![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2013 04:50:29 bởi Hansy >
1556.
KHÔNG GỢI ...
Âm thầm ta thả mộng mơ bay
Cho ái ân xưa thỏa dịp bày...
Màu nhớ bây giờ còn giữ vẹn
Sắc tình hiện tại lại vào thay
Tin yêu hai đứa hoài hôn má
Từ tạ đôi mình khó với tay
Tạo hóa cản ngăn hay có phải ...
Tâm hồn không gợi nỗi niềm say?
tonnuthihanh
PHÚT CHIA TAY
Hôm nay phải uống cho thật say
Tâm sự buồn vui muốn tỏ bày
Quê cũ thân anh đành nán lại
Xứ người mình bậu đã xa bay
Bao lời giã biệt lòng đau xót
Mấy tiếng tạ từ dạ khổ thay
Suối lệ cố ngăn mà cứ chảy
Ngậm ngùi luyến tiếc phút chia tay
.....LEHONG.....
BẠC TRẮNG
Chuếnh choáng hương tình giữa tỉnh say
Người ơi năm tháng phận duyên bày
Hỏi trăng trăng úa không thèm dậy
Gọi gió gió buồn chẳng muốn bay
Lác đác thu vàng mơ lặng quá
Lan man hạ cháy mộng thầm thay
Vờn mây đuổi nước bờ lau động
Nhếch nhác tim đời phủi trắng tay
HANSY
1557.
DỪNG CHÂN BÊN PHẬT
Chân rời sẽ mãn kiếp duyên trần
Thiện hướng lòng an giữ được tâm
Vân bạch hóa nguyên khai huệ trí
Đạo tiên thành Phật kính tiền nhân
Tâm chuyên tụng niệm lời kinh kệ
Gió lộng thiền chuông tiếng khẽ ngân
Sân ngập lá vàng thu lại đến
Tan dần nắng nhạt cảnh chiều sang
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
HỒNG TÂM
Đã lỡ sinh ra giữa cõi trần
Thôi thì đường nghiệp giữ hồng tâm
Lập nguyền cuối dạ vàng câu phước
Phát thệ trong lòng đẹp chữ nhân
Đạo hạnh đúc rèn luôn tiếng vọng
Cơ duyên mài giũa mãi lời ngân
Dẫu thân cát bụi hồn không bợn
Cuối nẻo giang hà thoải mái sang
HANSY
1558.
ÂM THẦM
Níu kéo cho nhiều mấy cũng qua
Trách chi thói ấy bạc lòng mà
Nhạt yêu có gắng rồi chìm khuất
Sờn dạ dẫu gần cũng ló xa
Thơ thẩn đơn tình trong góc thẳm
Lang thang một bóng giữa sương tà
Còn đâu gương lược ngày xưa cũ
Nẻo cuối âm thầm chỉ có ta
HANSY
TA VỚI TA
Vùng vụt thiều quang bóng ngựa qua
Vuốt râu chớ hỏi cớ sao mà ...
Cuộc đời dâu bể dù luôn ngắn
Mộng ước công hầu lại quá xa
Ba bữa cơm ngày ăn đỡ dạ
Năm vần thơ dệt bút chưa tà
Buồn vui thời thế đen pha trắng
Nhắp chén cay nồng ta với ta.
Lá chờ rơi
Khó quên
Tự nhủ trong lòng chuyện cũ qua
Nhưng sao kỷ niệm vấn vương mà …
Kìa thơ của bạn còn lưu luyến
Nọ ảnh bên người thấy xót xa
Mãi nhớ vòng tay ngày nắng chói
Hoài thương ánh mắt buổi chiều tà
Cho dài thổn thức đêm hư ảo
Gác vắng chong đèn một bóng ta
Vancali
LUYẾN NHỚ
Xao lòng hoài mãi giữa tim ta
Tê buốt niềm mơ dưới rặng tà
Nẻo ấy vương buồn luôn réo đọng
Đường kia neo mộng đã rời xa
Thôi thì ủ dạ thêm nhiều chút
Dẫu biết thay hương khó lắm mà
Kỷ niệm chắt chiu ngày tháng cũ
Đan tình vọng nhớ chuỗi đời qua
HANSY
1559.
CÁI LƯỠI
Cái lưỡi từ xưa chẳng có xương
Lách luồn khắp nẻo ngược xuôi đường
Lỗi mình lấp liếm soi thiên hạ
Đảo lộn trắng đen kẻ bất lương
Thật giả miệng người truyền hậu thế
Vàng thau lưỡi khiển khó mà lường
Tai nghe mọi chuyện suy cho thấu
Chớ vội tin ngay họa khó tường.
Tuyen45
UỐN LƯỠI
Ngàn xưa lắt léo lưỡi không xương
Vẽ rắn thêm chân đủ mọi đường
Lẽ thật động lòng người bạc ác
Lời nhân thức tỉnh kẻ hoàn lương
Mưu gian xúi giục ôi nào đoán
Kế hiểm thọc đâm chẳng dễ lường
Thật giả cũng từ trong cái ấy
Bảy lần uốn kỹ để luôn tường
HANSY
1560.
KỶ NIỆM TÌNH YÊU
Vẫn hoài kỷ niệm dẫu tình bay
Dáng cũ mơ xưa giữa mộng này
Thương nhớ hôm nào luôn đậm luyến
Tình thơ thuở ấy mãi còn say
Môi hôn lưu dấu vương tim ấy
Mắt biếc in hình đọng dạ nay
Bến hẹn buổi đầu duyên hạnh ngộ
Chao lòng kẻ ở xót nào hay
HANSY
Mưa Chiều Kỷ Niệm
Mưa chiều êm nhẹ thoáng bay bay
Kỷ niệm tình yêu vọng chốn này
Nhớ lắm đường đông trao mắt liếc
Thương sao ngõ vắng gởi môi say
Thơ duyên mộng ước từ xưa lại
Hồn đẹp mơ đời bấy đến nay
Ấp ủ tháng năm hình bóng ấy
Tương tư chất ngất biết ai hay
Trúc Huỳnh
MỘNG TƯỞNG
Chao lòng kẻ ở xót nào hay
Vẫn mãi thương nàng bấy đến nay
Kỷ niệm năm nào len dịu ấm
Tình yêu mùa ấy đượm nồng say
Trao qua đường mộng vài phân ấy
Gởi lại cung mơ một chút này
Vẫn biết xa rồi ngày tháng cũ
Mà sao nhung nhớ chẳng hề bay
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2013 16:25:25 bởi Hansy >
1561.
HỒNG TÂM
Đã lỡ sinh ra giữa cõi trần
Thôi thì đường nghiệp giữ hồng tâm
Lập nguyền cuối dạ vàng câu phước
Phát thệ trong lòng đẹp chữ nhân
Đạo hạnh đúc rèn luôn tiếng vọng
Cơ duyên mài giũa mãi lời ngân
Dẫu thân cát bụi hồn không bợn
Cuối nẻo giang hà thoải mái sang
HANSY
Lạc lõng bơ vơ giữa bụi trần
Con đường dâu bể lắm thương tâm
Sương giăng khắp chốn tìm đâu phước
Gió lượn đầu hiên khó đợi nhân
Thoang thoảng suối nguồn vang tiếc vọng
Mỏng manh mây đọng lắng hờn ngân
Chuông chiều lồng lộng chìm hương bợn
Chiếc bóng u hoài trăng vắng sang...
TRUNG THU
MỘNG
Mờ căm hư ảo chốn dương trần
Ngoái lại ven đời vọng chút tâm
Cứ ngỡ thiên lương hòa dạ thiện
Nào hay xích thố rượt lòng nhân
Mênh mang đại phước thênh thang phả
Mỏng mảnh đơn tình róc rách ngân
Mãi ngước mê tìm hương sắc lạ
Đâu dè chân mộng đã tìm sang
HANSY
1562.
UỐN LƯỠI
Ngàn xưa lắt léo lưỡi không xương
Vẽ rắn thêm chân đủ mọi đường
Lẽ thật động lòng người bạc ác
Lời nhân thức tỉnh kẻ hoàn lương
Mưu gian xúi giục ôi nào đoán
Kế hiểm thọc đâm chẳng dễ lường
Thật giả cũng từ trong cái ấy
Bảy lần uốn kỹ để luôn tường
HANSY
GIÁ MÀ
Gía mà lưỡi lại có thêm xương
Chắc hẳn nó không ngoắt ngoéo đường
Công lý thẳng ngay đầy chữ đức
Cán cân sòng phẳng đúng tâm lương
Chợ trời giá cả đều minh bạch
Thật giả vàng thau chẳng phải lường
Tin bạn đâu còn lo mất vợ
Láng giềng thân thiện khỏi xây tường.
Tuyen45
KHÓ TƯỜNG
Xui xẻo trần gian lưỡi rút xương
Khiến cho cong quẹo đủ trăm đường
Tung hô đóng kịch làm viêm túi
Gian nịnh diễn trò cạn sạch lương
Tốt xấu hấp phơi ôi khó đoán
Dở hay xào trộn thật khôn lường
Nên hư một tiếng đời ghê nhỉ
Lòng dạ nhân gian chả mấy tường
HANSY
1563.
Đông Muộn
Đông muộn đã tàn nhạt khói sương
Phố bên về lại bước qua đường
Hồng vàng nắng rọi mờ song cửa
Trắng bạc mây soi tỏ nhật dương
Trông mãi lối xưa tình dứt đoạn
Đắm say hồn lạc cảnh miên trường
Mông mênh cõi nhớ thương người hỡi
Đông muộn đã tàn nhạt khói sương
Đông Hòa (NCH)
XUÂN SỚM
Líu lo Xuân sớm ẩn trong sương
Có vẻ mùa vui ghé mọi đường
Bát ngát hồn thơ lan đất mộng
Bao la niềm ước tỏa trời dương
Thênh thang gió hẹn ran cung nhớ
Nồng nuột mây ươm chuốt cõi trường
Một chút khẽ khàng tim xáo động
Líu lo Xuân sớm ẩn trong sương
HANSY
1564.
NẮNG MỚI THƠM NỒNG
Nồng ấm xua tan giá cuối đông
Mùa xuân diệu ngát với muôn hồng
Lang thang gió đất mùi thoang thoảng
Bảng lảng mây trời sắc trắng trong
Mãi ước an bình xanh ruộng thắm
Vẫn mơ hạnh phúc đỏ đèn lồng
Câu thơ thi hữu giàu ân nghĩa
Nắng mới khẽ khàng liếc vội song
Hansy
Đông tàn - Xuân chớm
Nụ đào hé mắt ngó tàn đông
Gió lạnh xô nhau trốn ánh hồng
Cây cối rung rinh xua lá úa
Dòng sông lúng liếng ấp lòng trong
Êm đềm ngày đến trời tươi thắm
Thanh khiết đêm về sáng nguyệt lồng
Hoa nở tưng bừng chào nắng mới
Hương xuân ngây ngất tỏa bên song.
Sao Hôm
ĐÁNH THỨC XUÂN
Nồng mới ươm về giã biệt đông
Đùa vui muôn cõi rạng tim hồng
Bao la sắc thế lèn mơ ngọt
Bát ngát hương đời ngấm mật trong
Mắt sáng long lanh ngời ánh cuộn
Môi thương thiêm thiếp bóng thơm lồng
Người ơi thức dậy vờn trăng gió
Lúng liếng xuân tình mở chốt song
HANSY
1565.
Tình thi hữu
Trót đã vương mang cái kiếp nghèo
Cuộc đời lận đận lắm gieo neo
Ngày thời dãi nắng buồn thân hạc
Tối lại dầm sương khổ phận bèo
Chắc tại không tu sầu mãi bám
Hay là kém đức khổ hoài theo
Xóm đường an ủi tình thi hữu
Phẩy bút đùa vui chữ lộn phèo
Vancali
SỐ NGHÈO
Cơ khổ thân tui,nghệ sĩ nghèo.
Lênh đênh trôi dạt chẳng nơi neo.
Văn chương ngọng nghịu,xui đời hẻo,
Chữ nghĩa ngô nghê,khiến số bèo.
Túng thiếu quanh năm,gian khổ kéo,
Nơ nần khắp chốn,khó khăn theo.
Vợ nhà chê chán,than xui xẻo.
Phận hẩm,duyên hiu,thật chán phèo.
phamanhoa
LUẬN GIÀU NGHÈO
Thế gian lẫn lộn phú cùng nghèo
Phơi phới kẻ giàu khó phải neo
Có bạc phương phi như cổ thụ
Không tiền xơ xác tựa rau bèo
Đầy kho bao kẻ kêu ào tới
Sạch túi mấy đời gọi chịu theo
Mọi mán ngồi xe quân tử kéo
Kim tiền phá luật chán hơn phèo
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2013 04:51:49 bởi Hansy >
1566.
UỐN LƯỠI
Ngàn xưa lắt léo lưỡi không xương
Vẽ rắn thêm chân đủ mọi đường
Lẽ thật động lòng người bạc ác
Lời nhân thức tỉnh kẻ hoàn lương
Mưu gian xúi giục ôi nào đoán
Kế hiểm thọc đâm chẳng dễ lường
Thật giả cũng từ trong cái ấy
Bảy lần uốn kỹ để luôn tường
HANSY
GIÁ MÀ
Gía mà lưỡi lại có thêm xương
Chắc hẳn nó không ngoắt ngoéo đường
Công lý thẳng ngay đầy chữ đức
Cán cân sòng phẳng đúng tâm lương
Chợ trời giá cả đều minh bạch
Thật giả vàng thau chẳng phải lường
Tin bạn đâu còn lo mất vợ
Láng giềng thân thiện khỏi xây tường.
Tuyen45
Năm tuổi
Đông về giá lạnh đến tê xương
Gặp phải ngày xui té cạnh đường
Đầu tóc te tua nhìn thảm hại
Áo quần sốc sếch thấy thê lương
Nên đành chống gậy đâu ngờ đến
Phải chịu đeo băng thạt khó lường
Thầy nói Nhâm Thìn năm kỵ tuổi
Giờ đây quẽ bói mới am tường
Vancali
VẪN CHƯA TƯỜNG
Bẩm sinh cái lưỡi vốn không xương
Để nếm gừng cay với ngọt đường
Đêm vắng nhỏ to tình hữu hạn
Ngày vui bình luận kẻ vô lương
Việc làng việc xóm còn không rõ
Yêu nước yêu dân lại khó lường
Nghe mãi hai tai ù sắp điếc
Dân đen trong đục vẫn chưa tường.
Lá chờ rơi
NGÁN NGẪM
Dân đen trong đục vẫn chưa tường
Thế sự nhiêu khê chẳng thể lường
Mấy kẻ mặn nồng cùng đức hạnh
Còn ai tha thiết với thiên lương
Quan quân o ép nên xiêu vách
Bá tánh lơ mơ khiến lạc đường
Trị quốc tề gia sao mà loạn
Thịt thà ních hết đớp luôn xương
HANSY
1567.
NỮ TƯỚNG
Kinh kỳ đất mẹ chốn mê linh
Nữ tướng hai bà chuộng thái bình
Nợ nước thương dân đền trả nghĩa
Thù nhà oán giặc đáp ân tình
Đao binh thắng lợi giành non nước
Khởi nghĩa thành công nữ “đế”xinh
Vì nước quang vinh, dân hạnh phúc
Đánh quân xâm lược, xả thân mình.
Tuyen45
NƯỚC VIỆT HÙNG ANH
Nước Việt muôn đời rất hiển linh
Oai phong lúc chiến lẫn khi bình
Núi sông kề cận liền phên giậu
Dân chúng bên nhau đậm nghĩa tình
Tô dựng xóm làng từng khắc dậy
Đắp xây non nước mỗi ngày xinh
Ngàn năm lịch sử đà vang dội
Con cháu noi gương quyết hiến mình
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: