![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
1706. Vịnh Vần Yêu ! Hổ ngươi rặn mãi đặng vần Yêu Dể ợt mần răng chẳng hiểu nhiều Lắp bắp ngượng ngùng kêu ít xíu Thẹn thùng ấp úng thốt hơi xìu Bóng dài Y-rết thân mềm yếu Nón ngã Ê - U dáng mỹ miều Ý Thiếp mơn man mơ yểu điệu Tình Chàng tiu nghỉu mộng liêu xiêu ... SL Valentine '13 THÈM YÊU Liếc mắt đôi lần thế bỗng yêu Nhiều đêm thao thức nhớ thương nhiều Đó cười đây khoái hồn lên xíu Nàng ngoảnh ta lo mặt ỉu xìu Ngơ ngẩn trong chiều bao dạ yếu Mơ màng giữa mộng một thân miều Hân hoan ngồi ước tim đồng điệu Nàng khước ôi đời chợt vẹo xiêu HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2013 00:24:08 bởi Hansy >
1707. NGHI LÂM
Ngây thơ,thanh khiết tiểu ni cô,
Trần cấu cuộc đời khó uế ô.
Ngọc sáng nào e chăn kỷ viện,
Sen thơm đâu ngại gió giang hồ.
Thân nơi Kiến Tính ngôi tôn quí,
Hồn gởi Hoa Sơn gã khí đồ.
Một kiếm xong đời tên ngụy tặc,
Đêm thanh trong vắt tiếng nam mô.
phamanhoa
TRONG NGẦN
Gia thế không làm xấu dáng cô
Hiền ngoan tinh sạch chẳng dâm ô
Khai kinh diệu ý lan tâm trí
Tiếp đạo vi ba vỗ mặt hồ
Phật pháp am tường lời thiện nguyện
Lệnh Xung mê mết gã hồ đồ
Trộm dưa run rẩy thương là thế
Chưa sạch bụi trần khó vãng mô
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2013 00:23:45 bởi Hansy >
1708. EM SANG SÔNG Sang sông em tựa bị gông xiềng Lồng gấm cung vàng nhốt cánh quyên Suốt tháng gắng tìm mơ ảo vọng Hàng đêm cố dỗ mộng ưu phiền Nơi này xa xót trong hồi tưởng Chốn ấy chập chờn giữa giấc miên Vẫn ước ông trời thương tuổi dại Và mong cuộc sống được an lành HANSY An nhàn Diệt gốc si mê phá xích xiềng Vui đời hạnh phúc rạng hương duyên Không màng phú quý không bi khổ Chẳng vướng vinh hoa chẳng não phiền Ước nguyện thanh tâm hồn hạnh phúc Mong cầu khiết trí dạ bình yên Xa vòng chấp trước nào lo nghĩ Sống khỏe thư nhàn ấy Phật, Tiên. Bảo Minh Trang SẮC KHÔNG Sắc không đâu sợ lụy tâm xiềng Mọi việc xuôi lòng phú chữ duyên Thanh thản tâm tư thôi khổ hận Nhẹ nhàng cuộc sống đỡ lo phiền Trải nhân để bạn thêm phương ổn Góp hạnh cho mình hưởng phúc yên Nước chảy mây trôi đều ảo mộng Sen hồng giữa thế khác gì tiên HANSY
1709. CẢM ĐỊCH VÂN Địch Vân ơi hỡi, Địch Vân ơi Có phải lầm sinh một cõi người Khờ khạo, thần tâm hay quỷ trạng Ngốc ngây, phật tánh tặng riêng đời Hàm oan bao nỗi, chua cay quá Cô quạnh một đời đắng đót ơi Thì đấy, đang sinh mà vẫn diệt Độc hành hãn mã khóc như cười!!! KIỀN ĐỨC KẾT CÓ HẬU Thế sự não nề quá bạn ơi Lòng tham không đáy hại bao người Sư huynh trở mặt nên bầm xác Sư bá thay tim khiến lụy đời Môn phái còn gì khi nghĩa tận Trúc mai đâu nữa thuở tình vơi Thôi về động cũ tìm vui sống Nơi ấy Thủy Sinh vẫn rạng cười HANSY
1710. Nhớ nhà Hương quê thăm thẳm nhớ quê hương Sương rủ màn đêm bóng rủ sương Tiếc nuối nồng nàn ôi nuối tiếc Vương tình nằng nặng mối tình vương Lững lờ gió Hạ trôi lờ lững Chìm khuất mây Thu nhẹ khuất chìm Lạc lối mấy mùa nên lối lạc Thương người trăn trở gọi người thương Đõ Hữu Tài LIÊU TRAI Hương dạ ru tình tím dạ hương Sương mờ ảo ảnh lộng mờ sương Dạt dào quân tử tim dào dạt Vương vấn giai nhân mộng vấn vương Nhạc điệu du hồn tràn điệu nhạc Chương vần bấm phím trỗi vần chương Gió mây đùa ghẹo cùng mây gió Thương nhớ ngạt ngào dậy nhớ thương HANSY
1711.
Buồn qua lối cũ
Say mãi bước chân níu tuổi già
Vọng xưa mùa hạ lối nơi qua
Vai mòn mỏi đợi hồn chan chứa
Dạ luyến lưu sầu mộng thiết tha
Lay lắt giọt khuya sương lạnh ngấm
Hững hờ đêm trắng lệ vào ra
Hoài thương dáng cũ tình vương vấn
Ai oán nỗi buồn nhớ vẫn ta
Đông Hòa NCH ( Vĩnh Lưu )
TIÊN BỒNG
Thời gian nhuốm bụi cội mai già
Sương gió bao lần lướt thướt qua
Níu mộng cho đều hoa biếc dậy
Vin mơ thật khéo bướm vàng tha
Đất trời diệu vợi ca thương réo
Non nước hữu tình thi hứng ra
Cùng cốc thâm sơn tiên xướng gọi
Gõ bồn nhấp chén ngợi đời ta
HANSY
1712. KHAI BÚT ĐẦU XUÂN Đầu năm khai bút sáng xuân ra Thảo một vần thơ chúc mọi nhà Hạnh phúc An khang Tài Lộc vượng Ấm no phú quý Cát tường gia Nhâm thìn trắc trở còn tồn đọng Quý tỵ gian lao sẽ vượt qua Xã hội văn minh con cháu hưởng Công bằng tiến bộ rọi gần xa. VIÊN QUỐC BÁU MỪNG XUÂN MỚI Khai bút xuân tình trải thảm ra Hương hoa thơm nức vọng bao nhà Chung trà thơm ngọt mừng đôi trẻ Chén rượu ấm nồng thưởng hiệp gia Nắng mới điệu đàng nao nức tới Gió lành chan chứa khẽ khàng qua Môi ngon mắt sáng bừng tươi thắm Khúc nhạc yêu đời thánh thót xa HANSY
1713. CHỜ Héo hắt mảnh hồn buổi chớm đông Sương giăng nỗi nhớ thấm trong lòng Hàng cau rũ bóng dường hoài đợi Ngõ trúc oằn mình thể cố mong Cơ cực luôn gìn lời hẹn thắm Sướng vui chẳng bỏ tiếng yêu nồng Ai đi biết thuở nào tương ngộ Để kẻ mãi chờ dạ trống không. ẨN NGUYỄN XUÂN MỘNG Xuân về xóa hết lạnh tàn đông Nắng mới miên man ấm cả lòng Khóm cúc vươn mình gieo tiếng ước Nhành mai lả cánh vọng lời mong Chung trà thân hữu vàng thơm ngọt Chén rượu tình thân phả mặn nồng Hạ bút thơ đề dăm sáu mộng Thả hồn phiêu lãng giữa tầng không HANSY
1714. CHUYỆN TÌNH BUỒN Xỗ lồng chim sáo đã xa bay, Mây trắng trời xưa quạnh tháng ngày. Bỏ bến,thuyền đi từ buổi ấy, Theo sông,bèo dạt đến chiều nay. Sương pha mấy độ hồn chưa tỉnh, Mưa gội bao mùa phách vẫn say. Chốn cũ một mình thương bóng xế, Chiều buông, gió nổi, lạnh thân này. phamanhoa HỜN TÌNH Tình vỡ mặn nồng úa xám bay Người đi xao xác biết bao ngày Tường là hoa điệp trùng thương bấy Đâu biết tim lòng bạc trắng nay Chao chác lời thơ tàn mộng ước Thẩn thờ chén rượu cuối đời say Nhìn trăng chợt thẹn thề xưa ấy Phương đó người ơi thấu dạ này HANSY
1715. KẾT CÓ HẬU Thế sự não nề quá bạn ơi Lòng tham không đáy hại bao người Sư huynh trở mặt nên bầm xác Sư bá thay tim khiến lụy đời Môn phái còn gì khi nghĩa tận Trúc mai đâu nữa thuở tình vơi Thôi về động cũ tìm vui sống Nơi ấy Thủy Sinh vẫn rạng cười HANSY NGHĨ LẠI ĐỜI Ai đến vô cùng được, bạn ơi Chẳng qua cũng bởi kiếp con người Chơi vơi giấc mộng không tròn mộng Khấp khểnh đường đi khó vẹn đời Lối cũ mòn chân còn cứ rảo Mơ hoang nát óc có hề vơi Thân này dài rộng trăm hay dở Cũng chỉ vừa cho một tiếng cười! KIỀN ĐỨC ẢO ẢNH Ngọt chua bùi đắng nát lòng ơi Mê đắm cực chi thế kiếp người Tủi mộng hờn mơ trong bể khổ Bầm thân lao trí giữa giông đời Tài danh vỡ nát đam mê lụn Cát bụi tan nhòa lý tưởng vơi Ngoái lại đường xưa toàn ảo ảnh Thế gian vui sướng đã khì cười HANSY
1716. Nỗi niềm Tết này chưa kiếm được Dì Hai Sư tử bĩu môi bảo bất tài Kiệt nữ giai nhân đầy cả đống Tiền khô túi rống bị chê bai Thôi đành khất lại mùa xuân nữa Nhất định thỏa lòng chẳng kém ai Chả nhẽ kiếp này cam chịu tủi Suốt ngày nghe réo rắt inh tai Thụ thi NGỌT MẬT CHẾT RUỒI Đâu khó chuyện lùng để có hai Cần chi giang giỏi với anh tài Quý sang quần áo nào không tới Rủng rẻng hào xu chẳng chịu bai Xế nổ ì ùng mê mẩn chúng Miệng la bai bải ngạt ngào ai Mặt dày một chút là xong hết Ngọt mật chết ruồi rót kín tai HANSY
1717. Vịnh Vần Yêu ! Hổ ngươi rặn mãi đặng vần Yêu Dể ợt mần răng chẳng hiểu nhiều Lắp bắp ngượng ngùng kêu ít xíu Thẹn thùng ấp úng thốt hơi xìu Bóng dài Y-rết thân mềm yếu Nón ngã Ê - U dáng mỹ miều Ý Thiếp mơn man mơ yểu điệu Tình Chàng tiu nghỉu mộng liêu xiêu ... Supha Long THÈM YÊU Liếc mắt đôi lần thế bỗng yêu Nhiều đêm thao thức nhớ thương nhiều Đó cười đây khoái hồn lên xíu Nàng ngoảnh ta lo mặt ỉu xìu Ngơ ngẩn trong chiều bao dạ yếu Mơ màng giữa mộng một thân miều Hân hoan ngồi ước tim đồng điệu Nàng khước ôi đời chợt vẹo xiêu HANSY
1718. Phiêu Bạt Chiều về nắng nhuộm thắm môi em Những giọt mồ hôi mặn nỗi niềm Nhớ mái tranh quê ngày trở gió Thương hình bóng mẹ buổi dần đêm Ra đi đâu muốn! đời không vẹn Vương vấn nào mong ! sóng chẳng êm Ai có thương ai về chốn cũ Tìm giúp cho ai giọt nắng mềm Trúc Thi LÃNG DU Sợi vàng nhẹ đậu xuống vai em Ta gởi âm thinh lắm nỗi niềm Gác trọ lòng mơ về mỗi độ Tha phương nỗi nhớ đến từng đêm Mùa xưa hồn ấy vương trầm lắng Chốn cũ tim người có dịu êm Tha thắt chút tình còn sót lại Heo may đánh thức cánh sen mềm HANSY Tha Hương Hành trang phiêu bạt bóng hình em Với những cánh mây thấm nỗi niềm Cất bước ra đi mòn gót mỏi Chùn chân ngồi xuống trĩu sương đêm Tha hương nhớ đến ngày sum họp Phiêu bạt mơ về phút ấm êm Gió hỡi khi nao về thôn cũ Gởi người phương ấy nụ hôn mềm Trúc Thi VỌNG QUÊ Từ độ rời quê vắng bóng em Ngày qua đất khách giận đơn niềm Theo mây buồn dạ hờn bao lối Trở gió tủi lòng lạnh mỗi đêm Bến nước tình xưa luôn dịu lắng Dòng sông tuổi nhỏ mãi triều êm Ai về nhắn nhé vầng trăng cũ Vẫn ướp trong tim dải ngọt mềm HANSY
1719. Mùng tám
Mùng tám xuân còn lảng vảng đây
Ngoài sân xác pháo vấn vương đầy
Bài thơ lả lướt nhiều hương vị
Câu đối chan hòa đẹp nét tay
Bánh tét còn thừa nhân loang lổ
Thịt dưa sắp cạn đáy phơi bày
Xóm đường rộn rã sau ngày Tết
Cánh nhạn trên trời vẫn lượn bay
Vancali
MÙNG MƯỜI
Mùng mười rôm rả Xuân còn đây
Lan Cúc đường hoa vẫn để đầy
Câu chúc hài lòng nồng tấc dạ
Lời chào đẹp ý ấm vòng tay
Con về mừng tuổi thay mâm mới
Khách đến vấn an dọn cỗ bày
Mừng Tết xa nhà tim thổn thức
Gia đình sum họp ngát hương bay
Huy Thanh
VẠN DẶM BAY
Tết đã qua rồi xuân vẫn đây
Thiều quang chín chục mãi đong đầy
Thơ xuân dán vách đà giăng nhện
Xác pháo đầy sân quét mệt tay
Bạch yến du xuân chào tiển biệt
Hồng mai đón Tết vẫn phô bày
Xuân lai ba bữa rồi xuân khứ
Tung cánh chim bằng vạn dặm bay.
Lá chờ rơi
XUÂN TÌNH
Lòng trẻ xuân tình vẫn mãi đây
Niềm mơ phơi phới đọng tim đầy
Ngóng mong khan giọng vương mầm gió
Hò hẹn ran lời níu ấm tay
Cung nhạc si dầm len trỗi dậy
Lòng thơ mê đắm lượn phơi bày
Trời trăng bát ngát mùa yêu vọng
Mắt biếc môi nồng lúng liếng bay
HANSY
1720. NHỚ Nhớ thuở quen nhau đẹp tuổi hồng Nhớ bàn tay ấm sưởi chiều đông Nhớ đôi mắt ngọc, bâng khuâng dạ Nhớ nét mi cong, bịn rịn lòng Nhớ nắng hẹn hò say ngất ngưỡng Nhớ trăng tình tự sáng mênh mông Nhớ thương để nối dài cơn mộng Nhớ mãi, biết mình vẫn ngóng mong… Man Ho THƯƠNG Thương kẻ tình chung tặng đóa hồng, Thương người giã biệt buổi hừng đông. Thương chàng quân tử trao duyên nợ, Thương bạn tâm giao kể chuyện lòng. Thương bậu vắng qua sầu lãng đãng, Thương qua xa bậu nhớ mênh mông. Thương nàng dệt mộng mơ hoàng tử, Thương gã chờ ai mãi đứng mong... Nguyễn Thành Tài TIẾC Tiếc thời tuổi học đẹp môi hồng, Tiếc nụ hôn mềm lúc chớm đông. Tiếc dáng thanh tân hôm ngõ ý, Tiếc tình trúc mã dạo trao lòng. Tiếc thương chung thủy hồi giai ngẫu, Tiếc nuối nhân hòa thuở muội mông. Tiếc tưởng làm chi đời khổ lụy, Tiếc hoài cũng vậy, khỏi chờ mong. Thugiangvũ THƯƠNG Thương từ mơ mộng chớm tim hồng Thương kể lúc tình ấm áp đông Thương nhớ nồng nàn vương dạ luyến Thương yêu dào dạt dậy tim lòng Thương trao giữa cõi thêm đằm thắm Thương gởi bên đời bớt quạnh mông Thương rộn bao la vàng nỗi đợi Thương ơi năm tháng vẫn hoài mong HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: