![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 04:48:37 bởi Hansy >
sorry hình như post không đúng chỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 07:48:31 bởi lá chờ rơi >
61.
NHỚ NHUNG
Cách trở xa xôi dạ xót thương
Vắng nhau nổi nhớ suốt canh trường
Duyên đầu có phải hoài nhung nhớ
Tình củ hay là mãi vấn vương
Cứ nghĩ đường mơ vừa ngập nắng
Nào ngờ cõi mộng đã pha sương
Dòng đời nước chảy như mây khói
Cách trở xa xôi dạ xót thương
lehuuhau
Duyên vỡ
Người đi để lại nỗi sầu thương
Biền biệt mờ xa mấy dặm trường
Én nhạn lìa đôi rằng có nhớ
Trúc mai cách biệt hỏi còn vương
Nợ duyên người hỡi như bèo nước
Tình nghĩa ai ơi tựa khói sương
Mộng ước bao năm đành lỗi hẹn
Người đi để lại nỗi sầu thương
thủy tâm
Thân anh đành gửi ở biên cương
Chính chiến triền miên chốn xa trường
Làm trai vì nước anh chiến đấu
Thanh niên giết giặc dù trơ xương
Đánh phá ngày ngày trên lưng ngựa
Phục kích đêm đêm ở trên đường
Chiến tranh tới khi nào mới dứt
Thân anh đành gửi ở biên cương
Cửu Nguyệt
Vấn vương
Bấy lâu xa cách với người thương
Lòng dạ ngổn ngang nổi đoạn trường
Lệ tủi tràn mi mi mãi nhớ
Châu hờn vương lá lá hoài vương
Duyên xưa ngày ấy như mây khói
Tình cũ bây giờ tựa giọt sương
Đứng lại nơi đây lòng nhớ bậu
Bấy lâu xa cách với người thương
hoabanglang
Xa xôi gởi ấy chút niềm thương
Mong nhớ về ai giữa dặm trường
Bên ấy có còn vương kỷ niệm
Nơi này vẫn giữ mối tình vương
Cách ngăn nào dễ phai tim biếc
Sum họp hoài mơ đọng lá sương
Cô lẽ một mình nơi phòng vắng
Xa xôi gởi ấy chút niềm thương
HANSY
62.
DƯ ẢNH
Vườn xưa bỏ ngõ cánh hoa phai
Tóc đã pha sương nén thở dài
Thất lạc… hồn hoang… miền buốt giá
Mơ về cõi vắng… khúc bi ai
Người đi mãi biệt vương dư ảnh
Kẻ ở hoài mong nợ dấu hài
Kĩ niệm êm đềm thôi chấp cánh
Hong đời chén rượu đếm nồng cay.
DUYÊN AN
NHỚ…
Chiều xuống lắng hồn chút nắng phai
Người ơi thương nhớ mấy thu dài
Bên nhau thuở đó tình nồng mặn
Xa biệt bây giờ dạ khóc ai
Cổ kính chập chờn mơ dáng ngọc
Dư hương thoang thoảng mộng hình hài
Nhiều đêm nỗi nhớ về trong gió
Quá vãng ru lòng thoáng mắt cay
HANSY
63.
Đêm đông cô đơn
Đông về là dạ lại thấy buồn
Tâm sự u hoài chợt muốn tuôn
Cuối nẻo bờ mi hoen suối tủi
Đầu đường khóe mắt đổ châu hờn
Bao lần kiếm mãi dù cô bóng
Mấy bận tìm hoài vẫn lạnh đơn
Cái rét từ đâu về vội vả
Xa xa tiếng trống gõ vang dồn
lehuuhau
Sao để lòng trai cứ phải buồn
Ủ ê tâm sự lệ tình tuôn
Đường yêu trắc trở niềm ai oán
Nẻo nhớ gập ghềnh nỗi giận hờn
Có phải ngóng hoài thời mắt biếc
Hay là thương mãi buổi môi đơn
Nài xin hương lửa hong tim vắng
Để thấy lòng xuân sóng dập dồn
HANSY
64.
TRỌNG THẦY
Tôn sư, sĩ tử chẳng hề thay
Truyền thống Việt Nam vẫn trọng thầy
Chèo lái văn minh qua vạn biển
Gánh gồng trí thức tới ngàn mây
Ai dù nhơ nhuốc lòng không đặng
Bác vẫn trắng trong dạ chẳng lay
Nguyên khí quốc gia như sóng dậy
Hiền tài tô đẹp nước non này
Quế Hằng
ÂN SƯ
Một chữ ân sư quý lắm thay
Thế gian ai cũng có người thầy
Khai tâm từ buổi tơ mơ học
Mở trí dạo còn dốt kín mây
Truyền đạo thánh hiền không muốn nghỉ
Bồi lương tiên tổ khó mà lay
Qua sông nhớ ngoái về ơn cũ
Thành đạt chớ quên phước đức này
HANSY
65.
HƯƠNG NHỚ
Màu nắng về trên lá úa rơi
Thu ơi có viếng tận chân trời
Lao xao mây tím bao nhung nhớ
Sóng sánh trăng ngà lắm lả lơi
Nẻo cũ dấu yêu vương khắp lối
Chốn xưa hương nhớ thoảng bên đời
Tình em ngày ấy lèn trong gió
Nồng ấm tim này chẳng phút vơi
HANSY
NỖI LÒNG
Mệt mỏi lòng này chữ nghĩa rơi
Nỗi niềm trời có thấu chăng trời
Vòng tay nhân thế dường buông lỏng
Nhịp bước chung tình muốn thả lơi
Thương phận nhưng còn hờn trách phận
Tiếc đời mà lại oán than đời
Đông quân sao khéo trêu ngươi lắm
Giọt lệ trang đài tát chẳng vơi
Lan Hương
Người ơi sao lại để sầu rơi
Trút cả niềm đau ngập kín trời
Cõi thế lác lao thôi để ý
Vòng trần xuôi ngược dễ nào lơi
Chữ yêu nhuốm lấy bừng hương lửa
Tiếng nhớ mang vào dậy sắc đời
Có phải mơ hoài cơn mộng đẹp
Nên lòng nuối tiếc chẳng hề vơi
HANSY
Hương phai
Xuân chiều ngả bóng giọt buồn rơi
Sắc nhụy tàn nhanh chớ hỏi trời
Hữu ý lời chân thì bỏ lửng
Vô tình tiếng xảo chẳng thèm lơi
Bao người lãnh chịu câu phần số
Mấy kẻ đành cam chữ phận đời
Mật đắng tràn môi giờ đã muộn
Hồn thờ thẫn bước dạ chơi vơi
Tứ Quái
Tắt nắng thương mình lệ ứa rơi
Ngày nao son phấn ngát mây trời
Thu qua nhạt bớt vài hương mỏng
Đông lại phai dần chút sắc lơi
Còn hạ yến oanh nườm nượp đến
Tàn xuân lê lựu cũng trêu đời
Tử sinh nghiệp chướng xưa nay vậy
Mà vẫn đau lòng phút cuối vơi
HANSY
Sầu rơi vì nỗi gió mưa rơi
Khắc khoải mưa giăng một góc trời
Vắng bạn cô oanh lòng muốn dứt
Phải tên thương nhạn cánh buông lơi
Tàn hà gửi lại hương trong gió
Bại liễu khoe chi sắc với đời
Đường trần mỏi gối thôi dừng bước
Biển khổ bao giờ mới tát vơi
Lan Hương
Tình hỡi trong lòng vạn tiếng rơi
Chiều vương chút nắng cuối lưng trời
Cô liêu phủ kín thương ngày lạnh
Tâm sự đong đầy nhớ thuở lơi
Cứ ngỡ tình dài bên gối mộng
Nào hay nghĩa ngắn giữa neo đời
Người ơi về lại trong nhau nhé
Ước thỏa niềm mơ mãi chẳng vơi
HANSY
Giọt lệ đài trang lặng lẽ rơi
Thương mình mà lại trách ông trời
Má đào chưa nở còn phong kín
Mày liễu vừa tô đã bỏ lơi
Mắt trắng người đi đi mãi mãi
Lòng son em giữ giữ đời đời
Trăm năm cô phụ Hàn công tử
Xương trắng thành tro hận chẳng vơi
Lan Hương
Thì thôi người nhé chớ sầu rơi
Duyên phận nên hư định bởi trời
Tô lại vành môi chờ hạ đến
Viền thêm khóe mắt đón xuân lơi
Góc lòng mãi ước vui cùng nguyệt
Cuối nẻo còn mơ tếu với đời
Nhớ giữ tim hồng luôn sóng sánh
Gió tình đượm ngát khó mà vơi
HANSY
Qua rồi giá lạnh với mưa rơi
Vệt nắng đầu đông ấm cuối trời
Áo gió thanh nam hờ hững khoác
Tóc mây tú nữ thướt tha lơi
Thiếu Lăng một lá tìm thu muộn*
Bành Trạch vài ly rũ bụi đời**
Ghé lại vườn thơ thăm mộ cổ
Nhìn xem góc nhỏ có đầy vơi
Lan Hương
Nắng cuối vai ta giọt tiếp rơi
Mùa xuyên cõi nhớ níu mây trời
Thương ơi mấy nỗi lèn tim nhặt
Xót hỡi bao lần luống dạ lơi
Chấp chới niềm mơ về cuối gió
Xuyến xao cội mộng rảo quanh đời
Có phải tình nồng vương mắt nhớ
Nên lòng hoài cảm giữa chiều vơi
HANSY
Chiếc lá thu vàng đã rụng rơi
Mang chi cơn gió thổi lên trời
Hoá thân còn đợi hoàn tro nguội
Hoàn vũ đang chờ hoá khói lơi
Trứng luộc ngày ngày ăn với chuối
Hoa tươi sáng sáng bán cho đời
Xem show trình diễn gà nude sex
Một bát cơm lồng mãi chẳng vơi
Lan Hương
Vận người đâu dễ để tàn rơi
Cũng chẳng thở than bởi tại trời
Đời đẹp trăm năm thì vẫn ít
Sống thừa ngàn kiếp chỉ là lơi
Bông lơn vài chút vui cùng gió
Lếu láo đôi phân ngạo với đời
Cứ mãi ham mê ba cái vặt
Thì hồn mấy chốc sẽ cùn vơi
HANSY
Bảng luật hôm nay lại bị rơi
Thi nhân ngửa mặt muốn kêu trời
Bằng bằng trắc trắc xuân xuân lỏng
Trắc trắc bằng bằng hạ hạ lơi
Nguyệt nguyệt hoa hoa qua kiếp kiếp
Hoa hoa nguyệt nguyệt hết đờì đời
Tim hồng cháy mãi thành than đỏ
Tro lạnh ngày mai một nắm vơi
Lan Hương
Đời này lắm thứ cũng ào rơi
Đâu cứ luật thơ lại nhiếc trời
Xuống xuống lên lên là hết lỏng
Lên lên xuống xuống chẳng còn lơi
Trăng trăng gió gió ôm cả kiếp
Gió gió trăng trăng cuộn một đời
Ngọn lửa diệm sơn hun nóng sốt
Ngàn năm chớ chớ để tàn vơi
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 04:49:39 bởi Hansy >
66.
CHIA PHÔI
Một tấm lòng thơ vẫn mãi còn
Dẫu bao sương tuyết phủ mờ son
Đệ huynh cách biệt trà thêm nhạt
Tỷ muội chia lìa rượu mất ngon
Chẳng biết ai người hòa khúc nhạc
Đâu còn bạn hữu ngắm trăng non
Thơ say nghiêng ngã say trời đất
Kẻ ở người đi dạ héo mòn
Thủy tâm
Sao cho ven?
Vẹn tình trọn nghĩa vẫn chưa còn
Được bạn được người nói sắt son
Cũng bởi dung hòa người chả thích
Cho nên hờn dỗi kẻ làm ngon
Bạn bè uống rượu gần đầu gió
Tri kỷ ngắm trăng khuất cuối non
Chất ngất men say thơ vội vả
Tuôn trào hối hả lúc thu mòn
lehuuhau
Tình nghĩa giữa đời hãy giữ còn
Trao nhau cảm mến đượm lòng son
Thi thư một bức hồn xao xuyến
Nhạc tấu vài chương dạ ngọt ngon
Bằng hữu đâu cần phân đẹp quý
Nghĩa nhân nào sá kể già non
Câu thơ chén rượu thơm lừng gió
Giữ nhé ân tình chẳng xói mòn
HANSY
Trăm năm tiếng xấu vẫn lưu còn
Sao nỡ chôn vùi nghĩa sắt son
Trở mặt đầu Châu rằng kẻ bại
Quay lưng phản Trụ tưởng mình ngon
Mưu danh chẳng đặng than thê thảm
Vẽ hổ không thành khóc nỉ non
Dấn bước phong trần trên mạng ảo
Ai thua ai thắng cũng hao mòn
Bách Tửu Hành
Khóc người đi
Tiễn biệt em đi lệ vẫn còn
Đong đầy nổi nhớ mối tình son
Thề xưa vẫn đó ân chưa nhạc
Hẹn củ còn đây nghĩa mãi ngon
Vẫn biết tình đầu hoài ước vọng
Nào hay duyên cuối vẫn còn non
Em đi nước mắt thay lời nói
Chờ đợi mong manh dạ héo mòn
lehuuhau
Tình nghĩa bao năm hỏi có còn
Hay là phai nhạt tấm lòng son
Lợi danh phú quý nào đáng trọng
Quyền chức cao sang phải đâu ngon
Vào cúi người ta hờn với thế
Ra lòn thiên hạ nhục cùng non
Trăm năm một kiếp rồi buông xuống
Hơn kém chi nhau dạ mỏi mòn
Thủy tâm
Ngược xuôi giữa thế chí hùng còn
Ước nguyện giúp đời một dạ son
Kiến thức thâu tìm thêm sáng chói
Văn chương gò giũa thật thơm ngon
Nghĩa nhân rao giảng đầy như biển
Phước đức mong cầu lớn tựa non
Sống lắm cũng là trong một kiếp
Sao cho tâm huyết chớ cùn mòn
HANSY
67.
KHÔNG ĐỀ
Lá rụng bùi ngùi trong gió bay
Hương chiều năm cũ dấy lên đầy
Thuyền trôi hờ hững sầu con sóng
Cánh nhạn mơ màng theo áng mây
Cảnh cũ đài gương ghì dấu mộng
Vườn xưa giấc điệp níu cơn say
Một dòng nhung nhớ từ đâu tới?
Muôn nỗi tâm tư khó giãi bày.
Magnolia
MƠ
Lá chiều thương nhớ cứ bay bay
Gởi đến người xa chút ấm đầy
Giấc điệp này còn mơ dáng ngọc
Vần thi ấy vẫn vướng tình mây
Chập chờn mộng ảo vang mời gọi
Xao xuyến tâm lòng cuộc tỉnh say
Một thuở trong nhau dài luyến ái
Ngàn năm tim nhớ cứ phơi bày
HANSY
69.
Kiếp bụi đời
Lang bạt bao năm kiếp bụi đời
Đầu đường xó chợ tiếng dân chơi
Yêu thương đâu dám mơ tròn lứa
Duyên nợ há cầu mộng đẹp đôi
Nhân nghĩa lời kia toàn chót lưỡi
Bạn bè câu đó chỉ đầu môi
Bất cần thế sự ta vui sống
Mặc kệ dèm pha thứ chợ trời
Thủy Tâm
Ngụy Quân Tử
Tung hứng nghĩa nhân chỉ rác đời
Hô hào đây đó kết giao chơi
Oai phong mấy tiếng không bè lứa
Hèn hạ muôn lời chia rẽ đôi
Quảng đại tung hô suông miệng lưỡi
Đê hèn che đậy ngậm mím môi
Sự đời trơ trẽn quên mà sống
Ngẫm nhục ai kia ngụy tạo trời
MrKind
Đã sinh thân kiếp giữa trần đời
Vinh nhục lấm lem lắm cuộc chơi
Bó hó cũng rồi qua mộng chiếc
Băn hăn là thế lại mơ đôi
Nhăn nhăn cũng uổng tô mi mắt
Nhó nhó thêm hoài điểm miệng môi
Biết đủ thì lòng luôn thấy đủ
Bon chen cho lắm lại than trời
HANSY
Mặc cả làm chi với sự đời
Thảnh thơi thì cứ việc rong chơi
Hữu duyên ắc gặp người xứng lứa
Đặng nợ sẽ thấy kẻ đẹp đôi
Gian dối dũa lời cho dẻo miệng
Gạt lừa mài tiếng đến cong môi
Bạc đen những thứ trò hơn kém
Mê tỉnh chẳng hay lại oán trời
thủy tâm
Kiếp khổ
Bao năm lang bạt giữa dòng đời
Vất vả mệt nhoài chả dám chơi
Hò hẹn chúng mình không trọn vẹn
Ước thề hai đứa có nên đôi
Bạn bè nói đến thêm đau dạ
Tri kỷ nhắc chi chợt mặn môi
Mặc kệ lòng người đầy dối trá
Thoát sao cho khỏi được ông trời
Hoabanglang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 13:26:09 bởi Hansy >
70.
QUÁN NHỎ GÓC PHỐ
Quán nhỏ bên đường, ly rượu cay
Lung linh vàng ánh điện lung lay
Em người con gái, xanh màu tóc
Anh gã đàn ông, bạc trắng mày
Khúc nhạc đoạn trường rên rĩ gió
Câu ca thắt dạ khóc than mây
Đời mang số kiếp đời đen bạc
Góc phố đêm sâu khách vẫn đầy.
Duyên An
CẢM
Giang hồ mỏi bước buổi lòng cay
Ghé quán tìm vui phút lá lay
Hương ấm người trao nhiều mật ngọt
Lửa nồng ta gởi chút môi mày
Lời thơ xao xuyến đời ly khách
Giọng hát trầm vương kiếp gió mây
Dừng lại giữa đường trong thẳm vắng
Mà nghe cuồn cuộn cảm thương đầy
HANSY
BẠC PHẬN
Buồn rơi chới với giữa nồng cay
Gió thoảng đưa vèo lá lắt lay
Một kiếp hương tàn vàng bóng mắt
Trăm chiều sắc úa héo chân mày
Cành trôi nước chảy lơi dòng suối
Giọt đọng mưa chờ nặng áng mây
Thấu hỏi cao xanh sao mệnh bạc
Vì đâu mắt lệ cứ đong đầy
Duyên An
VUI MÀ SỐNG
Vẫn biết giòng đời lắm đắng cay
Cũng vui với ngọn cỏ đùa lay
Trăm hương gió đuổi nhòa mờ mắt
Vạn sắc trăng xua nhạt úa mày
Danh lợi nổi chìm như bóng nắng
Công khanh lên xuống tựa hình mây
Lạc quan ấy chính thần tiên dược
Trọn vẹn sao cho kiếp sống đầy
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 04:50:11 bởi Hansy >
71.
MƯA
Nhịp khúc tơ trời lướt thướt bay
Mùa mưa đã đến với nơi này
Hàng cây gội sạch niềm lo lắng
Mặt đất no tròn nỗi đắm say
Tí tách ngoài hiên tim gọi nhớ
Là đà trước gió nhạn kêu bầy
Trời khuya nhỏ lệ khóc ai nhỉ
Nhớ mãi mưa tình thuở lá lay
HANSY
Gió lùa khóm trúc lá tung bay
Se sắt đông sang lạnh chốn này
Nắng hắt hiu buồn đong nỗi nhớ
Hoa đong đưa hát gợi niềm say
Lối thưa chợt vọng lời ru mẹ
Ngõ vắng thoảng nghe tiếng gọi bầy
Da diết buồn lay người lữ thứ
Men sầu chất đọng nhịp tim lay
Thủy tâm
Tình cuối thu
Héo úa thu vàng mưa khẽ bay
Lang thang mỹ nữ ghé nơi này
Nụ cười e ấp làm mê mẩn
Nét mặt thẹn thùng chợt thấy say
Tiễn biệt người về quên có đặng
Chia tay kẻ ở nhớ nào phai
Tình ơi sao vội làm tim chết
Gặp gỡ nhau chi lệ đắng cay
lehuuhau
Chuối Siêu Nhân
Trèo lên chóp mái để được bay
Vĩnh biệt tình em ở chốn này
Dẫu biết đời buồn nhiều cái dại
Hay rằng kiếp nhục lắm cơn say
Người trên cõi thế chung lời bạn
Kẻ dưới âm ty lạc tiếng bầy
Nhắm mắt xuôi tay nghe gió hát
Bồng bềnh tựa lá mãi lung lay
Củ Chuối Ung
Trắng trời mây nhớ cứ bay bay
Thương gởi về đâu quặn thắt này
Sao giận mà người không chịu nói
Để buồn vướng dạ lại tìm say
Tình yêu lắm lúc không như ý
Cảm xúc nhiều khi dễ nhạt phai
Về lại trong nhau niềm dấu ái
Ngàn năm mãi ngọt tránh chua cay
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: