GÓC THƠ HẠ THƯƠNG
HOÀI NIỆM
Hoài niệm sân trường nắng Hạ buông
Mùa sang nhánh phượng sắc hồng vương
Hanh vàng trải nắng pha màu nhớ
Dưới gốc phượng hường dáng nhỏ thương
Ai có về mơ nhặt cánh sầu
Đỏ màu ngày ấy còn lắng sâu
Vẳng nghe tiếng gió ru Hè mới
Khúc niệm hoài xưa vẫn đậm màu
Ta viết cho Ai những vần thơ
Chung niềm tâm sự cùng ước mơ
Cho đời trước chảy đời sau vẫn
Cánh phượng trường thơ thắm đến giờ
Lặng nghe tiếng thở thời gian mau
Điệp khúc du dương ve hát chào
Vút bổng vào hồn cung nhạc lắng
Vẳng lời tiễn biệt buồn xa nhau ...
Hoài niệm sân trường nắng Hạ buông
Mùa sang nhánh phượng sắc hồng vương
Hanh vàng trải nắng pha màu nhớ
Dưới gốc phượng hường dáng nhỏ thương
halethuong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2012 00:16:06 bởi halethuong >
HOẠ NÉT THU
Gió lùa nghiêng lối cỏ
Con đường nhỏ quanh co
Gửi lời thơ về đó
Trăng gọi tỏ góc mơ
Sao non xa lập lờ
Loe loé màu vàng mảnh
Hoạ sĩ vẽ trăng lạnh
Đêm Rằm trời thanh thanh
Lao xao bờ cát trắng
Biển hiền gợn lăn tăn
Loang loáng mặt biển lắng
Chú Cuội nhìn bóng Hằng
Trăng đêm Rằm tròn nhẵng
Gió vén màn mây giăng
Lộ cung tiên Nguyệt trắng
Trần thế ngắm hoa thăng
Muôn vì sao hội tụ
Tiếng nhạc gió vi vu
Lòng lâng lâng mộng mị
Hoạ sĩ điểm nét Thu
halethuong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2012 00:29:23 bởi halethuong >
TRĂNG MƠ
Trăng về theo lối Thu xưa
Tuyết rơi sợi nhớ Đông chưa tới gần
Nụ hồng phơi phới ngỏ sân
Gió lay tóc mỏng xuân dần chợt qua
Bước em dáng nhỏ đường xa
Phất phơ tà áo lụa là vàng mơ
Hạ hường vệt nắng vào thơ
Màu hoa phương vỹ đỏ chờ phương xa
Chiều buông bóng mát chan hoà
Vi vu gió thổi la đà cỏ cây
Vòm trời bảng lảng mây bay
Hợp tan...tan hợp vòng xoay thiên miền
Nàng Trăng ẩn nửa mặt duyên
Mỉm cười e thẹn thuyền quyên cung Hằng
Vì sao chạy giỡn tung tăng
Trợi chân đành phải sang băng dương trần
Thành người lạc lối thế nhân
Trọ vào Thư Quán tựa thân tìm đường
Hỏi thăm về chốn Tiêu Tương
Lên thuyền đến tận Thiên Nương nhà trời
Phượng hồng Hạ rơt ... sầu rơi
Anh sợ em phải về trời bỏ anh
Trắng canh giấc mộng chẳng thành
Tỉnh mơ ...Trăng thẹn ... bên mành nửa duyên
Hạ Lê Thương
BUỐT LẠNH LỐI VỀ
Một bước ra đi ...
cách biệt rồi
Mỗi năm Hạ đến...
nhìn phượng rơi
Hai tay nhặt nhạnh...
cánh hồng vỡ
Tựa trái tim mơ...
lỡ giấc mộng đời
Chiều nay...
tôi cũng nhặt lá phai phôi
Khắc lên con chữ...
gửi đến phương trời
Từng mảng...
mây bay về vùng xa thẵm
Tuyết rơi buốt lạnh...
nẻo về xa xăm
Hạ Lê Thương
THƠ MỘNG MƠ HOA
Ta là nhánh lan rừng miền miên vỹ
Chẳng sờn lòng vì bão táp mưa sa
Vẫn dững dưng dù tuyết phủ sương pha
Ta bền bĩ nở bừng bên rừng bao niên kỷ
Ta toả ngát vườn hương thơ tuyệt mỹ
Sừng sững sáng ngời dù qua bao ngỏ lối âm u
Ta vẫn là ta ngạo nghễ đêm tối vờn ma
Vui hoà khúc tình ca vần thơ đẹp mãi
Vườn thơ ta có sao trăng tươi tìm lại
Dốc đồi mơ sương mộng lót gót hài
Gối êm nằm mát rượi ánh hồng mai
Cho giấc ngủ ta thêm dài ý nhớ
Trời vào thu rừng thiêng cửa rộng mở
Đón bước về dáng vấp tình thơ xưa
Rừng trăm năm bao ý nói cho vừa
Mãi chung thuỷ lời thệ đưa tiếng hẹn
Bước thời gian thu về nghiêng lá thẹn
E ấp sầu liễu rủ đứng chờ ai
Gió đi tìm ký ức chạm sương mai
Hạt ngọc biếc từ nhuỵ đài lan toả
Chú nai con nhẹ chân qua lối nhỏ
Mắt trông chờ ngơ ngác ngỏ rừng xa
Vi vu lùa mây ngũ sắc bay qua
Tìm vần ý thơ hoà vào mộng mị
Hạ Lê Thương
CHIẾC BÓNG MIỀN XA
Em trở lại khi rừng chưa phai màu nắng
Bước bâng khuâng theo ngỏ vắng mông mênh
Con đường xưa nay có còn ai giữ tên
Hay thay đổi chênh vênh hình, bóng, dạng
Em trở lại trong mơ tìm dĩ vãng
Của một thời với trang hồng thơ xinh
Chuyện này xưa vần hoạ của chúng mình
Em mực tím còn chưa định hình anh đến
Anh gửi cho em bao vần thơ trìu mến
Nồng nàn mơ bao mộng mị dịu êm
Mỗi mùa sang anh trao tặng lá thơ mềm
Có kết chữ tình riêng chờ hiện diện
Em trở lại rừng thiêng như câu chuyện
Hoàng tử tìm công chúa hợp lương duyên
Chỉ là mơ thôi mà canh cánh nỗi niềm
Em chẳng thể không nhắn riêng lời tình tội
Em về lại rừng xưa ngàn lời tạ lỗi
Xô thuyền xa em lướt sóng tràn qua
Sầu ánh trăng bạc trắng lòng sương sa
Sao buồn tủi lệ nhoà trời mưa đổ
Em chiếc bóng bơ vơ không bến đổ
Trôi bập bềnh chốn nhớ nào chờ em
Trôi bập bềnh phương nhớ buốt buồng tim
Em chiếc bóng miền xa xôi quên lãng
Hạ Lê Thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2013 00:47:43 bởi halethuong >
CHIẾC BÓNG
Theo bước ta chiếc bóng
Mãi về miền hư không
Bên ta là chiếc bóng
Theo vào rừng mùa đông
Vẫn sau ta chiếc bóng
Suốt bao năm rã ròng
Đèn lu mờ chiếc bóng
Hiện rõ trên vách trông
Những đêm buồn nhìn bóng
Ta thầm hỏi : "có không?"
Bóng im lìm không động
Khi ta lặng sầu mong
Đèn sáng không thấy bóng
Bóng tan vào hư không
Ta chong đèn leo lét
Bóng về với mộng lòng
Trán em sao quá nóng
Vào viện một ngày giông
Bờ mi khép cửa mộng
Không buồn nhìn...Bóng mong
Em lặng yên - Bóng không
Ai chong đèn chờ mộng
Em tắt - Bóng bay vòng
Mưa phủ tím...ướt lòng
Thắp ngọn nến trắng chong
Bốn bạch mã đứng ngóng
Nén hương sầu mênh mông
Trời lệ đổ...đau lòng !
Tiếng hô : "kiệu hướng Đông"
Bạch mã bước đường vòng
Đến một vùng đất trống
Em đi - Bóng còn không !
Xưa anh hẹn sang đông
Pháo hoa ngập phố hồng
Hẹn ngày về xây mộng
Anh về - Em lại không
Em tan cùng chiếc bóng
Phảng phất màn sương đông
Thế gian ai còn trông
Xa mặt đã cách lòng
Bốn con bạch mã trắng
Kéo em lên đồi thông
Em lặng yên không Bóng
Nửa Trăng về hư không
Nửa vầng Trăng không còn
Ướt lệ theo lối mòn
Đưa tiễn vầng Trăng non
...
Em và Bóng không còn !
Em và Bóng không còn !
Em và Bóng không còn !
Yên
GỌI CHIẾC BÓNG
Chiếc bóng ơi...
Sao bóng buồn lắng đọng
Ta mỏi mòn trông...
Bóng tắt theo nắng hồng
Chiếc bóng ơi...
Bóng về theo vệt nắng...
chơi vơi
phương trời !
Chiếc bóng...
Bóng của tôi
Sầu chơi vơi
Về muôn nơi
Bóng ơi !
Gọi khan lời !
Xa rồi chiếc bóng
Tôi về hư không
Sắc sắc không không...
không không sắc sắc...
Hư vô...
khoảnh khắc
Bóng tắt...
xa rồi !
Bóng của tôi ơi...
Bóng về muôn nơi
Hồn bóng...
Chơi vơi !
Ta gọi...
Bóng ơi!
Bóng ơi !
Khan tiếng...không lời !
Bóng tôi vừa đã qua đời
Về nơi đất lạnh...
xa rời...
nhân gian!!!
Bốn con ngựa trắng hai hàng
Tiễn về mộ huyệt...
Địa đàng...
giá băng
Hạ Lê Thương
MIÊN MAN HẠ HỒNG
Ta về nhặt cánh mưa bay
Mưa rây bao hạt lòng hoài nhớ xưa
Nhớ cành phượng đỏ đong đưa
Nhớ ai dáng nhỏ mới vừa trường tan
Nhớ sao tiếng trống so hàng
Nhớ lời thầy giảng ... nhớ bạn ngồi gần
Nhớ từng lá rụng trước sân
Nhớ màu huyết phượng đỏ dần ngày xa
Bây giờ tìm kiếm đâu ra
Ngày thơ ghép bướm để ta tranh giành
Lựa cho tươi sắc hoa tranh
Đề thơ ép bướm là cành phượng xinh
Nhớ sao chuyện lớp chuyện mình
Bây giờ nhớ lại rung rinh mi buồn
Dòng châu kí ức chảy buông
Xuống trang lưu niệm Hạ vương tuổi hồng
Ngước nhìn hoa phượng đỏ bông
Mà lòng trở ngược tìm dòng thời gian
Thẩn thơ nhánh phượng xoè tàng
Cho vần thơ nhớ miên man Hạ hồng
HẠ LÊ THƯƠNG
LẶNG LẼ HẠ BUỒN
Ta đứng lặng nghe Hạ buồn trở giấc
Đón giao mùa Hè mới chuyển sang Thu
Ta đứng lặng nghe tiếng gió vi vu
Ve trổi nhạc sầu tư chia biệt
Ta đứng lặng nghe thời gian rên xiết
Tìm dáng xưa mãi miết mịt mờ
Mỗi Hạ về cánh phượng gửi tin thơ
Mà dĩ vãng vẫn chờ xưa trở lại
Ta đứng lặng phượng buồn rớt mãi
Đôi tay gầy ta nhặt lại chiếc thời gian
Màu sắc xưa vẫn thắm chẳng phai tàn
Mà bóng cũ biệt ngàn tăm cá
Ta đứng lặng nghe nắng vàng hối hả
Bước qua từng vệt vắng lặng buồn tênh
Nơi sân trường sầu rộng mông mênh
Tiếng lá khẽ chênh vênh bay lạc
Ta đứng lặng nghe đàn ve trổi nhạc
Rưng rức buồn như tiếng khóc từ li
Trầm tư mặt ghế đá cứ thầm thì
Hạ rớt vội tiếng chia li nghèn nghẹn
Hạ Lê Thương
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92805/8BFA0314689F43989FB1F84A1F21AD1A.jpg[/image]
MƯA HẠ VƯƠNG
Mưa tháng năm có làm mi ta ướt
Cánh Hạ buồn rưng rức một mùa thương
Màu Hạ vàng trải sắc thắm sân trường
Cho áo trắng pha hường mùa Phượng vỹ
Bức tranh quê Người họa say thi sĩ
Ta vần thơ rải nắng thắp Hạ hồng
Mực chung màu bức tranh vẽ chờ mong
Chia tay vẫn còn dòng lưu bút nhớ
Rồi mai này trở về thương một thuở
Chuyện ngày xanh cánh bướm ép phượng hồng
Có khắc tên những đứa lớp chúng mình
Nét mực tím với vần thơ tri kĩ
Đứa đất Việt, đứa Tây, Âu, Châu Mỹ
Cứ Hạ về lật lưu bút ngày nào ghi
Nhớ vô cùng lệ ứa rịn bờ mi
Phượng hồng thắm buổi phân kì Hạ cuối
Hạ Lê Thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2012 01:25:13 bởi halethuong >
VỀ MƠ
Chiều nay nắng vàng hơn chiều hôm trước
Cánh mơ hồng cứ chảy mãi bờ vai
Ráng chút hồng còn đọng mắt đuôi dài
Cong mày đậm một chút hoài xưa ấy
Ráng nắng chiều một chút về ngày ấy
Ngỏ qua hồn dĩ vãng thời gian quay
Nhẫm tính lần qua mười ngón tay gầy
Đếm một lượt rồi xoay về lượt nữa
Một chút nắng hanh vàng còn rơi vữa
Pha sắc chiều chút tím nhạt màu mây
Lam khói trời cánh nhạn chập chờn bay
Về tổ ấm sau một ngày vất vả
Còn chút nắng cho bước chân hối hả
Kịp thời gian về lại chuyến xe đầu
Ngày xưa ấy còn in sâu kỉ niệm
Và ai còn chờ ai miền miên viễn ...
Hạ Lê Thương
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92805/05773684B6CF40038BE771E841209A44.jpg[/image]
TRÊN CON ĐƯỜNG VÀO TRƯỜNG
Trên con đường vào trường
Tớ đi trước cậu sau
Cứ bước mà không nói
Nắng chảy rớt lời nào
Rồi mỗi ngày như thế
Rồi mỗi tuần như thế
Suốt cả năm đi … về
Nắng trải dài lê thê
Trên con đường vào trường
Mỗi ngày đều gặp nhau
Đôi ta cùng chung bước
Nhưng lặng thinh tiếng chào
Rồi Hạ cuối rớt nhanh
Rồi năm học hết nhanh
Ta giã từ trường cũ
Phượng đọng sầu mắt xanh
HẠ LÊ THƯƠNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2012 00:45:00 bởi halethuong >
HẠ THƯƠNG
Hạ thương về lại mái trường thơ
Nhặt lá bàng xưa đếm đợi chờ
Trầm bổng nhạc ve đàn rả rích
Phượng buồn thút thít rời cành mơ
Vạt nắng ngoài hiên đuổi cánh hồng
Thêm vàng kỉ niệm nỗi chờ mong
Sân trường lác đác buông cành lá
Mưa ướt khoảng sầu sướt mướt đong
Vọng vang tiếng gọi chim tầng không
Gió hờn buốt lạnh nhói tim lòng
Xưa ơi ai có về thơ ấy
Lau giúp giùm ta mắt Hạ hồng
halethuong (HẠ THƯƠNG)
27/9/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2013 21:12:51 bởi halethuong >
THAY MÙA LÁ ÚA VÀNG RƠI ...
Thay mùa thu úa rơi vàng lá
Gió lốc từng cành lả tả nghiêng
Chiều đuổi nắng luồn qua kẽ dốc
Chông chênh lá nát nằm triền biên
Thu về đếm vội lấy màu tàn
Lăn lóc chổng chòi cánh ngả xiên
Qua buổi hoàng hôn sương điểm trắng
Lạnh hồn hoang vắng thức triền miên
Tiếng suối đàn xa vọng nỗi niềm
Đọng vào kí ức cõi vô biên
Khóc vang vách đá buồn sừng sững
Trông mãi về xa rêu phủ miền
HẠ LÊ THƯƠNG
29/9/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2013 00:10:20 bởi halethuong >
HẠ MONG
Chiều nay sương trắng pha màu tuyết
Lãng đãng mơ buồn khúc Hạ Thương
Ai có về xưa tìm dĩ vãng
Cành hồng Phương vỹ màu còn vương
Nhẹ gót ... tan trường nhặt cánh rơi
Phượng buồn sót lại trên cành dôi
Tiếng ve khàn đục hờn ai oán
Lả tả mưa chiều lạc giọt rời
Sân trường thương lắng vàng ngơ nắng
Mắt mỏi mòn trông dáng Nhỏ xa
Nhớ quá thơ ngây tà áo trắng
Chờ hoài xưa hỡi ... xa còn xa ...
HẠ THƯƠNG
9/10/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2013 21:57:51 bởi halethuong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: