Riêng tặng Nguyên Đỗ
Nặng hồn thơ Một túi thơ đầy tôi lỡ mang
Làm sao ngăn cảm xúc dâng tràn
Làm sao dấu hết lời tha thiết
Xao xác, bồi hồi trái tim hoang
Yêu từng cơn gió đến tình cờ
Yêu nhánh liễu mềm, ánh trăng mơ
Yêu lời thổn thức vần thơ vụng
Yêu tiếng lòng rung trong vu vơ
Lang thang mê mãi chốn mộng mơ
Tặng cả trần gian trái tim thơ
Có lúc trôi xa thuyền bỡ ngỡ
Quay về tạ lỗi với bến mơ