Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 828384 > >> | Trang 83 của 285 trang, bài viết từ 1231 đến 1245 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 04.04.2007 02:14:03 (permalink)
0
Cô Chủ Quán

Cô chủ quán cười duyên ơi đã đẹp
Cô lại khen, trời đất bỗng chao nghiêng
Tôi loanh quanh không thể nói niềm riêng
Nghe cô nói, chao ơi, thương dễ sợ

Chưa quen biết, mà như là có nợ
Nợ gì đây, cô chủ nói nghe đi
Chuyện tình duyên hay mộng tuổi xuân thì
Bầy ong bướm bay về xao xuyến quá

À cô chủ, thiên đường thơ ảo hoá
Em có còn chiếc đũa nhiệm mầu xưa
Gõ làm mưa, làm nắng, bóng tàn dừa
Và con suối cong cong vòng trước mặt

Em có thấy trời đêm nay trong vắt
Những vì sao lấp lánh mãi trên cao
Hàng thuỳ dương mé biển đã dạt dào
Em nghe thấy thì thầm lời tình tự


Nguyên Đỗ

hoang_sa 04.04.2007 08:28:46 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Nhẹ Bổng Hồn Thơ 
 
Mến tặng Hoang_Sa
 
Khách quí từ đâu mới ghé sang
Bâng khuâng vội đón viết đôi hàng
Những lời châu ngọc long lanh sáng
Gợi nhớ lầu cao cánh hạc vàng

 
...
 
Nguyên Đỗ
 
 
 

 
Cám ơn bài thơ của Nguyên Đỗ
 
Hoàng Hạc Lâu
 
Lầu hoang nay không còn hoàng hạc
Thơ đề trên vách cũng phai màu
Phất phơ vài mảnh hồn ngơ ngác
Rót chén thơ đầy để tặng nhau
 
Một chén xót xa những tình đầu
Một chén cho tình chẳng về đâu
Chén nữa ta pha nhiều thương nhớ
Chén cuối cùng... cung kính Hoàng Hạc Lâu
 
Nguyên Đỗ 04.04.2007 13:11:32 (permalink)
0
Trường Lớp Ngày Một Vắng
 
Trường lớp học mỗi ngày một thêm vắng
Đám bạn bè từng đứa bỏ đi đâu
Nghe phong phanh từng đứa đã lên tàu
Đi mãi mãi về những vùng viễn xứ

 
Ta lên lớp nhiều nỗi buồn, tâm sự
Đám bạn bè mỗi đứa một buồn so
Không nói chi, từng ánh mắt thăm dò
Không một tiếng mà như nghìn câu nói

 
Buồn quanh quẩn từ sáng, trưa, chiều, tối
Mai này đây còn ai ở lại đây
Mới đầu năm lớp học đó thật đầy
Giờ thưa thớt bao nhiêu người bỏ cuộc

 
Bỏ ra đi là thua hay đổi được
Một cuộc đời tư tưởng được tự do
Một cuộc đời thực sự xứng học trò
Không nhồi sọ, không lờ mờ vẹt két

 
Trường lớp học ta ngẩn ngơ da diết
Cây me già trĩu trái bóng me xanh
Nhưng buổi trưa gió còn mát hương lành
Ta ngồi đó trầm ngâm mơ tiếng sóng

 
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2007 19:50:44 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 04.04.2007 20:14:24 (permalink)
0
Vẫn Nhớ
 
Mến tặng Đỗ Vũ Hùynh, Đỗ Lệ Nga
 
Bao nhiêu năm, mình lúc nào cũng nhớ
Lệ Nga, Hùynh, chị Hằng nữa biết không
Thấy chị Hằng lo lắng mãi cho chồng
Anh Nhật Thăng hiền lành trông rất mến

 
Lệ Nga, Hùynh một ngày rồi chẳng đến
Lớp học buồn vắng hẳn tiếng vui tươi
Đôi mắt nai của Nga đã xa rồi
Dáng mảnh khảnh khoan thai nơi đất lạ

 
Bác Minh ốm, đi ra, vào buồn bã
Biết buồn, vui:  hai đứa út đi xa
Chiếc xe hơi nằm ở cạnh bên nhà
Bốn vỏ bánh trộm đã vào lấy cắp

 
Nhớ chị Hằng có lần nhìn một chặp
Em tới chơi hằng ngày nhé cho vui
Chị thấy em lòng cũng bớt ngậm ngùi
Hai đứa nó ở phương trời cách biệt

 
Ở Virginia, lạc trời nào chẳng biết
Thanh Thủy đi, mình cũng bước ra đi
Đám bạn xưa, từng đứa một phân ly
Chẳng còn mấy những người còn ở lại

 
Dù ở, đi... tất cả đều tê tái
Những cánh chim phiêu bạt khắp muôn phương
Vẫn hằng mong được trở lại mái trường
Ngày nào đó, mọi người cùng sum họp

 
Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 05.04.2007 12:08:44 (permalink)
0
Nhớ Quá

Không biết sao vì đâu mà nhớ quá
Nhớ từng câu ngắn ngủi gọi anh thương
Nhớ những lần em khóc, bước vào trường
Nhớ những buổi tối gọi vài giây: Bé nhớ

Nếu chẳng duyên chắc cũng là có nợ
Nhớ vô cùng, nhớ, nhớ lắm, thương ơi
Giỡn đùa nào cũng chẳng chút gì vơi
Nhớ thấm thía, nhớ đi vào xương tủy

Chắc em bận, việc nhà, việc trường nhỉ
Chẳng còn giờ thơ thẩn ghé thăm anh
Ừ mà thôi, em cố gắng học hành
Đừng lãng phí thời gian vào mạng lưới

Anh sẽ nhớ giùm em, nhớ một rưỡi
Một cho anh và một nửa cho em
Khi buồn nhiều, anh sẽ lại nhớ thêm
Gấp cả đôi, hay gấp ba, gấp bốn

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 05.04.2007 12:26:03 (permalink)
0

 
http://en.wikipedia.org/wiki/%C3%81o_d%C3%A0i

Tà Áo Mỏng
 
Tà áo trắng ngày sắp hè đẹp quá
Bay phất phơ đường đến lớp như thơ
Cô sinh viên đang đi bộ nào ngờ
Mưa ập xuống ướt nhèm tà áo mỏng

 
Em ứa lệ chẳng phải vì lạnh cóng
Vì ngượng ngùng tà áo mỏng dính da
Về hay ở cũng nhiều con mắt dò la
Anh chợt thấy vội vàng vời em đến

 
Đội bảo vệ ở ngay trường rất tiện
Khăn thấm mưa và áo khóac anh đây
Chiếc dù nữa, em cầm lấy đi này
Mai trả lại, đừng nghĩ suy gì nhé

 
Em gật đầu, cám ơn anh rất khẽ
Khóac áo vào che chở thấy đơn sơ
Nửa bụi hoang nửa dáng dấp ngây thơ
Một ngày học đi qua thật vội vã

 
Nguyên Đỗ
 
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2007 05:33:38 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 06.04.2007 13:37:12 (permalink)
0




Tính Trời Cho


Nguyên Đỗ



Cám ơn em, tha cho anh lãng trí
Tính trời cho, vâng, bản tính hay quên
Quên cái này, quên cái nọ, mà hên
Chẳng bắt lỗi, em hiểu nhiều tha thứ

 
Quên nhiều lắm chẳng nắp ngăn trật tự
Người hiểu mình duyên phận của trời cho
Người khác trách bê bối chẳng ra trò
Sống lộn xộn, để hồn đi thơ thẩn

 
Việc đã lắm, nhưng việc gì cũng nhận
Không hẹn ngày, không tính toán thời gian
Úi các ông, các chị cứ như gàn
Kiểu thi sĩ nói năng trời mây gió

 
Cám ơn em, đã dịu dàng chẳng khó
Chẳng đưa anh ra sân bắn làm bia
Chẳng phạt vạ cắt lưỡi tội đam mê
Yêu thơ lắm, bỏ bê bao nhiêu thứ

 
Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 06.04.2007 20:20:07 (permalink)
0
Đêm Mưa
 
Tí tách bên ngòai những giọt mưa
Đập vào cửa sổ thấy buồn chưa
Những làn chớp giật loè đêm tối
Sấm sét bão bùng nỗi nhớ thừa!

 
Người đã đi rồi không có đây
Giọt buồn rơi rớt nhớ chùng mây
Thương về một khỏang thời xưa ấy
Em đứng bên hiên dáng nét gầy

 
Róc rách nước mưa chảy trước nhà
Nỗi lòng thương nhớ lệ trào ra
Phòng không lạnh lẽo, tường vôi trắng
Day dứt đêm sầu với xót xa

 
Em đẩy anh ra khỏi cõi hồn
Ngày xưa em ghé lại thăm luôn
Bây giờ đi mãi không tìm đến
Ứ đọng trong tim một vũng buồn

 
Nguyên Đỗ 
 
Nhật Hạ 06.04.2007 22:13:30 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Đêm Mưa
 
Tí tách bên ngòai những giọt mưa
Đập vào cửa sổ thấy buồn chưa
Những làn chớp giật loè đêm tối
Sấm sét bão bùng nỗi nhớ thừa!

 
Người đã đi rồi không có đây
Giọt buồn rơi rớt nhớ chùng mây
Thương về một khỏang thời xưa ấy
Em đứng bên hiên dáng nét gầy

 
Róc rách nước mưa chảy trước nhà
Nỗi lòng thương nhớ lệ trào ra
Phòng không lạnh lẽo, tường vôi trắng
Day dứt đêm sầu với xót xa

 
Em đẩy anh ra khỏi cõi hồn
Ngày xưa em ghé lại thăm luôn
Bây giờ đi mãi không tìm đến
Ứ đọng trong tim một vũng buồn

 
Nguyên Đỗ 
 

 
Buồn Trong Đêm


Ngoài hiên mưa vẫn rơi tí tách
Nhịp gõ đều như nhịp đập trái tim
Hạt mưa bong bóng căng phồng rồi tắt lịm
Mưa ngoài trời mà sao ray rức hồn tôi

Những yêu thương giờ đây đã phai phôi
Chỉ còn nỗi nhớ dâng ngập lòng
Những đêm dài thao thức chờ mong
Mong... một tiếng gọi từ nơi xa xôi

Bốn bề im lặng chỉ còn bóng đêm thôi
Tiếng côn trùng rên rỉ than van
Con Ễnh Ương kêu buồn lẻ bạn
Như... nỗi lòng tôi đang ...vỡ tan


Nhật Hạ
 
nguyenad 06.04.2007 22:28:51 (permalink)
0
nguồn thơ lai láng , bao giờ cạn
róc rách chảy ra thành dòng suối

  em là nguồn , anh là đá
đôi ta hoà quện chan hoà niềm vui

năm tháng trôi qua đá cũng mòn
còn em cứ bước xuôi theo dòng
còn anh mòn mỏi đợi chờ trông
biết trước như thế mà vẫn mong...

anh là cành , em là lá
gió thổi cành lay lá vàng rơi
tận cuối chân trời : em có thảnh thơi
chốn cùng anh là  em l: suối nguồn thơ...

nad
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2007 22:30:13 bởi nguyenad >
Nguyên Đỗ 07.04.2007 07:41:09 (permalink)
0
Thân Gái Tha Hương

Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ trước gió biết vào tay ai?

Ca Dao

Thật khó nói tình yêu là gì nhỉ
Mấy năm rồi chị ở với người ta
Chị khen rằng anh ấy rất thật thà
Chị săn sóc từng miếng cơm manh áo

Chị có nhớ lần đầu em có bảo
Phải coi chừng, chớ vội vã sống chung
Chị lườm lườm nói sẵng trách em khùng
Ông bác sĩ đâu thể nào như vậy

Ba năm rồi, em vẫn còn nhớ đấy
Mỗi một năm sinh nhật chị ổng quên
Không chút quà, em nói, chắc ổng điên
Chị lại trách em sao nhiều chuyện quá

Em chẳng dính vào chuyện riêng tư nhá
Chị thở than, em mới nói can riêng
Ổng đi rồi, hết nợ cũng thôi duyên
Trăm thứ... sĩ biết sĩ nào thật... sĩ

Trong cuộc sống phức tạp nhiều đó chị
Bản thân mình phải lo giữ thân thôi
Quá tin người không khéo sẽ tiêu đời
Em hy vọng chị bình an đi tới

Nguyên Đỗ


<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2007 05:30:13 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 07.04.2007 09:35:58 (permalink)
0
Con Suối Ngẩn Ngơ

Con suối ngẩn ngơ in bóng hình
Mai vàng thu thảo đất trời xinh
Vầng dương ánh nguyệt muôn tinh tú
Con suối ươm mơ một mối tình

Suối đã tương tư đã đắm say
Nàng thơ ghé lại ngát hương bay
Suối reo nước chảy vang nguồn nhạc
Gió tình man mác em có hay

Suối chạy về xuôi suối thét gào
Nàng thơ em đã biến về đâu
Để nguồn thương nhớ như rên xiết
Để thác đơn côi đổ nỗi đau

Trắng xóa lòng anh phận bọt bèo
Tình yêu trăm mối vạn cheo leo
Suối thơ có lẽ lâu rồi cạn
Lạc giữa đồng khô những khúc queo

Nguyên Đỗ



Nguyên Đỗ 07.04.2007 10:45:03 (permalink)
0
Mây Trắng Chiều Thu

Mây trắng chiều thu lẳng lặng bay
Trên cao cao quá thấp cao dày
Anh nhìn ao ước theo mây mãi
Đi khắp chân trời khắp đó đây

Em đến một ngày đoạn thoáng đi
Cuộc tình vừa chớm đã chia ly
Sầu theo lá úa vàng trơ trọi
Lệ ướt trào dâng ướt đẫm mi

Giấc mộng tình yêu tỉnh dọc đường
Bâng khuâng chợt biết nợ tình vương
Chạnh lòng nức nở tim như vỡ
Rưng rức sầu vương nhuốm phố phường

Mây xám kéo về mưa dãi dầu
Em từ độ ấy đã về đâu
Hồn anh u ám lòng như rối
Mây mộng gieo chi những khổ sầu

Nguyên Đỗ



Nguyên Đỗ 07.04.2007 21:36:49 (permalink)
0
Gởi Trò
 
Trò ạ, đừng vội vàng lớn nhá!
Cứ tự nhiên, chớ vội biết tương tư
Khi biết đời, em sẽ than  khổ quá
Tiếc thời gian không chầm chậm từ từ

 
Thầy biết em tâm hồn thơ trẻ lắm
Vẫn vô tư, còn chạy nhảy vui chơi
Còn hái hoa, còn lon ton bắt bướm
Hãy hưởng vui, em nhé, đóa hoa đời

 
Thầy lúc nhỏ cứ mong mình chóng lớn
Khi lớn lên rồi lại tiếc tuổi thơ
Này trò ạ, càng lớn càng bận rộn
Chăm học đi, thanh thản cứ mộng mơ

 
Khi em lớn đi vào đời sẽ hiểu
Thầy cô giờ chỉ chuẩn bị cho em
Gói hành trang tương lai không thể thiếu
Để đời em không chìm lặn trong đêm

 
Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 07.04.2007 23:14:19 (permalink)
0
Nguyên Câu


Anh khó tính chỉ điệp âm một chữ
Anh nhẹ nhàng nhắc khéo sửa ngay đi
Sửa một âm, một chữ có hề gì
Em đã nghĩ không ra từ khác thế

Anh kiên nhẫn, sửa nguyên câu cho lẹ
Giữ điệp từ mất tính nhạc câu thơ
Vâng thì em sẽ sửa lại bây giờ
Cầu nguyện Chúa cho thơ tình êm ái

Có một câu sao mà ngần ngại mãi
Viết thế nào để chẳng mất ý xưa
Không thiếu chi, ngôn ngữ cũng chẳng thừa
Anh khó tính, nhưng thật tình giúp đỡ

Ôi văn chương thi từ chẳng phải nợ
Đeo đẳng hoài chắc cũng chút duyên chi
Viết vừa xong, gởi anh lại tức thì
" Sửa nguyên câu nghe thơ thanh thấy rõ!"

Nguyên Đỗ



Tình Vẫn Còn Mênh Mông


Này bạn ạ, biển tình mênh mông lắm
Như đại dương bập bồng mãi mênh mang
Và tình yêu cũng như sóng dịu dàng
Dẫu có lúc sóng gầm cao dữ dội

Trong tình yêu, hãy từ từ chớ vội
Phải thăm dò tình ấy cạn hay sâu
Vì tình yêu phải đẹp đẽ muôn mầu
Không một phía không vì tiền vì sắc

Có tình yêu bạn sẽ nghe tiếng nhạc
Mộng ngọt ngào trầm bổng khúc du dương
Có tình yêu cũng như nhập thiên đường
Chẳng ngần ngại đôi lúc mình khờ dại

Tình như nước biển sông tràn ngập mãi
Cứ bập bồng theo sóng gió mênh mông
Và ngàn năm tình vĩnh viễn còn hồng
Tình chân thật mặn mà không phai nhạt

Nguyên Đỗ
Thay đổi trang: << < 828384 > >> | Trang 83 của 285 trang, bài viết từ 1231 đến 1245 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9