![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
1.
BẠN THƠ
Xướng họa đôi lần thấy mến nhau
Như là thắm thiết tựa tâm đầu
Duyên thơ trao gởi vài ba tứ
Nợ bút trả vay mấy chục câu
Tiếng hát ân tình lòng bớt lạnh
Lời ca ấm dịu dạ vơi sầu
Dù cho cuộc sống nhiều ngang trái
Vẫn giữ thân tình giữa bể dâu
HANSY
Bể dâu
Về nơi cắt rốn để tìm nhau
Lòng cứ bâng khuâng nhớ buổi đầu
Khắc khoải buông lời không vẹn ý
Nghẹn ngào cất tiếng chẳng tròn câu
Gieo hồn mải miết theo đường mộng
Thả trí miên man với nẻo sầu
Bất chợt dừng chân nhìn cảnh lạ
Ngỡ ngàng bể cũ hóa nương dâu
SGLT
Tình vương
Cứ mỗi thu về nhớ đến nhau
Tìm nơi dĩ vãng mối tình đầu
Câu hò năm củ chưa tròn ý
Điệu hát ngày nào chẳng hết câu
Réo rắt tiếng đàn lòng rủ héo
Lả lơi điệu nhạc dạ âu sầu
Dòng đời cứ mãi xô ta bước
Giấc mộng tan thương giữa rặng dâu.
lehuuhau
VỀ LẠI
Xa cách bao năm biết có nhau
Nương theo lối cũ thuở ban đầu
Đường quen ngờ ngợ nhầm đôi lối
Ngõ lạ băn khoăn hỏi mấy câu
Cuối xóm hương lài còn đượm đắm
Đầu thôn khói bếp vẫn hong sầu
Chiều nay quê mẹ về tìm lại
Trong gió thơm lừng chuyện rễ dâu
HANSY
2.
TỰ VỊNH
Cõi thế bao phen giữa giòng người
Buồn vui sướng khổ đủ loại thôi
Công danh chìm nổi như sương khói
Phú quý trầm thăng tựa mây trời
Bạn hữu ngày nao giờ tống biệt
Gia đình buổi ấy cũng chơi vơi
Trăm năm phút chốc như cơn mộng
Ngoảnh lại mà thương một kiếp đời
HANSY
Trêu Venus
Hỏi khắp nơi đây đã mấy người
Vịnh nàng Vệ Nữ để... đùa thôi
Đọc xong đoạn dưới đừng kêu đất
Coi đến dòng sau chớ hét trời
Chữ nghĩa cợt cười lời ngắn gọn
Câu vần nhộn nhạo ý đầy vơi
Mua vui nên kẻ hay trêu ghẹo
Họa phá bài thơ bỡn với đời
SGLT
CHỚ DẠI ĐÙA
Tếu vui cũng phải lựa nhằm người
Kiến lửa thì xin chịu kiếu thôi
Ngó dọc văn thơ lừng nắng biển
Nhìn ngang hoa bướm rợp mây trời
Điểm tô tài sắc luôn đầy trọn
Gìn giữ danh lưu chẳng bớt vơi
Nhân ấy trâm anh giòng thế phiệt
Đùa dai chớ chớ kẻo tiêu đời
HANSY
Vẫn trêu
Trâm anh thế phiệt cũng con người
Vẫn nhược vẫn ưu đủ thứ thôi
Nào phải siêu nhiên như vị thánh
Hay là tối thượng tựa ông trời
Đùa trêu một chút thì đâu khuyết
Đụng chạm đôi khi cũng chẳng vơi
Chức Nữ giáng trần còn bị ghẹo
Huống chi kẻ sống ở trên đời
SGLT
Tấm lòng Venus
Tấm lòng biển cả được bao người
Bát ngát hương đời chỉ thế thôi
Góp nhặt yêu thương cùng cửu thế
Vung bồi hạnh phúc với mây trời
Tình duyên lận đận tình chưa cạn
Số kiếp chênh vênh nghĩa đã vơi
Cố gắng vương lên xây hạnh phúc
Bao năm vung đắp giấc mơ đời
lehuuhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2019 23:43:06 bởi Hansy >
3.
HỒI ỨC THU VỌNG CẢM
Em tôi vẫn hát giữa ngàn mây
Bốn chục năm qua quá vạn ngày
Nỗi nhớ dâng trào. Môi mặn mặn
Tình thương nén chặt. Mắt cay cay
Bâng khuâng tưởng tượng làn da thắm
Lặng lẽ hình dung suối tóc dày
Trở lại Pa Pông Thu Vọng Cảm
Em tôi vẫn hát giữa ngàn mây
NGÔ TOÀN THẮNG
Kính họa
TÌM HƯƠNG
Vẫn mãi tìm hương giữa bóng mây
Trời thu dìu dịu thoáng sương ngày
Thương yêu buổi ấy tình nồng mặn
Nhung nhớ năm nào nghĩa xót cay
Xao xuyến dốc xưa cây tựa núi
Bồi hồi lối cũ cỏ len dày
Chiều nay theo dấu mòn thương nhớ
Vẫn mãi tìm hương giữa bóng mây
HANSY
4.
THU NHỚ
Chao nắng thu vàng bóng lá thưa
Trời xanh lặng gió buổi giao mùa
Hoa tươi khoe sắc vờn mây nước
Bướm mộng nồng hương lượn sớm trưa
Chếch dáng hoài thương bao chuốc nả
Nghiêng hồn tim nhớ mấy cho vừa
Mùa sang đọng lại nhiều lưu luyến
Bởi nhớ năm nào chuyện gió mưa
HANSY
Thu phai
Chiều về nắng nhẹ chiếu song thưa
Lãng đãng thu ơi sắp hết mùa
Rẽ lối em về trong nắng sớm
Tìm đường anh bước giữa mây trưa
Hồn dâng nỗi nhớ sao cho đặng
Tim cạn niềm yêu nói chả vừa
Đã lỡ duyên rồi em có biết
Bên nhau nhớ mãi chuyện ngày mưa
lehuuhau
THU SẦU
Trong nắng đùa nhau mấy dáng thưa
Hắt hiu se lạnh gió sang mùa
Đây còn nhớ mãi ngày thương cũ
Đó có mơ về buổi hẹn trưa
Tháng tám người đi buồn khó tả
Ngày xuân ta đợi biết sao vừa
Yêu nhau một thuở nồng nàn thế
Mà lại chia lìa bởi chút mưa
HANSY
Nhớ mãi đường về lối cỏ thưa
Chung tay se ấm lúc giao mùa
Bao năm còn luyến về thời cũ
Mấy thuở mà quên những buổi trưa
Ngước mặt ngẩn ngơ buồn mấy nỗi
Cúi đầu than thở khóc nhiêu vừa??
Giờ đây lạc bước trời cô lữ
Làm kẻ tha hương với nắng mưa
tiểu tử khờ
Trời mây lơ lững nắng vòm thưa
Có phải lòng đang nhớ những mùa
Góc phố hẹn hò sâm sẩm tối
Hàng hiên tương ngộ xế xề trưa
Bâng khuâng ngõ vắng tìm đâu nhở
Xao xuyến đường hoa thẹn có vừa
Thoáng chốc chỉ còn hương kỷ niệm
Ơi người còn nhớ giữa đêm mưa
HANSY
5.
TỎ LÒNG
Sóng gió nhiều phen giữa cuộc đời
Rèn mài chí lớn tạo cơ ngơi
Qua bao thế sự người thay đổi
Vững giữ tâm tư dạ chẳng dời
Bút sách ơn thầy chưa trả được
Áo cơm nghĩa mẹ vẫn mù khơi
Vòng đời thoáng chốc vèo qua hết
Sống trọn nghĩa ân giữa đất trời
HANSY
Hơn kém làm chi cái chuyện đời
Tranh thua quyền thế khi nào ngơi
Về vườn thanh thản không lo nghĩ
Cày ruộng thong dong mặc đổi dời
Chữ nghĩa đầy đầu đâu chỗ dụng
Áo cơm no bụng phải tìm nơi
Thôi buông thế cuộc vui mây gió
Hơn kém mà chi thẹn đất trời
thủy tâm
Nhiều khi ngán ngẫm cái tình đời
Quấy phá nào cho được nghỉ ngơi
Quân tử lâm cùng đành nán nín
Tiểu nhân đắc chí quyết đuổi dời
Lòng ưa giữ đạo vui muôn chốn
Dạ muốn chan hòa đẹp mọi nơi
Cuộc thế nhiêu khê nhiều khổ lụy
Chỉ còn than thở với ông trời
HANSY
Bon chen danh vọng ở trên đời
Đoạt lợi tranh quyền chả nghỉ ngơi
Nắng chiếu làm lòng se sắt lạnh
Thu về cho vật đổi sao dời
Đeo mang cái chữ đi cùng chốn
Vác bồng nhân nghĩa lánh muôn nơi
Cũng một kiếp người trong cửu thế
Sống sao đừng thẹn với ông trời
Lehuuhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2012 16:00:14 bởi Hansy >
6.
Đầm sen
Sen hồng nở rộ khắp bờ ao
Hứng giọt sương đêm rót mật vào
Cánh khẽ ru hồn chờ lão nguyệt
Hoa vờ tỉnh giấc đợi nàng sao
Trong bùn vẫn giữ lời thanh bạch
Dưới nước còn mang tiếng ngọt ngào
Vạn đóa xuân tình khoe dáng ngọc
Hương trần đượm sắc đẹp nhường bao
Chiêu Anh
GÓT SEN
Tha thướt dáng ai dạo cạnh ao
Mỹ miều trong nắng gió mơn vào
Mi cong liễu rũ so sắc nước
Mày thẩm ngài dương đọ ánh sao
Suối tóc lửng lờ theo uốn lượn
Gót sen mềm mại nhịp ngon ngào
Mỹ nhân nào hỡi dừng chân lại
Để kẻ tình si lụy xiết bao
HANSY
7.
TÌNH ĐÔNG
Chiều nay gió lạnh báo mùa đông
Sương phủ mờ giăng nắng chẳng hồng
Lơ lửng tầng cao mây ảm đạm
Hắt hiu bến nhỏ nước mênh mông
Bâng khuâng song cửa ai ngồi đợi
Ngơ ngẩn rèm châu ta đứng trông
Nỗi nhớ niềm thương đâu khép lại
Miên man tâm sự chốn cô phòng
Lãnh Tuyết
Heo may se lạnh báo sang đông
U ám trời mây che nắng hồng
Bến vắng chờ ai buồn héo hắt
Chợ thưa đợi khách sầu mênh mông
Đàn chim xoãi cánh còn lưu luyến
Khóm trúc buông mình biết ngóng trông
Thu hết mùa đi còn tiếc nhớ
Nặng lòng thương kẻ chốn cô phòng
Thủy Tâm
Tim nhớ mãi hoài thuở cuối đông
Người đâu mang tới vạn hoa hồng
Lòng trai chợt thắm bao dồn nén
Tình gái khiến mờ nỗi quạnh mông
Mắt liếc đong đưa chiều ngóng đợi
Tay run lọng cọng buổi chờ trông
Mùa nay phảng phất hương xưa cũ
Thương cảm người ơi rớt lạnh phòng
HANSY
Ai về phố vắng một chiều đông
Nhớ gởi giùm tôi chút nắng hồng
Trưa về gió tạt luồn quanh cổ
Tối đến mưa ngang lọt giữa mông
Nghĩa cũ đâu rồi nhiều kẻ đợi
Tình xưa chẳng thấy lắm người trông
Gà đâu một tiếng buồn sâu thẳm
Quạnh vắng mình ta buốt giá phòng
Chuối Ung.
• Biền biệt người đi buổi chớm đông
Trời xa thấp thoáng ánh than hồng
Nương theo cứ ngỡ niềm hy vọng
Bước đến đâu ngờ chốn muội mông
Sụp đổ hết rồi bao ước nguyện
Phai tàn sạch cả những chờ trông
Bây giờ gió tuyết trong vô tận
Chẳng biết tìm đâu một mảnh phòng
Kiếp Nô
• Lạc bước đường chiều dạo phố đông
Đằng xa thấp thoáng áo ai hồng
Ngẩn ngơ trong dạ hoài thương ngóng
Xao xuyến buồng tim biết nhớ mong
Thổn thức làm sao bao tháng đợi
Bâng khuâng biết mấy những ngày trông
Phải duyên ta gặp người hôm đó
Chỉ một lần thôi mãi phập phồng
Thủy tâm
• Văn đàn hảo thủ thật là đông
Đặng gặp nhiều em rực má hồng
Chúm chím bờ môi nhiều kẻ ngóng
Ỏng ẹo vòng eo lắm người mong
Dẫu biết là mơ nhưng vẫn đợi
Hay rằng chỉ mộng cũng luôn trông
Duyên trời đã định chờ ai nữa
Cột chặt nơi đây chẳng sợ phồng...
Chuối Ung
Lang bạt giang hồ kể cũng đông
Há chi tơ liễu khách nhan hồng
Quần thoa vung kiếm bao người sợ
Thục nữ trổ tài mấy kẻ mong
Lãng tử ngẩn ngơ hoài tưởng ngóng
Thư sinh xao xuyết mãi chờ trông
Mới hay má phấn đâu thua kém
Khiến bậc mày râu sợ phập phồng
Thủy tâm
Quân tử sánh với bậc quần hồng
Dệt thành chuyện ngạo thế giai không
Luyện võ anh hùng cầm bình rượu
Đánh đàn giai nhân múa lụa hồng
Chan chứa tình chàng trong kiếm cảnh
Tràn trề ý thiếp giữa âm phong
Truyền thuyết giang hồ đôi hiệp lữ
Tuyệt tích thiên nhai cuối mùa đông
Cửu Nguyệt Phi Hoa
Thu qua nhường chỗ cho mùa đông
Cơn gió sắt se tìm nắng hồng
Có phải bay về miền ấm áp
Hay là lạc bước cõi mênh mông
Để phương Nam ấy hoài thương nhớ
Cho miệt Bắc này mãi ngóng trông
Ơi nắng xin đừng chơi trốn nữa
Kẻo nơi này gió phải đơn phòng
Phong Nương
Có những chiều mưa lạc phố đông
Rèm thưa thấp thoáng cánh sen hồng
Miên man nỗi nhớ về xao xác
Lơ lửng cơn sầu giữa mịt mông
Thắm thiết để rồi tình cũng cạn
Nồng say cho mấy nghĩa nào trông
Tơ trời xiên góc len tim nhỏ
Thương quá người ơi buốt giá phòng
HANSY
8.
NƯỚC VIỆT MẾN YÊU
Lá cờ phần phật cuối trời đông
Sáu chữ uy nghiêm gióng Lạc Hồng
Quyết báo ân vua hưng Đại Việt
Nguyện đền nợ nước diệt Nguyên Mông
Tiền phương giặc dữ còn hung bạo
Hậu cảnh mẹ hiền vẫn ngóng trông
Vạn thế lưu danh trang tuấn kiệt
An bang định quốc việc biên phòng
Dấu Chân Hoang
Cái thuở ba đào giữa biển Đông
Người dân nước Việt vững cờ hồng
Noi gương mấy lớp theo Trưng Triệu
Truyền thống bao đời đuổi Hán Mông
Phương Bắc hăm he mưu nuốt chửng
Trời Nam hoạch định kế người trông
Vua Hùng dựng nước bao công khó
Con cháu muôn đời hết sức phòng
HANSY
Đại Việt anh hùng vốn thật đông
Lại coi sống chết tựa lông hồng
Thân trai chinh chiến không từ biệt
Phận gái dệt tầm vẫn đợi trông
Nhắm mắt tương lai còn ảm đạm
Quay đầu hồi ức đã mênh mông
Sắc son trang sử hằn in dấu
Xương máu cha ông gắng sức phòng
Dấu Chân Hoang
Trời Nam riêng cõi thuở hừng đông
Luân chuyển cho nhau khối máu hồng
Nhiệt huyết hùng anh luôn gìn giữ
Sơn hà gấm vóc mãi coi trông
Ngàn năm bờ cõi thơm tình mới
Muôn kiếp biển trời ngát dạ mông
Một dải giang sơn hình chữ S
Dựng xây cảnh giác lẫn đề phòng
HANSY
9.
MỘT MÌNH
Gió thổi cô lâu khóc phận mình
Mấy ai lận đận suốt ba sinh
Được thời lắm kẻ nôn nao bợ
Thất thế bao người vội vã khinh
Bóng nguyệt bên hồ soi rực rỡ
Vầng trăng trong rượu chiếu lung linh
Tâm thơ lệ ẩn mong sầu đến
Gió thổi cô lâu khóc phận mình
Bách Tửu Hành
Đường đời xuôi ngược một thân mình
Bao chuyến đua chen cuộc tử sinh
Họ được nhiều khi nhờ miệng dẻo
Mình thua lắm lúc bị người khinh
Tài năng đâu kém nhưng xui rủi
Chí lớn nào vơi thiếu hiển linh
Hồ thỉ tang bồng đàn nửa gánh
Đường đời xuôi ngược một thân mình
HANSY
Thu về lá úa khóc đời mình
Vội vã lìa cành xuống ba sinh
Phải thế làm càn ai cũng nể
Suy thời hống hách chúng cùng khinh
Đêm về nguyệt chiếu thanh bàng bạc
Tối đến sao soi sáng lung linh
Cuối nẻo mây trời còn dõi mắt
Nâng ly tủi hận kiếp đời mình
Lehuuhau
10.
NGUYỆT CHẾCH BÓNG
Ước mộng thềm trăng đẹp dạ này
Mơ hoài chuốc tửu gió sương bay
Ngàn năm hẹn gặp quỳnh hoa hội
Một thoáng mơ về nguyệt đỉnh đài
Nhấp chén tương tư lòng chất ngất
Gom tình luyến ái bút mê say
Ngoài xa réo rắt mây vờn sáo
Chếch bóng nguyệt tàn sóng sánh lay
HANSY
Tiếp bạn
Bạn ở phương xa lại chốn này
Treo vần lấp lánh tựa hoa bay
Thềm Trăng* rượu kính người sang hội
Gác Mộ* tờ dâng kẻ ghé đài
Một phút thành duyên thi phú họa
Bốn mùa thỏa ý luật vần say
Thêm bàn tay vỗ, càng vui trống
Ngọn sóng tri tình rộn rã lay…
Phale
Cám ơn lắm lắm thịnh tình này
Tiếp đãi ân cần họa bổng bay
Đường luật khó ơi khi học tập
Tự do dễ ợt dẫu thi đài
Mơ Trăng ghé chiếu văn thơ rạng
Ước Mộ giao tình bạn hữu say
Một chút duyên trời dung gặp gỡ
Ngàn năm mãi nhớ phút hồn lay
HANSY
Nối vòng tay lớn
Cũng tạ ơn ai quý “Mộ” này
Nghiên rồng bút phượng ý từ bay
Giao tình xướng họa xôn xao quán
Kết nghĩa giao lưu rạng rỡ đài
Dưới nguyệt xem hoa vần khởi hứng
Bên trà thưởng cảnh chữ tràn say
Còn chi thú nữa duyên kỳ ngộ
Tạm gác cơm tiền cảm xúc lay
Phale
Từ lâu đã biết đến danh này
Ao ước tương phùng dạ muốn bay
Dụng võ đất thiêng mau tiến bộ
Rồng mây trời rạng sớm thăng đài
Năm châu góp lại bao hương ngát
Bốn biển chan hòa một nẻo say
Đối ẩm dưới trăng mơ nguyệt điện
Chao hồn vũ khúc mộng tình lay
HANSY
GÓP VUI
Góp chữ giao lưu khoái kiểu này
Chân tình phượng múa sánh rồng bay
Tơ Hồng ghé lại trưng bày mẫu
Áo Trắng quành sang thưởng ngoạn đài
Đẹp ý vần thơ tha thướt lả
Vui lòng ché rượu ngật ngà say
Trau dồi kiến thức, tầm tri kỷ
Tiếng vọng tâm hồn thảng thốt lay.
Nắng Xuân
Cám ơn huynh ghé lại nơi này
Thi bút vài vần uốn lượn bay
Áo Trắng lâu rồi danh sánh kịp
Tơ Hồng đang bận chuyện đua đài
Thơ văn lác nhác nhưng mê thích
Bút sách tòm tèm lại đắm say
Mượn gió hong tình trong ánh nguyệt
Ước thầm thi tứ mãi nồng lay
HANSY
Hoạ thơ Hansy
Vườn trăng hội ngộ một phương này
Gặp bạn tri âm tiếng sáo bay
Hàn sỹ yêu thơ Tương tiến tửu
Thi nhân góp lệ Phụng hoàng đài
Nửa đêm vẫn thức xem hoa nở
Gần sáng còn ngồi dốc chén say
Mê mải tìm vui non với nước
Nhà tranh để mặc gió thu lay *
*Mao ốc vị thu phong sở phá ca - Đỗ Phủ
Lan Hương
Đa tạ mỹ nhân đến họa này
Mơ hoài một thuở sóng thơ bay
Vui niềm hạnh ngộ trang hiền thục
Phước mối kỳ duyên chốn mỹ đài
Thao thức chờ quỳnh bung cánh lụa
Mơ màng đợi liễu lướt tình say
Trăng thanh gió mát ươm thi hứng
Vẩy bút hương nồng nhấp nhấp lay
HANSY
Từ tạ
Cảm lòng quân tử hoạ thơ này
Bóng lẻ thân tàn mỏi cánh bay
Hạnh ngộ mong chi ngày trước tới
Kỳ duyên xin để kiếp sau say
Vườn hoa đã có trang hiền thục
Gác nguyệt còn mơ chốn điện đài
Thi hứng ươm cùng trăng gió mát
Nảy chồi cây độc chớ mà lay
Lan Hương
Nào dám nhận bừa chữ tử này
Bởi đời còn lắm bợn chưa bay
Ước ao là thế nào mong có
Mơ mộng đôi chừng chỉ để say
Thất thố đôi lời nên người giận
Vụng về câu nói đệm vần lay
Cũng xin rộng lượng mà xí xóa
Nhưng quả lòng đây vốn trọng đài
HANSY
CẢM KÍCH
Đông về trúc rũ nhẹ nhàng lay
Bấy nguyệt rong chơi lạnh nghiễn đài
Cảm tác giai kỳ đưa ý thẹn
Si tình lữ khách thả hồn say
Trầu têm kính tỷ đăng đàn ấy
Rượu rót mời huynh kết nghĩa này
Công vụ triền miên rày lại vắng
Đôi vần xướng họa thả lòng bay…
Về Miền Trung
Ngọn gió sang mùa nhẹ lượn bay
Lạc chân xuôi bước đến nơi này
Tao nhân nườm nượp văn thư quán
Mặc khách rộn ràng rượu tỉnh say
Trăng ngó hồn mơ bồi hồi mộng
Mây lùa tóc rối dịu dàng lay
Chữ duyên trao gởi mà nên bạn
Quyết dạ duồng theo tận nghĩa đài
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2012 13:40:54 bởi Hansy >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2012 02:02:09 bởi Hansy >
11.
Bỡn thơ Đường
Nghe nói làm thơ dễ quá mà
Nên mình bắt chước thử hoa ba
Lung tung ý thả toàn tầm bậy
Ngược ngạo vần gieo cứ chớn cà
Trắc bằng sai đó đừng la lối
Niêm luật trật đây chớ cẩm ca
Có vẻ Đường thi trêu tếu nhỉ
Đùa vui một chút chớ sa đà
SGLT
BỠN LÀM THƠ
Làm thơ tưởng chẳng khó chi mà
Nhấp bút ra liền một lượt ba
Vần chạy lăng quăng như rắn sán
Tứ đi méo mó tựa dưa cà
Kiểm tra chữ nghĩa sai vài thúng
Đối chiếu văn từ lỗi mấy ca
Giấu lẹ không thì quê lắm lắm
Căng hơn tát cạn khúc sông Đà
HANSY
Văng Vẳng lời thầy đã chỉ ta
Thơ đường Luật viết khó thay ha
Thả lời nghĩ mãi sao không được
Múa bút ghi hoài cũng chả ra
Cặp sách đành thôi trao lại thầy
Lớp trường cũng chịu gởi riêng ba
Trời ơi nhức óc sao mà ác
Chép chép ghi ghi cũng được mà
Lehuuhau
Ép hứng làm thơ thiệt ngán mà
Ghép chi "một lượt" dính vào "ba"
Vui vui dị hợm: "hoa màu thịt"
Chán chán kỳ khôi: "nguyệt dáng cà"
Tuy cũng điệu vần như tiếng hát
Hay là ngữ nghĩa giống lời ca
Thế nhưng ý tứ ôi thôi "khéo"
Họa chút cho hay chớ quá đà
SGLT
Cố gắng làm thơ thật ngán mà
Thơ gì mụ mị giống bị “ba”
Vui chơi thỏa chí như cây bí
Nát óc nghĩ suy giống quả cà
Chép chép suy suy theo giọng hát
Ghi ghi chỉnh chỉnh tựa câu ca
Đôi khi ý tứ bay đi mất
Cố họa cho vui chẳng quá đà
lehuuhau
Ngán thơ Đường
Thất ngôn bát cú ớn ghê mà
Nhịp cứ đôi hai nối tiếp ba
Kẹt đối đành đem "bầu" thế "bí"
Vướng niêm phải lấy "trứng" thay "cà"
Tình sai do đổi "yêu" bằng "ghét"
Ý lạc vì thay "hét" bởi "ca"
Bằng trắc khắt khe như cản mũi
Ngán thay thi luật kiểu kỳ đà
SGLT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2012 22:46:44 bởi Hansy >
12.
THU SẦU
Chiều buồn xào xạc lá thu rơi
Mưa rớt bên song mây kín trời
Tiếc nhớ ngày xưa ai đợi nữa
Buồn thương thuở ấy người trông ơi
Trầu cau chia biệt sầu ngàn kiếp
Duyên nợ cách xa khóc một đời
Đêm mộng tìm ai se chỉ thắm
Giậc mình òa vỡ lệ nào vơi
Lãnh Tuyết
Một chút thu sầu chếnh choáng rơi
Ngàn xa lơ lững cánh chim trời
Cùng nhau đã hẹn thương nhiều đó
Quay bước quên thề tội lắm ơi
Đông cứ lạnh lùng sang mấy kiếp
Thu hoài xao xuyến biết bao đời
Bâng khuâng phảng phất dư hương cũ
Nhuộm kín lòng này lệ khó vơi
HANSY
Tình Thu
Chiếc lá thu sầu chẳng muốn rơi
Vì cơn gió lạnh cuộn tung trời
Người đi mãi nhớ bao lời dạ
Kẻ ở hoài trông mấy tiếng ơi
Mặt cúi than thân vì số kiếp
Mày chau trách phận bởi duyên trời
Chao nghiêng cánh bướm tìm hương cũ
Một thoáng em về lệ khó vơi..
Vô_Sách
Thu vàng
Thu về cứ thấy lá vàng rơi
Nổi nhớ mông lung bỗng ngập trời
Xứ lạ tìm hoài sao chả hỏi
Quê người kiếm mãi trách không ơi
Mây vờn ngọn núi bay lên đỉnh
Gió cuốn hàng cây rụng xuống đời
Lặng lẽ tìm về nơi phổ củ
Bâng khuâng nổi nhớ chợt đầy vơi
Lehuuhau
TÌNH CHAO
Nghiêng chao tình lỡ cứ rơi rơi
Mắt dõi về ai tít cuối trời
Tấc dạ men nồng thương mình với
Chút lòng mặn đắng nhớ người ơi
Mù mịt khách đi xa khuất nẻo
Lạnh lùng thân gói một góc trời
Bướm có nhớ đường về nẻo ấy
Hay là mê mãi giữa chơi vơi
HANSY
Thăm quê chiều thu
Chiều nghiêng thoang thoảng chút thu rơi
Sóng sánh vàng ươm rót mật đời.
Mây biếc trên cao lơ lửng chạy
Cánh cò dưới ruộng ngẩn ngơ chơi.
Sáo diều văng vẳng vang đôi khúc
Tiếng mõ thanh thanh ngậm một lời .
Mắt ngắm, tai nghe lòng chợt hỏi
Xa nhau mấy độ nhỉ quê ơi!
Congtubang.1402
THU DỖI
Thưa nắng nhẹ chao cánh lá rơi
Mùa thu êm ái đến cho đời
Long lanh mặt nước chuồn kêu bạn
Rón rén bên bờ bướm giỡn chơi
Xao xuyến nỗi thương còn đậm nét
Bâng khuâng niềm nhớ chẳng nên lời
Gió lay khóm trúc lời ru khẽ
Biết có khi nào được dỗ ơi
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: