![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
789.
CẢNH THU
Thu rơi thầm nhớ hạt sương bay
Thoảng chút đầu song lạnh khép ngày
Bát ngát đất trời lanh lảnh gió
Mênh mông sương khói chập chờn mây
Bờ giang lặng lẽ mơ đời ảo
Dốc núi im lìm mộng kiếp hay
Lá rụng khẽ khàng tim xáo vọng
Tiêu sơ thủy mạc khiến lòng say
HANSY
HÌNH NHƯ THẬT!
Thu lại trở mình cuốn lá bay
Thoi đưa vàng úa ghé qua ngày
Hanh hao nỗi nhớ cuồng cơn nắng
Gầy guộc giấc nồng hờ bóng mây
Gửi gắm lời thơ mong bạn biết!
Lồng vào tiếng gió có ai hay?
Nửa mùa trăng mật, hình như thật!
Ngậm đắng nuốt cay, vừa đủ say.
LÊ VI
TÌNH THU
Mờ sương thấp thoáng dáng thu bay
Tiễn biệt chiều đi cuối sắc ngày
Tiếng cuốc tìm ai nghe buốt dạ
Hồn thơ gọi bạn mộng tình mây
Bên khóm lan rừng mơ dáng đẹp
Cạnh bờ lau trắng ước trăng hay
Chút tình gởi gió về bên ấy
Có nhớ hôm nào thoáng ngất say
HANSY
790.
MỘNG TƯỞNG
Vàng trăng lơ lửng giữa mây trời
Tỏa xuống nhân gian chút vọng rơi
Xao xuyến hỏi lòng nơi ghé mộng
Bâng khuâng nhủ dạ chốn neo đời
Tìm hoài mấy nả tâm hoang hoải
Ngóng mãi bao phen trí cạn vơi
Sấp ngữa thế gian nhiều ngõ lối
Xót xa chẳng kịp thốt nên lời
HANSY
HẠ NGẨN NGƠ
Mưa gieo tiếng hạ giọt nghiêng trời
Mỏi cánh mùa thương tí tách rơi
Đất thở phập phồng bong bóng nước
Chồi non e ấp mỏng manh đời
Thưa vườn lá ủ sầu miên viễn
Vắng ngõ buồn tênh mộng nhạt vơi
Lửa lựu treo cành tha thướt gió
Rèm buông bóng chiếc ngẩn ngơ lời
DuyenAn
VÀNG NẮNG
Vàng nắng chiều thương ướp ráng trời
Mây ngàn tơ rũ thướt tha rơi
Lang thang bao chốn mơ nồng trẻ
Phiêu bạt khắp nơi mộng ngát đời
Quán trọ giang hồ phân mặn nhạt
Bến sông lữ thứ nhịp đầy vơi
Mà nghe trong gió làn hương cũ
Dìu dịu qua tim thỏ thẻ lời
HANSY
791.
VỌNG BUỒN
Đêm vắng sầu ơi cứ chảy hoài
Chạnh lòng đâu biết tỏ cùng ai
Thức thao bóng lụi canh trường rải
Xa xót hồn đơn thổn thức dài
Dáng nguyệt gầy thưa vờn gió nãi
Tình thơ sút mỏng gõ hồn sai
Cung đường ngoái nhớ ngày xưa mãi
Buồn ngậm tâm tư hận chẳng phai
HANSY
NGHE NHỮNG TÀN PHAI
Đưa tay bắt lấy chuỗi u hoài
Mới thấy bên mình chẳng có ai
Tình cách bước đi trong phút chốc
Hồn dâng sóng cuộn giữa đêm dài
Còn gì phân giải điều hơn thiệt?
Mà giữ từ tâm cái đúng sai…
Đen trắng xoay quanh vòng lẩn quẩn
Cam đành rũ bỏ những tàn phai.
LÊ VI
MỘNG PHAI
Đã hết sao ta cứ nhớ hoài
Lòng nhàu úa xám bởi vì ai
Năm canh thao thức sầu đan kín
Sáu khắc buồn đau lệ ứa dài
Ngước vọng buổi nao duyên hết đẹp
Ngoái về thuở ấy mộng nào sai
Thời gian lầm lũi đi qua mãi
Xa xót hương tình chẳng chịu phai
HANSY
792.
NIỀM RIÊNG
Vàng nắng đậu hờ chút góc hiên
Gió ơi xua nhé những ưu phiền
Trăm năm xao xác vùi cơn nhớ
Muôn kiếp chập chờn dỗ giấc miên
Sự thế nổi trôi giàu hóa khó
Tình đời sấp ngữa tỉnh rồi điên
Băn khoăn số mệnh trời run rủi
Khép lại tim lòng một nỗi riêng
HANSY
TÌNH ĐỜI
Nắng ngoài song cửa đậu bên hiên
Gợi nhớ lòng ai khúc dạ phiền
Đôi nẻo lạnh lùng ôm gối chiếc
Hai đường hiu hắt giấc cô miên
Tình đời lắm kẻ còn mê muội
Thế sự bao người hóa tỉnh điên
Một kiếp lạnh lùng thân lữ thứ
Trăm lần trăn trở nỗi niềm riêng
Thụy Du
HOÀI MONG
Cánh lá sẽ sàng rụng trước hiên
Nghiêng chao nỗi nhớ giữa cơn phiền
Mùa nao ươm mộng trèo lưng hạc
Buổi ấy đong tình dựa gối miên
Một chút hoài mơ nên mộng ước
Vài cơn tha thắt hóa tình điên
Trời xanh có thấu niềm hy vọng
Trộm gởi hương lòng thấm đẫm riêng
HANSY
793.
TẮM BIỂN
Tắm biển sao mà thấy mộng mơ
Vui đùa thỏa thích cảnh nên thơ
Nước xanh biên biết ta vùng vẫy
Thư thả dập vờn sóng nhấp nhô
Phơi nắng đẫn đờ nhìn đắm đuối
Đưa tay thờ thẩn với vu vơ
Bên nhau cảm thấy lòng xao xuyến
Tắm biển sao mà thấy mộng mơ !
...XuanQuynh...
MƯA TRÊN BIỂN VẮNG
Biển chiều mưa xuống trắng như mơ
Tiếng vọng dặt dìu đẹp tựa thơ
Màn nước xa xa rơi chắn góc
Cánh buồm thấp thoáng hiện lô nhô
Hồn đơn dạ buốt sầu giăng lối
Bãi vắng lòng hoang nghĩ vẩn vơ
Chốn cũ người xưa đà biệt dạng
Biển chiều mưa xuống trắng như mơ
HANSY
794.
ĐIỆU THƯƠNG
Người đi bóng nhỏ phía chân trời
Để lại hồn này xao xác khơi
Lặng lẽ côi lòng tan mộng điệp
Xót xa đơn dạ nát hương đời
Ngoái về kỷ niệm đong vần nhớ
Dõi đến tương lai đếm nhịp vơi
Nhấp chén bên đời mơ cố quận
Sông Tương ngày cũ thắm bao lời
HANSY
CÂU NHỚ
Chiều tím hoàng hôn tận cuối trời
Bóng người thăm thẳm chốn trùng khơi
Nát tan hồn mộng sầu nhân thế
Lạnh lẽo lòng mơ cám cảnh đời
Trông lại kiếp duyên đường lận đận
Ngẫm buồn thân phận nẻo chơi vơi
Hướng nhìn về phía xa xăm ấy
Tha thiết tim đau gửi mấy lời
Thụy Du
ẢO ẢNH
Nhủ lòng thôi thả bốn phương trời
Tung gió sầu đưa tận biển khơi
Đau mấy chỉ là cơn mộng mị
Xót nhiêu thì cũng giấc mơ đời
Ngóng mong chi nữa khi tàn rụi
Trông đợi gì đâu lúc nhạt vơi
Khép lại vùi chôn tình sử ấy
Thương đau không nói nổi nên lời
HANSY
795.
TRĂNG DỖI
Một mình lơ lửng giữa trời này
Ngơ ngác ngoái nhìn gió tuyết bay
Lúc tỏ khoe lòng cung nguyệt điện
Khi mờ mất hút nhụy tâm đài
Thi nhân ngóng vọng chênh chao sóng
Thi sỹ đong mời ngả ngớn say
Cao vợi mà đời đơn chiếc bóng
Chạnh lòng chi khác cỏ đùa lay
HANSY
YÊN PHẬN
Đã lỡ sinh ra nơi chốn này
Không làm gió tuyết, làm mây bay
Ngao du trần thế càn khôn tỏa
Giữ bước thăng thiên độ thượng đài
Phó mặc chúng sinh làm kẻ sĩ
Chỉ còn mình ta uống no say
Mai kia mốt nọ xuôi tay ngủ
Bỏ lại sau lưng ngọn gió lay.
LÊ VI
SAY
Ngã nghiêng lắm bận ở nơi này
Chao khướt tình người thả mộng bay
Suốt kiếp hẹn hò cùng gió núi
Mãn đời thề ước giữa trăng đài
Đời ghi phiêu bạt nơi sông nước
Phận viết long đong chốn tỉnh say
Thế sự đục câm mình trắng nõn
Thôi thì quên bớt bão giông lay
HANSY
796.
LUẬN CHỮ NGHÈO
Buồn dạ thầm than chút phận nghèo
Chứ đời nào quản dốc đèo leo
Bôn ba mưa nắng phai đành chịu
Xuôi ngược biển rừng ngại vẫn theo
Tiếc chút tài danh như thoảng gió
Uổng thời công nghiệp tựa xao bèo
Gia bần trí đoản xưa nay vậy
Giấy rách giữ lề cố khỏi queo
HANSY
NGHÈO
Làm sao luận hết chữ nhà nghèo
Bếp lạnh tro tàn cỏ dại leo
Rẫy sớm đồng khuya thân ký gởi
Chân trần áo bạc số mang theo
Mồ hôi mặn muối chan tràm đước
Nước mắt rưng mi tưới bọt bèo
Rửa mấy sông đời trôi gánh nợ
Lưng quằn cõng mãi phận còng queo
DUYEN AN
CẢNH NGHÈO
Cực khổ làm sao cái kiếp nghèo
Cả đời buộc sống cảnh cheo leo
Cơm ăn thiếu trước đành ôm phép
Áo mặc hụt sau cũng phải theo
Ngẫm nghĩ tuổi danh như xác tép
Cân đo tâm huyết giống thân bèo
Ông trời thù ghét hay sao ấy
Ngay thẳng thiện lương lại méo queo
HANSY
797.
NGẪM THỜI VẬN
May mắn hình như thiếu rất nhiều
Nên làm trật duộc họ chê điêu
Lắm khi tưởng bở thành ra tệ
Nhiều dịp chắc ngon bỗng hết siêu
Công nghệp đầu tư vô vạn mối
Thời gian vốn liếng nghĩ trăm chiêu
Tan tành phút chốc không sao hiểu
Thiên hạ lại cho chẳng biết điều
HANSY
THẬT - GIẢ
Nhân từ đức độ vẫn chưa nhiều
Thật giả chợ trời khối kẻ điêu
Tiếp thị lời hay dùng mẹo vặt
Chào hàng miệng hót quả là siêu
Thẳng ngay tốt bụng còn đang kiếm
Sảo trá gian tà thật lắm chiêu
Hàng hóa cân đong thừa lại thiếu
Lương tâm đo đếm thấy bao điều...
Tuyen45
LÒNG DẠ
Tâm địa phần “con” lộ khá nhiều
Phần người quá ít khiến hay điêu
Thân quen gạt gẫm ôi là tệ
Dòng họ lừa nhau nghĩ quá siêu
Ngao ngán tình đời đen mõm chó
Chán chê sự thế bạc màu vôi
Trăm năm rồi cũng chun vô lỗ
Gian xảo làm chi gánh tiếng điều
HANSY
798.
NHẤP CHÉN TIÊU SẦU
Thỏa chí tung hoành giữa núi sông
Trời xanh làm bạn nối thêm lòng
Tam sơn mấy dịp vui mây nước
Tứ hải bao lần cự bão dông
Mặc kệ chuyện đời nhiều rối rắm
Vờ quên lòng dạ lắm hư không
Tiêu sầu nhấp chén cùng sương gió
Trăng sáng hồng nhan cuộc tình nồng
HANSY
SẮC KHÔNG
Hòa mình bắt nhịp với non sông
Mộng ước đơm hương ngát nỗi lòng
Chí lớn giương cao làm ngọn đuốc
Ân tình tỏa sáng cuốn cơn dông
Đầu mùa trái chín luôn ngon ngọt
Cuối cuộc trầm luân chạm sắc không
Giải thoát tâm si rời bể khổ
Say mê tắm gội cả trời hồng.
LÊ VI
ĐỜI LÃNG TỬ
Xuôi ngược xuống lên các bến sông
Vẫn chưa an dạ mãi sôi lòng
Đông Tây hội ngộ qua loa dọt
Nam Bắc giao tình chốc lát dông
Thi phú điệu vần vang khắp cõi
Hát ca nhịp phách rộn lừng không
Giang hồ vẫy gọi đời trai trẻ
Lữ thứ chiều xa nhớ nụ hồng
HANSY
799.
ĐIỆU THƯƠNG
Người đi bóng nhỏ phía chân trời
Để lại hồn này xao xác khơi
Lặng lẽ côi lòng tan mộng điệp
Xót xa đơn dạ nát hương đời
Ngoái về kỷ niệm đong vần nhớ
Dõi đến tương lai đếm nhịp vơi
Nhấp chén bên đời mơ cố quận
Sông Tương ngày cũ thắm bao lời
HANSY
DUYÊN NỢ
Thoang thoảng hương đưa thơm ngát trời
Tơ vương duyên nợ giữa trùng khơi
Vẽ hình bắt bóng lơi nguồn nhớ
Nhắm mắt xuôi tay theo dõi đời
Nghĩa nặng còn mang, sao cách trở?
Tình nồng cạn tỏ, có đầy vơi?
Thả trôi duyên nợ từ muôn kiếp
Cạn chén lên môi đốt cháy lời.
LÊ VI
THÔI
Nhớ thương sẫm tím cả góc trời
Vang vọng giữa lòng bóng dặm khơi
Em hỡi sao đành quay ngoắt dạ
Người ơi nỡ đoạn xé banh đời
Hẹn thề rứa đó giờ phai lãng
Mộng ước thế này lại nhạt vơi
Chén rượu ân tình thôi chớ nhắc
Dối gian chi lắm bấy nhiêu lời
HANSY
800.
KIẾP HEO
Cuộc đời sao lắm kẻ ăn theo
Mà chúng nào đâu phải loại nghèo
Nịnh nọt đủ trò mồm dẻo quẹo
Lương tâm xoăn riết dạ tèo teo
Còn xôi có thịt nhâng nhâng méo
Hết rượu im mồi ngúng nguẩy đeo
Trời phạt sao cho đầu cuối quéo
Tởn đời ba thứ sống dây leo
HANSY
CŨNG PHẢI LEO
Ai trách ai cười cũng cứ theo
Không ăn chẳng lẽ chịu thân nghèo
Lách luồn trăm cách quanh rồi quẹo
Chen nhét hầu bao chớ để teo
Không bạc chính nhân tròn hóa méo
Lắm tiền kẻ bĩ đếm rồi đeo
Gặp khi quân tử tiền khô quéo
Trăm núi nghìn non cũng phải leo.
Lá chờ rơi
Kiếp Heo
Dương trần lắm kẻ nắm đuôi theo
Phó mặc cho ai chịu kiếp nghèo
Lạm chức hành dân cho dạ héo
Tham tiền bỏ bạn để tình teo
Khi xưa núi thẳm mong người réo
Giờ ở đô thành kiếm nhẫn đeo
Lật lọng sao đành trò bóp méo
Cuối đời cát bụi phủ mình leo
Vancali
SỐ TREO
Số kiếp dập bầm cứ chạy theo
Bôn ba sương gió vẫn thân nghèo
Vận may không tới mồm eo méo
Thời rủi thăm hoài dạ bét teo
Đêm đến thức thao đầu nghĩ mẹo
Sáng ra ngao ngán nợ dằng đeo
Đã treo còn bị nhiều lôi kéo
Léo xéo cuộc đời chán phải leo
HANSY
SỐ ĐEO!
Đời người phụ nữ mấy lần "theo"
Tiền kiếp nghiệp duyên chịu phận nghèo
Túi rỗng, thùng khô đau miệng méo
Hết tiền, không gạo khổ thân teo
Ôm đầu bóp trán ... chưa ra mẹo
Xoay dọc, xoay ngang ... vẫn đá đeo
Bởi sợi tơ vương nên phải kéo
Nợ trần chưa rũ mãi còn leo
BuiXuanPhuong
CHẮC TEO
Đã định tu rồi gái cứ theo
Lại còn dụ khị mặc ơi “nghèo”
Lăng xăng giở đủ trò tròn méo
Lẩn quẩn thòi ra thứ mập teo
Hò hẹn bụi bờ lo bị thẻo
Dạo chơi vắng vẻ sợ hoài đeo
Kiểu này mạng rệp lo e hẻo
Teo tẻo tèo teo bắt cứ leo
HANSY
801.
TÀN KHƠI
Rồi cũng đến giờ phận kiếp vơi
Mùa nao nồng mặn đã xa vời
Lửng lơ mây nước hoài không lặng
Xao xác tim lòng mãi chẳng ngơi
Gió thoảng lời xưa thơ tím rịm
Hương len khúc cũ phím xao bời
Vì sao cô độc dâng niềm tủi
Lao lớt tình đời buốt lắm ơi
HANSY
HUYỀN ẢO
Thuyền tình cập bến ước chơi vơi
Lặn hụp trong nhau thật tuyệt vời
Chung gối mùi thương khơi biển động
Cùng chăn giọt nhớ vớt trăng ngơi
Làn môi đan quyện tình buông lã
Mái tóc đưa trôi mộng rối bời
Ngập ngụa mơ hoa mùa nước nổi
Nơi đây huyền ảo lắm người ơi!
LÊ VI
MỘNG ẢO
Mà mượt cho nhiều lại cạn vơi
Mùa trăng tình sử đã phiêu vời
Mơ chi lắm nắng rồi buông bỏ
Mộng bấy đầy trăng cũng thả lơi
Một phút vương tình thời xót buốt
Mấy thu đan mộng để xao bời
Mình ta thui thủi trường canh vắng
Mưa đẫm cả lòng kỷ niệm ơi
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: