hương ngan ngát nắng xuân hồng
Ta mãi trông chờ với nhớ mong
Cứ đợi ngày đêm tiếng thủ thỉ
Nàng thơ trầm lặng nhói đau lòng

Từng lớp sinh viên đã trở về
Em tà áo trắng đứng bên tê
Gật đầu chúm chím cười duyên dáng
Răng khểnh trông kìa, thương quá đi!

Em yêu anh biết chẳng tầm thường
Bao kẻ anh tài tỏ dấu thương
Lẳng lặng làm lơ không để ý
Trời ơi, hạnh phúc ngập sân trường

Từng tốp sinh viên tụm chín mười
Áo quần rực rỡ tựa hoa tươi
Đứng ngồi ríu rít hàn huyên mãi
Hè nghỉ đã qua, khóa mới rồi

Gắng lên em nhé học chăm nha
Chịu khó mai sau hiển đạt mà
Đừng phí thời gian đừng khóc tủi
Anh thề nguyện giữ đoá xuân hoa

Nguyên Đỗ

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 04:53:27 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 22.08.2006 12:33:50 (permalink)
0

Trích đoạn: T.T.K.H


TẶNG THI SĨ NGUYỄN ĐỖ

Thơ anh như suối luồn, em biết
Ào ạt tuôn ra trong veo veo



Tặng Thi Sĩ Tạ Thị Kim Hương


Giật thót cả người chị đến chơi
T. T. K. H của muôn đời
Tự nhiên như ở trên trời xuống
Cho cả hồn ta ngây ngất trời

Đọc kỹ chao ơi, thật ngỡ ngàng
Kim Hương thi sĩ giữa trần gian
Lời thơ tha thiết, khơi gợi nhớ
Thơ của người xưa tình trái ngang

Bài Thơ Thứ Nhất rắc gieo hương
Xúc cảm tình đầu chuyện trái ương
Chua xót duyên tình sao lận đận
Bên chồng vẫn nhớ một người thương

Hai Sắc Ti-Gôn một chuyện lòng
Màu hoa tim vỡ của long đong
Lỡ duyên thương nhớ, sầu như đọng
Và trái tim đau rỉ máu hồng

Đan Áo Cho Chồng, đan nỗi đau
Của người thiếu nữ ép làm dâu
Bên chồng miễn cưỡng xong đời vợ
Chim hót lồng nghiêm những tiếng sầu

Bài Thơ Cuối Cùng trách móc ai
Rao bán tình xưa lệ chảy dài
Khóa chặt buồn tim không viết nữa
Từ đây đường đã rẽ chia hai

Từ đấy mênh mang một nỗi buồn
Nàng thơ trầm lặng bỏ đi luôn
Làng thơ trông ngóng thi tài lại
Nàng đã biệt tăm vắng bóng luôn

Hương lại đem về gợi thoáng duyên
Của người thi sĩ lạc xa thuyền
Tôi buồn thương phận người con gái
Một thuở yêu thương lỡ phận duyên


Nguyên Đỗ

Chú thích:

Bốn bài thơ nổi tiếng và duy nhất của thi sĩ T.T Kh là những bài thơ viết hoa Bài Thơ Thứ Nhất, Hai Sắc Ti-Gôn, Đan Áo Cho Chồng, và Bài Thơ Cuối Cùng.

Có người đã viết đoan chắc là T. T. Kh là một thi sĩ mang bút hiệu khác đang ở Pháp quốc, nhưng không được nổi tiếng như bốn bài của T. T. Kh xưa nên không chắc là chính T. T Kh. xưa không, dù sao chúng ta vẫn tôn trọng sự kín đáo và ý riêng của T. T. Kh không cần phải cố giải mã, dù là một bí ẩn văn học.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2006 19:14:34 bởi Nguyên Đỗ >
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 49 của 285 trang, bài viết từ 721 đến 735 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9