Suối Nguồn Thơ
Trở Lại Trường Xưa
Em ạ, nắng xuân về thật ấm
Mái trường xưa em trở lại làm cô
Phấn viết trên tấm bảng thưở học trò
Hình ảnh cũ đậm đà tình cô giáo
Anh nhớ lại những ngày xưa ngổ ngáo
Mái tóc em hờ hững trải trên bàn
Tinh nghịch anh cột mấy sợi như đan
Hôm sau đến em lườm, nhìn, giận dữ
Im thin thít biết rằng mình nhiều sự
Có lỗi mà, anh đâu dám ngo ngoe
Ung dung đi, như chẳng biết gì nè
Chim không hót cả ngày anh sợ hãi
Vàng hoa cúc, một thời vui khờ dại
Anh như con bướm nhỏ giữa vườn xinh
Nắng thủy tinh, làn gió nhẹ trao tình
Giờ trở lại trường xưa hằng tưởng nhớ
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2007 21:41:01 bởi Nguyên Đỗ >
Đổi Thay Tiến Tới Trong cuộc sống, đâu có gì bất biến
Cả tình yêu cũng phải tiến hay lui
Nếu chỉ là bất động có chi vui
Hai khúc gỗ đã chết rồi em ạ Xem: thời tiết cũng bốn mùa Xuân, Hạ
Thu, Đông..., mưa, nắng,vạn vật đổi thay
Vòng tuần hòan như thế với cỏ cây
Và tình yêu mới đắm say tiến tới Lời xưa nói mỗi ngày một đổi mới Đừng như đầm, vũng nước đọng ao tù
Không đổi thay di chuyển mãi âm u
Để cho muỗi về sinh sôi nảy nở Hãy như sông chảy hòai trong trí nhớ
Như sông Seine, như Danube, Cửu Long
Như sông Hương, như Nhật Lệ, sông Hồng
Những con sông của tình yêu, đất nước Trong mọi sự luật tuần hòan sau trước
Đã gieo nhân sẽ hái quả thăng hoa
Đồng lúa reo dưới nắng mới hiền hòa
Cũng đã trải thời kỳ gieo, cấy mạ Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Trở Lại Trường Xưa
Em ạ, nắng xuân về thật ấm
Mái trường xưa em trở lại làm cô
Phấn viết trên tấm bảng thưở học trò
Hình ảnh cũ đậm đà tình cô giáo
Anh nhớ lại những ngày xưa ngổ ngáo
Mái tóc em hờ hững trải trên bàn
Tinh nghịch anh cột mấy sợi như đan
Hôm sau đến em lườm, nhìn, giận dữ
Im thin thít biết rằng mình nhiều sự
Có lỗi mà, anh đâu dám ngo ngoe
Ung dung đi, như chẳng biết gì nè
Chim không hót cả ngày anh sợ hãi
Vàng hoa cúc, một thời vui khờ dại
Anh như con bướm nhỏ giữa vườn xinh
Nắng thủy tinh, làn gió nhẹ trao tình
Giờ trở lại trường xưa hằng tưởng nhớ
Nguyên Đỗ
Trở về đây...... Trở về đây sau mấy năm cách biệt Mái trường xưa giờ đã đổi thay nhiều Chẳng còn đâu mái ngói nằm vẹo xiêu Tường rong rêu ẩn dưới hàng phượng vĩ Trở về đây chạnh buồn nhiều suy nghĩ Lũ bạn xưa giờ phiêu bạt nơi đâu??? Đời có vui hay cũng vương khổ sầu??? Có khi nào nhớ tìm về kỷ niệm ??? Trở về đây khi phượng hồng vừa điểm Tiếng trống trường hối thúc vào mùa thi Dạ ngẩn ngơ trông lũ trẻ thầm thì Lòng như thấy....chính mình ngày xưa ấy Trở về đây dạ bồi hồi biết mấy Khi nghe tin cô giáo cũ còn đây Lệ rơi nhanh khi thấy dáng hao gầy Chỉ khác là tóc người thêm sợi bạc Trở về đây cõi lòng nghe tan tác Khi hay tin có đứa lìa thế dương Kẻ tha hương tìm kiếm một thiên đường Người cực khổ cảnh nghèo không lối thóat Trở lại đây lệ lòng tuôn như thác Thương bạn bè xuôi ngược khắp trần gian Mái trường xưa chứng kiến bao bẽ bàng Đón rồi đưa bao người vào cuộc sống Trở về đây giữa trưa hè gió lộng Ta đắm hồn trong nỗi nhớ dịu êm Hạnh phúc đơn sơ thỏang nhẹ bên thềm Bao kỷ niệm lấp đầy dòng suy nghĩ Trở về đây để tâm hồn ngơi nghỉ Sau chuỗi ngày phiêu bạt kiếp tha hương Mãi lênh đênh cay đắng lắm oan trường Sống hiu quạnh thiếu tình thương.....Quê Mẹ.... QN 25/3/2007 r
Híc....viết lại lần thứ 2 nên ý thơ không còn được như lần thứ nhất ( tại vì..gửi lần thứ 1...diễn đàn bị lỗi nên bị mất bài

) Vì vậy anh đừng chê nghen
Anh NĐ....về trường xưa để nhớ người ta

...còn Q thì nhớ đủ thứ hết nè

.Vu vơ vài hàng cùng anh.Chúc anh cuối tuần vui vẻ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2007 17:39:26 bởi Quynhnguyen >
Nhớ Nhiều Nhớ Ít Nhớ nhiều thế vậy là em giỏi lắm
Anh nhớ nhiều không nói hết được đâu
Cám ơn em viết cảm nghĩ trong đầu
Cho bè bạn thầy cô xa cách biệt Anh nhớ lắm, nhớ mái trường da diết
Nhớ cô Quỳnh, nhớ thầy Hạ năm nao
Nhớ bác Tư gác cổng vẫy tay chào
Mỗi buổi sáng bước xuống xe vào học Anh nhớ lắm, lần đầu anh bật khóc
Trường mới toanh, lớp học mới không quen
Nhìn chung quanh mặt xa lạ, bảng đen
Ngồi cuối lớp cứ mong tan cho chóng Anh nhớ lắm, nhỏ ngồi bên dịu giọng
"Đừng có buồn, nhỏ cũng lạ hôm qua
Rồi sẽ quen, như trường cũ vậy mà
Mình quen nhé, từ nay mình làm bạn!" Anh nhớ lắm bao năm trời phiêu lãng
Cứ hỏi thăm trường lớp, bạn bè xưa
Gốc phượng già đã ngã xuống hay chưa
Thầy cô cũ có còn đi tới lớp Anh cứ mơ một ngày về xum họp
Nhìn cô thầy tóc bạc khóc rưng rưng
Cúi chào nhau, cảm động với vui mừng Học trò nhỏ tóc đen giờ sương điểm Vâng em ạ, nhất định về một chuyến
Thăm trường xưa, bạn cũ, với thầy cô
Ngồi ghế xưa hồi tưởng thưở học trò
Hạt bụi phấn rơi trên màu tóc bạc Nguyện mong thầy, cô sống lâu tuổi hạc
Con sẽ về bước tiếp mộng thiên thu
Tre già đi măng sẽ mọc đền bù
Con tiếp nối chí thầy cô, bảng phấn Nguyên Đỗ
Thơ Em Thơ em ví như một nàng con gái
Chút thẹn thùng, chút bẽn lẽn, trao duyên
Trong thơ em có cặp mắt nhung huyền
Đôi môi mọng, cặp má hồng xinh thắm Thơ em ví như đóa hồng đỏ đậm
Nở thật tươi một buổi sáng tinh khôi
Hạt sương mai còn lóng lánh say đời
Đọng trên cánh hồng nhung trông rất đẹp Thơ em ví như nữ sinh khép nép
Đứng bên đường trốn tránh những giọt mưa
Hay như khi trời nắng hạ ban trưa
Em đi dưới hàng cây cao phượng vỹ Thơ em viết như lời ca đó nhỉ
Tiếng nhạc vang em cất hát gieo tình
Để bao người thương nhớ ước mơ xinh
Hoa hạnh phúc, nắng hồng, đêm trăng mộng Nguyên Đỗ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2007 16:15:47 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Thơ Em
Thơ em ví như một nàng con gái
Chút thẹn thùng, chút bẽn lẽn, trao duyên
Trong thơ em có cặp mắt nhung huyền
Đôi môi mọng, cặp má hồng xinh thắm
Thơ em ví như đóa hồng đỏ đậm
Nở thật tươi một buổi sáng tinh khôi
Hạt sương mai còn lóng lánh say đời
Đọng trên cánh hồng nhung trông rất đẹp
Thơ em ví như nữ sinh khép nép
Đứng bên đường trốn tránh những giọt mưa
Hay như khi trời nắng hạ ban trưa
Em đi dưới hàng cây cao phượng vỹ
Thơ em viết như lời ca đó nhỉ
Tiếng nhạc vang em cất hát gieo tình
Để bao người thương nhớ ước mơ xinh
Hoa hạnh phúc, nắng hồng, đêm trăng mộng
Nguyên Đỗ
r
Thơ Anh Thơ của anh cũng nồng nàn êm ái Hồn lâng lâng lạc lối giữa trời mơ Tim khát khao như sóng cuộn xa bờ Rất nhẹ nhàng tựa lời ru dịu ngọt Thơ của anh rộn ràng lời chim hót Nhịp vui tươi đượm màu nắng tươi hồng Cho em thấy cuộc đời nhẹ như không Tâm thanh thản như đồng xanh bát ngát Thơ của anh êm êm như gió hát Thổi mát lòng những năm tháng tha hương Xoa nỗi đau xây lại cơn mộng thường Làm bước chân không ngập ngừng yếu đuối Thơ của anh mát trong như dòng suối Nhẹ nhàng đưa ký ức xưa trở về Cảm ơn người những nhịp điệu đê mê Đã cho em biết yêu thương cuộc sống Thơ của anh có khi như biển động Cũng cuồn cuộn gào thét gọi tên ai Rồi ưu tư lặng lẽ suốt đêm dài Tìm con chữ khắc sâu niềm thương nhớ Thơ của anh nhẹ nhàng như hơi thở Khiến tim em sai nhịp đập rộn ràng Mơ một ngày gió mới chuyển mùa sang Tay nắm tay thuyền hoa ta sánh bước..... QN (Trúc Quỳnh ) 27/3/2007 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2007 09:53:17 bởi Huyền Băng >
Nói Với Ly Tao Nàng Thơ hỡi, bao nhiêu bè bạn hỏi
Nàng Thơ nào đã chuyển hóa đời anh Nàng Thơ nào đã thổi ngọn gió lành
Cho thơ mãi bay như làn mây trắng? Nàng Thơ ạ, em như mưa như nắng
Trong đời anh, mãi mãi vẫn Ly Tao
Cho tình thơ như sóng cuộn dâng trào
Cho thơ mãi như suối nguồn thơ chảy Nàng Thơ ạ, lời thơ hồng nồng cháy
Viết cho em, nóng bỏng giữa đêm đen
Em mãi là hải đăng sáng triền miên
Giữa biển đời thuyền anh hòai tìm hướng Ly Tao ạ, cánh hạc vàng chim phượng
Hỏa điểu bay cao vút giữa trời mây
Anh ngước nhìn chóang ngập giữa ngất ngây
Nên thơ mãi còn đọng đầy say đắm Nàng Thơ ạ, đóa hoa hồng nở thắm
Nắng ban mai, sương còn đọng cỏ non
Dẫu mong manh, nhưng mãi mãi vẫn còn
Lời thơ viết lúc hồn anh cảm sốt Nguyên Đỗ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2007 13:31:47 bởi Huyền Băng >
Sự Thật Cần Nói Có một điều anh phải nói sự thật
Anh chẳng liều, chẳng mạnh bạo yêu đâu
Yêu online, ôi lắm chuyện nhức đầu
Yêu lộn giống, yêu trẻ con thì khổ Anh biết chắc tình yêu nhiều gian khó
Nhưng thà chờ thà đợi bắt tận tay
Chứ nếu không rồi lệ đắng men cay
Làm khổ nhau, hận thù, không tha thứ Nên cẩn thận, lời thơ dù tình tự
Đến bao nhiêu cũng chỉ ở trong thơ
Dù ngóng trông dù trông đợi ngóng chờ
Cũng phải đợi lúc gặp nhau mới hỏi Yêu nhau không? Dừng đây hay tiến tới
Bạn cùng nhau cũng tri kỷ bền lâu
Chẳng yêu mau để khổ hận ưu sầu
Liều mạng chết, ôi thôi, anh sợ lắm! Nguyên Đỗ
Tưởng Tượng Em
Anh tưởng tượng thế nào
Hình bóng em, anh hỡi?
-- Em như một vì sao
Lấp lánh hằng mỗi tối
Anh vẽ bằng tâm trí
Những nét tự trong tim
Từ những lần suy nghĩ
Khi đọc từng thơ em
Em tựa ánh trăng vàng
Hiền dịu và mênh mang
Hay hờn sương mây chắn
Mây qua lại dịu dàng
Anh thành người tâm họa
Vẽ em như đóa sen
Nở tươi xinh đẹp quá
Nơi đầm chua nước phèn
Anh chỉ khéo tưởng tượng
Vẽ vời ảnh trăng, hoa
Nói dối không biết ngượng!...
Vẫn đậm đà thiết tha!...
Nguyên Đỗ
Lần Đầu Tiên Xa Nhà
Lần đầu tiên xa Bố
Thấm thía buồn xót xa
Con giật mình xấu hổ
Bố đem thật nhiều quà
Lần đầu tiên xa Mẹ
Cười gượng giả vờ vui
Con chẳng còn thơ bé
Nhưng sao lòng ngậm ngùi
Con lên tới Nữu Ước
Vội vàng gọi điện về
Giả như về ngay được
Hồn bâng khuâng tái tê
Con nhớ Mẹ, nhớ Bố
Nhờ em đang ở nhà
Nhỏ lệ không xấu hổ
Nhớ tình thương đậm đà
Hồng Liên
26/3/2007
Anh Muốn
Anh vẫn muốn cùng em đi đây đó
Thăm địa danh thắng cảnh Việt Nam ta
Thăm từng nơi để nhớ mãi quê nhà
Đang thay đổi từng ngày, đang biến sắc
Anh vẫn muốn ghi vào hồn vững chắc
Hình quê hương cổ kính đã ngàn năm
Hình quê hương đang biến đổi âm thầm
Không khéo mốt lại hoàn toàn khác lạ
Quê hương đẹp do giống nòi mình cả
Giữ thanh danh đất nước của tiền nhân
Đem niềm tin, sức lớn mạnh lên dần
Mỗi cố gắng là keo sơn dính cứng
Anh vẫn muốn quê hương mình đứng vũng
Trước khó khăn vẫn ngẩng mặt cao đầu
Bước vững vàng cùng với cả năm châu
Để tiến mãi không lùi chân nửa bước
Nguyên Đỗ
http://www.alovelyworld.com/webvn/index.html
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2007 16:11:36 bởi Nguyên Đỗ >
Giá Như Ta
Giả như ta có một người như cháu nhỉ
Viết thư tình cho chú sáng ngày đêm
Ừ thôi ta, mỗi ngày trẻ ra thêm
Sẽ say đắm viết hồi âm liên tục
Giả như ta được hồng ân diễm phúc
Người cháu xa ngày tháng viết thư về
Ừ thì ta cũng chất ngất đam mê
Cũng nắn nón viết thư bằng mực tím
Giả như ta được vần thơ ngọt lịm
Viết hằng ngày đầy dẫy nhớ nhung, mơ
Ừ thôi ta bụng bảo dạ cố chờ
Cô cháu nhỏ một mai trưởng thành đã
Giả như ta, giả thế nào được ạ!
Bởi vì ta ... mộng chỉ mộng mơ thôi
Bởi vì ta ... chân gõ bước đơn côi
Không có cháu ... chẳng mấy ai hiểu được
Nguyên Đỗ
Làm Sao Quên Được Làm sao quên một thời thơ mộng cũ
Mình bên nhau quấn quýt lối Thôn Xanh
Bước song song trên những lối mơ lành
Có hoa cúc hương hoa đồng cỏ dại Một lần gặp một lần xa mãi mãi
Bóng hình em vẫn ngự tại trái tim
Tháng năm qua mình lặng lẽ im lìm
Một thoáng gợi kỷ niệm về bừng sống Làm sao quên những chuỗi ngày giao động
Mình có nhau, mình chợt mất, mây bay
Mình mong nhau, mình đợi tháng năm dài
Đầy cảm giác khát khao và rạo rực Vẫn thỉnh thoảng kỷ niệm về ray rứt
Hồn luyến thương trong tâm thức bền lâu
Có đêm nào tỉnh mộng gọi tên nhau
Như thưở ấy yêu thương trong dĩ vãng Nguyên Đỗ
Nhật Hạ ghé thăm anh Nguyên Đỗ chút nha. Chúc vui nhiều
VÌ ANH
Vì anh
là áng mây chiều
Cho lòng em mãi
cô liêu đợi chờ
Vì anh
tựa những vần thơ
dệt bao nhung nhớ
mộng mơ đêm ngày
Vì anh
như giọt rượu cay
Cho môi ngây ngất
cơn say đó chàng
Vì anh
là nắng chói chang
em nghe ấm lúc
đông sang một mình
Vì anh
một khúc nhạc tình
nồng nàn như lúc
chúng mình bên nhau
Nhật Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2007 13:07:49 bởi Nhật Hạ >
Tìm Nhau Trong Tiềm Thức Đêm tỉnh giấc, giật mình nhung nhớ quá
Bóng hình em hương trầm ngát trong mơ
Sóng lòng anh từng đợt dội vào bờ
Bao dấu tích cuốn vào lòng biển nhớ Tim vách đá mỏi mòn soi rữa vỡ
Bóng nguyệt mờ, sao rụng xuống biển sông
Từng lời thơ, từng con chữ tương đồng
Cứ nhỏ giọt từng đêm dài mưa gió Kỷ niệm cũ gom đầy làm gối dỗ
Giấc ngủ yên, giông tố bão bùng thêm
Hay lang thang mãi mãi kiếm tìm em
Trong tiềm thức, đắm chìm trong diễm mộng Em ra đi, tim ta thành khoảng trống
Xoáy cô đơn thành đáy vực không cùng
Nỗi nhớ tràn như biển cả mênh mông
Lấy gì thay lấp cho đầy ái khuyết Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: