![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
THÈM
Thèm tình tim cứ nhảy tưng tưng
Thèm dạo loanh quanh lượn núi rừng
Thèm mộng xê xàng cùng gió nựng
Thèm mơ líu cống với mây cưng
Thèm thương duyên hạ nồng hương đựng
Thèm nhớ tình xuân dậy dạ mừng
Thèm giữ hồn thơ muôn kiếp vững
Thèm đời lóng lánh miệt mài bưng
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2012 08:52:33 bởi vancali96 >
LIÊU TRAI
Hương dạ ru tình tím dạ hương
Sương mờ ảo ảnh lộng mờ sương
Dạt dào quân tử tim dào dạt
Vương vấn giai nhân mộng vấn vương
Nhạc điệu du hồn tràn điệu nhạc
Chương vần bấm phím trỗi vần chương
Gió mây đùa ghẹo cùng mây gió
Thương nhớ ngạt ngào dậy nhớ thương
HANSY
Chẳng lạt
Thương nhớ ngạt ngào dậy nhớ thương
Câu văn làm đẹp áng văn chương
Thơ tình lưu luyến đem tình ủ
Duyên mộng mơ màng gửi mộng vương
Buông thả mưa thu chiều thả gió
Lả lơi nắng hạ tối rơi sương
Sông xa biển rộng dù ngăn cách
Sắc lạt nhưng tình chẳng lạt hương
Thanh Thanh Khiết
4.12.2012
1396.
BỒNG BỀNH
Rải yêu cho dậy phím tơ đường
Đong nhớ vương lòng vạn khúc thương
Lấp lánh tình mơ dập duềnh mộng
Lung linh sắc biếc ngạt ngào hương
Nhớ sao bóng nhạn chao nghiêng suốt
Mong lắm tin sương dạt vợi thường
Một cõi đi về ngàn kiếp đợi
Tình trăng thơm thảo nghĩa thư phương
Hansy
TÀN TRO
Anh chỉ tiễn em nửa dặm đường
Đêm nầy bịn rịn dạ sầu thương
Trăng ngà héo hắt nào soi bóng
Hoa nhạt thẫn thờ chẳng toả hương
Người vẫn biết tình đời huyễn hoặc
Ta đâu hay giấc mộng vô thường
Thôi về gom lại vần thơ cũ
Đốt cháy tro tàn gởi bốn phương
Trangkhuyet
TRẢ TÌNH
Đốt cháy tro tàn gởi bốn phương
Người đi sắc nhớ dậy tim thường
Ủ lòng trăng mộng hầu ươm nét
Gói dạ thơ tình để vọng hương
Đâu nữa mơ cùng khi cuối nẻo
Còn chi hẹn với buổi đầu thương
Tiêu sầu nhấp chén trường canh héo
Thôi trả cho ai tím ngã đường
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2012 21:23:50 bởi Hansy >
1397.
BỒNG LAI
Trăm năm chẳng cạn cứ lơ ngơ !
Thuyền ái giờ đây cũng cập bờ
Mộng thắm hôm nào nay trọn nghĩa
Mơ hồng ngày đó đã thành thơ
Kể chi bấy tháng lòng mong đợi
Không uổng bao năm dạ ngóng chờ
Pháo đỏ rượu nồng nên phối ngẫu
Thật rồi sao cứ ngỡ là mơ
HANSY
HẬU CƯỚI
Thật rồi sao cứ ngỡ là mơ
Hồi hộp bao đêm mấy tháng chờ
Chẳng phí đôi lần ai phổ nhạc
Lại thêm mấy bận tặng chùm thơ
Giờ em rủng rỉnh vàng mừng cưới
Anh cũng tiền tươi nhậu tới…bờ
Nói vậy nhiều khi là nói đúng
Không thì nói xạo nói ngơ ngơ
Tú Dỏm
CẬP BẾN
Không thì nói xạo nói ngơ ngơ
Đã quyết gió giông vẫn nối bờ
Mơ ước nước mây vờn cánh bướm
Thệ nguyền trăng gió dệt hồn thơ
Vẫn là lắm mộng luôn xây hẹn
Nên đã bao phen mãi gắng chờ
Cuối nẻo đường tình tim hội ngộ
Phỉ nguyền năm tháng dệt lòng mơ
HANSY
1398.
THƠ THƠ
Tình thơ muôn thuở vẫn bay bay
Thơ ý bao vần điệu cuồng say
Duyên kiếp niềm mơ thơ mặn ngọt
Trò đời thơ lộng nỗi chua cay
Gió trăng thơ dịu vui lòng bạn
Mây nước thơ nồng đẹp dạ ai
Thơ thẩn cho hồn thêm tiếng nhạc
Nguồn thơ sóng sánh mộng anh tài
HANSY
VẪN TUNG BAY
Cùng nhau đấu sức lại so tài
Tám lạng đồng cân khó biết ai
Phố thị thích ăn ngon mặc đẹp
Vườn quê yêu muối mặn gừng cay
Nay cày mai cuốc ngày đêm bận
Không vịt cũng gà sớm tối say
Ai khỏe hơn ai đời khó biết
Cánh bằng muôn dặm vẫn tung bay.
Lá chờ rơi
NGẪM ĐỜI
Thế sự loanh quanh chuyện sắc tài
Cái vòng lẩn quẩn chẳng chừa ai
Ngỡ chua hóa phép trăm cơn đắng
Tưởng ngọt biến thành vạn nỗi cay
Mê muội hư tài nên dạ điếc
Đắm mơ ảo sắc để lòng say
Hữu vô thiên địa vô cùng tận
Có có không không vụt cánh bay
HANSY
1399.
NỒNG YÊU
Tiếu ngạo thi đàn tuý luý mơ !
Thi thư phách nhịp dậy hương chờ
Bâng khuâng hẹn ước len tim trẻ
Xao xuyến mơ lòng vọng tiếng thơ
Bát ngát duyên nồng liên kết dạ
Bao la tình mộng nối xa bờ
Mùa trăng dịu ngọt hồng lên má
Lúng liếng mắt huyền sóng sánh ngơ
Hansy
Hậu nồng yêu !
Lúng liếng mắt huyền sóng sánh ngơ
Trăng thanh vắng lặng biết đâu bờ
Ngàn xưa thế sự như con tạo
Bao kiếp nhân sinh hoá trẻ thơ
Trời đã sinh voi âu thiếu cỏ
Tình đang kết trái há lo chờ
Mong sao tiếng khóc hiền như Phật
Vọng khắp rừng xanh nở đoá mơ !
Tú Dỏm
CẢNH TIÊN
Vọng khắp rừng xanh nở đoá mơ !
Mùa trăng nhân ái mãi trông chờ
Vầng mây len cõi đan lời mộng
Cánh gió nương tình dệt ý thơ
Tha thướt ngàn sương vương đậu mái
Lơ thơ tơ liễu rũ buông bờ
Giai nhân như thể từ tranh vẽ
Tiên cảnh say đời khiến dạ ngơ
HANSY
1400.
NẮNG VÀ TÓC
Giọt nắng ngủ quên giữa tóc mềm,
Ngại ngùng ở lại đợi qua đêm.
Nắng mơ tóc xõa chừng say đắm,
Tóc giận nắng hờ luống bỏ quên.
Mộng vỡ, nắng đành ôm tủi phận,
Tình tan, tóc mãi khóc lương duyên.
Tương tư nắng cứ buồn xa tóc,
Ước nụ hôn trao, tóc muộn phiền ?
Man Ho
GIÓ TRĂNG VÀ MÂY
Gió mát trăng thanh mây dịu mềm.
Mây quang trăng tỏ gió ru đêm.
Trăng tròn gió thoảng mây phiêu lãng.
Gió tạnh trăng mờ mây ngủ quên.
Phong nguyệt đảo thời vân hóa cẩu.
Phong vân gặp hội nguyệt se duyên.
Gió trăng nhàn hưởng thang mây nhẹ.
Trăng gió mây mưa chuốc não phiền.
Bùi Tiến
MỘT THOÁNG
Nắng ngất ngây say Tóc trải mềm,
Buông dài hong Nắng đợi thâu đêm.
Dịu dàng Nắng tựa vai âu yếm,
Bẽn lẽn môi cười Tóc ngủ quên.
Từ đó vấn vương tình gối mộng,
Lần đầu mơ ước chuyện tơ duyên.
Hoàng hôn dần xuống mờ đôi ngã,
Một thoáng bên nhau nặng nỗi phiền.
Nguyễn Thành Tài
ANH VÀ EM
Lòng anh vương đậu dạ em mềm
Hương ấm anh nồng tỏa dịu đêm
Anh dỗi em mơ đôi lúc lãng
Em hờn anh hẹn có khi quên
Anh thơ em mộng lung linh nắng
Em hát anh hò sóng sánh duyên
Nối kết anh em tình vĩnh cữu
Trao em nỗi nhớ bạt ưu phiền
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2012 01:34:30 bởi Hansy >
1401.
NHỚ ƠN THÀY CÔ
Kiến thức thày cho chất kín đầu
Ngẫm suy năm tháng nhớ ơn sâu
Lễ nghi gia giáo rành từng ý
Chữ nghĩa tinh thông tỏ mọi câu
Xuất chúng đem tài xây nước mạnh
Hiền nhân lấy đức giúp dân giàu
Suốt đời ghi tạc công người dạy
Trí tuệ trò mang nối nhịp cầu.
Tuyen45
CHÚC MỪNG ÂN SƯ
Cô Thầy dạy dỗ ấy công đầu
Ơn nghĩa như trời tựa biển sâu
Đạo lý đắp xây vun khắp trí
Văn chương rèn giũa tận từng câu
Thi thư nức tiếng khơi lòng đẹp
Nhân ái thơm hương khiến dạ giàu
Đi suốt giòng đời ghi nhớ mãi
Ân sư trường thọ vẫn mong cầu
HANSY
1402.
NGẪM ĐỜI
Thế sự loanh quanh chuyện sắc tài
Cái vòng lẩn quẩn chẳng chừa ai
Ngỡ chua hóa phép trăm cơn đắng
Tưởng ngọt biến thành vạn nỗi cay
Mê muội hư tài nên dạ điếc
Đắm mơ ảo sắc để lòng say
Hữu vô thiên địa vô cùng tận
Có có không không vụt cánh bay
HANSY
ĐỌ TÀI
Cùng ai thách đố đọ xem tài
Thử sức ngắn dài chửa kém ai
Chớ vội tự ti mà chịu thiệt
Đừng nên sĩ hão chuốc phần cay
Hiểu ta dấn tới khi đang tỉnh
Biết bạn lừng khừng giữa lúc say
Chiêu hiểm tung ra là chắc thắng
Anh hào tỏ mặt tiếng thơm bay.
Tuyen45
PHƯỢNG NHỚ
Cánh phượng mùa nao lả tả bay
Niềm mơ ngày ấy sẽ sàng say
Bâng khuâng mái đỏ len tâm vọng
Xao xuyến xuân hồng thoáng mắt cay
Lớp cũ đâu hay thăng trầm bạn
Trường xưa nào biết mất còn ai
Thời gian lặng lẽ về xa thẳm
Quá vãng hoa niên ngẫm mộng tài
HANSY
1403.
BẠC ĐẦU
Cuối nẻo ai đều bạc phếch râu
Tuyết giăng trắng xóa tận trên đầu
Đôi ba vặt vảnh neo mơ trước
Một chút tâm tình gởi mộng sâu
Cuộc thế bạch mây đâu kể
Đời người bóng ngựa có chi sầu
Trăm năm chớp mắt tình muôn thuở
Thân lão hồn nồng chẳng sá đâu
HANSY
Đấng mày râu
Khi buồn vãng chuyện đấng mày râu
Nói đến mèn ơi buốt cả đầu
Bạn rủ đi liền hình mất hút
Cơm chờ nguội ngắt mắt quần sâu
Xưa kia ấp ủ cung đàn ấm
Giờ lại buông lơi chiếc bóng sầu
Trăng mật qua rồi thời tuổi ngọc
Cuộc tình đoạn kết biết lường đâu
Vancali
RỤNG RÂU
Trí óc nhiều khi nghĩ tận đâu
Lơ mơ láng máng chỉ thêm sầu
Lang thang cũng chỉ hoài đau tận
Vơ vẩn để rồi mãi lặng sâu
Cuộc thế nhố nhăng xao trí dạ
Trò đời lem luốc bẩn tâm đầu
Chống cằm tư lự nhiều ngao ngán
Dậy nỗi lo phiền rụng hết râu
HANSY
1404.
Gọi mãi tên người…
Sang thuyền em bỏ lại chiều mơ
Ngọn sóng đau thương ngập cả bờ
Đám cỏ triền sông ngơ ngẩn đợi
Hàng cây cuối ngõ thiết tha chờ
Vừa trông nắng gởi ươm vườn mộng
Đã thấy mưa về đẫm bến thơ
Người ấy chia tay hờ hững vậy
Sao ta da diết tận bây giờ
Viên Mãn
NGÓNG VỌNG
Mộng lòng năm tháng dậy hoài mơ
Mù mịt chiều sương vẫn mãi chờ
Khắc khoải lèn tim buông tím nhạc
Đớn đau chắt lệ ép hồng thơ
Tưởng là nắng lụa loang thương cội
Đâu biết mưa ngâu dậy xót bờ
Đêm vắng canh tàn đong kỷ niệm
Niềm đau da diết biết sao giờ
HANSY
1405.
Lãng nhân
Bao người đẹp lão bởi nhờ râu
Tánh vẫn phong lưu dẫu bạc đầu
Hái ánh trăng vàng đan gối lẻ
Đem làn khói trắng dệt tình sâu
Xa ngày tuổi ngọc nên lòng héo
Vắng bóng em yêu khiến mặt sầu
Múa gậy vườn hoa đời lãng tử
Cho dù năm tháng có về đâu
Vancali
BẠC ĐẦU
Cuối nẻo ai đều bạc phếch râu
Tuyết giăng trắng xóa tận trên đầu
Đôi ba vặt vảnh neo mơ trước
Một chút tâm tình gởi mộng sau
Cuộc thế bạch mây đâu kể
Đời người bóng ngựa có chi sầu
Trăm năm chớp mắt tình muôn thuở
Thân lão hồn nồng chẳng sá đâu
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2012 03:13:17 bởi Hansy >
1406.
PHƯỢNG NHỚ
Cánh phượng mùa nao lả tả bay
Niềm mơ ngày ấy sẽ sàng say
Bâng khuâng mái đỏ len tâm vọng
Xao xuyến xuân hồng thoáng mắt cay
Lớp cũ đâu hay thăng giáng bạn
Trường xưa nào biết mất còn ai
Thời gian lặng lẽ về xa thẳm
Quá vãng hoa niên ngẫm mộng tài
HANSY
Thượng đài
Chân tay ngứa ngáy muốn tranh tài
Tỷ thí trước giờ đâu ngại ai
Sức hết rớt đài không mặn nhạt
Lực tàn bỏ sới cũng chua cay
Kém hơn với nghiệp lòng còn đắm
Thua thắng bởi nghề dạ vẫn say
Kỷ niệm bao ngày còn đọng mãi
Cả đời tung cánh khắp nơi bay
Thanh Thanh Khiết
Nét phụng bay
Cách nói văn hoa kẻ có tài
Khiêm nhường giả bộ để thua ai
Luôn dành cho bạn phần ngon ngọt
Lại để riêng mình sự đắng cay
Bảy chữ vui đùa câu tái ngộ
Năm vần xướng họa rượu nồng say
Xóm đường mạng ảo tình chan chứa
Tri kỷ quây quần nét phụng bay
Vancali
TRÒ ĐỜI
Thiếu gốc uổng công dụng sức tài
Không tiền lỏng khỏng chẳng bằng ai
Nương quyền vung cánh trông ghê rợn
Dựa thế giương mày nghĩ quá cay
Ỷ sắc bao cô vênh váo tợn
Cậy giàu lắm chú miệt mài say
Vô thường cõi thế sao không ngộ
Gom góp cho nhiều cũng nát bay
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: