Chữ Nợ Chữ Duyên
ms.witch 17.04.2012 23:29:00 (permalink)

Chữ Nợ Chữ Duyên
Tác giả: minhthanh, minhthanh_love, mtl@.
Với sự cộng tác của một số thành viên trên diễn đàn vntq.net.
Truyện được tác giả đăng trên diễn đàn NXB Trẻ và vntq.net, minhthanhlove's blog...

Lời Tác Giả:
"Chữ nợ chữ duyên" được viết từ năm 2008 nhưng chưa được hoàn thành. Sau một thời gian khá dài minhthanh "lặn" biệt tăm biệt tích nay tiếp tục bộ truyện "chữ nợ chữ duyên". Có vài sự thay đổi về tên nhân vật cũng như câu từ nhưng không làm mất đi nội dung câu chuyện.
Nói đến tình yêu - hôn nhân - hạnh phúc thì ít nhiều đều liên quan đến Nợ Duyên nhưng mỗi con người sẽ có một triết lý riêng cho cuộc đời mình. Với sự nổ lực và đóng góp ý tưởng từ nhiều người bạn, minhthanh xin chốt lại một cuốn tiểu thuyết lãng mạn nhẹ nhàng không kém phần dí dỏm đậm chất bi, hài kịch với những nhân vật chính:
- Quân Uy : anh chàng đào hoa, đa tình...đã khốn đốn với trò chơi tình yêu của mình như thế nào khi gặp phải một cô nàng đa tính cách và tài..lanh lại thêm phần vô cùng đoảng tính...
- Yên Văn : nữ nhân vật chính mà tác giả phải cắn bút để tả vẫn không tả được con người này.
- Cát Tinh : người yêu cũ của Quân Uy, một cô nàng khiến Quân Uy phải mất ăn mất ngủ dàn xếp...
Cả hai đã chinh phục nhau và quyết định yêu nhau như thế nào ? Họ có đến được với nhau hay không thì phải chờ vào Duyên Nợ có còn không khi con đường họ bước đầy kịch tính...
- Tôi : một người bạn nhỏ nhưng đặc biệt hơn những người bạn khác.

Chương I : Cổ tích của chàng


"Bước lang thang qua từng vỉa hè,
biết đêm nay đi về nơi đâu,
người yêu ơi em đã sang ngang,
tình yêu ơi xin vấn khăn tang,
anh mất em đời như cánh diều băng sang..."

Bài hát mà Quân Uy thường muốn nghe khi đêm về. Cái cảm giác được thả hồn lang thang qua lời ca tiếng hát, để quên đi nỗi cô đơn hiện tại, đã hình thành thói quen trong anh từ lúc nào anh cũng chẳng nhớ. Có lần Tôi hỏi :
- Tại sao anh không quen một cô gái nào đó để bớt cô đơn ? Để quên một người phụ nữ hoặc một người đàn ông, người ta thường tìm cho mình một người mới. Em nghe người ta nói thế và đang rất muốn thử điều đó.
- Anh không còn niềm tin với phụ nữ.
Với câu trả lời thế khiến Tôi sôi máu và phản bác lại :
- Anh dám trả lời thế với em, một phụ nữ trăm phần trăm hả ?
- Anh chưa từng nghĩ em là phụ nữ. Có lẽ em nên học lại chữ Nhu.
- Anh là đồ cà chớn, mai mốt sẽ gặp một người như thế cho xem.
- Ê, con nhỏ này, đừng trù anh thế chứ.
Chỉ với riêng Tôi, Quân Uy mới dễ trở về bản ngã của mình là một anh chàng khó ưa, lạ tính.Tò mò về cái suy nghĩ của anh, Tôi cố tìm cách để moi móc thông tin coi như lấy làm kinh nghiệm yêu đương cho bản thân mình :
- Thế đầu đuôi là như thế nào, rảnh kể khúc đuôi nghe cái coi.
Anh nghe hỏi cũng lưỡng lự, nhưng rồi lại đồng ý "ngược thời gian trở về quá khứ phút giây chạnh lòng".
-Mối tình đầu tiên của anh là cùng với một cô bạn học cùng ngành, cô ấy không đẹp nhưng lại rất thông minh trong ứng xử. Sắp đến ngày đám cưới, cô ấy lại chia tay với anh.
Tôi bực bội giùm anh : Con điên, dở người à ?
Anh lườm Tôi vì lỡ xúc phạm "vợ hụt" của anh. Biết mình hơi hớ lời nhưng cũng tới luôn :
- Rồi sao nữa ?
Anh trừng mắt :
- Có muốn nghe kể không mà cứ tươm tướp nhảy vào họng anh ngồi hoài vậy ? Con gái con lứa gì mà..
- Ậy, quê nha, em sao kệ em, liên quan gi đến anh. Kể tiếp đi, đương thời hấp dẫn.
- Ừm, Cô ấy là gái Bắc, nhà ở Hà Nội. Tụi anh quen nhau khi cùng học trường Hàng Không- Thành Phố Hồ Chí Minh . Cô ấy hiện giờ là Tiếp Viên Hàng Không, còn anh làm bên Quản Lý Bay.
Tôi gật gù : - Ồ, làm Tiếp Viên Hàng Không chắc xinh gái, sao anh lại chê.
Anh nhún vai : - Anh thấy được, nhưng bạn bè chê. Cả cha mẹ anh cũng chê.
- Nói cũng phải, mấy ông khi yêu thì lúc nào chẳng hát "trong đôi mắt anh em là tất cả". Thôi hôm nào cho em xem hình đi, em chấm điểm giùm coi có vớt vát được chút gì với ông bà già không ?
- Em nhiều chuyện, để anh kể tiếp nghe.

"Mùa thu của ba năm về trước..
- Mình chia tay anh nhé ?
Quân Uy khá bất ngờ khi nghe Cát Tinh nói, nhìn thẳng vào mắt của cô để tìm xem có chút gì đùa giỡn không :
- Em đang nói điên gì đấy ? Chúng ta gần cưới rồi mà em còn..
Ngắt ngang lời anh, cô nhẹ nhàng :
- Em nói thật hơn bao giờ hết.
- Tại sao ? - anh chưa hết ngỡ ngàng.
Nhún vai cô trả lời kiểu cho qua chuyện :
- Chẳng sao cả, có lẽ mình hết duyên nợ rồi anh à.
Anh đau đến giận :
- Em bao nhiêu tuổi mà nói cứ như một đứa con nít không hiểu biết thế hả ? Tất cả đều biết chúng ta sắp cưới, em hiểu chưa ? Một câu như vậy là rủ bỏ hết sao ?
Không đợi Cát Tinh trả lời, anh hạ giọng :
- Hay em không tin tưởng vào tình yêu của anh ? Anh sẽ vì em...
Cát Tinh nhìn anh :
- Anh đừng như thế, em đã nói chúng ta hết duyên nợ rồi. Có cần thiết phải gây khổ cho nhau mãi không anh ?
Không cần biết câu hỏi của mình có được trả lời không nhưng Cát Tinh đã quay gót bỏ đi, Quân Uy vẫn ngu ngơ một cách đáng thương với những suy nghĩ của mình. Quân Uy khàn giọng :
- Mình không chấp nhận điều này, không công bằng với mình, mình phải biết lý do vì sao?
Quân Uy như một con chim trúng thương nhưng không biết nặng nhẹ thế nào quay trở về nhà. Gặp Bà Lý trước cửa, anh chợt sựng người lại vì không biết phải nói với mẹ mình như thế nào. Anh định lãng về phòng mình nhưng bị bà gọi giật lại :
- Mẹ trông con có điều gì bất ổn ? Nói!
Anh biết sớm muộn gì mẹ cũng biết nên quyết định thành thật khai báo :
- Không còn đám cưới nào nữa, tụi con chia tay rồi mẹ.
Vẻ mặt Bà Lý không có gì là nổi giận :
- Đứa nào đòi chia tay ? Là Cát Tinh ?
Anh chán nản muốn đứng lên :
- Con về phòng nghỉ đây mẹ.
Bà gằn giọng :
- Bây giờ thì con còn dám trách mẹ nữa không ? Con nói nó khéo ăn khéo nói, thông minh, đảm đang, biết sống biết nghĩ cho người khác. Con còn chống lại cả mẹ, bây giờ thì thế nào ? Ngày giờ cũng định xong giờ nó lại không cưới. Gia đình mình có phải con rối mà để cho nó hết lần này đến lần kia quay như chong chóng vậy con ?
-.......
- Hối hận chưa con ? Mẹ đã nói ngay từ lần đầu con đưa nó về nhà, mẹ nhìn là đã không ưng. Đứa nào một hai khăng khăng với mẹ rằng : "người đàn ông thông minh nên chọn người phụ nữ thông minh chứ không nên chọn người phụ nữ đẹp". Bây giờ thì con nói đi, trứng có bao giờ khôn hơn vịt không con ?Con thật ngây thơ đến làm mẹ tức chết!
- Mẹ cứ thế! Con đã nói gì đâu nào!Chia tay cũng đúng ý Mẹ rồi còn gì!
- Ôi Trời ơi, con với cái!Nói thế khác nào bảo Mẹ mang tiếng ác hả con ?
Để giảm bớt cơn hoả hoạn sắp bùng nổ của Bà Lý, anh phải xuống nước :
- Thôi được rồi Mẹ à, là con sai, con sai.Nhưng Mẹ đừng can dự nhiều quá vào chuyện tình cảm của con. Không cưới thì thôi. Có vấn đề gì lớn lao. Giết người cướp của mới sợ thiên hạ cười, con của Mẹ có làm gì trái đạo đâu.
Bà quay về phòng không quên để lại một câu:
- Làm sao làm đừng để Mẹ phiền lòng mãi, lớn rồi con ạ!
Giọng anh nói với theo : Vâng, cho con xin.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2012 17:25:57 bởi minhthanh_love >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9