![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
1253.
Hờn
Đốt cháy tình nồng rã cuộc chơi
Tàn tro gió thốc quyện bên đời
Sương hờn rụng bỏ thời gian lướt
Nhạn tủi bay tìm kỉ niệm rơi
Dõi đến trời xa dành mấy điệu…
Chờ đi nẻo khuất gửi bao lời…
Tâm tư khắc khoải niềm mong đợi
Nén chặt tim hồng hỡi bạn ơi!!!
Lữ khách
DỖI
Tình yêu sao dám lấy làm chơi
Để khiến tâm tư nát giữa đời
Mật ngọt thuở nào đành rụng rớt
Hồn ngoan dạo ấy cũng tàn rơi
Yêu thương sau rốt từ nơi miệng
Nhung nhớ cuối ngăn chỉ ở lời
Kỷ niệm mờ xa người khuất dạng
Phụ tình sao dễ thế người ơi
HANSY
1254.
GIÃ TỪ
Giã từ kỷ niệm thoáng mưa rơi
Vút cánh chim xa ẩn cuối trời
Hình bóng ngày nao buông gió lộng
Thơ tình thuở ấy thả tay lơi
Còn đâu cổ kính thời son trẻ
Chi sá mùi hương buổi ngộ đời
Phủi sạch dư tàn trong kiếp ảo
Tro lòng thôi giữ mộng đà vơi
HANSY
ĐÓN ĐỢI
Thu về lã tả lá vàng rơi
Đón đợi xuân sang lộc dậy trời
Kế hoạch vạch rồi đừng bỏ lỡ
Chỉ tiêu định sẵn chớ buông lơi
Đem tròn trí lực vun bồi thế
Dâng trọn tài năng cống hiến đời
Tu chí trau dồi chân thiện mỹ
Tuổi già sức sống chẳng hề vơi
dinhthu
THU VÀNG
Màu nắng men nồng ướp dạ vơi
Chênh chao niềm nhớ chút tim đời
Thu ơi đan kín tình loang nhẹ
Sương hỡi giăng đầy mộng thả lơi
Biêng biếc hoài mơ vờn cảnh đất
Lâng lâng cảm xúc vịn mây trời
Sẽ sàng đồng vọng niềm lưu luyến
Nghiêng cánh thu vàng lác đác rơi
HANSY
1255.
NGUYỆT LAI
Trăng lồng bóng ảo dậy lòng ao
Phơ phất hàng hiên một dáng đào
Thư các nghiêm trang hàng sách vở
Thi trang đĩnh đạc một quân hào
Gió đưa sắc mộng lơ mơ đến
Nguyệt ghé gương xoan ẩn hiện vào
Bát ngát lung linh vừng diệu ảo
Chắp tình thơ duỗi vọng tầm cao
HANSY
Thu sầu
Trăng vàng hờ hững ngọn cây cao
Ẩn hiện chòi tranh bóng rọi vào
Bãng lãng hồn ru đàn nghệ sĩ
Bâng quơ ý gợi bút văn hào
Đèn khuya leo lét đởi cô lữ
Gác vắng buồn hiu kiếp má đào
Tiếng gió rì rào đêm tỉnh lẻ
Thu sầu chiếc lá cạnh bờ ao
Vancali
THỎA ƯỚC AO
Chẳng sợ chùn chân giữa dốc cao
Chí trai hồ hải dấn thân vào
Quang minh gánh việc đời quân tử
Chính trực tu thân kiếp sĩ hào
Một cõi ta bà vô tục lụy
Từng phen lặn ngụp giữa ba đào
Khí hùng một thuở lưu muôn thuở
Vẩy cánh chim bằng thỏa ước ao.
Lá chờ rơi
TÌNH THU
Thẩn thơ dạo bước dọc triền ao
Nắng dọi nghiêng nghiêng cội lý đào
Cúc thắm xòe hương bừng kín giậu
Hồng tươi hé nụ dậy quanh hào
Hồn thơ xao xuyến dần theo đến
Điệu nhạc ngất ngây chậm rãi vào
Tha thướt tóc mây vờn trước ngõ
Mộng lòng trỗi khúc diệu tình cao
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2012 11:18:22 bởi Hansy >
1256.
Tiếng chày
Vẳng tiếng tay chày giục giã xô
Dộng thành miệng cối ở nơi mô
Bồn chồn tấc dạ đời cô lữ
Rộn rã con tim bước hải hồ
Chột dạ anh hào tâm mái đọng
Ru hồn viễn khách lối tìm vô
Trăng khuya vằng vặc đêm trừ tịch
Lơ lửng trên cành chiếc lá khô
Vancali
VÔ NGÃ
Gấp rút gì nhau lại đẩy xô
Niết bàn vang vọng tiếng nam mô
Nhởn nhơ trút bỏ thân trần tục
Vĩnh viễn lìa xa kiếp hải hồ
Tiếng mõ ru êm lòng tịnh độ
Hồi chuông vang dội cõi hư vô
Thiền tâm hữu ngã thành vô ngã
Để lại trần gian một xác khô.
Lá chờ rơi
TỒ THẾ
Giường rộng mà mình cứ lấn xô
Đẩy ai tận vách biết đi mô
Hay nhường đấy cả nằm cho rộng
Ấy chớ em đây muốn sát vô
Đằng ấy sao mà tồ đến thế
Hôm nay tháo khoán cứ tha hồ
Kìa anh sao lại như thân gỗ
Vứt bỏ vệ đường đã mục khô.
Tuyen45
HƯ KHÔNG CÕI TẠM
Khẳng khiu đông đến giữa cành khô
Lác đác bông lau rũ cạnh hồ
Man mác u sầu niềm vỡ vụn
Miên man nghiền ngẫm nỗi hư vô
Băn khoăn trí não nào yên ắng
Xao xác tâm hồn biết trú mô
Cõi tạm trắng tay về với đất
Sao đành nhân thế đẩy cùng xô
HANSY
1257.
ẨN SỐ CUỘC ĐỜI
Ẩn số cuộc đời giải chửa ra
Bao nhiêu cố gắng vẫn chưa là..!
Chính tà vốn chẳng ngồi chung ghế
Tâm đức tạm thời hãy chánh xa
Ác độc thông thường che đậy kín
Hiền tài khó kiếm được đường qua
Xem chừng phải lập phương trình mới
Ẩn số cuộc đời giải chửa ra.
Tuyen45
THẰNG TÔI
Kể từ được mẹ sản sinh ra
Giữa thế loăng quăng cứ gọi là
Chấp chới bạc tiền luôn túng quẩn
Lùng bùng danh vị mãi mù xa
Vui đời sương gió âu đành phận
Sống kiếp giang hồ chỉ cốt qua
Lo nghĩ bao đêm hồn trí nhão
Kể từ được mẹ sản sinh ra
HANSY
1258.
HỒN THƠ
Hồn thơ trong trẻo mãi đâu già
Rung động tâm hồn thịt lẫn da
Dẫu biết đường thơ vô cùng tận
Thì mong thi vận khéo nên là
Học theo bạn hữu gieo câu mộng
Bắt chước người xưa dạo cưỡi la
Vui thú tiêu dao cùng mây gió
Hồn thơ trong trẻo mãi đâu già
HANSY
Thú vui
Chơi chữ nguồn vui thú tuổi già
Mây trời lộng sắc rạng màu da
Nhìn trăng gợi ý làm ra vẻ…
Bắt bướm vào thơ ấy mới là …
Nặn óc đơ người vò trán nghĩ
Xong bài khoái chí vỗ đùi la
Gặp vấn lắc léo ngồi tư lự
Chơi chữ nguồn vui thú tuổi già
Vancali
MÃI KHÔNG GIÀ
Nàng thơ luôn trẻ mãi không già
Đổi chữ thay vần rắn lột da
Mặc khách nôn nao chờ hội ngộ
Tao nhân vương vấn khó lơ là
Sông dài núi rộng cùng vui bước
Góc bể chân trời góp giọng la
Âm điệu ngân vang từ vạn cổ
Nàng thơ luôn trẻ mãi không già.
Lá chờ rơi
TÌNH VẠN TUẾ
Vạn thế tình yêu chẳng thể già
Cô đơn khó chịu phải ầm la
Tỉnh bơ ra phách thời ra chỉ
Giả bộ làm cao kiểu ấy là
Ỏng ẻo chê bai đâu phải ruột
Ngúng nga đùn đẩy chỉ ngoài da
Xưa nay sách vở đều ca tụng
Vạn thế tình yêu chẳng thể già
HANSY
1259.
HƯ KHÔNG CÕI TẠM
Khẳng khiu đông đến giữa cành khô
Lác đác bông lau rũ cạnh hồ
Man mác u sầu niềm vỡ vụn
Miên man nghiền ngẫm nỗi hư vô
Băn khoăn trí não nào yên ắng
Xao xác tâm hồn biết trú mô
Cõi tạm trắng tay về với đất
Sao đành nhân thế đẩy cùng xô
HANSY
Tro khô
Ở đời ngang ngược giựt dành xô
Sớm muộn chôn người ở dưới mô
Thuở ấy trai tơ đùa sóng gió
Hôm nay già cỗi ngán sông hồ
Khi xưa thấy gái liền xông đến
Giờ lại nom tiền chả dám vô
Cát bụi luân hồi ai tránh khỏi
Thân mình tứ đại hóa tro khô
Vancali
THÔI KỆ
Cái ví nhiều khi bạc rỗng khô
Lúng ta lúng túng biết đi mô
Tay không đâu dễ làm nên chuyện
Túi hẻo nào chi khuấy được hồ
Nằm xuống ngồi lên thêm ngán ngẫm
Thở dài than ngắn lại ra vô
Ông trời bạc đãi buồn như trấu
Cái kiếp bọt bèo mặc sóng xô
HANSY
1260.
THU MỘNG
Trải tình thu mộng giữa tầng không
Nát cánh hoa rơi thoáng chạnh lòng
Mắt hạ ươm thề nào đượm biếc
Môi xuân góp hẹn có thơm hồng
Mùa trăng huyền ảo lung linh nhớ
Góc ái yêu kiều lóng lánh mong
Gác vắng cung sầu ai chuốt lặng
Mà nghe nhung nhớ dậy cơn nồng
HANSY
ĐAU TÌNH
Tình mất tâm hồn chợt rỗng không
Từng đêm xa xót cả tim lòng
Úa tàn hương mộng trời xuân thẩm
Phai nhạt sắc mơ kiếp má hồng
Cạn hết tâm tư niềm ước vọng
Nhạt nhòa kỷ niệm nỗi hoài mong
Chồng thư ngày đó sao nghe nặng
Chất chứa thương yêu lẫn mặn nồng
Trúc Huỳnh
KHI TÀN CHINH CHIẾN
Thu đến vầng mây tím sắc hồng
Lòng người chinh phụ vẫn chờ mong
Người nơi tiền tuyến muôn gian khó
Kẻ ở hậu phương lắm khổ lòng
Chiến trận xung phong tiêu diệt giặc
Quê nhà tự nguyện chẳng nằm không
Ngày mai đất nước tan xâm lược
Anh sẽ cùng em sưởi ấm nồng
.....LEHONG.....
TÌNH MÙA THU
Thu về, em có nhớ anh không
Khi nắng reo vui mở cửa lòng ?
Nhìn sáo bay xa mơ tổ ấm,
Xem hoa nở rộ nhớ môi hồng.
Tiêu Tương hai lối còn trông gặp,
Ô Thước đôi bờ vẫn đợi mong.
Mây trắng lưng trời cười khúc khích
Chúc ta tương ngộ, đẹp tình nồng…
Man Ho
1261.
Ý Thu
Thu về xao xuyến lá vàng rơi
Dõi cánh chim bay tận cuối trời
Bến nhớ miên man nơi gác mộng
Thuyền yêu cuồn cuộn phía trùng khơi
Dạt dào tuổi ngọc vang ngàn tiếng
Lắng nhịp hồn thơ dậy vạn lời
Sương xuống giăng giăng niềm luyến nhớ
Mơ hồ tim gọi giữa chơi vơi
Trúc Huỳnh
THU ẤY EM ĐI
Bởi quá đau lòng khiến lệ rơi
Người đi Thu ấy biệt phương trời
Tưởng rằng đã bị Công an bắt
Đâu biết thoát ra được biển khơi
Vạn tiếng yêu thương chưa kịp nói
Muôn vàn yêu dấu chửa trao lời
Nhớ em khiến dạ nầy tê tái
Buồn tủi riêng mình khó thể vơi
.....LEHONG.....
MEN TÌNH
Kỷ niệm men tình chẳng hề vơi
Làm sao nói hết chỉ bao lời
Thương thương chôn kín nhiều đêm gọi
Nhớ nhớ dâng trào lắm tháng khơi
Cung nhạc bổng trầm lan sóng nước
Lời thơ trao gởi tỏa mây trời
Tình yêu son sắt ngàn năm đợi
Gượng nhẹ cho lòng khỏi chớm rơi
HANSY
1262.
Xuân hạnh phúc
Xuân sang hạnh phúc phủ đêm sầu
Xuân hỡi men tình lộng gió thâu
Xuân trỗi mơ nồng vì nợ cuối
Xuân đong ước thắm bởi con đầu
Xuân thu rộn rã ôm vàng lụa
Xuân hạ ôn tồn bế ngọc châu
Xuân trọn tình chung vui gió mới
Xuân sang hạnh phúc phủ đêm sầu.
Biên tập viên
ĐÊM SẦU
Đêm xuân dốc cạn chén men sầu
Đêm hạ châm trà bạn gió thâu
Đêm gợi tâm hồn đau nợ trước
Đêm khơi kí ức nhớ duyên đầu
Đêm khuya bải hoải cay vành mắt
Đêm sáng bùi ngùi đắng giọt châu
Đêm trỗi gieo lòng yêu với hận
Đêm xuân dốc cạn chén men sầu.
Lữ khách
THU THU
(Nhớ Sương Thu)
Thu nắng miên man chút phiến sầu
Thu ơi hồn nhớ ngút ngàn thâu
Thu đi tình ấy chênh chao sóng
Thu lặng đời ta chuếnh choáng đầu
Thu đợi Tương Giang về hiệp cẩn
Thu chờ Hợp Phố lại hoàn châu
Thu sương lóng lánh vàng muôn thuở
Thu nắng chênh chao chút phiến sầu
HANSY
1263.
THẰNG TÔI
Kể từ được mẹ sản sinh ra
Giữa thế loăng quăng cứ gọi là
Chấp chới bạc tiền luôn túng quẩn
Lùng bùng danh vị mãi mù xa
Vui đời sương gió âu đành phận
Sống kiếp giang hồ chỉ cốt qua
Lo nghĩ bao đêm hồn trí nhão
Kể từ được mẹ sản sinh ra
HANSY
ĐỒ THỊ LÒNG NGƯỜI
Lòng người đồ thị vẽ chưa ra
Dài ngắn thước đo vẫn chỉ là..!
Giản dị thanh tao đông bạn đến
Cao sang quan cách chẳng ai qua
Quyền to lắm kẻ còn “vô học”
Chức lớn thường dân sợ lánh xa
Sống ở trên đời đâu có dễ
Lòng người đồ thị vẽ chưa ra.
Tuyen45
TRANH VÂN CẨU
Thế sự lắm trò giở quẻ ra
Nhiều khi thân thích lại lìa xa
Không tiền thật đúng đành trân chết
Có bạc lỗi sai cũng được qua
Được thế oang mồm liên tíu ấy
Dựa thần múa cánh tít quay là
Ngồi buồn ngẫm chuyện đời vân cẩu
Thế sự lắm trò giở quẻ ra
HANSY
1264.
MONG ƯỚC
Chọn hạt, gieo trồng, đất đã phơi
Cày sâu, cuốc bẫm, xới cho tơi
Đón nắng, chờ mưa, mong địa lợi
Ngừa sương, ngăn gió, ước thiên thời
Mầm mới vừa ươm bao vất vả
Gốc xưa, chồi biếc nở hoa tươi
Đồng sức, đồng tâm, đồng ý chí
Đồng hành, đồng hướng vượt trùng khơi
Bảo Châu
MỘNG TÌNH KHƠI
Thênh thang xanh thẩm nắng thu phơi
Quả chín cho đời mộng đã tơi
Biêng biếc níu mây khi đến vận
Xinh xinh chao lá buổi nghiêng thời
Vầng trăng rải thế nồng hương thắm
Cánh gió ươm hồn dậy sắc tươi
Nhấp chén bên đời say túy lúy
Hoa lòng thơm ngát mộng tình khơi
HANSY
1265.
TRANH VÂN CẨU
Thế sự lắm trò giở quẻ ra
Nhiều khi thân thích lại lìa xa
Không tiền thật đúng đành trân chết
Có bạc lỗi sai cũng được qua
Được thế oang mồm liên tíu ấy
Dựa thần múa cánh tít quay là
Ngồi buồn ngẫm chuyện đời vân cẩu
Thế sự lắm trò giở quẻ ra
HANSY
KIẾM KHÔNG RA
Tứ thơ nhiều lúc kiếm không ra
Mực cạn nghiên khô như thể là ...
Con chữ một bồ nhưng khóa kín
Hồn thơ chưa đến bởi đường xa
Bụng buồn ngồi ngắm cành hoa rụng
Đầu rỗng đêm dài cố vượt qua
Thất bộ thành thi theo chẳng kịp
Tứ thơ nhiều lúc kiếm không ra.
Lá chờ rơi
BUỒN ĐỜI
Tình cảm con người có lại ra
Than ôi nhân thế tựa như là
Bỗng dưng ân nghĩa đành chia biệt
Phút chốc mộng tình lại cách xa
Thắm thiết bao nhiêu rồi hụt loãng
Mặn nồng thế nớ cũng thoảng qua
Ngẫm đời thương hải buồn vô kể
Tình cảm con người có lại ra
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: