![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
49.
SỰ ĐỜI
Sự đời nhiều lúc éo le thay
Chơi chỉ thêm buồn lòng mình ngay
Mà họ chỉ nghi mình gian dối
Rằng thôi hết hứng vì mình cay
Thôi thì mình lui về blog cũ
Như lúc mình chưa vô chỗ này
Đường đã đi đường rây trật
Thì thôi trở về khi vưa đây
Nga
NGẪM ĐỜI
Thế sự nhiều khi thật khó thay
Đục trong nào biết dối hoặc ngay
Ba hoa nhiều kẻ phường xu nịnh
Xạo xự lắm tên ngẫm đắng cay
Cật dạ người đây nào đạc đếm
Hồn tim ta đó vẫn xưa rày
Sầu buồn vì bởi nào ai hiểu
Một tấm lòng son mãi giữ đây
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2012 22:40:47 bởi Hansy >
50.
KHÙNG
Lâu lâu lại nổi một cơn khùng
gõ phím gom từ viết tứ tung
chửi đứa ngu ngu ngồi hóng hớt
khinh thằng dở dở đứng ung dung
thế thời sao lắm phường xu nịnh
cái kiếp lại nhiều thứ mọt ung
đen trắng thị phi đâu thể rõ
cho nên tớ mãi nổi cơn khùng
Tiểu nha đầu
Ô nhiễm làm ta muốn nổi khùng
Tránh hoài nên phải chạy lung tung
Sinh ra rác rến làm chI khổ
Gom lại bụi sình khiến khó dung
Con mắt nhập nhèm đâu ngó rõ
Lỗ tai đầy ắp dễ sưng ung
Bẩn ngoài còn tạm cho qua được
Chứ bẩn trong lòng lắm chuyện khùng
HANSY
Ung
Bạn hữu Han-sy chớ nổi khùng
Buồn chi mụn nổi cứ lung tung
Hàng hàng thắng tắp nhìn thêm ngán
Lớp lớp đều nhau thấy khó dung
Phấn quệt vài cân chưa hết nhọt
Kem thoa mấy hũ vẫn còn ung
Nhiêu lời chọc phá đừng nên giận
Nhớ hãy khoan dung những kẻ khùng...
Củ Chuối Ung
Quen rồi nên cũng hết lên khùng
Người hứng thì là có kẻ tung
Chút đỉnh ba hoa cho đậm chuyện
Vài phân táo tếu để mà dung
Khó khăn biết mấy ôm vần tĩnh
Dễ dãi gì đâu viết chữ ung
Cuộc sống nên cười in ít khóc
Thì lòng mới bớt nổi cơn khùng
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2012 22:55:35 bởi Hansy >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 04:47:30 bởi Hansy >
51.
HƯƠNG NHỚ
Màu nắng về trên lá úa rơi
Thu ơi có viếng tận chân trời
Lao xao mây tím bao nhung nhớ
Sóng sánh trăng ngà lắm lả lơi
Nẻo cũ dấu yêu vương khắp lối
Chốn xưa hương nhớ thoảng bên đời
Tình em ngày ấy còn trong gió
Nồng ấm tim này chẳng phút vơi
HANSY
Tàn thu vài chiếc lá vàng rơi
Mấy bận em đi tím góc trời
Cất bước cung đàn reo réo rắt
Quay lưng điệu nhạc cất buông lơi
Đường xưa kiếm mãi nơi mây nước
Lối củ tìm hoài chốn biển đời
Ngày ấy lời yêu còn gởi gió
Ngàn năm anh giữ mãi không vơi
Lehuuhau
Xa lắm thương người lệ thảm rơi
Đường không dáng cũ tím hương trời
Thu xưa chung lối ngày song bước
Đông cũ trong nhau phút chẳng lơi
Nỗi nhớ ĩ âm luôn khắc cốt
Hoài thương đồng vọng suốt canh đời
Nhớ về mùa nắng mơ tình ấy
Cáí thuở nồng nàn chẳng chịu vơi
HANSY
Nắng ngã màu chiều lúa úa rơi
Sương mờ giăng tím nẻo chân trời
Đâu đây sáo trỗi hòa cung nhịp
Quanh quẩn đàn rung dạo phím lơi
Lãng đãng tầng mây buồn phận bạc
Miên man khóm lục khóc dòng đời
Thu sang dâng nỗi niềm thương nhớ
Biền biệt người xa mấy thuở vơi
Lãnh Tuyết
Vội bước nên lòng lệ ứa rơi
Từ nay cách biệt mấy phương trời
Vần thơ lạc bóng đành lỗi nhịp
Tiếng nhạc sai đường phải bỏ lơi
Ngẫng mặt nhìn trời xuôi cái phận
Còng lưng ngó đất mặc số đời
Đông về giá lạnh chưa lần ấm
Trống vắng mình ta bước chơi vơi
Vô_Sách
Nhớ người da diết lệ tuôn rơi
Từ thuở xa xôi mấy nẻo trời
Đêm vắng đàn ngân không trọn nhịp
Ngày buồn sáo trỗi chẳng buông lơi
Ngẩng đầu ngao ngán thương thân phận
Cúi mặt thở than khóc cội đời
Đông đến sương mù giăng khắp chốn
Phủ mờ lối bước dạ sầu vơi
Tiểu nha đầu
Người ơi sao lại để sầu rơi
Trút cả niềm đau ngập kín trời
Cõi thế lác lao thôi để ý
Vòng trần xuôi ngược dễ nào lơi
Chữ yêu nhuốm lấy bừng hương lửa
Tiếng nhớ mang vào dậy sắc đời
Có phải mơ hoài cơn mộng đẹp
Nên lòng nuối tiếc chẳng hề vơi
HANSY
Thao thức canh dài lệ mãi rơi
Người đi xa mãi cuối chân trời
Nợ duyên như nước hoài tuôn chảy
Tình nghĩa tựa bèo cứ thả lơi
Hương lửa sẻ đôi hờn thế cuộc
Gối chăn chia nửa hận trò đời
Cố quên nhưng dạ hoài thương luyến
Mộng cũ bao giờ mới được vơi
Lãnh Tuyết
52.
THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM
NGÀN xưa góp lại bóng trăng ơi
NĂM tháng chia vui dáng nguyệt cười
THƯƠNG nhớ sông tương dòng nước chả
HOÀI trông bến mộng cánh hoa rơi
MỘT làn gió nhẹ hiu hiu thổi
BÓNG chiếc thuyền nan lặng lẽ trôi
NGƯỜI đó ta đây - sao cách trở?
THÔI..cung đàn lỡ - mộng xa rời.
Nguyenkhanhchan
TIẾC NUỐI
TÌNH đó mãi hoài nhớ lắm ơi
DẪU là cách trở vắng môi cười
XA đây em có sầu lên mắt
RỒI đó ta còn lệ thoáng rơi
DUYÊN bạc tan tành mưa gió rớt
KHÓ thành nên để lặng lờ trôi
NHẠT màu son phấn trong chờ đợi
PHAI cả mơ lòng dẫu chẳng rời
HANSY
53.
Lạc bước
Dừng chân ghé lại thấy không người
Lữ khách bồi hồi chợt mặn môi
Nhấp vội một hơi nhìn gió nước
Tu liền vài hớp ngắm mây trời
Anh hùng ngày trước còn không đến
Mỹ nữ bây giờ chả ghé chơi
Vắng lặng lâu rồi em có biết
Thi nhân nhớ bạn lạnh lòng thôi
Lehuuhau
BUỒN
Thi thoảng vào ra cũng có người
Bởi trời hạn hán khiến khô môi
Bâng khuâng ngõ trước không hoa nở
Xao xuyến vườn sau lặng mây trời
Suy thịnh phút giây như vân cẩu
Nổi chìm năm tháng tựa trò chơi
Cố nhân còn nhớ xin về lại
Nhấp chén rượu tình mãi chẳng thôi
HANSY
54.
VẦN EO
Làm gã trai quê lại vốn nghèo
Hỏi rằng con gái dám ai theo
Nhà tranh vách đất sao mà khó
Tay trắng cho nên phận bọt bèo
Lắm lúc tủi hờn than với vãn
Nhiều khi chê chán gối cong queo
Muốn hỏi ông trời hay chăng ấy
Này phận làm sao cứ tóp teo
Alit
Mọi người cứ nói tại tôi nghèo
Phát sợ rầu rầu cũng ráng theo
Ọp ẹp nhà tre y quá khổ
Bèo nhèo vách lá đúng là bèo
Ngày ngày cơm lức luôn quanh quẩn
Tháng tháng muối mè riết chèo queo
Muốn hỏi ông trời sao lại ác
Đời tôi sao cứ mãi luôn teo
Lehuuhau
Xã hội người sang lẫn kẻ nghèo
Đường ngay ngỏ thẳng cứ mà theo
Dẫu tiền cạn túi đừng sanh ác
Hễ của đầy nhà nhớ lúc bèo
Đạo đức con người là lớn trọng
Lương tâm nhân loại chớ nằm queo
Rách thơm đói sạch luôn ghi nhớ
Đừng để thiện tâm lại phải teo
HANSY
Bạn bè ít đối xử sang nghèo
Cố gắng hòa đồng cứ thế theo
Dẫu biết khó khăn vương số khổ
Cũng đành cố gắng thoát đời bèo
Lợi danh phù phiếm âu khô đét
Tiền bạc hảo huyền cũng cạn queo
Tiếng kệ lời kinh xua tạp niệm
Đêm buồn bụng đói thấy hơi teo
lehuuhau
Ngao ngán làm sao cái cảnh nghèo
Gạo tiền cơm áo mãi vương theo
Trót mang kiếp số là dâu bể
Lỡ sống làm thân tựa bọt bèo
Danh lợi cùng đường thôi bóng lẻ
Nghĩa nhân mạt vận cũng còng queo
Lìa nơi tục thế tìm chuông mõ
Quy ẩn sơn tòng chốn lạnh teo
Lãnh Tuyết
55.
Chuyện thấy bên đường
Bây giờ mạng ảo nghĩ càng ê
Xuất hiện đôi khi mấy gã hề
Cởi áo bày lưng... lưng "đẹp" nh…………..
Trây quần ló bụng... bụng "hay" ghê!
Phù danh lại chộn toan trườn tới
Huyễn cảnh mà ham cố bứng về
Ngắt mạch là xong, không hiểu hén
Hay đời tiểu tốt net tìm hê...???
Phale
THỜI BUỔI @....
Viên đường bọc thép ngẫm mà ê
Cũng ráng chen vô giỡn mặt hề
Thượng đẳng chân truyền thiên hạ kính
Hoang đàng dị lập cửu trùng ghê
Bờ mê lạc ý an bình mất
Cõi giác thành tâm hạnh đức về
Chuyện gặp bên đàng nghe nhức nhối
Khuynh thời nhiễu loạn …lại tung hê.
VỀ MIỀN TRUNG
NHỦ NGƯỜI
Nhăng nhố bày ra lắm cái ê
Tưởng rằng hay hớm té ra hề
Văn minh lắc ngực nhìn thêm khiếp
Hiện đại khoe mông thấy ngán ghê
Xì xọp rượu chè quên họa đến
Ễnh a hút xách tịt đường về
Thương cho phận kiến bò trong chảo
Đừng tưởng là ngon chớ hả hê
HANSY
Mặt lạ đời
Giảo hoạt làm gì nét ủ ê
Vừa nom đã thấy tựa như hề
Lòng gian cố giấu điều kinh tởm
Dạ xảo càng bày việc gớm ghê
Hóa quỷ tiêu hồn ân bỏ lại
Thành tinh nhập xác oán theo về
Guồng quay thác loạn trong tiềm thức
Nhặt chữ chung tình mặc sức hê
Tứ Quái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2012 11:30:26 bởi Hansy >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 04:47:56 bởi Hansy >
56.
Cảm thu
Đêm buồn gió khẽ thổi vi vu
Nhớ chuyện ngày xưa thấy mịt mù
Kiếm mãi giọt sầu trong ảm đạm
Tìm hoài giấc mộng giữa âm u
Thuyền xưa vẫn đợi mây vần vũ
Bến củ còn chờ sóng lượn vù
Cố nén niềm đau dù ảo nảo
Người đi còn đó giấc mơ thu
lehuuhau
Chập chùng lạc bước chốn hoang vu
gác bóng hoàng hôn chuyển tối mù
Mây trải lưng chừng trôi bảng lảng
Cây đan quanh quẩn gợi âm u
Xạc xào gió thổi nghe hơi rợn
Róc rách suối reo khẽ thoáng vù
Đây đó vọng lời chim gọi bạn
Lá buồn rơi rụng nhớ hương thu
LãnhTuyết
Đông về ghé lại xứ Tầm Vu
Hoang vắng nghĩa trang khói bụi mù
Lạnh dạ người cô nơi cửu thế
Ấm lòng kẻ sĩ chốn thanh u
Từ khi lạc lỏng mây quần vủ
Đến lúc tìm nhau gió lượn vù
Tiếng nhạn vang xa buồn nhớ bạn
Người về nơi ấy đã bao thu
Lehuuhau
Lòng vắng đơn côi sầu vút vu
Canh khuya thân chiếc giữa xa mù
Nào hay dạ xót đầu sông nhớ
Có biết tình đau cuối biển u
Thương nhớ bao ngày khi mộng đến
Sầu bi lắm tháng thuở người vù
Xin về hong lại men tình cũ
Để ấm lòng nhau giữa tiết thu
HANSY
57.
Lệ Sầu
Thu về phiến lá nhẹ nhàng bay
Mộng ước tan thành những áng mây
Cánh én ngày xưa dần nhạt úa
Chim bằng thuở ấy chóng mờ phai
Bâng khuâng nỗi nhớ sầu vương đẫm
Man mác niềm thương lệ ngấn đầy
Gác vắng cô phòng hồn héo rũ
Mưa khuya vắng lạnh một mình say./.
KhangNhii ...
TỬU SẦU
Sầu nặng lòng ta mải miết bay
Thu ơi cho gởi chút vào mây
Băn khoăn góc bể nào còn nhớ
Lưu luyến chân trời chẳng thể phai
Kỷ niệm thuở nào còn đọng kín
Dư hương buổi đó vẫn thơm đầy
Một mình gác nhỏ buồn lên mắt
Biết có ai cùng uống thật say
HANSY
58.
EM SANG SÔNG
Đò ngang tiễn bước một người thương
Đứng lặng bên sông héo đoạn trường
Cứ ngỡ không khi lâm cách biệt
Nào hay có lúc đứt tơ vương
Tình yêu góp nhặt nhiều năm tháng
Duyên nợ chôn vùi buổi gió sương
Chia biệt lòng ai không xót xáy
Thôi đành uống chút nước sông Tương
HANSY
Tình vương
Biền biệt ba năm nỗi nhớ thương
Người đi xa cách mấy muôn trường
Tình xưa ai hỡi còn lưu luyến
Duyên cũ bạn ơi có vấn vương
Mai trúc đã phai cùng tuế nguyệt
Cau trầu đành bạc với phong sương
Thời gian như nước hoài tuôn chảy
Biết đến khi nào vơi mối tương
Thủy tâm
Tình Lang Bạt
Đông về gió lộng nhớ người thương
Sải bước hoang vu mấy dặm trường
Nhớ thuở chia tay hoài mãi tiếc
Mơ thời tiển biệt vẫn còn vương
Như người cạn chốn lồng tro bụi
Tựa kẻ không nhà hứng gió sương
Đã biết tình xưa là đứt đoạn
Nghe tim bấn loạn nát như tương...
Củ Chuối Ung
Thuở ấy bên nhau lộng ngát thương
Ai cười lúng liếng suốt đêm trường
Thu qua tóc gió bâng khuâng níu
Hạ đến tim lòng sóng sánh vương
Nhớ lúc trao tình môi điệu lý
Quên sao gởi mộng mắt lồng sương
Xa xưa tình ấy duyên không trọn
Nên giữ giữa lòng chút mộng tương
HANSY
59.
NGHE ĐỒN
Nghe có người sang ghé mắt dòm
Đồn danh Hàn sỹ tiếng lừng thơm
Thả câu thơ phú bay như gió
Mấy chữ văn chương chuyện dễ òm
Đâu dám xưng mình vương với tướng
Mà gan họa xướng định rồng tôm
Chỉ là tập tễnh đôi câu ấy
Chớ cười mấy kẻ áo túi cơm
Alit95
Xưa nay thơ thẩn vốn om òm
Bạn hữu thương nhiều cứ bảo thơm
Ý tứ loằng ngoằng cười bể bụng
Luật vần láu táu khóc chan cơm
Giang hồ lang bạt hoài thân chiếc
Thi hữu họa thơ cứ lại dòm
Nếu đúng là vui xin góp tiếng
Còn bày thi cử tội thân tôm
HANSY
Cứ bảo rằng thơ vốn dở òm
Mà sao bao kẻ cúi lom khom
Phục tài thi sĩ khi vung bút
Sợ sức thơ ca lắm kẻ dòm
Chớ để người chê khiêm với tốn
Cầm bằng như thể hạ thân còm
Cứ vươn vai đứng thân mình thẳng
Hạ thấp làm chi uổng miệng mồm
Alit95
Sức thì chỉ sánh với anh còm
Dẫu vậy không hề chịu cúi khom
Đất rộng trời cao ta cứ bước
Thơ hay văn giỏi họ to mồm
Sá gì một chút hư danh hảo
Lờ phớt bao điều phét dở òm
Vàng bạc có nhiều rồi cũng hết
Sao bằng thi tứ ghé mắt dòm
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 04:16:56 bởi Hansy >
60.
Vô tình..
Mắt biếc môi hồng, dáng mảnh mai
Không thôi vương vấn nét trang đài
Đong đưa mi thắm em cười nhẹ
Lạc lõng hồn hoang rối dạ ai
Đắm đuối vun tình ôm bóng Nguyệt
Đảo điên vẽ mộng ấp hương nhài
Nào đâu nàng nỡ quay lưng bước
Để kẻ cuồng si chuốc đắng cay
NgôiSaoCôĐơn
HỮU Ý
Trán cao mắt biếc mảnh đường mai
Khắp chốn đều thương gọi trọng đài
Văn sách ra tay đâu thắng đấy
Thi thơ phóng bút chẳng nhường ai
Cuộc cờ sâu lắng nồng hương trí
Buổi nhạc hòa mơ đượm ngát nhài
Có phải giai nhân xin ướm hỏi
Còn không hay đã nhận trầu cay
HANSY
TRAO TÌNH !
Vẫn đợi còn chờ duyên Trúc _ Mai
Chàng ơi, hữu ý hãy đăng đài
Trao tình kết nghĩa ươm hi vọng
Gửi mộng vun thề xóa lụy ai
Hạnh phúc cháy bừng như ngọn đuốc
Yêu thương thơm ngát tựa hoa nhài
Mặn nồng suốt kiếp tay ta nắm
Pháo đỏ môi hồng chận đắng cay !
NSCĐ
GIAO DUYÊN
Được lời hẹn ước nhắn bà mai
Duyên thắm xe son chịu thượng đài
Đẹp mộng cùng bay về ngỏ ấy
Say tình chung bước đến cùng ai
Hoa xuân lơ lửng vờn mây nước
Bướm hạ tung tăng ghẹo lan nhài
Đã muốn trao tình sao còn ngượng
Hay là e lệ kiểu làm cay
HANSY
Còn e...
Vì trái tim khờ tựa nắng mai
Chưa lưu, chưa luyến _ nụ trang đài
Môi hồng hờn dỗi, say bao kẻ
Mắt biếc nhoẻn cười, đắm những ai
Chỉ sợ bướm ong vờn vị mật
Cho tan hương sắc úa thân nhài...
Lỡ mai duyên nát, hồn sầu lụy
Biết tỏ thế nào, nỗi đắng cay ?
NSCĐ
ĐỪNG LO
Thân này nào có lắm rày mai
Đã muốn dìu hoa tới nguyệt đài
Tâm thẳng hứa thề là giữ trọn
Lòng ngay hẹn ước chẳng như ai
Đã khi cảm mến là tình thật
Đâu dám yêu thương kiểu kiếp nhài
Thôi nhé thẹn thùng vừa đủ thế
Ngần ngừ bay mất lại kêu cay
HANSY
Hạt Sương Mai
(ntd-mltn 438)
Ngọc Tiên
Ngoài kia lóng lánh hạt sương mai
Những đoá tầm xuân cũng nở đài
Há kém lan hồng bên ngõ bạn
Nào thua cúc đỏ cạnh vườn ai
Lâng lâng ngỡ vị nồng hoa sứ
Phảng phất như hương ấm nụ nhài
Cảnh đẹp bình minh vừa ló dạng
Sau triền khói bếp tỏa còn cay
Giọt Sương Mờ
(ntd-mltn 439)
Gió nhẹ ôm cành hỏi nhánh mai
Sao luôn khép nụ ẩn trong đài
Cho anh bướm khổ vì yêu bạn
Khiến bọn ong buồn bởi nhớ ai
Chẳng tỏa hương thơm cùng chị cúc
Không khoe sắc đẹp với em nhài
Xuân qua một thoáng rồi đi mất
Để giọt sương mờ nhỏ chút cay
ntd
Hỏi...
Khi nào mới đẹp _ một ngày mai ?
Để đóa hoa thơm tỏa ngát đài
Ươm mộng yêu thương, giờ _ mấy kẻ ?
Rót đầy hạnh phúc, đó _ bao ai ?
Sợ tràn ngấn lệ đau nhành liễu
E đổ cơn mưa lạnh gốc nhài
Nên cứ thu mình trong lặng lẽ
Tình nồng gói trọn khoé mi cay !
NSCĐ
THƯA
Có chậm cũng là chỉ mốt mai
Bởi thương đã ngấm dáng quỳnh đài
Tình chân có đất này minh giám
Nghĩa thật hỏi trời được mấy ai
Cũng muốn xe tơ cùng bóng nguyệt
Lại mong kết tóc với tình nhài
Duyên trong nồng đượm bao hương lửa
Sao lại chối lòng chút nợ cay
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 04:28:05 bởi Hansy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: