Cái Hồn trong Nhiếp Ảnh
Lá Chanh 30.04.2012 07:34:16 (permalink)
Có lần Lá viết cảm nghĩ về cái "hồn" trong nhiếp ảnh gửi trong NAG club
Vì mấy bữa thấy Chín và TDX nói về cái "hồn" nên Lá ...copy... Cũng chỉ là những hiểu biết giới hạn của mình.


Hello all,
Đọc bài viết của anh C về cài hồn đặt trong tấm hình, làm H nhớ tới cái hồi mới bước chân vào VA, H cũng nghe thầy PVT nói như vậy, H lẩm bẩm..."chụp đại thôi, chứ biết hồn ở đâu mà bỏ vào!" chị Anna ngồi bên thì thầm bên tai H: " Cứ chụp đi, không có hồn thì về mượn hồn hàng xóm bỏ vào". H cảm thấy câu nói của chị Anna rất có lý với khả năng chụp hình của H trong lúc đó.
Có nhiều người nói: " ánh sáng là hình hồn của tấm ảnh". Có lý chứ! không có ánh sáng không có "hình ảnh". Đúng rồi! ánh sáng rất quan trọng trong tấm ảnh....nhưng nếu chỉ có ánh sáng....thì sao nhỉ?



(Tấm hình này TH chụp ở Bolsa Chica bằng mày Sony H5 P&S. Trước khi nghi tên học Nhiếp Ảnh ở VA lúc đó chưa hiểu nhiều về kỹ thuật, bố cục, photoshop....chỉ thấy đẹp là chụp thôi)

Tuy cứ chụp hình mượn đỡ "hồn" hàng xóm nhưng luôn luôn làm H băng khoăng suy nghĩ, thắc mắc...lấy cái hồn đó ở đâu khi bấm máy? Và dĩ nhiên ...H bắt đầu túm người để hỏi. Và H đã có câu trả lời chia sẻ với các bạn chụp hình của H.

Khi nhìn thấy đẹp, nhận biết nó đẹp và cảm nhận cái đẹp, trong con người mình đã có "feeling" . Bao nhiêu người nói với bạn khi chụp hình phải có cái "feeling" có phải họ nói về cái hồn khi bấm máy không?

Ấy! thấy đẹp đấy nhưng sao chụp ra xấu đui à? Yup! cái đó là....tại cái máy, không phải tại mình. Cái máy nó không có "feeling" như mình, nó không theo kịp với cái mình nhìn, mình phải "help" nó túm được cái mình nhìn thấy.

Nếu muốn "help" nó mình phải hiểu về nó ( tìm hiểu về mấy cái nút bấm trong máy) và cái này khó hơn một tị là mình phải điều khiển nó (khẩu độ, tốc độ, ISO...v..v..) như thế nào để nó "nháy" được cho mình tấm hình mình mong muốn...Nhưng tới đây cũng chưa đạt được tấm hình coi được được đâu.

Thầy nào cũng dậy: muốn có tấm hình đẹp phải biết cách bố cục, trong bố cục lại nẩy sinh ra nhiều thứ, đường line, ánh sáng, màu sắc....v...v...Nhiều cái mình phải chú ý đến.




(Tấm hình này TH chụp ở Mono Lake vào mùa thu 2011. Lần đó cùng đi với anh HD. Tấm hình này muốn chụp được....phải biết về kỹ thuật một chút! TH lúc đó đang thực tập về ...vẽ sáng bằng đèn pin)


Chia sẽ với các bạn câu chuyện về một người NAG:

Khi chưa hiểu gì về khẩu độ, tốc độ, anh chàng này đã chụp được vài tấm hình đẹp dù chỉ biết chụp chỉnh máy "auto", còn có tấm được đoạt giải nữa chứ! Nhưng khi anh muốn tìm hiểu thêm về kỹ thuật chụp hình, khi bấm máy anh bắt đầu để ý đến: khẩu độ, tốc độ, đường chân trời nghiêng, luật 1/3....v...v... Anh không chụp được tấm hình nào ra "hồn". Anh tức giận lắm! thà đừng biết nhiều còn có những tấm hình đẹp. Nhưng thầy của anh đã khuyên anh kiên nhẫn, vì đó chỉ là "thời gian" luyện tập. Sau một thời gian tất cả mọi thứ điều khiển máy đều thuần thục, nhưng cách lấy bố cục ...v..v...tất cả nó thấm vào trong con người anh. Và khi này chụp hình anh không còn phải lo lắng về nó, anh để ý đến cái "cảm nhận" trong anh nhiều hơn. Anh lại chụp hình đẹp như lúc đầu...chưa học...Anh chụp được nhiều những tấm ảnh có "hồn".
Nhưng cái khác ở đây, Anh chụp hình đều tay hơn, ngày trước hên xui may rủi cái máy chỉnh trúng cái hoàn cảnh lúc đó cho anh hình đẹp, còn bây giờ anh biết chắc chắn anh chỉnh như thể nào để có tấm hình đẹp. Hồi trước thỉnh thoảng anh có tấm hình đẹp, bây giờ thì hầu như anh có thể có hình đẹp.







Nhưng không phải ai cũng đạt được như người NAG trên, hình chụp cũng "phê" lắm! lúc bấm máy hồn cũng ngẩn gơ vì đẹp, chỉnh máy đạt được như mình muốn....đi thi bị loại ngay vòng đầu, để hình lên web cũng bị chê hình không có "hồn", Đừng buồn bạn ạ, tại giám khảo và người xem hình...không có cùng tầng số rung động với bạn, nên họ chưa nhận ra được, bao nhiêu họa sĩ tài ba, suốt đời họ bị chê , cả thế kỷ sau tranh của họ ... các nước trên thế giới giành nhau chiếm hữu, biết đâu bạn nhỉ?

Và đến một lúc nào đó...nhìn lại hình mình, chợt nhận thấy :Quái! sao mình chụp "ghê" như thế này? hèn chi bị chê...cũng đừng buồn, bạn đã có những giây phút hạnh phúc vì đạt được cái mình muốn, lúc đó hình của bạn đẹp mê hồn vì bạn ngắm nhìn nó bằng trái tim của mình, bằng những rung động về cái đẹp khi mình để máy lên mắt, ngắm nhìn nó ....còn bây giờ bạn nhìn lại bằng con mắt bình thường của mình, cái rung động lúc mới chụp không còn nữa. Hình lại chẳng thấy chụp ra hồn gì hết. Chụp lại thôi bạn, lần sau lại với những rung động mới, lai biết yêu như yêu lần đầu.





H
(Lá Chanh)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2012 11:23:00 bởi Lá Chanh >
#1
    CuuLong 12.05.2012 17:39:11 (permalink)
    Nhìn lại hình hồi xưa và bây giờ của Lá thấy khác nhau một trời 1 vực. Ngoài những yếu tố về điều kiện tự nhiên, kinh nghiệm, kỹ thuật... Mình thấy máy móc cũng là yếu tố rất quan trọng. Cho nên đâu tư vào thiết bị thì cũng rất đáng đồng tiền bát gạo. Còn về cái hồn, thì nói nôm na là bức ảnh, nó có ý nghia, nó có nói lên điều gì không. Mà ngày nay chúng ta hay nói là nó có gởi gắm thông điệp trong đó không. Còn cái hồn ( tâm hồn) của người chụp ảnh thì lại khác, đó là cảm giác, tâm trạng của người chụp khi bấm máy. Có truyền tải được cái hồn, cái thông điệp vào trong bức ảnh hay nắm bắt được cái nội dung của bức ảnh mình chụp là một điều rất khó khăn mà không mấy người cầm máy làm được. Nhưng nhiều khi, có những thông điệp mà chúng ta ko dễ nhận ra ngay, cảm nhận ngay được, cái đó cũng đòi hỏi phải có quá trình học hỏi, rèn luyện. Cũng mong các cao nhân có nhiều kinh nghiệm góp ý, chỉ giáo thêm.
    Mình có ý riêng về tấm 2 chú Vẹt của Lá, cũng là cách nhìn cá nhân, có thể không đúng. Tấm ảnh thể hiện một đôi Vẹt rất tình cảm, âu yếm, phải nói là nội dung thể hiện một tình yêu thật là hạnh phúc. Nhưng cô Vẹt mắt rực rỡ, long lanh quá mình thấy không phù hợp, mất đi sự dịu dang, nũng nịu, thùy mị của nàng. Và ánh mắt lại nhìn đi đâu đó, cho nên theo mình cái khoảnh khắc này chưa đúng lắm. Có gì không phải, Lá cứ nói nhé, góp ý để cùng tiến bộ thôi. Chứ chụp được như Lá cũng không dễ đâu.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2012 17:55:29 bởi CuuLong >
    #2
      Chân Phương 15.05.2012 13:53:47 (permalink)

      Trích đoạn: Lá Chanh

      Có lần Lá viết cảm nghĩ về cái "hồn" trong nhiếp ảnh gửi trong NAG club
      Vì mấy bữa thấy Chín và TDX nói về cái "hồn" nên Lá ...copy... Cũng chỉ là những hiểu biết giới hạn của mình.


      Hello all,
      Đọc bài viết của anh C về cài hồn đặt trong tấm hình, làm H nhớ tới cái hồi mới bước chân vào VA, H cũng nghe thầy PVT nói như vậy, H lẩm bẩm..."chụp đại thôi, chứ biết hồn ở đâu mà bỏ vào!" chị Anna ngồi bên thì thầm bên tai H: " Cứ chụp đi, không có hồn thì về mượn hồn hàng xóm bỏ vào". H cảm thấy câu nói của chị Anna rất có lý với khả năng chụp hình của H trong lúc đó.
      Có nhiều người nói: " ánh sáng là hình hồn của tấm ảnh". Có lý chứ! không có ánh sáng không có "hình ảnh". Đúng rồi! ánh sáng rất quan trọng trong tấm ảnh....nhưng nếu chỉ có ánh sáng....thì sao nhỉ?
      ......


      [(Tấm hình này TH chụp ở Bolsa Chica bằng mày Sony H5 P&S. Trước khi nghi tên học Nhiếp Ảnh ở VA lúc đó chưa hiểu nhiều về kỹ thuật, bố cục, photoshop....chỉ thấy đẹp là chụp thôi)


      Tuy cứ chụp hình mượn đỡ "hồn" hàng xóm nhưng luôn luôn làm H băng khoăng suy nghĩ, thắc mắc...lấy cái hồn đó ở đâu khi bấm máy? Và dĩ nhiên ...H bắt đầu túm người để hỏi. Và H đã có câu trả lời chia sẻ với các bạn chụp hình của H.

      Khi nhìn thấy đẹp, nhận biết nó đẹp và cảm nhận cái đẹp, trong con người mình đã có "feeling" . Bao nhiêu người nói với bạn khi chụp hình phải có cái "feeling" có phải họ nói về cái hồn khi bấm máy không?

      Ấy! thấy đẹp đấy nhưng sao chụp ra xấu đui à? Yup! cái đó là....tại cái máy, không phải tại mình. Cái máy nó không có "feeling" như mình, nó không theo kịp với cái mình nhìn, mình phải "help" nó túm được cái mình nhìn thấy.

      Nếu muốn "help" nó mình phải hiểu về nó ( tìm hiểu về mấy cái nút bấm trong máy) và cái này khó hơn một tị là mình phải điều khiển nó (khẩu độ, tốc độ, ISO...v..v..) như thế nào để nó "nháy" được cho mình tấm hình mình mong muốn...Nhưng tới đây cũng chưa đạt được tấm hình coi được được đâu.

      Thầy nào cũng dậy: muốn có tấm hình đẹp phải biết cách bố cục, trong bố cục lại nẩy sinh ra nhiều thứ, đường line, ánh sáng, màu sắc....v...v...Nhiều cái mình phải chú ý đến.








      H
      (Lá Chanh)

      Chào Lá và mọi ACE trong thư quán,

      Lâu lắm mới đưọc vào thư quán xem hình và đọc bài viết. Thật không ngờ, Lá có thể viết ra đưọc những nhận xét sâu sắc như bài viết này. Đoạn CP thích nhất chính là đoạn highlited màu xanh đang quoted lại trên đây.
      Vì, nó đã chứng tỏ Lá đã bỏ công sức và thời gian để tìm hiểu và học hỏi rất nghiêm chỉnh về câu hỏi quan trọng nhất đối với người đi săn tìm nghệ thuật (cho dù trong bất kỳ lĩnh vực nào: văn chương, âm nhạc, hội họa, điêu khắc, và ngay cả ... nhiếp ảnh của chúng ta nữa!).
      Tấm hình này của Lá cũng gợi lại về tấm ảnh "Lòng Mẹ" của Lá chụp được mà CP rất thích. Vì quả thật đó là một tác phẩm rất có hồn.

      Trở lại với "cái hồn" của một tấm ảnh mà chúng ta chụp được, ngoài những điều Lá vừa phân tích bên trên; CP xin mạn phép gợi thêm một ý tổng quát này nữa nhé. Ý kiến gợi thêm này, không chỉ gắn bó với "cái hồn" của một bức ảnh hay một tác phẩm nghệ thuật nào khác như văn chương, âm nhạc, kiến trúc, điêu khắc, hội hoạ... mà chúng còn được xem là căn bản để đo lường giá trị nghệ thuật của tác phẩm đó nữa, Lá à:

      CP tạm đưa thí dụ sau đây, hai người photographers cùng đứng trước một sự kiện hoặc một chủ đề, cùng có máy ảnh và tay nghề kỹ thuật như nhau. Chưa chắc hình ảnh của họ chụp được giống nhau. Điểm quan trọng khác nhau của họ, liên quan đến một tựa đề của Lá đã chọn "Góc Nhìn". Chính xác hơn, đó là "cái nhìn" của mỗi người photographer sẽ là điều quyết định cho hình ảnh của họ chụp được có "hồn" hay không!

      Trong khái niệm nghệ thuật, cái "hồn" và giá trị của tác phẩm hầu như được đo lường trên "cái nhìn" đó mà tiếng Mỹ gọi là "vision" của người nghệ sĩ đó, Lá à!

      Tặng Lá tấm ảnh đơn sơ mới chụp hôm Thứ Bảy vừa qua. Đừng chê SOOC image, vì bao giờ CP cũng rất lười vụ PP (ngại quá!):





      Chân Phương.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2012 17:29:47 bởi Chân Phương >
      #3
        Lá Chanh 05.06.2012 04:42:14 (permalink)
        @Chin: Theo Lá thì thiết bị máy móc tốt, nó giúp cho mình được nhiều chiện, nhưng nếu đặt nó vào cái vị trí quan trọng để đạt được tấm ảnh có "hồn" thì Lá thấy không đúng lắm!

        @ anh Chân Phương: rất vui khi thấy anh trở lại Thư Quán. Thời gian vừa qua Lá bận rộn nên không vào trả lời cho được. Cho Lá xin lỗi. Lá rất mong có nhiều dịp được trao đổi với anh CP về Nhiếp Ảnh, vì Lá biết anh là người có rất nhiều hiểu biết, có nhiều kinh nghiêm....trong lãnh vực này, Lá đã học được nhiều điều ở anh CP, mong rằng anh bỏ thời gian chỉ dậy thêm.
        Cám ơn anh đã bổ xung thêm "góc nhìn" của NAG. Lá đồng ý với anh CP
        #4
          onapthanh 21.02.2014 11:49:45 (permalink)
          Nói đén hồn trong nhiếp ảnh là nói tới một cái đẹp không tả được bằng lời, không nói cụ thể mà chỉ có sự đồng điệu giữa người cảm nhận với tác phẩm đó
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9