![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
36.
CHIỀU BUỒN
Chiều buồn xào xạc lá thu rơi
Mưa rớt bên song mây kín trời
Tiếc nhớ ngày xưa ai đợi nữa
Buồn thương thuở ấy người trông ơi
Trầu cau chia biệt sầu ngàn kiếp
Duyên nợ cách xa khóc một đời
Đêm mộng tìm ai se chỉ thắm
Giậc mình òa vỡ lệ nào vơi
_Lãnh Tuyết_
Một chút thu sầu chếnh choáng rơi
Ngàn xa lơ lững cánh chim trời
Cùng nhau đã hẹn thương nhiều đó
Quay bước quên thề tội lắm ơi
Đông cứ lạnh lùng sang mấy kiếp
Thu hoài xao xuyến biết bao đời
Bâng khuâng phảng phất dư hương cũ
Nhuộm kín lòng này lệ khó vơi
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2012 01:57:18 bởi Hansy >
38.
CỐ HƯƠNG
Về lại cố hương lúc xế chiều
Lối mòn hoen trải xóm cô liêu
Bờ đê hoa tím đều nghiêng đổ
Góc ruộng lúa vàng cũng ngã xiêu
Nước ngập bão giăng buồn mấy nỗi
Lũ dâng mưa phủ khổ bao điều
Nhìn mà chua xót thương quê mẹ
Bất chợt mi cay khóc thật nhiều
Tiểu tử khờ
NHỚ NGƯỜI NGỌC
Quê xưa ẩn hiện giữa sương chiều
Ôi nhớ làm sao thuờ mộng liêu (*)
Thấp thoáng ai kia xoe mắt nhớ
Lăng xăng mình nọ thấy hồn xiêu
Cung vàng khóa sắc đau muôn lối
Điện ngọc cầm duyên khó vạn điều
Cứ ngỡ mới là hôm nào đó
Nào hay cũng đã mấy thu nhiều
HANSY
_________
(*) Mộng liêu trai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2012 01:56:42 bởi Hansy >
39.
CHỮ TÂM NHÀ GIÁO
Tô điểm chữ tâm mãi sáng ngời
Tấm gương nhà giáo lặng thầm soi
Tu thân cầm lái lòng luôn sáng
Vững chí đeo nghề dạ mãi vui
Tận tụy truyền đi bao kiến thức
Nhân từ để lại bấy tình đời
Dốc lòng dâng hiến nào toan tính
Tô điểm chữ tâm mãi sáng ngời.
Trần Thị Thanh Liêm
VỮNG ĐẠO
Chữ sư muôn thuở vẫn tâm ngời
Tải đạo thánh hiền khắp chốn soi
Một dạ trung thành gìn mối gốc
Ngàn thu bồi đắp giữ niềm vui
Qua sông bao lớp còn quay lại
Bảng phấn nhiều năm vẫn đẹp đời
Đã chọn cho mình vào nghiệp giáo
Chữ sư muôn thuở vẫn tâm ngời
HANSY
40.
Bạc Mệnh
Hoàng hôn phủ bóng cõi trần gian
Gác trọ treo nghiêng một chiếc đàn
Cảnh cũ xa rồi người nay vắng
Chuyện xưa khép lại mộng thời tan
Cảm thương phần số đời cay đắng
Chua xót duyên tình phận dở dang
Thăm thẳm trời xa sương rớt lạnh
Hồn ai nương náu giữa thông ngàn
Kiếp Nô
Kiếp sống tha hương giữa thế gian
Đi đâu cũng chỉ có cây đàn
Lả lơi điệu nhạc không thèm dứt
Quyến rủ giọng hò chả muốn tan
Ngày ấy bên nhau mơ hạnh phúc
Bây giờ chiếc bóng mộng tiêu tan
Tâm tư héo úa hồn hoang phế
Sóng nước lênh đênh vượt gió ngàn
Lehuuhau
Tiếng ai nức nở thấu ba gian
Đa cảm bi thương lạc phím đàn
Trước mắt vinh quang đà vội tắt
Sau lưng tủi nhục chửa hề tan
Cô nhân thất thế chùn chân bước
Bầy cú được thời rộng cánh dang
Chợt thấy trăng xanh tâm tự thản
Ưu tư xao xuyến giữa mây ngàn
Dấu Chân Hoang
Cuộc sống xin người bớt dối gian
Bên nhau hòa nhã tấu khúc đàn
Nâng ly buổi sớm tình tang múa
Cất chén chiều hôm lãng đãng tan
Bầu rượu ân tình luôn sóng sánh
Câu thơ nhân nghĩa mãi cùng dang
Trăm năm là mấy mà nhăn nhó
Tình cảm cho nhau quý vạn ngàn
HANSY
Nhiều khi thấy chán chuyện nhân gian
Cuộc sống tựa như một tiếng đàn
Đôi lúc u buồn xem nước gợn
Nhiều khi mệt mỏi ngắm trăng tan
Cuộc đời phù du rồi tan vở
Thế sự bể dâu cũng đã dang
Ngẩm lại mà nghe hồn khắc khoải
Tìm vui giữa sóng biển mây ngàn
Lehuuhau
Chơi lâu thì mới biết ngay gian
Miệng ngọt từng tưng tựa sáo đàn
Bốc phét quá trời tiền bạc cạn
Nịnh thơm sát đất cửa nhà tan
Ở đời lắm kẻ a dua gớm
Trong việc nhiều ông cứ dấm dang
Tỉnh táo lắng nghe lời phải trái
Đau mà nên việc được hàng ngàn
HANSY
41.
Thu huyền diệu
Sắc lá ươm vàng trải gót chân
Mùa thu huyền diệu đã kề gần
Cho đời lãng tử quên ngày tháng
Để khách giang hồ nhớ tuổi xuân
Gió thổi rì rào cơn giá lạnh
Đàn kêu réo rắt buổi đông hàn
Rừng cây nhuộm đỏ màu nhân ái
Dệt chữ ân tình đẹp thế gian
Vancali
THU NHỚ
Nắng thu vương nhẹ mối tình chân
Tha thướt làn mây ẩn hiện gần
Em có nhớ không làn môi nóng
Ta còn thương mãi cánh hoa xuân
Mộng mơ thuở ấy luôn êm ấm
Lưu luyến bây giờ chẳng giá hàn
Về nhé trong nhau mình nồng mặn
Đắp bù cho trọn kiếp hồng nhan
HANSY
42.
Nhớ người đã xa
Lắm lúc canh dài mãi nhớ thương
Em giờ nơi ấy mấy dặm trường
Người đi mấy bận còn nhung nhớ
Kẻ ở bao lần vẫn vấn vương
Tạo hóa xoay vòng đời lang bạt
Nhân duyên khéo nối kiếp phong sương
Thời gian ngả rẻ giờ hai lối
Uống nước bên sông nhớ bến Tương
lehuuhau
LÒNG ĐAU
Ngày nao mình đã hẹn yêu thương
Nay để thân ta lụy đoạn trường
Kỷ niệm in hằn khi dấu ái
Dấu tình đậm nét lúc tơ vương
Em đi quên hết hương nồng ấm
Ta ở ươm đầy buốt giá sương
Biết thuở nào mình còn gặp lại
Để lòng thôi xót mối tư tương
HANSY
43.
Vịnh hoa Quỳnh
Hoa Quỳnh tặng vật dưới khung trời
Ong bướm chực chờ ngấp nghé soi
Ngà ngọc nhụy vàng, duyên dáng nét
Gọn gàng cánh nõn, mảnh mai đời
Bao ngày mòn mỏi, tim còn thắm
Ít phút nồng nàn, óc chẳng lơi
Chỉ tiếc người thơ chưa kịp hiểu
Hừng đông réo gọi, sáng trưng rồi!
VENUS
LÒNG HOA
Thơm ngát hương đêm tỏa khắp trời
Xao lòng bao kẻ điệu đàng soi
Năm canh thao thức chờ duyên số
Sáu khắc thu mình trốn nợ đời
Gía ngọc còn treo bào giờ nhỉ
Thư hương gìn giữ chẳng nào lơi
Góp gom hương sắc chờ quân tử
Ai biết lòng hoa ngóng mãi rồi
HANSY
44.
QUÊN TÌNH
Ngày xưa anh hứa sẽ chung tình
Trao tặng cho em mộng ước xinh
Đôi lứa bên nhau tròn hạnh phúc
Uyên ương kề cận vẹn yên bình
Nhưng chàng đành đoạn quên câu hứa
Để thiếp ngậm ngùi thương chữ "mình"
Thôi nhé nợ duyên xin lỗi hẹn
Mong người nơi ấy hãy trung trinh
Phong Nương
Ngày xưa anh chỉ muốn lừa tình
Em lại là cô bé quá xinh
Kẻ kẻ theo đuôi làm nổi sóng
Lớp lớp tranh đua hết thanh bình
"Me" lọt mỹ nhân thì nhục lắm
Cua hụt hot girl hổ thẹn mình
May mắn mồi ngon câu cũng đặng
Chia buồn người nhé hỡi chữ "trinh"
Kiếp Nô
Mãi hứa nha anh đậm chữ tình
Dẫu rằng dông bão vẫn tươi xinh
Chặt duyên hai đứa hoài mơ thắm
Bền nợ đôi ta mãi mộng bình
Tình nhớ chàng trao câu hẹn ước
Lòng thương thiếp giữ chuyện đời mình
Một lời đã khắc không phai nhạt
Thệ nguyện cùng ai vẹn tấm trinh
Thủy tâm
Họ Sở nhà anh dám gạt tình
Lừa cô gái nhỏ tuổi tươi xinh
Rồi đây sẽ gặp điều oan báo
Sau đó phải mang sự bất bình
Nhân quả không dung ai bất ngã
Thế gian chẳng dụng kẻ vì mình
Ai ơi họ Sở nghe cho rõ
Chữ nghĩa dệt bằng vạn chữ trinh
Phong Nương
Sở Khanh không ác chỉ đa tình
Ai bảo em là gái đẹp xinh
Chỉ ngắm, dãi mồm rơi... lã chã
Gặp thôi, trống ngực đập "bình bình"
Cua xong tính lại thì lời khẩm
Bỏ lỡ xem ra chỉ thiệt mình
Họ Sở người ta cũng chẳng tệ
Thúy Kiều còn nỡ bỏ thân trinh
Kiếp Nô
Gặp gỡ mà ta dựng mối tình
Ngất ngây trước một nụ cười xinh
Nợ duyên hai đứa mơ hồng phúc
Ân nghĩa đôi tim mộng yên bình
Ngày nắng đón đưa hồng mắt má
Đêm mưa tình tự ấm Ta - Mình
Ngây thơ tưởng mãi trời xuân đẹp
Nào biết gió giông xóa chữ trinh
HANSY
Bằng hữu tri giao thắm đậm tình
Mong rằng nghĩa ấy mãi tròn xinh
Đừng vì chữ lợi gây buồn oán
Chớ hám cái danh tạo bất bình
Phải hiểu lễ nhân gìn chí lớn
Càng thông trí tín giữ lòng mình
Thế thời được mất không thay đổi
Kết chặt thân tình mãi trọn trinh
Lãnh Tuyết
Nhân gian chốn ấy vốn đa tình
Mộng ước uyên ương mãi đẹp xinh
Nhưng vốn yêu thương là chuốt lụy
Đâu hay kiếp số khó yên bình
Chẳng duyên lại phải ôm buồn nhớ
Không nợ mà sao chịu khổ mình
Tơ tóc cao xanh thường bẽ mối
Tội người mãi giữ tấm lòng trinh
Tiểu nha đầu
Tôi kể người nghe một chuyện tình
Có người con gái rất là xinh
Dịu dàng e ấp như hoa cúc
Hiền thục đoan trang tựa lục bình
Nhưng trót yêu chàng trai có vợ
Nên đành ôm mối hận về mình
Rồi nàng xuống tóc nương nhà Phật
Cầu nguyện muôn đời trọn nữ trinh
Phong Nương
Bao lần chợt nghĩ chuyện duyên tình
Bèo hợp phù du giữa mộng xinh
Cứ ngỡ ngàn năm còn thoải mái
Nào ngờ một kiếp chả thanh bình
Trời gieo giông tố lên đời nhỏ
Đất xúi trái ngang xuống kiếp mình
Cửa phật nương nhờ cùng gió bụi
Đêm ngày giữ vẹn tấm lòng trinh
Lehuuhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2012 00:38:13 bởi Hansy >
45.
DẤU XƯA
Ta lại tìm về một chốn quen
Thăm người em nhỏ tóc buông mềm
Bao năm xa cách lòng luôn nhớ
Một thuở chia lìa dạ chẳng quên
Mắt biếc luyến lưu nhiều mộng ái
Mày thanh vương vấn lắm buồn tênh
Phương trời viễn xứ còn hoài tưởng
Dẫu đã nổi chìm biết mấy phen
Thủy tâm
NHỚ
Thuở nào ta gặp để nên quen
Thương quá người ơi dáng lụa mềm
Chúm chím thẹn e sao bỗng nhớ
Ngỡ ngàng bối rối dễ gì quên
Tình thơ một bức bao nồng mặn
Duyên thắm khắp lòng chút nhẹ tênh
Cứ ngỡ niềm yêu là vĩnh cữu
Nào hay gió cuốn đã nhiều phen
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2012 00:49:09 bởi Hansy >
46.
Lạc bước..
Lạc bước một lần đã thật xa
Mười năm phiêu bạt kẻ không nhà
Trông về thời cũ thương nhiều đấy
Ngó lại ngày xưa nhớ lắm nha
Chợt nghĩ miên man thời tuổi ngọc
Lại buồn lưu luyến thuở trăng ngà
Lối về xóm nhỏ đâu ai đợi
Trên bến bây giờ vắng tiếng ca
Tiểu tử khờ
HỒI TƯỞNG
Ta em giờ đã ngút ngàn xa
Còn chút dư hương đọng góc nhà
Muôn dặm cắt rời thương có nhạt
Mười năm xa vắng xót ghê nha
Bưởi bồng ngày đó nay mơn mởn
Cam quýt thuở nào vẫn ngọc ngà
Thoáng nhớ mong manh tìm kỷ niệm
Bao giờ tình mới lại hòa ca
HANSY
47.
VẦN OM
Xướng mấy câu chơi lấy vần om
Thử xem thiên hạ có ai dòm
Người cao tay ấn xin mời họa
Kẻ thích đùa vui cứ thả bom
Kết thực luận đề sao biết khó
Hiệp vần đối ý dễ hơn cơm
Nhíu mày nhăn trán ra dăm chữ
Người chớ cười ta chuyện tép tôm
Alit95
Ngang qua một lỗ tối om om
Đứng lại chăm chăm ghé mắt dòm
Sâu hoắm xa ơi xa lắm lắm
Rộng toang mở toác mở bom bom
Những toan thay nước ban bằng phẳng
Cũng muốn muợn đề luận áo cơm
Không biết vô tình hay hữu ý
Hoặc là xướng để định rồng tôm
HANSY
Chợt thấy người ta tắt tối om
Làm thơ con mắt lại không dòm
Ba đồng bán gấp vài con lợn
Bốn cắt mua liền mấy quả bom
Thiên hạ đồn nhau về nhà cửa
Bá quan phát tán chuyện nồi cơm
Bon chen lắm lúc làm ta mệt
Tá vận thơ đường kiếm chút tôm
Lehuuhau
Nửa đêm điện cúp tối lom om
Như mực làm sao đước thấy dòm
Quờ quạng mãi hoài không thấy dép
Soạng sờ cho lắm sợ là bom
Mẫm mò từng bước đi vô bếp
Lọ dọ nồi soong kiếm chén cơm
Sáng mãi đã quen không để ý
Tối trời mới biết tép như tôm
HANSY
Bằng hữu tài cao sao cứ om?
Hình như đang sợ người ta dòm
Hay là lo lắng ai quăng đạn?
Thảng hoặc hồ nghi kẻ dội bom?
Cứ họa thơ vui canh với cá
Và gieo vần phiếm gạo cùng cơm
Người ơi chớ có mà khiêm tốn
Bát cú e gì chuyện tép tôm
Phong Nương
48.
Tuổi Ngọc
Vàng nắng ươm đầy lả tả vai
Tìm mơ ngà ngọc tháng năm dài
Ve ơi khúc hát khơi niềm cảm
Phượng hỡi đong buồn gợi dáng ai
Thoáng nhớ bâng khuâng thời cắp sách
Chợt thương kỷ niệm thuở trâm cài
Thơ ngây ngày ấy xin về lại
Để tuổi hồn nhiên đậu mắt nai
ChieuLinhAnh
HỒN NHIÊN
Thơ ngây người hỡi khoác đầy vai
Xin nắng ngời lên chút ấm dài
Tóc mượt đong đưa ngàn nỗi nhớ
Môi cười lúng liếng vạn niềm ai
Mảnh mai dáng lụa nồng hương ái
Tha thướt hồn mây dậy sắc cài
Xin mãi hồn nhiên trong tuổi mộng
Ngàn sau vẫn mượt ánh tình nai
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: