Suối Nguồn Thơ
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Người Dưng Ơi!           Người dưng ơi, tối qua, em ghé đến 
  Anh vắng nhà, em để lại phong thơ 
  Người dưng thương, thôi đã hết hững hờ 
  Dù giận dỗi, em cũng lên tiếng nói       Anh sợ nhất sự lặng thinh tức tối 
  Nổ bùng ra tan vỡ khối tình ta 
  Ờ tình yêu lúc trầm bổng, đậm đà 
  Lúc tẻ lạnh, làm ngơ... vòng tình cảm       Người dưng ơi, cứ tự nhiên chầm chậm 
  Đừng vội vàng kết tội, lê rơi mau 
  Suốt cuộc đời yêu quý kính trọng nhau 
  Anh đã nói lẽ nào đòi lấy lại       Người dưng ơi, đôi lúc hồn trống trải 
  Mở hồn ra đón ánh nắng, trăng ngà 
  Tiếng nhạc lòng đầy âm điệu thiết tha 
  Người dưng ơi, người yêu anh nhỏ bé       Nguyên Đỗ 
   
  r 
   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2007 13:41:18 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cám ơn Kim Giang thả thuyền hoa trên Suối Nguồn Thơ!           Gia Giảm Độ Yêu    Nguyên Đỗ           Trong tình cảm giận thương hờn như gạch  
  Lát đường yêu đưa dẫn tới xa xôi  
  Có khi may đưa đến đỉnh non trời  
  Có khi rủi nhận chìm vào địa ngục  
     
  Biết gia giảm độ yêu thường hạnh phúc  
  Cứ một liều yêu quá bão lụt nhau  
  Cứ hờ hững hai đứa lạc hai đầu  
  Biết ý tứ bổng trầm thêm tha thiết  
     
  Thơ, đời sống... có chi là phân biệt  
  Với tình yêu... cơm trắng cũng thành ngon  
  Với tình yêu... dù có dỗi có hờn  
  Cũng ngon ngọt như là canh cá lóc   Người yêu hỡi, trong cuộc đời khổ nhọc 
  Biết dung hòa, gia giảm độ yêu thương 
  Dù khó khăn cũng tạo được thiên đường 
  Trên trần thế, cánh buồm hoa lộng gió 
     
  Nguyên Đỗ      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2007 18:33:03 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nhiên Liệu Tình Yêu           Mỗi lần gặp chạy cả ngàn cây số 
  Những đường con, những xa lộ đầy hoa 
  Ong bướm bay dưới ánh nắng hiền hòa 
  Hương trinh ngát nụ yêu thương chớm nở       Mỗi lần gặp mỗi mừng vui hớn hở 
  Gọi tên em hương mật ngọt trên môi 
  Em - Niềm Vui - Hoa Hạnh Phúc - Bồi Hồi 
  Ngàn khúc nhạc linh hồn anh bối rối       Ánh hy vọng bừng lên trong bóng tối 
  Em Vì Sao Trong Vạn Triệu Vì Sao 
  Rọi lòng anh những cảm xúc dạt dào 
  Mạnh hơn sóng ngọt ngào hơn đường mật       Trên quả đất mọi sự đều hư mất 
  Tình yêu thương là vĩnh viễn không quên 
  Niềm tin nhau là mãi mãi lâu bền 
  Ta hãy đến tìm trao nhau nhiên liệu       Vắng lặng hòai chất bổi tình sẽ thiếu 
  Lửa sẽ tàn, hoa sẽ héo, tim côi 
  Hãy tìm nhau, vượt lối, núi, sông, đồi 
  Đêm thơ mộng vầng trăng mơ tỏa sáng       Nguyên Đỗ        r    
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2007 13:39:21 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Ngóng Đợi       Tách trà sen bốc khói 
  Ngồi lặng chẳng uống ngay 
  Trong đầu bao câu hỏi 
  Tâm hồn rạn đắng cay       Hồ sen lặng chẳng gió 
  Mặt nước ngủ bình yên 
  Hoa sen âm thầm nở 
  Tìm đâu bóng bạn hiền       Hương trà thơm ngây ngất 
  Thời gian thầm lặng qua 
  Tâm hồn như vỡ nát 
  Linh dược nào dịu xoa       Đã bao ngày ngóng đợi 
  Tóc bạc vì nhớ mong 
  Sáng nay em chẳng tới 
  Vết thương rỉ trăm giòng       Trà tim sen đắng ngắt 
  Tình bất chợt chua cay 
  Tình bỗng dưng tẻ nhạt 
  Sao ta đợi từng ngày       Nguyên Đỗ    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Có Thể Trong Tiền Kiếp  
   
   
  Có thể trong tiền kiếp 
  Chúng mình là anh em 
  Hay vướng chút tình nghiệp 
  Bây giờ ta báo đền 
   
  Có thể xa xưa đó 
  Từ cái thưở hồng hoang 
  In sâu vào nỗi nhớ 
  Như gốc đa, đình làng 
   
  Có thể mình là bạn 
  Lúi húi cạnh bờ đê 
  Cắt lúa vàng dưới nắng 
  Đợi trăng lên mới về 
   
  Có thể... có thể lắm 
  Chúng mình là chị em 
  Bới vồng khoai, ngô, sắn 
  Giã gạo ngắm trăng đêm... 
   
  ... Dù thế nào đi nữa 
  Kiếp này đã thân nhau 
  Thơ vui buồn hương lửa 
  Cũng đậm sâu muôn màu 
   
  Nguyên Đỗ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2007 20:32:04 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đến, Đi, Về, Ở...       Em đến rồi em đi 
  Anh chờ và ngóng đợi 
  Hội ngộ rồi biệt ly 
  Tâm hồn thêm chới với       Trong anh ngàn dấu hỏi 
  Vì sao chia đôi đường 
  Bao nhiêu là bối rối 
  Bao nhiêu là vấn vương       Sao em không trở lại 
  Cây nhỏ trồng dạo nào 
  Đã trổ hoa kết trái 
  Xinh hồng đẹp trên cao       Em như là cánh én 
  Báo hiệu mùa xuân tươi 
  Nhớ ngày em ghé đến 
  Rộn vang vạn tiếng cười       Đã đến sao không ở 
  Đã yêu sao không về 
  Để hồn đau nhức nhớ 
  Mắt tìm khắp sơn khê       Đến, đi, về, ở... tránh 
  Vui, buồn, đón, mừng... đau 
  Ngọt, chua, bùi, nhạt... mặn 
  Kiếp này ta nợ nhau 
         Nguyên Đỗ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2007 06:55:28 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Gởi Hương Về Đây Nhé!           Mùa Hạ tràn hoa nắng 
  Mây trời cũng phiêu du 
  Phố buồn như thiếu vắng 
  Bình minh lắm sương mù       Anh lần theo lối cũ 
  Cây ngả bóng che anh 
  Cỏ hoa như nhắc nhở 
  Tình yêu của chúng mình       Đường mòn đơn độc lắm 
  Lối nhỏ cứ quanh co 
  Anh bước đi chầm chậm 
  Như chú nhỏ học trò       Mùa hè em đi nghỉ 
  Viếng thăm những vườn hoa   Gởi hương về đây nhé 
  Cùng ánh nắng chan hòa       Nguyên Đỗ 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thứ Bảy Lặng Gió           Thứ Bảy trời lặng gió 
  Rảnh rang viết mấy hàng 
  Thăm bạn bè đây đó 
  Rải lời thơ mang mang       Thứ Bảy em đi vắng 
  Buồn hí hóay làm thơ 
  Thả vào trời hoa nắng 
  Biết ai có đợi chờ       Thứ Bảy đầu tháng Hạ 
  Em phiêu du trời xa 
  Những vùng quê hương lạ 
  Virginia, Georgia...       Thứ Bảy vào thư quán 
  Vớ vẩn vui cùng thơ 
  Chuyện trò cùng bè bạn 
  Suối Nguồn Thơ đợi chờ       Nguyên Đỗ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2007 00:11:43 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Nguyên Đỗ 
   
  Thứ Bảy Lặng Gió 
    
    
  Thứ Bảy trời lặng gió 
  Rảnh rang viết mấy hàng 
  Thăm bạn bè đây đó 
  Rải lời thơ mang mang 
    
  Thứ Bảy em đi vắng 
  Anh buồn thả lời thơ 
  Thả vào trời hoa nắng 
  Biết ai có đợi chờ 
    
  Thứ Bảy đầu tháng Hạ 
  Em phiêu du trời xa 
  Những vùng quê hương lạ 
  Virginia, Georgia... 
    
  Thứ Bảy vào thư quán 
  Vớ vẩn vui cùng thơ 
  Chuyện trò cùng bè bạn 
  Suối Nguồn Thơ đợi chờ 
    
  Nguyên Đỗ 
  
            Thứ bảy Buồn Quá!           Thứ bảy hôm nay mưa 
  Làm Ba lê buồn quá! 
  Mấy ngón tay buồn bã 
  Vào phá Suối Ngưồn Thơ       Ba Lê biết anh chờ 
  Có người vào chọc ghẹo 
  Anh một mình buồn teo 
  Vì EM yêu đi vắng...       Trưa thứ bảy yên ắng 
  Bên anh nắng hạ vui 
  Ba Lê trời buồn - xui 
  Mưa trốn chui ở nhà       Phá đủ rồi đó nha 
  Giờ Ba lê đi ra 
  Hông thôi anh lại mắng 
  Ba Lê phá quá hà !           Sương Anh    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cô Gái Ba Lê           Cô gái nhỏ Ba Lê tinh nghịch nhỉ 
  Trời đang mưa làm ướt át thơ anh 
  Ừ trời mưa hãy đổ Suối thơ lành 
  Mai mưa tạnh trời Hạ thêm mát mẻ       Con sông Seine chỗ nào bơi được nhỉ 
  Em có còn mặc mảnh Bikini 
  Như năm qua đang ở tuổi dậy thì 
  Làm bao kẻ bồi hồi trông, đợi, ngóng       Trời Ba Lê mùa Hạ nồng oi nóng 
  Em mỉm cười gây cơn sóng đam mê 
  Em Ba Lê thường nghịch phá sao kìa 
  Làm vương vấn chết anh rồi đó nhá       Em Ba Lê giỡn đùa nghịch ghê nhá 
  Anh gọi ba, gọi má mách cho coi 
  Ba má cười "Con bé giao anh rồi, 
  Anh chỉ bảo, má, ba không lo nữa!"       Nguyên Đỗ 
   
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2007 16:09:59 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nghe Tiếng Gọi Sài Gòn           Đi tiệc về nằm  ngủ 
  Nghe tiếng gọi Sài Gòn 
  Giật mình bật tỉnh giấc 
  Còn nỗi gì buồn hơn       Khuya rồi đường thinh vắng 
  Trên cao vạn vì sao 
  Ta cúi đầu trầm lặng 
  Lòng rưng rưng nghẹn ngào       Bao năm rồi xa cách 
  Sài Gòn trong lòng ta 
  Sài Gòn nguồn huyết mạch 
  Của quê hương ngọc ngà       Chẳng phải chỉ kỷ niệm 
  Chẳng phải chỉ quê xưa 
  Chẳng phải chỉ sông biển 
  Chẳng đồng lúa, hàng dừa       Sài Gòn là em đó 
  Sài Gòn là mẹ, cha 
  Sài Gòn là niềm nhớ 
  Sài Gòn là hồn ta       Thẫn thờ không ngủ lại 
  Nhớ tưởng về quê xa 
  Nghe hồn mình tê tái 
  Hướng vọng về quê nhà       Nguyên Đỗ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2007 22:00:58 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Em Vẫn Bình Yên Như Hoa Sen Buổi Sáng?           Một tuần lễ đi qua dài dăng dẳng 
  Anh chờ em, chờ em mãi không quên 
  Như ngày nào thông cảm nỗi hờn ghen 
  Của  người dửng người dưng thương thương quá       Chắc có lẽ em sinh vào mạng hỏa 
  Nên cháy bùng trên chuyện nhỏ con con 
  Chuyện đời anh theo gió thổi mây vờn 
  Vì anh xuống trần gian qua mạng thủy       Tình bạn thơ vẫn hằng luôn thanh quý 
  Giữa đời nhơ vẫn sáng đẹp lâu bền 
  Cánh hoa sen rạng rỡ giữa bùn đen   Em vẫn bình yên như hoa sen buổi sáng?       Đừng vội trách lời thơ anh lãng mạn 
  Như gió trời bay đây đó nỉ non 
  Ghé vườn hoa, chạm cửa sổ, vào hồn 
  Giòng thơ chảy như nước nguồn uyển chuyển          Nguyên Đỗ       
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2007 19:26:00 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Nguyên Đỗ 
   
  Cô Gái Ba Lê 
    
    
  Cô gái nhỏ Ba Lê tinh nghịch nhỉ 
  Trời đang mưa làm ướt át thơ anh 
  Ừ trời mưa hãy đổ Suối thơ lành 
  Mai mưa tạnh trời Hạ thêm mát mẻ 
    
  Con sông Seine chỗ nào bơi được nhỉ 
  Em có còn mặc mảnh Bikini 
  Như năm qua đang ở tuổi dậy thì 
  Làm bao kẻ bồi hồi trông, đợi, ngóng 
    
  Trời Ba Lê mùa Hạ nồng oi nóng 
  Em mỉm cười gây cơn sóng đam mê 
  Em Ba Lê thường nghịch phá sao kìa 
  Làm vương vấn chết anh rồi đó nhá 
    
  Em Ba Lê giỡn đùa nghịch ghê nhá 
  Anh gọi ba, gọi má mách cho coi 
  Ba má cười "Con bé giao anh rồi, 
  Anh chỉ bảo, má, ba không lo nữa!" 
    
  Nguyên Đỗ 
   
   
  
       Người Anh...?      Hỡi người anh...anh ở đâu đây nhỉ?! 
  Ba Lê em có tính hay thích đuà 
  Đang ...ghét ông Trời sao cứ hoài mưa 
  Vào đây đổ Nguồn Suối Thơ mát dạ 
   
  Ba Lê đang từ từ vào muà Hạ 
  Trời oi nồng phải mặc Bikini 
  Chứ không thôi nóng lắm đây nì 
  Mặc hay không mắc gì anh mà hỏi 
   
  Anh gì ơi...sao anh thật tài giỏi 
  Chưa quen người ta đòi mách Má nè 
  Ai thèm tin anh nói, coi chừng nghe 
  Bị hạch tội sao theo con gái Má?! 
   
  Chết chưa nè, cho chưà anh đi nhá 
  Ai mượn anh nhiều chuyện quá đi mà! 
  EM đi rồi cảm thấy buồn lắm ha 
  Xin đến Ba Lê làm babysit! 
 
   
  Sương Anh 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2007 00:39:42 bởi SuongAnh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Người Em       Hỡi người em ở kinh thành ánh sáng 
  Em cứ đùa, giỡn cợt, chết ai đâu 
  Em nhõng nhẽo cho tình đẹp tươi màu 
  Đôi môi nở như cánh hồng mùa Hạ       Trong áo tắm đẹp xinh người mát dạ 
  Cứ nhịp nhàng õng ẹo bước chân đi 
  Tiếng trầm trồ, cái nheo mắt sân si 
  Anh gọi Má... có gì đâu, xí xọn!       Mọi việc phải tỏ tường và ngành ngọn 
  Lỡ người ta đã hứa hẹn người ta 
  Hay người ta đòi hỏi phải Phật gia 
  Bao nhiêu chuyện... nên anh đành hỏi trước       Người tinh tế phải tính suy từng bước 
  Lỡ chi rồi, đau khổ lắm em ơi 
  Tình yêu thương nào phải gió mây trời 
  Đi và đến không thể nào cố định       Nguyên Đỗ 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2007 17:49:11 bởi Nguyên Đỗ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thương Lắm Đấy           Thương lắm đấy và nhớ nhung mãi mãi 
  Mỗi một ngày anh vẫn ngóng trông thư 
  Viết trăm hàng hay vài chữ tương tư 
  Hay một chữ cũng đủ vui đẹp dạ       Nhớ nhung lắm, nhớ người thương, nhớ quá 
  Mở hình em ngắm nghía viết đôi câu 
  Em ngồi nghiêng đầu gối chạm vào nhau 
  Chân xoè ra, cả người thành Y ngược       Phải không đó yêu thương từ kiếp trước 
  Nên đời này hẹn ước mãi thương yêu 
  Anh nhớ em mỗi buổi sáng, buổi chiều 
  Nhớ mỗi tối, nhớ mỗi ngày, Yêu Dấu       Áo nhung đen, tóc đen dài kiểu mẫu 
  Bông hoa tai cúc trắng đẹp đơn sơ 
  Hai vòng xanh ôm bó dáng nàng thơ 
  Đôi bàn tay kẹp duyên trong đầu gối       Em nhìn xem, hình trái tim, như nói 
  Yêu nhau hòai, yêu nhau mãi trong tim 
  Trong tim anh chỉ có bóng hình em 
  Dáng Y cong ngược cong cong diễm tuyệt       Nguyên Đỗ 
   
   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: