Thơ Hương Việt
Hồ Mắt Giai Nhân "Em ơi ! Lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai"
Vũ Hoàng Chương Ước để làm chi nặng gánh sầu
Mơ màng hoa mộng cả đêm thâu
Thẩn thơ hồn gởi đâu tri ngộ
Nát rượu phai hương nhạt cả màu
Tóc em huyền thoại mây lang thang
Chiều đỏ hoàng hôn gió ngỡ ngàng
Gởi nụ hôn thành liêu chí dị
Bao giờ chưa thấy tuyết đông sang
Em hãy pha thêm chút rượu tình
Cho mình chung mộng lối hương trinh
Đêm nay trễ xuống đôi bồng đảo
À, vẫn không sao ?! chỉ một mình
Tóc em phù thủy cánh tay ngà
Hồ mắt giai nhân rót lệ sa
Bao giờ em sẽ sang sông nhỉ
Để lại dư hương nét mượt mà Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2005 11:00:36 bởi Viet duong nhan >
Nhớ Mẹ Ngày mẹ đi con không hề gặp mặt
Bởi vì con đang còn ở trong tù
Con xa mẹ hai mươi hai mùa thu
Ngồi ôn lại sương mù còn đọng mắt
Con nhớ mẹ trái tim mình quặn thắt
Và từ nay cầm chắc nỗi buồn thương
Và trong con xin thắp nén tâm hương
Dâng cúng mẹ quý thương lòng nhớ mãi
Hương Việt
Nắng Hạ !
chiều nay nắng hạ cháy tình ta
em đã đi về nỗi xót xa
nắng hạ chiều xưa đường đơn bóng
còn chút dư huơng gởi lại nhà
nắng hạ chiều quê cỏ úa lòng
xa rồi bao nỗi nhớ cùng mong
tóc em nay úa màu hoa nắng
ngày hạ đường chiều mây trắng đong
Hương Việt 2/9/02
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 04:10:13 bởi Viet duong nhan >
NHỚ NGƯỜI
Chiều thu nắng rám hoàng hôn
Nhớ ai đêm lạnh cả hồn chiêm bao
Đêm nay không giọt rượu đào
Không châm điếu thuốc không khao khát tình
Đêm nay chỉ có một mình
Lắng nghe con mọt ái tình gậm mơ
Thương em chỉ biết mong chờ
Cách nhau vạn dậm làm thơ gởi tình
Tình ơ! sầu động giọt tình
Tình ơi! tình có một mình nhớ ai ?!
Đêm thu trăng rũ hình hài
Để cho bóng đổ trần ai lạnh hồn
Bao giờ "trăng" gởi nụ hôn
Bằng môi của gió bằng hồn của tim
Cho anh gợi chút ưu phiền
Để cho em thấy con tim lụy tình !
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2005 13:42:39 bởi Viet duong nhan >
Nợ Tình Dạo khúc tỳ bà dạ vấn vương
Bao nhiêu nỗi nhớ gởi đàn thương
Tỳ bà hành khúc gương tan vỡ
Một kiếp lưu sinh nghĩ chán chường
Xiêm y ai múa khúc nghê thường
Trăng sáng bên lầu nhấp chén tương
Dạ khúc tàn hơi thêm chán cảnh
Tơ sầu dâng ngập nỗi thê lương
Nhác kiếm Kinh Kha trả nợ tình
Đất Tần sa lưới chuốc hư vinh
Bàn tay ngà ngọc còn in dấu
Tráng sĩ ra đi khổ một mình
Ngàn tên cắm ngập trái tim ai
Chết đứng giữa trời lệ khó phai
Tình đã cho em nào dám hận
Ngàn năm chôn tận chốn tuyền đài
Tình nào trót đã gởi cho em
Nhìn lá vàng rơi nắng ngập thềm
Đã biết Phượng cầu gieo ai oán
Ngón đàng Tư Mã rắc trong đêm
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2005 08:44:20 bởi Viet duong nhan >
Thân Phận
Tơ trời trói chặt hồn ta
Khiến ta ngộp thở thiên ma ba tuần
Sắc hương em đẹp thiên thần
Nhưng ta từ chối được gần dung nhan
Xuân tươi sao bảo xuân tàn
Trái tim bẻ gẩy tặng nàng thiên kim
Cười vang nghe tiếng đi tìm
Bỗng đâu rực lửa con tim bệnh sầu
Ba mươi thức trắng đêm thâu
Để nghe tiềm thức nhiệm mầu câu kinh
Chào em ta đứng một mình
Thì ra mới biết lặng thinh xuống mồ
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2005 08:16:12 bởi Viet duong nhan >
Men Tình Anh ở nơi này em ở đâu
Bao nhiêu thương nhớ đã giăng sầu
Mưa rơi từng nhịp lòng vương vấn
Anh đợi em sầu rã cả thân
Đêm nay trăng sáng phủ trời đông
Cạn chén ly bôi sưởi ấm phòng
Rượu đắng môi mềm lòng nặng trĩu
Bừng cơn mơ mộng trả về không
Anh muốn đêm này say với em
Để bao thương nhớ hết ưu phiền
Dang tay ôm lấy tình mong đợi
Để bỏ đi sầu giấc viễn miên
Chao ôi rượu thấm tình tri kỹ
Đã xóa tan đi nỗi dật dờ
Từ nay không đắng niềm bi lụy
Ru cả tình ta một giấc thơ
Thu chẳng còn vương lá ngập thềm
Ngàn sao lấp lánh giữa trời đêm
Đôi ta cùng hướng đường chung lối
Lệ chẳng còn bay những giọt mềm
Tình ở nơi này chẳng mất đâu ?!
Niềm tin phủ kín giấc mơ nào ?!
Xin em đừng nói lời ly biệt
Để khiến lòng anh trải nặng sầu
Hương Việt
(2 may 02)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2005 09:27:46 bởi Viet duong nhan >
Chiều ! Chiều nắng còn vương trên áo em
Hạ buồn nắng rớt phủ chân thềm
Đường đi vào nhớ từng viên sỏi
Cho mãi ngàn năm tiếng thở mềm
Tiền kiếp lưu về mộng vỡ tan
Ngập ngừng chân bước tiếng âm vang
Uống từng hơi thở em trong trắng
Làm đắng làn môi vị ngỡ ngàng
Chiều nhốt hoàng hôn trong trái thơm
Ngọt ngào ta cắn giấc chiều hôm
Úa tàn từng phiếm tơ run rẩy
Chiều hạ làn da mát gió nồm
Hương Việt
(2 jun 02)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2005 10:54:44 bởi Viet duong nhan >
Dáng Ngọc Da em trắng tuyết buồn tan trong nắng
Môi em hồng hoa mọng phải tương tư
Nói sao đây cho hết nhớ bây chừ
Xin họa lại cho anh bài thơ nhé
Em có biết gió hè lay nhe nhẹ
Vì tóc em đẹp tựa suối trog mơ
Dáng em gầy liếng thoáng anh ngẩn ngơ
Em đẹp quá vì em là thiên sứ
Em có biết vì em trời do dự
không muốn trần còn các thứ quanh em
Bởi vì em ngọc sáng giữa trời đêm
Anh chỉ biết êm đềm nhìn dáng Ngọc
Hương Việt
Nhớ "TRĂNG"
Paris trời có lạnh ?!
Bên này nắng hanh vàng
Hoa cúc rừng rực ánh
Thao thức suốt canh tàn
Nhớ "trăng" lòng thổn thức
Muốn ôm hồn Paris
Nghe con tim rỉ nhức
Đường xa ngại bước đi !
Bao giờ được ghé thăm
Thương không ngại xa xăm
Hỏi "trăng" vàng bên ấy
Có rạng rỡ đêm rằm
Thu Cali lành lạnh
Nhớ "trăng" thu sầu dâng
Bao giờ cho gặp gỡ
Để lòng hết bâng khuâng !
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2005 09:40:47 bởi Viet duong nhan >
Một Cõi Đi Về
Trăm năm một cõi đi về
Ngàn năm vẫn vẹn lời thề sắc son
Trăm năm nước chảy đá mòn
Ngàn năm tình điệu vẫn còn y nguyên
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2005 08:55:52 bởi Viet duong nhan >
Ngọc Ngà
Ngọc ngà sương khói kiêu sa
Đào Nguyên lạc lối men ngà ngà say
Giáng Kiều em hởi có hay
Để anh một phút ngàn ngày trần gian
Cho ta nửa phút thiên đàng
Hôn em cho trọn ngàn vàng đam mê
Hương Việt
Tưởng Đã Quên Tưởng đã quên đi những nỗi niềm
Nhưng lòng vẫn nhớ mãi tình riêng
Hỏi đời có phải là hy vọng
Một giấc cô miên trải giấc thiền ?!
Lung linh sao lạc giữa trời khuya
Tỏa chút vầng riêng đượm mấy mùa
Cứ ngỡ không gian không mộng mị
bây giờ dư ảnh đã về chưa ?!
Ngập ánh hoàng hôn trong tóc mây
Sầu dâng trong khóe đượm hơi cay
Đời em nhỏ xuống thành hơi mặn
Để biển chiều nay sóng lại đầy
Thôi nhé tạ từ bằng chiếc hôn
Cho môi rung rẩy đáy linh hồn
Thân mê mềm nhủng tình ân ái
Nghe gió vi vu vẫn dập dồn
Hương Việt
Tri Ngộ
Một chút tình sơ gởi đến Người
Quê hương sóng vỗ cách ngàn khơi
Biết nhau thơ ký lời tâm sự
Canh cánh bên lòng dạ chẳng vơi !
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2005 13:38:22 bởi Viet duong nhan >
Ánh Nguyệt
Ánh nguyệt bên nàng sáng cả thu
Bên tôi trăng phủ bởi mây mù
Xin hỏi nàng thơ cho chút gió
Để xem trăng tỏ cất lời ru
Bóng nguyệt còn say tiếng gió đưa
Để nghe tim gọi mấy cho vừa
Lời thơ tình tự mang mang gọi
Không biết nguyệt vàng đã biết chưa?!
Là gió cho nên khắp bốn trời
Cùng ánh trăng vàng dạo bến khơi
Hỏi nguyệt có cùng mơ với gió
Kết tình giao nghĩa dạo ngàn nơi!
Nguyệt có lời nào gởi gấm không?!
Để cho gió lạnh khỏi chờ mong
Bóng trăng ươm gió lời thơ mộng
Trăng gió gieo vần có phải không?!
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2005 10:54:01 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: