Những mảnh đời vá víu
Mầu Hoa Khế 26.04.2012 10:09:55 (permalink)
Hình ảnh người phụ nữ bước ra khỏi nhà tù với dáng điệu cúi đầu câm lặng . Chị đứng yên một chỗ với đôi mắt thật buồn và đôi môi đã để lạc mất nụ cười ở một quá khứ dường như đã tan nhòa khi mùa xuân vẫn còn tươi thắm ở tuổi đời . Một cuộc hôn nhân vội vã để khỏa lấp khoảng trống vắng khi người yêu dứt khoát tàn nhẫn đòi chia tay để kết hôn với một phụ nữ khác với một lý do thật trần trụi cần nương nhờ bên phía vợ , lợi dụng tiền bạc và quyền lực để đặt tới mục đích vạch sẳn cho cuộc đời .


Người phụ nữ chỉ biết nuốt những giọt nước mắt xuống tận đáy lòng , tự tìm cho mình những lời lẽ khinh khi để thóa mạ người đàn ông mà mình đã dâng hiến hết cả cuộc đời từ thể xác cho tới cả tâm hồn . Nhưng cho dầu có biến trở thành bà phù thủy với những lời nguyền độc ác nhất rồi cuối cùng chị cũng vẫn hoảng hốt nhận ra một sự thật từ con tim của chị mách bảo , người đàn ông mà chị yêu vẫn đứng sừng sửng như một ngọn núi giữa trái tim tan nát của chị .


Chị muốn để lãng quên nên mau chóng chọn đại một người đàn ông , một cuộc hôn nhân vá víu của hai mảnh đời rách nát lại bên nhau . Người đàn ông làm chồng của chị vẫn đang nửa tỉnh nửa mê khi người vợ mà ông ta một mực yêu thương đã dứt khoát rạch ròi trước một âm mưu tính toán từ trước mà ông không tài nào biết được .


Họ là những con người cùng nhau tìm cách vượt thoát ra khỏi đất nước trước ngày bị sụp đổ . Bốn cuộc đời xa lạ trôi dạt theo mệnh nước lênh đênh và từng người một như những nhánh rong trôi trên mặt đại dương để dạt theo từng con sóng nổi , dạt theo từng cơn gió xoáy để có những tao ngộ bỗng trở thành những bi kịch xót xa ...
...


Người phụ nữ trong một buổi sáng dày đặc sương mù lê từng bước đi thật chậm rải . Không một người thân tới mừng đón để chị được nép vào vòng tay ấm áp ruột thịt , không có một ánh mắt nhìn yêu thương để sởi ấm lại trái tim băng giá sau 7 năm tù đày oan ức đau khổ với bản án ngộ sát . Người chồng chung sống với chị đã một quá khứ thật êm ả hạnh phúc cùng người vợ trẻ hơn mình , ông chịu thương chịu khó cong lưng đi cày bừa như một con trâu không thấy ánh mặt trời lo lắng đùm bọc cho cô vợ trẻ cắp sách tới trường để lấy bằng cấp . Ông hân hoan vẽ vời ra một tương lai sáng lạng khi mục đích được người vợ vạch ra kế hoạch từng bước một . Ông thật thà tin tưởng người vợ như con chiên tin lấy đức tin và khi tới ngày để cho ông có thể thở phào nhẹ nhỏm nhờ cậy vợ kề vai gánh bớt cho ông ít nỗi nhọc nhằn của đời cơm áo , thì người vợ trẻ của ông ôm lấy mảnh bằng sau những tháng ngày chung sống bên nhau . Cô ta vênh mặt hân hoan rẻ về một lối khác .


Khi người ta đã có những mưu tính thì tình cảm giữa con người với nhau chẳng mảy may có một giá trị nào cả . Cô vợ trẻ đã chọn lựa để thu lợi khi bước kế tiêp là kết hôn lần thứ hai với người đàn ông lớn tuổi bằng cha mình . Đúng như dự tính chỉ sau vài năm chung sống thì người chồng qua đời và toàn bộ tài sản đã nắm trọn trong tay và từ đó trong cuộc sống giàu sang cô ta chưa hề đưa mắt nhìn lại người chồng đầu tiên đã khổ cực nuôi cô ăn học , đã chăm chút cho cô từng manh áo chén cơm . Cô cần gì mà phải nhìn lại quá khứ , đối với cô bây giờ đồng tiền mới là quan trọng và cô đã tự chối bỏ tất cả những gì liên quan tới những tháng ngày lầm than trước đây để biến mình trở thành một người khác , một nữ cường nhân cô độc đầy sự bản lĩnh và lạnh lùng ...
...


Người đàn ông bị ruồng rẫy đã gặp chị người phụ nữ cũng bị ruồng rẫy như nhau . Họ kết hợp lại bên nhau , đó chỉ là một sự vá víu đầy vết tích của đau thương . Trái tim của cả hai đều khép lại nhốt kín một quá khứ thật u buồn . Không có sự cảm thông họ sống với nhau như hai con thú tật nguyền trong một căn nhà chẳng khác gì là một cái chuồng thâm u như một nấm mồ , những tâm lý phức tạp như một chứng bệnh mỗi ngày mỗi trầm trọng hơn thêm và để cuối cùng trong những giây phút lý trí bị phủ mờ , giữa họ đã có một trận xung đột thừa sống thiếu chết trong một không gian đầy sự nghi ngờ và sợ hãi . Chị lỡ tay xô người chồng vào một góc cạnh nguy hiểm để rồi kết thúc sinh mạng của người chồng . Chị không bao giờ quên trước giây phút hấp hối , người đàn ông đã bình tỉnh trở lại và nắm tay của chị với những lời xin lỗi cùng với nụ cười thật mản nguyện nhắm mắt xuôi tay ...
...


Chị tìm lại một quán cà phê trên chuyến xe bus trở về nhà , chị đưa mắt nhìn chút ráng chiều đang le lói qua hàng cây bám đầy bui bặm chạy dọc trước quán cà phê rồi chị nhìn xuống thân thể của mình như cũng chứa đầy bụi bặm và bên dưới lớp bụi thời gian những hình bóng của một quá khứ đẹp đẽ từ từ quay lại trước mắt chị .Cũng nơi đây chị đã gặp người đàn ông mà chị rất yêu thương , anh chỉ là một người chạy xe hàng lớn cho một công ty chuyên chuyên chở hàng hóa . Công việc với số tiền lương không đủ cho nhu cầu cuộc sống cho nên anh cũng lợi dụng vào vóc dáng đầy ma lực quyến rũ của mình để bước vào môi trường chìu lòng những người đàn bà lắm bạc nhiều tiền . Gặp chị tuy không phải là người đàn bà giàu sang nhưng tổ ấm của chị cũng tạm cho anh đến để tránh mưa tránh nắng . Chị sống bình dị với đồng lương làm kế toán trong sạch và với một tình yêu chân thật . Chị yêu anh và mơ ước một mái ấm cùng vài đứa con xinh xắn dễ thương làm rộn ràng thêm tổ ấm của anh chị .

Giọt nắng cuối cùng đã tắt ngúm, chị nhìn xa qua hàng cây bóng chiều đang chầm chậm rơi xuống ,chị ước ao trong cái không gian chập choạng tranh tối tranh sáng có bóng dáng của anh đang đi tới bên chị cho dầu anh có phụ rẫy thì tình yêu của chị vẫn luôn mãi dành cho riêng anh . Trong cái quán nhỏ hình như chị là người khách duy nhất còn ngồi lại , chị bưng ly cà phê trên tay miệng lẩm bẩm một câu gì đó thốt ra rất khó khăn ...


... lâu quá mình không gặp nhau ... anh có khỏe không ?


Nhưng chị không bao giờ biết được người đàn ông mà chị vẫn mãi chưa thể quên đi đã không hề thành hôn với ai cả , đó chỉ là một cái cớ để chấm dứt tình cảm với chị . Cuộc sống của anh đang mở rộng trước mắt với thật nhiều cuộc chơi hấp dẫn với những loại đàn bà được che giấu sự khát khao xác thịt sau bộ mặt đẹp đầy sự kiêu ngạo . Đồng tiền đánh đổi bằng những cuộc truy hoang thâu đêm suốt sáng . Và cuối cùng anh phải trả một cái giá rất đắt khi đi ngủ với một người đàn bà của một tay anh chị khét tiếng với ngón đòn trả thù ra tay rất tàn độc ...

Mầu Hoa Khế
Apr-2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2012 13:29:08 bởi Mầu Hoa Khế >
#1
    Ct.Ly 26.04.2012 21:08:28 (permalink)
    #2
      Mầu Hoa Khế 28.04.2012 03:30:28 (permalink)

      Trích đoạn: Ct.Ly

      Những Mãnh Đời vá víu

      Đã mang vào thư viện

      Chúc Mầu Hoa Khế luôn vui và sáng tác nhiều hơn nữa nha, và cho Ly được nghe thêm những audio truyên do MHK làm soạn giả nha

      Thân ái


      Cám ơn Ct.Ly đã đưa bài viết lên thư viện . Trong một bài viết MHK viết về niềm vui khi những truyện ngắn của mình được anh NX và Ct.Ly chọn đưa lên thư viện . Đó là một niềm khích lệ thật lớn cho người vừa tập viết như MHK .

      Xin cám ơn thêm một lần nữa với lòng biết ơn của MHK .

      MHK post bài viết như một tâm sự gửi đến Ct.Ly , anh NX và BĐH của diễn đàn VNthuquan .




      Đời còn chút vui


      Thời gian này sao lòng tôi cứ rộn rả những niềm vui , nó đến bất chợt từ người bạn thân và từ nơi con cái . Tôi gặp lại con trai lớn sau những tháng dài xa cách , thời gian cho hai mẹ con thật ngắn bởi cháu trở về có quá nhiều sự bận rộn cần phải làm . Nhìn thấy con vẫn khỏe mạnh lòng tôi cảm thấy thật ấm áp , con cái đã khôn lớn nếu cần mẹ chia sẻ điều gì thì tôi rất sẳn sàng để ngồi lắng nghe . Một buổi ăn tối nhẹ nhàng với món gỏi cuốn đơn giản để không ai phải bị mệt nhọc khi có dịp các con hội tụ lại bên nhau . Đời sống sau khi các con trưởng thành đã có những đời riêng rẻ nên chuyện cùng nhau vui đùa trong một bửa ăn tối cũng thật là hiếm hoi để có .


      Con về rồi con lại đi , thôi thì nơi nào con tìm thấy niềm vui là nơi đó sẽ có bóng dáng của yêu thương . Nhìn con rồi nhìn lại mình quả thật là " đời đã xanh rêu " mất rồi .Cũng may giữa biển đời mênh mông lại có cho tôi những tao ngộ giữa những con người cùng có một tâm hồn nhẹ như tơ , mềm như liểu và cùng có niềm đam mê giống như mình . Những người bạn xa lạ và thật xa xôi đó đã giúp cho tôi hoàn thành một sáng tác mà từ thuở còn thanh xuân tôi đã rất say mê với niềm ước mơ này . Nếu như đất nước không đi vào khúc quanh của lịch sử thì tôi ngày giờ này đã lăn lộn trong thế giới của những nhà làm điện ảnh với vai trò ghi chú viên của trường quay .


      Tôi được sanh ra trong một dòng máu nghệ sĩ . Bà nội tôi là một cô đào hát bộ đã di truyền tới đời của ba tôi , nhưng ông không đi vào nghiệp dĩ này . Ông tự viết kịch bản rồi làm luôn diễn viên nhưng đó chỉ là một niềm đam mê tài tử . Lúc còn ở quê hương ông đã nổi tiếng với những vở kịch ngâm thơ tuyệt vời trên sân khấu lộ thiên vào những dịp lễ lớn được tổ chức . Trong gia đình tôi ai cũng bạo dạn khi đứng trên sân khấu chỉ duy nhất tôi là bị run sợ và nhát gan . Với những tháng năm trước đây tôi có rất nhiều cơ hội để đi vào thế giới của nghệ sĩ nhưng vì chứng bệnh hồi hộp trước khi làm một điều gì làm cho tôi đã bị đánh mất đi rất nhiều cơ hội để thực hiện giấc mơ của mình .


      Hôm nay tôi đã được sự cổ vũ của những người trong gia đình và những người bạn quen biết , có người chưa hề biết mặt và tôi đã mạnh dạn viết được một vở kịch đầu tay bắt nguồn từ một truyện ngắn do tôi viết đã lâu . Truyện ngắn này tôi được bạn bè cho biết là đã được đăng trên vài tờ báo . Không có gì vui hơn khi tôi biết được điều này và có một vài đọc giả thầm lặng nói riêng với tôi là truyện ngắn này thật cảm động . Cho tôi xin được cám ơn tới những tờ báo cho dầu đó là những tờ báo "lá cải" và những người đọc giả không quen với lòng biết ơn của tôi . Những điều này nó chẳng mang lại cho tôi lợi lộc gì về vật chất nhưng nó đã giúp cho tôi về mặt tinh thần có thêm niềm tự tin hơn .

      Trong một thời gian lang thang trên những diễn đàn tôi rất cảm động khi có một người cho tôi cái vinh hạnh được gọi là nhà " văn học mạng " . Và thư viện của vn thư quán nơi đã lưu giử những truyện ngắn của tôi từ những bước đầu tập viết . Việc làm đó đã cho tôi thấy cuộc sống đẹp hơn khi những bài viết của mình được đánh giá đã thay đổi luôn cái nhìn của con cái và những người thân trong gia đình về tôi . Cho tôi cũng xin được chân thành cám ơn tới ban điều hành của thư viện vnthuquan.net và dtphorum .


      Tôi biết những gì mình có đó chỉ là một hạt cát giữa đại dương nhưng thời gian với tháng ngày lặng lẽ trôi qua tôi thấy mình mỗi ngày đều có sự học hỏi không ngừng và đã không hề để thời gian trống trải mà ngược lại tôi rất bận rộn để làm được rất nhiều điều mà mình yêu thích . Để cho tôi cảm thấy mình không vô dụng khi tuổi về già , sự bận rộn của tôi đã giúp cho đầu óc linh hoạt cho nên chuyện khi già bị lẩm cẩm hoặc mất trí nhớ sẽ không bao giờ có tôi trong đó . Chữ nghĩa từ trái tim và khối óc đã kéo các con tôi lại gần quấn quít bên tôi nhiều hơn những năm tháng trước đây khi các con tôi đọc thấy tâm hồn của mẹ gói nằm trong đó . Tôi nghịch ngợm thêm trò photoshop lại mang tới cho bạn bè những tiếng cười dòn tan khi buổi chiều hôm nay tôi cho mấy "bà ngoại " mặc áo dài trắng đứng dưới cây phượng vĩ để nhớ về một thời áo trắng ngày xưa . Bạn tôi vui khiến cho lòng tôi vui lây và nếu như thế giới này ai cũng biết mang đến cho nhau niềm vui thì thế giới sẽ hiền hòa biết bao , hiền hòa như cánh đồng trên quê hương tuổi thơ của tôi khi bóng chiều rơi xuống trên những bông lúa lung lay trong làn gió dịu dàng lướt qua .


      Vừa nghĩ tới gió thì bên ngoài bắt đầu có gió lớn , chiếc phong linh treo trên cành cây đang đong đưa tạo ra những âm thanh rì rào như tiếng sóng biển . Đêm đang chìm xuống thật sâu , tôi nhắm mắt hít vào buồng phổi một hơi thật dài rồi thở ra nhè nhẹ . Ôi !... hơi thở sao mà quá đổi mong manh ...


      Mầu Hoa Khế
      Mar-2012

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2012 03:43:45 bởi Mầu Hoa Khế >
      #3
        Ct.Ly 04.05.2012 03:20:12 (permalink)
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9