![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
25.
Không đề
Lang thang khắp chốn bỗng quay về
Nhẹ lướt êm đềm gợi thoáng mê
Lóng lánh hồ thu xây giấc mộng
Trong xanh nước biếc dệt lời thề
Đôi môi khép nép như nhành liễu
Động bích lung linh tựa tuyết lê
Chẳng nỡ buôn đàn sai tiếng nhạc
Đào tiên lướt nhẹ khắp muôn bề
Lehuuhau
CHỜ NHÉ
Xa mấy rồi ta cũng sẽ về
Bởi lòng từ đó đã si mê
Mắt nai tình tứ theo chân bước
Môi thắm niềm yêu giữ ước thề
Ngà ngọc lời thơ ươm cảnh mộng
Vàng son dáng dấp vịn cành lê
Thương yêu dâng kín hai bờ nhớ
Em hỡi chờ ta trọn khắp bề
HANSY
Huynh sẽ về
Chắc chắn rồi huynh sẽ trở về
Quê người xứ lạ có gì mê
Trăm năm nghĩa nặng còn vương lại
Trọn kiếp tình thân đã kết thề
Cách trở xa xôi đà nhớ mận
Gian nan lận đận nỡ quên lê
Văn đàn một mối tình xây đắp
Mãi mãi cùng nhau chỉ một bề
Lehuuhau
VỀ NHANH THÔI HUYNH
Hẹn hò chi nữa hãy mau về
Trúc trắc rồi thôi bỏ thứ mê
Ngoái lại cho lòng thơm chút nghĩa
Đi hoài sợ dạ nhạt lời thề
Biển trời rộng lớn nhưng bất trắc
Gốc rễ khiêm nhường đã la lê
Nhớ nhé người ơi quay trở lại
Đường xưa nắng cũ ấm vạn bề
HANSY
Lời hứa với bằng hữu
Biển lặng thì ta sẽ trở về
Cùng ngồi thắp lại những cơn mê
Nâng ly đối ẩm xây duyên mới
Cạn chén thâu đêm nối mộng thề
Trắc trở từ nay trao về đất
Gian lao dạo ấy gởi nhành lê
Dù xa cách mấy tình bằng hữu
Vẫn giữ trong tim vẹn tứ bề
Lehuuhau
MONG
Người ơi nhớ nhé sớm tìm về
Xua hết những gì trót dại mê
Nghĩa cũ năm nào vun một cội
Tình xưa tháng ấy đã chung thề
Đằng sau bè bạn luôn chung sức
Phía trước nghịch thù vẫn rút lê (*)
Tứ hải giang hồ thôi gác lại
Chung tay xây dựng vẹn trăm bề
HANSY
_________
(*) lưỡi dao lê
26.
TÌM HƯƠNG
Vẫn mãi tìm hương giữa bóng mây
Trời thu dìu dịu thoáng sương ngày
Dấu yêu buổi ấy tình nồng mặn
Chút nghĩa năm nào dạ xót cay
Lưu luyến dốc xưa cây tựa núi
Bồi hồi lối cũ cỏ len giày
Chiều nay theo dấu mòn thương nhớ
Vẫn mãi tìm hương giữa bóng mây
HANSY
Tìm hương xưa
Tìm em lặn lội giữa ngàn mây
Quạnh quẻ cô đơn suốt cả ngày
Có lẽ thời gian làm lạnh nhạt
Hay là năm tháng chẳng nồng cay
Bây giờ mùi gió còn phai dấu
Hồi ấy hương yêu quá đậm dày
Kỷ niệm ngày xưa về nhớ mãi
Tìm em lặn lội giữa ngàn mây
Lehuuhau
NGƯỜI ƠI
Em hỡi đâu rồi chốn nước mây
Mà ta tìm mãi bấy nhiêu ngày
Hương xưa thoang thoảng mùi hoa dại
Cảnh cũ chập chờn bóng nguyệt cay
Đâu nữa dáng ai kề gối mộng
Còn chi người ấy thuở thương dày
Xót xa khắc khoải niềm thương cảm
Em hỡi đâu rồi chốn nước mây
HANSY
Gởi Người
Xa xôi ai có nhớ từng mây
Ấp ủ thương yêu bấy vạn ngày
Khuya sớm bên người khi hồn vắng
Nắng mưa kề dạ giữa lòng cây
Tình xưa thắp sáng luôn rực cháy
Nghĩa cũ bừng mơ vẫn dạn dày
Góc bể chân trời lòng khắc khoải
Xa xôi ai có nhớ từng mây
TVN
Thôi nhé đã mù giữa ráng mây
Tình yêu vỗ cánh xót từng ngày
Ta còn mơ mãi niềm trong
Em có tìm về thuở dưới cây
Xa cách tím lòng thương nào mỏng
Ngăn chia xám dạ nhớ thêm dày
Người ơi thêm một lần hong lại
Thôi nhé đã mù giữa ráng mây
HANSY
Người đã xa mờ như bóng mây
Sao lòng còn ngóng đợi từng ngày
Thấy mưa thủ thỉ chùm hoa nhỏ
Nghe gió vỗ về những rặng cây
Cố nén lệ trào khi mộng nhớ
Ráng ngăn tim khóc lúc canh dày
Đừng lưu luyến chi niềm hư ảo
Người đã xa rồi tựa bóng mây
Tiểu tử khờ
Nắng vàng ôm ấp mấy từng mây
Ríu rít chim muôn hót suốt ngày
Lác đác song thưa vài cọng lá
Rì rào góc nhỏ gió đùa cây
Bâng khuâng lòng vắng nôn nao nhớ
Xao xuyến tim đơn lạnh buốt dày
Thơ thẩn trong chiều mơ kỳ niệm
Nắng vàng ôm ấp mấy từng mây
HANSY
THUỞ NÀO
Thuở nào ngang dọc giữa trời mây
Cùng nắm tay nhau dạo tháng ngày
Trống giục chiêng rền kêu vạn vật
Thơ hòa nhạc vọng níu ngàn cây
Tài cao đức rộng chăm bồi bổ
Nghĩa cả tình thâm gắng tạo dày
Bốn biển năm châu còn mãi nhớ
Thuở nào ngang dọc giữa trời mây
Lê Như Ngọc
Sống giữa thế gian lắm gió mây
Người ơi vui bước tiếp muôn ngày
Bằng không thuận lợi bền như núi
Dẫu có gian nan vững tựa cây
Tạo phước mười phương chung sức lại
Gầy duyên bốn bể góp tâm dày
Tơ hồng thắm mãi tình nhân thế
Sống giữa thế gian lắm gió mây
HANSY
Lặng lẽ u buồn ngắm áng mây
Rong chơi lang bạt suốt đêm ngày
Hoa rơi vương vãi hoa vờn nắng
Gió thổi vi vu gió ghẹo cây
Lệ chảy thành dòng đau dạ đó
Châu rơi tựa suối buốt tim này
Bao giờ bến đổ thuyền neo lại
Lặng lẽ u buồn ngắm áng mây
Lâm Sung
NGẪM THẾ SỰ
Tình đời trôi nổi giống hình mây
Lên xuống bao phen lắm tháng ngày
Giữ dạ hiền lành trong tựa nước
Gìn lòng ngay thật thẳng như cây
Ai sai họ nhận bao khổ ấy
Đường đúng ta đi một hướng này
Ngẫm mãi té ra là ảo cả
Tình đời trôi nổi giống hình mây
HANSY
27.
Tiếu ngạo giang hồ
Bước chân phiêu bạt khắp non sông
Kiếp sống lãng du thật thỏa lòng
Mặc sức say sưa đâu biết gió
Tha hồ chếnh choáng chẳng hay dông
Buồn vui thế sự đừng thèm có
Tươi đẹp cuộc đời chớ bỏ không
Tiếu ngạo giang hồ cho phỉ chí
Câu thơ bầu bạn với men nồng
SGLT
Lãng tử tiêu diêu
Ung dung tự tại khắp dòng sông
Lãng tử lang thang chẳng đổi lòng
Thỏa chí nam nhi cùng sóng gió
Tha hồ rong ruổi với mưa dông
Mây vờn ngọn núi mây vờn nắng
Gió lượn hàng cây gió lượn không
Khắp chốn cùng nơi ta sải bước
Tri âm đối ẩm chén cay nồng
Lehuuhau
NHẤP CHÉN TIÊU SẦU
Thỏa chí tung hoành giữa núi sông
Trời xanh làm bạn nối thêm lòng
Tam sơn mấy dịp vui mây nước
Tứ hải bao lần cự bão dông
Mặc kệ chuyện đời nhiều rối rắm
Vờ quên lòng dạ lắm hư không
Tiêu sầu nhấp chén cùng sương gió
Trăng sáng hồng nhan cuộc tình nồng
HANSY
28.-
Huế Khúc Giao Mùa..!
Giao mùa xứ Huế lá vàng rơi
Ngược sóng Hương Giang cứ rạng ngời
Vỹ Dạ trăng rơi trôi lởn vởn
Tràng Tiền lộng gió bước chơi vơi
Chuông ngân mấy nhịp thâu ngàn đất
Nhị réo dăm câu vọng đến trời
Nón lá che nghiêng dòng tóc mượt
Đôi tà áo trắng muốn tung trời…
Vô_Sách
TRONG NÀY VÀO MƯA
Ta đón mưa về lặng lẽ rơi
Ngoài xa trắng xóa ánh ngời ngời
Rừng cây đứng khít chờ mây lặng
Hoa cỏ nép mình đợi gió vơi
Dân ước thấm nhuần cơn khát đất
Long vương giải hạn nỗi mong trời
Cũng sông núi ấy mà không giống
Ngoài đó trong này chắc khác trời
HANSY
29.
Điện thoại
Muôn miền kết nối suốt liên hồi
Trằn trọc đêm thâu lướt lẻ đôi
Vội kết tình thân trăm chốn nhỉ?
Nhanh xây hữu nghị vạn nơi thôi
Bao đường cách trở xa xôi lắm
Mấy nẻo ngăn sông tạm biệt rồi
Có bạn thêm người thêm khăng khít
Loay hoay chột dạ thấy thèm xôi
Lehuuhau
HIỆN ĐẠI
Điện thoại làm sao réo lắm hồi
Nhìn hoài cứ nguyện được cùng đôi
Dầu xa loáng cái đà gần xịch
Có tối reo ngay ấy sát thôi
Bạn hữu thêm tình nhờ ngóng hót
Người yêu nồng thắm bởi nghe rồi
Mong là sóng siếc luôn êm ái
Chớ tịt là đây chẳng hưởng xôi
HANSY
30.
Tình vương
Cách trở xa xôi dạ xót thương
Vắng nhau nổi nhớ suốt canh trường
Duyên đầu có phải hoài nhung nhớ
Tình cũ hay là mãi vấn vương
Cứ nghĩ đường mơ vừa ngập nắng
Nào ngờ cõi mộng đã pha sương
Dòng đời nước chảy như mây khói
Cách trở xa xôi dạ xót thương
lehuuhau
Trong mơ lấp lánh một niềm thương
Dẫu có biệt chia vạn dặm trường
Tóc bím thoáng cài hoa vạn đại
Tay ngà chợt nảy phím tơ vương
Có duyên ngàn dặm mơ ngây dại
Kết nợ muôn đời mộng ngát sương
Quá vãng lao xao về luyến tiếc
Trong mơ lấp lánh một niềm thương
HANSY
Duyên vỡ
Người đi để lại nỗi sầu thương
Biền biệt mờ xa mấy dặm trường
Én nhạn lìa đôi rằng có nhớ
Trúc mai cách biệt hỏi còn vương
Nợ duyên người hỡi như bèo nước
Tình nghĩa ai ơi tựa khói sương
Mộng ước bao năm đành lỗi hẹn
Người đi để lại nỗi sầu thương
Thủy tâm
Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương
Hỡi người có thấu lẻ canh trường
Chốn này ta vẫn chờ tin nhạn
Nơi ấy em còn ngóng tình vương
Trăng úa dạo duyên tan vỡ ngói
Mây sầu độ nghĩa héo hon sương
Chờ hoài chẳng thấy người mơ đến
Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương
HANSY
NỖI NIỀM
Nỗi niềm ai đó nghĩ mà thương
Trằn trọc năm canh giấc mộng trường
Cơm nguội đỡ lòng nhìn ngán ngán
Phở xào mát dạ muốn vương vương
Thà ra quán cóc vài ly xỉn
Hay đến hàng cầy một xị sương
Giấc mộng năm canh trằn trọc mãi
Nỗi niềm ai đó nghĩ mà thương
Lan Hương
Biết mấy thu rồi mãi cứ thương
Bóng ai thấp thoáng giữa đêm trường
Thương nay mấy nẻo lòng tha thỏm
Khóc ấy bao đường dạ vấn vương
Một phút gặp tình cùng mây lạc
Vài phân hẹn ước với trăng sương
Đêm khuya bấc lụi mình ta khóc
Biết mấy thu rồi mãi cứ thương
HANSY
Sắt son
Sông đời trắc trở vẫn hoài thương
Dẫu phải oan khiên lắm đoạn trường
Mắt biếc xưa lồng tim vội ngỏ
Thơ hồng trước gởi ý thầm vương
Đôi lòng vẹn nghĩa theo ngày tháng
Nửa kiếp chung tình mặc gió suơng
Tiếng thệ người ơi gìn giữ mãi
Sông đời trắc trở vẫn hoài thương
Tứ Quái
Dẫu biết tình đời lắm ghét thương
Xin cho lòng mãi được miên trường
Tinh thơ gởi đến nhiều tha thiết
Duyên bút trao về đẫm nét vương
Đã có kiếp xưa bền tựa núi
Thì xin hồn mộng chớ như sương
Mĩm cười trước cảnh tang thương nhé
Dẫu biết tình đời lắm ghét thương
HANSY
VỊNH ANH HÙNG TAM QUỐC
Tam quốc anh hùng một ngọn thương
Tung hoành ngang dọc chốn sa trường
Liều thân cứu chúa thằng mao tử
Đền nợ tri âm kẻ bá vương
Tràng bản Đương dương gươm tắm máu
Kinh châu Xích bích tóc pha sương
Bảy mươi năm lẻ còn lên ngựa
Tam quốc anh hùng một ngọn thương
Lan Hương
MỆNH TRỜI
Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương
Mưu sách an bang lẫn chiến trường
Từ thuở Vườn đào chưa tấc đất
Đến khi Lưu Bị đoạt ngôi vương
Kỳ Sơn tám lượt tâm nung nấu
Thục quốc bao lần gội tuyết sương
Thời thế thế thời thời thế thế
Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương
HANSY
TÀ ÁO NGƯỜI XƯA
Tà áo ai qua gợi nỗi thương
Tình trường nhi nữ hận tình trường
Bay bay thu ấy đài gương nhớ
Ấm ấm đêm nào giọt lệ vương
Quyện nhẹ thân ngà trong sớm nắng
Ôm lơi dáng ngọc lúc chiều sương
Tìm đâu hình bóng ngày xưa ấy
Tà áo ai qua gợi nỗi thương
Lan Hương
Nhớ hoài áo trắng lượn thương thương
Phơ phất mềm lay buổi tựu trường
Dáng lụa nao nao trao nỗi mộng
Tình thơ dìu dịu gởi niềm vương
Ngọt ngào trong gió lung linh nắng
Đượm ngát giữa lòng sóng sánh sương
Ngày ấy chập chờn trong kỷ niệm
Nhớ hoài áo trắng lượn thương thương
HANSY
30.
Tình vương
Cách trở xa xôi dạ xót thương
Vắng nhau nổi nhớ suốt canh trường
Duyên đầu có phải hoài nhung nhớ
Tình cũ hay là mãi vấn vương
Cứ nghĩ đường mơ vừa ngập nắng
Nào ngờ cõi mộng đã pha sương
Dòng đời nước chảy như mây khói
Cách trở xa xôi dạ xót thương
lehuuhau
Trong mơ lấp lánh một niềm thương
Dẫu có biệt chia vạn dặm trường
Tóc bím thoáng cài hoa vạn đại
Tay ngà chợt nảy phím tơ vương
Có duyên ngàn dặm mơ ngây dại
Kết nợ muôn đời mộng ngát sương
Quá vãng lao xao về luyến tiếc
Trong mơ lấp lánh một niềm thương
HANSY
Duyên vỡ
Người đi để lại nỗi sầu thương
Biền biệt mờ xa mấy dặm trường
Én nhạn lìa đôi rằng có nhớ
Trúc mai cách biệt hỏi còn vương
Nợ duyên người hỡi như bèo nước
Tình nghĩa ai ơi tựa khói sương
Mộng ước bao năm đành lỗi hẹn
Người đi để lại nỗi sầu thương
Thủy tâm
Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương
Hỡi người có thấu lẻ canh trường
Chốn này ta vẫn chờ tin nhạn
Nơi ấy em còn ngóng tình vương
Trăng úa dạo duyên tan vỡ ngói
Mây sầu độ nghĩa héo hon sương
Chờ hoài chẳng thấy người mơ đến
Đêm vắng canh sầu đẫm nhớ thương
HANSY
NỖI NIỀM
Nỗi niềm ai đó nghĩ mà thương
Trằn trọc năm canh giấc mộng trường
Cơm nguội đỡ lòng nhìn ngán ngán
Phở xào mát dạ muốn vương vương
Thà ra quán cóc vài ly xỉn
Hay đến hàng cầy một xị sương
Giấc mộng năm canh trằn trọc mãi
Nỗi niềm ai đó nghĩ mà thương
Lan Hương
Biết mấy thu rồi mãi cứ thương
Bóng ai thấp thoáng giữa đêm trường
Thương nay mấy nẻo lòng tha thỏm
Khóc ấy bao đường dạ vấn vương
Một phút gặp tình cùng mây lạc
Vài phân hẹn ước với trăng sương
Đêm khuya bấc lụi mình ta khóc
Biết mấy thu rồi mãi cứ thương
HANSY
Sắt son
Sông đời trắc trở vẫn hoài thương
Dẫu phải oan khiên lắm đoạn trường
Mắt biếc xưa lồng tim vội ngỏ
Thơ hồng trước gởi ý thầm vương
Đôi lòng vẹn nghĩa theo ngày tháng
Nửa kiếp chung tình mặc gió suơng
Tiếng thệ người ơi gìn giữ mãi
Sông đời trắc trở vẫn hoài thương
Tứ Quái
Dẫu biết tình đời lắm ghét thương
Xin cho lòng mãi được miên trường
Tinh thơ gởi đến nhiều tha thiết
Duyên bút trao về đẫm nét vương
Đã có kiếp xưa bền tựa núi
Thì xin hồn mộng chớ như sương
Mĩm cười trước cảnh tang thương nhé
Dẫu biết tình đời lắm ghét thương
HANSY
VỊNH ANH HÙNG TAM QUỐC
Tam quốc anh hùng một ngọn thương
Tung hoành ngang dọc chốn sa trường
Liều thân cứu chúa thằng mao tử
Đền nợ tri âm kẻ bá vương
Tràng bản Đương dương gươm tắm máu
Kinh châu Xích bích tóc pha sương
Bảy mươi năm lẻ còn lên ngựa
Tam quốc anh hùng một ngọn thương
Lan Hương
MỆNH TRỜI
Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương
Mưu sách an bang lẫn chiến trường
Từ thuở Vườn đào chưa tấc đất
Đến khi Lưu Bị đoạt ngôi vương
Kỳ Sơn tám lượt tâm nung nấu
Thục quốc bao lần gội tuyết sương
Thời thế thế thời thời thế thế
Ngọa long ngẫm nghĩ thấy mà thương
HANSY
TÀ ÁO NGƯỜI XƯA
Tà áo ai qua gợi nỗi thương
Tình trường nhi nữ hận tình trường
Bay bay thu ấy đài gương nhớ
Ấm ấm đêm nào giọt lệ vương
Quyện nhẹ thân ngà trong sớm nắng
Ôm lơi dáng ngọc lúc chiều sương
Tìm đâu hình bóng ngày xưa ấy
Tà áo ai qua gợi nỗi thương
Lan Hương
Nhớ hoài áo trắng lượn thương thương
Phơ phất mềm lay buổi tựu trường
Dáng lụa nao nao trao nỗi mộng
Tình thơ dìu dịu gởi niềm vương
Ngọt ngào trong gió lung linh nắng
Đượm ngát giữa lòng sóng sánh sương
Ngày ấy chập chờn trong kỷ niệm
Nhớ hoài áo trắng lượn thương thương
HANSY
http://www.tienphong.vn/ImageHandler.ashx?ThumbnailID=7301&Width=650
31.
ĐÊM MỘT MÌNH
Cô đơn gác vắng chỉ mình ta
Biết mấy chờ mong một tiếng gà
Thơ cũ mốc meo vần dấu ái
Đàn xưa loang lỗ phím tình ca
Mùi hương thuở ấy còn thoang thoảng
Cổ kính giờ đây đã nhạt nhòa
Bấc lụi canh tàn hồn vẫn thức
Lòng sao cứ mãi nhớ người xa
HANSY
Đêm cô đơn
Quạnh quẻ đêm trường chỉ có ta
Tàn sương chuông điểm mấy canh gà
Đàn xưa réo mãi trong cung nhạc
Phím củ ngân hoài giữa khúc ca
Bấc lụn đêm về hồn đậm dấu
Dầu hao ngày đến phách phai nhòa
Trắng đêm khói thuốc mình ta hút
Thổn thức trong lòng chuyện đã xa
Lehuuhau
Người ơi sao để một mình ta
Lủi thủi bao năm lặng gật gà
Em nỡ bước theo cung lệ bạc
Ta hoài nhẩm hát điệu sầu ca
Phố xưa đơn chiếc mưa dằng dặc
Đường cũ không ai nắng bụi nhòa
Đã mấy thu rồi đây vẫn đợi
Một người thương quý chốn trời xa
HANSY
Đêm vắng trăng tàn còn lại ta
Quạnh hiu thao thức đếm canh gà
Người đi có nhớ thương câu hát
Kẻ ở vẫn chờ đợi tiếng ca
Nghĩa trọng ai ơi đâu thể xóa
Tình thâm bạn hỡi chẳng phai nhòa
Thu qua đông đến còn mãi ngóng
Bóng dáng chim trời mãi miết xa
Thủy tâm
Đêm vắng quạnh buồn ta với ta
Nhịp sầu vang vọng những canh gà
Đông sang lạc điệu từng câu hát
Thu hết lỗi vần một tiếng ca
Cơn gió một mình tim lẻ chiếc
Vầng trăng côi cút lệ phai nhòa
Nhớ anh em gửi về nơi ấy
Ấm áp cõi lòng trao nắng xa
Phong Nương
Ngẩn ngơ canh vắng một mình ta
Xao xác nhà ai những tiếng gà
Gió khẽ lung lay ru khúc hát
Lá khua xào xạc đệm lời ca
Sao mờ mây phủ đầy nhung nhớ
Trăng khuyết sương giăng lắm nhạt nhòa
Đâu biết người đi không trở lại
Âu sầu thương nhớ kẻ mãi xa
Thủy tâm
Rạng sáng canh ba chỉ có ta
Lưa thưa đâu đó tiếng con gà
Ò o đưa đẩy vang vang điệu
Quác quác om sòm nhịp nhịp ca
Gió đến đón bình minh sáng rỡ
Nắng về xua bóng tối mờ nhòa
Mỉm cười chúc phúc vui ngày mới
Thầm nguyện bình yên đến xứ xa
Phong Nương
Ở trong quán nhậu chỉ mình ta
Lão bản bưng lên một đĩa gà
Lòng thấy buồn rầu ta chợt hát
Tai nghe thú vị chủ hòa ca
Nào dao nào muỗng khua inh ỏi
Này chén này tô vọng chẳng nhòa
Nào biết nhà bên thưa cảnh sát
Thế là quán hỡi phải lìa xa
Kiếp Nô
Bạn Nô hôm nay quá ngon ta
Đi uống bia tươi với mấy gà
Sỉn sỉn quơ quàng lên tiếng hát
Say say sệnh soạng bậc câu ca
Kề bên người ngọc tim sao rối
Cạnh đó dáng hoa mắt chợt nhòa
Đang lúc nghêu ngao đời sướng quá
Gió đâu biết được lúc đi xa
Thủy tâm
Thủy Tâm cũng có kém chi ta
Mở quán tuyển luôn một đống gà
Kẻ trả thiệt nhiều thì mới "hát"
Người "boa" bèo quá lại không "ca"
Nào hay, nhan sắc thì kinh khủng
Chưa hết, giọng ngân lại nhạt nhòa
Chẳng biết kinh doanh gì hết vậy
Một lần khách đến sẽ rời xa
Kiếp Nô
Bày đặt cũng rồi đến quán ta
Chắc là buồn quá muốn tìm gà
Giả vờ chê lắm không cho hát
Kiếm cớ trách nhiều chẳng chịu ca
Nhan sắc ra sao ắt liệu rõ
Vóc hình thế đấy có chi nhòa
Kinh doanh buôn bán đây toan tính
Chỉ kẻ thiếu xu mới phải xa
Thủy tâm
Bạn này chẳng biết hết gì ta
Thực quán nổi danh món thịt gà
Thêm đó giao lưu ban nhạc đệm
Lại còn hợp xướng mấy người ca
Tiếp tân tươi trẻ ai không mến
Phục vụ dễ thương khách phải nhòa
Chẳng rõ đầu đuôi vào quậy phá
Có tin bảo vệ túm lôi xa
Thủy tâm
Bạn Tâm hung dữ quá trời ta
Có số chị hai xóm chợ gà
Văn Luyện tôn lên hàng đại tỷ
Năm Cam phải xuống chức nhị ca
Bảo kê khắp chỗ danh như sấm
Đâm chém nơi nơi tiếng chẳng nhòa
Ngoài cửa công an phường dán bảng
Ai mà bắt được thưởng gần xa
Kiếp Nô
32.
CHIỀU NHỚ
Bâng khuâng tựa cửa ngắm trời chiều
Hiu hắt buồn lay chốn tịch liêu
Lá rụng hòa mưa trôi lãng đãng
Hoa rơi theo nước cuốn liêu xiêu
Một thân hiu quạnh sầu bao nỗi
Chiếc bóng đơn côi ngẫm lắm điều
Đã mấy mùa sang lòng mãi ngóng
Duyên xưa tình cũ nhớ thương nhiều
tiểu tử khờ
NHỚ BẠN CŨ
Vàng nắng trôi trên góc ráng chiều
Ngồi nghe niềm nhớ bạn đồng liêu
Ngày nao việc sở tay thoăn thoắt
Có bữa nhậu mù bước xiêu xiêu
Hò hát vang trời xơi lắm thứ
Đờn ca rộn đất tám muôn điều
Xa nhau lâu nhỉ chưa khi gặp
Không biết bạn mình có khá nhiều
HANSY
33.
DƯ ẢNH
Vườn xưa bỏ ngõ cánh hoa phai
Tóc đã pha sương nén thở dài
Thất lạc… hồn hoang… miền buốt giá
Mơ về cõi vắng… khúc bi ai
Người đi mãi biệt vương dư ảnh
Kẻ ở hoài mong nợ dấu hài
Kĩ niệm êm đềm thôi chấp cánh
Hong đời chén rượu đếm nồng cay.
DUYÊN AN
NHỚ…
Chiều xuống lắng hồn chút nắng phai
Người ơi thương nhớ mấy thu dài
Bên nhau thuở đó tình nồng mặn
Xa biệt bây giờ dạ khóc ai
Cổ kính chập chờn mơ dáng ngọc
Dư hương thoang thoảng mộng hình hài
Nhiều đêm nỗi nhớ về trong gió
Quá vãng ru lòng thoáng mắt cay
HANSY
34.
Nắng Sài Gòn
em đi mà chợt... cháy
Chủ nhật lang thang giữa phố phường
Phố phường nắng cháy tựa lò hương
Da vừa tắm trắng phơi ngần ngại
Tóc mới làm đen thả chán chường
Áo phủ toàn thân dường tựa sắp
Khăn trùm kín mặt ngỡ rằng đương
Ngó nghiêng như thể rình ai đó
Ai đó khai mau để tỏ tường?
PL – Bmx
Vừa hay quê ấy xã lên phường
Áo mới khăn là sực nức hương
Đường phố thênh thang xe mắc cửi
Quán hàng nhộn nhịp khách ồn chường
Ti toe trai tú khoe xế hộp
Đỏng đảnh gái thanh đỏm dáng đương
Lên thế chỉ là đua theo ngoại
Hồn quê giờ hỏi đố ai tường
HANSY
35.
Xuân đất khách
Trông về phố lạ mấy nẻo xa
Đất khách cô liêu tưởng xứ nhà
Điệu hát ngày nào nghe nhớ mẹ
Câu hò năm củ thấy thương cha
Mừng xuân giản dị mâm hoa quả
Đón tết đơn sơ dĩa bánh trà
Nguyệt chiếu đêm buồn lòng héo rủ
Từ trong khóe mắt hạt châu sa
Lehuuhau
NHỚ QUÊ
Lâu lắm quê hương đã thật xa
Hồn luôn phảng phất nỗi thương nhà
Chút nhau gởi gắm nơi đất tổ
Nước mắt trao về chốn quê cha
Tiết hạ đong buồn trong sắc nắng
Mùa xuân dồn nhớ giữa hương trà
Tháng năm kỷ niệm qua đi mãi
Lặng lẽ bên đời thoáng lệ sa
HANSY
Quê người mòn mỏi mấy thu xa
Cách biệt bao năm muốn ghé nhà
Những tưởng hạt mưa rơi nhớ mẹ
Nào hay nước mắt khóc thương cha
Dâng mớ trái cây cùng vò rượu
Thắp nhúm nhang thô với ấm trà
Tết đến bồi hồi lòng kẻ sĩ
Sương đêm hay suối lệ tuôn sa
Lehuuhau
http://xomnhiepanh.com/uploads/gallery/2008/06/4759_1214759056.jpg
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2012 01:46:28 bởi Hansy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: