Ngày Đó Chúng Mình

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 294 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: Trở Lại Bến Xưa - 06.11.2012 02:14:04


Hello anh Nguỵ Xưa,

Lâu nay không vào đọc chữ của anh, biết anh đi Hawaii thì muộn mất rồi. Hôm nay có lẽ anh đã về lại ?

Nếu biết sớm, Nguyệt Hạ đã nói anh mang về cho NH một ít cát màu đen. Một món mà ở đây không tìm thấy được.

NH cũng thấy anh nhắc nhở về chuyện Giả vờ Yêu ở bên kia đó nhé. Thôi thì vờ vịt hay giả vờ hay giả thật gì cũng được... Ai muốn hiểu sao thì hiểu, mình biết mình là được rồi, phải không anh?


Hy vọng mùa lễ năm nay NH sẽ có dịp gặp anh và gia đình.


Chúc anh luôn vui mạnh,

Nguyệt Hạ




NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Trở Lại Bến Xưa - 06.11.2012 10:15:51

Lâu nay không vào đọc chữ của anh, biết anh đi Hawaii thì muộn mất rồi. Hôm nay có lẽ anh đã về lại ?

Thực ra thì NX vừa mới đi La Vegas chơi vài ngày, đóng vai hải tặc hôm Oct. 31, và thử xem câu "đen tình đỏ bạc" có đúng không. . Mới trở về hôm cuối tuần để chuẩn bị đi giang hồ tiếp.

Nov./19 NX mới theo tàu đi Hawaii, tới Dec. 4 sẽ trở về Cali. Nếu thấy cát đen sẽ mang về cho NH một ... thùng.


Hy vọng mùa lễ năm nay NH sẽ có dịp gặp anh và gia đình.


Dec. 24 NX sẽ về San Jose, thăm gia đinh, ở lại qua năm mới luôn. Mong có dịp gặp NH trước khi đi.

Tình thân,

NX
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2012 10:18:04 bởi NgụyXưa >

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: Trở Lại Bến Xưa - 06.11.2012 13:53:18



Ôi nếu vậy ThanksGiving anh Nguỵ Xưa đang ở Hawaii rồi. Vậy mà NH tính mang đồ nhậu xuống gặp anh mấy ngày đó chứ...


Cát mà anh đòi mang về một ... thùng, coi chừng chủ tàu kiện anh đó


Dạ Nguyệt Hạ sẽ thu xếp để đến thăm anh trước ngày anh đi về SJ.


Thân kính,
NH


Tái bút: Anh NX đi làm hải tặc ở Las Vegas có thấy "đỏ tình đen bạc" hay "đỏ bạc đen tình" không? Được cái nào cũng lợi hết phải không anh?



<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2012 13:57:42 bởi Nguyệt Hạ >

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Trở Lại Bến Xưa - 08.11.2012 19:03:15


Trích đoạn: NgụyXưa

Thực ra thì NX vừa mới đi La Vegas chơi vài ngày, đóng vai hải tặc hôm Oct. 31, và thử xem câu "đen tình đỏ bạc" có đúng không. . Mới trở về hôm cuối tuần để chuẩn bị đi giang hồ tiếp.

Nov./19 NX mới theo tàu đi Hawaii, tới Dec. 4 sẽ trở về Cali. Nếu thấy cát đen sẽ mang về cho NH một ... thùng.


Hy vọng mùa lễ năm nay NH sẽ có dịp gặp anh và gia đình.


Dec. 24 NX sẽ về San Jose, thăm gia đinh, ở lại qua năm mới luôn. Mong có dịp gặp NH trước khi đi.

Tình thân,

NX

hihihi ... chú đi chơi dui, Hà Vai có gì ngon chú nhớ ăn dùm tt nha, tt thì thích tiếng đàn ukulélé ... nghe nói ở bên đó có cô gái trẻ Taimane Gardner chơi ukulélé hay lắm, chú nhớ tìm nghe nha
cuối năm chú vià San José thì nhớ ới bố lynh và chị Ấu Tím

vui khỏe chú nha

tt

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Đời Đá Vàng - 06.12.2012 08:12:55
Đời Đá Vàng

Bạn thân

Những ngày lênh đênh trên biển từ Cali tới Hawaii tôi đã được nghe V.T. kể chuyện đời mình, một câu chuyện khiến tôi hiểu thế nào là khổ đau và hạnh phúc, thế nào là đời đá vàng.

Tháng Tư năm 1975 bạn ta đi tù "cải tạo" tưởng là một tháng như cộng sản nói nhưng thực tế là mút mùa lệ thủy. Sau ba năm, bạn ta nghe vợ đã vượt biên sang Mỹ, thấy việc gặp lại vợ con là việc không tưởng nên quyết định viết thư mở lời “trả tự do” cho vợ: "Hãy coi như là anh đã chết được 3 năm, và hãy coi như em cũng đã mãn tang chồng. Hãy quên anh đi và đừng chờ anh nữa. Hãy tìm một người tử tế để nương tựa và nuôi con nên người". Vợ bạn ta không những chẳng nghe theo, mà trái lại còn viết tặng những lời “âu yếm”: “Anh coi em là hạng người nào? Anh cứ yên trí ở tù, em sẽ thay anh nuôi con ăn học thành tài và luôn đợi chờ anh”.

Bạn ta nhận thư rất vui nhưng ngày qua ngày, năm qua năm ngày về cứ mù mịt. Chừng đó bạn ta thắm thía cái lời hứa “nuôi con ăn học thành tài” của vợ. Lời hứa chân thành nhưng vô tình cho thấy khoảng thời gian gặp lại còn lâu hơn anh có thể tưởng tượng. Yên trí ở tù cho đến khi con thành tài có nghiã là cho đến khi con lên 24, 25 tuổi mà hiện nay đứa nhỏ nhất lúc anh vào tù chỉ mới thôi nôi!

May nhờ thời thế đổi thay, cộng sản buộc phải trả tự do cho bạn ta sau 10 năm giam giữ. Thế là quan tư tàu thủy không còn chọn lựa nào khác hơn là hành nghề 10 năm về trước, làm một màn… lái ghe vượt biển chui, tìm lại vợ con ở bên kia đường chân trời.

Nếu câu chuyện chỉ có thế thì chẳng có gì đáng kể cho bạn nghe vì chúng mình đã biết hàng ngàn thảm cảnh với những gương hy sinh làm rơi nước mắt, mặc dù lần đầu tiên được nghe chồng khuyên vợ "Hãy đi lấy chồng vì coi như đã mãn tang", và vợ khuyên chồng cứ "yên trí ở tù"!

Sau 6 tháng ở trại tị nạn “Buồn Lâu Bi Đát”, bạn ta “đáp xuống” nước Mỹ và hoa cả mắt trước cảnh huy hoàng của phi trường và trước vô số con người ăn mặc sang trọng đang chờ đón thân nhân. Bạn ta nhận ra cha mẹ vợ lẫn trong đám người đứng đón và vội bước đến. Một người đàn bà tươi trẻ xa lạ ở đâu bỗng xuất hiện chắn ngang đường và mở choàng hai tay ôm lấy bạn ta. Bạn ta giật mình gạt tay người ấy ra và bước đến gần bà mẹ vợ lắp bắp hỏi: "Mẹ, vợ con đâu?" Có nhiều tiếng cười rộ của toàn gia đình 12 người đi đón bạn ta. Khi thấy bà mẹ đưa tay chỉ người vừa bị bạn ta gạt tay đẩy bật ra, bạn ta mới nhận ra đó đúng là người mình từng 4 năm đầu ấp tay gối… Tất nhiên lần này bạn ta ôm chặt người vợ hoàn toàn mới, vừa mừng rơi nước mắt vừa nói lời xin lỗi… Còn vợ của bạn ta thì thầm: “ Gặp anh ở nơi khác chắc em cũng không nhận ra. Đâu có ngờ chồng em ngày nay răng thì sún, ốm nhách ốm nhom, đen đúa, quê mùa…”

Bạn thân,

Hoàn cảnh sống đã thay đổi hình dáng con người, và mười năm xa cách khiến người ta không còn nhận ra nhau, thế nhưng nhà tù tại rừng núi Bắc Việt cũng như đời sống êm ấm tại Hoa Kỳ không thay đổi đươc tình yêu chồng vợ. Xin chúc mừng bạn ta. Và nhân ngày lễ Thanksgiving xin gủi lời cám ơn tới đất nước đã mang tới cho chúng mình một đời sống thanh thản để cho chúng mình có cơ hội ngồi trên du thuyền đi lại đường biển xưa, nhớ về những thăng trầm của cuộc đời.

Tình thân,

Ngụy Xưa
Nov. 23, 2012

P/S: Cám ơn bạn VT đã chỉnh sửa bài viết để câu chuyện đúng với sự thật.

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: Đời Đá Vàng - 06.12.2012 12:26:06



Chào anh Nguỵ Xưa,

Mỗi lần anh đi về là có chuyện để kể. Nghe chuyện này cứ như là cổ tích. Hiếm quý lắm trong đời này phải không anh?

Nhưng còn chuyện chuyến đi của anh ra sao?

NH đang chờ nghe đây.


Thấy anh viết bài và dạo diễn đàn chắc là anh đang vui và mạnh



Nguyệt Hạ



NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Đời Đá Vàng - 07.12.2012 03:25:02

Nghe chuyện này cứ như là cổ tích. Hiếm quý lắm trong đời này phải không anh?

Anh VT là một trong những người may mắn trong cuộc đời này, nhưng cũng có người bạn khác của NX gặp cảnh đau xót vô cùng:

Khi anh về hoa rơi trên lối cũ
Chim đã xa rừng và lá đã thay màu
Mây cũng buồn bay đi viễn xứ
Và chúng mình thôi không còn có nhau.


Khi ra khỏi trại tù cải tạo sau hơn 10 năm, gia đình đã vượt biên và người vợ đã gá nghiã với người khác bên trời Âu, anh bạn của NX tha tấm thân tàn sang Mỹ và chết trong vòng tay bạn bè. Mỗi lần quét sân thấy hoa rơi trên lối đi là NX lại nhớ bạn, nhiều khi đến thẫn thờ.

Cầm tù và hành hạ những người chiến binh sau cuộc chiến là một tội tác không thể tha thứ.

Cám ơn NH đã chia sẻ cảm nghĩ.

Tình thân,

NX

Ct.Ly

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: Trở Lại Bến Xưa - 07.12.2012 04:04:40
.




Trở Lại Bến Xưa,ghé thăm anh .Đọc bài và chúc anh vui khoẻ .

Khi viết về một ngày xưa kỷ niệm có nghĩa là làm việc với trí nhớ


( Xin gửi lời thăm trí nhớ của anh ....... )



NgụyHúc.


.

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Trở Lại Bến Xưa - 10.12.2012 17:59:07
tt chào chú NX,
chú đi Hà Vai có vui không?
bài viết của chú có hậu, câu chuyện anh Nam của tt thì buồn nhiều hơn vui ah ...
tt chúc chú luôn vui khỏe trong những ngày cuối năm

bo chào chị Nguyệt Hạ, Công tử Lỳ và anh Nguỵ Húc

tt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2012 18:00:12 bởi thiên thanh >

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Trở Lại Bến Xưa - 11.12.2012 02:01:03

chú đi Hà Vai có vui không?
bài viết của chú có hậu, câu chuyện anh Nam của tt thì buồn nhiều hơn vui ah ...

Hi TT,

Hawaii thì hầu như ai cũng biết, và chú cũng đã ghé thăm vài lần. Vẫn không có gì khác xưa, Waikiki beach thì lúc nào cũng vui nhộn, nhưng lần này đi bằng tàu biển nên ban đêm tới gần sát bờ đảo lớn, thấy lava ngoài miệng núi lửa đỏ rực, coi lạ mắt. Cũng tới thăm miệng của một núi lửa inactive từ 400 năm nay nhưng khói vẫn bốc lên mịt mù. Tới gần mới thấy thán phục thiên nhiên.

Nhà văn VT bạn chú gặp nhiều may măn, nhọc nhằn 10 năm nhưng được đền bù bằng một đòi sống êm đềm lúc về già. Anh Nam của tt và hàng ngàn người khác không được may mắn như thế , thôi thì cứ coi như số phận.

Nhân mùa lễ hội, thân chúc tt và gia đinh một mùa Xmas vui tươi, và một năm mới chan hoà hạnh phúc.

Tình thân,

Chú NX
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2012 05:03:39 bởi NgụyXưa >

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Bẻ Kiếm Bên Trời Tưởng Đã Quên - 22.12.2012 07:39:35
Bạn thân,

Gần cuối năm tôi nhận được nhiều email và điện thoại của bạn bè xa gần, nhất là những người bạn từ thời trung học tưởng như đã chìm vào chân mây, chợt hiện về nói cười như thể chưa bao giờ xa nhau.

Sau năm cuối cùng của thời trung học tại Đà Lạt chúng tôi bùi ngùi chia tay mỗi đứa đi một phương. đứa may mắn xuất ngoại, đứa về Sài Gòn tiếp tục con đường học vấn, đứa ra Nha Trang vì mơ mộng hải hồ, đứa tình nguyện vào trường Võ Bị làm người lính chiến vì lúc bấy giờ VN còn đang trong thời loạn ly.

Chia tay rồi hầu như khó gặp nhau, vui khi nghe được tin nhau qua bạn bè, buồn khi đọc được những dòng cáo phó/phân ưu trên báo vì bạn mình đã vị quốc vong thân, như Vinh, như Dung, như Chính … và vài người nữa tôi không còn nhớ tên.

Những người may mắn như Lạc, tốt nghiệp ở ngoại quốc về, vợ đẹp con khôn và đầy danh vọng, tuy nhiên cũng có những người không biết có được gọi là may mắn hay không mặc dù tốt nghiệp tiến sĩ về khoa học không gian tại UCLA như Cường nhưng “mát giây” nên chẳng làm được gì cho đời.

Thằng bạn điên đó vào cuối năm thường gọi cho tôi nói chuyện độ chừng … vài tiếng đồng hồ về thuốc men nó đang nghiên cứu để chữa bệnh cho chính nó vì bác sĩ nào cũng bó tay, hay có lúc vui hơn, nói về Trang Tử, về người đàn bà quạt mồ, và vài chuyện người ta điên chứ nó không điên! Tôi yên lặng nghe để rồi bùi ngùi nhớ tới những ngày hai đứa sống với nhau trên thành phố cao nguyên, khi nó còn sáng suốt, biết gẩy đàn madoline, cours cô Thái trắng sau nhà.

Bạn thời trung học của tôi cũng có những người sống trầm lắng như Hoa, một đời bận rộn với phấn trắng bảng đen, lấy vợ sinh con và đang chờ chết già, như Hùng công tử bột, làm lính cậu khi còn ở VN, và bây giờ ở Cali, chờ cuối tuần đi đánh chắn với mấy bà già gần đất xa trời, nếu không bận lên chùa làm chân hộ niệm cho mấy ông sư! Hùng này tôi gọi là Đông Phương Hùng vì nó mới lấy vợ được vài tháng đã chia tay, thế nhưng nó là thằng bạn dễ thương dù đầu đã bạc nhưng gặp tôi nó vẫn “mày tao”, và chỉ nhe răng cười, hoặc cùng lắm là chửi “tiên sư mày”, mỗi khi tôi hỏi nó là hôm nay có đi “thăm chị Mão” hay không. Nếu bạn cũng già như tôi thì chắc bạn biết chị Mão là người nuôi em út ở Gò Vấp khi xưa, thời còn VNCH!

Không thể nào tôi kể ra đây được hết về những người bạn của những ngày tháng cũ. Tắc Huỳnh và tôi đêm qua điểm danh những đứa đã có một thời là học trò cụ Trứ, thày Hiếu, thày Kim, thày Phụng … dưới mái trường THĐ, Đà Lạt, và ngậm ngùi nhắc tới những người, thày cũng như trò, đã không còn trên thế gian. Tắc vừa mới liên lạc được với tôi qua Nghiã, hẹn tới Carlsbad thăm tôi vì:

Mười năm tìm kiếm may mà gặp
Bẻ kiếm bên trời tưởng đã quên.


Tắc này là cựu sinh viên trường Võ Bị Quốc Gia, từ ngày tan hàng vẫn ngậm ngùi với nỗi buồn của kiếp người lính chiến lưu vong.

Bạn thân,

Hôm nay là ngày cuối cùng của mùa thu, mùa thu dịu êm cho tôi yêu thương. Tôi yêu thương mùa thu cũng như tôi yêu thương những người bạn của thời thanh xuân dưới cùng một mái trường. Mai này là mùa đông khắc nghiệt, thời gian khó khăn cho những bạn đang bước vào tuổi vàng thế nhưng mong là bạn lúc nào cũng vẫn vui, cũng vẫn yêu đời. Chúng mình đã trải qua bao nhiêu thăng trầm của để có được ngày hôm nay cho chúng mình ngồi đây thương nhớ nhau, dù bạn ở xa hay gần, phải thế không bạn thân?

Merry Christmas & Happy New Year.

Ngụy Xưa
Dec. 20, 2012


dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Bẻ Kiếm Bên Trời Tưởng Đã Quên - 22.12.2012 11:33:10
..



Bẻ Kiếm Bên Trời Tưởng Đã Quên _

___________________________________




Ghé thăm anh ở buổi sáng sớm.Đọc những hàng chữ mà anh nhắc về bạn bè : Người đã khuất,người còn ở lại .Đời sống là một vòng quay.

Xin anh đừng bẻ kiếm bên trời như tráng sĩ thời xưa.

Thay vì dùng súng,dùng kiếm thì bây giờ mình dùng cây bút và phím chữ anh nhé.Viết là một đam mê hay là một bổn phận há anh Nguỵ Xưa ?



Chúc anh và gia đình một mùa giáng sinh thanh bình.


NgụyHúc.


_____

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Bẻ Kiếm Bên Trời Tưởng Đã Quên - 22.12.2012 16:09:46
chứ Nguỵ Xưa ơi !

chú đã về lại San Jose,
tấm thiệp thay lời tt gửi đến chú và các cô chú anh chị em của Trở Vê Bến Xưa





NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Bẻ Kiếm Bên Trời Tưởng Đã Quên - 22.12.2012 23:41:48
Cám ơn anh Sơn và thiên thanh đã vào thăm. Thân chúc những ngày vui cuối năm. Merry Xmas & Happy New Year.


Viết là một đam mê hay là một bổn phận há anh Nguỵ Xưa ?


Đam mê thì đúng rồi, anh Sơn. Đôi khi NX cũng thấy cần phải viết ra những điều mình suy nghĩ, nhất là cho tuổi trẻ mai sau. Nhớ lại trước đây trong một dịp tranh cử tổng thồng Hoa Kỳ NX đã gay gắt tranh luận với một số người trên diễn đàn Đ/T về chiến tranh VN và về vai trò của người lính VNCH, dù biết rằng khó có thể thuyết phục được những người đã có định kiến. Chỉ là niềm trăn trở của người cầm bút, phải thế không anh Sơn?

Tình thân,

NX

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
RE: Bẻ Kiếm Bên Trời Tưởng Đã Quên - 30.12.2012 15:18:51
Anh NGỤY XƯA thân mến,
Đọc chuyện ĐỜI ĐÁ VÀNG của anh, tôi thật sự xúc động, có lẽ đó là do " đồng thanh tương ứng" chăng? Xin cảm ơn anh đã ôn lại cho nhau một quãng đời mà trong chúng ta không ai dễ gì quên.
Tôi rất vui, khi được biết anh có thời gian để đi đây đi đó, gặp gỡ anh em chiến hữu ngày xưa.
Xin chúc anh cùng gia quyến một mùa Giáng Sinh an lành và Năm Mới hạnh phúc.
Thân ái

Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Ct.Ly

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Bẻ Kiếm Bên Trời Tưởng Đã Quên - 31.12.2012 09:26:14

Đọc chuyện ĐỜI ĐÁ VÀNG của anh, tôi thật sự xúc động,

Cám ơn Kiều Giang đã vào chia sẻ cảm nghĩ. Thân chúc KG một năm mới 2013 an vui và thịnh vượng.


Khi đã mang kiếp " cầm ca " rồi là phải là đam mê phải không anh Nguỵ Xưa

Đam mê từ khi còn trẻ, và bây giờ vẫn đam mê. Tuần rồi nghe Thiên Kim hát "Kiếp Đam Mê", ngơ ngẩn nghĩ sao mà giống tâm sự của mình.

Thân chúc cô Lỳ năm mới an vui, gập nhiều may mắn trong công việc. Cũng cầu mong 2013 phòng Văn sẽ có thêm nhiều cây viết mới.

Tình thân,

NX

TB: Về nhà sớm hơn dự định vì có chuyện riêng. Sẽ phụ Ly một tay khênh bài vào thư viện như thường lệ. New Year Eve cô Lỳ cứ việc say quên đường về.

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
HAPPY NEW YEAR 2013 - 01.01.2013 03:37:54






Nâng ly chúc anh và gia đình một năm mới an lành.

Thân mến,
Nguyệt Hạ






thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: HAPPY NEW YEAR 2013 - 01.01.2013 16:21:01
Năm Mới nhiều sức khỏe và niềm vui chú Ngụy Xưa ơi




NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Mùa Xuân Yêu Thương - 09.01.2013 04:11:10
Mùa Xuân Yêu Thương

Bạn thân,

Với đa số các bạn thì Tết này là cái tết tha hương thứ 37, nhưng thực ra ngày xưa khi còn ở quê nhà cũng chẳng có mấy khi chúng mình được ăn Tết với gia đình, nếu không lênh đênh ngoài biển thì cũng đâu đó miền sông nước Cửu Long hay Năm Căn, Cà Mâu, góc biển chân trời. Nhớ lại những ngày Tết xa nhà đó, vài năm trước đây tôi ngậm ngùi viết bài thơ “Thủy Thủ Đón Giao Thừa”, trong đó có những câu:

Mười năm gác núi sông cùng biển
Chẳng được gì hơn một mối sầu.


Áo trận chứ đâu nào áo mới
Sương gió nên mầu đã bạc phai


để nhớ đến những giây phút buồn bã đón giao thừa bằng những cơn say lãng đãng cùng với bạn bè. Nhớ nhất là ngày Tết tha hương ở Philadelphia năm 1964, say mèm nên Pháp khóc hu hu vì nhớ vợ nhớ con, và Tính ngất ngư đòi “giết mày cho con mày mồ côi”! Giết ai ngay cả Tính cũng không biết vì khi tỉnh lại chẳng còn nhớ được mình đã nói gì, nhưng có lẽ là anh cố vấn Mỹ vì lúc đó chúng tôi đang tham dự huấn luyện ngoài khơi, bị mấy anh da đỏ “quay” phờ người.

Không phải mùa xuân nào cũng u buồn, mùa xuân đáng nhớ nhất của tôi là môt mùa xuân yêu thương. Trước Tết vài ngày tôi viết lá thư tình cho một cô sinh viên trường Dược, kẹp vào trong tờ đặc san của đơn vị, rụt rè đưa tặng người mình thầm yêu rồi vội vàng ra về không dám chờ cô ta trả lời. Ngày mồng một Tết tôi trở lại, nhìn cô ta như có trăm ngàn điều muốn hỏi để thấy cô ta thẹn thùng cúi mặt nói nhỏ “Em sao cũng được”, câu nói “lãng xẹt” nhưng với tôi là một lời tình tứ nhất đời. Những ngày Tết năm đó là những ngày vui, K. và tôi ngồi dựa vai nhau chơi bài với các anh chị em trong nhà, trước con mắt thất vọng của những người con trai cũng yêu K. tới thăm, và sự ngạc nhiên của bố mẹ K., vì K. đã chọn anh chàng lính thủy làm người yêu thay vì bác sĩ, giáo sư hay một nhân sĩ có địa vị xã hội cao hơn người mà sự nghiệp chỉ là những tháng ngày xa xăm.

Những tháng ngày xa xăm vì chỉ một tuần sau những ngày vui ngắn ngủi đó tôi phải lên đường qua Newport, Rhode Island, công tác gần hai năm. Những lá thư tình hơn một tuần mới tới tay nhau đã gắn liền chúng tôi những ngày xa cách, và khi tôi trở về K. vẫn còn đó đợi chờ, để rồi một năm sau đó chúng tôi làm lễ thành hôn vào một ngày giáp Tết, lên Đà Lạt với gia đinh, hưởng trọn những ngày xuân yêu thương với hoa đào trong gió lạnh mơn man.

Bạn thân,

Trước đây tôi đã kể với bạn về những “Mùa Thu Yêu Thương”, mùa se lạnh trữ tình có lá vàng bay và những vòng tay quấn quít cho những mối tình ngọt ngào, và tôi cũng đã có những mùa hè nóng bỏng đam mê, thế nhưng mùa xuân với tôi mới thật sự là mùa yêu thương. K. và tôi đã có nhau bên đời đến Tết này là đúng 40 năm. Bốn mươi năm là một khoảng thời gian dài, thế nhưng vẫn còn rất ngắn so với hôn nhân của những ông bà cụ Việt Nam, trong đó có bố mẹ tôi. Con đường chúng tôi đi còn rất xa cho chúng tôi dựa vai nhau.

Năm năm trước, vào ngày anniversary thứ 35, tôi viết cho K. một bài tùy bút ngắn, có đoạn:

“Bây giờ em biết anh uớc mơ gì không? Vẫn là giấc mộng bình thường,! Anh không bao giờ muốn bôn ba nữa, để chiều chiều em tới sở đón anh về, trên xe vợ chồng kể cho nhau những chuyện nhỏ nhặt trong ngày. Tối đến chia nhau chiếc sofa, cười nghiêng ngả với ‘Two and A Half Men’, hay tựa vào nhau xem những phim tình cảm nhẹ nhàng, nghe những ca khúc êm đềm của những ngày tháng cũ! Anh muốn ở bên em để thỉnh thoảng còn lau cho em dòng nước mắt mỗi khi em xem phim bộ Đại Hàn, bàn với em về cuốn sách mượn từ thư viện mà hai đứa vừa đọc xong, hay đôi khi chỉ là ngồi yên lặng dựa vai nhau!”

Xin chia sẻ với các bạn một chút riêng tư, và cũng xin chúc các bạn một mùa xuân tràn đầy yêu thương.

Tình thân,

Ngụy Xưa
Jan. 8, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2013 11:23:24 bởi NgụyXưa >

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Một Ngày Vui BUồn - 20.01.2013 02:38:51
Một Ngày Vui Buồn

Bạn thân,

Hôm nay với tôi là một ngày vừa vui vừa buồn. January 19 là ngày anniversary của chúng tôi, ngày này 40 năm trước K. và tôi có nhau bên đời, dựa vai nhau trải qua những thăng trầm của cuộc sống, cũng như đã có với nhau những ngày hạnh phúc yên vui. Các con tôi hôm qua gửi quà và thiệp chúc mừng “mong là bố mẹ có thêm 40 năm nữa bên nhau”. Khó mà có được một hạnh phúc vĩnh cửu, nhưng những gì chúng tôi có cũng đủ để cho chúng tôi cám ơn trời, và cám ơn đời.

Thế nhưng cũng ngày này 39 năm xưa tôi ngồi khóc bên bờ đại dương khi nghe tin Hoàng Sa đã mất vào tay Trung Công, Ngụy Văn Thà đã theo tàu Nhật Tảo chìm vào lòng biển xanh. Tôi vào lớp như người mất hồn, cúi đầu hiu hắt, không nghe được lời giảng của thày, trái với ngày thường mắt lúc nào cũng mở lớn, vung tay phát biểu ồn ào! Giáo sư Trahan cũng nhin tôi với cặp mắt buồn, ông vừa giảng bài vừa đi lang thang trong lớp, và khi đi ngang chỗ tôi ngồi, ông nhẹ bóp vai tôi. Nước mắt tôi lại ưá ra, và tôi bỏ ra ngoài, dựa lưng vào tường lau dòng nước mắt cho quê hương.

Năm nào vào ngày này tôi vẫn còn thẫn thờ, nhất là vào năm nay, khi đọc tin những người trẻ tại quê nhà thả 74 đoá hoa đăng trên sông Hồng để tưởng niệm những người đã hy sinh, cố gắng giữ gìn một mảnh đất của ông cha. Mong là tuổi trẻ sẽ theo gương người xưa, đứng lên giữ lấy quê hương.

Hôm nay tôi còn có thêm một nỗi buồn. Mai Quang Nẫm, con trâu hiền lành của Đệ Nhất Bảo Bình, đã trở về với cát bụi. Báu và Thủ đã thay mặt anh em tới Denver để chia buồn với gia đinh, còn tôi, tôi ngồi đây viết những dòng này gửi bạn, cũng như tôi đã từng viết về Nẫm, người cựu SQHQ đạp xích lô nuôi con thuở nào: http://vinasoft.com/GuiBanMienXa.htm#_Toc345414803 .

Vẫn biết ở vào tuổi chúng mình trở về với cát bụi chỉ là chuyện thường tình, thế nhưng tôi vẫn có niềm đau vì những chia lià.

Tôi có nhiều bạn, bạn thật ở ngoài đời và bạn ảo biết nhau qua văn chương. Hôm qua Tr. đến thăm tôi, cô bé tôi quen trên điễn đàn gần mười năm, từ lúc Tr. mới tốt nghiệp đại học cho đến bây giờ đã tay bồng tay mang. Tr. chỉ là một trong số những bạn ảo đã trở thành bạn thật ngoài đời với tình thân thật đậm đà, thế nhưng cũng có những người tôi quen biết đã chìm vào chân mây, để mỗi lần nhớ đến tôi vẫn còn tiếc nuối khôn nguôi.

Bạn thân,

Những tình cờ đưa đẩy cho chúng mình gặp gỡ, nhưng sóng gió của cuộc đời chia xa bạn và tôi. Tôi chưa bao giờ quên bạn cũ, nhất là vào những lúc như ngày hôm nay, khi tâm hồn chùng xuống vì tiếc thương. Thân chúc bạn những ngày vui, dù bạn đang ở đâu đó gần bên tôi, hay xa tuốt bên kia đường chân trời.

Tình thân,

Ngụy Xưa
Jan. 19, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 11:35:05 bởi NgụyXưa >

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
RE: Một Ngày Vui BUồn - 20.01.2013 21:21:16

Anh NGỤY XƯA thân mến,
Đọc mấy dòng tâm sự của anh làm tôi rất xúc động. Năm 1974, tôi đang dạy tại một trường cấp 3 ở miền Trung. Ngày 20/01, buổi sáng lên lớp, trước khi bắt đầu giờ giảng, tôi cho cả lớp đứng lên, dành một phút mặc niệm cho Anh NGỤY VĂN THÀ cùng 74 chiến sĩ Hải quân VNCH đã anh dũng hy sinh trước quân thù.
Gần đây, để tưởng nhớ anh nGỤY VĂN THÀ và đồng đội, tôi có làm bài thơ ngắn, post lên đây, anh đọc, như một kỷ niệm, anh nhé:

VĨNH BIỆT EM
VÀ ĐỒI CỎ MAY

( Họa bài thơ "Xa đồi cỏ may" của Thạch Thảo)
Để tưởng nhớ Thiếu tá Huỳnh Văn Thà cùng các chiến sĩ HQ-VNCH
đã hy sinh ở Hoàng Sa ngày 19-01-1974


Hoàng hôn nhuộm tím chân trời
Em tôi ngồi đợi bên đồi cỏ may
Hoa buồn. Áo mỏng gió lay
Anh làm mây trắng gục đầu bên em


Làm sao anh được bắt đền !
Hoàng Sa xa lắm ! Bồng bềnh cỏ may
Hóa thân làm ngọn gió bay
Hồn anh kết chặt tóc mây em rồi

Xa em tất dạ bồi hồi
Hải âu tung cánh - lưng trời nhớ thương
Bóng thù bao phủ trùng dương
Tàu anh chìm giữa cung đường cỏ may

Yêu nhau - còn giấc mơ dài
Xin em ráng giữ bông may tím bầm
Anh ra đi - tổ quốc cần !
Đảo xanh ngàn kiếp trầm ngâm nhớ người .
SAIGON 25/01/2011
(Đăng trên VNTQ ngày 26/11/2012)

< Sửa đổi bởi: Kiều Giang -- 26.11.2012 22:49:54 >

_____________________________
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: Một Ngày Vui BUồn - 21.01.2013 04:21:37
..




Anh Nguỵ Xưa thân ái.


Ghé vào nhà,đọc Một Ngày Vui Buồn của anh . Ngồi yên đọc để hiểu thêm về tình thân là một chỗ êm ả ,gắn bó của con người.

Từ ngày kỷ niệm sinh nhật của điều gắn bó mà anh đã giữ gìn là điều đẹp.Còn khi anh ngậm ngùi tiếc nhớ bạn bè là điều quý ( những người ra đi đã không mất anh.Anh giữ họ ở lại trong anh... )


Vài hàng tâm tình cùng anh.
Chúc anh và gia đình an mạnh.



Tình thân.





đăng sơn.fr

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Một Ngày Vui Buồn - 21.01.2013 09:50:26

Ghé vào nhà,đọc Một Ngày Vui Buồn của anh . Ngồi yên đọc để hiểu thêm về tình thân là một chỗ êm ả ,gắn bó của con người.

Từ ngày kỷ niệm sinh nhật của điều gắn bó mà anh đã giữ gìn là điều đẹp.Còn khi anh ngậm ngùi tiếc nhớ bạn bè là điều quý ( những người ra đi đã không mất anh.Anh giữ họ ở lại trong anh... )

Cám ơn anh Sơn đã vào đây chia sẻ tâm tình. Anh nhớ giữ gìn sức khoẻ, viết đều tay cho mọi người thưởng thức những bài độc đáo của anh.

Tình thân.


Anh NGỤY XƯA thân mến,
Đọc mấy dòng tâm sự của anh làm tôi rất xúc động. Năm 1974, tôi đang dạy tại một trường cấp 3 ở miền Trung. Ngày 20/01, buổi sáng lên lớp, trước khi bắt đầu giờ giảng, tôi cho cả lớp đứng lên, dành một phút mặc niệm cho Anh NGỤY VĂN THÀ cùng 74 chiến sĩ Hải quân VNCH đã anh dũng hy sinh trước quân thù.
Gần đây, để tưởng nhớ anh NGỤY VĂN THÀ và đồng đội, tôi có làm bài thơ ngắn, post lên đây, anh đọc, như một kỷ niệm, anh nhé:

Cám ơn anh Kiều Giang đã chia sẻ tâm tình và bài thơ đặc biệt viết cho Nguỵ Văn Thà. Nhân đây cũng xin gửi anh bài thơ tôi vừa nhận được qua email của một người từ Hà Nội, viết theo tâm sự của bà quả phụ Nguỵ Văn Thà, bài thơ mộc mạc nhưng đầy nỗi nhớ thương:

LỜI THƯƠNG TỪ BÀ QUẢ PHỤ NGỤY VĂN THÀ
(Phỏng theo lời kể của bà Huỳnh Thị Sinh)

Anh ơi nhớ chăng?
Hôm đó ra đi anh đã quay về mấy bận
Nói đang sửa tàu hư, rồi anh gọi em hoài!
Từ chung cư Nguyễn Kim ngó xuống nhìn
Em đã thấy anh xách va li quay lại
Và gọi với lên “Tàu còn sửa đến mai!”

Nhưng tàu sửa xong ngay và anh đi, đi mãi
Đi đến tận bây giờ rồi ở mãi “Chốn Bồng Lai”!
Em đã quen với những cuộc ra đi như vậy
Nay Vũng Tàu, Nha Trang mai Đà Nẵng, Hoàng Sa
Được ở nhà mươi hôm anh chăm sóc ba con gái
Đứa chín tuổi, đứa sáu năm còn bé út lên ba
Các con cũng đã quen với những chuyến xa ba
Nên mỗi lần chia tay không đứa nào dám khóc
Chỉ bé lớn một lần ngồi cầu thang lau nước mắt
Bị bé út “lêu lêu” làm chị nó phải cười xòa

Nhưng cái lần cuối này anh đi em thấy điềm rất lạ
Anh đứng dưới sân nhìn lên mắt như đẫm lệ nhòa
Anh đi rồi làm suốt đêm em không sao chợp mắt
Vì có tin quân mình đang đụng giặc tại Hoàng Sa!
Chiều hôm sau tin báo về
Anh đã bị giặc bắn chìm cùng tàu HQ10 – Nhật Tảo!
Sau khi đã phá tan hai chiến hạm của giặc Tàu

Nhưng trừ con lớn, hai đứa sau vẫn không hề hay biết
Ngày nào chúng cũng ngồi chờ: “Ba của chúng con đâu?”
Em khôn xiết khổ đau tháng ngày ngồi ngóng đợi
Và hy vọng thời nay Trời còn có phép màu
Giúp kéo tàu Hộ Tống Hạm lên đưa anh về một buổi
Thăm lại các con thơ cho chúng vợi buồn đau!

Anh ơi!
Ba mươi chín năm rồi! Anh đã tròn tuổi bảy mươi
Các con của chúng ta nay cũng đã thành gia thất
Nhưng em không thể nào tin là anh yêu đã mất
Vì đêm nào em cũng nghe tiếng anh gọi: “Em ơi!”

Khi đươc trở về trời, ai cũng cần nấm đất
Để vợ con ngày tết, ngày mất còn có chỗ cắm nhang
Nay anh nằm dưới biển sâu nơi giặc Tàu cưỡng chiếm
Ba mươi chín năm trời hồn xác dạt lang thang!

Không có anh nhưng vì còn các con, em phải sống!
Rồi bán dần thứ nọ thứ kia để nuôi chúng trưởng thành
Nay nhà ở cũng đang phải chờ, mấy năm liền thuê trọ
Nên chưa có chỗ đặt bàn thờ để treo ảnh của anh!

Anh Thà ơi!
Em nhớ lắm ngày xưa mỗi lần về nghỉ phép
Anh đưa cả bốn mẹ con em tới phố Nguyễn Tri Phương
Ăn ốc luộc chấm mắm gừng mồm út cay bật khóc
Anh cười hiền ôm dỗ con ngó phụng phịu mà thương!

Ôi ước gì em và các con được một lần ra đảo
Để thả 74 vòng hoa tang trên biển cả bao la
Nguyện cầu hương hồn 74 các anh được về quê ăn tết
Để các anh thôi bị giặc Tàu xéo dày giữa Hoàng Sa!

Đến mùa bão, ngư dân ta hay vào Hoàng Sa lánh nạn
Vẫn thường bị quân Trung Quốc đuổi ra giữa biển khơi
Hồn các anh có thiêng xin hãy cứu đồng bào gặp nạn
Vì dân Việt Nam mình còn khổ lắm, các anh ơi!

Ôi giá em đưa được anh về Trảng Bàng như anh từng ao ước
-Nếu anh hi sinh, xin em để xác anh được về lại quê nhà!
-Để được nằm gần má, gần ba, gần ông bà nội ngoại!
Có ai ngờ xác anh nay trôi dạt mãi Hoàng Sa!

Em không dám mơ các anh sẽ được vinh danh, tạc tượng
Mà chỉ ước biển đảo quê hương không còn giặc xâm lăng!
Cho đất nước bớt lầm than, dân thôi phải bị lao tù oan trái
Để Hoàng Sa sớm trở về Đất Mẹ Cửu Long Giang!

Hà Nội, 18/1/2013
Ts. Đặng Huy Văn

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
RE: Một Ngày Vui Buồn - 21.01.2013 16:52:54
Anh NGỤY XƯA thân mến
Nói thật là tôi không ngăn đợc nước mắt khi đọc bài thơ này, đặc biệt là bài thơ được một người trí thức HÀ NỘI viết và gửi cho anh
Điều đó làm tôi lại thấy vui. Nghe đâu có một số trí thức Hà Nội và Sài Gòn đề nghị nhà nước công nhận những chiến sĩ HQ VNCH hy sinh năm 1974 ở HOÀNG SA là liệt sĩ. Nhưng có lẽ điều ấy còn lâu lắm!
Xin chúc anh có nhiều niềm vui.
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
RE: Một Ngày Vui BUồn - 22.01.2013 03:49:36

Trích đoạn: NgụyXưa

Một Ngày Vui Buồn


Tôi có nhiều bạn, bạn thật ở ngoài đời và bạn ảo biết nhau qua văn chương. Hôm qua Tr. đến thăm tôi, cô bé tôi quen trên điễn đàn gần mười năm, từ lúc Tr. mới tốt nghiệp đại học cho đến bây giờ đã tay bồng tay mang. Tr. chỉ là một trong số những bạn ảo đã trở thành bạn thật ngoài đời với tình thân thật đậm đà, thế nhưng cũng có những người tôi quen biết đã chìm vào chân mây, để mỗi lần nhớ đến tôi vẫn còn tiếc nuối khôn nguôi.

Bạn thân,

Những tình cờ đưa đẩy cho chúng mình gặp gỡ, nhưng sóng gió của cuộc đời chia xa bạn và tôi. Tôi chưa bao giờ quên bạn cũ, nhất là vào những lúc như ngày hôm nay, khi tâm hồn chùng xuống vì tiếc thương. Thân chúc bạn những ngày vui, dù bạn đang ở đâu đó gần bên tôi, hay xa tuốt bên kia đường chân trời.

Tình thân,

Ngụy Xưa
Jan. 19, 2013


có ai đó nói với tt một điều ... khi mình cảm thấy buồn vì mất đi một người bạn thì không phải tình cảm mình bị đánh mất hụt hẫng mà là mình còn đầy tình cảm dành cho người bạn đó ... phải không chú

tt cảm ơn những bài đọc nhẹ nhàng mà đậm tình của chú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2013 03:54:42 bởi thiên thanh >

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Tình Yêu Từ Nơi Xa Cách - 07.02.2013 09:51:35

tt cảm ơn những bài đọc nhẹ nhàng mà đậm tình của chú

Cám ơn thien thanh, hôm nay mời thiên thanh đọc "Tinh Yêu Từ Nơi Xa Cách".

Tình thân,

NX

***

Tình Yêu Từ Nơi Xa Cách

Bạn thân,

Sáng nay phải đi tới post offcice để gửi sách cho một người ở xa. Từ nhà ra post office phải qua vài con dốc sương mù dày đặc, ngày xưa tôi in tập truyện “Về Nơi Mù Sương” đâu có ngờ có một ngày tôi đã thực sự về một nơi đầy sương mù vào mùa đông. Sương chỉ làm cho cảnh đẹp thêm não nùng, và thường tan vào buổi trưa, trả lại tia nắng cuối ngày nên nơi đây ít khi lạnh lẽo, nhất là đối với tôi, trong lòng lúc nào tràn ngập yêu thương. Yêu người và yêu đời, bạn biết mà, phải không?

Hôm qua tôi thật xúc động khi một bạn miền xa nói với tôi về cảm nghĩ khi đọc “Tình Thư Từ Mười Ngàn Dậm Xa”, và hỏi tôi mối tình đó có thật hay không. Tôi mang sách của mình ra đọc lại, và thấy tâm tình của mình nguyên vẹn như ngày nào. Bạn biết đó là câu chuyện không có thật nhưng tâm tình tôi viết trong đó, tâm tình của những người yêu nhau nhưng sống xa nhau, thì rất thật. Khi lang thang trên nét viết “Tình Thư Từ Mười Ngàn Dậm Xa” cùng với một nhóm bạn văn, tôi đầu có ngờ câu chuyện tình tạo dựng để bày tỏ tấm lòng của những người trẻ sinh ra và lớn lên tại hải ngoại nhưng vẫn còn nghĩ đến Việt Nam, vẫn còn đi tìm một quê hương, lại gây xúc động cho những người yêu nhau trong xa cách. Tôi cũng đã từng yêu người ở bên kia bờ đại dương , cũng đã từng mòn mỏi mong chờ thư người yêu hàng ngày, cũng đã từng viết trăm thương ngàn nhớ nên tôi hiểu được nỗi niềm của người bạn vừa quen.

Hôm cuối tuần vừa rồi tôi nhận được một cú điện thoại từ bên Pháp. Người gọi cho tôi là bà mẹ một cậu con trai quen biết tôi qua văn chương. Bà mẹ biết tôi nguyên là Sỹ Quan Hải Quân thời VNCH nên xin hỏi thăm tôi về một người. Giọng bà ta bùi ngùi “không biết bây giờ anh ấy có hạnh phúc không”. Tôi biết bà ấy hỏi chỉ để mà hỏi chứ không cần câu trả lời, và thật tình tôi cũng không biết mối liên hệ giửa bà ấy và bạn tôi ra sao, nhưng tôi cảm nhận rõ ràng tình cảm của người đàn bà ấy qua lời hỏi thăm. Khi người ta thật sự yêu nhau thì chỉ một ánh mắt, một nụ cười, một câu nói thân tình cũng đủ biểu lộ, không cần phải nói ra hết những gì rất thật trong lòng, bạn đồng ý với tôi không?

Bạn thân,

Tôi không biết là Th. sẽ nghĩ sao khi tôi cho bạn ta biết là có một người con gái ngày xưa vẫn còn đang nhớ tới mình. Chắc là bạn ta thanh minh thanh nga loạn cào cào là làm gì có (sợ vợ đập cho một trận mà ), nhưng tôi biết lúc nào đó một mình đứng ngoài bờ biển, nhìn về chân trời xa, bạn ta cũng sẽ nhẹ thở dài luống tiếc những ngày vui. Dù chỉ yêu nhau một tháng hay một năm để rồi xa cách nhau một đời, những ngày tháng đó vẫn là một đoạn ân tình sâu lắng, để nhớ để quên trong những ngày vàng còn lại của bạn ta.

Tình thân,

Ngụy Xưa
2/6/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2013 10:15:49 bởi NgụyXưa >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: Tình Yêu Từ Nơi Xa Cách - 08.02.2013 01:55:50
..




Chào anh NgụyXưa.


Rất thích bài viết mơí của anh.Đọc để mặn mà,để cảm thông.

Có thể đs sẽ chớp bài TìnhYêuNơiXaCách này về nhà để có thể bắt chước anh viết một bài về Tình Yêu.

Chúc anh vui và có nhiều sáng tác mơí.


Tình thân.



NgụyHúc

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: Tình Yêu Từ Nơi Xa Cách - 08.02.2013 02:35:35

Có thể đs sẽ chớp bài TìnhYêuNơiXaCách này về nhà để có thể bắt chước anh viết một bài về Tình Yêu.

Mau lên có người nóng ruột đó. Đừng hỏi NX là ai đợi nhé.

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 10 trang, bài viết từ 61 đến 90 trên tổng số 294 bài trong đề mục