Thơ Hương Việt
Vầng Trăng Khuyết Tặng người một nửa vầng trăng
Chỉ còn một nửa hoa đăng bên này
Trăng vàng gởi gió ru say
Nửa vầng trăng khuyết chở đầy nhớ thương
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2005 10:58:34 bởi Viet duong nhan >
Trăng Thu Đổ lá vàng bay trời đón thu
Trông xa mờ mịt khói lam mù
Thuyền ai thấp thoáng vờn trên sóng
Bỗng nhớ Trang Đài bóng nguyệt ru
Bến vắng không đò bạc ánh trăng
Đêm khuya canh vắng bóng cung hằng
Một mình nghe sóng đời tan tác
Vỗ mạn thuyền không phiếm đá băng
Hương Việt vdn đã đưa tất cả thơ HV vào TV rồi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 08:08:29 bởi Viet duong nhan >
Tình Thơ II
Trái tim nguồn sống hỡi ai ơi !
Trời đất hương hoa tặng đến người
Tất cả ân tình trao gởi trọn
Tình thơ buông rải khắp ngàn nơi !!
Ngàn nơi buông rải những tình thơ
Ắp ủ hương yêu mãi đợi chờ
Sông Tương bến nước đò năm cũ
Mạch sống ân cần một trời mơ !!
Hương Việt & Việt Dương Nhân
(Đồng sáng tác)
24.10.2005
Chữ Duyên
Chữ duyên nay cùng phai rồi
Tình ta nay để cho đời thưởng hoa
Anh đâu còn đấng mẹ già
Bây giờ xin tỏ thật thà cùng em
Chúc em phu phụ êm đềm
Riêng anh phận bạc môi mềm chuốc say
Thời gian trôi mãi tháng ngày
Tình anh dấu kín đọa đày con tim
"Tìm em như thể tìm chim"
Chim sang cành mới đi tìm nơi nao ?!
Nhớ ai giòng lệ dâng trào
Trăm năm di hận máu đào ướm tim
Hương Việt
Say Bóng Nguyệt Dưới ánh trăng thề đang nhớ ai
Nhớ người, nhớ cảnh, nhớ nên say
Say tình say gió say trăng tỏ
Say cả hồn thơ dạ ngất ngây
Bên anh trăng sáng rọi đường xưa
Gió mát đong đưa mấy líp dừa
Nhớ quá quê mình em cũng nhớ ?!
Nhớ hồi hai đứa dưới cơn mưa
Bây giờ mỗi đứa mỗi tình riêng
Mái tóc bạc thêm những lụy phiền
Chồng chất bao nhiêu thời bão táp
Ngày nay còn lận đận chưa yên
Em ở trời Tây, anh ở đây
Sông dài bể rộng khó sum vầy
Cùng ngắm vầng trăng say bóng Nguyệt
Thôi đành cạn chén chuốc men cay
Hương Việt
Cali. 10.24.2005 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2005 12:32:38 bởi Viet duong nhan >
Tình mộng
Anh trở giấc trong đêm nghe trống vắng
Bao nhiêu sầu còn đọng giấc chiêm bao
Nghe tiếng em thủ thỉ giọng ngọt ngào
Nhưng đâu phải tiếng thời gian lặng lẽ
Em hỡi em, nỗi niềm ai chia sẻ
Và bây giờ thổn thức giữa canh khuya
Trống sang canh ngàn đợi đã quay về
Em chợt hiện trong cơn mê tình ái
Em ở đâu sao em còn ái ngại
Về bên anh ta đi hái sao trời
Về bên anh trao nụ đến tàn hơi
Anh dìu em về nơi không thế tục
Lời thơ anh vì em đầy cảm xúc
Hỡi người tình xa cách bờ đại dương
Anh làm thơ xin gói cả tình thương
Anh trao lại cho em lời ru dại !
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2005 10:35:38 bởi Viet duong nhan >
Lặng Lẽ
Từng ngày lặng lẽ lại trôi qua
Ngắm bóng trăng xưa vẫn mặn mà
Gợi giấc mơ tàn hồi tưởng lại
Cuộc tình năm cũ đã trôi xa
Tình đã ngàn xa mộng vẫn đầy
Nhớ người mái tóc nhớ đôi tay
Niềm riêng gói trọn trong tim úa
Rượu cạn chung tình chẳng thấy say
Ngày vẫn thầm trôi ta nhớ nhau ?!
Tâm hương còn đọng giấc mơ đầu
Lời tình nay đã chìm quên lãng
Gởi chút hoang tàn đáy mộ sâu !
Hương Việt
Cali. 10.26.2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2005 07:45:39 bởi Viet duong nhan >
Trời Thu Một Mình
Trời thu ta chỉ một mình
Nhìn trời nhớ lúc chúng mình họa thơ
Vần thơ với nỗi mong chờ
Bao giờ mộng mị ước mơ trọn thành
Lá lay xin hỏi cao xanh
Cuộc đời lắm nỗi sao đành trêu ngươi
Thế gian cuộc sống mấy mươi ?!
Mà sao vằng vật cuộc đời thế nhân !
Tâm tình xin gởi ân cần
Hỏi người bên ấy mấy lần nhớ ta
Trời thu nhuộm ánh trăng tà
Người thu nhìn mộ xót xa phận mình !
Hương Việt
Cali. 10.26.2005
Bỏ Tất Cả Cho Diệu Thi Bỏ đi tất cả... đời ô trọc
Chỉ giữ cho mình một trái tim
Bỏ đi tất cả... đừng than khóc
Để lắng nghe mình lúc lặng im !
Có ai hiểu được mình không nhỉ ?!
Chỉ có con tim máu rỉ thầm
Nghe gió bên tai lời thủ thỉ
Đã có trăng vàng hiểu tự thân !
Trong đời có mấy người tri kỷ ?!
Gặp được người đây mộng đã về
Gởi người một chiếc hôn trong gió
Giác tỉnh nhìn mình thoát bến mê !
*
Thuốc là bạn, rượu là thân
Bây giờ xa bạn, xa thân để còn
Còn ghi dấu vết hao mòn
Cầu An - Sám Hối để còn chính ta !
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2005 12:14:35 bởi Viet duong nhan >
Bao giờ
Bao giờ cho đến bây giờ
Bài thơ lục bát người mơ chốn nào
Đêm tàn còn một ánh sao
Nhớ thương còn lại ngọt ngào trong tôi
Nguyệt ơi ! Em ở đâu rồi ?!
Cho anh gởi cả một trời tơ vương
Đêm nay mơ giấc nghê thường
Trong trăng em thả vấn vương tình sầu...
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2005 12:12:51 bởi Viet duong nhan >
Nhớ ai !
Trời âm u như nỗi sầu xa xứ
Ly cà phê từng giọt nhỏ sầu ai
Hỏi bên kia... có thao thức canh dài
Vì khó ngủ hay vì cô đơn quá
Tôi bên đây nghe lòng mình buốt giá
Cần hơi em để sưởi ấm tình sầu
Nhưng lạnh lùng đồng lỏa với canh thâu
Tôi muốn khóc vì nỗi sầu nhung nhớ
Hương Việt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2005 11:52:39 bởi Viet duong nhan >
Đêm Nguyệt Tỏ
Còn đâu nắng hạ để mà mơ
Đã cuối thu tàn lá chết khô
Cây cành trơ trọi thân gầy guộc
Chỉ thấy sương mang lớp bụi mờ
Đêm nay Nguyệt tỏ đón mùa sang
Theo gió tàn thu lá úa vàng
Ngập lối vướng chân ngàn thế sự
Một mình say mướt đón đông sang
Ngọn gió trời Tây thổi bay sang
Nỗi buồn bên ấy gió đang mang
Từng cơn gió lạnh lòng nhung nhớ
Tiếng gió trời Tây gió thở than
Nguyệt vẫn còn đây treo bóng ai
Bên lầu thưởng nguyệt Nguyệt nào hay
Dặm ngàn soi bới đêm tri ngộ
Trong giấc mơ hồ cạn chén say !
Hương Việt
Cali. 4.11.2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2005 11:49:34 bởi Viet duong nhan >
Nắng Hạ
Đã hết mùa nắng hạ
Cuối thu gió đông về
Giọt sương vừa đọng đá
Nghe lòng mình tái tê
Đợi đông tàn xuân đến
Lại thêm một tuổi đời
Đầu già thêm tóc bạc
Tiếng thời gian chơi vơi
Rồi xuân qua hạ đến
Ánh nắng thật chan hòa
Nắng chiều nghe Hạ hát
Đợi hoàng hôn đi qua
Giọt nắng hạ sau cùng
Nhìn trời cao mông lung
Trên đường chiều dịu nắng
Từng bước đời ung dung
Chiếc lá xanh vừa úa
Mùa thu lại quay về
Người xưa không còn nữa
Đường đời vẫn mãi mê...
Hương Việt
Cali. 3.11.2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2005 15:06:32 bởi Viet duong nhan >
Nợ Phong Trần
Em và tôi một đoạn đời tâm sự
Bỏ ngoài tai rũ sạch bụi thời gian
Em và tôi chân thâm tím gian nan
Giờ vứt bỏ lòng không còn vướng bận
Ngã ba đời dù mang bao lận đận
Kiếp phong trần ta trả nợ nhân gian
Giờ mình ta lặng lẽ bước lên đàng
Chào quá khứ bình yên vào vô tận
Đời là thế tình đời là thế đấy
Có gì vui sao trẻ khóc chào đời
Cuốn cuộc đời bể khổ sóng ngàn khơi
Xin bỏ hết chỉ mong vào tịnh tĩnh
Nỗi khổ đong đầy trong tim phong kín
Ôm ấp hoài thêm nặng trĩu đôi vai
Đến hôm nay xơ xác tấm hình hài
Đem vứt bỏ để thấy lòng thơ thới
Trong thâm sâu nghe tiếng lòng dịu vợi
Dừng bước chân nhìn lại chính tâm mình...
Hương Việt
Cali. 4.11.2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2005 15:45:24 bởi Viet duong nhan >
Xin vui lòng ghé trang "Thơ Đường Xướng+Hoạ "
TRÂN TRỌNG KÍNH MỜI
Trân trọng kính mời xướng họa thơ.
Ngâm nga ngẫu hứng mấy vần thơ.
Mời người tri kỷ nâng ly rượu.
Kính bạn văn nhân trải tứ thơ.
Dệt ý, gieo vần câu đối khó.
Nâng tay, phóng bút kết duyên thơ
Bốn phương mặc khách và thi hữu.
Ngạo nghễ chung vui xướng họa thơ.
TMH Kính Mời
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: