![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
1215.
CẢM NGHĨA CHÂN TÌNH
Chân tình Người đến thấy xôn xao
Chẳng biết phải thưa rõ thế nào
Đừng trách bạn thơ cho dạ tủi
Chớ buồn thi hữu để hồn chao
Tháng ngày thao thức vừa bay bổng
Giây phút bâng khuâng lại vút cao
Có lẽ niềm tin dâng ngập trí
Câu từ thoáng chốc ngỡ chiêm bao
tonnuthihanh
CÙNG VUI THƠ ĐƯỜNG
Bằng hữu thân rồi dậy xuyến xao
Đường thi trao gởi của hôm nào
Bận lo thế sự nghe lòng ngóng
Vắng thiếu thi đàn thấy dạ chao
Nhủ ước duyên thơ luôn thắm đượm
Thầm mong tình bạn mãi bồng cao
Nối hồn xướng họa cho tâm đẹp
Tao nhã thi thư thú biết bao
HANSY
1216.
TUỒNG CHÈO
Chí rận cũng thua tạng chí phèo
Nổi điên hoa giáo khắp đều teo
Nào tha lượm bạc anh sang quý
Chẳng bỏ thu ngân gã khó nghèo
Có rượu a thân ngồi cụng tiếp
Thấy xôi xách dép chạy men theo
Ba hoa đắc chí như vương tướng
Nào biết ra chi cái giống chèo
HANSY
HỨA HÃO
Nghe đọc diễn văn nhạt nhạt phèo
Xem ra ngôn ngữ vẻ đơn nghèo
Mượn vay tô vẽ lời lòe loẹt
Chắp vá bôi son nghĩa tóp teo
Đứng trước bề trên không nói thật
Ngồi sau cấp dưới khó người theo
Việc làm khuất tất toàn che đậy
Hứa hão cho qua kiểu chí phèo.
Tuyen45
LỘN TÙNG PHÈO
Ra chi cái thứ của tuồng chèo
Mồm mép chỉ toàn rặt nói theo
Cướp đến trốn tiêu thân xác
Giặc vào lủi mất vía hồn teo
Ba hoa phách láo cùng dốc tướng
Ức hiếp cô thân lẫn khố nghèo
Loại ấy băm vằm ra trăm mảnh
Đầu chân gan ruột lộn tùng phèo
HANSY
1217.
HỎI NGƯỜI CAO NHẤT
Xanh mát trời thu lại bảo không !
Dù quân Phương Bắc kéo về đông
Như bày sói đói đua nhau sủa
Tựa lũ bò điên liếm tứ tung
Hải đảo cha ông ngâm “cốt” giữ
Đất liền con cháu xả thân trông
Giờ này xin hỏi người cao nhất ?
Có giám cùng dân quyết một lòng..?
Tuyen45
ĐÂU DÁM KHÔNG
Mọc sừng cũng chẳng dám thưa không
Bởi nhóm cầm quyền đâu có đông
Đất tổ tựa thành ngăn dữ ác
Sức người như nước sẽ xô tung
Gian tham hết mức còn chi ngóng
Bạc nhược mút mùa khó cậy trông
Hội nghị Diên Hồng dân cứ quyết
Chung tay góp sức triệu tim lòng
HANSY
1218.
TÌNH XƯA
Xa vắng lâu rồi vẫn nhớ em
Cố quên lòng lại cứ thương thêm
Lưu hoài tím dạ mặt hoa dịu
Đọng mãi xanh hồn tiếng hát êm
Nhớ lắm đôi tay vờn phím mỏng
Yêu sao suối tóc xõa tơ mềm
Nâng niu kỷ vật thời xuân sắc
Quá vãng bao tình giữa mộng đêm
HANSY
Mộng đêm
Quá vãng bao tình giữa mộng đêm
Mây bay hờ hững dáng tơ mềm
Bâng khuâng trước gió cung đàn lộng
Lãng đãng ngoài trời tiếng sáo êm
Nghĩ đến tình xưa lòng quặn thắt
Mơ về chốn cũ dạ buồn thêm
Trông về quê ngoại hôm trăng sáng
Kỷ niệm dâng tràn để khổ em
Vancali
GIÁ BĂNG
Kỷ niệm dâng tràn để khổ em
Thời gian xa xót cứ dài thêm
Ngày nao hạnh phúc mùa yêu dấu
Giờ đã tan tành phút dịu êm
Ray rứt lòng đau vàng dạ mọn
Rưng rưng mắt lệ nát tim mềm
Người ơi sao nỡ vùi cơn mộng
Để kẻ chung tình lạnh buốt đêm
HANSY
1219.
ĐÂU DÁM KHÔNG
Mọc sừng cũng chẳng dám thưa không
Bởi nhóm cầm quyền đâu có đông
Đất tổ tựa thành ngăn dữ ác
Sức người như nước sẽ xô tung
Gian tham hết mức còn chi ngóng
Bạc nhược mút mùa khó cậy trông
Hội nghị Diên Hồng dân cứ quyết
Chung tay góp sức triệu tim lòng
HANSY
UẤT ỨC
Đánh giặc xưa nay chửa bảo không
Toàn dân đều quyết mặc thù đông
Cho dù chúng mạnh như tre chẻ
Mặc kệ ta nghèo đánh bật tung
Giữ nước bao đời nguyên lãnh thổ
Gìn nhà muôn thuở vạn đời trông
Tiếc thay giặc đến nay im tiếng
Phấn lộ muôn dân uất ức lòng.
Tuyen45
QUYẾT THỀ KHÔNG
Toàn dân nước Việt một tâm lòng
Nam nữ trẻ già ước cậy trông
Binh pháp Ngô Quyền thoi bể mặt
Lược thao Hưng Đạo đá bay tung
Lấy nhàn thắng gấp lơ quân dữ
Vận trí dụng mưu kệ chúng đông
Con cháu Hùng Vương nào chịu lép
Cúi đầu nô lệ quyết thề không
HANSY
1220.
TÌNH PHỤ
Thôi rồi quá vãng đã tàn phai
Nghĩ uổng yêu thương lắm tháng ngày
Em đã du lòng nuôi mộng ảo
Ta về dốc rượu dỗ tình say
Đời ơi gian dối câu thương hải
Nghĩa hỡi bọt bèo chữ đổi thay
Gác cũ đăm hờn trong tẻ lạnh
Thủy chung tình ái hỏi còn ai
HANSY
Chiều Hoang
Mây chiều lơ lửng sắc vàng phai
Hạt nắng đi hoang đến cuối ngày
Bến nước bâng khuâng buồn dáng liễu
Con đò hờ hững rũ hồn say
Người nơi đất khách sầu ngăn cách
Kẻ ở quê nhà nhớ lắm thay
Lữ khách dừng chân lòng khắc khoải
Chân trời dõi mắt mộng về ai
Vancali
LÒNG HOANG
Giờ biết tâm tình vụn với ai
Lòng người bạc phếch thảm thương thay
Dốc tràn bầu rượu khoe hay dở
Đập vỡ cây đàn nhạo tỉnh say
Xao xác đầu sông tàn lắm mộng
Lửng lờ cuối nẻo úa bao ngày
Nát tan hoang hoải chiều mây tím
Sao dạo cung đời điệu nhạt phai
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2012 17:37:05 bởi Hansy >
1221.
BĂNG GIÁ
Kỷ niệm dâng tràn để khổ em
Thời gian xa xót cứ dài thêm
Ngày nao hạnh phúc mùa yêu dấu
Giờ đã tan tành phút dịu êm
Ray rứt lòng đau vàng dạ mọn
Rưng rưng mắt lệ nát tim mềm
Người ơi sao nỡ vùi cơn mộng
Để kẻ chung tình lạnh buốt đêm
HANSY
Dư âm
Để kẻ chung tình lạnh buốt đêm
Hơi sương nhuộm trắng thấm vai mềm
Thương sao kỷ niệm bao nồng ấm
Nhớ quá khung trời thuở dịu êm
Hạ tiễn người đi lòng vướng mắc
Thu về lá đổ cảnh sầu thêm
Cho môi khao khác đời ân ái
Trống vắng canh dài nhạt bóng em
Vancali
LỆ TÌNH
Trống vắng canh dài nhạt bóng em
Cô đơn thẳm vắng rước sầu thêm
Hay chăng thuở ấy mơ tròn dịu
Biết đến khi nào mộng được êm
Bến cũ bây chừ chao sóng cả
Trăng xưa còn thuở gội sương mềm
Tương tư đổ bóng ngàn cơn nhớ
Dốc cạn tim lòng lệ trải đêm
HANSY
1222.
TÂM MỚI
Chấp chới ngoài xa rạng ánh hồng
Hừng mai choàng tỉnh giữa mùa trông
Trời xanh dát rộng bầu không thẳm
Nắng mới tô thêm ngọn lửa nồng
Bỡ ngõ miền quê đồng lúa rộn
Hẹn hò phố thị suối người đông
Tim đời điểm xuyết nhiều vân lạ
Hòa quyện bên nhau nét dị đồng
Hansy
THẾ GIỚI HOÀN HẢO TRONG MƠ
Bình minh rực rỡ ánh tươi hồng
Nheo mắt mặt trời ngó xuống trông
Cõi thế đời người vui sắc thắm
Nhân gian cuộc sống ngát hương nồng
Năm châu an lạc đời êm ấm
Bốn bể yên bình phố rộn đông
Cười mỉm Thái Dương cao giọng phán :
Ô hay ! Hạ giới quá tương đồng !
Hoàng Liên
NẮNG MỚI
Nắng vỡ mùa thương rải khắp đồng
Lao xao mời gọi tiếng chim đông
Miên man mai lão chìm sắc mộng
Mơn mởn đào tơ ngập ánh nồng
Bát ngát lưng trời xa thăm thẳm
Bao la dải lụa ngút mòn trông
Đất trời hòa một tâm tư thỏa
Tình dậy hương mơ ngát đượm hồng
HANSY
1223.
LÁ MÙA XA NHAU
Nắng khóc mùa thu, lá trổ vàng
Xa người , biển sóng cũng liên can
Tim buồn, nhịp chứng khô âm điệu
Lệ ấm lở bờ ướt mí chan
Về mở cửa thư nhìn bảo vật
Ra vườn ướm bút ngắm trăng ngàn
Tưởng khua vẳng tiếng anh mình nhỉ !
Em níu vần thơ , gõ phím bàn
Đông Hương
THẦM MONG
Mùa thương dậy sóng lá thu vàng
Man mác điệu buồn sắc tỷ can
Phách nhịp ngọc ngà hương mộng não
Thi thư nhung gấm lệ tình chan
Mịt mù tình cũ tan trong gió
Thăm thẳm duyên xưa lạc giữa ngàn
Cuối nẻo ân tình ai đứng lại
Cho ta an hưởng chốn thiên bàn
HANSY
1224.
QUÊ!
Cái tướng em này ngó ngộ ghê!
Nhìn ưng dạ chẳng muốn quay về
Lưỡi le, má lúm càng thêm đã
Mắt liếc, môi hồng thật quá mê
Cụ Lãng hồi xuân còn khoái cặp
Ca Li sức trẻ tất ưa kề
Dặn nhau bí mật đừng lên tiếng
Xớ rớ coi chừng vợ biết –Quê!
Đồ Lãng
Đừng lo
Lão bá ơ kìa thấy tội ghê
Ngồi chưa nóng đít vội xin về
Khen đây mắt liếc lòng thêm khoái
Để đó tim cuồng dạ có mê
Nói nhỏ bên tai mong tiếp cận
Nhìn sâu vào mắt muốn cho kề
Đừng lo Cụ Lãng không ai biết
Thoải mái tâm tình chớ ngại “quê”
Vancali
GÁI MIỀN QUÊ
Anh mà làm vậy thấy kỳ ghê !
Nghịch giỡn, bày trò chắc sẽ về
Tư cách đàng hoàng nhiều kẻ thích
Lập trường đứng đắn lắm người mê
Ngỡ anh lịch sự nên giao tiếp
Biết bạn sỗ sàng chẳng cận kề
Đừng tưởng dịu dàng rồi lấn tới
Dù là con gái sống miền quê
.....LEHONG.....
RỖNG TÚI
Nhiều khi túi rỗng thật là quê
Cứ ngỡ như dao cận cổ kề
Thấy của ông Tư đâm dạ hám
Dòm tiền bà Tám nổi lòng mê
Hàng xôn ví sạch đưa mắt ngó
Đồ rẻ tay không xách mạng về
Khổ nhất trên đời anh túng khó
Bao lần tủi nhục nghĩ buồn ghê
HANSY
1225.
LỆ TÌNH
Trống vắng canh dài nhạt bóng em
Cô đơn thẳm vắng rước sầu thêm
Hay chăng thuở ấy mơ tròn dịu
Biết đến khi nào mộng được êm
Bến cũ bây chừ chao sóng cả
Trăng xưa còn thuở gội sương mềm
Tương tư đổ bóng ngàn cơn nhớ
Dốc cạn tim lòng lệ trải đêm
HANSY
Tình si
Dốc cạn tim lòng lệ trải đêm
Buồn vương mắt ngọc đọng môi mềm
Đèn khuya hiu hắt vầng trăng tỏ
Gác vắng tiêu điều ngọn gió êm
Trĩu nặng câu thề ôm giá buốt
Quay cuồng ước nguyện rót sầu thêm
Tơ duyên rối rắm tình ngang trái
Chiếu lạnh ai người thấu hiểu em
Vancali
CUNG SẦU SÓT LẠI
Chiếu lạnh ai người thấu hiểu em
Chăn đơn gối chiếc tủi lòng thêm
Mùa nao hai đứa mơ nên ước
Thuở ấy chúng mình mộng được êm
Nhớ lắm môi nồng trao đượm mặn
Thương sao tóc rối phả lơi mềm
Tình đi đem nắng về phương ấy
Sót lại cung sầu giữa cảnh đêm
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2012 07:38:10 bởi Hansy >
1226.
Mộng đời
Chôn vào quá khứ cuộc tình tôi
Một thuở yêu nhau ước mộng đời
Cạnh suối chung vai nhìn nước chảy
Bên đường rảo bước ngắm mưa rơi
Giảng đường tượng chúa cầu ơn thánh
Chánh điện đèn nhang khấn nguyện trời
Những ngỡ đôi mình vui chỉ thắm
Ai ngờ gió cuốn giấc mơ trôi
Vancali
NHỚ THƯƠNG
Ngày ấy người luôn quyến luyến tôi
Cùng nhau xây đắp mộng mơ đời
Tưởng là trần thế luôn êm ấm
Nào biết thiên đường cũng rụng rơi
Ly biệt ôm sầu buồn vạn đại
Chia xa gặm đắng hận bao trời
Thu đi xuân đến người không lại
Mà xót giữa lòng mãi chẳng trôi
HANSY
1227.
Mèng ơi
Nghĩ lại mèng ơi khó thế này
Việc gì lão muốn phải cho ngay
Nhìn không trúng ý lườm day dứt
Thấy chẳng ưng lòng nói chát cay
Vịnh cớ càm ràm cơm chiếu lạnh
Ra điều lải nhải rượu chè say
Làm sao mấy ổng thương mình nhỉ
Xóa cảnh sầu lo suốt cả ngày
Vancali
CHÈNG UI
Chồng vợ mà sao khó dzậy này
Chập chờn lúc quẹo lại khi ngay
Bình thường cười nói chiều vui vẻ
Bực bội mặt mày cứ xịu cay
Hạnh phúc gởi trao như rượu ngọt
Giận hờn dày xéo tựa người say
Vô ra hoài mãi rồi đâm chán
Ly dị chia tay ắt có ngày
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: