![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đường Luật-XƯỚNG HỌA-Poet Hansy
1165.
LỜI THU
Trầm bổng lời thu thánh thót rơi
Vời xa vang vọng khắp bầu trời
Chị hằng tâm sự bao khao khát
Chú cuội dốc bầu chẳng thể vơi
Mặt nguyệt mỗi lần tròn lại khuyết
Con người muôn thuở khóc rồi cười
Ánh dương tỏa sáng soi trần thế
Trăng vẫn là gương rọi mỗi người.
Tuyen45
TÌNH THU
Tơ vàng tha thướt nhẹ buông rơi
Óng ánh niềm mơ rạng góc trời
Gợi hứng tao nhân nồng lãng đãng
Ru hồn mặc khách đượm chơi vơi
Rộn ràng chim mộng vang lời hót
Rúc rích hồ thu vẳng giọng cười
Lác đác bên mành vài cọng lá
Tình ơi bàng bạc giữa tim người
HANSY
1166.
Trò hề
Được làm chức lớn dạ càng lo
Thức giấc hằng đêm nghĩ tạo trò
Muốn ở nhà cao …mưu của đoạt
Thích ngồi “xế” đẹp…cách tiền vo
Để cho thiên hạ còn thương khó
Cố giữ đời mình khỏi lạnh co
Sống ở trần gian không hưởng thụ
Trở về cát bụi cũng ra tro
Vancali
NGẪM CÁI SỰ ĐỜI
Cuộc đời tiềm ẩn những niềm lo
Gian xảo bày ra thật lắm trò
Hết bạc thủy chung thành lộn lạo
Có tiền méo xẹo cũng tròn vo
Còn đương hĩnh mũi thêm vênh váo
Xuống ghế cúi đầu chịu xếp co
Giành giựt bon chen nhiều cho lắm
Tiêu đời âm phủ thảy thành tro
HANSY
1167.
ĐÈN KHUYA GÁC NHỎ
Gác nhỏ đêm về đêm lạnh suông
Đèn khuya hiu hắt gió mưa luồn !
Cảnh sờ sẫm bóng cây nghiêng bóng
Mắt nhạt nhòa sương lá trút sương.
Mãi nghĩ ngợi - theo từng giọt nhớ
Mà ngao ngán - trót một mùa hương.
Tiếng chuông vọng lại trong cô tịch
Tâm sự vừa tan khúc nhạc buồn.!
MẶCPHƯƠNG TỬ
THƯƠNG BUỒN
Cạn đời gác lạnh mộng tình suông
Len lén cô đơn rợn lách luồn
Xa xót lời ru khan vọng gió
Thảm thê tiếng nhạn lẻ kêu sương
Nhạc thơ có lẽ tàn phai mộng
Chăn gối e chừng buốt nhạt hương
Nhấp chén quan hoài mơ bến cũ
Tình xưa văng vẳng điệu thương buồn
HANSY
1168.
QUÁN TRỌ ĐỜI KHUYA
Đêm nay mưa gió lạnh đìu hiu
Phố cũ còn vương vạt nắng chiều
Từ thuở vàng xuân trời viễn xứ
Và khi đỏ mộng cánh cô liêu.
Trái sầu rụng xuống cung đàn nguyệt
Nỗi nhớ buồn lên giọt lệ Kiều.
Quán trọ đời khuya tình dặm khách
Hồn thơ man mác biết bao nhiêu.
MẶCPHƯƠNG TỬ
SẦU VIỄN XỨ
Viễn xứ sầu buông giữa quạnh hiu
Thắt tha cánh nhạn lẻ trong chiều
Vọng về quá khứ đau tâm khảm
Tìm lại dư âm nhói tịch liêu
Chi nữa hương quỳnh vờn mộng mị
Còn đâu dáng liễu rũ yêu kiều
Ngút ngàn dõi mắt đăm tâm mộng
Thương nhớ cho nhiều xót bấy nhiêu
HANSY
1169.
ĐÊM THỦY TINH
Trăng đã vàng lên đêm thủy tinh
Trời lưu ly hiện bóng an bình
Màu sương ảo hóa Không là Sắc
Sợi khói mơ huyền Tử ấy Sinh.
Cây gục đầu nghiêng mây dệt mộng
Mắt trừng tâm xuống nước soi hình.
Hợp tan vẫn biết tuồng dâu biển
Nhưng với người thơ bát ngát tình.
MẶC PHƯƠNG TỬ.
SUY TƯ
Tầng không lấp lánh vạn vân tinh
Thoang thoảng hương bay ủ mộng bình
Nhân thế tạm thời vòng hữu hạn
Đất trời vĩnh cữu kiếp trường sinh
Mê lầm lẫn lộn đen cùng trắng
Huyễn thị nhấp nhem ảo với hình
Chấp ngã cho đời thêm nặng nghiệp
Trăm năm đọng lại chút ân tình
HANSY
1170.
MẸ TRÒN CON VUÔNG
Vợ tôi sao lại mãi mang bầu
Sợ quá chứ nào dám rớ đâu
Ngặt nỗi khi say thường đáp ẩu
Giật mình lúc tỉnh ngỡ chiêm bao
Rồi nay chín tháng cô nàng quặn
Ước khoảng đôi hôm bé nhóc chào
Trời có thương tình thân túng quẩn
Vuông tròn con mẹ được sanh mau
.....LEHONG.....
THƠ ĐÙA VUI...
Cưới vợ, cớ sao sợ có bầu ?
Ngừa thai tân tiến ngại gì đâu !
Một đàn, chồng vợ lo không xuễ,
Hai trẻ, gia đình vui xiết bao !
Vận rủi kẹt nòng, đưa mắt ngó,
Duyên may trơn đạn, vẫy tay chào !
Say sưa ráng đợi cho nhằm lúc,
Đáp ẩu có ngày xăng hết mau !!
Man Ho
VAN VÁI
Chưa cưới mà em đã bụng bâu
Trời ơi nào biết khổ vầy đâu
Không tiền thất nghiệp mà ham hố
Bởi thế bây giờ biết tính sao ?
Ba sáu chước chuồn là thượng sách
Từ xa tạm biệt vẫy tay chào
Vái van Trời Phật cùng Thiên Chúa
Phù hộ cho nàng sanh trẻ mau
.....LEHONG.....
MẸ TRẮNG CON ĐEN
Hàng xóm có bà sinh rất mau
Thòi ra em bé đen thui chào
Lạ lùng tóc xoắn xa cách lắm
Kinh ngạc mắt lồi khác biết bao
Nháo nhác luận bàn nguyên cớ ấy
Rộn ràng to nhỏ lý do đâu
Cả nhà trắng nõn như thau bột
Dầu rái nơi nao đến phủ bầu
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2012 07:04:53 bởi Hansy >
1171.
KHẮC KHOẢI
Mộng mơ năm tháng nhạt phai rồi
Mỏi gối dốc đời biết mấy nơi
Xao xác nắng mưa tàn góc nhớ
Lửng lờ sương gió xói đường ngôi
Nắng pha rướn dạ tìm hơi bạn
Tuyết gội nghiêng lòng tự dỗ tôi
Chút lặng mơ tình trong thẳm vắng
Tỉnh hồn đơn lẻ một mình thôi
HANSY
CHỈ KHỔ THÔI
Không nói nhưng đây đã biết rồi
Giang hồ phiêu bạt khắp nơi nơi
Người đời té nặng vì ham ghế
Việc thế lo nhiều để kiếm ngôi
Bạc tóc chưa vui lòng chúng bạn
Phờ râu còn mõi miệng thằng tôi
Giá mà được phép đi tu quách
Lẩn quẩn trong nhà chỉ khổ thôi
Lá chờ rơi
MỘNG VỠ
Cuối cùng mộng cũng vỡ mà thôi
Phụ bạc người đi chỉ khổ tôi
Lạc lỏng tựa nhà trôi dạt nóc
Chơ vơ như soái rớt mất ngôi
Nín thinh nuốt hận tìm bao chỗ
Thầm lặng dõi lòng kiếm khắp nơi
Cuối nẻo rỗng không niềm ước vọng
Tiếc thương cho lắm cũng tan rồi
HANSY
1172.
SẦU ĐỜI
Thấm thoát thời gian lặng lẽ bay
Đời người coi vậy cũng đâu dài
Bao lần nghiêng hạ vờn sương mỏng
Mấy độ chao xuân đón nguyệt gầy
Thế sự gian ngay hờn mặn nhạt
Ân tình đen trắng ngẫm chua cay
Dòng sông thơ dại mờ xa nẻo
Đắng đót canh trường chữ dở hay
HANSY
TRẺ NÀO HAY
Cánh bằng muôn dặm quyết tung bay
Chí cả nam nhi trải dặm dài
Chăm sóc dạy răn cha tóc bạc
Cưu mang giáo dục mẹ thân gầy
Danh thành mong hiến đường vinh hiển
Công toại dâng về miếng ngọt cay
Nghĩa mẹ công cha như núi Thái
Đêm ngày cặm cụi trẻ nào hay
Lá chờ rơi
HƯ ẢO
Năm tháng trôi dần dạ chẳng hay
Vì sầu cứ quánh ở lòng cay
Tương tư lắm hạ tàn mơ hẻo
Thương nhớ bao thu héo mộng gầy
Cứ ngỡ ân tình luôn dính chặt
Nào hay duyên phận khó lâu dài
Nhiều đêm thảng thốt nghe như gọi
Tỉnh lại bàng hoàng ước đã bay
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2012 06:38:54 bởi Hansy >
1173.
HOÀI THU
Sợi vàng lưu luyến cột hồn ta
Xao xuyến tâm tư buổi vắng nhà
Thu hỡi khoan tàn trên lối cũ
Đông ơi chậm đến giữa trời xa
Ngời trăng bến đợi ươm mơ ái
Bung gió tin mong ướp giấc hòa
Cánh lá xuôi chiều nghiêng bóng đổ
Sẽ sàng một chút mộng vờn qua
HANSY
HÃY CÙNG VUI
Nghe tiếng chân người sắp bước qua
Nguôi ngoai cơn giận muốn làm hòa
Tam bành chi lắm xong mò đến
Lục tặc sao mà chẳng bước xa
Hơn thiệt chi nhau người lối xóm
Đắng cay đâu kém chuyện trong nhà
Đời vui như Tết đừng hoang phí
Hãy đến cùng vui ta với ta
Lá chờ rơi
BẠN CÙNG TRĂNG
Bóng trăng chếch xuống bạn cùng ta
Thơ thẩn hàng hiên phía trước nhà
Chùm gió lang thang len cận sát
Màn sương lãng đãng thoáng ngoài xa
Thi thư trổi hứng ươm nồng mặn
Nhịp phách rung tơ ấm diệu hòa
Tắm suối Hằng Nga như thoát tục
Nguyệt tàn tâm lặng mộng vờn qua
HANSY
1174.
TÌNH THU
Tơ vàng tha thướt nhẹ buông rơi
Óng ánh niềm mơ rạng góc trời
Gợi hứng tao nhân nồng lãng đãng
Ru hồn mặc khách đượm chơi vơi
Rộn ràng chim mộng vang lời hót
Rúc rích hồ thu vẳng giọng cười
Lác đác bên mành vài cọng lá
Tình ơi bàng bạc giữa tim người
HANSY
LÁ THU
Chiều thu gió nhẹ lá thu rơi
Sắc tím hoàng hôn tím rực trời
O gái trầm tư lời ngỏ hẹn
Chàng trai nặng trĩu mộng chưa vơi
Xuân thì tuổi ngọc đầy tham vọng
Sức trẻ đương thời ắp tiếng cười
Ngây ngất hồn ai trong ảo ảnh
Chứa chan tình cảm đẹp lòng người
Tuyen45
BỨC TRANH THU
Lúng liếng thu ơi thắm mắt người
Dậy tình thương nhớ nỗi đầy vơi
Đơm vài tơ mộng trong mây nước
Thả chút duyên hoa giữa đất trời
Tầng biếc chao khung lườn chấp chới
Lá vàng nghiêng phiến nhẹ rơi rơi
Thi nhân cảm tác như tranh vẽ
Náo nức hồn thơ bút rạng cười
HANSY
1175.
NGẪM CÁI SỰ ĐỜI
Cuộc đời tiềm ẩn những niềm lo
Gian xảo bày ra thật lắm trò
Hết bạc thủy chung thành lộn lạo
Có tiền méo xẹo cũng tròn vo
Còn đương hĩnh mũi thêm vênh váo
Xuống ghế cúi đầu chịu xếp co
Giành giựt bon chen nhiều cho lắm
Tiêu đời âm phủ thảy thành tro
HANSY
CŨNG LÀ TRO
An bần lạc đạo chẳng gì lo
Phú quí công danh chỉ lắm trò
Mặc kẻ đua chen vươn cẳng chạy
Riêng mình thong thả vểnh râu vo
Có trà mát dạ vui thơ thẩn
Thiếu rượu ấm lòng khó duỗi co
Một kiếp trăm năm là mấy chốc
Không là bụi cát cũng là tro.
Lá chờ rơi
Tin vui
Thấy được thơ hòa dạ hết lo
Bấy lâu cứ sợ sẩy ra trò
Đầu xanh đất khách buông lời nhắn
Tóc bạc quê nhà thiều gạo vo
Hỏi mãi không ơi buồn đứng ngóng
Chờ hoài hỏng thấy tủi nằm co
Cầu cho Bác Lá ngày hiền mẫu
Hội họp gia đình …hường bánh tro
Vancali
VIÊM MÀNG TÚI
Bạc vàng tháng bảy đốt ra tro
Mất giá tiền đồng dạ thắt co
Hẻo gạo dễ nào cơm được nặng
Thiếu hồ khó ấy bột cho vo
Làm lơ kiếm bạn gầy nên độ
Giả bộ tìm vui kiểu diễn trò
Ngẫm nghĩ số mình ôi thật khổ
Kiếp người sao cứ mãi buồn lo
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2012 07:31:45 bởi Hansy >
1176.
ĐỜI MẸ
Tuổi hạc chất chồng tựa trăng sao
Vẫn hoài lầm lũi giữa đồng ao
Đêm ngày mấy thuở lao hồn mỏng
Mưa nắng bao phen ép xác cao
Xây dựng gia nương lo biết mấy
Bôn ba sinh kế khổ dường bao
Buông tay trắng toát đời nhân thế
Thương mẹ lòng con xát muối cào
HANSY
ĐỨA CON BẤT HIẾU
Chả lẽ cuộc đời mãi thế sao?
Lưng còng, tóc bạc sức còn bao?
Nhìn vào cõi thế lòng chua chát
Ngẫm lại nhân thân dạ xót cào
Dốc sức cho con bao mộng ước
Thân già cô quạnh hoá bùn ao!
"Cù lao chín chữ" đà quên hết
Chỉ nhớ: Sang, Giầu, Quyền, Chức cao!
BXP
HỎI TRỜI
Cuộc đời nhiều lúc tệ làm sao
Ân nghĩa quên rồi thẹn biết bao
Hất nước đá cơm như nghịch tặc
Mắng cha chửi mẹ tựa đâm cào
Thái Sơn đổ sập tan tành núi
Nguồn nước khô queo cạn lợt ao
Chữ hiếu ngày nao đà mất dạng
Sao nhiều nghịch tử hỡi trời cao
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: