![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
683.
KỶ NIỆM
Một vùng kỷ niệm ngát hương lay
Ngoái lại ngày nao thoáng gió mây
Xao xuyến đầu thu sương vờn mộng
Bâng khuâng chớm hạ nắng lùa say
Thời gian lướt vội mơ màng đọng
Số mệnh thâu dần mộng ước bay
Chép miệng tiếc đời sao ngắn ngủi
Dội hồn bàng bạc nỗi mờ ngây
HANSY
NGẤT NGÂY
Thấp thoáng lưng trời lũ quạ bay
Đường về tổ ấm chúng nương mây
Mấy cô thiếu nữ nhìn chăm mắt
Mấy gả thanh niên ngó đắm say
Một bước chân đi chim ríu rít
Một làn gió thổi lá cành lay
Ngồi bên bếp lửa mùi rơm mới
Nghe cõi lòng mình thật ngất ngây
......LEHONG.....
BỒNG LAI
Non xanh động biếc gió đùa bay
In dáng tỏ mờ của nước mây
Tơ liễu lơ thơ buông giấc ngủ
Chim rừng lác đác véo von say
Là đà cánh nhạn đầu sơn động
Róc rách suối khe ngọn cỏ lay
Cảnh vẽ như tranh lâng hồn mộng
Để lòng trần tục cứ ngây ngây
HANSY
684.
DÁNG XƯA
Tình đẹp thế rồi cũng chóng qua
Để vương tâm hận giữa sương tà
Em đi xa biệt tan tành mộng
Ta ở xót lòng ủ rũ hoa
Trăm buốt dâng trào ôi rướm lệ
Ngàn thương đọng cháy thế ru mà
Canh trường thức trắng dầu bấc lụi
Phương đó người ơi vọng nhớ xa
HANSY
HỎI THĂM
Bóng ai thắp thoáng ở đằng xa
Vành nón che nghiêng dưới nắng tà
Cô gái ở làng quê hẻo lánh ?
Hay nàng cư ngụ chốn phồn hoa ?
Em đang thăm hỏi nhà người bạn
Tôi sẽ chỉ đường đến chổ mà...
E ấp em tươi cười cảm tạ
Bóng người dần khuất cuối trời xa
.....LEHONG.....
SẦU TÌNH
Ngày ấy nặng tình vẫn cứ xa
Mình ên sầu lặng giữa chiều tà
Bao la mây nước đong hờn tủi
Bát ngát hương lòng gởi cánh hoa
Bấc lụi tim hoài rưng rức nghẹn
Canh tàn dạ cứ xót đau mà
Hết rồi xưa cũ niềm lưu luyến
Em hỡi bao giờ nỗi nhớ qua
HANSY
685.
Nghèo
Anh nhắc nhìn em cũng thiệt nghèo
Đồng lương ọp ẹp giá thì leo
Gà xôi đắt rứa vời tay chạm
Bánh trái cao vầy khó dạ theo
Những ghét ông trời cho số rệp
Thêm căm lão sếp trả công bèo
Người ta sắm sửa um sùm thế
Nghĩ nản thân mình tết quắt queo
Phale
NGHÈO
Cám cảnh trời ban cái số nghèo
Cả đời xuôi ngược mãi trèo leo
Ngó sau thiếu hụt càng thêm rợn
Dòm trước nông choèn phải rán theo
Tiền bạc ĩu xìu hờn phận mỏng
Gạo cơm đạm bạc tủi thân bèo
Kiếp sau xin chớ sinh lần nữa
Khổ lắm người ơi trí lực queo
HANSY
Nguồn: nguyetvien.net
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2012 12:23:00 bởi Hansy >
686.
SỐNG Ở ĐỜI
Sinh ra một kiếp sống trên đời
Chấp nhận bao điều khổ lẫn vui
Sự nghiệp tàng tàng không chịu tủi
Công danh nhếch nhác cũng ừ thôi
Bạc tiền cầu đủ là yên bụng
Cơm gạo mong đầy ấy rạng cười
Bè bạn tới lui cho đậm nghĩa
Trần gian ngó thế chẳng bao hơi
HANSY
TỰ TA LÀ CHỦ
Ta đã sinh ra ở cõi đời
Dù cho sướng khổ hay buồn vui
Nhân gây tiền kiếp do mình tạo
Nghiệp trổ đời nay tự chịu thôi
Trí thiện tâm an luôn hạnh phúc
Lòng ngay dạ thẳng cứ vui cười
Đời ta phải chính ta là chủ
Chờ "được vạ" thì đã hết hơi.
BXP
BIẾT ĐỦ THÌ ĐỦ
Biết bao phức tạp ở trong đời
Tỉnh táo cho lòng mãi được vui
Biết đủ thì tâm luôn thấy đủ
Muốn thôi ấy dạ sẽ an thôi
Dữ lành khởi phát lời hung thiện
Nhân quả hiện ra tiếng khóc cười
Một kiếp ta bà sao mà khó
Xuôi tay an nghiệp lúc tàn hơi
HANSY
687.
THÌ THÔI
Héo hắt thu sầu lửng thửng sang
Tình ơi xin trả lại trăng ngàn
Nam canh thức dõi đà công uổng
Sáu khắc hẹn chờ bỗng vụt tan
Nếu biết bèo mây nào dựng mộng
Thì thôi chi hợp để nay tàn
Một lần ngơ ngác bên tình vỡ
Cũng đủ suốt đời xót hận mang
HANSY
VỀ THĂM
Mới sớm anh về đã ghé sang
Từ lâu tu luyện chốn non ngàn
Cái thời tuổi trẻ nhiều mơ ước
Lúc tuổi về chiều mộng vỡ tan
Nơi sống còn nhà cao cửa rộng
Chổ tu chỉ động đá hoang tàn
Về đây chợt để lòng nhung nhớ
Buồn khổ sự đời lại nặng mang
.....LEHONG.....
NÀO NGỜ
Tình cờ hôm ấy có em sang
Lòng dậy niềm yêu đến vạn ngàn
Ta đứng bên bờ nghe mộng gọi
Người nghiêng cạnh bến đợi tình tan
Tình yêu chợt đến như tia sét
Nhung nhớ dâng trào tựa nợ mang
Cứ ngỡ hai mình vui duyên đẹp
Nào hay gảy gánh vội lìa tan
HANSY
688.
CUNG ĐÀN ĐÃ LỠ
Cứ tưởng tình yêu lóng lánh vàng
Ngờ đâu xa biệt bởi tình gian
Chùng dây chi nữa lời trao gởi
Liệt phím còn đâu tiếng vọng vang
Cuối nẻo chơ vơ trong gió lạnh
Đầu mây lạc lỏng giữa sương tan
Duyên xưa lỗi nhịp vì đâu tá
Để xót giữa tim một mộng đàn
HANSY
DẠO LẠI CUNG ĐÀN
Tôi yêu bằng cả trái tim vàng
Thề hẹn muôn đời chẳng dối gian
Tha thiết, mặn nồng tình của Điệp
Thành tâm, chân thật nghĩa từ Lan
Nhưng duyên trắc trở đành xa cách
Vì mộng không thành khiến vỡ tan
Hải ngoại trời xa lòng vẫn nhớ
Thương em tôi dạo lại cung đàn
.....LEHONG.....
NÀO NGỜ
Thề hẹn cùng nhau nghĩa đá vàng
Trăm năm bền chặt giữa trần gian
Gừng cay gởi nhớ câu phu phụ
Muối mặn trao thương chữ ngọc lan
Cùng tát cạn sông không thể tách
Chung lòng dời núi chẳng hề tan
Té ra tình nghĩa như cơn gió
Nên vỡ lìa đi một giọng đàn
HANSY
689.
NHỚ MẸ
Vắng mẹ lòng con quá xót sâu
Về nơi chín suối gởi bao sầu
Đêm đêm trở giấc hoài nơi cũ
Sáng sáng giật mình vọng chốn sau
Cưỡi hạc gió hờn vương khắp nẻo
Quy tiên mây xám đẫm u màu
Công ơn chưa trả tâm thao thức
Khắc khoải giữa hồn lả chả châu
HANSY
NHỚ MẸ
Dưỡng dục công ơn nghĩa thật sâu
Ra đi để lại biết bao sầu
Còn cha còn mẹ con sung sướng
Mất cội mất nguồn lệ thảm châu
Gia tộc tình thâm nay lẻ bóng
Gia nương quạnh quẽ bạc phai màu
Ân tình dưỡng dục xin khắc cốt
Mãi mãi ghi lòng đến tận sau
Nga
NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN
Nghĩa ân của mẹ lắm thâm sâu
Người mất lòng đau buốt thảm sầu
Bú mớm ngày thơ như giọt ngọc
Áo cơm tuổi lớn tựa hàng châu
Gia đình chăm sóc thân còm cõi
Công việc luân phiên tóc bạc màu
Mẹ hỡi sao đành đi biệt thế
Bơ vơ con trẻ tận ngày sau
HANSY
690.
Ảo Mộng
Gởi bạn phương trời một cánh thơ
Dưới trăng song cửa dạ mong chờ
Tình xưa dạo ấy như làn khói
Lối cũ sao đành tựa giấc mơ
Đất khách lời yêu còn luyến nhớ
Quê nhà biển hẹn nỡ làm ngơ
Tin người mãi đợi khi nào có
Để gió cô đơn mãi gọi bờ
Vancali
MỘNG ẢO
Gió trời lồng lộng một niềm thơ
Gởi đến ai kia chút ngóng chờ
Tình bạc nên đành cam lỗi hẹn
Duyên hờ thôi chịu cảnh hoài mơ
Gừng xưa nhạt sắc lòng xao xác
Muối cũ phai nồng dạ ngẩn ngơ
Vẫn mãi thương về nơi nẻo ấy
Chiều nay mỏi cánh đợi ven bờ
HANSY
Bạn thơ
Bao ngày hỏng thấy có bài thơ
Khắc khoải màn đêm tựa cửa chờ
Bảy chữ đường thi tình mãi gọi
Năm vần bát cú nghĩa hoài mơ
Nhìn trăng đỉnh núi lòng vương vấn
Thấy cảnh ngoài trời dạ ngẩn ngơ
Người hỡi sao đành xa bạn hữu
Vào trang xướng họa nhớ vô bờ
Vancali
BẠN THƠ
Xướng họa với nhau biết mấy thơ
Bỗng nhiên thưa thớt khiến trông chờ
Vần niêm vẫn thế sao lười mộng
Ý tứ mãi còn bỗng kém mơ
Chẵng lẽ thi thư đà muốn kết
Hay là tâm dạ chợt làm ngơ
Còn vui cứ thả câu năm bảy
Sóng sánh trong tim tiếng vỗ bờ
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2012 09:09:28 bởi Hansy >
691.
Duyên phận
Khắc khoải tàn đêm, chữ ái tình
Phòng Loan đơn lẽ một thân mình
Sao còn giận mãi lòng vương vấn
Để thấy sầu hoài … lệ ứa quanh
Cứ nhớ, nhớ chi cho khổ não
Muốn quên, quên mãi … chịu làm thinh
Duyên tình luẩn quẩn hành ta mãi
Thôi bỏ để tìm ánh sáng minh
Nga
TÌNH SẦU
Gieo sầu chi mãi một ân tình
Tha thắt ngày đêm chỉ khổ mình
Kỷ niệm vương mang tìm trăm lối
Tình yêu lắng đọng dội ngàn quanh
Mùa thương dấu ái không còn mặn
Tháng mộng luyến ân đã lặng thinh
Người hỡi thôi đừng về thăm nữa
Để lòng ta được lóe bình minh
HANSY
692.
Trăng Thơ
Trăng chìm đáy nước dậy hồn thơ
Nét đẹp hư hao quyến rũ chờ
Để bút tao đàn thêm nỗi nhớ
Cho lòng nghệ sĩ chút tình mơ
Xui người đất khách đành quên lãng
Khiến bạn quê nhà lại phải ngơ
Lạc chốn hư vô đời tĩnh lặng
Du dương sáo trúc vọng xa bờ
Vancali
HƯƠNG THƠ
Lóng lánh tim hồng nét mượt thơ
Chao nghiêng thi tứ đẹp duyên chờ
Hoa xuân khởi sắc vờn mây ước
Nắng lụa dập dìu vẽ bướm mơ
Quân tử xiêu hồn đâu thể tránh
Giai nhân xao động dễ nào ngơ
Bâng khuâng hương nhớ lèn trong gió
Thi hứng trào dâng mộng ghé bờ
HANSY
693.
BẠN XƯA
Đêm ngày cậm cụi viết vần thơ
Gửi bạn xưa xa lại ngóng chờ
Khấp khởi năm canh lòng nặng nhớ
Bồi hồi từng khắc dạ còn mơ
Đứng trong song cửa hồn tê tái
Ngó xuống tầng lầu trí ngác ngơ
Bao tháng năm qua người lỗi hẹn
Để ai sầu lệ chảy tràn bờ.
Tuyen45
HỒI TƯỞNG
Thuở ấy người ta vẫn còn thơ
Lung linh trăng sáng giữa mong chờ
Bâng khuâng để dạ nồng thi mộng
E ấp cho lòng đượm ước mơ
Xao xuyến vành tim dường yêu đậm
Nôn nao chút nhớ bỗng hồn ngơ
Thời gian đi mãi tình xa biệt
Ngoái lại thương ơi sóng vỗ bờ
HANSY
NỐI ĐÔI BỜ
Lấy mong lấy nhớ dệt thành thơ
Hai chữ thương yêu với đợi chờ
Ngày bận kiếm cơm trăm thứ bận
Đêm mơ tìm nhớ một rừng mơ
Nhớ người vô sự chờ tin tức
Thương kẻ phòng không luống ngẩn ngơ
Nhớ tựa chàng Ngưu chờ ả Chức
Mong sao lũ quạ nối đôi bờ.
Lá chờ rơi
CHỜ MONG
Nhớ buổi mùa xưa trao đổi thơ
Lòng vui rộn rã nỗi mong chờ
Trăm thương vây kín trong tâm tưởng
Ngàn nhớ đong đầy giữa mộng mơ
Đậm nhạt phô lên không bỏ sót
Gần xa bày tỏ chẳng nào ngơ
Thời gian trôi mãi vàng năm tháng
Kỷ niệm mang mang đậu tím bờ
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2012 11:41:08 bởi Hansy >
694.
PHƯỢNG ƠI
Chao lòng kỷ niệm nhớ thương ơi
Gởi chút tình mây phía cuối trời
Áo trắng thuở nao bay trước gió
Trang thơ buổi ấy ngọng làn môi
Sân trường ngày cũ xao hồn đượm
Cánh phượng hôm nào chạnh tình vơi
Chếnh choáng mơ tìm khung quá vãng
Chao lòng kỷ niệm nhớ thương ơi
HANSY
ĐAU LÒNG
Đau lòng anh lắm hỡi người ơi !
Ước nguyện yêu em đến cuối đời
Còn nhớ lời yêu từ cửa miệng
Hay quên vị ngọt của bờ môi ?
Riêng nàng vẫn trong tâm lưu luyến ?
Còn tớ mãi nơi dạ chẳng vơi !
Tình trót trao ra sao chối bỏ
Đau lòng anh lắm hỡi người ơi !
.....LEHONG.....
SẦU TÌNH
Tha thắt tim buồn xót lắm ơi
Tình thơ đã nát tận chân trời
Tuôn trào nước mắt chan chứa hận
Héo hắt hồn khô bỏng rộp môi
Cuối nẻo đường tình duyên chuyến choáng
Đầu mây chân gió dạ chơi vơi
Hết rồi ngày tháng thương yêu ấy
Tha thắt tim buồn xót lắm ơi
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2012 11:41:36 bởi Hansy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: