![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
1694.
VỊNH HOA MAI
Trinh bạch giữa đời vẫn náu duyên
Mỏng manh sương khói dáng thanh hiền
Cao nhân phong thái tòng câu ngợi
Quân tử tâm lòng xứng chữ khuyên
Lúng liếng hương xuân hình mỹ nữ
Chập chùng cánh gió vẻ trinh nguyên
Hẹn cùng năm mới về vui tết
Hòa quyện muôn đời ủ mộng miên
HANSY
TỈNH GIẤC CÔ MIÊN
Trắng vàng năm cánh gió đưa duyên
Bạn với dân quê lẫn thánh hiền
Tên ngắn vẫn ghi đôi cặp đối
Tuổi dài luôn góp một lời khuyên
Xuân về dựa cửa người quê dốt
Tết đến nhờ cây bút trạng nguyên
Thi pháp tung hoành trên giấy đỏ
Pháo hồng kinh động giấc cô miên.
Lá chờ rơi
TỤNG CA
Thanh thoát mịn màng cánh lụa duyên
Sắc mơ vương vấn toát tâm hiền
Mênh mông mặt đất lời thơ vọng
Bát ngát lưng trời tiếng gió khuyên
Quân tử so bì niềm đượm nhã
Giai nhân kèn cựa nét trinh nguyên
Mùa xuân về lại cùng dương thế
Tâm sự chao đời chút mộng miên
HANSY
1695.
LÒNG XUÂN
Lòng XUÂN phơi phới ngát hương bay
Tung cánh XUÂN nồng giữa nước mây
Gió mát XUÂN thầm mơ hạ đẹp
Trăng thanh đông hẹn cuộc XUÂN say
Tay tiên hạ giới XUÂN khúc lượn
Chén mộng XUÂN trời ý ngát lay
Hương phấn mùa XUÂN ngời mọng mắt
Trong lòng khẽ hỏi mấy XUÂN ngây
HANSY
Ý XUÂN
Én về Xuân nhớ bướm ong bay
Gió trở Xuân quên gọi áng mây
Chàng đợi Xuân ơi mơ đã tỉnh
Nàng chờ Xuân hỡi mộng còn say
Nữa hồn Xuân gọi cành hoa động
Trăm bóng Xuân chào nhánh liễu lay
Hương ngát Xuân trao tình nghĩa vẹn
Đò ngang Xuân trọn tuổi thơ ngây
Huy Thanh
XUÂN
Xuân thắm bướm vàng lả lướt bay
Xuân hồng điểm nụ lửng lờ mây
Xuân hương thoang thoảng lung linh đượm
Xuân sắc ngạt ngào lúng liếng say
Xuân nguyệt vương lòng ngây ngất chạm
Xuân dương rọi dạ khẽ khàng lay
Xuân thời ảo diệu nồng cơn nhớ
Xuân mộng ru tình thuở dại ngây
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 11:06:23 bởi Hansy >
1696.
XUÂN VẮNG
Năm này đón Tết tận quê nhà
Mảnh đất Sài Gòn vắng bóng ta
Chiến hữu trông chờ ly rượu rót
Nàng thơ ngóng đợi chén trà pha
Cành mai nhớ khách - khách không đến
Liễn đối mong người - người chẳng qua
Mồng một,mồng hai...Rồi hết mộng
Càng chờ bóng bạn - bạn càng xa
Quốc Quyền
Tết CHỜ
Đầu năm trông bạn đến chơi nhà,
Cô quạnh,một mình ta với ta.
Dạ chán,rượu ngon không muốn nhắp,
Lòng buồn,trà quý chẳng thèm pha.
Tâm giao gối mỏi e đường đến,
Tri kỷ chân run ngại lối qua.
Lần lữa,bạn già ngày một vắng,
Ngậm ngùi ngồi ngóng bóng chiều xa...
phamanhoa
HOÀI CỐ QUẬN
Tết đến nhìn quanh chợt nhớ nhà
Bao mùa Xuân lại chỉ mình ta
Con đường thuở mộng niềm thương giấu
Góc phố năm tình nỗi nhớ pha
Sờ thọ nao lòng mùa tiết cũ
Vịn mai lặng ngước tháng ngày qua
Tha phương cầu thực đời trăm ngả
Cố quận sương mờ tận nẻo xa
HANSY
1697.
THI ĐÀN
Tôi đến thăm vườn xuân ngất ngây
Thi đàn rực rỡ, tình tràn đầy
Văn chương lai láng, mơ tiên cảnh
Thơ phú dạt dào, mộng đắm say
Xướng hoạ tâm giao, duyên ước hẹn
Mạn đàm thế sự, tình vơi đầy
Ngàn năm ngây ngất, trăng, hoa, rượu
Lạc thú tiêu dao với tháng ngày.
BuiĐucThinh
LUYỆN THƠ ĐƯỜNG
Thuở nào thơ thẩn thiệt khờ ngây
Nhờ bạn trau tria chỉ vẻ đầy
Bảy chữ nâng tầm tha thướt lượn
Tám câu ngọt nước lửng lờ say
Luật niêm ngay chóc từ nơi đó
Cấu tứ ngon lành khởi chốn đây
Luyện riết tinh thần đâm hứng chí
Tìm vui xướng họa suốt đêm ngày
HANSY
1698.
Xin hỏi
Hàn sỹ phải em Hàn Tín không?
Khi còn tay trắng tưởng lông bông
Dùi mài binh pháp lên khanh tướng
Nhẫn nhục luồn chôn chẳng bận lòng
Chí khí anh hùng chưa phát tác
Vô danh thiện hạ chả thèm trông
Người ta như thể sông có khúc
Uốn lượn quanh co dáng vóc rồng
Thụ thi
ĐÁP TỪ
Bà con em út cũng là không
Ấy võ đây văn giống kiếm bông
Chữ nghĩa vài phân xao phím dạ
Văn chương ít khúc rộn tơ lòng
Công danh thương hải đâu thèm đợi
Sự nghiệp tang điền chẳng ước trông
Cảm tạ bạn vàng câu luyến hỏi
Đường thi xướng họa thỏa mây rồng
HANSY
1699.
Thăm Vầng Trăng Vỡ
Theo mây cưỡi gió đến tầng trung
Ấy chiếc thuyền trăng chớ lạnh lùng
Anh hái sao trời in gối động
Em quàng sương khói hóa trăng lung
Hờn nhau chi để duyên tình vỡ
Oán hận còn đâu giấc mộng cùng
Đan ngón tay sầu theo lối mộng
Ta về ngơ ngác bóng trăng nhung
HoXuanThu
VỌNG TÌNH
Tha thắt chao lòng thiếp mộng trung
Còn đâu ngày cũ dệt săn lùng
Tưởng là trọn kiếp nên duyên nợ
Đâu biết đôi mùa đã xáo lung
Ngõ vắng nào ai mà tỏ với
Đường thinh đâu dáng để than cùng
Tình trăng theo gió về xa nẻo
Để lại bên đời vọng nhớ nhung
HANSY
1700.
TÌNH SỐ
Một mình thơ thẩn giữa trăng xưa
Hai ngã chia phôi nhớ mấy vừa
Ba hạ biệt ly nồng nỗi ngóng
Bốn xuân ước hẹn nhạt lời thưa
Năm mùa kề cận mây cùng gió
Sáu tháng bên nhau nắng với mưa
Bảy nổi bao chìm tình lận đận
Tám năm quen biết rõ lòng chưa
Tám năm quen biết rõ lòng chưa
Bảy dạo hẹn hò lắm gió mưa
Sáu khắc lòng kêu nào kẻ đáp
Năm canh cuốc gọi chẳng ai thưa
Bốn thu đằng đẳng mơ không ngút
Ba tiết miên man nuối khó vừa
Hai đứa thương nhau mà biệt mộng
Một mình thơ thẩn giữa trăng xưa
HANSY
ĐỜI VÀ NGƯỜI
Một dạo tìm về thăm bến xưa
Hai phương trời nhớ mấy cho vừa
Ba năm cách trở tình phai nhạt
Bốn buổi cận kề mộng vắng thưa
Năm canh một bóng thèm hương gió
Sáu khắc đôi lòng ngại tiếng mưa
Bảy lượt đò quay về bến hẹn
Tám câu thơ gọi khách về chưa?
Tám câu thơ viết đã xong chưa
Bảy chữ gieo vần ru giọng mưa
Sáu tháng chờ trông người có biết
Năm năm dù đợi chẳng ai thưa
Bốn phương lạc cảnh đời không thể
Ba cõi âm ty sống cũng vừa
Hai ngả hèn sang ta đã rõ
Một đường lập đức trở về xưa...!?
SƠN PHƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2013 05:00:05 bởi Hansy >
1701. VALENTINE BUỒN
Mộng ước hôm nào thôi đã bay
Uổng công nuôi dưỡng biết bao ngày
Lẻ loi thềm mộng từ khi ấy
Trơ trọi cung tình bấy đến nay
Đổi dạ niềm thương chào sắc luyến
Thay lòng nỗi nhớ vẩy hương say
Mùa trăng kỷ niệm sầu tan tác
Cô lẻ đau thương một phận này
HANSY
Người xưa
Theo làn gió cuốn lá vờn bay
Viễn xứ cô đơn lịch đếm ngày
Nghĩa mẹ cưu mang hình dạo ấy
Ơn đời vay trả chuyện từ nay
Bao lần Tết đến lòng rên xiết
Mấy lượt Xuân về rượu thấm say
Đón lễ tình yêu sầu cố quốc
Người xưa thấu hiểu nỗi đau này
Vancali
MỘT CHÚT NÀY
Như ghẹo như mời giữa gió bay
Lễ tình nhân đến đẹp thêm ngày
Ai người cô độc quanh năm tháng
Đây lúc sum vầy một bữa nay
Nghĩa cũ tình xưa hương chửa nguội
Rượu nồng men ngọt lửa còn say
Mỗi năm theo gót mùa xuân đến
Khơi dậy tình riêng một chút này.
Lá chờ rơi
MỘNG TÌNH
Cánh hồng theo gió mộng vờn bay
Tha thướt mơ ai dõi tháng ngày
Ước hẹn suốt đời vương nẻo cuối
Thề duyên tiền kiếp tận ngày nay
Tào khang đượm nghĩa vầng dương rạng
Chung thủy ươm tình bóng nguyệt say
Hoa lá nước mây niềm hoan tụ
Trầm hương thoang thoảng trái tim này
HANSY
1702.
Đ...Ư...Ờ...N...G
sáng muộn mở trang thấy món đường
cầm bút như cầm phải cục xương
phá đề mình ngắm lòng chẳng sướng
nối ý bạn xem miệng nguýt thường
muốn những ngàn trang thành ca xướng
ngờ đâu từng khúc tựa lạp xường
hàng xóm đi qua rằng : chớ tưởng
buồn quá định phang trán vào tường
spg
M…Ậ…T
Mật thơm rót chút ngọt thêm đường
Phưng phức ngạt ngào món rút xương
Vui vẻ ý từ xây hẹn sướng
Say sưa câu chữ dệt mơ thường
Bài thơ viết tiếp nguyên thành xướng
Phím nhạc lướt thêm nhược hóa cường
Năm sáu cung tình gầy mộng tưởng
Ngón chơi trăng gió đã am tường
HANSY
1703.
TRIỆU MẪN
Quận Chúa cao sang vướng lụy tình,
Mưu ma chước quỷ chẳng còn linh.
Bao phen chẳng nệ điều oan khuất,
Mấy lượt đâu màng chuyện tử sinh.
Vượt biển, cùng chàng tìm nghĩa phụ,
Nhảy đèo, mình thiếp trốn hiền huynh.
Chàng Trương ngồi vẽ lông mày nhạt,
Ra khỏi giang hồ gió máu tanh.
phamanhoa
MỘT CHỮ TÌNH
Quyền uy chức trọng chẳng qua tình
Rung động tơ lòng quá diệu linh
Từ độ vung gươm nào ngán tử
Mà nay bỏ giáo lại hoài sinh
Dành lòng cô Triệu ngôi hiền muội
Để dạ chàng Trương chức nghĩa huynh
Bỏ mộng công hầu về quy ẩn
Lông mày thê rạng xóa mùi tanh
HANSY
1704. Nhờ vả
Muốn nhờ Hàn Sỹ giúp cho tôi
Thân ốc quẩn quanh đám cỏ hôi
Duyên đẹp mong hoài sao chả thấy
Tình nồng cứ đợi mãi thân côi
Đi xem thầy phán năm nay kết
Nên thử nhờ nhau chắc được thôi
Để khỏi khi Diêm Vương đến gọi
Ra đi trong cảnh đũa không đôi
Thụ thi
TỰ LỰC CÁNH SINH
Chuyện ấy mà sao lại hỏi tôi
Sức người trong cuộc quyết thơm hôi
Siêng năng bỏ vốn thời duyên tới
Lười biếng đầu tư chịu phận côi
Chính trị nào bằng anh xáp ấy
Đẹp trai đâu thắng gã lỳ thôi
Kéo Kua miệng dẻo cơm thành cháo
Kiên nhẫn nịnh đầm ắt có đôi
HANSY
1705. Nam Nhi Ngâm Khúc Nam nhi khẳng khái mấy ngàn năm Vững trãi hiên ngang những bỗng trầm Nữa đoạn phong trần chưa ngại bước Miên trường sóng gió vẫn băng chân Tam sanh tại thượng vang hào khí Vạn kiếp tung hoành vọng liệt oanh Giữ trọn quang minh đồng nguyệt rạng Du dương nhạc khúc ngạt thanh âm. Song Nhien TỔ QUỐC HÙNG ANH Tổ Quốc oai hùng triệu tỷ năm Mãi vang danh tiếng hiếm khi trầm Quang Trung gọi chí ngàn vuông dạ Hưng Đạo giục lời vạn bước chân Triệu Ẩu ra tay lừng dáng yến Trưng Vương hiệu triệu xứng lời oanh Lạc Hồng nòi giống Rồng Tiên ấy Khí phách ngang trời bát ngát âm HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 11:11:00 bởi Hansy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: