Suối Nguồn Thơ
Em Em đã đến tiếng đàn tranh thanh thóat
Từng điệu rung như nước chảy mây bay
Anh như mơ thấy bướm lượn từng bầy
Bay quanh em, một kỳ hoa diễm ảo
Em trong trắng giữa biển đời thô bạo
Em dịu dàng giữa phố thị chanh chua
Em nắng hồng giữa chiều đổ cơn mưa
Em thanh khiết giữa trần gian bụi bặm Nên mãi mãi, tình em còn xanh thắm
Trái tim anh vĩnh viễn một yêu thương
Em kéo giây, gảy khúc nhạc diệu thường
Người ngây ngất điệu đàn say đắm mãi Như ánh nắng, như tiên nương huyền thọai
Làm sáng bừng bóng tối ngập hương yêu
Dẫu là anh đã viết mãi, thật nhiều
Cũng chẳng đủ nhạc lòng đang rung cảm Nguyên Đỗ
Khoẻ Không M?
Khoẻ không M
Mấy tuần nay chẳng gặp
M tàn hình hay khoác áo ma sơ
Anh cũng buồn mắc cở với câu thơ
Từng chữ một cứ vẩn vơ gõ mãi
Vui không M
Tối nay mưa, mưa mãi
Tuyết đã tan thành nước chảy theo mưa
Chẳng còn thơ, hay sớm để nô đùa
Nghịch phá nước chạy ngoài đường tung toé
Hát chưa M
Giọng M xưa hát khoẻ
Hát hằng ngày, hát mãi cả ngày đêm
Những lời tình, những điệu nhạc êm êm
Ru giấc ngủ bao người vào mộng mị
Ngủ chưa M
Vào đùa chơi một tí
Chắc M cười hở đủ mười một răng
M đuổi xua, anh chạy tút lên trăng
Vào nguyệt điện giỡn đùa cùng chú Cuội
Nguyên Đỗ
Nhớ Hơi Nhiều Nhớ hơi nhiều không biết bao nhiêu nhỉ
Mấy gang tay hay mấy dặm không gian
Đã vào xuân, tuyết vẫn đổ đầy tràn
Tay lạnh cóng phải áp lên trên ngực Trái tim lạnh cũng giật mình chợt thức
Thấy nhớ nhung, à nhớ cũng thật nhiều
Tự hỏi thầm dấu chỉ của tình yêu
Hay nhung nhớ một người thân tri kỷ Nếu nhớ khổ thì mình bớt đi một tí
Nếu nhớ vui thì mình lại cứ tăng thêm
Dù tình yêu hay tình bạn êm đềm
Vẫn hạnh phúc hơn là làm mặt lạ Tháng Tư đến nhưng hồn còn lạnh giá
Chim chóc về bên cửa líu lo ca
Bầy thỏ con còn ẩn núp sau nhà
Đợi thỏ mẹ trở về nằm ấp ủ Nguyên Đỗ
Nhớ Vậy Đó Anh nhớ nhỏ, ôi nhớ ơi là nhớ
Nhớ từng ngày nhớ mòn mỏi tháng năm
Nhớ từng đêm nhớ từng phút âm thầm
Nhớ mãi mãi nhưng lặng lờ chẳng nói Nhớ miên man, nhớ nhiều đến nhức nhối
Nhớ nhập thơ, nhớ thấm thía trong hồn
Nhớ dập dồn, chồng chất lấp mồ chôn
Nhớ da diết nhưng em nào có hiểu Nhớ ơi nhớ, vạn ngàn dòng vẫn thiếu
Nhớ chờ mong, nhớ ngóng đợi từng giây
Nhớ mặn mà, nhớ mộng mị đắm say
Nhớ tha thiết, nhớ muôn màu muôn sắc Anh nhớ nhỏ, như đàn tơ nhớ nhạc
Hồn cô đơn nhung nhớ nhỏ chiều mưa
Non nhớ mây, đường nhớ bóng ban trưa
Nhớ vậy đó, biết bao giờ tỏ hết Nguyên Đỗ
Nhớ Ai
Anh về hỏi lại Nàng Thơ
Cho tên, tuổi tác, ước mơ của nàng
Nàng cười trách nhẹ dịu dàng
Tên em không được viết nhăng đâu chàng
Dòng thơ cuồn cuộn Hương giang
Qua Thôn Vỹ Dạ với hàng dừa cao
Nàng Thơ như gió thì thào
Tình chàng với thiếp dạt dào tháng năm
Tình thiêng giữ kín âm thầm
Ngọt ngào tha thiết mãi đằm thắm luôn
Chàng bật mí, thiếp sẽ buồn
Thơ chàng sẽ cạn dứt nguồn chẳng xuôi
Nàng thơ nói nói cười cười
Nửa hư nửa thực hở mười cái răng
Anh thương tay nhỏ búp măng
Và thương nhất lúc chiếc răng khểnh cười
Nguyên Đỗ
Thơ "Say" Chính Tả Nguyên Đỗ Không uống rượu, mần răng anh say nhỉ
Quá chén tình, em rót uống đêm qua
Thơ mặn nồng, em thỉnh thoảng chu choa
Phải hun nữa, mèn đét ơi, nghiêng ngả
Thơ say tứ, nào phải sai chính tả
Em trách lầm, cái anh ấy nhà ta
Phải bùa mê hay lậm lọa mã tà
Sai con chữ bỗng hóa thành quỉ dữ
Anh đùa nghịch, dám đâu mà sinh sự
Nào phải say hay quá chén tình yêu
Yêu âm thầm yêu lặng lẽ cô liêu
Không dám nói sợ trời mưa nắng gắt
Ừ tình yêu, nửa mơ và nửa thật
Biết đâu chừng, bác sĩ chữa bệnh tim
Mổ ra xem bỗng thấy bóng hình em
Sẽ chữa khỏi bệnh trầm kha đó nhỉ
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2007 11:48:51 bởi Nguyên Đỗ >
Tháng Tư
Một ngày vui nhé, Nhỏ ơi
Thả lời thương nhớ cho đời tương tư
Một ngày ngóng đợi trông chờ
Gió se sắt lạnh mộng mơ điểm hồng
Tháng Tư người nhớ, người mong
Tháng Tư côi cút vòng vòng ủ ê
Tháng Tư rũ tóc đam mê
Tháng Tư hung bạo lối về khó đi
Nhỏ từ độ ấy thiên di
Tháng Tư qua ngõ từ bi bao lần
Nhớ ai dạ cứ tần ngần
Cửa lòng chưa đóng chuông ngân thỉnh sầu
Tháng Tư tang tóc bể dâu
Biển xanh cuộn sóng bạc đầu chẳng quên
Nhớ Người dằng dặc bao phen
Nửa đêm tỉnh giấc bật đèn làm thơ
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2007 05:26:12 bởi Nguyên Đỗ >
Thi Hứng
Em phà hơi cho hồn thơ cất cánh
Bay bổng lên như cánh én trời xuân
Nắng hồng lên lùa mây xám u buồn
Vào quá khứ của đông sầu lạnh lẽo
Em thả rơi những ý từ muôn nẻo
Cho đường thơ réo rắt nhạc đậm say
Em dịu dàng như gió động lay cây
Như mái tóc đen huyền muôn thiếu nữ
Em rắc gieo những hạt mầm tình tự
Mọc dây mơ cao ngất đến trời xanh
Em thì thầm thỏ thẻ cạnh tai anh
Nghe nồng ấm như gần trong gang tấc
Nguyên Đỗ
Anh Hư Nguyên Đỗ Em đã ghé nhưng vội vàng chẳng đợi
Đã hồn anh chất ngất nỗi tương tư
Hay là em giận dỗi trách anh hư
Bỏ đi mất cho sầu thêm tê tái Viết thơ mãi chắc anh đã gây tai hại
Em nghi ngờ lòng dạ chẳng thủy chung
Ừ văn thơ cũng khó đoán vô cùng
Biết đâu thật, biết đâu là giả dối Nếu em giận, anh thật lòng xin lỗi
Thôi từ nay đóng cửa lại tu tâm
Giữ thủy chung trong lòng dạ âm thầm
Không viết nữa, viết hoài lây vạ gió Trái tim anh như ban ngày sáng rõ
Em tỏ tường, cứ nhìn kỹ mà xem
Giữa trái tim chỉ một bóng hình em
Em có thấy hay giả vờ chẳng thấy Nguyên Đỗ
Khát Khao Khát nước anh tìm ra suối trong
Khát em khao khát mãi trong lòng
Em vờ vĩnh mãi không thèm ngó
Con mắt nhìn xa ra bến sông Em giả gởi anh những nụ hôn
Nụ hôn nồng ấm đảo khuynh hồn
Anh như nai khát mong nguồn nước
Thầm mộng bao giờ thỏa ước mong Thôi nhé đừng đùa lửa cháy nhau
Trái tim đau nhức, buốt cay, sầu
Lòng ta hãy giữ cho thanh tịnh
Cho vạn nghìn sau vẫn thấm mầu Em ạ tình yêu chẳng chuyện chơi
Chớ đùa đập vỡ nước nguồn trôi
Đổ trào lũ lụt không sao thóat
Hai đứa đều đau khổ một đời
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2007 03:39:48 bởi Nguyên Đỗ >
Thật là đúng ba góc trời hội ngộ, ba châu cùng tương phùng, Nguyên Đỗ viết bài thơ Nỗi Đau Cuối Chiều khi đang ở Mỹ châu, anh Cao Ngọc Dung sọan nhạc ở Á châu, còn chị Như Ly ở Âu Châu. Kỹ thuật Internet thật mau, mối giao cảm thật tuyệt vời, ND rất kinh ngạc đến sững sờ khi tiếng hát ca sĩ kiêm thi sĩ và nhạc sĩ Như Ly cất tiếng hát bản nhạc do nhạc sĩ Cao Ngọc Dung vừa mới sọan xong như là hồn mình đang cất tiếng ca đó. Nguyên Đỗ xin chân thành cám ơn anh Cao Ngọc Dung và chị Như Ly đã đem lời thơ vào khúc nhạc lời ca tuyệt vời đưa đến những khung trời mới lạ. Kính mời anh chị em nghe tiếng hát chị Như Ly qua hòa âm của nhạc sĩ Cao Ngọc Dung: http://www.trinhnu.net/c/caongocdung/?action=Music&case=view&musicId=6771&n=1&p=1 Nỗi Đau Cuối Chiều Tàn một ngày mùa thu
Anh như là chiếc lá
Trong chiều trời âm u
Rơi xuống đời nghiêng ngả
Tàn một ngày mùa đông
Anh như là chiếc bóng
Cây khô cành trơ không
Gió mưa đời biển động
Tàn một ngày mùa xuân
Anh cành mai qua Tết
Quạnh hiu cùng nỗi buồn
Những ngày vui đã hết
Tàn một ngày mùa Hạ
Anh ve buồn kêu vang
Em đi về chốn lạ
Quên đi hạt nắng vàng
Nguyên Ðỗ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2007 12:32:00 bởi Huyền Băng >
Trở Gió Khí hậu lạ, tháng Tư trời trở gió
Thổi ngòai song vù vù lạnh trong lòng
Ở bên kia, em có nhớ anh không
Viết câu ngắn tìm anh mà chẳng thấy Em thương ạ, anh lúc nào cũng vậy
Vẫn ngóng trông chờ đợi một mình em
Mặc ngày mưa, hay sao vắng trong đêm
Tim vẫn thế chẳng đổi như khí hậu Mỗi hằng ngày viết về em yêu dấu
Nói với em vẫn hiện diện trong anh
Từng chữ thương từng lời nhớ mộng lành
Từng câu khổ từng đọan đau trông ngóng Em nhớ nhé, hỡi thương yêu hy vọng
Em mãi là diễm mộng ủ hương hoa
Mỗi một ngày đẹp hơn cả hôm qua
Ngày mai lại đẹp hơn hôm nay nữa Nguyên Đỗ
Tự Nguyện Yêu Nhau
Nguyên Đỗ
Anh xúc động nước mắt tràn rồi đấy
Dòng thư em ngắn ngủi đậm thương yêu
Một dòng thôi cũng chứa đựng thật nhiều
Cả đời sống sững sờ trong diễm phúc
Tự nhiên nhỉ trong cuộc đời vinh nhục
Cạnh bên em phiền phức cũng trôi qua
Anh nhìn đời chan chứa mộng hương hoa
Bướm bay lượn trong vườn xuân vạn sắc
Phút giao cảm cho hồn reo khúc nhạc
Đôi mắt em tình tứ rạng ngời sao
Tai anh nghe lời nói nhẹ, ngọt ngào
Em tự nguyện yêu anh suốt đời nhé
Anh xúc động, bất ngờ, dâng ngấn lệ
Bởi vì đâu hạnh phúc đến bên anh
Những chồi non, những búp, nụ hiền lành
Những ngày sống ủ hương trầm thơm ngát
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2007 05:16:15 bởi Nguyên Đỗ >
Ba Góc Trời Hội Ngộ
Tôi viết lời thơ tận Mỹ châu
Anh xem từng chữ hợp tâm đầu
Viết từng nốt nhạc trên trang giấy
Chị hát lời ca đậm thắm sâu
Anh ở Á châu dạo khúc đàn
Chị trời Âu hát nhạc miên man
Tôi vùng đất Mỹ nghe rung cảm
Ba góc ba người tựa ruột gan
Chị đất Hòa Lan cất tiếng ca
Hồn tôi chao động phút giao hòa
Anh trời Nam Việt nghe xao xuyến
Hội ngộ tương phùng ba chúng ta
Xin cám ơn anh phổ khúc ngâm
Bốn mùa thương cảm tựa tri âm
Tri ân chị hát bao xao xuyến
Theo với lời ca mãi bổng trầm
Ba góc ba châu một tấm lòng
Nhạc, thanh, thi khúc... tựa con sông
Tình yêu lành, lỡ trong nhân thế
Chảy mãi trong tim cũng một dòng
Nguyên Đỗ
Hổng Tin
Ghét em lắm... cứ hoài nghi kỳ cục
Hổng tin anh... nghĩ có tức hay không
Vậy thì thôi... giải thích mãi nhọc lòng
Nói dối đó... làm thơ thêm kịch tính
Khen em đẹp... chỉ là câu để nịnh
Em múa hay... chỉ câu nói đầu môi
Em học giỏi... chỉ để lấy lòng thôi
Từ nay nhé... thôi đừng tin anh nữa
Nhớ nha em... tin chi lời thề hứa
Gió đưa đi... theo cát bụi thời gian
Để lãng quên... giữa sóng biển non ngàn
Chẳng có gì vĩnh viễn ngàn năm được
Đấy anh nói... mọi điều đều báo trước
Tin hay nghi... câu nói trách, đùa vui
Hãy bình an... đừng ngẫm nghĩ ngậm ngùi
Tim đau nhức... kẻ làm thơ lắm chuyện
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: