BA MẠ Là Phật 2

Tác giả Bài
Mầu Hoa Khế
  • Số bài : 264
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.07.2009
BA MẠ Là Phật 2 - 24.05.2012 07:20:48
BA MẠ Là Phật 2




Sáng nay tôi qua nhà thăm ba mạ , vừa bước vô nhà tôi cũng như mấy đứa em gái là xăn tay áo lên để lau chùi nhà cửa dọn dẹp những đồ dùng cho gọn gàng ngăn nắp lại đôi chút . Đúng lý cha mẹ già thì nên có con sống gần bên cạnh để tiện bề chăm sóc . Nhưng ba mạ tôi lại không giống như người ta , vẫn thích có không gian riêng của hai người mà thôi . Mạ tôi vẫn muốn tự tay nấu cho chồng những món ăn vừa miệng , thích mỗi sáng bưng sửa vô tận phòng để trên bàn rồi ngồi bên cạnh âu yếm nhìn chồng đang thả hồn bay bỗng theo mấy câu thơ . Bà im lặng theo dõi đôi mắt của chồng như đang chìm vào vùng trời kỷ niệm để rồi cây bút ở trong tay viết thật nắn nót trên trang giấy trắng , những con chữ hiện ra đúng vần đúng luật thật đẹp và thật có hồn .

Chúng tôi những đứa con rất hiểu về tâm lý bởi trên cuộc đời này cho dầu giàu hay nghèo họ điều mong muốn có được một không gian riêng để cảm thấy mình là một chủ nhân thực sự dầu đó chỉ là một mái tranh nghèo .Hơn nữa tôi biết ba tôi ngày xưa học chương trình Pháp ngữ , nhà chú tôi lại có rạp chiếu toàn phim bên Tây nên ông đã vô tình bị ảnh hưởng tới rất nhiều lối sống cởi mở thoải mái của người Tây phương . Ông rất tế nhị không muốn sống chung với con cái vì ông hiểu gia đình nào cũng có lúc cơm không ngon canh không ngọt , ông thì thương con gái nhất trên đời bởi đứa con nào từ lúc sanh ra cho tớI khi khôn lớn lập gia đình ông chưa bao giờ đánh con dẫu chỉ là một cái tát nhẹ . Ông nói con gái của ông như những bông hoa đẹp chỉ để nưng niu mà thôi . Còn mạ tôi thì thương mấy người con rể chí tình chí nghĩa nên cũng không muốn thấy con gái của mình trong lúc gây gổ để nặng lời với con rể của bà . Thế là những điều trên quá hợp lý lẻ để cho con cái phải tôn trọng sự chọn lựa của ba và mạ tôi .


Con cái đông chúng tôi chia ngày để lui tới dòm ngó ba mạ trong sự sinh hoạt của họ . Ba tôi hồi trẻ rất đẹp trai không thua gì tài tử màn ảnh . Mạ tôi cũng đâu kém cạnh , tôi nghe lúc trẻ thiếu gì người cũng muốn đến để được cưới xin . Mạ tôi là tiểu thư con quan trong triều của vua Khải Định , hồi nhỏ được ông ngoại tôi dẫn vào cung chơi , mạ kể thái tử Bảo Đại chơi xấu bắt nạt mạ khóc , nên mạ được vua Khải Định vuốt tóc ôm vô lòng dỗ ngọt cho nín cùng với nhiều thức ăn ngon nữa . Tuổi thơ mạ tôi như trong chuyện thần thoại làm sao mà mạ tôi không " hách xì xằng " như tôi nói mỗi khi ngồi nghe mạ kể chuyện ngày xửa ngày xưa . Thời gian trôi qua mạ tôi chưa học xong tiểu học và sau khi ông ngoại tôi qua đời thì triều đại vua chúa cũng không còn nữa . Thật giống như trong mấy chuyện phim ảnh tôi coi , cái cột trụ gia đình đổ xuống thì những người vợ của ông ngoại cũng bị lao đao theo . Bà ngoại tôi là vợ thứ 5 của ông nên là người vừa đẹp vừa trẻ , mặc dầu bà cũng đã có ba đứa con , mạ tôi chị đầu kế là em gái và cậu con trai út .


Không còn chỗ để nương tựa nên ai ai cũng đành phải chia đàn xẻ nghé . Bà ngoại tôi đưa con cái về quê của mình là Quảng Trị trong mái tranh nghèo của ông cố tôi để lại . Mạ tôi đành phải nghỉ học trước gia thế tang thương để trở thành người bán buôn trên những tuyến hàng bằng xe lửa . Lúc đó đất nước cũng chưa yên mạ ra đi cũng hồi hộp không biết có thoát được những vụ làm nổ đường rày khiến cho những toa xe bị lật nhào gây nên chết chóc ghê lắm . Mạ nói mới vừa nói chuyện với bạn hàng , chỉ người đi trước thì thoát nạn và người khởi hành sau thì bị trúng mìn chết không ai ngờ . Nhưng vì đời sống nên mạ cũng phải liều lĩnh chứ biết nhờ ai bây giờ . Tôi nghĩ cái bản tánh kiên cường và luôn sự gan dạ của mạ ngày xưa nên giờ đây cho dầu đã trên 90 tuổi mạ tôi chẳng biết sợ chi hết .


Còn nói về ba tôi , cho tôi cười chút , ông thiệt nhát gan , đêm nằm ngủ mà cành cây quất vô cửa cũng làm cho bị hết hồn cứ tưởng như có ai rình rập . Lại có cái tánh hồn hiên hết sức , có ai bị mất cả chiếc xe vậy mà về nhà nhe miệng cười nói : " xe ba bị ăn cắp rồi " . Mạ tôi nghe làm tôi cứ tưởng là la toáng lên ai dè mạ tôi chạy tới sờ tay chân của ba tôi hỏi có bị thương không , còn chuyện chiếc xe bị mất thì mạ tôi chỉ phán một câu " của đi thay người ".
Trên đời này trời sanh ra một cặp thật đúng đôi đó là ba và mạ của tôi . Bà nội tôi thường hay càm ràm ba tôi về cái tội có cái gì ai cần cũng đều mang cho mượn . Trời ạ mở tiệm chụp hình cái dàn đèn vô cùng quan trọng , vậy mà khi có một gánh hát bộ nghèo về hát bên sân chùa thiếu ánh sáng , ba tôi ổng mang hết dàn đèn qua cho mượn liền không cần suy nghĩ lấy một giây . Bà nội tôi cũng chỉ biết thở dài trước tâm tánh đứa con trai đầu lòng sao mà quá thiệt thà , bà chỉ sợ sau này nhất định sẽ bị lừa gạt . Bà nội tôi đoán y như thần linh , ba tôi ổng bị người ta gạt hết chuyện này qua chuyện khác , vậy mà ba tôi chẳng bao giờ nỗi giận với ai cả rồi tự an ủi " người ta nghèo mới làm vậy" . Gặp mạ tôi lặp lại câu " của đi thay người " .


Và thế họ đồng hành bên nhau cho tới khi mái tóc trên đầu mạ tôi bạc trắng phau , còn ba tôi chỉ muối nhiều hơn tiêu thôi , nói nhỏ hỉ : ba tui ổng nhỏ tuổi hơn mạ của tui tới 2 tuổi lận . Sáng nay sau khi dọn dẹp nhà cửa cho ba mạ xong tôi hỏi ba mạ thèm ăn chi ? , ba cho biết thèm con cua rang muối . Mạ tôi đang chờ người tới thăm nên hối thúc hai cha con đi cho vui , tôi quay lại nhìn ba trong phòng bước ra , trời đất đi ăn với con gái có cần lên đồ dữ vậy không ta , nhưng tôi biết đó là sở thích ăn diện đẹp có từ lúc còn trẻ của ổng .Ba tôi bước chân ra khỏi nhà lúc nào cũng đẹp , còn trẻ thì đẹp trai , bây giờ già thì đẹp lão . Trong những đứa con gái do ba mạ tôi sinh ra , tôi được thừa hưởng nơi ba tôi là nụ cười , ba nói người ta có thể giàu có nhưng cái sang thì chỉ có trời ban cho thôi , ý là ba khen tôi làm cho tôi vui tới cười không khép miệng .


Một con cua rang muối cho ba , một tô mì khô cho tôi . Ngồi nhìn ba tôi thích thú với món ăn khoái khẩu , tôi chưa ăn cũng cảm thấy no , rồi bất chợt thôi tôi cảm thấy lo sợ vẫn vơ khi nhìn thấy ba đã già đi nhiều lắm nhưng trên gương mặt của ba thì nụ cười vẫn còn tươi mãi với sự thách đố của thời gian . Sau khi ăn xong đưa ba về nhà tôi dặn dò là mỗi ngày ba nhớ đứng lên đi loanh quanh nhà , ba đừng ngồi nhiều hại cho cái lưng , ba phải uống nước nhiều vv và vv làm cho ba tôi phải phì cười .


Những con người tâm hồn của họ an nhiên tự tại như ba mạ tôi , vật chất coi nhẹ như phấn thổ , tâm địa chân thật tôi nghĩ nhất định ba mạ của tôi sẽ sống khỏe mạnh cho tới khi tuổi hạc về trời ...
Chuyện kể về hai đấng thân sinh của tôi còn nhiều tập lắm tôi từ từ sẽ viết tiếp ...
Ba Mạ thương yêu của con

Mầu Hoa Khế
May-2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2012 02:04:10 bởi Mầu Hoa Khế >