![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
304.
LƯU DANH SỬ SÁCH
Việt Nam muôn thuở vẫn đồng lòng
Quyết giữ vững bền dải núi sông
Hàm Tử uy danh vang xứ bắc
Bạch Đằng nổi tiếng nức trời đông
Chi Lăng hiểm địa loang đao thép
Xoài Mút kinh thiên tiếng súng đồng
Giòng máu Tiên Rồng sách sử chép
Anh hùng bất khuất rạng cờ hồng
HANSY
ĐẸP BÓNG HỒNG
Nước biến muôn dân phải một lòng
Chung tay đoàn kết vững non sông
Diệt thù đâu quản nghìn gian khổ
Giữ nước lừng danh một cõi đông
Quyết chiến Diên Hồng chung ý hiệp
Hi sinh sát Thác vạn tâm đồng
Gương xưa sử sách còn lưu giữ
Uy dũng Mê Linh đẹp bóng hồng.
Lá chờ rơi
ĐỪNG HỔ DANH MANG
TIẾNG LẠC HỒNG.
Dù Bắc Trung Nam vẫn một lòng,
Ngàn xưa không thẹn với non sông.
…Cờ rung thủ trận ngừa phương bắc,
Kiếm bạt gươm mài giữ biển đông.
Một cõi trời Nam lừng nỗi tiếng,
Toàn dân nước Việt nhớ tâm đồng.
Làm người phải biết ơn Tổ Quốc,
Đừng hổ danh mang tiếng Lạc Hồng…
Tú lang thang
DÒNG HÀO KIỆT
Giữ gìn đất nước phải cùng lòng
Trăm suối góp dồn tạo một sông
Xứ Lạng hùng anh trên ải Bắc
Trường Sơn oai dũng tận bờ Đông
Tây Sơn nức tiếng lừng voi trận
Triệu Ẩu uy danh rạng trống đồng
Thừa hưởng oai linh dòng tuấn kiệt
Vẹn tròn khí tiết trái tim hồng
HANSY
MỐC SON
Nước Nam dân Việt vẫn chung lòng
Bờ cõi giang sơn núi lại sông
Yên Thế ngọn cờ vang đất Bắc
Củ Tri lũy thép vọng phương Đông
Quang Trung Lê Lợi tâm toàn ý
Tướng Giáp Cụ Hồ Trí nhất đồng
Biển đảo ngày nay chờ hậu thế
Mốc son phấp phới quốc kỳ hồng.
Tuyen45
TRUYỀN THỐNG HÀO HÙNG
Đất nước ngàn năm vẫn đẹp lòng
Sơn hà cẩm tú điểm hồn sông
Đẩy lùi giặc cướp nơi biên giới
Dẹp hết gian xâm ở biển Đông
Ý chí quốc gia bền tựa sắt
An ninh Tổ Quốc vững như đồng
Hùng Vương dựng nghiệp lưu muôn thuở
Con cháu kế vì dưới ánh hồng
HANSY
305.
VẪN YÊU NHƯ LÚC ĐẦU
Ta vẫn nồng nàn tựa thuở đầu
Ngỡ mình như thể mới quen nhau
Anh là cơn gió mơn man nhẹ
Em tựa cánh hoa e ấp vào
Vuốt tóc vợ hiền đang chớm bạc
Cầm tay chồng quý đã sờn nâu
Hôm nay ngày lễ dìu ra phố
Cùng bó Hồng nhung lóng lánh màu.
HỒ XUÂN THU
THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM
Tình yêu nồng đượm thuở ban đầu
Vẫn giữ trong lòng quấn quýt nhau
Kỷ niệm ngọc ngà luôn đọng lại
Dấu yêu quý trọng cứ thêm vào
Con tim chia sẻ niềm thương cảm
Quá vãng nhớ hoài cánh áo nâu
Cho dẫu đường đời không phẳng mãi
Ngàn năm tình ấy chẳng phai màu
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2012 01:54:55 bởi Hansy >
306.
HOÀI
Xa nhau thấm thoát đã bao ngày
Nát dạ đau hồn hương phấn hay
Sáu khắc mỏi mòn lòng tủi xót
Năm canh thao thức lệ sầu cay
Ngóng trông tình lại thê thiết bóng
Chờ đợi người về dịu ấm tay
Đã mấy thu rồi xa khuất nẻo
Biết chăng chết lặng trái tim này
HANSY
Mình đã xa nhau mấy tháng ngày
Hỡi người tình cũ anh nào hay
Sương rơi lệ mặn hòa trên phách
Gác trống đèn sa nhuốm mắt cay
Ôm ấp trong tim, hồn vỡ nát
Nghẹn ngào nhụy rửa, ngỡ vòng tay
Nơi kia duyên mới còn vui vẻ
Có biết ta đau ở chốn này
HOXUANTHU
MONG
Tình xa cách biệt đã bao ngày
Nỗi nhớ cồn cào ấy có hay
Sáu khắc ngóng trông mơ người ngọc
Năm canh thao thức uống sầu cay
Tờ thư ngày cũ luôn tròng trí
Hình bóng hôm nào mãi giữa tay
Người hỡi còn thương xin về nhé
Cùng nhau hong lại mối tình này
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2012 12:07:04 bởi Hansy >
307.
Trăng xù
Đã có đôi lần xuống tóc tu
Nhưng còn mắc nợ mảnh trăng xù
Do dòng kỷ niệm chưa phai nhạt
Tại bóng nhân tình thật khó lu
Sắc dục tâm hồn đà khuấy động
Cơ duyên cửa phật thoảng qua vù
Thôi đành phó mặc đời luân chuyển
Tiễn hạ qua mành đón tiết thu
Vancali
Trốn Chùa
Nàng chẳng đoái hoài lên núi tu
Cạo đầu trọc lóc giận tình xù
Tụng kinh gõ mõ mơ hình bóng
Niệm Phật cóc beng mộng chả lu
Có lẽ đêm nay mình sẻ trốn
Bởi vì khuya nhớ kiếm đường vù
Giã từ sư phụ con xin lổi
Thương lắm người xưa đã mấy thu
nguoitruongphu
Vụng Tu
Buồn đời cốc vắng định vào tu
Lỗi tại ai kia nói tiếng xù
Cửa phật miên man làn khói tỏa
Khung trời vằng vặc ánh trăng lu
Ngày qua biển hẹn tình chan chứa
Phút chốc lời yêu gió cuốn vù
Tiếng mõ u sầu tìm lạnh giá
Muôn vàn kỷ niệm lá mùa thu
Vancali
TU HÚ
Ngấp nghé vô chùa quyết chí tu
Bởi chưng tình lỡ bị yêu xù
Câu kinh hoài mãi không thành thuộc
Tiếng mõ sao mà cứ thấy lu
Đồ mặn dễ ưa nên cầu thử
Cơm chay khó nuốt chỉ mong vù
Ra đường mắt vẫn còn chim gái
Cái kiếp ngó chừng tu hú thu
HANSY
308.
NHỊN VỢ
Chín chục thiều quang đến lại đi
Chơi xuân mấy bữa cũng vui rồi
Đời người trăm tuổi trăm xuân đến
Kiếp sống hai người hai chữ thôi
Vợ hét tam “nghe” rồi tứ “nhịn”
Sách ghi nhất vợ tới nhì trời
Vợ ta ta nhịn đừng châm biếm
Ai có qua cầu mới hiểu tui.
Lá chờ rơi
NHỮNG LỜI BÊN GỐI
Thời gian từng bước rủ nhau đi.
Tóc bạc da nhăn sắp sửa rồi…
Ý tận như cung dương qúa trớn
Sức cùng tựa đạn hết tầm thôi.
Còn đâu sở thích phi lưng ngựa.
Hết cả thú vui mở cổng trời.
Xin gởi đến em câu tạ lỗi.
Những lời bên gối hiểu cho tui
Trần Mạnh Hùng
THÌ-THẦM BÊN GỐÍ
Xuân về rồi lại tiễn Xuân đi
Ngựa chiến không cương tiu-nguỷu rồi
Trên bảo dưới không nghe cũng chịu
Đầu ham đuôi chẳng khứng đành thôi
Công lao hãn mã buồn cam phận
Oan khúc chiếu chăn bực thấu trời
Kinh-nghiệm chiến trường nay mất hết
Nỗi lòng ai thấu hiểu dùm tui !
RĐinh
SỐ DZÁCH
Vợ là số dzách ráng thua đi
Lạng quạng bà quất sụm mất rồi
Gia thế tay này gầy sáng chói
Bạc tiền kho ấy giữ mà thôi
Cháu con sinh hạ đông đầy đất
Làng nước giao lưu đủ khắp trời
Thê tử dẫu như sư tử hống
Cũng là yêu dấu của lòng tui
HANSY
THÂN CÔ LẺ
Khăn gói quay về lại trở đi
Làm thân lữ khách đã quen rồi
Tình sâu trân quí còn ghi mãi
Bước nhỏ sông hồ vẫn khó thôi
Đôi lúc ướt mi thương gợi nhớ
Từng phen gối mộng đất nhìn trời
Ngắm người hạnh phúc từng đôi bước
Cô lẻ buồn cho chút phận tui.
Lá chờ rơi
LỮ KHÁCH
Mới về rồi lại trở chân đi
Lang bạt muôn nơi cũng lắm rồi
Mỏi gối run tay mà vẫn tới
Chồn chân ríu bước cũng không thôi
Đại dương kết bạn cùng mây gió
Sông nước đùa vui giữa đất trời
Một kiếp giang hồ in dấu đậm
Cả đời giong ruổi một mình tui
HANSY
309.
HOA SEN VÀ THỤC NỮ
Gần bùn hương sắc vẫn tinh khôi
Sen ấy, tình đây tỏa giữa trời
Ngan ngát hương hoa ngời cánh thắm
Nồng nàn thục nữ rạng hình tươi
Người ta chắc đã say ghê nhỉ
Đằng ấy có khi mết lắm rồi
Xinh thế, thơm thơm khơi đắm đuối
Chả ai lòng lại chẳng chơi vơi
Quế Hằng
HỒN SEN
Nghiêng cánh thì thầm dáng thục khôi
Mùa trăng tròn trịa tỏa chân trời
Sắc này óng mượt lan nồng thắm
Huơng ấy thơm ngời thoảng dịu tươi
Gạn đục chút lòng mơ bến đỗ
Khơi trong tấc dạ mộng tương rồi
Tâm thành đượm ngát trên mặt sóng
Lơ lửng giữa đời mấy dễ vơi
HANSY
310.
VỌNG CỐ HƯƠNG
Lữ khách tha hương bạt cánh diều
Canh dài thức trắng đếm cô liêu
Nghe đâu lối cửa lời xuân hát
Thoáng vọng hiên rèm tiếng quốc kêu
Mỏng chiếu chăn đơn hồn cố quận
Thưa cành lá đổ tiếng nghiêng chiều
Tâm tư trống vắng miền xa ngái
Vọng nhớ quê nhà giọt hắt hiu
DUYÊN AN
KIẾP THA PHƯƠNG
Tha phương chìm nổi tựa lưng diều
Xa xót hồn hoang buổi tịch liêu
Xóm cũ có còn hò giã gạo
Trường xưa chăng hỡi tiếng ve kêu
Bến sông thuở ấy ngời dâng mắt
Góc ruộng ngày nao rợp bóng chiều
Thao thức mãi hoài tình quê cũ
Ngút ngàn niềm nhớ giữa đìu hiu
HANSY
TAN CHIỀU
Phút ngẩn ngơ say tiếng sáo diều
Nghe hồn dẫm bước giữa hoang liêu
Lênh loang khói biếc hoàng hôn vắng
Lãng đãng mù sương vọng cuốc kêu
Khép lá mi xanh tìm giấc ngủ
Tà dương bóng nhạt xóa tan chiều
Đường về cỏ ướt mềm chân dại
Lẫn khuất ven đời bến quạnh hiu
DA
THAO THỨC
Đêm dài trốn ngủ mộng thân diều
Bay thoát cảnh đời lắm dạ liêu
Nhấp chén ba hồi đau thân mỏi
Vẩy thơ từng đoạn rát lòng kêu
Mùa trăng ngày cũ tàn hơi lạnh
Khúc hát năm nao xuống giọng chiều
Lẩn quẩn bên đời như chiếc bóng
Ngoái về quá vãng dạ buồn hiu
HANSY
BUỒN ĐẤT KHÁCH
Kiếp sống xa hương vọng cánh diều
Thu buồn cảnh vật cũng cô liêu
Bồng bềnh mây lượn lời sông hát
Bát ngát trăng soi tiếng vạc kêu
Nỗi nhớ đong đầy tâm - Mỗi sáng!
Niềm thương lắng đọng dạ - Bao chiều!
Xa quê khắc khoải mơ hình bóng
Đất khách đau lòng nỗi quạnh hiu
Hồng Lĩnh
TRIỀN QUÊ
Triền sông cánh gió lộng nghiêng diều
Bãi vắng dương tà nhuốm quạnh liêu
Gió nhẹ rung lay nhành cỏ dại
Vàng buông thoáng vọng tiếng chim kêu
Lơ mơ phiến lá rơi buồn ngủ
Lãng đãng làn mây phủ ráng chiều
Chuyến cuối đò ngang về bến đậu
Hoàng hôn xuống nhẹ cảnh đìu hiu
DA
ẢO TƯỞNG
Một thoáng mơ xa thác kiếp diều
Vờn bay mây gió ghé đồng liêu
Câu thơ xướng họa ngân bi tráng
Chén rượu quan hà vọng thiết kêu
Chí lớn ngồi ôn man mác sóng
Hùng tâm kiếm lại ngẩn ngơ chiều
Nam Kha tỉnh giấc buồn thân phận
Nhỏ giọt thương đời giữa mộng hiu
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2012 15:59:46 bởi Hansy >
311.
Đãi bạn
Đầu năm náo nức đón người sang
Tương ngộ vui mừng đãi bún thang
Chả lụa lườn gà tôm bóc nõn
Chà bông bọng cuống trứng chiên vàng
Nâng ly mấy bận sức còn khoẻ
Cạn chén dăm lần lực vẫn khang
Thịt mỡ bánh chưng ngày tết ngán
Món này hợp vị cuộc vui tràn
Thanh Thanh Khiết
ĐẤT MỚI
Xuôi gió thuyền thơ một chuyến sang
Ôi vườn thi tứ rộng thênh thang
Nguyện thầm đăng ký vào Thi Hữu
Ước mãi trời cho gặp bạn vàng
Chén rượu tao phùng cầu phúc lộc
Chung trà hội ngộ chúc an khang
Giữa đời mây nước nên duyên đẹp
Xin hẹn cùng nhau xướng họa tràn
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2012 15:55:21 bởi Hansy >
312.
CHÀO BẠN VI THÔNG
Đúng vậy anh ơi, lính quá nghèo!
Khi tàu đi biển cứ nằm kheo
Trời thiêu nóng rát đà bao bận
Sóng đánh say bò đã mấy keo
Dù có mệt nhoài không nghỉ lái
Mà còn gắng sức vũng tay chèo
Say trời, say sóng, say người đẹp
Mệt quá nên đành nhắm mắt...treo!
Lính thuỷ
DỌA!
Lính Thủy hồn nhiên xướng chữ -nghèo!
Họa theo khổ quá! Cái vần “kheo”
Vịt Hồng hăng tiết đeo nhiều bận
Phương Bắc bạo gan bám lắm keo
Bế tắc, buồn đi coi hát bội
Khơi thông, mừng tới ngó ca chèo
Ban ngày thấy ổng mê thơ thẩn
Mấy bả càm ràm dọa tối treo…!
Vịt hồng
TEO
Hai huynh than thở chuyện teo nghèo
Khiến đệ lùng bùng mãi leo kheo
Vần họa bí rì nghe lẻo khẻo
Lời thơ lọng cọng tựa chèo keo
Tìm từ hết sức sao meo méo
Vắt óc mòn hơi cốt tẹo chèo
Thơ thẩn làm xong nghe léo xéo
Tính ra chỉ xứng với mèo treo
HANSY
313.
ĐỒNG MÔN
Thuở đó cùng nhau học một trường
Tình thân mỗi lúc lại càng vương
Qua qua lại lại chơi nhiều chỗ
Xuống xuống lên lên ngủ một giường
Nhớ mãi bao chiều đùa thế thế
Thương hoài những buổi chút sương sương
Giờ đây bạn cũ còn đâu nữa
Vọng lại trong tim nỗi vô thường
HANSY
ĐẠO LÝ LUÂN THƯỜNG
Quen nhau tuy chẳng học cùng trường
Nhưng cớ vì sao mãi vấn vương ?
Mộng ước một ngày ngồi đối bóng
Mong sao có lúc sống chung giường
Đã từng sưởi ấm cho vơi lạnh
Mấy bận che đùm đở gió sương
Hôn sự do song thân định liệu
Dám đâu vượt đạo lý luân thường !
......LEHONG......
NHỚ TRƯỚNG XƯA
Lâu lắm chưa về ghé lại trường
Trong lòng bức rức nỗi tơ vương
Thầy cô thương lúc không lên bàng
Bè bạn nhớ khi ngủ một giường
Góc phượng cuối sân giờ chắc lớn
Hàng quà bên giậu hẳn phai sương
Mái ngói ngày nao sao mà nhớ
Áo trắng giờ đây bỗng diệu thường
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2012 16:02:41 bởi Hansy >
314.
TỎ LÒNG
Sóng gió nhiều phen giữa cuộc đời
Rèn mài chí lớn tạo cơ ngơi
Qua bao thế sự lòng thay đổi
Vững giữ tâm tư dạ chẳng dời
Bút sách ơn thầy chưa trả được
Áo cơm nghĩa mẹ vẫn mù khơi
Vòng đời thoáng chốc vèo qua hết
Sống trọn tình thương giữa đất trời
HANSY
Trót đã đi qua nửa cuộc đời
Buồn vui lẫn lộn khổ chưa ngơi
Sau lưng dĩ vãng tình chưa đổi
Trước mắt tương lai dạ khó dời
Cách biệt lâu ngày trăng khuyết bóng
Tương phùng mấy phút mộng lên khơi
Làm sao gói lại điều hư ảo
Để áng mây xanh đẹp bóng trời
Lưu Ly Tím
BUỒN ĐỜI
Dập dềnh trôi nổi giữa tình đời
Mệt mỏi mà nào có dám ngơi
Lận đận bao phen thời chẳng tới
Lao đao mấy bận vận chưa dời
Công danh kiếm mãi tan tành hết
Sự nghiệp tìm hoài hút mất khơi
Chén rượu câu thơ cùng bạn hữu
Thôi thì giao phó mạng cho trời
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2012 16:08:47 bởi Hansy >
315.
VỚ VẨN, VẨN VƠ
Vớ vẩn, vẩn vơ lại dỗi hờn.
Môi chu, miệng hứ có gì hơn.
Vùng vằng, ngúng ngoảy rồi cau có.
Phụng phịu, làm reo chuốc nét buồn.
Miệng hứ lạnh lùng như thách đố
Môi chu làm phách tựa ban ơn.
Cả ngày cứ thế rồi ngơ ngẩn.
Vớ vẩn, vẩn vơ lại dỗi hờn.
Trần Mạnh Hùng
NGỚ NGẨN, NGẨN NGƠ
Ngẩn ngơ ngớ ngẩn lại hay hờn
Áo xoạc quần bươu chẳng xấu hơn
Ăn tạp ở dơ người bẩn thĩu
Học ngu làm biếng mặt cau buồn
Liêu xiêu đi đứng khom chờ rượu
Lếch thếch vào ra ngữa đợi ơn
Bộ dạng trông qua in ngớ ngẩn
Ngẩn ngơ ngớ ngẩn lại hay hờn
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: