Có lần Lá viết cảm nghĩ về cái "hồn" trong nhiếp ảnh gửi trong NAG club
Vì mấy bữa thấy Chín và TDX nói về cái "hồn" nên Lá ...copy... Cũng chỉ là những hiểu biết giới hạn của mình.
Hello all,
Đọc bài viết của anh C về cài hồn đặt trong tấm hình, làm H nhớ tới cái hồi mới bước chân vào VA, H cũng nghe thầy PVT nói như vậy, H lẩm bẩm..."chụp đại thôi, chứ biết hồn ở đâu mà bỏ vào!" chị Anna ngồi bên thì thầm bên tai H: " Cứ chụp đi, không có hồn thì về mượn hồn hàng xóm bỏ vào". H cảm thấy câu nói của chị Anna rất có lý với khả năng chụp hình của H trong lúc đó.
Có nhiều người nói: " ánh sáng là hình hồn của tấm ảnh". Có lý chứ! không có ánh sáng không có "hình ảnh". Đúng rồi! ánh sáng rất quan trọng trong tấm ảnh....nhưng nếu chỉ có ánh sáng....thì sao nhỉ?
(Tấm hình này TH chụp ở Bolsa Chica bằng mày Sony H5 P&S. Trước khi nghi tên học Nhiếp Ảnh ở VA lúc đó chưa hiểu nhiều về kỹ thuật, bố cục, photoshop....chỉ thấy đẹp là chụp thôi) Tuy cứ chụp hình mượn đỡ "hồn" hàng xóm nhưng luôn luôn làm H băng khoăng suy nghĩ, thắc mắc...lấy cái hồn đó ở đâu khi bấm máy? Và dĩ nhiên ...H bắt đầu túm người để hỏi. Và H đã có câu trả lời chia sẻ với các bạn chụp hình của H.
Khi nhìn thấy đẹp, nhận biết nó đẹp và cảm nhận cái đẹp, trong con người mình đã có "feeling" . Bao nhiêu người nói với bạn khi chụp hình phải có cái "feeling" có phải họ nói về cái hồn khi bấm máy không?
Ấy! thấy đẹp đấy nhưng sao chụp ra xấu đui à? Yup! cái đó là....tại cái máy, không phải tại mình. Cái máy nó không có "feeling" như mình, nó không theo kịp với cái mình nhìn, mình phải "help" nó túm được cái mình nhìn thấy.
Nếu muốn "help" nó mình phải hiểu về nó ( tìm hiểu về mấy cái nút bấm trong máy) và cái này khó hơn một tị là mình phải điều khiển nó (khẩu độ, tốc độ, ISO...v..v..) như thế nào để nó "nháy" được cho mình tấm hình mình mong muốn...Nhưng tới đây cũng chưa đạt được tấm hình coi được được đâu.
Thầy nào cũng dậy: muốn có tấm hình đẹp phải biết cách bố cục, trong bố cục lại nẩy sinh ra nhiều thứ, đường line, ánh sáng, màu sắc....v...v...Nhiều cái mình phải chú ý đến.
(Tấm hình này TH chụp ở Mono Lake vào mùa thu 2011. Lần đó cùng đi với anh HD. Tấm hình này muốn chụp được....phải biết về kỹ thuật một chút! TH lúc đó đang thực tập về ...vẽ sáng bằng đèn pin) Chia sẽ với các bạn câu chuyện về một người NAG:
Khi chưa hiểu gì về khẩu độ, tốc độ, anh chàng này đã chụp được vài tấm hình đẹp dù chỉ biết chụp chỉnh máy "auto", còn có tấm được đoạt giải nữa chứ! Nhưng khi anh muốn tìm hiểu thêm về kỹ thuật chụp hình, khi bấm máy anh bắt đầu để ý đến: khẩu độ, tốc độ, đường chân trời nghiêng, luật 1/3....v...v... Anh không chụp được tấm hình nào ra "hồn". Anh tức giận lắm! thà đừng biết nhiều còn có những tấm hình đẹp. Nhưng thầy của anh đã khuyên anh kiên nhẫn, vì đó chỉ là "thời gian" luyện tập. Sau một thời gian tất cả mọi thứ điều khiển máy đều thuần thục, nhưng cách lấy bố cục ...v..v...tất cả nó thấm vào trong con người anh. Và khi này chụp hình anh không còn phải lo lắng về nó, anh để ý đến cái "cảm nhận" trong anh nhiều hơn. Anh lại chụp hình đẹp như lúc đầu...chưa học...Anh chụp được nhiều những tấm ảnh có "hồn".
Nhưng cái khác ở đây, Anh chụp hình đều tay hơn, ngày trước hên xui may rủi cái máy chỉnh trúng cái hoàn cảnh lúc đó cho anh hình đẹp, còn bây giờ anh biết chắc chắn anh chỉnh như thể nào để có tấm hình đẹp. Hồi trước thỉnh thoảng anh có tấm hình đẹp, bây giờ thì hầu như anh có thể có hình đẹp.
Nhưng không phải ai cũng đạt được như người NAG trên, hình chụp cũng "phê" lắm! lúc bấm máy hồn cũng ngẩn gơ vì đẹp, chỉnh máy đạt được như mình muốn....đi thi bị loại ngay vòng đầu, để hình lên web cũng bị chê hình không có "hồn", Đừng buồn bạn ạ, tại giám khảo và người xem hình...không có cùng tầng số rung động với bạn, nên họ chưa nhận ra được, bao nhiêu họa sĩ tài ba, suốt đời họ bị chê , cả thế kỷ sau tranh của họ ... các nước trên thế giới giành nhau chiếm hữu, biết đâu bạn nhỉ?
Và đến một lúc nào đó...nhìn lại hình mình, chợt nhận thấy :Quái! sao mình chụp "ghê" như thế này? hèn chi bị chê...cũng đừng buồn, bạn đã có những giây phút hạnh phúc vì đạt được cái mình muốn, lúc đó hình của bạn đẹp mê hồn vì bạn ngắm nhìn nó bằng trái tim của mình, bằng những rung động về cái đẹp khi mình để máy lên mắt, ngắm nhìn nó ....còn bây giờ bạn nhìn lại bằng con mắt bình thường của mình, cái rung động lúc mới chụp không còn nữa. Hình lại chẳng thấy chụp ra hồn gì hết. Chụp lại thôi bạn, lần sau lại với những rung động mới, lai biết yêu như yêu lần đầu.
H
(Lá Chanh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2012 11:23:00 bởi Lá Chanh >