Thơ Hương Việt
Ngàn Năm Độc Lữ
Ta chỉ là lữ khách lãng du
Bao nhiêu mơ ước biến sa mù
Ngàn năm ta vẫn là hoang đảo
Giữa tiếng kinh cầu nức nở ru
Ta vẫn muôn đời gợi nhớ thương
Cuộc tình ta trải mấy tơ vương
Gởi vào mây gió ta tan biến
Còn chút dư hương khóc đoạn trường
Chiều nay biển động sóng hồn đau
Bỏ lại thời gian tóc bạc màu
Tìm sao vẫn thấy mình vô ngã
Xin hỏi chân như ở chốn nào
Bài kệ thiền sư tuyết phủ đầy
Đêm tàn giá lạnh gió heo may
Đừng tưởng đông sầu hoa rụng hết
Tiền đình đêm trước một cành mai
Hương Việt
Chút Buồn Thôi !
Tuyết phủ trời đông réo nhạc buồn
Trời sầu ảm đạm tuyết trào tuôn
Người ơi ! tôi vẫn thầm thương nhớ
Nghe gió vi vu ngỡ gọi hồn
Vô tình năm tháng lặng lờ trôi
Mặc áo vu quy bước xuống đời
Tình cũ thơ xưa em gác bút
Dư hương tình dại chút buồn thôi !!!
Hương Việt
Phù Vân
Cuộc tình dầu có chia ly
Âm dương dù có phân kỳ cũng thôi
Đầu già tóc bạc da mồi
Ngôi ôn kỷ niệm để rồi ra đi
Xẩy bao lầm lỡ xuân thì
Đầu hai thứ tóc còn chi để buồn
Ngồi đây nhìn giọt mưa tuôn
Nhìn trời ảm đạm, nhện buồn giăng tơ
Chỉ mong gởi ít vần thơ
Cho nhau ấm chút duyên hờ xa xôi
Hỏi ai tri kỷ bên đời
Chia nhau câu chuyện cuộc đời đã qua
Hoàng hôn ác lặn xót xa
Thân tàn cùng thế sân ga không người
Trần gian bến tạm một thời
Trả cho xong kiếp con người nhỏ nhoi !!!
Hương Việt
Cực Lạc Bên Mình
Ta Bà uế độ chốn vô thường
Bã đời danh lợi tợ hơi sương
Lắng tâm để thấy vô biên cõi
Xã bỏ mọi điều hết vấn vương
Mặt nhựt trời Tây rám ánh chiều
Sống đời quạnh quẻ nếm cô liêu
Cháo rau hai bửa vui bần đạo
Lặng ngắm trời trong một cánh diều
Hợp tan tan hợp sinh ly mãi
Tứ đại vô thường có đáng chi
Lắng lòng để thấy trời cao rộng
Tranh chấp ghét thương mãi ích gì?!
Phật hạnh đạo quang tỏa sắc vàng
Ta Bà Uế Độ hợp rồi tan
Một mình tĩnh lặng soi tâm thức
Lắng đục thành trong thoát hổn man
Sanh tử sáu đường lên lại xuống
Thân tâm an định chẳng chi bàn
Một niệm Di Đà vô chướng ngại
Cực Lạc bên mình giữa thế gian
Hương Việt_Liên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2006 22:06:21 bởi Viet duong nhan >
Bài Thơ Không Tựa !
Xin gởi cho em một nụ hồng
Không phai màu nhớ mặc dù đông
Dù xa vạn dặm lòng bên cạnh
Đọc mấy vần thơ thỏa nhớ mong !
Xin gởi cho em gió cuối trời
Gió đi qua biển dậy trùng khơi
Sóng vang vẫn vỗ ngàn năm đợi
Chỉ dấu trong tim chẳng thốt lời
Xin gởi cho em một bến tình
Thuyền xưa còn giữ chút hương trinh
Là bài thơ ngắn không lời tựa
Chỉ bấy nhiêu thôi chuyện chúng mình
Hương Việt
1/2006
Những bài thơ của HV đã đưa vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2006 23:37:47 bởi Viet duong nhan >
Tình Vĩnh Cửu
Ru em từ độ xuân thời
Bây giờ tóc bạc da mồi ru xuân
Trăm năm tình đến mấy lần
Để cho tôi gọi tự thân kiếp này
Tình nồng tình lại thêm say
Môi em còn mộng những ngày xuân mơ
Yêu em từ dạo đến giờ
Ngàn năm có phải trông chờ thiên thu
Tình say còn động sa mù
Yêu em tình vẫn thiên thu nồng nàng
Chiều xưa một chuyến đò ngang
Yêu em tình nhận trăm ngàn đắng môi
Sao mai ló dạng chân trời
Ba ngàn thế giới đón mời tình yêu
Tình yêu quên cả giáo điều
Yêu em mái tóc phủ chiều tha hương
Hương Việt
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2006 23:43:27 bởi Viet duong nhan >
Cho Anh Chia Sẻ...
Trên đầu em chít khăn tang
Để thương để tiếc để mang gánh sầu
Mẹ đi còn lại niềm đau
Cho anh chia sẻ chút màu tang thương
Bên anh mưa ngập phố phường
Cali. giăng cả đoạn trường khóc ai
Trời sầu lặng lẽ chia hai
Nửa sầu cô quạnh, nửa ai độc hành
Mẹ cha nay cũng đoạn đành
Ra đi để lại mình anh bạc đầu
Bên em giờ đã canh thâu
Em còn thao thức lệ sầu giọt rơi
Thế gian là chuyện cuộc đời
Sinh ly tử biệt ai ơi cam đành
Nghiệp mình đâu trách trời xanh
Huyễn duyên rồi cũng trở thành hư vô.
Hương Việt
Cali. 4.12.2006
Cuộc Đời Là Chốn Trả Vay
Cuộc đời là chốn trả vay
Đã mang nặng nghiệp sâu dày đành thôi !
Tâm an mọi sự trong đời
Là như mây nổi không nơi dính trần
Hương Việt
Bất Tư Nghì
Xoay vần cuộc thế có ra chi!
Tìm chốn an nhàn tịnh tánh tri
Sáu khắc thong dong câu Phật niệm
Năm canh an giấc chẳng mong gì
Cơm rau thanh đạm qua ngày tháng
Áo vải thô sơ bỏ thị phi
Đời sống chẳng cầu tâm tĩnh lặng
Đạo giao tương hợp bất tư nghì
Hương Việt
Buông Xả
Chổi TÂM quét sạch SÂN SI
An nhiên tự tại thị-phi nghĩa gì !
Niệm trì hai chữ : VÔ VI
Xả buông vọng tưởng - Khắc ghi Phật Đà.
vdn_DT
"Nắng mưa là bệnh của trời"
Sân si là bệnh của người thế gian
Chữ tâm giá đáng ngàn vàng
Giữ lòng tĩnh lặng thiên đàng thế gian
Hương Việt
Nghĩa Kim Bằng
Một đêm an giấc mộng dài
Bao nhiêu buồn khổ xây đài "Hồng Liên"
Rừng, Tâm hoa nở nụ "Thiền"
Từ đây thanh thản an nhiên với đời.
vdn_DT
Giấc an không mộng đêm dài
Khổ đau tôi luyện liên đài trong tâm
Mây đen hết phủ trăng rằm
Tham sân si cũng tiêu tan tháng ngày
Hương Việt
Nghĩa Phu-Thê không tròn ước hẹn
Nghĩa Kim Bằng giữ vẹn ngàn sau.
Lời Phật dạy gắng chuốt trau
Giữ TÂM bình lặng muôn màu Như Như.
vdn_DT
"Đã mang lấy nghiệp vào thân"
Thì mau cố gắng mà lần đường ra
"Thiện tâm ở tại lòng ta"
Kim bằng bạn hữu chính là tình thâm !
Hương Việt
Xin trút cả cho ta !
Một chút tình ta gởi về em cả
Để khóc thương em nghẹn lỡ môi hồng
Mai đây ra đi không còn trở lại
Để nhớ trăm năm một cõi phiêu bồng
Còn gì nữa đâu tuổi đời xế bóng
Chỉ nhớ thương em nức nở tim mình
Bao nhiêu năm qua trên đường lận đận
Chia xẻ cho nhau một nụ hoa tình
xin chia cho em những lời đau xót
Của kiếp phù sinh dưới bóng trăng gầy
Tuy ta quen nhau chưa hề gặp mặt
Tình vẫn cho nhau thật thấm vương đầy
Chẳng biết lời gì chia sầu mất mẹ
Xin gởi cho em một ngụm ân tình
Nhìn quanh đâu đây nghe hờn vọng lại
Xin trút cho ta mang hết một mình
Hương Việt
Em chẳng có gì trút qua anh
Chỉ khối tình thương thật chứa chan
Nỗi sầu mất Mẹ nay đà giảm
Nhớ Cha một thuở cũng biến tan
Lòng em có bao giờ phiền trách
Tâm vẫn lặng yên nào thở than
Cám cảnh chân tình anh ban tặng
Xin giữ bên đời, lòng mãi mang.
vdn_DT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2006 23:57:12 bởi Viet duong nhan >
Gởi Bạn Phương Xa
Gởi người bạn ở phương xa
Một câu thăm hỏi gọi là có nhau
Mộng lòng trải những niềm đau
Sầu dâng ngập có qua cầu mới hay
Đêm nay ánh "Nguyệt" chan đầy
Bên bờ sông cũ gởi mây nhắn lời
Gởi người một chút tàn hơi
Trăm năm cũng sắp đến hồi lãng quên
Hương Việt
An Bày
Một đời rong rũi chốn lao xao
Phí sức tàn hơi chẳng thế nào
Nhìn lại thấy lòng thêm chán ngán
Hoát nhiên sực tỉnh giấc chiêm bao !
Còn chút chân tình gởi đến ai
Gian truân trôi nổi đã bao ngày
Đồng hội đồng thuyền đồng cảnh ngộ
Khá khen con tạo giỏi an bày
Hương Việt
Niệm Chân Như
Nam mô vang tiếng Di Đà
Niệm cho quên cả Ta Bà uế phương
Nam mô lạy Phật mười phương
Lạy cho quên hết đoạn trường phù sinh
Nam mô trì chú vãng sanh
Bổng nhiên hoát ngộ lung linh đạo vàng
Tiếng lòng chân thật âm vang
Ba ngàn thế giới ngỡ ngàng Chân Như
Hương Việt
Lặng Lặng Di Đà
Trong tâm lặng lặng Di Đà
Thì đâu còn cõi Ta Bà khổ đau
Cuộc đời một giấc chiêm bao
Niềm riêng chỉ thấy nỗi đau tràn đầy
Niệm sao quên hết đêm ngày
Chỉ còn tĩnh lặng sen đầy thế gian
Bây giờ giữa chốn hổn man
Đã thành Tịnh Độ Đạo Vàng bao quanh
Niệm Phật một dạ thuần thành
Thì bao phiền não tự sanh Bồ Đề
Trăm năm một cõi đi về
Rủ xong mộng mị cơn mê đâu còn
Hương Việt
Một Giấc Chiêm Bao
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Chợt vừa tỉnh mộng đã bao năm rồi
Bây giờ nhìn lại da mồi
Tay run chân yếu làn môi khô cằn
Lá vàng rơi ngập trước sân
Trời thu lại đến một lần nữa đây
Tha ma mộ chí ngập đầy
Trăm năm được mấy sum vầy an vui
Xót xa một kiếp con người
Nam kha tỉnh giấc còn cười nắng trưa
Trăm năm một cõi đi về
Mang theo nghiệp dĩ não nề mà thôi !!!
Hương Việt
Bên Trời Lận Đận
Bên trời hạ đến cố nhân ơi !
Lại nhớ hoa rơi đổ góc trời
Ký ức trường xưa đường phố cũ
Cội già hoa phượng ngập sân chơi
Bây giờ một bóng cuối đường mây
Tỉnh lặng nghe "ta" phút tỏ bày
Cứ bước thiên thu tìm bến đổ
Bên trời lận đận nhớ chi đây!
Ngõ vắng trưa hè chói nắng hoa
Một mình thầm lặng bước mình ta
Mong sao cho trọn đường vô vọng
Chỉ thấy cô liêu dưới ánh tà
Còn lại bao mùa để nhớ thương?!
Để hồn hoài vọng nụ tình hôn
Bước chân cứ mãi theo vô định
Nghe tiếng bi thương nức nở lòng
Hương Việt
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: