![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
72.
CHIỀU TÀ NHỚ BẠN
Chiều tà quạnh vắng chỉ mình ta
Nháo nhác tìm con chị mái gà
Vẳng vọng véo von xưa khúc nhạc
Thoảng đưa réo rắt cũ câu ca
Người đi náo nức lòng còn tỏ?
Kẻ ở nôn nao dạ chẳng nhòa
Gủi trọn tim hồng cho bến ấy
Tình ơi hãy tới chốn phương xa
Quế Hằng
TỰ NGẪM
Quanh quẩn vào ra chỉ một ta
Hết thời chăn đuổi vịt cùng gà
Câu thơ nhạt thếch không buồn viết
Nốt nhạc phai màu chẳng muốn ca
Tháng cũ bên nhau lòng mãi thắm
Năm xưa sát cánh chí không nhòa
Giờ đây cách biệt quan san ấy
Biết có khi nào rút chặng xa
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 13:44:51 bởi Hansy >
73.
TÌNH VỌNG
Nhạt nắng dần buông chút cuối rơi
Tình xa nỗi nhớ vẫn trong ngời
Người thương còn ngoái về đầu sóng
Ta chạnh hoài trông phía cuối trời
Một phút xao lòng niềm luyến ái
Ngàn thu vọng tiếng nỗi chơi vơi
Chiều nghiêng bóng nhỏ hồn hiu quạnh
Biết mấy tình xưa nuối tiếc ơi
HANSY
Thi nhân tiếp tục hạ vần ơi
Vốn liếng thì ra vẫn chửa vơi
Dưới đất nào hay còn có đất
Ngoài trời đâu biết cũng là trời
Hùng tâm ngày cũ như tàn lụn
Cảm hứng hôm nay lại sáng ngời
Có phải tâm giao mà hội ngộ
Bút nghiên tung hứng mãi không rơi
Lan Hương
Cứ muốn gọi nhau một tiếng ơi
Bởi vì niềm nhớ vẫn chưa vơi
Bâng khuâng ngày cũ phai đầu núi
Lưu luyến tháng xưa lặn cuối trời
Gặp gỡ giữa đời mong phước đậm
Vầy vui chốn bút ước tâm ngời
Nếu còn chút xíu tình tri ngộ
Thơ thẩn mãi hoài nghĩa chớ rơi
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 13:45:27 bởi Hansy >
74.
Đói
Mưa về giá lạnh quả gian nan
Với những lo âu sợ rét hàn
Gạo hết trơ nồi con khóc thét
Không tiền rách ví vợ cười khan
Loay hoay xó bếp hoài cay cú
Lủi thủi quanh sân mãi thở than
Nợ đến khuâng đồ ra phía ngỏ
Làm sao tránh khỏi chữ ly tan..
Củ Chuối Ung
Cuộc sống vốn là dĩ lẫn nan
Hết ôn tất phải chuyển qua hàn
Bồn chồn cho lắm thêm hao trí
Lo lắng có nhiều cũng chỉ khan
Thất thế anh hùng lâm mạt lộ
Sa cơ quân tử chịu lầm than
Vòng tròn dịch lý xưa nay vậy
Tâm giữ yên bình kẻo hồn tan
HANSY
Kệ
Há gì một chút những nguy nan
Vững dạ bền tâm dẫu cảnh hàn
Đông đến gió gào không kể đến
Thu tàn mưa khóc chẳng cần khan
Anh hùng chờ vận đâu là khổ
Quân tử đợi thời há phải than
Tạo hóa an bày cho số phận
Tử sinh, duyên nợ hợp rồi tan
Chán
Cuộc sống nhọc nhằm lắm khổ nan
Suốt ngày luôn với cảnh cơ hàn
Đầu đường cõi mộng hoài cười miếu
Cuối nẻo lối mơ mãi khóc khan
Danh lợi phù du không dám nghĩ
Công danh hư ảo có gì than
Chuyện đời nước chảy mây trôi mất
Có đáng gì đâu chuyện hợp tan
lehuuhau
Tình ơi sao lắm lúc nguy nan
Tưởng vỡ may sao lại được hàn
Thôi nhé đừng làm tim ngộp thở
Ngỡ là cứ giỡn để cười khan
Trong tay luyến nhớ luôn nồng mặn
Giữa dạ hoài thương chớ oán than
Tình ái vốn là không khí sống
Chớ làm vẫn đục dễ lìa tan
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 13:46:05 bởi Hansy >
75.
NHÀ GIÁO
Nhà giáo đi theo nghiệp sáng ngời
Con đường khoa học ánh đèn soi
Gian nan dạy chữ lòng không nản
Vất vả rèn người dạ vẫn vui
Truyền thụ văn bài xây nếp sống
Trau dồi nhân cách hợp tình đời
Một lòng cống hiến không ngừng nghỉ
Nhà giáo đi theo nghiệp sáng ngời.
Nguyễn Đức Tùy
ÂN SƯ
Ân sư một kiếp vẫn luôn ngời
Thắp sáng tâm hồn kiến thức soi
Bảng phấn miệt mài bao người nể
Bút nghiên rèn giũa mọi trò vui
Cơm rau hồn sáng bừng tâm thế
Nước lọc lòng trong đẹp đạo đời
Công nghĩa khai tâm cùng mở trí
Ân sư một kiếp vẫn luôn ngời
HANSY
ÂN SƯ
Bài Pháp Ân Sư mãi rạng ngời
"Không lời!" ánh sáng vẫn hằng soi
Tâm KHÔNG không thấy còn buồn khổ
Trí SÁNG sáng lòng cứ hỉ vui
Biết đủ, chẳng cầu yên phận đạo
Hiểu nhân, biết quả giữ duyên đời
Xin dâng giọt lệ! - Người yên nghỉ!
Bài Pháp Ân Sư mãi rạng ngời
Bùi Xuân Phượng
LÒNG THẦY
Lòng thầy rộng lớn sáng ngời ngời
Rọi chiếu muôn lòng vẫn rạng soi
Tâm huyết chuyển giao bao lớp trẻ
Tinh thần nung giữ lắm niềm vui
Một đời công khó rèn muôn lối
Suốt kiếp ơn dày trải khắp đời
“Nửa chữ…” cũng là tình giáo dưỡng
Lòng thầy rộng lớn sáng ngời ngời
HANSY
TÌNH THÀY NGHĨA ĐỜI
Tình sâu "nửa chữ" vẫn tươi ngời
Giọt "trí" của thày mãi sáng soi
Ân nghĩa tạo thành bao nghiệp lớn
Yêu thương kết lại vạn duyên vui
"Làm nên" đã thoả công đèn sách
"Hái quả" phải lo trả nợ đời
"Chín chữ cù lao" ơn tựa bể
Tình sâu "nửa chữ" vẫn tươi ngời
BXP
THẦY ƠI
Tâm diệu lòng thanh mãi đẹp ngời
Chữ thầy muôn thuở lớp sau soi
Công ơn to lớn vang khúc nhớ
Tình nghĩa bao la dậy lòng vui
Trọng đạo mọi nơi lưu giữa cõi
Tôn sư khắp chốn vọng trong đời
Thầy ơi con vẫn luôn ghi nhớ
Tâm diệu lòng thanh mãi đẹp ngời
HANSY
VĂN HIẾN NGÀN NĂM
Văn Hiến ngàn năm toả ánh ngời
Hiền tài Văn Miếu tấm gương soi
Tiền nhân khởi nghiệp lòng trong sáng
Hậu duệ kế thừa dạ sướng vui
Đào tạo nhân tài xây dựng nước
Phát huy trí lực hiến dâng đời
Tinh thần dân tộc luôn gìn giữ
Văn Hiến ngàn năm toả ánh ngời.
NGUYỄN ĐỨC TÙY
LƯU TRUYỀN HẬU THẾ
Hùng thiêng rạng khắp khí văn ngời
Hun đúc nối truyền hậu thế soi
Sức bút Nhân Tôn non nước vững
Lực thơ Nguyễn Trãi núi sông vui
Cần vương khí phách nhiều tâm huyết
Nghĩa Thục danh thơm xứng thế đời
Con cháu muôn lòng ghi nhớ mãi
Hùng thiêng rạng khắp khí văn ngời
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 13:46:45 bởi Hansy >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 04:50:47 bởi Hansy >
76.
MỘNG VỠ
Cuốn theo con sóng bạc đầu phai
Cuộn trắng sầu loang lệ chảy dài
Lạc mãi bờ yêu chùng cánh nhạn
Tìm hoài giấc mộng rối lòng ai
Sao xưa chẳng đổi đường in bóng
Giờ mới vừa thay dấu vết hài
Cứ tưởng duyên an tình ấp ủ
Nào ngờ mộng vỡ lắng chua cay
GIA HƯNG
HOÀI VỌNG
Màu nắng tình yêu mãi chẳng phai
Người ơi năm tháng nhớ thương dài
Môi xưa in dấu mơ màng ấy
Mắt biếc lắng hồn mộng tưởng ai
Xa biệt bao thu lòng rướm xót
Cách ngăn mấy khoảnh gót tình hài
Còn thương về nhé mùa trăng cũ
Ấm lại tim hồng xóa nét cay
HANSY
TÌNH XƯA TRỞ LẠI
Kẻ bỏ người đi hận chẳng phai
Vàng trăng bữa đó trải loang dài
Sông khua tiếng vọng đò đưa khách
Nước cuộn...buồn ngân khóc lóc ai
Cứ vỗ , xô lòng...dồn vó ngựa
Còn đem rắc nhớ rải chân hài
Tình xưa mỗi độ thu về lại
Sóng vỗ lưng trời tủi mắt cay
GIA HƯNG
ƯỚC
Cạn tình nỗi nhớ vẫn không phai
Đã mấy thu qua thổn thức dài
Em hỡi duyên bền do trọn ước
Ta hời tim vỡ bởi vì ai
Năm canh trở mộng bao lời cũ
Sáu khắc hoài mơ một tiếng hài
Biết đến khi nào mình gặp lại
Bên đường yêu dấu thắm nồng cay
HANSY
NỖI LÒNG CHINH PHỤ
Chăn đôi gối chiếc..lạnh hương phai
Bạc má hồng nhan tuổi luống dài
Tóc rối còn mong ngồi đợi bóng!
Chân đi...có nhớ lại...về ai ?
Chinh phu xác bỏ vào thân lính
Viễn xứ mồ chôn bọc cốt hài
Đất trải hoa bao mùa lá rụng
Đâu bằng kể xiết lệ mi cay
GIA HƯNG
TÌNH NHỚ
Hương lửa mặn nồng bỗng sắc phai
Xa nhau biết mấy tháng năm dài
Chiều ngang ngõ cũ buồn thê thiết
Đêm lạnh phòng xưa khổ xót ai
Trăng úa canh tàn lòng thổn thức
Mưa sa buổi vắng dạ bi hài
Sao nghe trong gió nhiều đan luyến
Góc bể chân trời có xót cay
HANSY
77.
MỘNG TÌNH NỒNG
Bên thềm thoảng tiếng lá rơi rơi
Dáng nguyệt miên man tỏa ánh ngời
Gió dệt niềm thương giăng khắp lối
Mây xe nỗi nhớ vắt ngang trời
Trăm năm mộng thắm hoài không nhạt
Một kiếp duyên nồng mãi chẳng vơi
Nguyện ước chung đôi lòng giữ vẹn
Mơ ngày hạnh phúc hỡi tình ơi.
Bảo Trí
TÌNH VỌNG
Nhạt nắng dần buông chút lặng rơi
Tình xa nỗi nhớ vẫn trong ngời
Người thương còn ngoái về đầu sóng
Ta chạnh hoài trông phía cuối trời
Một phút xao lòng niềm luyến ái
Ngàn thu vọng tiếng nỗi chơi vơi
Chiều nghiêng bóng nhỏ hồn hiu quạnh
Biết mấy tình xưa nuối tiếc ơi
HANSY
78.
Tình vương
Cách trở xa xôi dạ xót thương
Vắng nhau nổi nhớ suốt canh trường
Duyên đầu có phải hoài nhung nhớ
Tình cũ hay là mãi vấn vương
Cứ nghĩ đường mơ vừa ngập nắng
Nào ngờ cõi mộng đã pha sương
Dòng đời nước chảy như mây khói
Cách trở xa xôi dạ xót thương
lehuuhau
Trong mơ lấp lánh một niềm thương
Dẫu có biệt chia vạn dặm trường
Tóc bím thoáng cài hoa vạn đại
Tay ngà chợt nảy phím tơ vương
Có duyên ngàn dặm mơ ngây dại
Kết nợ muôn đời mộng ngát sương
Quá vãng lao xao về luyến tiếc
Trong mơ lấp lánh một niềm thương
HANSY
NHỚ
Cứ mãi trong tim buốt nhớ thương
Từng canh khóc giữa mỗi đêm trường
Người đi để lại niềm đau xót
Ta ở tê lòng cảnh sầu vương
Có nhớ yêu thương ngày gặp gỡ
Đừng quên kỷ niệm thuở còn sương
Tình xa cuối nẻo sao mà tiếc
Cứ mãi trong tim buốt nhớ thương
PhuongHoang
DƯ ẢNH
Xa nhau từng ấy vẫn còn thương
Cứ thấy ai kia thoáng ngút trường
Tóc gíó thôi bay chiều kỷ niệm
Môi cười lặng chím tối sầu vương
Người đâu cuối nẻo mờ mi nhớ
Để kẻ chân trời luống mắt sương
Tình nặng trong nhau già mấy kiếp
Xa nhau từng ấy vẫn còn thương
HANSY
79.
Chúc Mừng
Ngày 20 Tháng 10 Năm 2011
Chúc mừng hết thảy chị em nha:
Dáng đẹp, eo thon, trắng trẻo da!
Nhất mực thương con thương nhất bố,
Đôi bên vị nước vị đôi nhà.
Môi son, má phấn, chung tình nhụy,
Yếm thắm, quần hồng, luyến ái hoa.
Chịu khó, chuyên cần và hiếu thảo,
Lừng danh phụ nữ Việt Nam ta.
TK
CHÚC KÉ
Xin ké chúc mừng mấy chị nha
Ngày thì sáng sủa tối thơm da
Quyền cao nức tiếng lan cùng ngõ
Chức trọng nồng hương tỏa khắp nhà
Xuất xử tinh vi gương nữ trị
Phụ gia ngào ngọt đượm tình hoa
Cháu con Trưng Triệu nhưng mềm mại
“Bớt lửa dưới nồi…” đức của ta.
HANSY
80.
CẢM
Đón khách Thi Đàn thật ấm lòng
Thăm vườn bạn hữu bước thong dong
Cành đơm nụ nở đài hoa hé
Bướm lượn ong vờn phiến lá cong
Nhẹ lướt từng trang tình rộng mở
Mềm trôi nét chữ dạ tương đồng
Đây chăng bến đổ con thuyền lạc ?
Ấm Hạ xuân nồng đuổi rét đông.
Duyên An
MONG
Thi Đàn quy tụ lắm tâm lòng
Góp gió gom mây tiến thẳng dong
Văn sách thơm lừng vần lóa sáng
Thi thư ngọt lịm điệu ngay cong
Mười phương hội sức ngàn năm vững
Bốn bể chung vai một chữ đồng
Hướng mũi thuyền thơ ra biển cả
Ngâm lời khoáng đạt hạ thu đông
HANSY
CHÀO BẠN
Tâm tình khách đến thật êm lòng
Gió bụi mưa luồn mải ruổi dong
Mỏi bước tha nhân lòng trĩu nặng
Chùng chân lữ thứ lối quanh cong
Vườn thơ mở ngõ ươm chồi biếc
Mạng ảo trao duyên vẽ kết đồng
Chớ dám vươn cao đòi xướng họa
Mong tìm ấm áp giữa thềm đông.
Duyên An
NGỢI CA
Dạo đến chốn đây thật đượm lòng
Bạn thơ kéo níu khó mà dong
Ơn trời xuân đẹp hoài bay thẳng
Ước đất thu mềm hết lượn cong
Thi hứng chờ người đan vận hiệp
Tình mơ đợi khách dệt tâm đồng
Gặp nhau âu cũng là tao ngộ
Xướng họa bên đời ấm giữa đông
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 04:51:13 bởi Hansy >
81.
TÌM HƯƠNG
Vẫn mãi tìm hương giữa bóng mây
Trời thu dìu dịu thoáng sương ngày
Dấu yêu buổi ấy tình nồng mặn
Chút nghĩa năm nào dạ xót cay
Lưu luyến dốc xưa cây tựa núi
Bồi hồi lối cũ cỏ len dày
Chiều nay theo dấu mòn thương nhớ
Vẫn mãi tìm hương giữa bóng mây
HANSY
ĐỌC TRUYỆN THẦN ĐIÊU ĐẠI HIỆP
Sư nương thì phải sắm roi mây
Đồ đệ mon men kẻo có ngày
Dù cách 10 năm không biết sợ
Tuy hơn trăm tháng chẳng hề cay
Dương Qua hận liễu tình chưa trọn
Long Nữ tình chung hận đã dày
Đại hiệp thần điêu nay đọc lại
Sư nương thì phải sắm roi mây
Lan Hương
Thơ thẩn chỉ cần chút gió mây
Làm gì đe nẹt suốt bao ngày
Đã sợ không roi thì vẫn sợ
Chẳng cay nhiều giọng chắc gì cay
Long Nữ phận thầy đâu nhớ mỏng
Dương Qua thân tử cứ thương dày
Thần điêu hiệp lữ sờ ra đó
Thơ thẩn chỉ cần chút gió mây
HANSY
Xa xăm
Cánh nhạn bây chừ đã khuất mây
Mùa buông lá rụng khóc bao ngày
Tay cầm kỷ niệm nghe lòng đắng
Dạ giữ ân tình thấy mắt cay
Lối cũ tìm hương hương gió loãng
Đường xưa dõi bóng bóng sương dày
Thu chờ chi nữa bên thềm lạnh
Cánh nhạn bây chừ đã khuất mây
Phale
Lòng yêu gởi gắm chốn tình mây
Người hỡi xót xa tím mỗi ngày
Ngăn cách đẵng đằng sầu diệu vợi
Bẽ bàng thui thủi chén tình cay
Tường là chia biệt đôi ba chút
Đâu ngỡ phân ly mấy hạ dày
Thương nhớ hằng đêm về đỏ mắt
Lòng yêu gởi gắm chốn tình mây
HANSY
Nhớ
Người hoài xa khuất nẻo chân mây
Ta vẫn nơi đây ngóng mỗi ngày
Cánh nhạn phơi sương nghe dạ xót
Thân cò chịu nắng khiến lòng cay
Chốn xưa hiu hắt từng mây mỏng
Lối cũ miên man khóm cỏ dày
Cách trở đường đời soi bóng quạnh
Người hoài xa khuất nẻo chân mây
Thủy tâm
Tình nhớ lẫn vào giữa gió mây
Người ơi cách biệt bấy nhiêu ngày
Chân trời có biết đầy mong mỏi
Góc bể nào hay lắm đắng cay
Một thuở trao tình luôn thắm đượm
Ngàn thu gởi mộng vẫn đong dày
Mình ta ngồi đếm mùa thương cũ
Tình nhớ lẫn vào giữa gió mây
HANSY
TẶNG CỐ NHÂN
Người đã xa rồi như khói mây
Quạnh hiu em vẫn nhớ từng ngày
Ngày này chung bước con đường nhỏ
Ngày ấy chia tình chén rượu cay
Ngày nọ khóc cười trang sách mỏng
Ngày nao yêu dấu áng mi dày
Từng ngày vẫn nhớ em hiu quạnh
Người đã xa rồi như khói mây
Lan Hương
Chỉ là ảo ảnh tụa như mây
Thoáng chốc xa nhau mấy vạn ngày
Phố nhỏ không tình vương sắc xám
Sông dài vắng nghĩa bợt màu cay
Sao hoài mong nhớ ngày yêu cũ
Cứ mãi xót xa buổi lụy dày
Vẫn biết cuộc tình luôn trắc trờ
Chỉ là ảo ảnh tụa như mây
HANSY
82.
Niềm nhớ
Ngoài hiên sương giọt cứ rơi rơi
Nguyệt khuất tàn canh ngã cuối trời
Ôm ấp niềm riêng chưa thể bỏ
Nâng niu tâm sự chẳng buông lơi
Tình xưa vẫn níu bao lần mộng
Nghĩa cũ còn vương mấy giấc đời
Dẫu biết chim trời hoài chắp cánh
Mà sao niềm nhớ mãi không vơi
songnhi
HỒI TƯỞNG
Sương lạnh giữa hồn cứ chợt rơi
Ngoài xa mây gió hút chân trời
Thương yêu biết mấy lòng vương đượm
Nhung nhớ bao lần dạ có lơi
Kỷ niệm dấu yêu giờ nhạt thếch
Ước mơ luyến ái đã xa đời
Tìm trong nỗi nhớ ngày xưa cũ
Khuất bóng trăng tàn lệ chẳng vơi
HANSY
Biệt
Sương lạnh chiều đông cứ mãi rơi
Thiên di còn biệt cuối chân trời
Mộng xưa đôi ta đành buông bỏ
Tình cũ chúng mình cũng phải lơi
Anh bước cô đơn trên mấy dặm
Em về lẻ bóng đến ngàn đời
Chim bằng trải cánh đâu ngăn lối
Chỉ có niềm thương chẳng thể vơi
Songnhi
MONG
Bóng chim tăm cá giữa chiều rơi
Ngơ ngẩn hoài mong nhạn góc trời
Xao xuyến hồn yêu hôm dạ luyến
Bâng khuâng tình nhớ buổi lòng lơi
Tầng mây vẫn dệt bao duyên kiếp
Màu nắng còn vương chút mộng đời
Cách biệt bao giờ mình gặp lại
Để người năm cũ thỏa chơi vơi
HANSY
Hoài nhớ
Đêm đã dần buông sương cứ rơi
Ánh trăng tỏa sáng phía chân trời
Ấp ôm giấc mộng hoài chẳng bỏ
Lưu luyến niềm mơ mãi không lơi
Phiêu bạt bao lần cùng nắng gió
Lãng du mấy bận với tình đời
Chân mòn gối mỏi tìm về lại
Chốn cũ yêu đầu đâu thể vơi
Songnhi
MÃI THƯƠNG
Giọt buồn thánh thót nhịp hoài rơi
Gởi hết tình ta giữa gió trời
Em hỡi có còn mơ chút đượm
Ta hời vẫn mãi mộng nào lơi
Năm canh sầu nhớ đơn côi bóng
Sáu khắc buồn thương tẻ lạnh đời
Nhớ nhớ cả lòng dào dạt sóng
Thương thương cuồn cuộn khó mà vơi
HANSY
Chia tay nước mắt cứ hoài rơi
Đau buốt tâm can đứng giữa trời
Em đến niềm đau rồi thắt chặt
Anh về kỷ niệm sẽ buông lơi
Con tim mộng đến nơi dương thế
Khối óc mơ về chốn biển đời
Lữ khách lang thang tìm chốn cũ
Chân mòn gối mỏi nghĩa chưa vơi
Lehuuhau
NHỚ
Vàng nắng thu buồn chiếc lá rơi
Miên man niềm nhớ tận bên trời
Xa xôi mấy thuở vương sầu tủi
Gần gũi bao lần nhớ lả lơi
Kỷ niệm tình yêu vay lắm kiếp
Ước mơ duyên phận trả cho đời
Ngàn xa dong ruổi thân cô quạnh
Vẫn giữ trong lòng mãi chẳng vơi
HANSY
Tình ngăn
Mãi miết bên trời mưa cứ rơi
Âm u mây kéo giữa lưng trời
Lòng thương ai hỡi còn hoài níu
Dạ nhớ người ơi mãi chẳng lơi
Xa cách đôi đường ôm chiếc bóng
Trở ngăn hai lối rẽ dòng đời
Tơ duyên cố vẽ không nên dáng
Mộng ước ngày xưa biết cạn vơi??
Songnhi
TRÁCH TRỜI
Sao tình đẹp thế lại đành rơi
Lỗi ở đâu đây chỉ trách trời
Ta vẫn mang hoài hình bóng đó
Em còn giữ chứ mắt môi lơi
Đầu sông uống chút tương tư thủy
Cuối bãi dồn thêm quá vãng đời
Nếu biết chúng mình không một lối
Ngày xưa đừng có thả đầy vơi
HANSY
83.
Miền ký ức
Ngày qua nắng đổ bóng thay mùa
Kẽo kẹt ru hời tiếng võng đưa
Tiếng hát ầu ơ trong xóm nhỏ
Câu hò đối đáp ngoài song thưa
Bâng khuâng nỗi nhớ còn đâu đó
Da diết niềm đau đã đủ chưa
Quay lại thương về miền ký ức
Ngậm ngùi kỷ niệm tím hoa xưa
Thị phạm
NGHIỆP GIÁO
Xuân Hạ Thu Đông đủ bốn mùa
Bằng lòng nhận lấy kiếp đò đưa
Khêu đèn tấm trí lời ngay thật
Hun đức gia phong tiếng dạ thưa
Kinh sử dùi mài đâu uổng phí
Bút nghiên giũa gọt có thừa chưa
Một đời nặng nợ theo nghề giáo
Gắng sức noi cùng kẻ sỹ xưa
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: