![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
1129.
OAI HÙNG
Nước việt oai hùng giống Lạc Long
Trái tim rực cháy lửa cao hồng
Đốt tan mây ám phương trời bắc
Thiêu trụi mù che hướng biển đông
Đoàn kết dựng xây nhà ngập phố
Bắt tay sản xuất lúa tràn đồng
Quê hương giữ mãi màu xanh biếc
Cá lượn chim bay khắp núi sông
Độc Hành
QUỐC SỬ
Xưa truyền quốc Việt ấy : Tiên Long
Trải mấy ngàn năm giống Lạc Hồng.
Cờ rợp Mê Linh nhòa lệ Hán
Khí hùng Hà Bắc rạng trời Đông
Lòng dân nước - vẫn tròn nhân nghĩa
Đạo lý đời - luôn vẹn chữ đồng.
Ngàn trước, ngàu sau, hơn thế nữa...
Bạch Đằng chiến sử một dòng sông.
MẶC PHƯƠNG TỬ.
NƯỚC VIỆT HÙNG ANH
Việt Nam uốn lượn tựa hình long
Phấp phới cờ bay sáng thức hồng
Chẻ núi xông pha thời dựng nước
Giong buồm tiến thẳng buổi hừng đông
Chí luôn chói rạng trang thanh sử
Khí mãi âm vang tiếng trống đồng
Muôn triệu lòng dân cùng hợp một
Vững bền Tổ quốc dậy non sông
HANSY
1130.
NGẪM CHỮ TÌNH
Tình cảm lúc vun thấy thật phê
Nhưng khi lở dở quá ê chề
Mặt bơ như lạ môi lờ tuốt
Người cúi bên này kẻ ngó tê
Gặp bão úa mơ tan ước hẹn
Nào thương xây mộng kết phu thê
Nguyện cầu êm đẹp tình duyên thắm
Miễn được nàng yêu khó chẳng nề
HANSY
NAM NỮ BÌNH QUYỀN
Phụ nữ phần đông chỉ một nề
Tam tòng tứ đức nghĩa phu thê
Lắm phen xót dạ thừa đau đớn
Nhiều cảnh chua lòng đến dại tê
Thuở trước lãnh đầy cơn thịnh nộ
Ngày nay đã bớt nỗi ngu chề
Nữ nam bình đẳng mau thăng tiến
Chung sức xây đời mộng rất phê
ChieuLinhAnh
TUI SỢ VỢ TUI
Thức khuya _ sáng bét vẫn còn phê,
Vợ quát giật ngang _ ngáp não nề !
Quen thói sợ bà luôn ngái ngủ .
Thuộc câu ngán vợ mãi ti tê !
Đêm trên ngày dưới không còn cách
Sáng bóp chiều xoa hết chỗ chê !
Lỡ gắn vào gông đành phải chịu
Nghĩa nào sánh kịp nghĩa phu thê ?
Tú Kép
MÃN ĐỜI PHÊ
Khó khăn đến mấy cũng không nề
Lòng quyết nên tình cưới được thê
Kệ họ lắm trò bày đậm nhạt
Mặc ai nhiều chuyện nói này tê
Thương sâu ấy cũng ra công chút
Yêu thiệt thì nên gắng đậm chề
Cực trước sướng sau ngời đạo lý
Dinh cơ có vợ mãn đời phê
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2012 21:29:48 bởi Hansy >
1131.
Nhớ bãi dâu xưa
tựa trời bất tận sóng tuôn đồng
ào ạt vỗ bờ cát hoá không
gió cuốn chiều lên mờ biển rộng
trăng tà đêm xuống rõ đường cong
đường nay lấn biển sóng tìm cát
đá cũ xây bờ xoá nhớ mong
biển lộng núi nghiêng đâu dấu cũ
sóng xanh bờ đá tiếng ầm trông
Hàm Chương
DẤU XƯA THỀM CŨ
Lặng vắng chân mây tẻ ngắt đồng
Treo hồn lơ lửng lạc tầng không
Mông lung giữa cõi thề bay vút
Chấp chới bên đời ước lượn cong
Mấy nữa thềm xưa hoang ngõ đợi
Còn đâu dấu cũ lạnh tình mong
Thời gian vô hạn vù qua mãi
Chỉ một tim nồng mãi ngóng trông
HANSY
1132.
TÌNH MUỘN
Vóc liễu bên song xõa tóc chờ
Trăng xưa giờ vẵn đẹp như mơ
Hoa cài sương gió đành phai úa
Hương dãi thời gian chẳng nhạt mờ
Cạn chén rượu sầu, khơi nỗi nhớ
Lệch đường tóc rối, bạc màu thơ
Tình ai rơi rớt em ôm ấp
Dẫu đá vàng phai vẫn phụng thờ.
HOA TRONG HOA
THỦY CHUNG
Vạn kiếp trong ta dạ phụng thờ
Xây đài vọng nguyệt tặng người thơ
Đêm ngày cách trở nào xao lãng
Năm tháng chia xa khó lụn mờ
Luôn mãi nguyện thề ươm bướm mộng
Vẫn hoài hẹn ước tắm trăng mơ
Xa nhau cũng chỉ là giây phút
Em nhé tim yêu vĩnh viễn chờ
HANSY
1133.
TÌNH TRI KỶ
Lại đón anh về, vui với tôi
Thơ lòng tri kỷ, cứ vun bồi
Ngâm nga vương vấn, ru hồn tháp
Xướng hoạ bỗng trầm, rượu thắm môi !
Gõ nhịp song loan, “Quân mạc tiếu….”
Âm ba đồng vọng, “ Kỷ nhân hồi..”
Cảnh vui thơ thới, ta cùng dạo !
Trọng nghĩa hào tình, vui mãi thôi.
Thanh Liêm
TRI ÂM
Vọng đàn phách nhịp ấm trong tôi
Năm tháng tình thân cứ mãi bồi
Chương nhạc ngân nga hòa sóng nước
Khúc tiêu dìu dặt quyện bờ môi
Âm ba xao động ngàn cơn nhớ
Hư ảo lung linh vạn thức hồi
Lắng đọng tâm tình xua thực tại
Tri âm giữa cõi ngát hồn thôi
HANSY
1134.
CHUYỆN ĐỜI
Ta muốn xé mây để hỏi trời
Sao điều trái khoáy cứ bày phơi
Tiểu nhân đắc ý nhờ tâu hót
Quân tử sa cơ bởi thẳng lời
Ngây ngất hương trầm nhà phật ngủ
Ngọt ngào vị thịt cửa thần xơi
Bóng hồng lung lạc Trư nguyên soái
Thân trúc tìm đâu giữa bụi đời !!!
Trần Thị Quỳnh Hoa
CHUYỆN ĐỜI
Ưu tư nhiều nỗi ngóng lưng trời,
Muốn dấu chuyện nhà lắm lúc phơi …
Phản diện mẫu người thường trực sống,
Đồng môn kẻ ấy điêu ngoa… lời.
“ Khuyển , Ưng ” nhiều lớp tuồng xu nịnh,
Nhân nghĩa bao phen dễ bị xơi.
Người thật ít oi còn bị hại,
Tấm gương tội phước mặc cho đời.
HÀN TÂN
HỎI TRỜI
Chập chùng sóng gió giữa sông đời
Loạng quạng thân cò ắt bị xơi
Cô thế lui về ngâm ngẫm dạ
Lắm phe sấn tới váo vênh lời
Bạn bè thân thiết đâu nào tỏ
Gan ruột thật thà chẳng dám phơi
Đen trắng ngay gian trò hổ lốn
Còn chi công đạo hỡi ông trời
HANSY
1135.
CHƯA PHẢI LÀ ĐẦU
Đôi ta đâu phải thuở ban đầu
Mà vẫn chung tình son sắt nhau
Buổi sáng đong đưa vần tứ đến
Ban trưa dìu dặt ý thơ vào
Cùng nhìn chiều muộn mây vương tím
Đã ngắm non cao đá quyện nâu
Rong ruỗi mọi miền xanh dặm liễu
Dầu cho hai mái tóc pha màu .
NGỌC THUẦN
CHỚM THU
Vàng nắng vờn bay lướt thướt đầu
Đôi chim oanh yến tỏ tình nhau
Mùa sang ve vuốt tầng mây đến
Khúc lại mơn man điệu lý vào
Chạm ngõ tình xưa hồn mộng biếc
Tào khang nghĩa cũ dạ nồng nâu
Sẽ sàng chiếc lá đùa trong gió
Lòng đượm tin yêu dậy sắc màu
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2012 21:38:22 bởi Hansy >
1136.
VỌNG NGUYỆT
Đơm ý xuân tình nguyệt với ta
Trăng hoa chuếnh choáng dậy non ngà
Quỳnh lan xô lả mưa giông đến
Oanh yến chen vầy bão táp sa
Quá tửu trêu đời thân bí tỉ
Ngát hương ghẹo thế nhạn la đà
Tay tiên hạ bút dăm khúc lượn
Nhấp chén trăng vàng gõ mộng ca
HANSY
HOÀ NGUYỆT
Độc ẩm! Nhưng mà đâu chỉ ta?
Chị Hằng, chú Cuội dưới trăng ngà...
Câu thơ tri kỷ như đồng vọng
Khúc nhạc tri âm tựa suối sa
Chén rượu gợi tình thêm hứng bút
Ly trà gom ý lại đưa đà
Ta, Hằng, Cuội hữu duyên tri ngộ
Hoà khúc nhạc lòng vạn tiếng ca.
BXP
ÁNH NGUYỆT
Ánh vàng lúng liếng phả trời ca
Thấp thoáng non mơ nhuộm sắc đà
Dạ mỏng tim đời nao lấp lửng
Lòng nghiêng tuổi nhớ bợt vờn sa
Lung linh gởi tứ nồng câu đẹp
Lóng lánh trao ai đượm mộng ngà
Tắm suối trăng tình du nguyệt điện
Thơ ơi mau lại phủ hồn ta
HANSY
1136.
VỌNG NGUYỆT
Đơm ý xuân tình nguyệt với ta
Trăng hoa chuếnh choáng dậy non ngà
Quỳnh lan xô lả mưa giông đến
Oanh yến chen vầy bão táp sa
Quá tửu trêu đời thân bí tỉ
Ngát hương ghẹo thế nhạn la đà
Tay tiên hạ bút dăm khúc lượn
Nhấp chén trăng vàng gõ mộng ca
HANSY
HOÀ NGUYỆT
Độc ẩm! Nhưng mà đâu chỉ ta?
Chị Hằng, chú Cuội dưới trăng ngà...
Câu thơ tri kỷ như đồng vọng
Khúc nhạc tri âm tựa suối sa
Chén rượu gợi tình thêm hứng bút
Ly trà gom ý lại đưa đà
Ta, Hằng, Cuội hữu duyên tri ngộ
Hoà khúc nhạc lòng vạn tiếng ca.
BXP
ÁNH NGUYỆT
Ánh vàng lúng liếng phả trời ca
Thấp thoáng non mơ nhuộm sắc đà
Dạ mỏng tim đời nao lấp lửng
Lòng nghiêng tuổi nhớ bợt vờn sa
Lung linh gởi tứ nồng câu đẹp
Lóng lánh trao ai đượm mộng ngà
Tắm suối trăng tình du nguyệt điện
Thơ ơi mau lại phủ hồn ta
HANSY
1137.
Vỡ Tan
Trái ngang giăng phủ mãi quanh đời
Cho đến bao giờ mới được vơi
Thầm mơ giấc mộng thành hiện thực
Hoài mong ước nguyện đến tai trời
Duyên qua bởi kẻ ham danh lợi
Tình mất vì ai nỡ phụ người
Trọn kiếp yên thương đành chôn dấu
Bi ai giữ chặt đáy mồ thôi
lâm sung
NGẪM ĐỜI
Dẫu biết quanh co giữa cuộc đời
Nhưng lòng u uẩn chằng nào vơi
Rồi hay xót phận thêm hờn đất
Hoặc giả than thân lại trách trời
Thế thái nhân tình do ảo mộng
Bạc đen cuộc thế bởi tâm người
Lắng lòng hạ bút vần thơ nhỏ
Cũng gắng vuông tròn mãn kiếp thôi
HANSY
1138.
CHIỀU KỶ NIỆM
Nắng vàng ôm ấp mấy từng mây
Ríu rít chim muôn hót lộng ngày
Lác đác song thưa vài cọng lá
Rì rào góc nhỏ một cành cây
Bâng khuâng lòng vắng mơ người ngọc
Xao xuyến tim đơn mộng tiếng giày
Thơ thẩn bao chiều hong kỷ niệm
Nắng vàng ôm ấp mấy từng mây
HANSY
HƯƠNG XƯA
Chiều thu lành lạnh gió vờn mây.
Nỗi nhớ xa em bao tháng ngày.
Lối cũ dỗi hờn tràn lệ nóng,
Đường xưa hò hẹn ướt mi cay.
Còn đâu dáng ngọc nương bờ giậu,
Vắng mãi sân rêu in dấu giày.
Kỷ niệm trôi về trong ký ức,
Chiều thu lành lạnh gió vờn mây.
Man Ho
Giã biệt
Thôi nhé xa mờ giữa ráng mây
Tình yêu vỗ cánh xót từng ngày
Em còn mơ mãi niềm trong gió
Người có tìm về thuở dưới cây
Xa cách tím lòng thương tựa núi
Ngăn chia xám dạ nhớ chân giày
Người ơi thêm một lần hong lại
Thôi nhé xa mờ giữa ráng mây
ChieuLinhAnh
NGƯỜI ƠI
Em hỡi đâu rồi chốn nước mây
Mà ta tìm mãi bấy nhiêu ngày
Hương xưa thoang thoảng mùi hoa dại
Cảnh cũ chập chờn bóng nguyệt cay
Đâu nữa dáng ai kề suối mộng
Còn chi người ấy thuở vương giày
Xót xa khắc khoải niềm thương cảm
Em hỡi đâu rồi chốn nước mây
HANSY
1139.
Mộng mơ
Đêm thâu chợt nhớ tới cung hằng
Vội vả đi tìm một ánh trăng
Có lẽ thu sang nên lạc bóng
Hay là mưa đến mới mơ màng
Đường xưa độc bước sầu cô lẻ
Chốn cũ một mình gặm bẽ bàng
Mơ ước có chăng là ảo ảnh
Lệ lòng khô héo bởi trái ngang
lê hữu hậu
NGUYỆT MỘNG
Cũng muốn du tiên với nguyệt hằng
Tắm mình trong uốn lượn sông trăng
Bon chen xã hội thôi đừng vướng
Danh lợi trần gian cũng chẳng màng
Nhấp chén tiêu sầu triền dốc núi
Gảy đàn giải hận gốc cây bàng
Thi thư một gánh tiêu dao khắp
Lãng tử giang hồ mộng dọc ngang
HANSY
1140.
LUẬN CHỮ NGHÈO
Buồn dạ thầm than chút phận nghèo
Chứ đời nào quản dốc đèo leo
Bôn ba mưa nắng phai đành chịu
Xuôi ngược biển rừng ngại vẫn theo
Tiếc chút tài danh như thoảng gió
Uổng thời công nghiệp tựa xao bèo
Gia bần trí đoản xưa nay vậy
Giấy rách giữ lề cố khỏi queo
HANSY
CŨNG PHẢI QUEO
Cái khó luôn theo với chữ nghèo
Giữa rừng núi bạc đứng cheo leo
Muôn hồng nghìn tía giàu khoe sắc
Bảy nổi ba chìm khó vẫn theo
Đó rộn phô trương trăm của quí
Đây vui phiêu bạt một thân bèo
Đáo đầu mọi kiếp về chung nẻo
Lắm bạc nhiều tiền cũng phải queo.
Lá chờ rơi
Ngủ Chèo Queo
Sinh ra đã chịu cảnh nhà nghèo
Ở cạnh bìa rừng cỏ dại leo
Mái lá sơ sài mưa khoái viếng
Tánh tình mộc mạc nắng ưa theo
Đêm nhìn ánh nguyệt tìm duyên số
Sáng đến bờ ao ướt cánh bèo
Cuộc sống chay trường khoai với sắn
Tu đời khổ hạnh ngủ chèo queo
Vancali
SỐ NGHÈO
Cố ráng đôi khi cũng phải queo
Bởi âu thân phận tựa như bèo
Sẵn vàng múa mép nhiều anh nịnh
Có bạc nói xằng lắm chị theo
Chân mỏi bao nhiêu đành gắng bước
Gối chùn đến mấy cũng tìm leo
Than trời trách đất chi cho uổng
Định phận thiên thư một chữ nghèo
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: